Mai Kitsune Waifu

chương 53: nghịch băng cầu

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Night

Edit: Hz

=================================

CHƯƠNG 53: Nghịch băng cầu

Lưu Dịch thấy mình đang mặc lễ phục và đang đứng bên trong giáo dường, bên dưới là một nhóm người đang chờ một người đàn ông đến chúc phúc.

Một cô dâu trong bộ váy cưới đang bước chầm chậm từ bên cạnh.

Lưu Dịch ngạc nhiên.

Con lợn gợi tình, đây là đám cưới mình sao?

Cô dâu là ai vậy?

Lưu Dịch cố nhìn gương mặt của cô dâu.

Nhưng, khuôn mặt cô ấy lại ở phía sau tấm màn trắng nên rất khó để thấy được.

Rốt cuộc thì cô dâu trông như thế nào vậy……

Lưu Dịch tò mò đến không chịu được.

Sao đến cả khuôn mặt của vợ mình mà cậu cũng không biết trông như thế nào được cơ chứ?

Vào lúc này, vị mục sư đi tới và hỏi.

“Lưu Dịch, con bằng lòng cưới cô ấy làm vợ không?”

“Hả?”

Lưu Dịch lập tức sốc, “Con còn không biết cô ấy trông như thế nào nữa là……”

“Vậy thì con hãy vén tấm màn lên xem.”

Vị mục sư trang nghiêm nói, “Đây là quyền lợi của chủ rể.”

“Vâng vâng……”

Lưu Dịch vội vàng vươn đôi tay còn đang run rẩy của mình nhấc tấm màn che lên.

Cậu thầm nghĩ, thật không tin được, một kẻ vô dụng như Lưu Dịch mình, cuối cùng cũng kết hôn rồi!

Quá tuyệt!

Cậu từ từ kéo tấm màn lên, nhưng dường như cô dâu cũng không thể chờ được, cô giục.

“Lưu Dịch, Lưu Dịch!”

“Vãi cả linh hồn……”

Khi tấm màn được lật lên, Lưu Dịch nhìn thấy trước mặt mình chính là Trần Tài, toàn thân cậu lập tức hóa đá. [note17656]

“Lưu Dịch, Lưu Dịch dậy đi, dậy đi!”

Vào lúc này, giọng Trần Tài vang lên bên tai Lưu Dịch.

Lưu Dịch chòang mở mắt và nhìn thấy bản mặt của Trần Tài đang ở trên đầu mình.

“A!”

Cậu luống cuống bò dậy, nhưng cậu lại bị trượt chân và suýt chút nữa là bị ngã!

Lưu Dịch nhìn xuống đất thì thấy một lớp băng mỏng ở trên mặt đất.

Sau khi Lưu Dịch bò dậy, lớp băng mỏng cũng dần tan đi.

“Trời ạ, mày chưa chết đấy chứ?”

Trần Tài kinh ngạc nhìn Lưu Dịch và hỏi.

“Tao có hơi lo khi thấy mày đi ra ngoài lâu như vậy mà vẫn chưa về …… Vương Lạc Lạc nói rằng mày đã lên sân thượng, nên tao vội vàng đi lên kiếm mày. Mày một mình trên này làm gì đấy, thủ dâm à ?”

Trần Tài nhìn quanh và nói, “Đây là một nơi không tồi, phong cảnh khá tốt, thủ dâm trên này chắc chắn sẽ đem lại cảm giác đặc biệt!”

“Thủ dâm con em chú……”

Lưu Dịch lườm cậu và nói, “Không phải là tao đã bảo là tao đang tu tiên rồi sao? Vừa lúc nãy, tao……”

“Đừng bảo với tao là mày chỉ có tu luyện không thôi đấy?”

Thấy lớp băng tan trên tầng, Trần Tài không kiềm mà được hỏi.

“Đúng vậy…… tao đang tu luyện một bộ công pháp không rõ nguồn gốc xuất xứ……”

Nhớ tới mỹ nữ áo trắng đã truyền thẳng vào đầu cậu một bộ pháp môn, Lưu Dịch không khỏi thấy vừa nghi ngờ vừa đố kỵ.

Rốt cuộc thì mỹ nữ kia muốn gì chứ?

Sao cổ không loại bỏ sức mạnh của mình đi, mà còn truyền cho mình một bộ pháp môn làm gì cơ chứ?

Hơn nữa, coi bộ là bộ pháp môn kia là loại tự động tu luyện; mình còn không dừng được nó nữa là……

Lưu Dịch cảm giác dòng bạch khí trong cơ thể cậu đã lưu thông theo một hướng khác với hướng khi trước. giờ đây, nó càng sôi nổi và mạnh mẽ hơn trước.

Cùng lúc đó, dòng bạch khí này cũng mang lại cho cậu càm giác mát lạnh và sảng khoái, như thế ý thức của cậu càng ngày càng tỉnh táo hơn vậy.

“Đủ rồi, công pháp cái gì chứ, đừng có đùa bố!”

Trần Tài bĩu môi , “Bộ công pháp mà mày dạy tao ấy, tao luyện cả chiều mà không thấy tác dụng con khỉ gì cả! Cái dòng khí hay gì gì đấy cũng chưa từng thấy đâu hết, cuối cùng làm bố thả bom 2 phát! Vì mày vẫn chưa chết nên tao về trước đây, tiết tự học buổi tối thứ 2 sắp bắt đầu rồi.”

Nói xong, cậu quay đầu và xuồng tầng dưới.

Trước khi đi, cậu ngoái đầu lại với Lưu Dịch và nói.

“Có thật là mày không dùng thuốc đấy chứ?”

“Thuốc cái con em mày!”

“Ceh, không nói thì thôi! Bố về phòng học đọc tiểu thuyết đây!”

Trần Tài vẫy vẫy tay, mở cửa ra rồi đi mất.

Lưu Dịch đứng một mình trên sân thượng, bực mình.

Sao Trần Tài lại không thể tu luyên bộ công pháp mà Lâm Đồng đưa cho mình chứ?

“Tên ngốc, ngươi nghĩ ai cũng tu hành được sao!”

Lúc này, Lâm Đồng bay ra từ trong người Lưu Dịch và trôi nổi trước mặt cậu, cô ôm bộ vuốt nhỏ của mình và nói.

“Đặc biệt là tâm pháp mà bổn tiểu thư dạy cho ngươi…… người bình thường sao có thể tu luyện nó được cơ chứ?”

Đó chính là bộ sách quý giá của Yêu tộc …… Người không có yêu lực thì sao có thể tu luyện được cơ chứ……

“Như vậy……Thật quá đáng tiếc.”

Lưu Dịch thở dài.

“Đáng tiếc cái gì…… Tiểu tử nhà ngươi có phúc mà còn không biết hưởng …… Còn nữa, sao trong người ngươi lại có một bộ tâm pháp nữa? Ngươi vừa mới làm gì đấy hả?”

Đây mới là điều mà Lâm Đồng thực sự muốn hỏi!

Sau khi khôi phục được chút linh lực, Lâm Đồng bỗng nhiên cảm nhận được một luồng tiên lực mạnh mẽ bên trong cơ thể Lưu Dịch, cô lập tức tỉnh lại và chạy ra hỏi.

Lưu Dịch thành thật kể về cuộc gặp mặt của cậu với Cốc Vũ cho Lâm Đồng biết.

“Cái gì…… Thực sự có chuyện này sao?!”

Nghe xong, Lâm Đồng đột nhiên cảm thấy đầu mình không thể tải được.

Cốc vũ không những không tiêu diệt mình, mà lại còn dạy cho Lưu Dịch bộ pháp môn của cổ!

Chuyện gì xảy ra thế này……

Rốt cuộc thì Cốc Vũ đang suy tính cái gì đây?

“Cổ truyền cho ngươi tâm pháp gì?”

“Cửu Huyền Tâm Kinh.”

“Trời đất……”

Lâm Đồng bịt miệng, nhìn Lưu Dịch với ánh mắt không thể tin được.

Cửu Huyền Tâm Kinh……

Không phải đây là bộ tâm pháp cao cấp của Tiên giới sao?!

Lâm Đồng không thể tin rằng Cốc Vũ lại sẵn lòng dạy cho Lưu Dịch tâm pháp cao cấp như vậy ……

Cô hoàn toàn rối loạn.

“Kể cả cổ có đưa cho ngươi đi nữa thì sao ngươi lại lập tức tu luyện? Ngươi điên rồi sao!”

Chẳng còn cách nào khác, Lâm Đồng đành phải trách cứ Lưu Dịch.

“Tôi cũng có muốn tu luyện đâu…… nhưng mà dòng bạch khí trong tôi lại lập tức kích hoạt và bắt đầu luân chuyển theo bộ công pháp đó đấy chứ.”

Lưu Dịch vội vàng giải thích.

Chẳng lẽ Cốc Vũ cũng tu luyện Cửu Huyền Tâm Kinh …… thế nên tiên lực mà Cốc Vũ để lại trong người Lưu Dịch mới tự động luân chuyển theo nó sao?

Hắn là thế rồi…….

“Bộ tâm pháp này…… như thế nào?”, Lâm Đồng hỏi.

Tiên pháp đều rất mạnh mẽ, đặc biệt là bộ pháp môn cao cấp này. Tuy rằng cô có chút lo lắng, nhưng Lâm Đồng cũng rất tò mò.

“Cửu huyền tâm kinh, tổng cộng có chín tầng tâm pháp, hiện tại, tôi đang tu luyện ở tầng thứ nhất.”

Lưu Dịch nói, “Mỗi khi tôi mở được 3 Tinh Tuyền, thì sẽ tăng lên một tầng. Mỗi một tầng tăng lên thì sức mạnh của tôi cũng sẽ tăng theo…… Còn có Huyền Băng Chi Khí nữa.”

Nói rồi, cậu đưa tay trái ra, rồi toàn bộ tay trái cậu bỗng nhiên toát ra một màn băng sương màu trắng nhạt.

“Đây…… pháp môn này quả nhiên là thần kỳ…… nó cũng dạy cho ngươi cách sử dụng Huyền Băng Chi Khí này chứ?”

Lâm Đồng hỏi.

“Cái này, không ……”

Lưu Dịch lắc đầu.

Lâm Đồng cuối cùng cũng hiểu ra rằng lý do mà Cốc Vũ truyền thụ pháp môn này cho Lưu Dịch, rất có khả năng là để giúp cậu áp chế yêu khí của mình!

Tiểu hồ ly này rất thông minh, chỉ với chút thông tin thế thôi, cô cũng đã có thể đoán ra được toàn bộ rồi.

Xem ra cách duy nhất để loại bỏ sức mạnh của Lưu Dịch là giết hắn.

Nhưng, tiên cũng có rất nhiều luật lệ, nếu không được cho phép thì tiên không thể giết quách người thường được.

Thế nên, Cốc Vũ mới truyền lại Cửu Huyền Tâm Kinh của cổ cho Lưu Dịch, để Lưu Dịch có thể tự mình áp chế yêu lực của mình.

Nhưng đây cũng không có nghĩa là Cốc Vũ đã bỏ qua cho Lưu Dịch…… theo như cách hành xử của tiên, chắc chắn Cốc Vũ sẽ lợi dụng tiên lực này để định vị vị trí của Lưu Dịch và giám sát hắn chặt chẽ!

Nếu Lưu Dịch mà có hành vi xấu nào…… có khả năng rằng cổ sẽ là người đầu tiên xử Lưu Dịch!

“Nhưng, tôi nghĩ tôi có thể sử dụng Huyền Băng Chi Khí này……”

Lưu Dịch nói, và rồi cậu tưởng tượng theo trò chơi mà cậu đã từng chơi, rồi đưa tay ra, xoa chúng lại với nhau, một làn sương trắng nhạt bốc lên.

Ngay lập tức, một quả bóng băng hình bầu dục được tạo thành ở trong lòng bàn tay.

“Cái quái gì đây?”

Tiểu hồ ly không biết cách sử dụng cái thứ bầu dục nhỏ bé được Lưu Dịch tạo ra này.

“Lựu đạn.”

Lưu Dịch nói, rồi ném quả bóng băng đó lên tường của 1 tòa nhà gần đó.

Quả bóng băng vẽ ra một quỹ đạo màu trắng trên không trung, và phát nổ trên bức tường của tòa nhà đó. [note17657]

Trong nháy mắt, một cái hố có đường kính khoảng 1m xuất hiện trên bức tường đó.

Một chiếc vòng băng sương trải ra xung quanh cái hố đó.

“Này……đây là cái gì !”

Lâm Đồng cũng không biết nên nói gì .

“Bom băng!”

Lưu Dịch cười nói, “Tỷ không nghĩ thứ này rất hữu dụng sao?! Đây là một đòn tấn công tầm xa đấy!”

“Nếu so với đòn tấn công của phái ta…… thì nó vẫn còn kém rất nhiều!”

Lâm Đồng không kềm được mà hất một gáo nước lạnh vào mặt Lưu Dịch.

“Tôi thấy cũng khá tốt đấy chứ……”

Lưu Dịch nhún vai, “Dù sao thì tôi cũng không thể học thêm chiêu thức tấn công nữa, nên là đòn công kích ở mức này đối với tôi cũng ok rồi…… Về sau, nếu phải chiến đấu, thì thứ này chắc chắn rất thuật tiện.”

Cậu nói, vẫn còn đầy mong chờ đối với tương lai, “Đợi đến khi tôi nghiên cứu thêm…… thì xem xem tôi còn có thể phát triển thêm một đòn tấn công mạnh hơn hay không……”

“Ngươi không phải là chuyên gia phát triển pháp thuật…… Tốt nhất là cứ tiếp tục tu luyện đi!”

“Tôi biết, tôi biết chứ, nhưng chiêu này cũng vui đấy chứ, tỷ không nghĩ vậy sao ……”

Lưu Dịch nói, rồi đứng ở bên mép toà nhà, nhìn xuống dưới, chà ra mấy quả băng cầu, và ném xuống dưới.

“Boom boom boom!”

Vài cái vòng băng xuất hiện ở trên sàn tầng dưới. Lưu Dịch sẽ không bao giờ phát chán khi chơi trò này

Lúc này, một thầy đầu trọc vừa đi ra khỏi khu dạy học, đã không để ý và dẫm thẳng lên mặt băng đó. Ông trượt chân và ngã lăn trên đất.

“DM!”

“Phanh!”

Lưu Dịch vội vàng rụt đầu lại…… rắc rối rồi, ổng là chủ nhiệm Vương ……

A di đà phật, mình không biết gì hết, mình không biết gì hết……

Lưu Dịch ngồi trên sân thượng, không dám thò đầu ra, cũng không dám về phòng học.

“Hi hi, không phải ngươi vừa nói rằng bom băng của ngươi rất mạnh sao? Ta thấy dùng để gây rối thì đúng hơn đấy!”

Lâm Đồng chê cười Lưu Dịch.

“Đừng, đừng nói vậy chứ……”

Lưu Dịch cười, cậu nhìn vào bàn tay đang tỏa ra lớp sương trắng nhạt, “Chờ đến khi tôi luyện tập chiêu này trong Linh Thức Hư Cảnh vào tối nay xem, chắc chắn tôi sẽ thành thạo kỹ năng này hơn…… Chẳng phải hôm qua, tôi vẫn còn chưa thạo Linh Hồ Bộ, vậy mà hôm nay tôi sử dụng nó rất tốt đấy thôi!”

“Hừ!”

Lâm Đồng khịt mũi, “Linh Hồ Bộ là một chiêu thức đa dạng, uyên thâm! Hiểu biết của ngươi về nó vẫn còn rất nông cạn! Nhưng…… Dù sao thì, đây cũng chỉ là chiêu thức sử dụng đến dòng bạch khí trong cơ thể ngươi, nên ngươi có luyện tập cũng không sao hết.”

Lâm Đồng cho rằng tiên pháp này chắc chắn có thể giúp cho Lưu Dịch áp chế yêu khí của cậu, thế nên nó cũng có cái lợi.

“Thật vậy sao? Cảm ơn, Hồ Tiên tỷ tỷ! Tôi biết Hồ Tiên tỷ tỷ đối với tôi là nhất mà!”

Lưu Dịch cảm động vô cùng, xúc động nói.

Mặt Lâm Đồng đỏ lên.

Lưu Dịch càng ngốc bao nhiêu, cô lại càng cảm thấy mình xấu bấy nhiêu.

Thế nhưng cô là một hồ ly mà……

Hồ ly thì sao lại không xấu được cơ chứ……

Nếu hồ ly mà không đi hại người, thì sao có thể gọi là hồ ly tốt được chứ……

Trời ơi, rốt cuộc Lâm Đồng mình nên làm gì cơ chứ?!

Sư phụ ơi, nếu ngươi nghe được lời cầu nguyện của con, thì con xin người tới cứu con đi……

Truyện Chữ Hay