Mai Kitsune Waifu

chương 52 cửu huyền tâm kinh

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Night

Edit: Hz

=====================================

CHƯƠNG 52: Cửu huyền tâm kinh

Lưu Dịch lui vài bước, cuối cùng, lưng cậu đụng vào cái cửa sắt phía sau.

Đã không còn đường lui, hay quay đầu chạy trốn nữa.

Nhưng, lần này, Lưu Dịch lại không muốn chạy trốn, nếu cậu mà chạy thì cả đời cậu sẽ bị người khác coi thường.

“Để xem lần này mày trốn đi đâu!”

Lý Binh là tên hung hăng nhất trong nhóm người ở đây. Với cái đấm sắt ở trên tay phải, hắn đấm thẳng vào mũi Lưu Dịch.

Năm đó, có một bộ phim tên là《 Young and dangerous》, tuy rằng bộ phim này khá hay, nhưng nó cũng gây nên ảnh hưởng lâu dài đến các thế hệ sau này.

Rất nhiều học sinh, thanh niên bắt đầu bắt chước theo những nhân vật găngxtơ trong bộ phim đó.

Viên Thiệu Quân là một trong số đó, Trần Hạo Nam chính là thần tượng của hắn.

Còn Lý Binh này, cũng vẫn luôn tự xưng là gà rừng.(Hz: ám chỉ đến nhân vật Gà ở trong phim)

Nhưng hôm nay, con gà “nhà” này sắp được vặt lông.

Lưu Dịch nhìn vào nắm đấm đang hướng đến mình, cậu chỉ hơi nghiêng đầu sang bên trái.

Ngay lập tức, một tiếng "Bang" vang lên

“Aaa! Tay tao!”

Nắm đấm của Lý Binh đánh thẳng vào cánh cửa sắt.

Tuy rằng hắn sử dụng nắm đấm sắt, nhưng phản lực tác dụng lên tay của Lý Binh lại không nhỏ chút nào. Toàn bộ tay phải của hắn cực kỳ đau nhức, nắm đấm sắt cũng rơi xuống mặt đất vang lên tiếng leng keng.

Lưu Dịch không chút do dự, đá một cú vào Lý Binh, khiến cho hắn lùi lại hai bước rồi té ngã trên mặt đất.

Lý binh có hơi choáng váng, không chỉ bởi đau mà còn bởi sốc nữa.

Hắn không thể hiểu được, mới hai ngày trước thôi, Lưu Dịch còn là một thằng nhát như cầy sấy, một thằng thất bại, vậy mà hôm nay, tại sao cậu lại trở nên mạnh đến như vậy!

“Bang bang!”

Lưu Dịch sử dụng Linh Hồ Bộ, cậu lướt qua trước mặt của vài tên học sinh, thỉnh thoảng, cậu lại đánh một chưởng vào ngực chúng.

Lưu Dịch chỉ đánh chưởng bình thường thôi, chứ không dùng Đại Diệu Nhật Chưởng.

Nếu không thì mấy tên học sinh này đã bị đánh cho ói ra máu rồi.

Tuy nhiên, dù là cậu không sử dụng đòn chưởng của mình đi nữa, thì mỗi tên học sinh bị cậu đánh đều bay ngược ra sau hơn 1m và đo đất.

Sau khi đánh bay liên tiếp ba tên kia, bọn học sinh vừa bao vây cậu khi nãy thì giờ đây chân chúng đã run như cầy sấy.

Đệch, thằng Lưu Dịch hiện tại mạnh như chiến thần ấy, ai dám xông lên đánh nó chứ!

“Ha…… Ha……”

Lưu Dịch thở hổn hển.

Tuy rằng cậu của hiện tại mạnh hơn rất nhiều so với người bình thường, mấy tên học sinh này không phải đối thủ của cậu.

Nhưng, một khi đánh nhau, thì thể lực của cậu cũng bị bào mòn đi rất nhiều.

Nếu không nhờ có hô hấp công pháp giúp phục hồi năng lượng cho cậu, thì chắc Lưu Dịch đã mệt đến thở không nổi rồi.

“Ngươi, ngươi là Lưu Dịch sao……”

Mã Nghệ Tuyền đứng yên đó, che miệng lại với nét mặt như muốn nói không thể tin được.

“Chẳng lẽ…… Ngươi đã học karate sao?”

Mã Nghệ Tuyền tưởng rằng Lưu Dịch đã lén lút đi học Karate gì đó, và đến lúc này, cậu mới thể hiện kỹ năng của mình.

“Mã Nghệ Tuyền.”

Lưu Dịch ổn định lại hơi thở, sau đó, cậu từ từ đến chỗ Mã Nghệ Tuyền.

“Đ-đừng tới đây! Nói cho ngươi biết, dù cho là ngươi có chút võ vẽ đi nữa, thì ngươi chắc chắn vẫn không phải đối thủ của chồng ta đâu! Nếu ngươi dám động một ngón tay vào ta, thì chồng ta nhất định sẽ đánh gãy chân ngươi!”

Mã Nghệ Tuyền lùi lại vài bước, bắt đầu hét lên như thể Lưu Dịch sắp làm gì ả vậy.

Thấy bộ mặt méo mó và liên tục hét lên của ả, phẫn uất đột nhiên nổi lên trong lòng Lưu Dịch.

Vậy là, vậy là mình không thể cứu vãn lại hình tượng của mình trong mắt cô ấy sao?

Lưu Dịch mở Hảo Cảm Chi Nhãn ra và nhìn Mã Nghệ Tuyền đang hoang mang sợ hãi kia.

Độ hảo cảm, -59.

Xem ra, thực sự không còn cơ hội cứu vãn nữa rồi.

Lưu Dịch chỉ còn có thể nén lại trong tim, nhẹ thở dài.

“Quên đi, đi đi.”

Lưu Dịch bỗng vung tay lên, “Coi như từ trước tới nay, tôi chưa bao giờ thích cô hết.”

“Điên à, ai muốn ngươi thích chứ!”

Mã Nghệ Toàn hét lên như một kẻ tâm thần, “Ngươi nghĩ mình là ai chứ? Đừng có nằm mơ nữa! kể cả ngươi có thể đánh bại vài người đi nữa, vậy thì sao chứ! Nhà ngươi vẫn nghèo, và ngươi cũng vẫn là một tên rác rưởi thôi! Cả đời ngươi cũng chỉ có làm một công việc hèn kém thôi!”

“Đủ rồi!”

Trái tim Lưu Dịch nhói đau, đôi mắt cậu hơi đỏ lên, sát khí trên người cậu bỗng nhiên tuôn ra mãnh liệt.

Những sợi tơ vàng nhỏ như mạch máu trong mắt bỗng nổi lên trong mắt cậu.

Cùng lúc đó, một luồng yêu khí mãnh liệt nổ ra, ngập tràn toàn bộ sân thượng.

Toàn bộ cơ thể Mã Nghệ Tuyền lập tức mềm nhũn, hai chân ả tê dại đi, bên dưới ả ươn ướt, thiếu chút nữa là "ra quần" rồi.

Vào lúc đó, ả bỗng nhiên cảm thấy Lưu Dịch trước mặt ả thật đáng sợ……

“Lưu Dịch! Đừng trở thành yêu quái! Tỉnh lại cho bổn cô nương ngayyyyy!”

Lâm Đồng đang nằm trên vai Lưu Dịch không ngừng kêu, cố đánh thức cậu dậy.

Nhưng Lưu Dịch đột nhiên vươn tay ra, ném Lâm Đồng ra khỏi vai cậu.

Lâm Đồng ngã trên mặt đất, rên rỉ vì đau.

“Lưu Dịch thối, ngươi dám quăng bổn tiểu thư hả?! Ay ay ay, ngươi là tên đại ngốc!”

Đến nước này, cô cũng chỉ có thể dùng toàn bộ linh lực của mình, giữ ý thức của Lưu Dịch lại.

Sau bao gian nan cô mới thu được chút linh lực này, có lẽ, cô sẽ mất toàn bộ ở đây.

Lâm Đồng cắn môi, với ánh mắt kiên nghị, cô hóa thành dải sáng đỏ và đi vào bên trong cơ thể Lưu Dịch.

Cùng lúc đó, cả người Lưu Dịch bỗng run lên, những sợi tơ vàng trong mắt cậu dần biến mất.

Lâm Đồng đã dùng toàn bộ linh lực của mình để ngăn không cho nhân cách kia của Lưu Dịch thức tỉnh.

Cậu đứng yên ở đó, cảm thấy toàn thân mệt mỏi và không còn chút sức lực nào nữa.

Mã Nghệ Tuyền và những tên kia đều hoảng sợ, ngay khi chúng thấy khí thế của Lưu Dịch buông lỏng đi, chúng mới bắt đầu hành động, tên thì bò kẻ thì chạy, chạy hết khỏi sân thượng.

Lúc này, trên sân thượng, chỉ còn lại một mình Lưu Dịch.

Toàn thân cậu đổ mồ hôi lạnh, tưởng chừng sắp gục xuống đến nơi.

“Mình quả thật là một tên vô dụng……”

Lưu Dịch không nhịn được mà mắng chính mình, “Thiếu chút nữa là mình khiến cho nhân cách kia thức tỉnh rồi……”

Lúc này, Lâm Đồng không có động tĩnh gì hết, có lẽ là cô đang nghỉ ngơi sau khi sử dụng quá nhiều linh lực.

Đúng lúc này, Lưu Dịch cảm giác như trên đầu mình có một sức mạnh khổng lồ đang đến gần!

Cậu lập tức nhìn lên trong kinh ngạc, thì thấy một luồng khí lạnh màu trắng, hạ xuống trước mặt cậu.

Sóng xung kích tản ra khiến cho Lưu Dịch lùi lại vài bước.

Khi ánh sáng trắng tan đi, một cô gái xinh đẹp với mái tóc buộc lên đứng ở đó.

“Là, là ngươi!”

Lưu Dịch kinh ngạc nhìn mỹ nhân áo trắng trước mặt mình.

“Nguồn gốc của luồng yêu khí khổng lồ đó …… Hóa ra lại là ngươi!”

Đôi mắt sắc sảo của cô gái áo trắng đó đổ lên người Lưu Dịch, lông mày cô hơi nhăn lại.

“Ta, Cốc Vũ, đã tiêu diệt yêu ma nhiều năm như vậy rồi…… đây là lần đầu tiên ta gặp tình huống như này đó……”

Cốc Vũ nói xong, bước chân đến chỗ Lưu Dịch.

“Cô muốn làm gì? Đừng lại đây!”

Lưu Dịch ôm chặt hai tay, liên tục bước về sau.

“Cih! Ta không có làm hại ngươi đâu!”

Thấy phản xạ tự nhiên của Lưu Dịch, Cốc Vũ lập tức thấy đau đầu.

Sao hắn có thể nghĩ mình là một con đàn bà háo sắc được chứ!

Hơn nữa, sao hắn lại phản ứng đến mức này chứ!

“Ta chỉ muốn loại bỏ sức mạnh của ngươi thôi!”

Cốc Vũ nói và đưa tay tới Lưu Dịch.

“Tại sao chứ?!”

Lưu Dịch lập tức phản đối.

Người phụ nữ điên này là từ đâu chui ra vậy!

Sao cổ cứ liên tục tìm mình mình gây rối vậy!

Cổ còn muốn loại bỏ sức mạnh của mình nữa chứ!

Dựa vào cái gì chứ!

Lưu Dịch thấy khó chịu trong lòng.

“Đây là vì tốt cho ngươi thôi.”

Cốc vũ duỗi tay phải ra, chậm rãi nói.

“Lục giới chúng sinh, đều có điểm khác nhau. Ngươi là người phàm, người phàm có con đường của người phàm. Những con đường khác, không thuộc về ngươi đâu.”

Nói xong, cơ thể Cốc Vũ bắt đầu phát ra những tia sáng trắng nhạt.

Lưu Dịch lập tức thấy run rẩy toàn thân, toàn bộ cơ thể cậu như bị Cốc Vũ khóa lại vậy. Sau đó, cơ thể cậu bị một sức mạnh thần bí nào đó kéo về phía phía Cốc Vũ.

“Dừng lại!”

Lưu Dịch liên tục kêu lên.

Cậu không muốn để cổ loại bỏ sức mạnh của mình!

Tuyệt đối không!

“Phàm nhân, hãy trở về bình thường đi!”

Cốc Vũ nói, cô nhẹ nhành đưa tay đến trán Lưu Dịch.

Lưu Dịch lập tức có cảm giác kinh khủng, như thể có thứ gì đó trong cơ thể cậu liên tục bị rút ra.

Không được ……

Lưu Dịch hét lên trong tim.

Mình không muốn trở thành một người thường!

Mình, Lưu Dịch nhất định phải thành công và làm nên chuyện lớn!

Mình không muốn bình thường!

Hai mắt Lưu Dịch mở ra.

Hai luồng sáng trắng bùng lên từ mắt cậu.

Và một luồng tiên lực nổ ra từ trán cậu và trúng trực tiếp vào Cốc Vũ khiến cô lùi lại vài bước, đôi mắt tiên mỹ lệ của cô nhìn Lưu Dịch trong kinh ngạc.

“Đó…… là tiên lực!”

Cô ngạc nhiên đến tột cùng, “Hẳn đó chính là tiên lực mà mình đã lưu lại trong cơ thể hắn…… nhưng tại sao nó lại đột nhiên mạnh đến như vậy?”

Sau khi phát ra tiên lực, Lưu Dịch bình tĩnh lại một chút, cậu ngồi xổm xuống đất, thở hổn hển.

Cốc Vũ đứng ở đối diện cậu, nhìn vào nam nhân khiến cô không thể tin được.

“Chẳng lẽ…… Đây là do ông trời đã an bài sao?”

Ánh mắt Cốc Vũ thay đổi liên tục.

“Nhưng nếu mình mặc kệ hắn …… thì không biết là phúc hay họa nữa……”

Cốc vũ không ngừng ngẫm nghĩ xem cô nên làm gì.

“Yêu lực của hắn…… được tiên lực bảo vệ…… Nếu muốn loại bỏ sức mạnh của hắn, thì mình buộc phải tiêu diệt linh hồn hắn, như thế đồng nghia với việc giết hắn……nhưng nếu không giết hắn, thì ngộ nhỡ hắn trở thành đại ma đầu gây hại cho nhân gian thì sao[note17456] , phải làm sao bây giờ ……”

Cốc Vũ lâm vào thế tiến thoái lưỡng nan.

Tiên có quy định, tuyệt đối không được giết người thường bừa bãi!

Trước mắt, tên này không phải là một đại ác nhân, thậm chí, còn có hơi ngốc nữa.

Thẳng tay giết hắn như vậy, thì có chút không ổn.

Sau khi suy nghĩ được một lúc lâu, mắt cô bỗng sáng lên.

“Nếu ông trời đã cho ngươi một nửa lựa chọn, vậy thì ta sẽ đánh cược ở ngươi.”

Nói xong, trên tay phải cô lấp lánh những tia sáng trắng, sau đó, cô lập tức chọc ngón trỏ vào huyệt Thái dương của Lưu Dịch.

Lưu Dịch không có thời gian để mà phản ứng, cậu cảm thấy hoa mắt và cứ như vậy, ngón trỏ của Cốc Vũ đã nằm trên Huyệt thái dương của cậu rồi.

Mắt Lưu Dịch lập tức tối sầm lại.

Một đống tri thức tức khắc hiện lên trong đầu cậu.

Lưu Dịch quỳ gối trên mặt đất, tâm trí cậu hỗn loạn.

Một loại Tâm Pháp hiện lên trong tâm trí cậu.

“Cửu Huyền Tâm Kinh……”

Thật không ngờ Cốc Vũ lại dạy cho mình công pháp tu luyện của cổ?

Cửu Huyền Tâm Kinh, là công pháp gì vậy?

Khi Lưu Dịch nhìn qua Cửu Huyền Tâm Kinh một cái, dòng bạch khí trong cơ thể cậu lập tức bắt đầu chuyển động không ngừng dựa theo Cửu Huyền Tâm Kinh!

Lưu Dịch sợ hãi.

Trời ơi !

Mình còn không biết tâm pháp là tốt hay xấu, mà nó đã tự động tu luyện rồi!

Mình sẽ không biến thành một tên đại ma đầu không chuyện ác nào là không làm chứ?!

Lưu Dịch lập tức lo lắng, dòng bạch khí của cậu chuyển động càng lúc càng nhanh, trước mắt cậu đột nhiên tối sầm lại khiến cậu bất tỉnh trên sân thượng.

=====================================

Night: Thất tịch nên phá lệ đăng 2 chương an ủi những bác nào không có gấu đi chơi ngày thất tịch đọc đỡ tủi

Ps: Hiện tại mình đang kiếm một partner, không biết có bạn nào ở đây biết phân tích kỹ thuật, đã và đang chơi chứng khoán, coin ... gì không nhỉ.

Truyện Chữ Hay