Dương lịch, ngày 24 tháng Sáu, thứ Hai.
Tatsuya đến thăm Miyakijima theo lịch trình đã được sắp xếp trước đó.
Mục đích chính của cậu hôm nay là chạy thử nghiệm chiếc “Air-Car”, song trong quá trình chạy cũng không có gì đáng chú ý xảy ra.
Trong trường hợp này, chữ “Air” trong “Air-Car” có nghĩa là “không khí”, chứ không phải “không khí” trong “bầu trời”, hoàn toàn không phải lừa bịp khi có thể sử dụng chiếc xe để lặn xuống nước dưới hình thức nén ép không khí.
Cách sử dụng tương tự như “máy bay” (cơ chế nguyên bản của máy bay là lướt đi trong không khí).
『Tôi đã không nghĩ rằng nó còn có thể lặn nữa. 』
『Kỹ thuật viên nói rằng khả năng kín hơi đã đạt tới mức độ sẽ không thành vấn đề ngay cả khi lái nó bay vào trong không gian. Cơ chế bay được thiết kế bằng cách can thiệp vào lực hấp dẫn tác động lên thân xe, vậy nên nếu vượt quá độ cao sáu nghìn ki lô mét, hê thống bay sẽ hoạt động không tốt. 』
『Tôi không có ý định bay vào không gian hay lặn xuống đáy biển với Air-Car đâu. 』
Hyougo giải thích quá nhiều thông số khiến Tatsuya không thể kìm lại nụ cười đắng chát.
『Phong cách hai cửa cũng là để tăng độ kín hơi bằng cách giảm việc mở đóng cửa xe sao? 』
Cửa xe được thiết kế theo kiểu mở trượt lùi chứ không phải mở ngang như những mẫu xe hơi thông dụng.
Ngoài ra kính cửa sổ được làm rất dày cũng là để tăng cường khả năng kín hơi.
『Đúng là như vậy. Tuy nhiên, bởi vì chiếc Air-Car này vừa có thể sử dụng trên đất liền, độ cao thấp và trên biển, nên tôi muốn người xem xét những điểm đó khi đưa vào sử dụng trong thực tế. 』
『Trừ khi có nhu cầu, chứ tôi không có ý định bay lên tầng bình lưu hay lặn xuống đáy biển với chiếc Air-Car này đâu. 』
『Thứ lỗi cho tôi. Nhưng như đã đề cập từ trước, người có thể sử dụng chế độ chạy trên mặt nước của chiếc xe cho việc đi lại giữa đảo Honshu và giao thông xung quanh hòn đảo này. 』
『Chế độ đó sẽ tự động tạo độ cao khoảng chục centimet so với mặt nước à? 』
『Vâng. Trong trường hợp đó, vì Tatsuya-sama đã có giấy phép lái tàu thuyền cỡ nhỏ rồi nên tôi đoán rằng sẽ không phạm luật gì đâu. 』
Tatsuya đã 18 tuổi, và ngoài bằng lái xe bốn bánh tự hành ra, cậu còn có giấy phép điều khiển tàu thuyền cỡ nhỏ trên mặt nước mà không bị hạn chế.
Tất nhiên là giấy phép lái tàu thì không thể áp dụng cho xe hơi được, nhưng vì chiếc xe có thể chạy trên nước, nên thực tế sẽ được coi không khác gì một chiếc thủy phi cơ cả.
Ngoài ra, vì Tatsuya có tất cả giấy phép cần thiết, nếu có gì xảy ra thì có thể vịn vào đó mà tranh luận.
Nhưng, “tôi sẽ làm vậy” chỉ trong trường hợp bay và chạy trên mặt đất.
Tatsuya hiếm khi thiếu tuân thủ luật pháp, nên chắc hẳn cậu sẽ nghĩ như thế.
『Ê. 』
Nhận thấy cuộc nói chuyện giữa Tatsuya và Hyougo đang đi đến hồi kết, giọng nói của một thiếu nữ đột ngột vang lên từ phía bên.
『Lina, có chuyện gì vậy? 』
Chủ nhân của giọng nói đó là Lina, cô đã được cho phép theo dõi buổi thử nghiệm chiếc Air-Car ngày hôm nay.
『Tôi…cậu thực sự cho tôi biết nhiều đến thế này sao? 』
『Ý cậu là gì vậy, tôi không hiểu lắm…』
『Nghĩa là, cậu thậm chí cho tôi biết một bí mật quân sự như thế này…』
『Lina, cậu đang nói gì thế? 』
Lina cau mày, Tatsuya ngoái lại nhìn cô với ánh mắt kì lạ.
『Gia tộc Yotsuba là một tổ chức tư nhân, vậy nên Air-Car không thể xếp vào hàng “bí mật quân sự” được. 』
『Xem ai đang nói kìa! Dù không phải là quân đội quốc gia, thì sự thật các cậu là một tổ chức quân sự vẫn sẽ không thay đổi! 』
『Cậu hiểu lầm rồi. Chúng tôi không phải tổ chức quân sự gì cả. Kì thực là gia tộc Yotsuba có nhận được thù lao cho một vài hành vi liên quan tới bạo lực, nhưng mà đó chỉ là công việc bên lề. Nếu cậu muốn phân loại, thì gia tộc Yotsuba là một tổ chức nghiên cứu. 』
『Khiến cả thế giới phải khiếp sợ vì “công việc bên lề” đó, đùa kiểu gì hay vậy……』
『Đừng tùy ý tỏ ra sợ hãi, cậu sẽ gặp rắc rối nếu thể hiện điều đó ở đây đấy. 』
『Đứng trước đối phương là những người đã tiêu diệt cả một hạm đội và quân cảng chỉ với một đòn, làm gì có lý do để mà không sợ được chứ!? 』
『Đó là sức mạnh của cá nhân tôi. Không phải sức mạnh của gia tộc Yotsuba. 』
Lina bất giác mở to mắt nhìn chằm chằm lấy Tatsuya.
Một ma thuật đã đưa hàng chục ngàn người về cõi tử, và Tatsuya lại bảo đó là “sức mạnh cá nhân” của cậu.
Kì thực, Lina không thể nào tin nổi.
Tatsuya nói vậy chẳng khác nào thừa nhận đã chính tay lấy đi hàng chục nghìn mạng sống đó.
Trách nghiệm, là thứ có thể chia sẻ.
“Halloween Rực Lửa” là một sự việc xảy ra trong một cuộc xung đột quân sự.
Việc sử dụng ma thuật cấp chiến lược là kết quả từ hệ thống chỉ huy, có nghĩa là trách nhiệm nằm ở phía cấp trên, tức những người đã ra lệnh.
Tuy nhiên, ngay cả khi thực tế đó là mệnh lệnh của quân đội vốn không thể thay đổi, nhưng nếu đòn tấn công được xác định là sức mạnh của một cá nhân, trách nhiệm ắt cũng sẽ đổ hết lên đầu cá nhân đó.
Ngay cả khi không có trách nhiệm, kết quả vẫn còn đọng lại.
Kết quả là hàng chục nghìn người đã bị giết chết.
Hoặc, cô tự hỏi liệu Tatsuya không có chút nhận thức nào về việc đó chăng……?
(Không, một điều như vậy là không thể)
Tatsuya không phải loại người quay lưng với thực tế.
Trong mối quan hệ tương đối ngắn ngủi giữa Lina và Tatsuya, cô có thể hiểu cậu đến mức độ đó.
Tatsuya chấp nhận sự thật rằng cậu chính là kẻ giết người hàng loạt……
『……Nếu không phải là bí mật quân sự, việc xuất cảnh của tôi sẽ không bị hạn chế đúng không? Được vậy thì tốt rồi…』
Lina đã hoàn toàn thay đổi chủ đề.
Cô cũng là một ma pháp sư cấp chiến lược.
Nếu tiếp tục đi sâu hơn nữa, Lina sẽ có thể vô thức dẫm lên phanh, và khiến câu chuyện cũng trở thành một thứ khó chịu đối với chính bản thân mình.
『À mà, Tatsuya, tôi xin một ân huệ nữa được không…』
『Tùy thuộc vào nội dung. Cậu cứ nói đi đã. 』
Nơi hai người đang nói chuyện là trong nhà chứa máy bay.
Tuy chiếc Air-Car đã được đăng kí là mẫu phương tiện bốn bánh tự hành trong hệ thống, nhưng xét về tính năng của nó, thì nên gọi nơi này là “nhà chứa máy bay” sẽ đúng hơn là so với “gara”.
Có một cái bàn đặt ở ngoài trời, cùng với đó là bốn chiếc ghế có thiết kế phù hợp cũng được bố trí xung quanh.
Tatsuya bắt đầu đi về phía bàn, Lina theo ngay sau cậu.
Thấy vậy, Hyougo kéo ghế mời Lina ngồi.
Tatsuya ngồi ở phía đối diện cô.
Lina cũng không ngần ngại yên vị nơi chiếc ghế đã được Hyougo chuẩn bị sẵn.
Sau đó, Hyougo mang trà đá cho cả hai người.
『Vậy, cậu cần gì? 』
Mặc dù người nhờ vả là cô, nhưng cách đi thẳng vào vấn đề của Tatsuya làm Lina cảm thấy đôi phần khó chịu.
Song, cô không thể hiện cảm xúc đó ra vào lúc này.
『Tôi không phải là tù nhân, đúng chứ? 』
『Tất nhiên rồi. 』
『Nếu là vậy, tôi muốn cậu trả lại chiếc CAD tôi đã gửi lúc đến nhờ giúp đỡ. 』
『Tại sao? 』
Lina đã đoán trước câu hỏi đó, nhưng thực tế khi phải đối mặt với Tatsuya khiến cô lại cảm thấy do dự đưa ra câu trả lời.
『Tôi cảm thấy bất an khi không có vũ khí bên cạnh…』
Tùy thuộc vào tâm trạng của người nghe, lời không thích hợp vừa rồi có thể được xem là một lời tuyên bố đối địch.
Trong tình hình khi bản thân Lina là người đang được bảo vệ, đó là điều cô không dám nói.
Nhưng Lina không thể nghĩ ra lý do chính đáng nào, cô cũng không muốn đánh lừa cảm xúc thật của bản thân.
Ngoài ra, Tatsuya không phải một người ích kỷ đến mức độ đó, và trong trái tim Lina luôn tin rằng như vậy.
Nếu có ai chỉ ra điều này ngay bây giờ, cô chắc chắn sẽ đỏ mặt mà phủ nhận hết.
『Tôi thấy cũng đâu phải bất tiện gì đặc biệt đâu. 』
『Đó là vấn đề về cảm giác! 』
Thái độ mạnh mẽ của Lina là do Tatsuya đang cười.
Thực chất là Lina muốn làm nũng, nhưng trước mặt cô lại là Tatsuya.
Có thể nói rằng, cậu chẳng nhận ra ý định đó.
『Cảm giác à. Ừm, tôi có thể hiểu được. 』
『Vậy thì tốt quá! 』
『Nhưng tôi không thể đáp lại mong muốn đó. 』
『Tại sao má!? 』
『Chúng tôi không thể để CAD của quân đội USNA được sử dụng trên đất Nhật Bản. Có khả năng nó được tích hợp mánh khóe nào đó ở bên trong mà cậu không biết. 』
『Hự……』
Cách phản ứng của Lina như thể cô đang tấu hài, nhưng nào ai ngờ được hành động đó của cô lại vô cùng nghiêm túc.
『Tuy nhiên, tôi đã chuẩn bị cho cậu CAD thay thế rồi. 』
Câu trả lời của Tatsuya khiến Lina tưởng chừng như cắn vào lưỡi.
『Ể? Cái gì cơ! Cậu đã chuẩn bị sẵn rồi á? 』
『Tôi đang cố gắng hết sức để bảo vệ cơ sở này, nhưng đối thủ lại là USNA. Nếu vậy, chẳng phải cậu cũng cần một phương thức tự vệ sao? 』
『Tatsuya……đồ xấu tính 』
Lina nhìn Tatsuya trong trạng thái hé hờ đôi mắt.
Biểu cảm này còn được gọi là “lườm nửa mắt”. [note11330]
『Tôi không định giữ bí mật gì nhé. Là do Lina thiếu kiên nhẫn thôi. 』
Tatsuya lặng lẽ tránh cái ánh nhìn bằng nửa con mắt của Lina.
『Cách ứng xử quá tệ, nhưng vẫn còn đỡ hơn là cảm giác bất an. 』
Phản ứng của Lina cũng có mặt tích cực.
Nếu mặt cô không đỏ ửng lên thì có thể nó sẽ thuyết phục hơn một chút.
『CAD đang được lưu giữ trong phòng điều chỉnh. Quá trình cũng mất một lúc đấy. 』
『……Tatsuya, cậu sẽ là người điều chỉnh sao? 』
『Đừng lo, tôi đã quen làm việc này rồi. 』
『À…… Tatsuya là một phần của Taurus Silver mà nhỉ…』
『Đúng là vậy đấy. 』
Tatsuya đứng dậy, rời khỏi bàn.
Lina uống nốt một nửa cốc trà còn lại rồi nhanh chóng đuổi theo.
◇ ◇ ◇
Tatsuya và Lina di chuyển từ nhà chứa máy bay sang một cơ sở nghiên cứu được xây dựng ngay bên cạnh.
Đó là nhà máy chế tạo CAD bao gồm cả một dây chuyền tinh chế đá cảm ứng.
Phương tiện họ dùng để di chuyển không phải Air-Car, mà chỉ là một chiếc xe off-road động cơ hydro.
『Tôi nghĩ sẽ để Lina sử dụng cái này. 』
Trước khi vào phòng điều chỉnh, Lina được đưa đến một căn phòng nhỏ.
Tại đây, Tatsuya cho cô xem một chiếc vòng cổ vàng đi cùng với vòng tay bạc.
『Không có nút……Có lẽ nào, là loại CAD thao tác hoàn toàn bằng suy nghĩ của FLT à? 』
『Cậu hiểu rõ nhỉ. 』
Tatsuya khen ngợi Lina bằng một giọng chẳng biết là đang khen hay giễu cợt.
『CAD thao tác hoàn toàn bằng suy nghĩ của FLT cũng thường được nhắc tới ở Hoa Kỳ…』
Loại CAD thao tác chỉ với suy nghĩ mà không cần điều chỉnh bằng tay đầu tiên được thương mại hóa bởi Rosen Magicraft của Đức, tiếp đến là FLT của Nhật Bản.
Tuy nhiên, từ đó đến nay vẫn chưa có công ty thứ ba xuất hiện trong lĩnh vực này.
Hiện tại chỉ có Rosen Magicraft và FLT là đang phát hành CAD thao tác hoàn toàn bằng suy nghĩ, và trên thị trường thì FLT được đánh giá cao hơn hẳn.
『Có một vài thành viên của STARS đang thử nghiệm, nhưng tôi chưa bao giờ sử dụng. Nó hoạt động như thế nào vậy? 』
Lời thú nhận của Lina khiến Tatsuya ngạc nhiên.
Cô là người được hỗ trợ bởi một nhà khoa học hay một kỹ sư ma pháp đã phát triển vũ khí ma thuật “Brionac”.
Tatsuya không biết tên của nhà khoa học (hay kỹ sư?) đó, nhưng kỹ năng của người này là cực kỳ cao siêu, điều đơn giản là có thể nhìn thấy được thông qua “Brionac” của Lina.
Nếu người đó có khả năng kỹ thuật cao đến vậy, áp dụng CAD thao tác hoàn toàn bằng suy nghĩ ắt chẳng có gì khó khăn cả.
Nó không phải là “Bất khả thi”.
Nhìn vào những sản phẩm đã có mặt trên thị trường thì hoàn toàn là có thể, thậm chí còn không mất quá nhiều thời gian.
Song, Tatsuya không hỏi điều đó.
『Loại CAD thao tác hoàn toàn bằng suy nghĩ của FLT được phát triển dựa trên công nghệ chuyển đổi phi tiếp xúc đã được thương mại hóa. 』
『Vậy là thao tác hoàn toàn bằng sóng Psion sao? 』
『Đúng vậy. Bằng cách truyền Psion vào CAD đặc biệt dạng vòng tay này, khởi động thức sẽ được kích hoạt. Nó là một phương thức khởi động ma pháp phi hệ thống chiếu sóng Psion qua một màng lọc mỏng đến nơi được chỉ định. 』
『Nó hoạt động chỉ đơn giản bằng cách truyền Psion vào thôi á? 』
『Vì chúng tôi đang giới hạn đầu ra của khởi động thức thành một loại, nên chỉ cần một bộ chuyển đổi là đủ. Suy cho cùng thì thiết bị dạng vòng cổ kia nên được gọi là bán tự động hơn là hoàn toàn dựa trên suy nghĩ. 』
『Nó cùng một loại cơ chế giống thiết bị vũ trang. 』
Đáp lại phát hiện một phần nào đó của Lina, Tatsuya gật đầu như thể nói “Đúng vậy”, rồi tiếp tục giải thích.
『Loại vòng cổ này có một cơ chế tạm ngưng liên kết với thiết bị dùng cho việc thao tác. 』
『Vậy, cách sử dụng cụ thể như thế nào? 』
『Bộ chuyển đổi tích hợp bên trong chiếc vòng cổ sẽ gửi thẳng khởi động thức đầu ra tới nơi chỉ định sẵn là chiếc vòng tay. Bằng cách kết hợp số lượng ma thuật cậu muốn sử dụng thành một khởi động thức ma pháp phi hệ thống, kết quả là ma pháp thức mong muốn sẽ được truyền qua chiếc vòng đeo tay. 』
『……Điều đó có nghĩa là, chỉ cần nghĩ về “Số lượng ma thuật tớ muốn sử dụng” thôi á? 』
『Nói thật thì, đúng vậy. 』
『Thật khủng khiếp, không phải chuyện này quá tuyệt vời sao? Phát kiến này đã phá bỏ xiềng xích cho các ma pháp sư sử dụng ma thuật cận chiến rồi còn gì. 』
CAD là một công cụ đẩy nhanh quá trình phát động ma thuật.
Bằng chiến lược phát động ma thuật thông qua CAD, các ma pháp sư đã đạt được sức mạnh đối đầu trực diện với một số lượng lớn chiến binh trang bị súng giới trên chiến trường.
Tuy nhiên, rắc rối trong việc thao tác CAD có thể khiến họ đứng giữa ranh giới của thất bại và chiến thắng trong những cuộc đối đầu mà khoảnh khắc quyết định tất cả.
CAD chuyên hóa được sinh ra để lấp liếm những hạn chế đó, song loại ma thuật có thể sử dụng được cũng sẽ bị giới hạn.
Chính vì vậy, CAD loại thao tác hoàn toàn bằng suy nghĩ của FLT là thứ công cụ có thể giải quyết tất cả vấn đề này.
Không giống như các sản phẩm của Rosen kết hợp cơ chế thao tác bằng suy nghĩ vào những CAD chuyên hóa, sản phẩm của FLT phân tách thiết bị phát động và thiết bị đóng vai trò CAD gốc.
Nhược điểm duy nhất là phải sử dụng cùng lúc hai thiết bị, nhưng nó có khả năng vừa sử dụng như loại chuyên hóa, vừa sử dụng như loại đa dụng, đồng thời đáp ứng nhu cầu “không cần thao tác tay” và “không cần thu hẹp phạm vi chiến thuật”.
『Trông có vẻ như cậu thích nó nhỉ. Hoạt động của thiết bị có thể ghép nối tối đa lên tới bốn CAD, tất nhiên loại đa dụng vẫn tốt hơn. 』
『Vậy là quá đủ rồi. 』
Mặc dù việc có thể thao tác cùng lúc cả loại đa dụng và loại chuyên hóa trên một thiết bị đã vượt quá những gì Lina có thể tưởng tượng, nhưng cô quyết định không nói điều đó lúc này.
Chỉ cần thao tác bằng suy nghĩ lại có thể sử dụng cho cả mục đích chuyên hóa và đa dụng đã vượt quá ranh giới của sự thuận tiện rồi.
Như cách Tatsuya gật đầu, Lina không thể lường trước gương mặt của cậu.
Tatsuya đi thẳng tới phòng điều chỉnh với hai chiếc CAD được tách rời ra.
Phía bên kia, Lina di chuyển tới phòng chuẩn bị nằm ngay bên cạnh đó.
Trong cơ sở này có tích hợp thiết bị điều chỉnh lấy dữ liệu người dùng thông qua tai nghe và một bảng điều khiển bằng cả hai tay.
Song, vì họ bắt đầu tinh chỉnh cho một chiếc CAD ở trạng thái mới hoàn toàn, để đo đạc chính xác thì nên sử dụng thiết bị điều chỉnh dạng giường nằm.
Lina đang chuẩn bị cho điều đó, chính xác hơn là, cô đang thay quần áo.
『Tatsuya, ano……đã để cậu phải chờ rồi. 』
Lina bước vào với một chiếc áo phông trắng không nút che tới nửa đùi, chỉ cao hơn đầu gối khoảng chừng 15 cm.
Mái tóc vàng óng mượt xõa dài ngang lưng.
Hai chân mang dép lê, còn hai tay thì cố hết sức để che lấy ngực.
Lina rõ ràng đang tỏ ra bồn chồn vì bộ dạng đáng xấu hổ đó.
『……Như thế này có ổn không? 』
『Cái gì ổn? 』
『……Không phải là đồ lót sẽ tốt hơn sao? 』
Lina đỏ má quay đi.
Cô ngượng chín mặt vì câu hỏi của chính mình.
Tất nhiên, ngay cả khi cô lộ ra một diện mạo như vậy, thái độ của Tatsuya vẫn không hề suy chuyển.
『Lina có sử dụng thiết bị đo kiểu này chưa? 』
『Ít nhất một lần mỗi tháng, đó là điều bắt buộc. 』
Điều đó có nghĩa là căn cứ của STARS cũng có loại máy này.
Song, hơn một lần mỗi tháng vẫn là hơi ít theo quan điểm của Tatsuya.
Không giống như Miyuki vẫn còn đang phát triển về mặt ma lực, có quá ít trẻ vị thành niên trong nội bộ STARS.
Bất kể ở độ tuổi hai mươi, ba mươi hay bốn mươi, ma pháp sư không cần phải cập nhật kết quả đo trong một cách thường xuyên nữa.
Tatsuya nghĩ tốt hơn là nên bỏ qua vậy.
『Cậu thích đồ bơi hơn à, cậu có chuẩn bị không? 』
『À không, không phải bikini tốt hơn đâu, nhưng……』
『Tôi sẽ không hỏi thêm nữa. 』
Càng trả lời, Lina càng bồn chồn xấu hổ.
Nếu nghĩ theo cách thông thường thì so với bikini để lộ da thịt nhiều hơn, đáng lẽ cô không nên cảm thấy ngượng ngùng khi mặc áo phông dài mới phải.
Song, trong tình trạng này, lúng túng là điều tất yếu……
Tatsuya cũng đã đoán ra được.
Phải chăng, Lina không mặc gì dưới chiếc áo đó……?
Tatsuya không bao giờ đưa ra lời chỉ dẫn rằng “cởi đồ lót” khi thay quần áo.
Chẳng có bất kì ai tại đây nói một điều như vậy.
Tuy nhiên, liệu Lina có biết rằng bình thường nên mặc đồ lót khi sử dụng thiết bị đo dạng giường nằm như thế này……
Do Lina đã chọn mặc một chiếc áo phông dài, nên có lẽ cô đã tùy tiện nghĩ rằng “không được mặc cái gì bên trong cả”.
『……Làm ơn nhanh lên, vì…』
Tuy nhiên, đối diện Lina đang trả lời trong bộ dạng dễ khiến người khác có những suy tưởng biến thái như thế này, Tatsuya không thể nói rằng “mặc đồ lót cũng được”.
Nếu cậu nói ra điều đó, tình hình sẽ càng trở nên khó xử.
Lina thậm chí sẽ xấu hổ hơn nữa.
Có lẽ, cũng có khả năng điều chỉnh sẽ không còn là điều chỉnh.
『Được rồi, hãy nằm ở đó. 』
Tatsuya chuyển sang giọng điệu có phần hành chính hơn bình thường.
Trong quá trình thực hiện, mối nghi ngờ rằng Lina “không mặc đồ lót” đã phát triển tới mức đáng quan ngại.
Bằng chứng là đôi mắt của Tatsuya có thể bắt được những đường cong lồi chỗ cần lồi, lõm nơi cần lõm trên cơ thể cô gái thông qua lớp vải mỏng.
Tuy nhiên, cậu cố gắng không nhìn chằm chằm vào những vị trí nhạy cảm đó.
Vì vậy, Lina mới có cảm giác rằng “mình không bị chú ý”.
Không có thêm bất kì một rắc rối nào, quá trình điều chỉnh thành công hoàn tất.
Trên cổ Lina, một chiếc vòng đã được cuộn tròn lại ngay lập tức.
Không, nên nói là nó “được khít chặt” bởi vì chiếc vòng có hình thức kết nối những vòng tròn bán nguyệt lại với nhau.
Sắc ánh kim của chiếc vòng có vẻ phù hợp với mái tóc vàng của Lina.
Thoạt nhìn, thiết bị này trông giống một chiếc vòng cổ sang trọng, nhưng nó không phải thứ có thể gỡ bỏ một cách tùy tiện.
Lina cũng ngay lập tức nhận ra rằng “nó trông giống như một chiếc vòng cổ hạng sang”, nhưng dường như cô không tỏ ra quan tâm lắm.
『Tôi sẽ quay lại vào ngày mai, cứ nói nếu cậu cảm thấy có gì bất tiện. 』
『Rõ. 』
Lina nâng tay phải lên chào Tatsuya theo kiểu quân nhân.
Chiếc vòng đeo tay bằng bạc nằm ở cổ tay còn lại.
『Tatsuya-sama, xin vui lòng lên xe. 』
『Tôi hiểu rồi. 』
Đáp lại Hyougo bằng nụ cười khổ, Tatsuya khởi động chiếc Air-Car.
Thân xe dần bay lên cách mặt đất vài chục centimet, rồi lao đi vun vút ra ngoài biển trong khi duy trì độ cao tương đối.
◇ ◇ ◇
Khi Tatsuya đi vào quán cà phê “Eine Brise”, Miyuki và bạn bè của cậu tại trường cao trung Đệ Nhất đều đã có mặt.
『A, Tatsuya-kun, cậu đến rồi. 』
『Tatsuya-san, tớ đang đợi cậu đó! 』
Erika và Honoka chào đón Tatsuya cùng một lúc.
Tatsuya nhẹ nhàng giơ tay vẫy chào đáp lại, ngồi xuống một chiếc ghế đặt giữa Miyuki và Honoka.
Không có khách hàng nào khác trong quán.
Trước khi Tatsuya kịp hỏi, Miyuki đã giải thích rằng “hôm nay quán đã được bao trọn cho chúng ta rồi”.
『Tatsuya-kun, đây là dịch vụ của tôi. 』
Chủ quán đặt một chiếc bình thủy tinh nhỏ lên quầy.
Bên trong là cà phê đã được pha đều.
Honoka và Shizuku nhanh chóng đứng dậy, đặt bình cà phê và tách lên khay rồi đem ra bàn cho cả nhóm.
Khi Tatsuya nói lời cảm ơn tới hai người họ, vị chủ quán nói lại rằng “Hãy gọi tôi khi cậu về”, rồi quay trở lại bên trong nhà.
Ngay từ thời điểm Tatsuya đặt chân vào quán, cậu đã nhận ra nó được bảo vệ bởi ma thuật cản nghe lén.
Đó là màng chắn âm thanh của Mikihiko.
Không có một ai cảm thấy đó là hành động quá đà.
Bởi vì Tatsuya chủ động gọi cả nhóm lại với nhau, nên tất cả đều hiểu rằng nội dung buổi nói chuyện ngày hôm nay là vô cùng hệ trọng.
『Chủ quán đã mất công tới vậy, nên tớ sẽ vào thẳng vấn đề chính luôn. 』
Trước khi Honoka rót xong cà phê ra tách, Tatsuya đã bắt đầu câu chuyện.
Tất cả sự chú ý đều hướng về phía cậu.
『Kudou Minoru đã trở thành parasite. 』
Tatsuya ngay lập tức vào chủ đề chính.
『Hể??? 』
『Không thể nào. 』
『Cậu nghiêm túc đấy à!? 』
Những người có quen biết qua với Minoru đồng loạt lên tiếng, đó là Mikihiko, Erika và Leo.
『……“Kudou Minoru” tức là Kudou Minoru-kun, đại diện trường Đệ Nhị trong cuộc thi luận văn đó hả? 』
『Đúng vậy. 』
Trước câu hỏi của Mizuki, người có thể thường xuyên kiềm chế mà không đặt những câu hỏi như vậy, Tatsuya gật đầu không chút do dự.
『……Tại sao lại như thế? 』
Erika gửi một ánh nhìn sắc bén tới Tatsuya.
Không phải vì cô nghi ngờ Tatsuya hay một điều gì đại loại thế.
Chỉ là cô đột nhiên khó chịu, nên vô thức trở thành như vậy.
『Tại sao à? Tớ cũng không hiểu lý do cặn kẽ. Nhưng tớ biết rằng, Minoru đã tự nguyện từ bỏ cuộc sống của một con người với ý chí của chính cậu ta, đó là lý do tại sao cậu ta trở thành một parasite. 』
『Cậu có thể nói rõ những gì cậu nói là “tớ biết” được không? 』
Leo đã cố lấy lại bình tĩnh nhiều nhất có thể.
Tuy nhiên, ánh mắt của cậu không hề thua kém Erika.
Không được phép giữ bí mật, đó là những gì được nói lên trong đôi mắt của chàng trai trẻ.
Mặc dù Leo nhìn chằm chằm, song không có gì thay đổi trong nội dụng Tatsuya định nói với họ.
Ngay từ đầu, cậu đã quyết định giải thích tất cả về parasite và Minoru với tất cả những gì cậu biết được.
『Mục đích của Minoru có liên quan tới lý do Minami phải nhập viện. 』
『……Không phải chỉ là bị thương sao? 』
『Lý do Minami phải nhập viện là khu vực tính toán ma pháp của con bé bị tổn thương lớn, không có hy vọng phục hồi hoàn toàn. 』
Khi Tatsuya nói lên sự thật đó, chỉ trừ Miyuki đã biết, ngoài ra tất cả những người còn lại đều vô thức hét lên.
『Hiện tại thì không có đe dọa gì tới mạng sống. Nhưng nếu phát động ma thuật cao cấp, các triệu chứng có thể trở nên tồi tệ hơn. 』
『……Tại sao chuyện này lại xảy ra chứ! 』
Leo dường như mất giọng.
Minami là một thành viên trong câu lạc bộ leo núi do cậu chỉ đạo.
Ngoài Tatsuya và Miyuki, cậu cũng có cảm giác gần gũi như thể gia đình.
『Tớ không có ý định giải thích chuyện đó. Có một điều khác tớ phải nói ngay bây giờ. 』
『……Được rồi. Tớ sẽ nghe. 』
Leo nghiến chặt răng, cậu có vẻ không bị thuyết phục bởi những lời đó của Tatsuya.
Nhưng ngay cả trong hoàn cảnh đó, cậu cũng thể hiện khả năng tự kiểm soát cảm xúc mạnh mẽ của bản thân.
『Để thử nghiệm phương pháp chữa trị cho Minami, Minoru đã trở thành parasite. 』
『Đợi đã, Tatsuya. 』
Mikihiko vội vã thêm vào.
『……Nghĩa là, để chữa trị cho Sakurai-san, Minoru đã cố gắng kiểm soát parasite sao? Sử dựng chính bản thân mình để thử nghiệm á? 』
『Đúng như những gì cậu nói. 』
『Tên đại ngốc này……Tại sao lại làm hành động điên rồ như vậy ……』
Mikihiko rơi vào trạng thái bối rối.
『Minoru rất nghiêm túc. 』
Tatsuya không hề thương tiếc báo tin.
『Nói tóm lại, Minoru đã tới vì Minami à? 』
Erika thêm vào trước khi Tatsuya kịp nói hết lời.
『Minoru đến vì Sakurai, và đã tấn công cậu? Sau đó Tatsuya đã đẩy lùi cậu ấy, có phải như vậy không? 』
Leo hỏi Tatsuya với những mường tượng của bản thân cậu.
『Đúng thế. Lần đầu tiên, tớ có thể đẩy lùi. 』
『Tatsuya, cậu……cậu có thể thua à? 』
『Tớ sẽ không để chuyện đó xảy ra. Tuy nhiên, đối phương cũng không hề dễ chơi. 』
Đáp lại câu hỏi của Mikihiko, Tatsuya không thể khẳng định rằng “tớ không thể thua” được.
『Vậy nghĩa là, bản thân Tatsuya-kun sẽ không bao giờ bị đánh bại, nhưng có phải cậu nghĩ rằng cậu không thể bảo vệ cho Minami không? 』
『Đúng thế. 』
Tatsuya gật đầu sau khi nghe Erika nói.
『Nhưng, có một điều khác mà tớ muốn các cậu biết. 』
Cậu tiếp tục.
『Erika, Leo, Mikihiko. Tớ nghĩ có khả năng Minoru sẽ tới hoặc liên lạc với các cậu như một cách để tiếp cận Minami. 』
『Ý cậu là dụ bọn tớ giúp đỡ sao? 』
『Ngoại trừ Saegusa-senpai, chị em Kasumi và Izumi, các cậu là những người duy nhất quen biết với Minoru. 』
『……Đúng là vậy, nếu không nghe chuyện từ cậu trước, có lẽ tớ đã cho Minoru mượn sức rồi. 』
Người đầu tiên thừa nhận là Leo.
『Nếu tớ được bảo là để chữa trị cho Minami, thì…』
Erika cũng đồng ý.
『Minoru-kun là parasite à? Dường như là không thể phân biệt được giữa con người và parasite rồi. 』
Nói vậy nhưng Mikihiko rõ ràng không hài lòng.
“Dường như không thể phân biệt” giữa con người và ma quỷ là một đòn đánh mạnh vào niềm tự hào của một cổ thuật sư như cậu.
『Tớ cũng không biết Minoru là parasite cho đến khi cậu ta tự tiết lộ điều đó. 』
『……Đúng vậy nhỉ. 』
Song, Mikihiko không thể tự nhận rằng mình giỏi hơn Tatsuya được.
『Có thể khả năng nhận thức về parasite của Mikihiko sẽ cao hơn tớ. Nhưng gia tộc Kudou sở hữu ma thuật ngụy trang thể thông tin. Ngay cả khi Minoru đã đồng hóa với parasite, cậu ta vẫn không mất đi những ma thuật của “số chín”. 』
『Không……có lẽ chỉ có “mắt” của Shibata-san. Tớ cũng không có tự tin để nói rằng giác quan của mình nhạy hơn Tatsuya. Vậy nên, chúng ta cần thực sự cảnh giác với Minoru-kun. 』
『Chúng ta nên thuyết phục bản thân mình như vậy. 』
『Ừm. Nhân tiện thì…』
Mikihiko gửi một cái nhìn như muốn nhắn “tớ rất tò mò”.
『Chuyện gì thế? 』
Tatsuya không phớt lờ ánh mắt đó.
『Parasite mà Minoru đang sở hữu đến từ đâu? 』
『Không đời nào, đừng có nói là nó lại đến từ Mỹ nhé? 』
『Không, đó là con parasite mà chúng ta đã phong ấn lần trước. Người nào đó trong gia tộc Kudou đã cướp nó đi. 』
Tatsuya đáp lại câu hỏi của Erika.
『……Thực ra, Lina đã đến Nhật Bản. 』
Sau một chút do dự, cậu quyết định nói ra sự thật.
『Lina!? 』
『Onii-sama! 』
Honoka và Miyuki đồng thời cất cao giọng tỏ rõ sự sững sờ.
Sự ngạc nhiên của Honoka hoàn toàn là do chuyến viếng thăm bất ngờ của Lina tới Nhật Bản.
Mặt khác, Miyuki như muốn nói với Tatsuya rằng nên giữ bí mật, ngay cả với những người bạn thân nhất của họ, mặc dù sự thật vừa được phơi bày mất rồi.
Sự kinh ngạc của cô đủ lớn đến nối khiến Miyuki phải thốt lên tiếng “onii-sama” trước mặt mọi người.
May mắn thay là cả Erika và Shizuku cũng vô cùng sốc, và không ai cảm thấy lạ lùng khi nghe Miyuki gọi Tatsuya là “onii-sama”, chứ không phải với tư cách hôn thê.
『Chuyện Lina đến Nhật Bản, cũng liên quan tới sự xuất hiện của parasite tại USNA một lần nữa. 』
Những quả bom bất ngờ ập tới với sức sát thương quá cao khiến không một ai có thể phản ứng nổi.
『Parasite ở Mỹ sao……』
Chỉ riêng Mikihiki là đủ sức đáp lại.
Năm người còn lại, Erika, Mizuki, Leo, Honoka và Shizuku đều cạn lời.
『Parasite mà Minoru đang sở hữu không liên quan gì tới chuyện đó cả. Tuy nhiên, nếu parasite mới tại USNA xâm chiếm Nhật Bản, chuyện chúng thống nhất với phía Minoru là chuyện hoàn toàn có thể lường trước được. 』
『Tatsuya……Có cách nào để vô hiệu hóa parasite không? Nếu cậu cần sức mạnh của tớ thì……』
『Ma thuật phong ấn parasite sẽ được Ngài Kudou cung cấp. 』
『Ngài Kudou, ý cậu là “Trưởng Lão”, phải không? 』
『Ông nội của Minoru sao…? 』
Erika và Leo chỉ ra mối quan hệ giữa Kudou Minoru và Kudou Retsu, và hỏi lại để thêm phần chắc chắn.
『Tớ không nghĩ rằng ông ấy sẽ vì người thân mà cung cấp những kỹ thuật vô dụng đâu. Tuy nhiên, nếu mọi việc tiến triển không tốt. Mikihiko, trông cậy vào cậu. 』
Mặc dù Tatsuya đã bỏ qua khả năng nương tay với người thân, nhưng cũng có thể ma thuật của gia tộc Kudou sẽ không vượt qua được Minoru là không hề thấp.
Cậu chắc chắn rằng gia tộc Kudou sở hữu ma thuật phong ấn parasite, nếu không thì họ chẳng thể nào chế tạo những vũ khí như hình nhân parasite được.
Song, Kudou Minoru cũng là ma pháp sư tộc Kudou.
Dĩ nhiên bản thân cậu cũng sẽ biết những kỹ thuật được sử dụng để sản xuất hình nhân parasite đó.
Minoru có thể đang cố gắng tìm cách thoát khỏi ma thuật có thể ràng buộc bản thân cậu.
Không, biện pháp đối phó có khả năng đã được hoàn thành.
Tatsuya nghĩ vậy.
『Vào thời điểm đó, tớ sẽ giúp cậu trở nên mạnh mẽ hơn bằng mọi cách. 』
Mikihiko gật đầu mạnh mẽ với Tatsuya.
Các phương pháp chống lại ma quỷ là nhiệm vụ của một cổ thuật sư như cậu.
Câu trả lời của Mikihiko chính là minh chứng cho niềm tin mãnh liệt như một pháp sư mang trong mình dòng máu đó.
◇ ◇ ◇
Tatsuya không tới Eine Brise bằng chiếc xe hơi tên “Air-Car”.
Khi cậu sử dụng chiếc Air-Car để về nhà từ đảo Miyakijima, Tatsuya đã cất nó lại trong gara rồi tới trạm xe gần nhất để tới trường Đệ Nhất bằng phương tiện giao thông công cộng.
Như một điều tự nhiên, đó là một toa tàu cá nhân.
Trên đường về, Tatsuya và Miyuki chỉ trao đổi vài lời.
Đúng là không thể không cảnh giác với khả năng bị nghe lến, nhưng đó không phải vấn đề chính.
Bởi vì cuộc nói chuyện nghiêm túc tại Eine Brise trước đó, cảm giác lo lắng của họ đã tăng lên mạnh mẽ.
Mặc dù khá hiếm khi hai người không nói chuyện với nhau trên đường về, nhưng thời điểm đặt chân tới nhà, cảm giác thư giãn đã hiện lên trông thấy.
Miyuki kể về các sự kiện ở trường, rồi Tatsuya nói ấn tượng của cậu về chiếc Air-Car, rồi Miyuki lại hỏi về cảm giác lái nó như thế nào.
Cuối cùng thì bầu không khí xung quanh họ đã trở về đúng nguyên trạng của nó.
Song, không được bao lâu thì cảm xúc đột ngột bị phá vỡ bởi tiếng điện thoại reo.
Nó không đơn thuần chỉ là một cuộc gọi.
『Nói cách khác, thay vì yêu cầu bảo hộ, phía Quân đội Quốc phòng yêu cầu bàn giao lại Angie Sirius sao? 』
『Tôi không muốn tình hình trở thành tranh chấp. 』
Trên màn hình videophone, Kazama khua tay nhằm xoa dịu Tatsuya.
『Chỉ là việc một tổ chức tư nhân che giấu Thiếu Tá Sirius, một người lính của USNA là chuyện mà phía Quân đội Quốc phòng không thể chấp nhận được. 』
『Đúng là rất hợp lý. Câu chuyện cũng rõ ràng như ngài Trung Tá vừa nói, nhưng tại sao ngài lại kể với tôi? 』
『Tatsuya, tôi biết là cậu đang bảo vệ Thiếu Tá Sirius. Gia tộc Yotsuba đã thông báo chuyện đó. 』
Vì vậy, giả vờ là vô ích……
Kazama gửi thông điệp đó cho người đối diện thông qua ánh mắt.
『Vậy thì hãy gửi yêu cầu của ngài tới gia trang Yotsuba. 』
Song, Tatsuya không hề bối rối.
Cậu không khẳng định cũng như không phủ nhận lời của Kazama, ngoài ra cũng không tỏ ý thiếu tôn trọng yêu cầu của đối phương.
Trước thái độ bất hợp tác của Tatsuya, Kazama tỏ ra khó xử.
『Đặc úy Ooguro. 』
Từ những lời Kazama vừa nói, giọng điệu thân thiện dành cho cậu bạn trẻ biến mất.
『Dù cho vị trí của cậu trong gia tộc Yotsuba đã được cải thiện, hợp đồng giữa Quân đội Quốc phòng và gia tộc Yotsuba liên quan tới cậu vẫn còn hiệu lực. 』
Tatsuya lặng lẽ nhìn Kazama trên màn hình.
『Ngoại trừ trách nhiệm hộ vệ cho cô Shiba Miyuki, cậu phải ưu tiên mệnh lệnh của Quân đội Quốc phòng lên hàng đầu. 』
『Trung Tá Kazama. Tôi muốn ngài ngừng hiểu lầm về hợp đồng giữa gia tộc Yotsuba và Quân đội Quốc phòng. 』
『Cái gì? 』
Như giọng nói của Tatsuya, biểu cảm trên gương mặt cậu cũng biến mất.
『Ngoại trừ trách nhiệm bảo vệ Miyuki, gia tộc Yotsuba thừa nhận quyền ưu tiên của Shiba Tatsuya đối với Quân đội Quốc phòng. Đây chính là hợp đồng giữa gia tộc Yotsuba và Quân đội Quốc phòng. Không có điều khoản nào trong đó nói rằng tôi phải nghe theo mệnh lệnh của Quân đội Quốc phòng cả. 』
『Đặc Úy. Cậu đang chống lại quân đội sao? 』
『Điều đó cũng sai. Vị trí Đặc Úy được đặc biệt trao cho tôi là cách để Quân đội Quốc phòng sử dụng tôi. Năm năm trước, lời tuyên thệ tại thời điểm tham gia chiến đấu dưới sự chỉ huy của quân đội ở Okinawa cũng mang ý nghĩa như vậy. 』
『……Tatsuya. Quân đội Quốc phòng không cho phép thường dân bảo vệ Thiếu Tá Sirius. Tôi muốn cậu hiểu điều đó. 』
『Trung Tá Kazama. Tôi không bảo vệ Thiếu Tá Sirius. Nếu ngài muốn nói rằng gia tộc Yotsuba đang bao vệ Thiếu Tá Sirius, xin hãy gửi yêu cầu tới gia trang. 』
Cả Tatsuya và Kazama đều tránh được sự đổ vỡ trong mối quan hệ giữa họ trong thời khắc cuối cùng.
Đó là kết quả của sự thùa nhận lẫn nhau về giá trị sử dụng của phía bên kia.
◇ ◇ ◇
Tòa nhà nơi vừa trở thành ngôi nhà mới của Tatsuya và Miyuki được xây dựng để trở thành trụ sở chính của gia tộc Yotsuba tại Tokyo.
Bên trong không chỉ có không gian sinh sống, mà còn rất nhiều cơ sở vật chất khác.
Một ví dụ điển hình là phòng luyện tập ma thuật được xây trong tầng hầm.
Không có một ai khác trong căn phòng đó.
Tatsuya đã mượn căn phòng vào lúc giữa đêm với danh nghĩa “con trai gia chủ”, cho dù nó có phải sự thật hay không.
Tatsuya nói với Miyuki và Minami rằng cậu sẽ học ma thuật phong ấn parasite từ Maya.
Tuy nhiên, cậu nhận ra rằng bản thân không thể làm chủ kĩ thuật này cho dù có được chỉ dạy về thuật thức.
Ngay cả khi vị trí của cậu trong gia tộc Yotsuba đã được cải thiện, một thực tế vẫn không thể thay đổi là Tatsuya chỉ có thể thực hiện hai phép “Phân rã” và “Tái tạo”.
Tuy nhiên, Tatsuya không từ bỏ bất kì khả năng nào.
Chắc chắn cậu không thể xử lý ma thuật thông thường nào khác ngoài “Phân rã” và “Tái tạo”.
Với khu vực tính toán ma pháp nhân tạo (Flash Cast), cậu chỉ có thể sao chép những ma thuật cơ bản đòi hỏi ma lực thấp.
Nhưng đó là về định nghĩa ma thuật hiện đại, còn thứ được đề cập ở đây là ma thuật thay đổi sự kiện.
Có một thực tế là không chỉ có ma thuật hiện đại mới có thể sửa đổi sự kiện, và kỹ năng thao tác Psion cũng được coi là ma thuật.
Và nếu là kỹ thuật thao tác Psion, Tatsuya ở một đẳng cấp khác, một ma pháp sư hạng nhất không thể bị đánh bại trong lĩnh vực này.
Thậm chí nói đúng hơn, cậu thậm chí còn vượt qua “hạng nhất”.
Cơ thể của parasite là thể thông tin Pushion.
Tatsuya không có khả năng thao tác trực tiếp với Pusion.
Tuy nhiên, parasite lại có Psion bao bọc quanh cơ thể, và nếu mất lớp áo Psion đó, chúng sẽ ngừng hoạt động.
Psion là một hạt hình thành từ ý chí và tư tưởng, là hạt kết nối giữa thể vật chất và phi vật chất tức tinh thần, truyền đạt lại chỉ thị do tinh thần ban cho thân thể, và người ta cũng nói rằng nó là một hạt truyền tải thông tin mà cơ thể đã thu thập được với tinh thần.
Nói cách khác, Psion có khả năng can thiệp vào tinh thần, giống như thể thông tin Pushion.
Ma thuật ngoài hệ thống hệ can thiệp tinh thần cũng được phát động bằng ma pháp thức được xây dựng với Psion.
Đây cũng chính là bằng chứng gián tiếp cho thấy Psion tương tác với thể thông tin Pushion.
Tatsuya cho rằng cậu hoàn toàn có thể phong ấn parasite với ma thuật phi hệ thống, vì về cơ bản chúng cũng chỉ là những thể thông tin Pushion mà thôi.
Chỉ cần nén dòng Psion và bắn chúng vào cơ thể của parasite là có thể gây thiệt hại cho chúng.
Phương pháp này đã được cậu rút ra khi sử dụng Gram Demolition để phá hủy parasite, trục xuất chúng khỏi cơ thể đã bị đồng hóa.
Tuy nhiên, viên đạn Psion Xuyên Giáp mà cậu tạo ra với mục đích gây sát thương lên parasite ở trạng thái đồng hóa với con người tuy có thể làm suy yếu chúng, nhưng không thể khiến chúng bất hoạt.
(……Mình không thể nhìn thấy bất kì hình ảnh nào)
Xích, dây, lưới.
Mặc dù cậu đã cố gắng rất nhiều từ những thử nghiệm trước đó, vẫn không thể phác họa hình ảnh đủ tốt.
Tatsuya cảm thấy có điều gì đó sai sai.
(Nếu có thể thử nghiệm thực tiễn thì sẽ hiệu quả hơn chăng……)
Theo như những gì Tatsuya biết, việc gia tộc Yotsuba và gia tộc Kudou sở hữu parasite là chính xác.
Gia tộc Yotsuba đã lấy được một con bị phong ấn trong khu rừng nhân tạo phía sau trường Đệ Nhất ngày đó, và gia tộc Kudou sử dụng con còn lại cho mục đích tạo hình nhân parasite.
Mặc dù cậu không thể mượn nó, nhưng có khả năng cậu sẽ được chấp thuận để thực hành nếu ở đây.
Tuy nhiên, cậu phải đạt được triển vọng nhất định trong việc làm thế nào để thao tác với Psion đã.
Nếu áp dụng vào thực tiễn trong tình trạng mò mẫm, tất cả sẽ trở thành vô dụng.
Nó sẽ dẫn đến lãng phí thời gian, và cũng chẳng thể đem lại khác biệt trong kết quả.
(……có lẽ mình nên hỏi Sư phụ)
Mặc dù cậu cảm thấy không muốn phải nợ Yakumo quá nhiều, nhưng với tình hình hiện tại thì không thể quan tâm tới vấn đề đó nữa.
Tatsuya quyết định sáng mai sẽ ghé thăm đền Kyuuchouji.
◇ ◇ ◇
Dương lịch ngày 25 tháng Sáu, sáng sớm thứ Ba.
Tatsuya đến thăm đền Yakumo sau một khoảng thời gian dài.
Cậu không liên lạc trước.
Vì vậy, Tatsuya không hề có ý định phàn nàn trong trường hợp Yakumo không có mặt ở đây.
Song, một lời chào hỏi bất ngờ đang đợi sẵn Tatsuya ở đó.
Căn hộ ở Chofu và đền Kyuuchouji nằm cách không quá xa nhau.
Mặc dù khoảng cách đó chưa tới mức không thể chạy đến, nhưng Tatsuya quyết định dùng chiếc mô tô bay “Wingless” trong tình hình hiện tại.
Thay vì sử dụng những trang phục lái mô tô thông thường, Tatsuya vận trên mình bộ đồ bay chiến đấu “Freed Suit” được phát triển bởi gia tộc Yotsuba.
Sau khi xuống xe, cậu tháo mũ bảo hiểm rồi cầm trên tay trái.
Tatsuya không mang theo chiếc CAD chuyên hóa ưa thích, nhưng dù sao thì trong bộ “Freed Suit” cũng đã tích hợp sẵn CAD thao tác hoàn toàn bằng suy nghĩ rồi.
Ngay cả khi cậu đã đi qua cổng đền trên núi vẫn không hề có động tĩnh gì, bao gồm cả khung cảnh luyện tập thường lệ của những môn đệ tại đây.
Dường như chẳng có lấy một dấu người nào cả.
Thời điểm Tatsuya nghĩ rằng tất cả mọi người đều vằng mặt, thì ngay lập tức cậu bị tấn công.
Không có thực thể, “mọi thứ” đều giống như cảm giác mờ ảo thoáng qua.
Tatsuya chặn lại dòng Psion trước khi xác nhận chính thể của nó.
Mật độ dòng Psion của Gram Demolition tăng cao trong khoảnh khắc, thổi bay thể thông tin cùng cấu trúc Psion mật độ cao.
(Thể thông tin độc lập……là “Sử Ma” (sử dụng ma quỷ)? Hay là “Ma Thần”?)
Một thể thông tin độc lập được hình thành với cấu trúc Psion mật độ cao tự nhiên là điều hiếm khi xảy ra trên Thế Giới.
Tatsuya đã nghe được điều đó từ một cổ thuật sư từng huấn luyện cậu tại gia tộc Yotsuba.
Thông thường, các thể thông tin độc lập không có khả năng can thiệp sự kiện chỉ đơn giản bằng cách lưu trữ thông tin, nhưng khi lượng thông tin và Psion được đưa vào bên trong và mật độ Psion vượt quá một ngưỡng nhất định, nó sẽ bắt đầu can thiệp vào sự kiện.
Cổ nhân gọi nó là thần vì sợ hãi gọi là quỷ, ngoài ra tinh linh thuật và thuật triệu hồi đều dựa trên nó, là ma thuật sử dụng thể thông tin độc lập để sửa đổi sự kiện.
Cổ thuật sư, người từng dạy dỗ Tatsuya đã dạy cậu như thế.
Thể thông tin độc lập bị Tatsuya thổi bay đảo ngược lại rồi tấn công một lần nữa.
Có hai điều mà cậu đã hiểu ra.
“Tinh linh” này là một thể thông tin độc lập của “gió”.
Điều thứ hai, “Tinh linh” này đang bị kiểm soát bởi ý chí của con người.
(Là hành động của Sư phụ sao?)
Nhưng dù là như vậy, địch ý được viết lên thể thông tin độc lập này là quá nghiêm túc.
Thậm chí sức tấn công của nó tồi tệ nhất có thể dẫn đến tử vong cho mục tiêu.
Để giải quyết mối đe dọa trước mắt, Tatsuya phát động Gram Dispersion nhằm xóa bỏ “Tinh linh gió”.
Tuy nhiên, trong khoảnh khắc tiếp theo cậu đã hủy bỏ ma thuật phân rã thể thông tin Gram Dispersion.
Cậu quyết định không kết thúc trận đấu bằng cách xóa bỏ nhẫn thuật của Yakumo.
Thay vì Gram Dispersion, Tatsuya thực hiện một ma thuật phi hệ thống, nén và giải phóng Psion.
Hình dạng nén là một tấm lưới.
Kết quả không thực sự tái hiện được hình dạng mắt lưới một cách chi li.
Nó giống với một chiếc khăn gói đồ hơn là chiếc lưới, mục đích là bọc mục tiêu lại bên trong màng Psion mỏng.
Tất nhiên, chẳng có chiếc khăn gói đồ nào có đường kích lớn tới ba mét cả.
Bắn “Lưới” Psion để ngăn “Tinh linh gió” lại, tác động thêm một áp lực từ bên ngoài.
Song, “Tấm lưới” bị xé toạc ngay tức khắc.
Tinh linh thoát khỏi sự kiềm chế, biến thành một lưỡi gió tấn công Tatsuya.
Tatsuya nhảy sang một bên để tránh.
Từng giọt máu nhỏ rơi xuống từ cánh tay trái của cậu.
Một phần áo bên vai phải rách toạc ra.
Đối thủ là một lưỡi gươm không khí trong suốt.
Mặc dù cậu đã rất cố gắng, nhưng cũng không thể hoàn toàn tránh khỏi.
Sức mạnh này rõ ràng không nên sử dụng trong luyện tập.
Nếu thứ cậu đang mặc trên người không phải “Freed Suit” với chức năng chống đạn, giảm sốc, chống va đập thì cánh tay trái liền có thể bị cắt rời rồi.
Song, vết rách và vết máu trên bộ đồ đã biến mất chỉ sau một giây hiện hữu.
Chẳng một chút trầy xước, cũng không dấu hiệu hư hại, thậm chí ngay cả những giọt máu thấm trên nền đất cũng liền biến mất như chưa bao giờ xuất hiện.
Không sai, đó là hiệu ứng của ma thuật “Tái Tạo”.
Nếu đối thủ là một ma pháp sư bình thường, sự ngạc nhiên sẽ tạo ra khoảng trống.
Tuy nhiên, không có một chút chậm chễ nào trong đòn công kích của “Tinh linh gió”.
Liệu có phải nó được “lập trình” trước rằng “tiếp tục tấn công”? Hay là người phát động vốn đã nhận thức được khả năng của Tatsuya?
Một lần nữa, lưỡi gươm gió tiếp cận.
Tatsuya nâng bàn tay phải lên, nhằm vào thể thông tin độc lập đang lao tới.
Một lá chắn Psion được hình thành phía trước.
Đó là một lá chắn Psion mật độ cao nhằm ngăn cản đòn công kích của “Tinh linh gió”.
Lần này, lưỡi gươm gió đã bị cản lại trước khi chạm được vào Tatsuya.
Chỉ là một cơn gió thông thường thì không thể cắt qua lớp áo Freed Suit được.
Tatsuya nắm chặt bàn tay phải lại.
Khối Psion tập trung xung quanh “Tinh linh gió”, tạo áp lực nén thể thông tin độc lập lại bên trong.
Từ đám mây Psion có thể tích vị chi bằng một chiếc xe hơi cỡ lớn, ngay lập tức được nén lại thành quả bóng chỉ bằng lòng bàn tay.
Một quả cầu Psion tựa pha lê, không có thực thể và cũng chẳng thể nhìn thấy bằng mắt thường.
“Tinh linh gió” có vẻ như bị mắt kẹt bên trong.
Chắc chắn rằng “Tinh linh” không thể thoát khỏi quả cầu Psion được nữa, Tatsuya mới dám thở mạnh.
Cậu đưa mắt xung quanh để tìm kiếm chiếc mũ bảo hiểm đã ném ra trong lần né đòn công kích đầu tiên.
Nhưng sự chú ý của cậu ngay lập tức lại hướng đến một hiện tượng đột ngột xảy ra.
Cảm nhận được áp lực nổ bùng phát từ quả cầu Psion trong tay, Tatsuya ném quả cầu lên khoảng không ngay phía trên đầu.
Cậu hạ tay phải xuống, đồng thời đẩy tay trái lên.
Quả cầu Psion cùng “Tinh linh gió” phát nổ.
Sóng xung kích từ vụ nổ và Gram Demolition phát động từ bàn tay trái của Tatsuya rung động phía trên đầu cậu, tạo thành những gợn sóng Psion như những vòng tròn đồng tâm lan rộng xung quanh khu vực.
『Yaa, đáng tiếc thật. 』
Một cái bóng hiện ra từ khoảng không trống rỗng.
Tại đó, người vừa vỗ tay vừa nói chính là bậc thầy nhẫn thuật nổi tiếng, đồng thời là sư trụ trì của ngôi đền này, Kokonoe Yakumo.
『Nếu con tập trung hơn một chút trong quá trình đặt áp lực lên nó, phong ấn cầu sẽ được hoàn thành. 』
『Sư phụ, chào buổi sáng. 』
『Ừ, chào buổi sáng, Tatsuya-kun. 』
Tatsuya đến đây vào buổi sáng cốt cũng là để lấy lời khuyên của người đàn ông này.
『Vậy sư phụ, phong ấn cầu là gì ạ? 』
Họ trao đổi lời chào buổi sáng, và Tatsuya lại tiếp tục với những câu hỏi như thể trước đó chẳng có gì xảy ra.
『Là thứ con vừa cố gắng làm đó. 』
Yakumo đáp lại với một nụ cười khổ.
『Con đến là để hỏi phương pháp phong ấn Parasite phải không? 』
『Người đã biết chuyện của Minoru chưa? 』
『Ừm, ta cũng đã biết chuyện Parasite lại phát sinh ở Mỹ rồi. Lần này có vẻ rắc rối hơn trước. 』
『Thứ lỗi cho con mạn phép. Chuyện là……người có thể dạy cho con kỹ thuật phong ấn cầu được không? 』
『Tất nhiên là không. 』
Yakumo ngay lập tức đáp lại, một câu trả lời như thể muốn nói “cậu đang đùa tôi à” kèm theo một chút giận dữ.
『Vậy sao. 』
Như cách Tatsuya nói, cậu cũng coi chuyện này là lẽ đương nhiên.
Tatsuya gọi Yakumo là “Sư phụ”, nhưng cậu chưa bao giờ là đệ tử của “Bậc thầy nhẫn thuật” Kokonoe Yakumo cả.
Tatsuya chỉ luyện tập với sự giúp đỡ của Yakumo, và ông sẽ không dạy cậu ma thuật.
『Ta còn phải dạy điều gì nữa à? Phong ấn cầu đã được thực hiện rất tốt, ta còn chẳng thể tưởng tượng nổi đó là lần đầu tiên con làm. 』
Dù là vậy, nhưng không hẳn là ông chưa từng dạy Tatsuya bất cứ điều gì.
『Phong ấn cầu có phải là kĩ thuật nén thể thông tin Pushion vào bên trong bằng cách cố định Psion thành dạng hình cầu, tương tự như đạn xuyên giáp Psion phải không ạ”? 』
『Đúng vậy, con đã sử dụng kỹ thuật đạn xuyên giáp Psion nhiều chưa? 』
『Cũng tàm tạm ạ, vậy nó có thể phong ấn Parasite không? 』
『Ta có thể cô lập tinh linh gió bằng kỹ thuật hộ pháp. Đủ với Parasite, nhưng ta chỉ tự hỏi liệu con có thể vượt qua nó không. 』
Hộ pháp là viết tắt của Phong linh Hộ pháp.
Căn nguyên ý nghĩa bắt nguồn từ sử dịch Thần Linh – Ma Quỷ của các nhà sư mật giáo và các cao tăng khổ hạnh, rộng rãi hơn còn được biết đến là “Sử Ma” như một thuật thức được lưu truyền trong hệ thống mật giáo.
Nhận xét của Yakumo có ý là Tatsuya đã “thành công cho đến giai đoạn kiềm chế tinh linh gió như ông”.
Mặc dù còn tùy thuộc vào tâm trạng, nhưng Yakumo đối với kỹ thuật này ít nhất sẽ cho Tatsuya những lời khuyên chặt chẽ.
Tatsuya không phải đệ tử của ông, nên món quà này có thể coi như lòng hiếu khách.
『Như người đã nói lúc trước là “con nên tập trung hơn”, có gì sai ạ? 』
『Ngay cả như vậy, quả cầu cũng sẽ không tự nổ nếu như con niệm trong khoảng mười giờ thay vì chỉ trong phút chốc như thế. 』
『Hiệu quả sẽ nhân lên với thời gian sao? 』
『Không không, không phải vậy. Nói sao nhỉ, cần một chút khéo léo hơn chăng? Thời gian là không quá bắt buộc trong quá trình tạo phong ấn cầu. 』
Tatsuya không hỏi tiếp theo phải làm gì.
Mối quan hệ giữa cậu và Yakumo thấm thoắt cũng đã đạt đến năm thứ năm rồi.
Tatsuya hiểu tính cách của Yakumo tới mức cậu không có ý định đưa ra thêm bất kì câu hỏi nào nữa.
『Con hiểu rồi……con sẽ cố gắng tự mày mò. 』
『Hãy thử luyện tập với cậu con trai thứ của gia tộc Yoshida xem sao. 』
Thu hoạch sáng nay đã là đủ với Tatsuya, thậm chí còn vượt ngoài dự kiến.
(Hết chương 3)