Mahouka Koukou no Rettousei

chương 03

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Thứ Hai, ngày mà Raymond Clark, người tự nhận mình là Thất Hiền Nhân Đệ Nhất xuất hiện trên sóng truyền hình, tất cả sự chú ý đều được đổ dồn vào một cái tên "Taurus Silver".

Nhưng ngày hôm sau, những ánh nhìn đó đã giảm xuống rõ rệt, và đến hôm nay, Thứ Tư, thân phận thực sự của "Taurus Silver" không còn là một đề tài đàm tiếu của những người bình thường nữa.

Đối với những người liên hệ với phép thuật, Taurus Silver là "Kẻ mà ai cũng biết".

Nhưng thực tế những người có thể sử dụng ma thuật chỉ là "dân tộc thiểu số", chiếm tỉ lệ 1/10000 so với tổng dân số thế giới.

Tất nhiên là những người có liên hệ với ma thuật không chỉ là những người biết sử dụng nó, bởi vì trong số đó còn có những doanh nhân, chính trị gia, quân đội, cảnh sát, nhà báo, vân vân và mây mây.

Đại đa số những người đó không thể bỏ qua sự tồn tại của ma thuật trong cuộc sống.

Những năm gần đây, những tổ chức phản ma thuật đã bắt đầu xuất hiện, và những người liên quan đến phép thuật đã bị để mắt tới.

Không có quá nhiều công dân gián tiếp nhận được những lợi ích phép thuật mang lại từ hệ thống bảo an, quốc phòng hay tổ chức ứng phó thiên tai.

Dù sao thì đa số mọi người vẫn sống mà không có mối quan hệ trực tiếp với phép thuật.

Ma thuật không phải một yếu tố thiết yếu trong đời sống của xã hội hiện đại.

Ít nhất là trong một môi trường xã hội mà con người có thể sống trong hòa bình.

Vì vậy, không thể quy chụp những công dân với phe phản ma pháp.

Họ vô tội.

Đối với họ, ngay cả khi thấy một ma pháp sư bị bức hại, quan tâm cũng chẳng đem lại lợi lộc gì.

Vì không quan tâm, nên cũng không cảm thấy tội lỗi chút nào.

Mặc dù một học sinh trung học mang danh Taurus Silver đang bị áp đặt bởi một tương lai mà cậu không mong muốn, thì đối với những công dân bình thường, đó cũng chỉ là tin tức mà thôi.

Xã hội vẫn luôn là vậy, trong đêm Tatsuya đến đền Kyuuchouji, guồng quay thế giới vẫn diễn ra như thế.

Lúc 6 giờ 45 chiều, Tatsuya bước xuống từ một chiếc xe điện tự hành, dừng trước cầu thang dẫn lên cổng đền Kyuuchouji trên núi.

Không có ai đi với cậu, bởi vì đó là điều kiện mà Toudou Aoba đưa ra từ trước.

Tatsuya cố tình bước ra khỏi xe một cách lộ liễu và rõ ràng, như thể đưa ra lời cảnh báo cho bất kì ai đang cố theo dõi cậu lúc này.

Tuy nhiên, cậu nhận ra rằng không có kẻ nào theo chân cậu tới tận đây cả.

Một lúc trước, cảm giác bị theo đuôi đã không còn nữa, đặc biệt là khi vượt qua ngọn đồi nhỏ khi nãy thì không còn nghi ngờ gì.

Chắc hẳn không phải là ngẫu nhiên.

Có thể là một môn đệ của Yakumo đã nhúng tay vào để thể hiện lòng hiếu khách.

Vì vị khách ở đây là Toudou Aoba.

Mặc dù đối với Yakumo thì Tatsuya cũng chẳng phải là khách, nhưng vẫn cần phải chắc chắn không có gì bất chắc xảy ra.

So với những điều này, Tatsuya tỏ ra lo lắng hơn cho tình hình hiện tại của cậu.

Ngay cả Yakumo cũng không thể can thiệp vào công việc của Toudou Aoba, một trưởng lão rất nổi tiếng trong cả cộng đồng doanh nhân và chính trị, nhưng, Tatsuya cũng không chắc chắn.

Vì địa điểm gặp mặt được chọn ở đây, nên có thể là một bài kiểm tra Yakumo dành riêng cho cậu.

Cậu đã tính trước khả năng này nên mới đến sớm hơn 15 phút so với giờ hẹn.

Nhưng nếu Yakumo nghiêm túc, có lẽ chừng này thời gian cũng là không đủ.

Tatsuya thầm nghĩ, "Đừng ép con phải 'chơi' quá nhiều, Sư phụ", rồi bước lên bậc thang.

Không may thay, sự lo ngại của Tatsuya đã trở thành sự thực.

Khi cậu đi được một nửa cầu thang, thì cảm giác mọi thứ đột nhiên trở nên hỗn độn, liệu có phải cái thang đang lớn hơn không?

Không, nó đang trở nên nhỏ hơn.

Ảo giác...

Tatsuya biết rõ ý thức của cậu đang bị ảnh hưởng bởi ma thuật, chính xác hơn là cổ thuật.

Trong khi phép thuật hiện đại chú trọng vào tốc độ phát động, thì ngược lại, cổ thuật chú trọng vào hiệu ứng sau khi triển phép.

Tầm nhìn trước mặt Tatsuya giờ chồng chéo lên nhau.

Ngay sau đó, Tatsuya sử dụng phép phân rã để đẩy lùi ma thuật đang cố xâm chiếm tinh thần cậu, cũng như đọc thông tin của nó.

Tinh linh thuật can thiệp tinh thần chỉ hoạt động trên thể thông tin thông qua việc sử dụng pushions.

Tatsuya không hợp với ma thuật tinh linh, nhưng nếu cậu có thể thấy người thi triển phép thuật trước khi nó hoàn thành, cậu có thể bảo vệ bản thân bằng cách can thiệp hoặc hủy bỏ nó hoàn toàn.

Nếu Tatsuya không có những khả năng đó cậu sẽ trở thành một tù nhân của những ảo ảnh kia.

Những ảo ảnh như này không thể ngăn cản Tatsuya, Yakumo biết rõ điều đó.

Kokonoe Yakumo không phải một đối thủ dễ chịu, đã dính vào tay ông thì đừng hòng mà dễ dàng vượt qua.

Nếu ảo thuật không có tác dụng, vậy thì, thiếp theo...

(Tấn công vật lý)

Khi Tatsuya đang tự suy nghĩ, từ bên trái và bên phải, phép Kamaitaichi hướng về phía cậu.

Một luồng khí, nó không giống với một lưỡi gươm, một ma thuật cố định một hòn đá vào một thể khí dạng đĩa rất mỏng, xoay với tốc độ cao.

Cả hai bên của cầu thang là đất hoang, chưa kể đến cây cối và cỏ.

Cùng một lúc, Tatsuya phân rã cả bốn chiếc "đĩa bay" hướng về phía cậu từ trong bóng tối.

Không cần phải nói thêm, rõ ràng là cuộc tấn công của Yakumo vẫn chưa đến hồi kết.

Ngay cả khi ông không hề nghiêm túc, thì chỉ ảo thuật và phép Kamaitaichi chỉ là trò hề với cái danh Kokonoe Yakumo.

Cầu thang mà Tatsuya đang đứng không quá dài.

Mặt trời đã khuất rạng từ lâu, thay vào đó là mặt trăng nom vẫn như bao ngày bình thường khác.

Tatsuya có thể nhìn thấy mọi thứ từ chân núi, nhưng giờ xung quanh cậu chỉ còn bóng tối mà thôi.

Từ sâu trong màn đêm, một cơn mưa tên trút xuống từ bầu trời.

Không có tiếng kéo cung, cũng chẳng có cảm giác ma thuật.

Không hề có ma thuật được phát động để di chuyển các mũi tên.

Đây là một kĩ thuật không tạo ra âm thanh khi bắn cung, hay nói chính xác hơn, cây cung được sử dụng không tạo ra âm thanh.

Vừa suy nghĩ những điều này trong tâm chí, Tatsuya cũng đặt ý thức của cậu vào cơn mưa tên đang trút xuống.

Hãy suy nghĩ rằng những mũi tên kia không có thực, đồng thời phân hủy những cái cậu biết nó là thực.

Và, phép thuật của Tatsuya thực sự hiệu quả.

Ở đây, có một vài mũi tên không thực tế, hay nói cách khác là không có thực thể.

(Ma thuật ngụy trang thể thông tin sao!?)

Chúng không phải bóng ma, chúng là ảo ảnh can thiệp vào không gian thông tin.

Đó là cùng một kiểu với ma thuật mà Lina đã cực kì nhuần nhuyễn, phép "Parade".

Đúng như dự đoán của Tatsuya, Yakumo đã tấn công vật lý.

Tatsuya cường hóa cả năm giác quan của cậu rồi bắt đầu chạy trên những bậc đá.

Có một hơi thở ở phía trước.

Tatsuya không dừng lại, cũng không từ từ di chuyển về phía trước trong khi đang quan sát xung quanh.

Cậu chạy thẳng, nên cũng chính vì vậy nên cậu mới không thể giấu được sự ngạc nhiên.

Lần đầu tiên trong trận đấu này, Tatsuya biết được vị trí đối thủ.

Cận chiến, bắt đầu!!!

Âm thanh sắc nét và sống động, tiếng cọ sát của y phục.

Khứu giác của cậu bắt được mùi hương tẩm trong quần áo.

Tầm nhìn sắc sảo của Tatsuya nhận ra hình dáng của Yakumo đứng trong bóng tối.

Lên rồi lại xuống, từng bậc cầu thang.

Vị trí bên dưới rõ ràng là bất lợi hơn.

Tatsuya nhảy lên.

Cậu không sợ rằng Yakumo sẽ biến mất, cậu tung một cú đá ở cùng độ cao với đối thủ đang di chuyển xuống.

Yakumo uốn cong cơ thể của mình, chạm vào cú đá trước của Tatsuya.

Cơ thể của Tatsuya nhảy về phía trước, nhảy qua đối thủ rồi đáp xuống bậc đá bên trên.

Lần này, Tatsuya đang ở vị trí cao hơn.

Nhưng cậu nhận ra tình thế bất lợi khi khoảng trống sau lưng lộ ra trong tầm đánh của Yakumo.

Cảm nhận được luồng khí, đối thủ đang tiếp cận phía sau lưng cậu.

Phép thuật được tạo ra bởi Flash Cast có quy mô nhỏ và sức mạnh khá thấp.

Chỉ có tốc độ là hoàn toàn vượt trội.

Tuy nhiên, nếu chỉ dịch chuyển tầm khoảng 60 cm, thì nó vẫn nằm trong khả năng của Flash Cast.

Và nếu chỉ để tránh nắm đấm của đối thủ, thì 60 cm là hoàn toàn đủ.

So với nắm đấm của Yakumo, nhanh hơn 30 cm, cơ thể của Tatsuya đã vượt lên trên hai bậc đá.

Đòn tấn công của Yakumo không trúng đích.

Cùng lúc đó, nhận thấy đối thủ định tiến xa hơn, Tatsuya cố định lại và chuẩn bị tư thế tấn công.

Bàn tay thế chưởng của Tatsuya chạm vào vùng cổ Yakumo.

Nắm đấm của Yakumo định đánh vào bên sườn của cậu.

Cả hai đều dừng lại trước khi chạm vào nhau.

『Sư phụ, cách chào hỏi của người thô lỗ thật đấy. 』

『Hết thời gian rồi, chúng ta nên đi thôi. Trưởng lão đang đợi con ở bên trong. 』

Tatsuya cũng nhìn đồng hồ, các con số hiện lên cho thấy bây giờ là 6 giờ 50 phút tối.

Mới chỉ có năm phút, tình từ thời điểm cậu bắt đầu bước lên cầu thang.

Tatsuya cũng khá bất ngờ, cậu không nghĩ rằng bản thân có thể đẩy lùi Yakumo chỉ trong khoảng thời gian ít ỏi đó.

Tatsuya đã thực sự nghiêm túc trong trận đấu này, mặc dù chỉ nằm trong phạm vi không gây thiệt hại gì cho cảnh quan xung quanh.

Mà dù sao cậu cũng không còn thời gian để lo lắng gì nữa.

Hơi tiếc một chút, nhưng Tatsuya vẫn cảm thấy phần nào đó cậu vẫn chưa đuổi kịp Yakumo.

Tatsuya bước vào đại sảnh, bộ đồ của cậu hiện giờ trông như vừa được giặt bằng Tide.

Những bụi bẩn bám lên quần áo cậu nhờ “trò đùa” của Yakumo đã bị Tatsuya tẩy sạch nhờ phép “Regrowth”.

Yakumo dẫn cậu đến gian phòng trong bên phía phải cạnh gian phòng chính tại đền thờ, (Phòng trung tâm là nơi đặt tượng Phật) nơi mà Todou Aoba đang chờ.

Toudou đang diện một bộ đồ doanh nhân cao cấp, đầu thì cạo trọc, trông khá hợp với tuổi tác nhưng những dấu hiệu của tuổi già đã hằn sâu lên ông.

Vòng eo tự nhiên của ông dang rộng, vai cũng khá rộng, phần thân dưới thì trông lực lưỡng.

Mặc dù không thể che giấu cơ thể bị suy yếu vì tuổi tác, nhưng thời trẻ, Toudou hẳn phải là một người rất tráng kiện.

Ngược lại, dưới mái đầu hói là một gương mặt “không được đẹp” cho lắm.

Dưới cặp lông mày thô xám màu là một đôi mắt to tròn.

Mặc dù nó không phải cặp lông mày đẹp, nhưng trông cũng “có phong cách”.

Tuy nhiên, mắt trái màu trắng đục của ông ta sẽ gây áp lực cho bất cứ ai nhìn vào nó, thứ ấn tượng nhất trên gương mặt chính là đôi mắt đó.

Tatsuya lập tức bị con mắt đó thu hút.

Cậu nhận ra rằng người đàn ông đứng tuổi kia chính là người cậu đã gặp tại ngôi đền này vào dịp năm mới, chính xác là mùng 4 tháng Giêng năm ngoái.

『Xin cho phép tôi tự giới thiệu được không? 』

Tatsuya ngồi vào ghế thấp hơn, cúi đầu hỏi để bắt đầu cuộc nói chuyện.

Mặc dù cậu nghĩ rằng tốt hơn là nên giữ im lặng cho đến khi Yakumo giới thiệu, nhưng trong một khoảnh khắc, cậu như bị nuốt chửng bởi sự uy nghiêm của người đối diện.

『Ta cho phép. 』

Bản thân Toudou có kiểu cách cổ điển rất riêng, cách nói của ông cho thấy sự quyền uy của mình.

『Lần đầu tiên gặp mặt, tôi là Shiba Tatsuya. Rất vinh hạnh khi được diện kiến Ngài. 』

『Ta là Toudo Aoba. Ta cũng rất trông đợi được gặp cậu, Yotsuba Tatsuya. 』

Toudou không gọi họ của cậu là Shiba, mà là Yotsuba.

Tatsuya thì vẫn cúi đầu thấp.

『Ngẩng đầu lên. Ta cho phép cậu nói chuyện trực tiếp. 』

Tatsuya ngẩng đầu lên và đối mặt trực tiếp trong khi nhìn thẳng vào mắt Toudou.

Tatsuya đã hiểu lời của Toudou theo nghĩa đen và Toudou bắt đầu cuộc nói chuyện.

『Ta nghe được từ Maya rằng cậu có vài điều muốn trình bày với ta. 』

『Vâng. 』

Tatsuya không dùng bất kì kiểu câu truyền thống nào như là "xin ngài vui lòng bỏ ít thời gian" hay là "xin ngài vui lòng lắng nghe tôi nói".

Theo bản năng cậu biết rằng Toudo không phải loại người ưa thích mấy kiểu nói sáo rỗng như thế.

『Nói ta nghe nào. 』

Cuối cùng thì Toudo Aoba lập tức muốn cậu đi vào chủ đề chính.

『Nói một cách đơn giản, đó là kế hoạch nhằm xây dựng một cơ sở sản xuất năng lượng sử dụng ma thuật. 』

Sau đó, Tatsuya bắt đầu giải thích về dự án ESCAPES của cậu.

Toudo không ngắt lời hay hỏi bất kì câu hỏi nào, ông lắng nghe những gì Tatsuya nói và chờ cậu nói xong.

『Ta hiểu rồi. 』

Toudou nói sau khi Tatsuya giải thích xong.

Tatsuya cũng bày tỏ mong muốn dùng dự án này để đối phó với "Chiến Tranh Thông Tin" do Edward Clark khởi xướng.

『Vì vậy, Ngài có thể cho phép tôi xuất hiện trước giới truyền thông được không? 』

『Ta cho phép. Ta cũng sẽ liên lạc với người quen của mình để hỗ trợ cho kế hoạch của cậu. 』

『Cảm ơn ngài rất nhiều. 』

Với lời nói đó, Tatsuya cảm thấy cần phải cẩn trọng hơn là vui mừng.

Cậu cũng không nghi ngờ gì khi mọi việc quá trơn tru như thế này.

Nhưng Tatsuya nghĩ rằng để đạt được điều này ắt hẳn phải có điều kiện.

Điều mà Tatsuya lo ngại là liệu Toudou Aoba sẽ đề xuất điều kiện gì, và liệu đó là điều cậu có thể làm hay là không thể.

『Nhân đây, có một vài việc ta muốn hỏi cậu. 』

『Đó là gì ạ? 』

Tatsuya đáp lại mà vẻ mặt không hề thay đổi, những cậu cũng không thể phủ nhận cảm giác rằng vấn đề này đang vượt ngoài dự đoán.

Cậu đã chuẩn bị sẵn sàng để đối mặt với yêu cầu của Toudou.

Bất kể Toudou có nhận ra những lo lắng của Tatsuya, nhưng ông không có ý định tận dụng điều đó.

『Từ lời giải thích vừa rồi của cậu, hẳn là cậu không tìm kiếm tự hợp tác từ bất kì cơ quan chính phủ nào. 』

『Vâng. 』

Đúng ra thì, miễn là họ không cản trở dự án, Tatsuya không thấy cần thiết phải liên quan tới bất kì cơ quan chính phủ nào.

Cậu không cần bất kì quyền hạn nào từ phía chính phủ, nên cậu không cần phải sửa lại lời của Toudou.

『Không chỉ giới hạn ở những nhà máy năng lượng. Khả năng của cậu, đó là sức mạnh phi thường, vượt quá sức mạnh mà một cá nhân có thể có. Về cơ bản, chỉ chính phủ mới nên sở hữu sức mạnh này. 』

Tatsuya không bác bỏ điều đó.

Bản thân cậu cũng nghĩ giống những gì Toudou nói.

Nhưng bất chấp điều này, Tatsuya không có ý định từ bỏ sức mạnh đó và nhượng nó cho bất kì ai.

『Với sức mạnh đó, cậu định làm gì? Cậu mong muốn điều gì ở nó? 』

『Một cuộc sống thư thả hằng ngày. 』

Tatsuya không do dự mà đưa ra câu trả lời.

Nghe câu trả lời đó, Toudou cau mày khó chịu.

『Vậy cậu nói rằng cậu chỉ đang sử dụng sức mạnh đó chỉ cho bản thân mình. Cậu không có ý định gìn giữ hòa bình cho xã hội hay sự tồn tại của quốc gia? 』

『Nếu không có hòa bình xã hội, sẽ không có cuộc sống thoải mái. Để được như thế, tôi tin rằng sự tồn tại của nhà nước là không thể thiếu để duy trì trật tự xã hội. 』

『Vậy ý của cậu là sẽ không chống lại, và nếu cần thiết cậu sẽ cho quốc gia mượn sức mạnh của mình. 』

『Tôi không có ý định nói những điều ích kỉ như thế... Nhưng khi cần thiết để bảo vệ quốc gia hay trật tự xã hội, tôi sẽ làm như lời Trưởng lão nói. 』

『Vậy thì tốt. Yotsuba Tatsuya. 』

Trong khi vẫn mặt đối mặt với nhau, Toudou gọi họ của Tatsuya là Yotsuba.

Từ biểu hiện của Toudou, Tatsuya biết rằng ông đang cố ý gọi như thế.

『Những gì ta muốn là cậu tiếp tục làm những điều trong quá khứ. Ta muốn sức mạnh của cậu được sử dụng như là một vũ khí răn đe của đất nước này. 』

Nghe thấy điều này, Tatsuya đã bối rối.

Ông ta có ý gì khi nói là "răn đe"?

Có phải ý ông ta là cần công khai người sử dụng phép chiến lược "Material Burst"?

Nhưng nó lại không giống với vế "giống như trong quá khứ" mà Toudou đã nói trước đó.

『…Ý ngài là, tôi phải công bố mình là pháp sư cấp chiến lược sao? 』

Tatsuya không lãng phí thời gian nghĩ về nó và muốn xác nhận trực tiếp với Toudo về ngụ ý của ông ta.

『Hiện giờ việc đó không cần thiết. Nhưng khi thời điểm đến, ta sẽ làm như thế. 』

『Vậy, ý ngài là gì nếu có một mối đe dọa quân sự, để tôi trở lại chiến đấu sao? Giống như mùa thu hai năm về trước? 』

Vào cuối tháng Mười hai năm về trước, Tatsuya đã sử dụng ma thuật cấp chiến lược “Material Burst” tiêu diệt hoàn toàn hạm đội của Liên Minh Đại Á.

Liệu có phải Toudou nghĩ rằng cậu nên đóng vai trò tương tự trong tương lai chăng?

『Sức mạnh răn đe là khả năng ngăn chặn bất kì cuộc xâm lược nào trước khi mối đe dọa trở thành hiện thực. Trong thực tế, sức mạnh để chống lại các mối đe dọa quân sự chỉ đơn giản là sức mạnh chiến đấu chứ không phải sự răn đe. Tuy nhiên, sự răn đe hiệu quả vẫn là điều cần thiết. 』

Nhưng điều này, dường như không phải những gì Toudou muốn.

『Cậu thật sự không hiểu sao? 』

『Là nỗi hổ thẹn của tôi. 』

Không phải Tatsuya không hiểu mọi thứ mà Toudou nói, nhưng Tatsuya chọn cách để đích thân ông giải thích cho rõ ràng.

『Với cậu, đó không phải thứ gì đó khó hiểu. Chế ngự các quốc gia khác thông qua sự sợ hãi. 』

Trong thâm tâm, Tatsuya cũng hiểu rõ điều này.

Nó gần giống với cậu trả lời mà cậu đã suy ra.

Có vẻ như Toudou muốn Tatsuya đóng vai một quỷ vương.

Tuy nhiên, đó không phải loại quỷ vương trong game RPG, sau cùng cũng bị các anh hùng tiêu diệt.

Đúng hơn là nó giống như là một loài siêu việt chỉ đơn giản là chạm vào thôi cũng sẽ gây nên thảm họa.

『Thưa Trưởng lão, ngài nói rằng vũ khí răn đe là cần thiết thiết. Nhưng để làm người khác sợ hãi, liệu có cần thiết phải sử dụng đến sức mạnh không? 』

『Nếu cần thiết phải phô diễn sức mạnh đó, vậy thì không tránh khỏi. Hãy để cậu tự phán xét. 』

Để đạt được điều đó, có vẻ họ sẽ cần tận dụng tình hình để chiếm lợi thế khi có thể.

Gần đây Tatsuya đã nghĩ rằng chiến lược răn đe đó là thứ cần thiết.

Vai trò của các pháp sư trong lĩnh vực quân sự sẽ được chuyển sang công ích xã hội.

Kết quả là, sức mạnh quân sự của các ma pháp sư sẽ giảm.

Mặc dù có thể coi ma thuật là một đại lượng vật lý ở một mức độ nào đó, nhưng nó không hề có ràng buộc.

Nếu một quốc gia thiếu vắng sức mạnh của ma pháp sư, các nước nhỏ hơn có thể sẽ không thể cạnh tranh với nước lớn hơn về sức mạnh quân sự.

Bốn cường quốc lớn nhất tại thời điểm này có thể nuốt chửng cả thế giới nếu xảy ra thế chiến.

Thật không may là tương lai lại rất dễ đoán.

Nếu điều này xả đến, các ma pháp sư sẽ một lần nữa bị biến thành vũ khí, những nỗ lực nhằm giải thoát pháp sư khỏi sẽ uổng phí.

Để tránh một tương lai như thế, viễn cảnh có thể xảy ra là Tatsuya trở thành một thế lực răn đe để bảo vệ tương lai của các ma pháp sư.

Tatsuya đã nghĩ về điều này trước khi trả lời Toudou.

Nếu cậu đồng ý, Toudou không chỉ hỗ trợ dự án ESCAPES của cậu, ông sẽ gián tiếp hỗ trợ bước đầu tiên trong kế hoạch giải phóng ma pháp sư khỏi vận mệnh trở thành vũ khí.

Tatsuya không có lý do gì để từ chối.

『Tất cả mọi thứ sẽ theo ý Trưởng lão. 』

Tatsuya đáp lại như thế, thể hiện rõ cậu đã chấp nhận các điều kiện.

『Như vậy có ổn không? 』

Yakumo đã giữ im lặng từ đầu, và đến giờ ông mới lên tiếng.

『Những gì con sẽ đạt được chẳng phải chỉ là sự cô độc thôi sao? 』

『Điều đó không quan trọng. 』

Chỉ có duy nhất một người quan trọng với Tatsuya.

Miễn là người đó vẫn đứng về phía cậu, Tatsuya sẽ không cảm thấy cô đơn.

Trái tim Tatsuya chính là như thế.

Cô ấy, Miyuki sẽ không rời khỏi cậu, cậu biết điều đó.

Dù có là cái chết, cũng không tài nào kéo được Miyuki ra khỏi cậu.

Tatsuya không bao giờ cho phép một điều như vậy xảy ra.

Sự cô độc không phải một lý do có thể khiến cậu do dự.

Lời cảnh báo của Yakumo chẳng hề làm Tatsuya bận lòng.

『Vậy thì buổi gặp này đã kết thúc. 』

Có vẻ như Yakumo có gì khác muốn nói nhưng Toudou quyết định kết thúc việc tại đây.

『Thưa Trưởng lão. Tôi nên làm gì trước? 』

Tatsuya không có ý tiếp tục cuộc nói chuyện với Yakumo.

Tatsuya hiểu rằng Yakumo chỉ lo lăng cho cậu, nhưng cậu muốn tránh cuộc đối thoại có thể làm cả hai bên bối rối.

『Ta không có ý ra bất kỳ mệnh lệnh nào cho cậu. Tất cả mọi thứ phụ thuộc vào suy nghĩ của cậu. Hãy làm những gì cậu đánh giá là cần thiết. 』

Câu này của Toudou không phải có ý để Tatsuya tự do làm bất cứ điều gì.

Ngược lại.

Tatsuya sẽ phải tự chịu trách nhiệm cho những việc làm của cậu.

『Tôi hiểu rồi. 』

『Tốt, vậy ta sẽ nói chuyện với những người quen của ta. Lần này thực sự là một cuộc trò chuyện ý nghĩa đấy. 』

Toudou thông báo buổi gặp mặt kết thúc.

『Vậy, tôi xin được phép lui chứ? 』

『Ta cho phép. 』

Tatsuya đứng dậy cúi chào lần nữa, vẫn giữ mặt cúi xuống, tránh nhìn về phía bên kia, quay lưng và rời khỏi phòng.

Sau khi tiễn Tatsuya xuống núi, Yakumo quay trở lại căn phòng trong ngôi đền.

Toudou vẫn yên vị ngồi đợi từ lúc Tatsuya rời đi.

Yakumo đặt một tách trà trước mặt Toudou, rồi ngồi xuống tại phía đối diện ông.

『Tôi có thể biết thực tế ngài nghĩ thế nào được không? 』 Với tư cách nhà tài trợ của gia tộc Yotsuba, Toudou Aoba ở vị thể có thể nắm được tất cả những thông tin về Tatsuya.

Nhưng Toudou không có cách nào để chạm vào được những thông tin đó, và ông cũng chắc chắn rằng những thông tin có thể thu thập đều đã được tìm thấy.

Yakumo hỏi Toudou về ấn tượng sau cuộc gặp vừa rồi.

『Tệ hơn ta tưởng. 』

Yakumo cảm thấy khá “hài hước” trong câu trả lời của Toudou.

『Có chuyện gì đáng thất vọng sao. 』

『Một thứ bị hỏng không có nghĩa là nó sẽ không được sử dụng.Ví dụ, ngay cả khi chốt an toàn bị hỏng, chỉ cần bóp cò thì viên đạn vẫn sẽ bắn ra. 』

『Ý ngài là mọi thứ sẽ khác nhau tùy vào cách sử dụng sao? 』

『Mặc dù nó rất nguy hiểm. 』

Toudou mặt đối mặt với Yakumo.

Đôi mắt trắng đục nhìn thấu qua linh hồn của người đối diện.

『Có vẻ như thị lực của Trưởng lão cũng không hiệu quả với cậu ấy. 』

『Thứ lỗi, ta không cố ý. 』

『Không, xin đừng bận tâm. 』

Toudou Aoba được sinh ra trong một dòng dõi pháp sư lâu đời.

Thực tế, có thể nói ông là thành viên của một gia tộc sử dụng ma thuật can thiệp tinh thần lâu đời nhất trên toàn Nhật Bản.

Tuy nhiên, Yakumo biết rằng Toudou Aoba đã chọn hoàn thành trách nhiêm giám sát như một Trưởng lão, nên suy cho cùng ông cũng không hoàn toàn kiểm soát được con mắt đó.

Nếu ông ấy nói là không cố ý, thì đó là sự thật, chứ không phải cái cớ.

Vậy nên Yakumo mới chấp nhận lời xin lỗi của Toudou một cách dễ dàng.

『Như cậu nói, ta thực sự không thể nhìn thấu trái tim Yotsuba Tatsuya. Gia tộc Yotsuba quả đã tạo ra một điều thú vị. 』

『Mặc dù chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên, nhưng cậu ấy là một ma pháp sư tối thượng. 』

『Đúng vậy. 』

Toudou cũng không giấu nổi một nụ cười cay đắng.

Nhưng những nét nghiêm nghị của một trưởng lão nhanh chóng trở lại trên gương mặt ông.

『Kokonoe Yakumo. Ta có điều muốn hỏi cậu. 』

『Vâng, bất cứ điều gì ngài muốn. 』

Yakumo, người được hỏi, để lại trên môi một nụ cười.

『Trong trường hợp khẩn cấp, cậu có thể hạ Yotsuba Tatsuya với sức mạnh của mình không? 』

Tuy nhiên, trước câu hỏi này của Toudou Aoba, Yakumo có muốn cười cũng không thể nhếch mép nổi nữa.

『Ừm…Theo cảm nhận sau bài kiểm tra vừa nãy, tỷ lệ chiến thắng của tôi là 60%. Nếu tôi tấn công bất ngờ, có lẽ là 70%. 』

Bài kiểm tra khi nãy chính là trận đấu vừa diễn ra trên cầu thang đá dẫn lên ngôi đền.

『Vậy 30% còn lại là xác xuất Yotsuba Tatsuya sẽ trốn thoát sao? 』

Sự ngạc nhiên của Toudou là thật.

Nhưng thậm chí câu trả lời sau đó của Yakumo còn làm ông sững sờ hơn nữa.

『Không, 30% còn lại là cậu ấy sẽ phản công thành công. Không có đường thoát trong trận đấu của tôi và cậu ấy. 』

『…Ý cậu là cậu cũng không thể trốn thoát khi gặp bất lợi sao. 』

『Nếu là sáu tháng trước, tôi có thể trốn thoát. Nhân tiện thì 60% chỉ là bây giờ. Một năm nữa, có lẽ tôi sẽ không thể đánh lại cậu ấy. 』

『Đến mức đó sao… 』

Trước những tiết lộ của Yakumo, Toudou Aoba tỏ ra thực sự bị sốc, có lẽ là vì ông đã quá tin tưởng vào người đối diện.

『Nếu ngài thực sự hiểu rõ cậu ấy, ngài sẽ không bất ngờ như vậy. Người trẻ tuổi có thể chiến đấu với cậu ấy, theo tôi biết, chỉ có một người. Nếu ngài nhìn ra xung quanh thế giới, con số cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi. 』

『…Một con số thực sự khủng khiếp đấy. 』

『Vâng….. Trưởng lão, ngài có muốn một tách trà nữa không? 』

『Được rồi. 』

Yakumo cầm chiếc tách đặt trên bàn rồi đi ra bếp.

Ông pha trà matcha một cách điệu nghệ rồi sau đó đặt tách lên bàn một cách bình thường.

Toudou Aoba đưa tách trà lên miệng, từ từ nếm thử nó.

『Cảm ơn cậu vì lòng hiếu khách. 』

『Nhà chỉ có trà, tôi thực sự lấy làm xấu hổ. 』

『Mà, cậu thực sự chỉ có trà thôi sao? 』

Trước sự thẳng thắn từ chủ nhà, Yakumo chỉ mỉm cười đáp lại.

『Ta sẽ trở lại. 』

Toudou đứng dậy.

『Để tôi tiễn ngài. 』

Yakumo vẫn ngồi đó trả lời.

『Không cần đâu. 』

Toudou Aoba không nhìn lại, tay mở cánh cửa trượt rồi rời đi.

Thời điểm Tatsuya trở về căn biệt thự tại Izu từ đền Kyuuchouji, đồng hồ đã chập chừng 10 giờ tối.

Ngay sau khi đặt chân vào nhà, Tatsuya ngay lập tức đi đến bên chiếc điện thoại để gọi cho Maya.

Cậu đoán rằng Hayama hoặc trợ lý của ông, Shirakawa sẽ bắt máy.

『Tatsuya-san, có chuyện gì vậy? 』

Nhưng ở phía đầu dây bên kia, Maya là người trực tiếp nghe điện.

『Thứ lỗi cho con vì đã gọi muộn như vậy, con vừa trở về từ đền Kyuuchouji. 』

Hơi bất ngờ nên Tatsuya vô thức trả lời theo khuôn mẫu, tuy nhiên Maya cũng không có biểu hiện điều gì khác biệt.

『Ừm, vậy vất vả cho con rồi, con đã gặp Trưởng lão chưa? 』

『Vâng, dự án đã được thông qua rồi ạ. 』

『Vậy sao…』

Maya nheo mắt lại theo dõi biểu hiện của Tatsuya.

『Điều kiện của Trưởng lão là gì? 』

Dường như từ đầu Maya đã tự ý thức được, rằng để đổi lại sự đồng ý của Toudou Aoba, một điều kiện tương tự cũng sẽ được đưa ra.

Bà không nói trước với Tatsuya, vì nghĩ rằng không thực sự có thiệt hại gì cả, hoặc là bà cũng không đặc biệt quan tâm.

『Ngài ấy yêu cầu con trở thành thứ vũ khí răn đe để chống lại các lực lượng ngoại quốc. 』

『Có phải Trưởng lão yêu cầu thân phận thực sự của con không? 』

Sự hiểu lầm của Maya cũng giống như Tatsuya lúc cậu mới vừa nghe Toudou nói.

Vì vậy Tatsuya không cười, vì chính bản thân cậu cũng từng nghĩ như vậy.

『Không, Trưởng lão nói rằng con không cần phải lộ diện ngay bây giờ, Ngài ấy giao toàn quyền quyết định cho con. 』

『Toàn quyền sao? Thực sự...là trách nhiệm nặng nề nhỉ. 』

Suy nghĩ của Maya lúc này cũng hệt như Tatsuya lúc đó.

Liệu đó là sự trùng hợp, hay là Maya thực sự nghĩ cho Tatsuya…?

Một phần nào đó trong trái tim, Tatsuya cảm thấy nhẹ nhõm.

『Dù sao thì con cũng đã nhận được sự đồng ý từ Trưởng lão. Buổi họp báo cũng sẽ tiến hành theo lịch trình ban đầu. 』

『Con xin cảm tạ. 』

Maya cảm thấy nhẹ nhõm với quyết định của Toudou Aoba, còn Tatsuya cũng cảm thấy yên tâm với lời hứa bằng miệng của Maya.

Cậu nhận thấy rằng Maya thực sự đã bị áp lực trong mấy ngày vừa qua, điều này, có lẽ là không thể tránh khỏi.

『Nhân tiện, Tatsuya-san. Con có nhớ hòn đảo Miyakijima không? 』

Nhận thấy sự thay đổi chủ đề đột ngột, Tatsuya đặt toàn bộ sự tập trung và ý thức vào từng lời nói của Maya.

『Có phải người đã đề cập đến nó vào hồi giữa tháng Tư không ạ? Người đã nói rằng sẽ thành lập một cơ sở nghiên cứu mới tại đảo Miyakijima. 』

『Ừm, đúng vậy. Ta định sẽ thay đổi kể hoạch, biến nơi đó thành nhà máy phục vụ cho dự án của Tatsuya-san. 』

Tatsuya không thể đáp lại.

『Ta đã bàn bạc với Hayama-san rồi. Ta nghĩ địa điểm đó là tối ưu để thực hiện dự án ESCAPE của con. 』

『…Người có định thu hút hợp tác từ các doanh nghiệp bên ngoài không ạ? 』

Mọi thứ bỗng diễn ra quá suôn sẻ đối với Tatsuya khiến cậu nảy sinh một vài lo lắng.

Tuy nhiên, Tatsuya hỏi với một giọng rất đỗi bình thường.

Khi nghe câu hỏi của cậu, Maya lộ ra một nụ cười, rằng “con đã thực sự nhận ra rồi sao”.

『Nếu quy mô nhỏ thì chỉ những công ty liên kết với gia tộc Yotsuba sẽ ổn thôi. Nhưng nếu xem xét cho tương lai thì ta nghĩ nên nhận sự giúp đỡ từ những doanh nghiệp bên ngoài ngay từ đầu. 』

Về vấn đề này, Tatsuya cũng đồng ý.

Nếu chỉ là những công ty liên kết với gia tộc Yotsuba, thì hầu hết những nhân viên ở đó sẽ là các pháp sư liên quan đến gia tộc Yotsuba.

Trong trường hợp đó, ý định giải phóng cho các ma pháp sư của cậu cũng chỉ là trên giấy, vì thực tế chẳng khác gì tạo công ăn việc làm khác cho các pháp sư nhà Yotsuba cả.

『Nếu có quy mô đất đai, nó sẽ trở thành khu vực tự trị, và cũng sẽ không có nhiều người phản đối. 』

Tatsuya cũng đồng tình với ý kiến này.

Đúng là hòn đảo chỉ vỏn vẹn 8 ki lô mét vuông, mặc dù nó tương tự như một thành phố nhỏ, nhưng chắc chắn sẽ không có ai kêu la rằng đó là một cuộc nổi dậy của các ma pháp sư, hay là biến thể của một vương quốc dành riêng cho ma pháp sư.

『Vậy được không? 』

『Đó là một ân huệ dành cho con rồi ạ. 』

『Vậy, ta sẽ bắt đầu nhé? 』

『Vâng, làm phiền người rồi. 』

Kế hoạch của Tatsuya có thể được sử dụng bởi những người khác, cho những mục địch khác, đó là mối quan tâm vẫn đang trôi dạt trong dòng suy nghĩ của cậu.

Nhưng Tatsuya lập tức thuyết phục bản thân rằng, ưu tiên trước mắt của cậu là dự án ESCAPE.

Tổng giám đốc tập đoàn Hokuzan, Kitayama Ushio (còn gọi là Kitakata Ushio), không chỉ trong lĩnh vực tài chính kinh tế, ông còn có sức ảnh hưởng mạnh mẽ lên giới chính trị.

Ông là một người rất bận rộn, thường xuyên tham gia các hội nghị kinh doanh cũng như hội nghị chính phủ khác nhau, và hầu hết lịch trình của ông đều được lên từ trước.

Nhưng hôm nay, ngày thứ năm cuối cùng của tháng Năm, Kitayama Ushio đột nhiên được gọi đến một nhà hàng cao cấp trong thành phố.

Ông hủy tất cả các cuộc hẹn khác, vì người ông sắp gặp bây giờ là một người không thể nào bỏ qua được.

Toudou Aoba.

Chỉ một vài người biết tới cái tên này, một nhân vật bí ẩn, quyền lực đứng bên trong bóng tối.

Không giống như các nhân vật nổi tiếng khác, Toudou Aoba không xuất hiện công khai.

Nhưng tất cả những người có liên hệ với ông đều không bao giờ nghi ngờ quyền lực và tầm ảnh hưởng mà ông nắm giữ.

Ushio thật may mắn, đến nỗi lợi ích của ông chưa bao giờ bị đe dọa bởi sức mạnh của Toudou Aoba.

Nhưng người sáng lập của một công ty khởi nghiệp đã từng là đối thủ cạnh tranh với Ushio đã phá sản chỉ vì khinh thường sức mạnh mà Toudou nắm giữ.

Thậm chí, nếu muốn Toudou có thể ném ai đó vào nhà giam bóc lịch.

Những điều này, Ushio đã từng chứng kiến trong quá khứ.

『Được Ngài mời như vậy, thật là một niềm vinh dự đối với tôi. 』

『Thứ lỗi cho ta vì đã gọi anh tới đây. 』

Toudou Aoba bây giờ đã hơn 60 tuổi, Kitayama Ushio cũng đã ngoài 50.

Nghe chừng thì giọng điệu của Toudou có phần hơi tùy tiện, nhưng nếu xét về mặt tuổi tác thì cũng chẳng phải điều gì kì lạ.

Tuy nhiên, sự khác nhau trong thái độ của họ phản ánh sự khác biệt về “quyền lực” của mỗi người, chứ không phải cách biệt về tuổi tác.

Tất nhiên, quyền lực của Toudou hơn hẳn trong cả chính trị và kinh tế.

Toudou và Ushio giết thời gian một lúc với một vài câu thoại xã giao trước.

Có vẻ như Ushio không muốn tỏ ra quá vội vàng khi gặp một người bề trên trong tình huống như thế này.

Tuy nhiên, có một việc mà ông phải quan tâm trước khi đi vào chủ đề chính, đó là hầu bàn.

Nhà hàng mà họ đến không chỉ là một nơi đắt tiền, thực phẩm và rượu vang cũng thuộc vào hàng thượng hạng.

Cùng với đó, những nhân viên cũng luôn phải nghiêm ngặt tuân thủ quy tắc ba không, “không nghe”, “không nhìn” và “không nói”.

Kể cả trong trường hợp này, ông vẫn cần phải cảnh giác.

Đó hẳn là bởi tính cách đã được trui rèn sau một khoảng thời gian dài sống trong thế giới “ác quỷ”.

『Hôm nay, ta muốn anh đến đây và suy nghĩ một chuyện. 』

Cuối cùng, Toudou đã phá vỡ bầu không khí chỉ có đồ ăn và rượu vang.

『Ta muốn anh giúp đỡ dự án của một chàng trai trẻ tuổi. 』

『Vậy là ngài muốn tôi đầu tư cho dự án của một thanh niên trẻ mới khởi nghiệp sao? 』

Những trường hợp như thế này cũng không phải quá hiếm.

Nhưng để khiến Toudou phải trực tiếp ủy thác, điều đó mới khiến Ushio có chút tò mò.

『Chàng trai nào lại được Trưởng lão Toudou Aoba quan tâm đến vậy? 』

『Đó là một chàng trai trẻ tuổi mà anh biết, tên đăng ký trong sổ hộ khẩu là Shiba Tatsuya. 』

『----Shiba-kun sao ạ? 』

Mất một khoảng thời gian dài Ushio không thể đáp lại.

Ông thực sự hoàn toàn bất ngờ trước cái tên mà Toudou vừa nói ra.

『Vậy, liệu dự án mới đó có liên quan đến sáng chế của Taurus Silver không ạ? Hay là liên quan đến năng lượng của lò phản ứng nhiệt hạch hạt nhân ạ? 』

『Là ý thứ hai. Yotsuba Tatsuya đang lên kế hoạch giải phóng ma pháp sư khỏi vận mệnh phải làm vũ khí, bằng cách để cho họ tham gia vào quá trình sản xuất năng lượng. 』

『Tôi hiểu rồi, tôi xin chấp thuận. 』

Nhận được câu trả lời ngay lập tức, khiến người bối rối lần này chính là Toudou.

『Anh không cần phải nghĩ gì sao? 』

Dù sao thì ông vẫn phải xác nhận lại ý định của Ushio.

『Như Trưởng lão đã biết. Vợ và con gái tôi đều là pháp sư. Vợ tôi đã buộc phải sống như một thứ vũ khí trong suốt nhiều năm, và bây giờ cô ấy đã nghỉ hưu rồi. 』

Tất nhiên, Toudou cũng biết về Benio, vợ của Ushio.

Ông thúc giục Ushio nói tiếp bằng một cái liếc nhìn.

『Nhưng nếu có một cuộc chiến xảy ra, không chỉ vợ tôi, mà ngay cả đứa con gái duy nhất cũng có thể bị đem ra ngoài chiến trường. Nếu được, tôi mong muốn nó sẽ trở thành một pháp sư sản xuất năng lượng, hơn là một thứ vũ khí chiến đấu. Tôi rất sợ điều đó sẽ xảy ra. 』

『Nếu không muốn chiến đấu, cũng có thể đầu quân cho dự án của USNA. 』

Không cần phải nói thêm, Toudou không có ý muốn thuyết phục Ushio tương trợ cho dự án Dione.

Lời ông nói chỉ là những từ bóng gió để quan sát nội tâm Ushio đang thực sự suy nghĩ những gì.

『Tôi cũng không định để vợ và con gái phải đánh đổi cả cuộc sống. Thứ đó, thậm chí còn tệ hơn là tham gia quân ngũ. 』

『Tại sao anh lại nghĩ vậy? 』

『Dự án Dione là một kế hoạch “lưu đày” các ma pháp sư vào vũ trụ. Mặc dù tôi không rõ đó là âm mưu của USNA hay Edward Clark. Nhưng bất kể lý do là gì, có vẻ như họ muốn đá Shiba-kun ra khỏi Trái Đất. Nhưng không thể dựa dẫm vào mình cậu ấy, miễn là dự án còn tiếp tục, các ma pháp sư khác cũng sẽ lần lượt bị gửi đi. Họ sẽ mất đi ngôi nhà của họ trên Trái Đất, tôi nghĩ đó là ý định của dự án đó. 』

Câu trả lời Ushio đưa ra hoàn toàn giống với Tatsuya.

Những gì Ushio nghĩ không phải điều gì quá đặc biệt, chắc chắn cũng có nhiều người đã đi tới kết luận này.

『Đúng vậy. 』

Thành thật mà nói, Toudou cũng nhận thức được mục địch thật sự của dự án Dione.

『Mặt khác, dự án của Shiba Tatsuya sẽ mở rộng không gian sống cho ma pháp sư. Trong thời chiến, sản xuất năng lượng là vấn đề không thể thiếu, đúng ra là vô cùng quan trọng. Miễn là nền tảng của Shiba Tatsuya được tích hợp vào hệ thống cung cấp năng lượng quốc gia, nó sẽ làm giảm tải đi sự hao hụt pháp sư, đồng thời tránh tình trạng không cung cấp đủ năng lượng. 』

Từ quan điểm của Ushio, điểm nổi bật nhất trong dự án ESCAPE của Tatsuya là tạo ra nguồn cung cấp năng lượng vô cùng lớn, khiến cho những tranh chấp, chiến tranh năng lượng dần biến mất, và các ma pháp sư sẽ không bị đem ra chiến trường nữa.

Từ quan điểm của bộ quốc phòng, nó chắc chắn không phải là một dự án được chào đón.

Nếu đúng là như vậy, Toudou sẽ viện vào đó là lý do để bác bỏ dự án của Tatsuya.

Nhưng Tatsuya cũng đã chấp nhận trở thành một thứ vũ khí răn đe.

Miễn là hệ thống sản xuất năng lượng của lò hằng tinh phổ biến trên toàn thế giới, các nước khác sẽ mất đi sức mạnh chiến đấu của pháp sư, còn “Material Burst” sẽ trở thành con bài tẩy tăng cường sức mạnh quân sự Nhật Bản.

Mặc dù không chắc chắn có ai đó kế nhiệm Tatsuya trở thành vũ khí răn đe trong thế hệ tiếp theo, nhưng rồi những người cầm quyền cũng sẽ tìm ra cách khắc phục vấn đề.

Toudou là một người thực tiễn, miễn là ông còn sống trong thực tại, ông sẽ không bao giờ cảm thấy phải gánh vác trọng trách của tương lai.

『Ta cũng cảm thấy như vậy. 』

Mặt khác, Ushio không quan tâm đến việc mất đi sức mạnh chiến đấu của ma pháp sư.

Ông không phải là một chính khách, ngay cả khi quân lực ma thuật bị giảm đi, thì quân lực bình thường cũng có thể lấp vào thay thế.

Mặc dù công ty của ông không liên quan gì tới vũ khí, nhưng để bảo vệ gia đình, ông chắc chắn sẽ không ngần ngại tham gia vào ngành công nghiệp quân sự.

『Ngài có thể cho tôi biết chi tiết về dự án của Shiba Tatsuya-kun được không? 』

Dự án của Tatsuya là phù hợp với ý định của ông, nên Ushio trở nên rất lạc quan.

Mặc dù ông đầu tư là vì gia đình, nhưng cũng không hề có ý định nói dối Toudou, nên dù sao cũng chẳng phải là một vấn đề.

『Ta sẽ nói chi tiết về dự án, nhưng ta không thể phủ nhận ra anh đang tỏ ra hơi háo hức rồi đấy. 』

『Vâng, tôi đã quá lỗ mãng rồi. 』

Tự ý thức được bản thân, Ushio nhanh chóng xin lỗi.

Ông lấy lại sự bình tĩnh trong tâm trí, tập trung nghe Toudou giải đáp.

『Trưởng lão, tôi có thể hỏi điều khác được không? 』

『Chuyện gì? 』

『Đối với kế hoạch của cậu ấy, chính phủ hiện nay có ý như thế nào? 』

Ngay bây giờ, thế giới đang chào đón dự án Dione.

Ushio sợ rằng sẽ không có quốc gia nào dám trực tiếp chống đối.

Vì ESCAPE là một dự án được tạo ra để chống lại dự án Dione, có thể sẽ tạo ra một tác động tiêu cực đến ngoại giao.

Tất nhiên, Toudou Aoba hiểu rõ điều này hơn ai hết.

『Chính phủ Nhật Bản sẽ không cản trở. 』

Toudou nhấn mạnh.

(Hết chương 3)

Truyện Chữ Hay