Gia chủ kế nhiệm của nhà Shibata, một trong những phân gia của gia tộc Yotsuba, Shibata Katsushige là một nhân viên trực thuộc Bộ quốc phòng.
Mặc dù kĩ năng chiến đấu ma pháp của anh rất cao, nhưng công việc của anh không phải dùng ma thuật để chiến đấu, mà là nghĩ xem dùng cách áp dụng ma thuật trong chiến đấu như thế nào.
Trên thực tế, những xung đột quy mô lớn tại Nam Mỹ, Châu Phi, Trung Á, Đông Á và Tây Thái Bình Dương đều đã chấm dứt, mở ra một khoảng thời gian hòa bình ngắn kể từ mùa thu năm ngoái.
Nhưng ý thức bản thân là một nhân viên Bộ quốc phòng, không thể loại bỏ ra khỏi suy nghĩ về công việc ra khỏi đầu sớm như vậy được.
Thân phận thực sự của Taurus Silver đã gây ra rất nhiều ồn ào trên các phương tiện truyền thông đại chúng trong những ngày vừa qua, dù rằng nó vốn dĩ không thực sự là một vấn đề lớn đối với những công dân bình thường, những người không liên hệ gì với phép thuật.
7 giờ tối, sau khi hoàn thành công việc tại Bộ quốc phòng, thay vì về nhà, Katsushige đã đi tới một tòa khách sạn tọa lạc tại trung tâm thành phố.
Tuy không thực sự quen thuộc với người nước ngoài, nhưng khách sạn này cũng rất có tiếng, được biết đến với đồ ăn rất ngon cùng với hệ thống bảo an chặt chẽ.
Ngay lập tức sau khi bước vào khu nhà hàng, Katsushige đã tìm thấy đối tượng anh hẹn nói chuyện hôm nay.
Dù rằng phòng riêng là tiêu chuẩn thiết kế của nhà hàng này, nhưng nếu bị nhầm phòng thì cũng sẽ dễ hiểu đó là điều tự nhiên thôi.
『Ồ, thứ lỗi cho ta vì gọi cậu đến đây. 』
Đó là một người đàn ông trạc tuổi cha Katsushige, vận trên mình một bộ suit bình thường.
Chỉ cần nhìn vào mắt ông, đã nhận ra có vẻ như ông là một doanh nhân chuẩn mẫu.
『Không, là do lịch trình của bố tôi không khớp, xin hãy thứ lỗi cho chúng tôi vì chỉ gửi đi một người thay thế. 』
『Không có gì. Là ta đột nhiên nói muốn gặp mặt, là ta không tự ý thức được trước, nên ta mới là người nên xin lỗi. 』
『Cảm ơn ngài đã quan tâm, Kuroba-san. 』
Người đàn ông trong bộ suit bình thường đó là Kuruba Mitsugu, gia chủ nhà Kuroba, cũng là một phân gia trực thuộc gia tộc Yotsuba.
Sau khi trao đổi vài lời xã giao, Katsushige ngồi xuống.
Mitsugu ngay sau đó cũng yên tọa ở ghế đối diện.
Người bồi bàn tiến về phía họ, Katsushige và Mitsugu chỉ gọi duy nhất rượu sake và một vài món ăn nhẹ.
『Vậy? 』
Mitsugu điều chỉnh tư thế trên ghế ngồi, nhẹ nhàng nghiêng người về phía trước.
『Không còn bất cứ điều gì khác để bàn vào hôm nay, ta muốn nói chuyện với cậu về cậu ấy. 』
『Ý ngài là, Tatsuya-kun sao? 』
Dù Mitsugu chỉ mập mờ là "cậu ấy", nhưng Katsushige nhận thức rõ cái tên đó là Shiba Tatsuya.
Nhưng điều đó cũng không khiến ông phải nhăn mặt.
『Đúng thế. Hôm qua, danh tính Taurus Silver đã được công khai, cậu nghĩ sao về chuyện này? 』
『Tôi nghĩ rằng không thể tránh được việc Edward Clark tiết lộ thân phận của Taurus Silver. Mặc dù chuyện này không tốt đẹp gì cho gia tộc Yotsuba, nhưng tôi không nghĩ rằng Tatsuya-kun phải chịu trách nhiệm. 』
Đó là câu trả lời của Katsushige, điều mà Mitsugu không lường được trước.
『Nhưng cuối cùng, miễn là cậu ấy không đến trường Đệ Nhất, thì chẳng phải có thể tránh được tình huống đó sao? Edward Clark sẽ mời Taurus Silver tham gia dự án Dione, điều này rõ ràng là không cùng hướng với thí nhiệm lò hằng tinh của cậu ấy vào năm ngoái. 』
Katsushige lắc đầu.
『Tatsuya-kun đến trường Đệ Nhất không phải những gì cậu ấy muốn. Đó là điều không thể tránh được trong hệ thống giám hộ của gia tộc Yotsuba. 』
『Katsushige-kun có thể không biết, nhưng sau sự cố Yokohama, gia chủ đã yêu cầu cậu ấy ở lại gia trang. Nhưng Tatsuya-kun đã từ chối và tiếp tục đi học. Nếu lúc đó cậu ấy biến mất, chắc chắn sẽ không trở thành tâm điểm của sự chú ý như hôm nay. 』
『Không. Mặc dù về cách thức thì có thể thay đổi, nhưng chỉ là vấn đề thời gian cho tới khi các quan chức nhà nước lại yêu cầu Tatsuya-kun sử dụng Material Burst. Vào thời điểm đó, sẽ không còn cách nào khác. Nếu không có ma thuật của cậu ấy, sự mất mát của Nhật Bản có thể nghiêm trọng hơn nhiều. 』
『Có thật là như vậy không? Ở Kyushu khi đó cũng có mặt gia tộc Yatshushiro. Nếu có một trận thủy chiến nổ ra, gia tộc Gotou cũng sẽ tham chiến. Nếu đó chỉ là một trận thủy chiến, thì ngay cả khi không có phép "Abyss" của Itsuwa Mio, thì sức mạnh của gia tộc Gotou cũng là rất lớn. Mặc dù Liên Minh Đại Á là một kẻ thù mạnh, nhưng ta không nghĩ là không có "Material Burst" thì Nhật Bản sẽ thua đâu. 』
『Dù vậy, tôi vẫn cho rằng "Material Burst là cần thiết trong thời điểm đó. Chiến tranh không chỉ là vấn đề về sự thắng thua. Khi đất nước bị xâm lược, quân lực được đầu tư vào trận chiến tiếp theo sẽ bị giảm đi. Thêm quân lực không chỉ mất thời gian mà còn hao hụt đi tương đối tài chính. Liên Minh Đại Á chính là ví dụ rõ ràng nhất trước mắt. 』
Mitsugu không bác bỏ.
Không cần phải nói, ông cũng hiểu rất rõ điều đó.
『Ta hiểu suy nghĩ của cậu rằng ma thuật của Tatsuya-kun là không thể thiếu đối với Bộ quốc phòng. Nhưng nếu nó đột ngột biến mất, chính phủ USNA cũng sẽ từ bỏ. 』
Mitsugu thay đổi hướng công kích.
『Vâng. 』
Katsushige chỉ đáp lại bằng một câu trả lời đơn giản.
『Vì vậy chẳng phải nếu cậu ấy được che dấu bởi gia tộc Yotsuba, USNA sẽ từ bỏ sao? 』
Lần đầu tiên, quan điểm của Mitsugu được người đối diện đồng thuận trong cuộc trò chuyện này.
『Cũng giống như giả vờ bị giết bởi phe phản ma pháp, thì sự công kích về phía ma pháp sư sẽ yếu đi. 』
『Đúng vậy. 』
『Vậy? 』
『Kuroba-san. 』
Những gì Mitsugu thêm vào, là để củng cố luận điểm rằng quyết định cách ly Tatsuya với bên ngoài của Maya khi ấy là đúng.
Nhưng, Katsushige cắt ngang bằng một giọng mạnh mẽ.
『Tôi không hiểu tại sao các gia chủ phân gia lại quá thù địch với Tatsuya-kun đến thế. 』
Ý của Katsushige, tất cả mọi thứ đều đã là quá khứ.
Mitsugu cũng hiểu ý nghĩa lời anh nói.
『Vì vậy, tôi đã xác nhận với cha vào ngày hôm qua. Mặc dù ông ấy đã cự cãi nhiều lần, nhưng cuối cùng ông ấy vẫn thú nhận với tôi. 』
『...Vậy sao. 』
Mặc dù giữa các gia chủ phân gia đã có lời hứa sẽ giữ kín bí mật này.
Nhưng dù sao Mitsugu cũng không thể trách Shibata Osamu được.
Không, phải nói rằng ông không thể làm điều đó.
Bởi vì người đã thể hiện thái độ thù địch với Tatsuya đầu tiên chính là ông chứ không phải ai khác.
『Kuroba-san. Tôi không thể đồng ý với suy nghĩ của cha tôi và ngài. Thực sự sai lầm khi coi Tatsuya-kun là kẻ thù. 』
Giọng nói của người phục vụ vang lên bên ngoài căn phòng.
Cả hai đành gián đoạn cuộc trò chuyện trong chốc lát, đến khi người phục vụ đặt ly rượu trên bàn rồi rời đi.
『Nhưng, cậu ấy quá nguy hiểm. 』
『Một nhân loại có sức mạnh hủy diệt thế giới, một đấng toàn năng có sức mạnh hủy diệt thế giới, hay một chính phủ có sức mạnh hủy diệt thế giới. Ba cái này, đặc biệt là hai điều còn lại khá khác với điều thứ hai, nhưng về cơ bản thì chúng vẫn giống nhau. Cho dù đất nước dân chủ thế nào đi chăng nữa, quân lực luôn đặt trong tình trạng có thể sử dụng bất cứ lúc nào. Nếu không phải vậy, sẽ là vô nghĩa. Nếu chính đất nước bị phá hủy trong quá trình tự do dân chủ, ý nghĩa của việc giữ lại sức mạnh sẽ biến mất. Quyền công dân một phần là để ngăn không cho chính quyền huy động quân đội theo ý muốn, phần còn lại ngăn cản họ tiếp tục sử dụng quyền lực. Trong bất kì trường hợp nào, hệ thống này có thể hoàn toàn ngăn việc huy động sức mạnh và biến việc tự vệ trở thành không thể. 』
『Ngay cả trong trường hợp đó, có khả năng đề kháng vẫn tốt so với không có trở ngại. Tất cả chỉ nằm ở vấn đề kiềm chế. 』
『Như ngài nói. Do đó nên một loạt các vũ khí hủy diệt không thể được nắm giữ bởi những tên độc tài. Sức mạnh quân sự phải nằm dưới quyền kiểm soát của quyền lực dân sự. Nhưng, Kuroba-san, người cai trị sinh ra từ cuộc bầu cử dân chủ vẫn là người giữ chìa khóa để khởi động quả bom hạt nhân bất cứ lúc nào đó. Ngay cả khi chiếc chìa khóa đã được chia thành nhiều phần, những người cầm quyền vẫn sẽ dựa trên lý do là hỗ trợ cho nền dân chủ để bầu những người nắm giữ chìa khóa theo ý họ. 』
『...Lý thuyết của cậu quá cực đoan rồi.
『Tatsuya-kun có thể hủy diệt thế giới cũng là suy nghĩ quá cực đoan. 』
『Nếu cậu nói vậy, thì việc các nhà độc tài sử dụng nhiều loại vũ khí cũng là quá cực đoan rồi. 』
『Không. Nhà độc tài xuất hiện là bởi trong tổ chức không có ai có thể ngăn chặn người đó trở thành một nhà độc tài, nhưng không phải ai cũng có thể trở thành nhà độc tài được. Điều mà nhà độc tài muốn, quyết định được ra, những người khác không thể ngăn lại được. Nhưng nếu người đó không phải là một nhà độc tài, ngài có thể ngăn không cho người đó hành động. Giống như ngăn những suy nghĩ như vậy trước khi nó xuất hiện, hay là thuyết phục người đó vậy. 』
『...ý cậu là, các cá nhân muốn được gần gũi hơn với các cơ quan chức năng của chính phủ hơn là các nhà độc tài sao? 』
『Những người mong muốn tồn tại cùng với người khác, không thể trở thành một kẻ độc tài được. Cá nhân họ không thể tự trở thành một kẻ độc tài, chừng nào họ không muốn như thế. 』
『... 』
『Kuroba-san, đừng biến Tatsuya-kun thành một kẻ độc tài... Nếu ngài thực sự lo nghĩ cho tương lai của thế giới, đừng để cậu ấy một mình, những gì ngài cố làm sẽ chỉ phản tác dụng thôi. Nó trước nhất không chỉ gây tổn hại đến sức mạnh của đất nước, mà về lâu về dài còn ảnh hưởng đến an nguy thế giới. 』
『...Đó là ý kiến cá nhân của cậu sao? 』
『Tôi đến đây dưới danh nghĩa của tôi, không phải của cha tôi. Vậy nên những lời này, xin ngài hãy hiểu cho. 』
Katsushige đứng dậy.
『Kuroba-san. Xin hãy đối mặt với thực tế. 』
Katsushige bước đi, để lại Mitsugu vẫn còn ngồi đó.
❄
❄
❄
Thời điểm cuộc tranh luận nảy lửa của Katsushige và Mitsugu đi đến hồi kết.
Tại trụ sở của Hiệp hội Ma pháp tại Kyoto, chủ tịch Hiệp hội, Tomitsuka Hitsui đang ôm đầu khốn khổ trong phòng làm việc riêng của bà.
Trước mặt bà là một yêu cầu từ phía USNA, được chuyển giao bằng dạng văn bản.
Trên đó có ghi về chuyển thăm của Edward Clark tới Nhật Bản và hy vọng Hiệp hội sẽ giúp đỡ để thiết lập mối quan hệ tốt đẹp với Taurus Silver, người cũng chính là Tatsuya.
『AAAAAA!!!! Thực sự!! Các người muốn tôi làm gì!!? 』
Hitsui gào thét với cái bàn làm việc.
『Mình biết phải làm gì rồi! Chỉ cần thiết lập một cuộc gặp với Shiba Tatsuya! 』
Hitsui hai tay vẫn ôm đầu để ngăn không cho bộ não trong đó nổ tung ra.
Suy nghĩ của bà bây giờ chẳng khác nào củ khoai lang cháy bị đặt ở đáy nồi cả.
『Mình biết chứ... 』
Cuối cùng Hitsui cũng khuỵu xuống mặt bàn.
『Nhưng mình làm gì có thẩm quyền như vậy. 』
Vẫn nằm ườn trên mặt bàn, Hitsui thở dài.
『Mình không thể làm gì...mình không thể làm được gì cả... 』
Hitsui trông gần như đã cạn kiệt hoàn toàn sức lực.
『Thứ bảy này...Mặc dù hơi đột ngột, nhưng mình có linh cảm tồi tệ hơn cả những thứ này. 』
Bà nhìn vào chiếc màn hình nhỏ đặt trên cái bàn phụ kế bên.
Trên đó là một loạt danh sách những tin tức gần đây.
『Taurus Silver mở cuộc họp báo vào ngày trước đó, tại sao họ lại muốn nói chuyện với cậu ta sau buổi họp báo chứ? 』
Hitsui tự nhủ trong tâm trí rằng, dù là chuyện gì, cũng chẳng có gì tốt đẹp.
『Tại sao chuyện này lại xảy ra trong nhiệm kì của mình chứ... 』
Đầu Hitsui lại rơi xuống mặt bàn một lần nữa.
❄
❄
❄
9 giờ đêm, Tatsuya nhận được một cuộc điện thoại muộn.
『Thứ lỗi cho ta vì đã làm phiền con vào lúc này. 』
『Không, cảm ơn người vì đã gọi cho con, thứ lỗi cho con. 』
『Không cần phải lo lắng đâu, ta cũng đã hẹn con trước là sẽ gọi rồi mà. 』
Thật vậy, Maya thực sự đã từng nói rằng bà sẽ liên lạc với Tatsuya khi bà xác nhận xong với Trưởng lão Aoba.
Nhưng Tatsuya cũng không ngờ rằng Maya sẽ gọi vào buổi đêm.
『Trưởng lão có thời gian rảnh không ạ? 』
Tatsuya hỏi vậy, khuôn mặt vẫn như chẳng có gì xảy ra.
『Ừm, chúng ta sẽ gặp con lúc 7 giờ tối mai. 』
Maya nở một nụ cười, khẽ nhìn qua mắt Tatsuya.
『Địa điểm là ở đâu ạ? 』
『Đền Kyuuchouji. Có vẻ như Kokonoe Yakumo-san cũng sẽ có mặt. 』
Lần này, Tatsuya không thể giấu nổi sự kinh ngạc.
Maya lại liếc một cái nhìn lén lút.
『...Thứ lỗi cho ta. Chuyện này cũng làm ta kinh ngạc. Thấy Tatsuya-san cũng ngạc nhiên như vậy, ta lại thấy nhẹ nhõm phần nào. 』
『Con đã thực sự kinh ngạc khi Sư phụ cũng tham gia đấy ạ. 』
『Trưởng lão và Yakumo-san đã có mối quan hệ tốt với nhau trong một thời gian dài. Đúng là trái đất tròn nhỉ. 』
『Con cũng cho là vậy. 』
Mặc dù ngoài miệng thì trả lời đơn giản, nhưng trong tim Tatsuya vẫn không thể trối bỏ những nghi ngờ mạnh mẽ.
Chính Kazama đã giới thiệu Yakumo với Tatsuya, chứ không phải là ý định của gia tộc Yotsuba.
Sự việc này, cậu nghe được từ chính Yakumo và Kazama.
Xét đến việc Tiểu Đoàn Ma Trang Độc Lập khá thân thiết với gia tộc Yotsuba, và mặt khác họ lại có thái độ đối đầu với Thập Sư Tộc, thì cậu không việc gì phải nghi ngờ lời nói của họ.
Nhưng, mối quan hệ thân mật giữa trưởng lão Toudou Aoba và Yakumo lại là một chuyện khác.
Quan hệ giữa Tatsuya và Yakumo cũng không phải sư đồ.
Điều đó đã được quyết định ngay ngày đầu tiên mà họ gặp nhau.
Nhiều nhất, mối quan hệ của họ cũng chỉ như đối tượng luyện tập, thực hành ma thuật, còn lại thì Yakumo không có dạy gì cho cậu cả.
Có những thứ mà trong mối quan hệ kiểu này, hai người không thể tiết lộ cho nhau.
Đó là điều kiện tiên quyết để Yakumo sẵn sàng chiến đấu với Tatsuya.
Tuy nhiên, thực tế thì Yakumo đã chỉ dạy cho Tatsuya rất nhiều thứ.
Đặc biệt là ma thuật "Far Strike" (Đạn nén xuyên giáp psion) được tạo ra để chiến đấu chống lại Parasite.
Cậu sẽ không thể tạo ra nó mà không có sự trợ giúp của Yakumo.
Ngoài ra, mặc dù vị trí của họ "không nhất thiết phải trả lời" những câu hỏi của đối phương, nhưng Tatsuya cũng đã học được rất nhiều kiến thức khi Yakumo đã nói cho cậu những điều "không nhất thiết phải trả lời" đó.
Tatsuya cảm thấy rất gần gũi với Yakumo.
Cậu không rõ Yakumo là một con người như thế nào, và cũng không thấy bất kì sự nỗ lực nào từ ông.
Cậu cũng đã từng nghi ngờ Yakumo muốn kéo cậu ra khỏi gia tộc Yotsuba để trở thành quân nhân trong Lực lượng Quốc phòng.
Nhưng càng học hỏi nhiều từ Yakumo, những nghi ngờ đó trong cậu dần biến mất.
Liệu Yakumo thực sự có ý định đó?
Dù rằng ông ở một cấp độ mà Tatsuya bây giờ cũng không thể nào dễ dàng kiểm soát được.
Tuy nhiên, ngay lúc này, cậu quyết định đặt niềm tin vào Yakumo...
『...Vậy thì, tối mai lúc 7 giờ, con sẽ gặp người tại đền Kyuuchouji. Cảm ơn người. 』
Tatsuya cúi đầu, trả lời Maya một cách thận trọng.
(Hết chương 2)