Trans: Solomon.
***
“Ha, ha, ha!”
“Điều, này, thật điên rồ mà!”
Cuối cùng họ cũng nhận ra mình đã sai. Cả một ngày họ phải liên tục di chuyển mà còn không có đủ thời gian ăn, nghỉ ngơi hay thậm chí là cả đi tiểu.
Mặt khác, biểu cảm của Muyoung không biểu hiện bất cứ sự thay đổi nào cả. Lúc nào hắn cũng thể hiện một khuôn mặt vô cảm kể cả khi chiến đấu.
‘Đúng là quái vật mà…!’
Đúng là như vậy, không còn từ nào khác có thể miêu tả hắn.
Mọi người đều biết hắn không phải loại người sẽ giúp những người bị ngã lại phía sau nên họ không thể dừng lại vì nếu bị bỏ rơi lại khu rừng đồng nghĩa với việc chết.
Những người còn biết quý trọng cái mạng của mình sẽ chỉ lặng lẽ đi theo Muyoung và giữ sự bất mãn của họ trong lòng.
“Nó đây rồi.”
Muyoung có thể dễ dàng tìm những vật phẩm khác nhau trong những hang động và khu rừng như thể hắn bị hút về phía chúng như một cục nam châm, hắn hành động như thể hắn biết vị trí đặt của mọi thứ.
Muyoung thực sự đã biết vị trí của các vật phẩm, nhưng với những người khác, bao gồm cả Taehwan đều nhìn hắn với ánh mắt kinh ngạc.
Thời gian trôi qua và từng người một dần nhận được trang bị của mình.
‘Những cái hố sao? Có vẻ như đây là lãnh thổ của Jumbo Ant-lions (Kiến sư tử khổng lồ).’
Lãnh thổ của của Jumbo Ant-lions là nơi Muyoung và nhóm của hắn đang đứng. Nếu họ mà vô tình vấp ngã và ngã vào những cái hố của loài kiến này thì mất mạng là điều không thể tránh khỏi. Muyoung có thể cảm thấy sự hiện diện của chúng phía dưới những hố cát đó nên họ chỉ cần đi hướng không có Jumbo Ant-lions và đến lấy thứ họ muốn.
Muyoung gật đầu hài lòng khi nhìn vào trang bị được phong ấn trong lá bùa.
‘[Mũ trụ có sừng] và [Giáp lưới].’ (Horn Helmet and Chain Armor)
Những trang bị hạng C. Chúng quá nặng và có hạng quá thấp để Muyoung sử dụng. Nhưng để mà so với những vật phẩm thông thường họ có thể kiếm được tại ngôi đền thì chúng cũng khá tốt.
“Anh có thể sử dụng cái này.”
Whoosh! Muyoung ném những vật phẩm cho người đàn ông cơ bắp bên cạnh và người đó bắt lấy.
Rồi Muyoung quay đi. Sự hiểu biết là năng lực mạnh nhất của hắn, nhưng không phải hắn có thể biết tất cả mọi thứ.
Dù hắn có thể nhớ được tất cả những hình ảnh trong ký ức, hắn cũng không thể nhớ hết được chi tiết nơi đặt những trang bị tầm thường. Điều đó giải thích cho việc Muyoung quyết định đi vòng quanh các khu vực.
Khu rừng không lớn như mọi người tưởng, mà bởi vì địa hình sẽ thay đổi mỗi nửa đêm khiến người ta lầm tưởng nó rộng lớn, nhưng bạn chỉ cần thuộc đường đi, bạn có thể đi hết các khu vực trong khu rừng trong 5 ngày.
Thế nên việc đi hết khu rừng chỉ trong một ngày còn lại là không tưởng, tuy nhiên, nếu họ đi đúng đường thì với chút thông tin mà hắn có, hắn có thể trang bị vật phẩm cho 15 người.
‘Bạn có thể nhận được [Bùa Ngụy Trang] (information distortion talisman) bằng cách giết nhiều chủng loại quái khác nhau.’
Ngoài ra, hắn cũng có ý định khác. Đó là một trong những biện pháp hắn nghĩ đến khi cố tìm cách ngao du [Địa Ngục].
Bùa Ngụy Trang!
Có những người trong [Địa Ngục] chuyên chỉ định tìm thông tin của những người khác. Dù Muyoung có cố che giấu danh tính của mình, thì họ cũng có thể đọc được thông tin của hắn chỉ bằng việc nhìn vào hắn.
Nếu hắn có thể né khỏi được tầm mắt của họ, hắn có thể có thêm nhiều thời gian hơn và để làm được điều đó thì hắn cần có Bùa Ngụy Trang.
[Bùa Ngụy Trang] là loại vật phẩm dùng để đánh lừa, nó sẽ hiện những thông tin mà Muyoung sắp đặt.
Vì nó là vật phẩm rất hiếm nên không nhiều người biết về nó. Đó là lẽ thường vì để một tân binh có thể sở hữu nó là điều không tưởng.
‘Họ không thể công khai rằng họ đang tìm hắn được.’
Sẽ có những kẻ cố gắng tìm ra hắn, thế nên tất cả bang hội và gia tộc đều chú ý động tĩnh của nhau. Nếu một nhóm lớn thể hiện rằng họ đang cố tìm Muyoung thì dù những nhóm khác không biết lý do thực sự thì cũng sẽ ngăn cản nhóm đó lại.
Kẻ này ghen ăn tức ở với kẻ khác, [Địa Ngục] là nơi như vậy.
Thế nên họ chỉ có thể di chuyển một cách bí mật với một nhóm nhỏ nhưng lại hiệu quả nhất vì họ sử dụng những cá nhân chuyên thu thập thông tin. Thế nên họ có thể tìm kiếm đối tượng chỉ bằng việc quan sát.
Họ sẽ cố tìm ra ai là No-name trong số những kẻ mạnh. Nên sẽ [Bùa Ngụy Trang] là lá bài tẩy của hắn để tránh khỏi tầm mắt của họ.
Không những thế, hắn sẽ trang bị cho những người khác vật phẩm tốt hơn để đánh lạc hướng họ.
Muyoung tập trung vào việc câu thêm giờ hơn là đánh lừa họ. Vì hắn không nghĩ mình có thể hoàn toàn qua mắt tất cả mọi người được.
Những gì Muyoung muốn chỉ là câu thêm thời gian để lấy được thứ hắn muốn và rời khỏi [Đại Thành Phố] trong khi làm họ mất thời giờ vào việc tìm hắn.
‘Một khi đến đó mình cần vào được [Thiên Thư Phòng].’ (Sky Library)
[Thiên Thư Phòng] là nơi lưu trữ một lượng rất lớn tri thức. Nơi mà những tân binh có thể tiếp nhận được tri thức sau khi đến [Địa Ngục].
Ngày nay, ý nghĩa đó đã thay đổi, nhưng dù sao thì nó cũng là một nơi quan trọng, nên việc [Đại Thành Phố] được xây dựng trên địa điểm có [Thiên Thư Phòng] là hợp lý. (Nowadays, the meaning had changed, but either way, because of its importance, it was within bounds to say that the Great City was built on the site where the Sky Library was located.)
Tuy nhiên, có một lượng người giới hạn có thể vào thư viện, nên một tân binh muốn vào được đó thì cần để lại ấn tượng tốt từ thử thách ‘Chọn lọc’.(Pruning)
‘[Thiên Nhãn].’
Đó là tên kỹ năng có thể giúp Muyoung rất nhiều trên con đường của hắn. Giá trị của nó hơn hẳn những kỹ năng thu thập thông tin thông thường.
[Thiên Nhãn] giúp người sử dụng đọc và có được tri thức có trong [Thiên Thư Phòng] và tất nhiên kỹ năng này chỉ có thể kiếm được trong [Thiên Thư Phòng].
“Tôi cần đi ngay bây giờ.”
“Ahhh…!”
Mọi người bắt đầu di chuyển trong khi giữ đôi chân như sắp gãy của mình.
*
Suỵt!
Muyoung lặng lẽ di chuyển ngón trỏ lên trước mũi ra hiệu mọi người im lặng. Sau đó nín thở và nhìn về phía trước.
Đó là một con Giant Leo đang ngủ trưa trên một tảng đá.
‘Có vẻ như nó đã rời khỏi đàn của mình vì nó đã quá già.”
Có thể ước lượng tuổi của nó thông qua màu và độ dày của bờm. Thường thi những con Giant Leo sống theo đàn. Nhưng khi chúng già thì chúng thường rời khỏi đàn và sống một mình.
Tuy nó chỉ có một mình những Muyoung cũng không thể xem nhẹ nó vì dù gì thì nó cũng là chúa sơn lâm.(Thường thức thì chúa sơn lâm là hổ nhưng truyện này là sư tử nên mình để thế)
Loài quái vật ở đỉnh cao của chuỗi thức ăn, những kẻ săn mồi mạnh nhất của khu rừng. (The one on the very top of the food chain, the monster who ate up the other monsters in the forest.)
Từ trận chiến với trùm lần hai, người ta có thể hiểu nó là một con quái vật ác độc đến nhường nào khi mà đến cả Shamba cũng do dự khi đánh hơi thấy mùi của nó.
‘Mình không chỉ có một mình.’
Muyoung có thể dễ dàng giết nó nếu hắn sử dụng bộ trang bị [Lunatic Sovereign] cùng với undead nên nó không đáng làm đối thủ của hắn. Nhưng Muyoung không dự định lên đầu tiên.
‘Cách để chiến đấu với một đối thủ mạnh.’
Thường thì những người khác phải học được điều này bằng cách tham gia vào trận đấu với trùm, nhưng không phải Muyoung luôn là người làm một mình hay sao?
Vì vậy, họ chưa thực sự học được cách chiến đấu với một đối thủ mạnh.
Muyoung nhẹ nhàng vỗ vai Taehwan và chỉ về phía con Giant Leo. Rồi khẽ nói với anh: “Lên trước.”
Ực!
Taehwan cảm thấy lo lắng trong khi giữ chiếc [Khiên Tận Diệt].
Sau đó Muyoung ra hiệu cho những người còn lại tản ra. Nhìn Muyoung ra hiệu, mọi người bắt đầu di chuyển và cuối cùng thì cuộc săn cũng bắt đầu.
“Gaaaaahh!”
Taehwan thu hút sự chú ý của con Giant Leo bằng tiếng hét.
Grừ!
Con Giant Leo tỉnh dậy khỏi giấc ngủ trưa và phát ra một tiếng gầm ghê sợ rồi nhảy xuống tảng đá.
“Mấy người hét lên đê.”
Giant Leo có lãnh thổ rất rộng nhưng vì nó đã rời khỏi đàn và chỉ còn một mình nên họ không cần phải lo lắng.
Ngay sau khi Muyoung ra hiệu, mọi người bắt đầu hét.
“Gahhh!”
“Heha! HuuHaa!”
Grừ!
Như thể tâm trí của nó bị nhiễu loạn, nó phát ra một tiếng gẫm nữa.
“Đừng…dừng lại.”
Tuy mọi người đã lấy lại được sĩ khí nhưng Muyoung vẫn bảo họ hét tiếp. Nếu họ bị đe dọa chỉ bởi một con quái vật, họ sẽ không thể sống sót được trong [Địa Ngục].
“Huuuuuuaaaaa!”
Tất nhiên người di chuyển đầu tiên là Taehwan và người theo sau anh là Suzy với [Kiếm và Khiên của Bình Minh].
Cô bé không cần phải tìm kiếm trang bị như những người khác vì lớp nghề ẩn của cô quá tốt. Nhưng cô vẫn quyết định tham gia chiến đấu cùng những người khác để tự mình phát triển.
‘Không tệ.’
Vẻ lộng lẫy của lớp nghề ẩn đó đang được tỏa sáng. Không ai còn có thể coi thường cô vì cô là một đứa trẻ nữa. Nhìn chung thì sức mạnh chiến đấu của cô hơn một trưởng thành bình thường.
Nếu cô có thêm được nhiều kinh nghiệm và chịu thêm một chút khắc nghiệt nữa, thì đó sẽ là sự ra đời của một chiến binh tuyệt vời.
“Chết tiệt!”
Taehwan bực dọc chửi thề vì Taehwan lãnh phải một vết thương ở sau gáy bởi vuốt của Giant Leo. Nhưng anh vẫn bình tĩnh giữ nguyên vị trí, nhờ vậy mà những người khác có thể chiến đấu với con sư tử dễ dàng hơn nhiều.
“Ha! Phù Phù!”
“Con quái vật ngu ngốc! Ha!”
Sau 20 phút dai dẳng chiến đấu, họ cũng thành công giết được con Giant Leo. Khi mọi người nghĩ trận chiến đã kết thúc, tất cả họ ngồi xuống nơi mình đang đứng.
Trong khi họ đang thư thái đầu óc và cơ thể thì…
Grừ!
Con Giant Leo mà mọi người nghĩ đã chết, nhắm vào Taehwan và nhảy chồm vào lưng anh.
“...!”
Taehwan cũng cảm thấy thứ gì đó đang lao đến mình, nhưng anh không kịp phản ứng.
Liệu anh sẽ lãng xẹt như này?
Taehwan từ từ nhắm mắt.
Và rồi…
Hasagi!(Xoẹt)
Muyoung cùng với âm thanh của thứ gì đó bị đâm.
“Mấy con Giant Leo rất là ranh mãnh đó, chúng còn biết trò giả chết đó.”
Sau đó hắn đâm con dao xuyên qua trán nó.
“Em, c.. cảm ơn anh!”
“Một trận chiến tưởng chừng như đã kết thúc không có nghĩa là nó đã kết thúc. Đừng lơ là cho đến khi nó kết thúc hẳn.”
“Vâng, em sẽ khắc cốt ghi tâm.”
Taehwan gật đầu một cách nặng nề.
Mặc dù họ đã sai lầm khi mất cảnh giác ở phút cuối nhưng nhìn nhận chung thì cũng không tệ.
Nếu đó là hai ngày trước thì điều này dường như là bất khả thi. Họ có thể săn được Giant Leo mà không gặp nhiều khó khăn đều là nhờ những vật phẩm họ được trang bị.
‘Với nhiêu đây thì họ sẽ có thể đạt được kết quả tốt trong thử thách Chọn lọc.’
Dường như hắn có thể đột nhập vào [Thiên Thư Phòng] vì họ đã mạnh hơn tân binh thông thường.
Sau đó, những tin nhắn xuất hiện trên không trung.‘Kim Ahin, học giả quái vật.’
Lucien thì không cần nói thêm gì nhiều, nhưng một cái tên mới đã xuất hiện trong ngôi đền.
Tuy nhiên, Muyoung biết rất rõ về người phụ nữ này.
Chỉ qua vụ ám sát Ahin thì hắn mới có thể lấy được thông tin về [Bùa Ngụy Trang].
Cô ta là một người phụ nữ kỳ lạ, cô nghiên cứu về quái vật và muốn tìm cách trở nên thân thiện với chúng.
< ‘[Thủy Hồ Đền]: Nhiều quái vật hơn’ đã được thêm vào lịch sử của bạn.>
Muyoung ngay lập tức chọn [Bừa Ngụy Trang] mà không chút do dự. Rồi hắn sử dụng lá bùa màu vàng xuất hiện trên bàn tay mình.
Bộ vật phẩm [Lunatic Sovereign] có thể phong ấn trong bùa được và đặt được trong [Túi Vô Cực]. Rồi hắn ngụy trang [Túi Vô Cực] thì sẽ không ai để ý cả. Vấn đề còn lại chỉ còn là việc làm mới chỉ số.
‘Không quá mạnh nhưng cũng không được quá yếu.’
Muyoung nhập những số liệu hợp lý trong khi xoa cằm.
Dù sao thì nó cũng chỉ là ngụy trang nên thực tế thì Muyoung không trở nên yếu đi chút nào.
Muyoung gật đầu hài lòng sau khi xác minh dòng tin nhắn ngắn. Việc chuẩn bị đã hoàn tất.
Muyoung không thể chắc cú 100% nhưng như thế là quá đủ để hắn có thể câu thêm giờ. Vì có vẻ như những người quanh hắn không biết chính xác hắn làm gì và nhận được gì.
Ngoài ra, hắn cũng đang tính bước tiếp theo.
Đối với phần còn lại, hắn định sẽ chăm sóc họ khi có cơ hội.
Hắn không thực sự lo lắng lắm vì dù có là một tình huống bất lợi xảy ra, thì vẫn có rất nhiều cách để thoát: Sử dụng Ngục Mã hay [Vật phẩm ma thuật dịch chuyển đường dài], hắn có thể tránh được một tình huống nguy hiểm.
Sau khi hoàn thành việc lấy trang bị từ lãnh thổ Giant Leo, Muyoung nói:
“Quay lại thôi nào.”