Nalact chính là một cường giả thuần tuý.
Tuy rằng không hiểu rõ nguyên lý cho lắm, nhưng Đặc Tính “Ngăn Cấm Tiếp Xúc Đôi Tay Của Ta” có thể tạo ra kết quả “phá nát.”
Hiệu suất ma lực ấy vô cùng cao, và nếu so sánh với độ chấn động khi đập vào đôi tay ấy thì nó lại càng hiệu quả. Dựa vào năng lực thân thể cùng lượng ma lực của cô ấy thì có thể xem như thủ đoạn phòng ngự ngoài Đặc Tính sẽ chỉ như một tờ giấy mỏng.
Điều đáng ngại nhất là tính chất “phá vỡ thứ mình chạm vào” kia. Khi nguyền rủa của tôi thông qua cơ thể cô ấy mà chạm vào Đặc Tính thì chúng sẽ bị vỡ nát hoàn toàn.
Độc và nguyền rủa là thứ lan ra toàn thân. Tuy nhiên, Nalact trong thời gian phát động Đặc Tính sẽ tự động đánh nát tất cả chúng.
Phần tệ nhất chính là hiệu suất của nó căn cứ trên cường độ của đối tượng. Nói rõ hơn thì nguyền rủa cùng độc tố vốn hầu như không có độ cứng đều sẽ bị cô ấy đánh tan dù mạnh mẽ đến đâu đi nữa.
Thêm vào đó là cơ thể bẩm sinh kia. Năng lực thân thể ấy thậm chí có thể tương đương với Justell đã sử dụng sức mạnh của Đặc Tính và phủ nhiều lớp cường hoá lên mình.
Nguyền rủa của bên này hầu như không có tác dụng, còn đối phương thì chỉ dùng một đòn là tất sát. Vậy thì khác biệt trong năng lực thân thể là điều rất hiển nhiên.
“Nhưng chuyện cũng chỉ vậy mà thôi.”
Đã trôi qua ba phút kể từ khi bắt đầu trận chiến. Nalact đã bị tiêu hao hết khoảng ba phần. Thiệt hại bên này là con số không. Có thể nói rằng mọi chuyện đang diễn ra rất thuận lợi.
“… Thật bất ngờ. Tôi tưởng Yodocchi sẽ không giỏi ở khoản một chọi một này chứ.”
“Đúng rồi đấy. Lần trước tôi cũng vừa mới đón nhận thất bại mà.”
“Sứ Giả Cựu Thần gì đó nhỉ?”
“Nhân tiện thì tôi sẽ nói cảm xúc thật lòng nhé. Chỉ xét tốc độ và sức mạnh thì cô vượt xa đối phương đấy. Thậm chí cô còn có cả Đặc Tính nữa.”
“Vậy mà tại sao tôi lại khó tấn công như thế___ nhỉ!”
Nalact bước lên trước định thu hẹp khoảng cách. Tuy nhiên, trong lúc cô ấy định tiến vào phạm vi của tôi thì nguyền rủa đã ngập tràn bầu không khí.
Đương nhiên là Nalact sẽ vừa gạt đi nguyền rủa bằng Đặc Tính của mình vừa tiến tới. Nguyền rủa chạm vào tay cô ấy lập tức bị phá tan cấu trúc và hoá thành tàn tích ma lực yếu ớt.
“Dĩ nhiên là vì tôi khiến cô khó tấn công rồi.”
Tốc độ lao tới của Nalact bị giảm xuống. Nguyền rủa mà cô ấy gạt đi đều đã tan biến, nhưng nó vẫn là thứ lơ lửng giữa không trung. Tôi đang triển khai những nguyền rủa khác loại, nặng nề, không lẫn vào không khí và lơ lửng ở vị trí thấp hơn đầu gối cô ấy.
Tác dụng của chúng là làm tê liệt những cơ bắp mà nguyền rủa chạm vào. Bởi vì chỉ tác động vào cục bộ nên nó có hiệu quả tức thời, ngoài ra nó cũng không lan ra cơ thể mà chạm đến tay cô ấy.
Trước đối thủ sở hữu cơ thể và lượng ma lực cỡ như Nalact thì nguyền rủa cỡ này sẽ không thể phong toả hoàn toàn chuyển động đối phương. Dù vậy, vì cơ thể xuất hiện những động tác cứng nhắc không thể dự đoán trước nên chuyển động chắc chắn sẽ bị chậm lại.
“Cái đồ___!?”
Nalact miễn cưỡng lao tới trước nhưng bị tôi dùng chân đạp lên đầu gối ngăn chặn. Ngay khi cô ấy lập tức phản công bằng tay thì tôi lại đá một cước vào cằm đối phương và giãn khoảng cách.
Nguyền rủa được áp súc sẵn tại vị trí tôi vừa rời khỏi liền bùng lên. Những nguyền rủa mà tôi áp súc từ trước khi Nalact lao lên đã đồng loạt giải phóng nhờ việc tôi rời khỏi đó.
Dù Nalact dùng tay quét đi nguyền rủa ập đến, cô ấy vẫn không thể triệt tiêu toàn bộ xung chấn của chúng nên làn da bị cháy ửng lên. Bình thường thì đây là loại nguyền rủa có thể hoà tan cả da thịt đó, thật là cứng cáp quá đi.
“Nếu cô thật sự nghĩ tình huống này là ngoài dự đoán thì tôi mất hứng lắm đó.”
“Tại sao thế?”
“Đặc Tính của cô rất ưu việt về phần hiệu suất tiêu hao, nhưng vì sự tồn tại của nó nên cô không thể dùng để tập kích. Nguyền rủa của tôi có phạm vi sử dụng rất rộng, chỉ là trong phạm vi cô đã biết thì chúng lại không mang uy lực tuyệt đối. Về cơ bản, cả tôi lẫn cô đều mạnh với kẻ kém hơn, nhưng khi gặp người đồng cấp bậc hoặc cao hơn thì sẽ rất khó chiếm ưu thế bằng Đặc Tính của mình.”
“Chuyện đó cũng phải nhỉ, nhưng mà___”
“Suy nghĩ trước về chuyện đối đầu các Lãnh Chúa như thế nào là điều nên làm đấy.”
Tôi cho hai loại nguyền rủa đang trôi nổi sau Nalact tiếp xúc với nhau. Tính chất của mỗi loại nguyền rủa cũng không có gì to tát, nhưng khi trộn lẫn nguyền rủa mang cấu trúc tương phản thì chúng sẽ cự tuyệt lẫn nhau vô cùng kịch liệt và phát nổ.
Nalact hứng chịu xung kích mà ngã về phía trước. Tôi thì lui về vị trí có khoảng cách ngang với trước khi bị áp sát.
Cả nguyền rủa lẫn chấn động chạm vào đôi tay Nalact đều bị vỡ tan. Dù thế, chỉ cần chạm đến bộ phận khác trước thì xung chấn vẫn sẽ truyền đến đầy đủ.
Tôi phân tán vô số nguyền rủa quy mô nhỏ trong không khí và ưu tiên chuyển động những thứ nằm trong tầm mắt Nalact. Như vậy thì cô ấy sẽ chuẩn bị đối phó bằng Đặc Tính của mình. Nếu giơ tay lên thì tấn công từ bên dưới, đưa ra trước thì đánh từ phía sau. Chỉ cần dẫn dụ đôi tay ấy thì công kích của tôi sẽ có thể chạm đến đối phương.
“Đau quá đi… Đây rõ ràng là cách chiến đấu của ma pháp quyền sư mà… Không giống cách chiến đấu của Yodocchi tí nào…”
“Nếu nhắc đến chuyện đó thì vốn cô nên suy nghĩ đến việc tôi ở đây hơn đấy.”
“Là sao?”
“Tôi không phải tên ngốc đi kiếm chuyện với kẻ mình không thể thắng ấy.”
“Ra là thế~”
Việc thu thập thông tin Nalact chiến đấu với những kẻ cản đường cho đến khi trở thành Lãnh Chúa thật ra lại dễ dàng hơn dự đoán.
Các tộc nhân Quỷ Mị chắc hẳn đã kỳ vọng một ai đó có thể loại trừ Nalact nên không thắt chặt việc khống chế thông tin. Chính vì vậy nên năng lực của cô ấy mới được biết đến ở các chủng tộc khác.
Mặc dù thông tin từ khi cô ấy trở thành Lãnh Chúa cũng được khống chế ở một mức độ, nhưng chất lượng của nó vẫn quá ngây ngô. Tôi còn nắm rõ quá trình trưởng thành từ khi cô ấy bước lên ngôi vị Lãnh Chúa rồi cơ.
“Đương nhiên là cô rất mạnh, ai cũng sẽ thừa nhận cô nằm ở cấp bậc cao hơn tôi. Tuy nhiên, tôi cũng đã vun đắp nhiều thứ trước khi trở thành Lãnh Chúa. Đừng khinh thường tôi như thế.”
“Vậy thì xin lỗi anh nhé~”
“Không cần xin lỗi đâu, cô cứ hối hận về điều đó đi.”
Tôi vừa cho nguyền rủa xung quanh phát nổ vừa triển khai nhiều nguyền rủa hơn nữa.
Khi hỏi rằng ai mạnh hơn giữa Nalact và Thương Thủ Tiềm Phục thì tôi sẽ trả lời là Nalact. Tuy nhiên, khi hỏi mình không muốn chiến đấu với ai nhất thì câu trả lời chính là kẻ sau.
Cho dù mạnh mẽ đến đâu, nếu đó là đối thủ không có yếu tố bất ổn nào thì tôi vẫn có thể nghĩ ra đối sách. Vốn dĩ nếu đối phương là người lão luyện thì tôi còn có thể lựa chọn không chiến đấu.
Kể cả trong lúc chiến đấu như thế này, tôi vẫn điều chỉnh những khác biệt giữa suy tính và hiện thực. Bản thân vẫn đang triệt để phân tích từ thói quen hành động cho đến khuynh hướng suy nghĩ của đối phương.
Karquas-san đã nhìn thấu công kích tử điện của Romilaya từ trước khi được phát ra. So với kỹ thuật ấy thì chuyện phân tích chuyển động của đối tượng đang bị chậm lại cũng không tốn nhiều công sức gì cả.
“Khoan đã!? Gần q___”
“Không chỉ có mỗi cô lao vào đâu.”
Tôi lao vào phạm vi của Nalact trước khi cô ấy chuyển động và đâm con dao trong tay vào vai phải Nalact trước khi cô ấy kịp giơ tay lên.
Tôi buông con dao rồi nắm vai Nalact bằng tay còn trống. Sau đó thì làm nghiêng trọng tâm về một hướng và gạt chân cô ấy ngã xuống.
Kế đó, tôi né tránh công kích vùng lên từ tay trái của Nalact rồi lại đâm thêm một dao vào vai trái và giãn cự ly.
“Thứ như thế này…!?”
Nalact cố ngồi dậy nhưng lại không thể che giấu nổi sự kinh ngạc vì đôi tay không thể nâng lên.
Tôi không dùng nguyền rủa hay ma pháp, mà là dùng dao để tách khớp xương ra. Với đối thủ kém hơn thì tôi còn có thể dùng nắm đấm, chỉ là thân thể của Nalact lại gần giống như sắt thép. Nếu không dùng Cường Hoá Ma Lực lên công cụ nhỏ thế này thì sẽ rất khó để can thiệp vào khớp xương.
“Quả nhiên là bàn tay đầy tự hào của cô cũng không thể phá tan trật khớp nhỉ.”
“Khớp xương mà bị vỡ nát thì tôi không chịu đâu. Ai da, thật là đáng thán phục đó. Anh chỉ dùng tiểu xảo mà lại có thể làm được đến mức này đấy.”
“Nếu có thể chuẩn bị chỉn chu hơn thì tôi còn có thể giết cô chỉ bằng tiểu xảo cơ.”
“Ahaha! Nếu những người tộc nhân cũng làm triệt để giống như Yodocchi thì không chừng đã giết được tôi rồi nhỉ~”
Nalact nhảy lên bằng phản chấn từ chân và hông. Và rồi cô ấy dùng miệng ngậm dao đang cắm trên vai mà rút ra.
Vết thương lập tức lành lại, chỉ là khớp xương bị trật vẫn còn ở đó. Cả hai tay đối phương đều đang buông thõng xuống.
Tôi không thể rũ bỏ hết cảm giác rờn rợn. Đúng là sát thương vẫn có, bản thân cũng đang dồn ép cô ấy. Thế nhưng Nalact vẫn nở nụ cười như mọi khi. Tôi chưa thể đoạt đi tất cả sự thông thả của cô ấy.
“Cơ mà hôm nay tôi sẽ không giết cô đâu. Nếu cướp đoạt con mồi của Karquas-san thì không chừng người kế tiếp sẽ là tôi mất.”
“Ưm~, tôi cũng phải vội đến bên kia nữa. Không khéo họ còn phải chiến đấu với cả Kar-kun và Romiyan mất… Đành chịu vậy.”
Nalact hạ thấp tư thế một chút. Có lẽ cô ấy đang định tấn công, nhưng hiện thứ cô ấy có thể dùng chỉ còn chân và đầu mà thôi.
Nếu cô ấy định giậm chân thì tôi phá vỡ cả chỗ đứng là được. Khi không thể dùng tay thì khả năng cao là cô ấy sẽ té ngã và tạo ra sơ hở lớn. Không, tư thế này là____
“Ừ hư!”
“___!”
Nalact giậm chân thật mạnh xuống mặt đất. Chấn động tạo ra từ Cường Hoá Ma Lực khủng khiếp ấy khiến mặt đất trước mặt cô ấy bị trồi lên và bay lên không trung một phần.
Không cần phải bất ngờ trước khung cảnh đó. Đây chỉ là tiểu xảo dùng để che mắt. Minh chứng là Nalact hiện đang giải trừ Đặc Tính của mình.
Cho dù che giấu thân thể thì vị trí của người đang phát động Đặc Tính như cô ấy sẽ luôn bị xác định. Bỏ qua Đặc Tính có nghĩa cô ấy đang muốn tìm cơ hội tập kích.
Có lẽ cô ấy đã giác ngộ rằng chỉ cận chiến thông thường vẫn có thể đánh bại tôi mà không cần đến Đặc Tính. Tôi không ghét kiểu quyết đoán ấy đâu.
Cô ấy đang nhắm vào góc chết nào? Tôi đã suy tính những trường hợp ấy mà truyền đầy đủ nguyền rủa vào mặt đất trước đó. Nếu cô ấy chạm vào đâu thì tôi sẽ lập tức biết được vị trí___
“Hây… da!”
“Ù ôi!?”
Cùng một lúc khi Nalact cất tiếng, mặt đất vừa bị trồi lên liền nổ tung mà bắn về phía tôi. Và bóng dáng Nalact thấp thoáng sau những khe hở đã lộ ra hành động của cô ấy. Người phụ nữ ngu ngốc này đã húc đầu để đánh bay đống đất đá vừa bị cuốn lên bằng chân mình.
Song, tôi cũng đã chuẩn bị để có thể lập tức hành động. Bản thân bộc phát nguyền rủa mà lánh nạn lên bầu trời. Đương nhiên Nalact sẽ không thể nào không nhắm tới điều đó. Chắc chắn đối phương sẽ tận dụng khoảnh khắc này.
“Có thể bay bằng nguyền rủa thì anh khéo thật nhỉ.”
“Phải không nào? Vậy nên___!?”
Nalact đã tiến sát đến đây. Tôi biết trước điều đó nên cũng né được cú đá từ đối phương.
Thế nhưng ngay khoảnh khắc ấy, thân thể tôi bị đập xuống mặt đất cùng chấn động kịch liệt. Bản thân lập tức phóng ra ma lực mà vừa ngăn cản truy kích vừa đứng dậy. Chỉ là tôi đã lo lắng thừa. Sau khi cô ấy đánh trúng tôi một đòn thì lại cứ thế mà tiếp đất.
“Ngon lành! Rốt cuộc cũng trúng một đòn!”
“Chậc, cách làm thật miễn cưỡng đấy…”
Thứ đánh trúng tôi là cánh tay của cô ấy. Nalact đã vặn người, dùng lực ly tâm sinh ra từ phản chấn mà vung cánh tay bị trật khớp. Cô ấy đã lợi dụng ưu thế mà tôi tạo ra và dùng thủ đoạn kỳ quái. Hay đấy.
Cho dù không phải một đòn dùng Đặc Tính thì nó vẫn vô cùng mạnh. Tôi đang bị gãy vài chiếc xương, cả chân cũng không có sức để đứng tấn.
Chỉ là thế này vẫn không thành vấn đề. Vốn dĩ thì tôi có thể phóng xuất nguyền rủa để di chuyển khi muốn thể hiện tốc độ cao nhất.
“Vậy thì tôi xin phép nhé.”
“… Hả? Không không, trận chiến vẫn chưa kết thúc mà.”
“Tại vì tôi đã hoàn thành bài tập từ Kar-kun rồi cơ.”
“Bài tập là đoá hoa màu xanh___!?”
Khi nhìn xuống ngực thì cúc áo khởi nguồn cho ma pháp Che Giấu được trang bị trên áo choàng đã không còn. Cô ấy đã đoạt lấy nó bằng một đòn vừa rồi sao.
Không, điều quan trọng hơn là không phải hai cánh tay kia đang cử động bình thường à? Cô ấy vừa vung tay vừa miễn cưỡng chỉnh lại khớp xương ư? Nghe thô bạo thật đấy.
“Tiếp tục cuộc chiến thì lại để lần tới nhé. Đến lúc đó thì tôi sẽ suy nghĩ cách đối phó Yodocchi cho.”
Nalact chạy đi. Tôi vẫn có thể đuổi theo, chỉ là tôi không muốn tiếp tục cuộc chiến dùng Đặc Tính cho lắm.
Lỡ như khung cảnh bản thân rải rác nguyền rủa lan đến ngôi làng tộc Quỷ Mị bị nhìn thấy thì tôi sẽ không thể nguỵ biện được gì cả.
Với lại, mặc dù chỉ là từng chút, nhưng tôi đã liên tục phóng ra quá nhiều nguyền rủa. Giờ cứ tiếp tục thì tôi sẽ phải bại lộ cả những con bài đang giấu mất.
Phơi bày mọi thứ tại chỗ chơi đùa thì quá ngu ngốc. Tôi cần phải học hỏi Justell, người vẫn che giấu con bài tẩy ngay cả khi chiến đấu với Karquas-san mới được.
“Không biết cô ấy sẽ trả lại chiếc cúc áo đó không đây… Chắc phải đi đền cho Halgana quá…”