“Ra là vậy, thế nên chị ấy đã đi về phía Ma Giới… Không biết chừng nào chị ấy sẽ quay lại đây.”
“Cả chị cũng không rõ lắm đâu.”
Arquas và Nelry báo cáo tình huống gần đây cho nhau. Sau khi bị đối phương nhận ra chuyện mình là Nữ Thần, thay vì vụng về nói cho qua chuyện thì chúng tôi quyết định rằng cách nhanh nhất chính là giải thích chi tiết mọi chuyện và nhờ đối phương hợp tác.
Đối với Marya thì đây là chuyện khiến cô ấy phải phát khóc, nhưng Nelry thì lại khá bình tĩnh. Ờ thì do Marya lý giải sự trọng đại của câu chuyện hơn mức cần thiết nữa. Còn Nelry thì___
“Arquas cũng cố gắng trong thân phận người trưởng thành rồi nhỉ.”
“Cơ mà tiền lương thì lại ít quá đi.”
Cô ấy đang vừa thong thả uống trà vừa nói chuyện kiểu thường nhật. Quả nhiên là Lyraxia toàn người kỳ quặc thì phải?
“Cậu không lo lắng chuyện chị gái mình lạc đường tới Ma Giới à?”
“Hẳn là lạc rồi. Người đó mù phương hướng tới mức tuyệt vọng luôn, giờ lại lên đường một mình thì xem như hoàn toàn vô vọng.”
“Không, ý tôi không phải chuyện đó. Cái tôi muốn nói là tính mạng cơ. Cậu quên ở Ma Giới có Mười Hai Ma Cảnh rồi à.”
“Cái đó thì chắc không sao đâu. Dù gì cũng là chị ấy mà.”
“Kể cả khi không sao đi nữa, lỡ như cô ấy đặt chân vào Ma Giới rồi bị các Ma Tộc tìm thấy thì sao? Gặp trường hợp đó là cô ấy sẽ bị tấn công đấy.”
“À… Thế thì rắc rối rồi.”
“Phải không nào?”
“Lỡ chị ấy quậy Ma Giới quá thì người làm ứng cử viên Ma Vương như tôi lại phải ra mặt đối phó nữa.”
“Hoá ra là lo lắng về cái đó á.”
Cái người này chẳng mảy may lo lắng cho tính mạng của chị gái mình. Cả người bạn thuở nhỏ như Nelry cũng bình chân như vại. Không phải tôi không hiểu biết sức mạnh của cô ta, nhưng hai người này lại có một kiểu xác định chắc chắn vô cùng.
“Bởi vì chị gái tôi là bản thân kiếm kỹ mà.”
“Bản thân kiếm kỹ?”
“Khi chị ấy quyết định chém thì sẽ có thể chém. Trong đó không tồn tại kỹ thuật đã học nào cả. Chị ấy chỉ cụ thể hoá những thứ như động tác cần thiết, quỹ đạo cần thiết, thủ đoạn cần thiết. Kiếm mà người ấy tung ra sẽ trở thành kỹ thuật thích hợp nhất để chém vật mà mình muốn chém vào lúc đó.”
“Cậu có thể giải thích dễ hiểu hơn không?”
“Để xem nào… Chẳng hạn như tấm lịch treo trên tường bên kia đi. Nếu tôi muốn chém thì sẽ có những lựa chọn như di chuyển đến đó, hoặc là ném kiếm, còn không thì chém bằng kiếm áp phải không?”
“Đúng thế.”
“Nhưng không biết tại sao mà chị gái có thể chém như bình thường ngay tại chỗ cơ.”
Có lẽ đây không phải mấy thủ thuật kỳ quặc như kéo dài tay hay gì đó. Giả sử Immuryerl có thể làm vậy thì cô ấy ít nhất cũng đang chém đi khái niệm khoảng cách rồi.
Khi trở thành thần linh thì chuyện đó cũng không phải hiếm lạ gì, nhưng dưới thân thể con người mà có thể làm vậy… Tôi có cảm giác cô ta đã vượt qua lĩnh vực không được phép vượt qua nào đó rồi.
“Không phải là Vilas-sama đã ban tặng gia hộ nào đó giống như kiểu của Dũng Sĩ ư?”
“Không hề. Tuy nhiên, đúng là cô ta đang ở lĩnh vực gần như vậy.”
“Cô cũng không dao động mấy nhỉ.”
“Ờ thì… Thời đại nào cũng có khả năng xuất hiện kiểu thiên tài đột biến mà.”
Những cá thể không phải chỉ nằm ở tầng thứ có tài năng, mà họ còn là kẻ sở hữu sức mạnh dị biệt đối với nhân loại ngay từ khi sinh ra. Báo cáo về những tồn tại như thế cũng từng xuất hiện vài lần trong quá khứ.
Đó là những cường giả mà cả các Dũng Sĩ hoặc Ma Vương mà tôi trực tiếp can thiệp cũng phải công nhận. Những người đó sẽ là đồng đội khiến họ vững lòng hoặc là thuộc hạ vô cùng ưu tú.
“Tức là hiện tại cô không định để ý tới chị ấy nhỉ.”
“Không đâu, cũng khá là thú vị đó. Chỉ là tôi vẫn muốn tránh tác động vào đối phương.”
“Tại sao?”
“Giống với lý do thần linh sáng tạo thế giới đấy.”
“Lý do sáng tạo thế giới…”
Hai người này cũng không mong chờ cứu rỗi từ thần linh như kiểu tôn giáo nên chắc giải thích cũng không thành vấn đề.
Tuy rằng kể chuyện này có hơi kỳ quặc, nhưng đây là những người mà tôi cần khiến họ lý giải rằng mình không phải địch và sẽ không trở thành kẻ địch của họ.
“Chúng tôi… Không, nói vậy thì sẽ gây hiểu lầm nên hãy gọi là tôi vậy. Tôi sáng tạo thế giới này và sinh ra con người không phải vì mục đích thiện nguyện hay tận hưởng lạc thú. Điều đó là vì sự trưởng thành của chính tôi.”
“Sự trưởng thành của Vilas-sama?”
“Đúng vậy. Thần linh toàn tri toàn năng nhưng không phải toàn hành. Chúng tôi là những tồn tại có thể biết được mọi thứ và làm được mọi thứ mà thôi…”
“À, là cái chuyện về các vị thần khác mà cô từng kể à.”
“Đúng thế. Thần linh cũng tồn tại cấp bậc khác nhau. Mặc dù cũng có các thần linh chấp nhất với việc tranh đua, nhưng đại đa số vẫn là những người theo đuổi mục đích nâng cao chính bản thân.”
Tôi tạo ra một mô hình hành tinh thu nhỏ trên lòng bàn tay và tái hiện lịch sử Pylist để giải thích.
“Sinh mệnh sẽ liên tục tiến hoá. Thần linh không phải bắt chước hình dáng bản thân rồi tạo ra con người, mà là con người đang trở nên giống như thần linh. Giải thích theo hướng cực đoan thì hãy xem như có một con người đi lệch khỏi dự đoán của tôi mà trở thành thần linh đi.”
“Cực đoan thật đấy.”
“Trong trường hợp tôi phân tích quá trình đó và dùng phương pháp giống vậy mà đạt đến tầng thứ cao hơn thì… các cậu nghĩ Nữ Thần như tôi sẽ trở thành tồn tại như thế nào?”
Arquas lộ dáng vẻ suy nghĩ một chút, nhưng có vẻ cậu ta lập tức nhận ra đó là hành vi vô ích.
“Nữ Thần vẫn là Nữ Thần. Thế nhưng cô sẽ trở nên ưu việt hơn xa bản thân trước kia.”
“Đúng vậy. Tại thế giới đã dùng tối đa sức mạnh của bản thân, tôi lại mong muốn sự xuất hiện của nhân tử vượt qua giới hạn của chính họ. Đó là mục đích tôi sinh ra thế giới này.”
“Ra thế. Cứ hiểu cô là đồng minh của hành tinh là được nhỉ.”
“Chính là như vậy. Tôi không có hứng thú với sống chết của từng cá thể, nhưng tôi sẽ ban xuống cứu rỗi để duy trì giống loài. Khi cảm thấy cần thiết thì tôi sẽ tiến hành tác động, nhưng những tác động quá mức sẽ khó sinh ra thứ mà tôi mong muốn nên bản thân luôn cật lực tránh né điều đó.”
“Và sự tác động cần thiết ấy chính là Dũng Sĩ và Ma Vương.”
Quả nhiên là đệ tử của kẻ lừa đảo, cậu ta tiếp thu chuyện này rất nhanh. Cơ mà nếu nắm bắt được những yếu tố như suy nghĩ của thần linh thì chuyện này cũng rất dễ hiểu. Nó vô cùng rõ ràng và hợp lý, kẻ không cảm thấy vậy chỉ là không biết các yếu tố đó mà thôi.
“Trong chư thần thì đây cũng là thủ đoạn được sử dụng từ khá lâu rồi.”
“Tôi thì nghĩ cô tác động hơi nhiều đấy.”
“Tôi là người đã hạn chế rồi đó. Có những vị thần vì quá mong chờ thay đổi nên đã đưa người từ thế giới khác vào tác động nữa.”
“Nghe có vẻ sẽ bị quấy nhiễu lắm nhỉ.”
“Đúng là thế. Ở một thế giới nọ cũng từng xuất hiện Dũng Sĩ mạnh mẽ đến mức sức mạnh của thần linh cũng không thể kìm chế, thậm chí là đi huỷ diệt thế giới còn đơn giản hơn là đi áp chế đối phương.”
“Sao nghe thấy ghê vậy.”
“Khi không có kết quả thì sẽ có vị thần không thể chờ được mà thay đổi cách thức… Chỉ là cá nhân tôi cảm thấy rất phiền toái nên chỉ trông chừng quá trình tự nhiên thôi.”
“Nữ Thần này vừa nói thế giới phiền toái kìa.”
Tìm kiếm hình mẫu mang lại giá trị từ trong các yếu tố được hình thành ngẫu nhiên, hơn nữa còn phải nghiêm khắc tuyển chọn thứ ưu việt trong số đó. Nó phải được tiến hành ở mọi nơi trong thế giới này và liên tục tạo ra kết quả.
Giám sát chi tiết từng cái như vậy sẽ mệt mỏi vô cùng. Thậm chí là một vị thần ở nơi nào đó còn tạo nên nhiều thế giới trên cùng một hành tinh và quan sát song song nữa.
“Cho dù tôi không tìm kiếm thì những tồn tại dị biệt như chị gái cậu vẫn sẽ tự động nổi bật mà thôi.”
“Tức là chị gái tôi có giá trị như vậy.”
“Cô ấy là con người nhưng lại bước vào lĩnh vực không thuộc về loài người nên tôi cũng có hứng thú để quan sát đó. Chỉ là nếu tôi dính líu thì cũng có khả năng mọi chuyện sẽ trở nên vô ích.”
“Có nghĩa chuyện tạo ra Dũng Sĩ và Ma Vương thực sự là thủ đoạn cuối cùng rồi nhỉ.”
“Bởi vì tồn tại đồng minh hoặc thù địch tuyệt đối sẽ vô cùng hiệu quả khi kẻ cùng chủng tộc hợp tác lẫn nhau mà.”
Nếu đã không trực tiếp tác động trong thân phận thần linh thì tôi cần phải tác động một cách gián tiếp nhằm cứu thế giới này. Tuy nhiên, sức mạnh của thần linh vô cùng khổng lồ. Tôi không thể dễ dàng uỷ thác sức mạnh đó cho người khác.
Bằng việc cho Dũng Sĩ và Ma Vương ẩn chứa sức mạnh của thần linh chiến đấu trước mặt con người, tôi có thể khống chế các cuộc chiến không cần thiết mà không cần phải trực tiếp dùng sức mạnh.
Nếu không làm vậy thì con người sẽ mãi mãi chém giết lẫn nhau. Có lẽ bản năng của họ lý giải được rằng chỉ có một ít người mới có thể đặt chân vào Thần Toạ mà thôi.
“Vậy thì Arquas, chị có thể nhờ cậu thuyết phục Immuryerl không?”
“Cần gì phải giải thích, chị ấy rời khỏi làng để gặp em phải không? Vậy thì chỉ cần gặp nhau là chị ấy sẽ quay về còn gì?”
“… Có lẽ đúng vậy thật. À khoan, không chừng cô ấy sẽ đòi sống tại đây đó?”
“Thế thì em xin phép từ chối. Đây là ngôi nhà dành cho một người ở. Tiếp khách thì được chứ cùng chung sống thì nơi này quá nhỏ.”
Một ngôi nhà đang bước sang tuổi bảy mươi, vừa âm u mà lại còn có nhiều kẽ hở và hay dột nước mưa nữa. Vả lại nơi này còn từng xuất hiện người chết cơ.
“Mà nơi này cũng dột nát thật. Cậu có định chuyển chỗ ở không vậy?”
“Chuyện đó cũng không. Chẳng còn nơi nào rẻ hơn cái này đâu. Làm sao em có thể trả tiền nhà cao hơn mà dọn đi trong khi vẫn còn đang thoả mãn chứ.”
“Nếu Immuryerl chuẩn bị một ngôi nhà quanh đây thì sao?”
“Chuyện đó thì tuỳ chị ấy, nhưng chắc em sẽ không sống cùng chị ấy đâu.”
“Nhân tiện thì chị đang định lưu lại đây một thời gian đó.”
“Vậy à. Chúc chị tìm được chỗ trọ trước khi mặt trời lặn.”
“Oa~. Vilas-sama, tên Ma Vương này lạnh lùng quá đi~”
Ma Vương thì dĩ nhiên là phải lạnh lùng rồi. Cơ mà cái người này cũng biết đùa giỡn với Nữ Thần nhỉ. Mà đúng là cô ta cũng tích cực áp sát người đã vài năm mới gặp lại như Arquas cơ mà.
“Về chỗ trọ hiện giờ thì chị cứ tới chỗ ở của Marya đi. Đó là đoàn trưởng hiệp sĩ đoàn Lilynoor vừa đến Lyraxia dạo trước đấy.”
“À, là cô gái trông có vẻ rất biết quan tâm người khác! Hình như cô ấy cũng được Immuryerl thích thú lắm nhỉ.”
“Tạm thời thì cô ấy cũng là người hợp tác, nhưng người đó khá là đáng thương nên chị phải hỗ trợ lẫn nhau đàng hoàng đấy.”
“Chị hiểu rồi~”
Nếu cảm giác của tôi không sai lầm thì chuyện ở trọ tại nhà đối tượng chỉ biết mặt là một hành vi khá là lúng túng đấy… Tôi có nên làm một thần linh hướng ngoại thêm một chút không nhỉ? Mặc dù tôi cũng không định áp sát người khác một cách lớn gan như vậy đâu.
“Được rồi, dù sao cũng đã gặp lại chị Nel, hay là để em giới thiệu chị vài chỗ nhân lúc ra ngoài mua đồ ăn tối vậy.”
“Cậu còn biết chỗ nào đó có giá trị ngoài đấu trường à?”
“Chị cũng từng lướt qua bản giới thiệu chỗ tham quan rồi, thời kỳ này cũng không có hàng quán thú vị nào đâu?”
“Không phải là do cô chơi bời thoả thích trước khi tới đây à?”
“Vilas thì không nói, nhưng em có một chỗ khá là tốt đối với chị Nel đấy.”
Arquas nói vậy rồi bắt đầu sửa soạn ra ngoài. Cái người này vừa nãy còn mang trạng thái thương thế đẫm máu cả người đó. Tạm thời thì ngoài việc ra ngoài mua thức ăn tối và lấy thêm đồ ăn vặt yêu thích, tôi cũng có hứng thú với địa điểm Arquas cho rằng có thể mua vui cho Nelry nên đã đồng hành cùng họ.
“Chà, Arquas cũng trở nên khá mạnh rồi nhỉ.”
“Em đã luôn tu luyện mà.”
“Hiện chúng ta chỉ vừa mới bước vài chục bước ra ngoài, cô tìm đâu ra yếu tố để đánh giá như vậy chứ?”
“Chẳng hạn như là trọng tâm cơ thể hoặc là độ cao của vai này. Cơ mà cậu còn cố tình làm lệch chúng đi nhỉ?”
“Chị Nel không làm vậy thì sẽ trở nên nổi bật đó. Ở đây gần bang hội mạo hiểm giả, ngoài ra còn có mấy người tham gia đấu trường hay lảng vảng nữa.”
Ra là thế. Khi đạt thực lực cỡ Arquas thì sẽ có người cảm nhận được sức mạnh từ bầu không khí quanh đối phương, nhưng người luôn nhìn vào cậu ta trong thị trấn này cũng chỉ có cô gái ở quầy tiếp tân mà thôi. Mặc dù cũng có mạo hiểm giả đùa giỡn với Arquas, chỉ là đối phương có vẻ cũng không nhận ra cậu ta đang nguỵ trang.
“Không sao không sao. Nếu vừa xoa cơ bắp trên đường vừa bước đi thì người ta sẽ không nhận ra cách đi đứng của chị đâu.”
“Không sao cái quái gì chứ? Không đâu nha, em không muốn đi cùng với kẻ tên biến thái như vậy đâu.”
“Tôi cũng muốn giữ khoảng cách một chút đấy.”
Cơ mà nói vậy thì tôi mới để ý, cách đi đứng của Nelry trông khá ổn định so với một người bình thường.
Dù sao cô ấy cũng đã nhận ra nguỵ trang của Arquas, hơn nữa còn bảo rằng mình đang mang vai trò dạy kiếm tại Lyraxia nên thực lực cô ấy sẽ không hề yếu. Dù vậy, chị gái của Arquas còn khiến cả người sở hữu thực lực đó không thể cử động cơ.
“Được rồi, là đây này.”
“Đây là… đâu?”
Nơi Arquas dẫn chúng tôi đến là một cửa tiệm nhỏ. Trông có vẻ nó không phải quán ăn, nhưng nó cũng không bày hàng hoá gì cả.
“Đây là viện xoa bóp chỉnh hình. Gần đây họ có vẻ đang thiếu nhân viên mà tuyển người làm thêm. Chị Nel cũng hiểu rõ về cấu tạo cơ thể người phải không?”
“Đúng là chị hiểu rõ… Nhưng chị nghe cậu bảo là có chỗ muốn giới thiệu nên mới háo hức tới đây, hoá ra là chỗ để làm việc ư…”
“Chị Nel, chị thử ngó vào trong xem.”
“Hửm?”
Nelry nghe theo mà nhìn vào trong thông qua cửa sổ nên tôi cũng đầy hứng thú nhìn theo. Trong cửa tiệm đang là những người giống như nhân viên tiến hành trị liệu cho khách hàng. Theo dáng dấp thì có vẻ khách hàng là các mạo hiểm giả hoặc người tham gia đấu trường.
“Nơi này được liên kết với bang hội mạo hiểm giả và đấu trường. Vì mạo hiểm giả và đấu sĩ sẽ được nhận dịch vụ giảm giá nên mấy người đó thường hay lui tới nơi này. Dĩ nhiên là cũng có cả những người tham gia Đại hội cơ bắp cuồn cuộn nữa.”
“Arquas… Không, Arquas-sama!”
Nelry nắm lấy hai tay Arquas mà cúi đầu. Công việc được chạm vào cơ bắp một cách hợp pháp, hơn nữa còn được trả tiền để làm vậy. Đối với Nelry thì đây là nghề nghiệp không thể nào tuyệt vời hơn nữa.
Ngày hôm sau, Nelry nhanh chóng nhận công việc tại nơi đó. Thậm chí cô ấy còn vượt qua cả thời kỳ thực tập mà lập tức bắt đầu làm nhân viên chính thức.
Tình trạng giữa Ma Giới và Nhân Giới thật khác xa quá đi.