Ma Vương Với Mức Lương Tối Thiểu

chương 11: cờ được dựng lên

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Số lượng cánh tay là thứ tuyệt đối không thể khinh thường. Đối với kẻ giỏi cận chiến, trận đấu với tộc Cương Trùng sẽ ép họ vào tình huống lạ lẫm. Ngược lại, vì số lượng cánh tay chỉ bằng một nửa nên đối thủ trong mắt tộc Cương Trùng cũng giống như đang chiến đấu bằng một tay vậy.

Thêm vào đó, vũ khí của Justell có thể phát huy toàn bộ lợi thế của bốn cánh tay. Trong một trận đấu cận chiến thuần tuý thì cả tôi cũng sẽ phải khổ chiến không ít.

“Chắc không có vấn đề lắm nhỉ?”

“… Bớt nói chuyện riêng đi, Yodoin.”

Trong khi từng Lãnh Chúa đang giữ khoảng cách thích hợp mà quan chiến thì Yodoin lại thản nhiên nói chuyện ở ngay bên cạnh. Tôi đang muốn tập trung vào trận chiến của Karquas-sama cơ.

“Hiện giờ cũng đâu có nhiều thứ đáng xem phải không. Justell còn có vẻ tiếc dùng Đặc Tính cơ mà.”

“… Chuyện đó cũng phải.”

Cuộc đối thoại vừa rồi lại càng khiến Justell tấn công kịch liệt hơn. Dù thế, Karquas-sama có vẻ đã quen với cách chiến đấu của Trùng Vũ rồi.

Ngài ấy trở nên quen thuộc với những cú cắt ngang và bắt đầu tiến hành phản công. Chắc hẳn sẽ không tốn bao nhiêu thời gian để trận chiến chuyển đổi giữa công và thủ.

“Thật đó, anh ta phải luyện tập đến cỡ nào mới có thể đạt được kỹ thuật chiến đấu vạn năng như thế nhỉ.”

“___ Kẻ nhìn lén lãnh địa tộc Nanh Thú là anh ư.”

“Ờ đó. Mặc dù tôi không có hứng thú với lãnh địa tộc Nanh Thú, nhưng bản thân vẫn muốn xem cách chiến đấu của Karquas-san mà.”

Trong lúc chú và chị gái đối đầu Karquas-sama tại lãnh địa, tôi từng cảm nhận một chút khí tức của kẻ từ bên ngoài. Vì cách che giấu rất đặc thù nên tôi chắc chắn đó là kẻ thuộc tộc khác, nhưng tôi cũng chỉ dám chắc một nửa đó là Yodoin mà thôi.

“Không ngờ anh là Lãnh Chúa mà lại làm trò nham hiểm như nhìn trộm đấy.”

“Nếu nói mình muốn xem thì tôi nghĩ Karquas-san sẽ cho phép đó? Nhưng nếu tôi ở đấy thì mọi thứ sẽ trở nên phiền phức hơn phải không?”

“… Cũng phải.”

Điều đó chắc chắn sẽ khiến chị gái khó chịu, thậm chí còn có khả năng xảy ra tranh chấp nhỏ. Xét trên phương diện đó thì đây có thể gọi là hành động biết chừng mực.

“___ Gì vậy, Gauyan với Yodocchi đang bàn bạc kế hoạch bí mật hử?”

Người vừa xen vào giữa vị trí mà tôi và Yodoin đang đứng cạnh nhau là Lãnh Chúa của tộc Quỷ Mị, Nalact Hesllyrt. Đây là con quỷ cai trị các Ma Tộc sở hữu nhân tử Nghiệp.

“Nalact, cô chen vào cũng được thôi, nhưng tại sao cô lại cọ mặt vào thân thể tôi?”

“Ể~, tại vì lông của Gauyan mềm mại quá mà. Nè nè, lần tới anh có thể làm một bộ chăn nệm bằng lông Werewolf được không? Tôi sẽ mua với giá cao cho.”

“Ai lại đi làm chứ. Bớt nói chuyện khiến người khác cáu gắt đi.”

“Tàn nhẫn quá đi~. Yodcchi~, Gauyan lạnh lùng quá à~”

“Đành chịu thôi mà. Yêu cầu của cô giống như bảo muốn dùng chiếc sừng của cô làm con dấu đấy.”

“Ể~, mấy cái như vậy thì dùng xương xẩu đâu đó là được mà. Yodocchi có sở thích xấu quá đi~”

“Đó chính là cái tôi đang nói đấy.”

Nalact là người vô cùng suồng sã trong các Lãnh Chúa. Tộc Quỷ Mị có nhiều Ma Tộc sở hữu ngoại hình đặc thù và hiếm khi mang phiến diện đối với chủng tộc khác. Tôi không biết đó có phải lý do không, nhưng chỉ có mỗi người như cô ta mới thản nhiên nói chuyện với những người đã thuộc phe Karquas như chúng tôi. Cơ mà Gauyan là cái quái gì chứ.

“Cơ mà hai người cũng bình tĩnh thật nhỉ. Khi cận chiến với Jusjus thì đâu thoải mái gì đâu. Có vẻ chuyện anh ta dùng tay không đánh thắng chị gái của Gau-yan là thật nhỉ?”

“___ Không phải dối trá.”

Karquas-sama thuyết phục tộc Nanh Thú như thế nào là chuyện không được kể chi tiết. Dù vậy, điều đó vẫn vang đến tai của các Lãnh Chúa khác.

Tôi không nghĩ sẽ có người chủ động tuồn thông tin ra ngoài, nhưng tôi vốn không cho rằng mình có thể che giấu tất cả những cuộc trao đổi thông tin giữa tộc Nanh Thú với nhau nên tôi không hề làm vậy.

Nalact đến xác nhận là do cô ta chỉ thu thập được thông tin ở giai đoạn nghi ngờ. Bên này thì sẽ xem như thoả mãn vì có thể xác nhận độ nông sâu trong mạng lưới thông tin của tộc Quỷ Mị vậy.

“Vậy à~. Quả nhiên là người được Watequa-sama cất nhắc nhỉ. Cả Rimrin có vẻ cũng không biết Incubus đó nữa, thật là một người đàn ông bí ẩn quá đi.”

“Tôi cũng nghĩ vậy nên mới thử tiếp cận đối phương, và anh ta là người không thể biết sâu cạn mà lại thú vị hơn tôi tưởng đó. Sao cô không thử chuyển sang phe ủng hộ luôn đi?”

“Ahaha! Nếu tôi chỉ là một tộc nhân Quỷ Mị bình thường thì cũng không tệ lắm. Chỉ là tôi đã được tự do làm theo ý mình rồi, giờ mà còn đe doạ đến cả lập trường của người dân thì họ sẽ tạo phản mất~”

“Có sao đâu. Kiểu gì thì cô cũng có thể một mình áp chế bọn họ phải không?”

“Tôi không muốn giết nhiều người quá đâu. Đã mất công thu xếp để không va chạm với các lãnh địa khác rồi, giờ mà lại đại thảm sát người dân thì sẽ mất cả chì lẫn chài đó?”

“Chuẩn rồi.”

“Mấy người… nghiêm túc xem trận chiến một chút được không?”

“Tôi vẫn đang nhìn mà? Jusjus vẫn đang dốc sức tấn công, cơ mà không biết gió đang ngả chiều nào nhỉ.”

Kể cả trong lúc nói chuyện như thế này, trận chiến giữa Karquas-sama và Justell vẫn đang tiếp diễn. Song, trái ngược với Justell đang dần trở nên phẫn nộ, Karquas-sama đang bình tĩnh thích ứng với chuyển động của kiếm kỹ đối phương.

“Đồ khốn!”

“___ Xem chán rồi.”

“__!?”

Ngay khoảnh khắc Justell biến đổi Trùng Vũ thành một thanh kiếm và vung mạnh lên thì cú đâm của Karquas-sama đã trực tiếp đánh trúng vào nó.

Đòn tấn công ngay thời điểm bản thân nâng tay lên và bị đẩy về sau khiến Justell phải vội vàng giậm chân xuống. Và phần ngực đã mở toang liền bị những cú chém của Karquas-sama giáng xuống.

Hiện tại, đây là lần trúng chiêu hẳn hoi đầu tiên trong cuộc chiến từ nãy đến giờ. Mặc dù khá nông để có thể gọi là vết thương chí mạng, nhưng trên người Justell vẫn đang bị khắc lên những thương tổn không thể nào gọi là vết xước được.

“Cứng thật đấy. Lưỡi kiếm chặt vào còn kém hơn tôi tưởng.”

“Tên khốn… Một kẻ bất kính như ngươi…!”

“Hây dà, anh có gì mà bảo tôi bất kính cơ chứ.”

“Ngươi thậm chí còn không hiểu sao! Chính ngươi___”

Trước Justell đang lớn tiếng định nói ra thì Karquas-sama lại dùng hành động xua tay mà cự tuyệt lời của đối phương.

“Thôi thôi không cần. Tôi không muốn nghe anh thuyết giáo đâu. Tôi ở đây không phải vì chuyện đó.”

“Cái___”

“Anh có lòng tín ngưỡng khá lớn đối với Watequa. Chuyện thể hiện tức giận hay sát ý đối với người mang thái độ tồi tệ như tôi cũng là tự do của anh. Tuy nhiên, nơi này là chỗ tranh chấp vị trí ứng cử viên Ma Vương đời kế mà Watequa tiến cử. Anh thực hiện hành động này là vì muốn thể hiện với Watequa rằng mình mới là kẻ xứng đáng làm Ma Vương à?”

Nhiệt độ không khí giữa hai người dần trở nên lạnh lẽo. Lời nói của Karquas-sama lúc này đã ảnh hưởng đến Justell rồi.

Ban đầu thì tôi cũng xướng tên với cảm xúc giống như vậy. E rằng nếu bản thân không đối đầu Karquas-sama lúc ấy thì người đang đứng tại nơi đó chính là tôi, và bản thân sẽ thực hiện hành động giống hệt như Justell.

“Ahaha! Tự dưng bị đáp lại bằng lý lẽ rồi nha~. Tại địa điểm phải thể hiện sức mạnh của Ma Vương, hơn nữa còn có Watequa-sama đang trông chừng, vậy mà bản thân anh ta lại bỏ qua mục đích chính mà đi chỉ trích người khác! Ra là thế, ai đang bất kính thì đã quá rõ ràng rồi nhỉ!?”

“Họ ở trong kết giới do Watequa-sama tạo ra nên chắc âm thanh từ bên ngoài sẽ không lọt vào, nhưng tôi nghĩ khí tức khiêu khích vẫn sẽ truyền đến nên đừng ồn ào ra mặt thì tốt hơn đó, Nalact.”

Ừm. Justell đang quay lưng về phía này nên vẫn còn đỡ, nhưng nếu gã nhìn thấy khuôn mặt vui sướng của Nalact hiện giờ thì không chừng cũng sẽ toả sát ý về phía bên này. Tôi cũng không phải không hiểu cảm xúc tôn kính Watequa-sama của Justell.

“… Đúng là vậy. Cho dù có thể giết ngươi như thế này thì cũng không thể hiện được gì cho người khác. Được thôi, ta sẽ… chấp nhận lời khiêu chiến của ngươi.”

Justell biến Trùng Vũ trở lại thành một thanh kiếm rồi cắm xuống mặt đất, sau đó thì anh ta một lần nữa mở Huy Hiệu Lưu Trữ. Và anh ta lại lấy ra thêm ba thanh Trùng Vũ và lần lượt cắm xuống.

“Trông khá là hùng tráng, nhưng đó lại là bốn thanh vũ khí có chiều dài bằng cả thân người. Tôi không nghĩ anh có thể sử dụng hết khả năng của chúng đâu.”

“Đương nhiên, Trùng Vũ này là vũ khí phải cầm bốn tay mới có thể phát huy sức mạnh của nó. Đã vậy thì___”

Cơ thể đã tăng cường ma lực của Justell bỗng rung động rồi phân tách ra. Số lượng cơ thể cũng trở thành bốn cái tương ứng với số Trùng Vũ tại đó.

Không, nói chính xác hơn thì anh ta tạo ra phân thân chứ không phải phân tách. Tính chất ma lực tương đồng, nhưng chỉ có một thân thể sở hữu nhiều ma lực hơn.

“Ồ, là Đặc Tính gia tăng số lượng à!”

“Đừng tưởng lầm. Đây chỉ là một loại ma pháp tạo ra phân thân mang năng lực tương đương với bản thân mà thôi.”

Đúng vậy. Tôi từng nghe nói đến ma pháp đó. Nó là một loại ma pháp trình độ cao, sử dụng vài phần ma lực của chính mình để tạo ra phân thân… Chỉ tồn tại một số ít người mới có thể thuần thục ma pháp ấy, nhưng nó vẫn khác với Đặc Tính mà chỉ một cá nhân sở hữu.

“Vậy à. Cơ mà lượt công kích lại tăng lên gấp bốn lần thì cũng có thể tận hưởng thêm một chút.”

“Không, ta sẽ không cho ngươi cơ hội tận hưởng. Hãy biết đến sự tuyệt vọng khi khiến ta sử dụng sức mạnh này đi!”

Thân thể có vẻ là bản thể đang xuất hiện dòng chảy ma lực dị thường. Ma Tộc quen thuộc với chiến đấu nhất định đã từng biết đến cảm giác này vài lần.

Bầu không khí của các Lãnh Chúa đang quan chiến bên ngoài cũng có vẻ nâng cao ý thức thêm một tầng.

“Anh sẽ dùng Đặc Tính sao!”

Justell tập trung ma lực vào đầu ngón tay. Ma lực bắt đầu xuất hiện hình dạng, và nó dần kéo dài ra như một cây gậy.

Và rồi sau khi độ dài đạt đến một mốc nhất định thì chân tướng đã được xác định.

Đó là một cây cờ. Một quân kỳ truyền thống tượng trưng cho tộc Cương Trùng. Nó đang được nắm trong bàn tay của Justell.

Justell giơ cây cờ lên một chút rồi cắm thật mạnh xuống mặt đất. Cây cờ được cắm chặt xuống và vẫn đứng thẳng dù đã rời khỏi tay Justell.

“___ Ý Chí Bất Biến Của Chúng Ta!”

Justell xướng tên Đặc Tính của mình. Ngay lập tức, cây cờ toả ra ánh sáng, một kết giới bao trùm xung quanh được triển khai. Nó bao trùm cả chúng tôi và thậm chí còn mở rộng đến toàn bộ phạm vi lâu đài Ma Vương.

“… Cái gì đây nhỉ. Yodocchi có biết gì không?”

“Có vẻ đây là Đặc Tính dạng kết giới, nhưng nó lại không ảnh hưởng gì đến chúng ta cả. Nếu có thì… chắc là bản thân Justell rồi.”

Khi nhìn về phía Justell thì đúng là trạng thái của gã đang xuất hiện sự thay đổi. Chất lượng của Cường Hoá Ma Lực đang triển khai được nâng cao và toả ra uy áp vô cùng rõ ràng.

Không chỉ Justell, cả những phân thân do gã tạo ra cũng đang được cường hoá.

“Cây cờ cường hoá cho bản thân… không, là cho bản thân và đồng minh nhỉ.”

“Đúng vậy. Đây là sức mạnh kháng quân dùng để cường hoá cho ta và đồng minh mà ta thừa nhận. Nếu sử dụng cho bản thân thì lượng sức mạnh gia tăng cũng chỉ có một mình ta… Thế nhưng, hiện đang có đến bốn bản thân được cường hoá.”

“Ra là thế, phân thân là vì để gia tăng hiệu quả đạt được à.”

“Và vừa nãy ta cũng đã nói rồi, những phân thân này đều sở hữu năng lượng tương đương chính ta!”

Cả ba phân thân của Justell đều tái hiện động tác vừa nãy. Tất cả tạo nên cây cờ “Ý Chí Bất Biến Của Chúng Ta” bằng ma lực và cắm xuống mặt đất.

Mỗi cây cờ đều được triển khai kết giới, bản thân Justell và các phân thân nằm trong phạm vi tác động lại càng được cường hoá nhiều hơn nữa.

“___ Chồng hiệu ứng cường hoá của Đặc Tính sao!”

“Ta lên đây!”

Justell cùng các phân thân nhặt Trùng Vũ được cắm trên mặt đất và từng người lao đến tấn công Karquas-sama.

Tốc độ ấy không thể so sánh với lúc nãy. Chỉ xét tốc độ đơn thuần cũng không thua kém tôi đã giải phóng Đặc Tính. Hơn nữa, tất cả lại đến từ bốn phía và dùng Trùng Vũ với những hình dạng khác nhau.

“Thú vị!”

Karquas-sama mừng rỡ đón đánh. Tuy nhiên, kể cả Trùng Vũ trong trạng thái nhập lại thành một thanh kiếm cũng đạt tốc độ tương đương trạng thái bốn thanh kiếm lúc nãy. Justell nhận cường hoá lại sở hữu tốc độ càng nhanh hơn, trọng lượng của từng đòn đánh cũng tăng lên một bậc.

Hơn nữa, đây còn là bốn người. Những đợt tấn công cuồng mãnh ấy có thể gọi là cuồng phong bạo vũ. Dĩ nhiên là Karquas-sama sẽ không thể chịu đựng toàn bộ, chỉ qua vài đòn giao thủ thì cơ thể ngài ấy đã bị thổi bay bởi cơn cuồng phong ấy.

Karquas-sama đón đỡ đợt truy kích bằng tia chớp được cường hoá trong khoảnh khắc. Mặc dù thành công ngăn chặn chúng, nhưng vũ khí ngài ấy cũng bị bật ra giống như vậy. Và cơn mưa Trùng Vũ lao tới không lộ chút kẽ hở đang nhắm vào Karquas-sama.

“___!”

Những đường chém lần lượt giáng xuống. Ở khoảnh khắc kế tiếp, Karquas-sama đã lách ra khỏi khoảng trống giữa các phân thân của Justell.

Mặc dù trông như hoàn toàn bị chặn đứng, nhưng ngài ấy đã thành công gạt ngang trong đường tơ kẽ tóc mà giãn khoảng cách. Song…

“___ Chịu đựng được đòn liên kích vừa rồi sao. Chỉ là… ta mong chờ xem ngươi có thể trốn thoát mấy lần.”

Karquas-sama không thể hoàn toàn né tránh công kích của Justell. Trên người ngài ấy xuất hiện những vết thương nông, và cũng có những vị trí bị tổn thương nặng. Dù tránh được chỗ hiểm thì toàn thân ngài ấy vẫn đang chảy máu.

“Đúng là một Đặc Tính cường đại… nhưng nếu không có kẻ cầm cờ thì___”

Sau khi miễn cưỡng cầm máu bằng Cường Hoá Ma Lực, Karquas-sama liền bỏ qua Justell, thu hẹp khoảng cách với cây cờ “Ý Chí Bất Biến Của Chúng Ta” đang cắm trên mặt đất mà vung kiếm xuống.

Tuy nhiên, đường chém của Karquas-sama lại dừng ở ngay phía trước cây cờ. Không, có lẽ là ngài ấy đã bị chặn lại bởi thứ gì đó vô hình.

“___!?”

“Đừng khinh thường Đặc Tính đủ để làm Lãnh Chúa của tộc Cương Trùng. Một khi được dựng lên thì cây cờ này sẽ không bao giờ bị phá huỷ hay rút ra cho đến khi ta rời khỏi nơi này hoặc giải trừ Đặc Tính.”

Mười sáu thanh Trùng Vũ ào ạt tấn công Karquas-sama vừa nhắm vào cây cờ mà để lộ sơ hở.

Justell đã phát động Đặc Tính bằng cách dựng cờ lên. Bản chất hành vi ấy có lẽ gần giống như một ma pháp nghi thức vậy.

Tôi đã có thể nhìn ra toàn bộ Đặc Tính ấy. Nó là loại Đặc Tính hình thành trận địa và sáng tạo nơi săn mồi có ưu thế áp đảo cho bản thân.

Hơn nữa, bằng cách cho cả phân thân sử dụng năng lực, Justell đã giúp Đặc Tính vốn có ít tác dụng cường hoá cho chính mình trở thành một Đặc Tính đủ để đối chiến cá nhân.

Gã là một chiến binh, ngoài ra còn sở hữu kỹ thuật ma pháp có thể tạo ra ba phân thân nhằm bổ trợ năng lực đến mức độ ấy… Có lẽ đây chính là kết quả mà gã đã tìm ra sau khi luôn đối mặt với Đặc Tính của bản thân.

“Theo tình trạng đó thì một lần chỉ có thể tạo ra một cây, nhưng phân thân được sinh ra trước đó lại không chịu hạn chế ấy. Chính vì vậy nên toàn bộ phân thân mới có thể tạo ra cây cờ từ Đặc Tính… Trông ăn gian quá đi.”

“Về đối sách thì chỉ còn cách thoát khỏi phạm vi ảnh hưởng của cây cờ. Chỉ là ở địa điểm không thể rút lui như thế này thì Đặc Tính đó vô cùng phiền toái.”

Yodoin và Nalact cũng đang bình tĩnh phân tích Đặc Tính của Justell giống như tôi. Phát động Đặc Tính trước mặt các Lãnh Chúa khác chính là như thế. Mọi người sẽ suy tính đến khả năng bản thân đối đầu Đặc Tính ấy mà tìm kiếm đối sách.

“Liệu có thể triển khai thêm nhiều phân thân chỉ để phát động Đặc Tính không? À không được, có lẽ hiệu lực của cây cờ sẽ mất đi nếu phân thân bị tiêu diệt, ít nhất cũng phải bảo đảm năng lực chiến đấu tương đối cho chúng mới được.”

“Có lẽ thế rồi. Chính vì chúng là phân thân tương đương với Jusjus nên mới khó có thể phá vỡ trận hình ấy. Cấp trên của hai người không phải gặp khó rồi à?”

“Không có chuyện đó.”

“Không có chuyện đó đâu.”

“Đồng thanh luôn kìa.”

Đúng là khi đối phương có bốn Đặc Tính chồng lên nhau, số người nhiều gấp bốn lần, số lượng vũ khí tương đương gấp mười sáu cái thì ai cũng sẽ chịu bất lợi.

Thực tế thì Karquas-sama đang bị dồn ép hơn cả khi đối đầu chị gái. Thế nhưng___

“___ Haha!”

Ngài ấy vừa chịu thương tổn từ kiếm vừa cười như run rẩy vì vui sướng.

“Anh ta đang cười kìa…”

“Đây chính là Karquas-sama…”

“Dù sao cũng là Karquas-san mà…”

Karquas-sama không hề lộ chút sợ hãi trước sức mạnh áp đảo ngay trước mặt. Vết thương nhận phải đang được cầm máu cẩn thận bằng Cường Hoá Ma Lực, công kích liên tục lặp lại từ bốn phía đều bị nhận thức.

Thông thường thì ngài ấy bị hạ gục trong lúc chúng tôi phân tích cũng không phải lại. Chuyện đó không xảy ra là minh chứng cho con tim vẫn chưa bị rối loạn của ngài ấy.

“Công kích mãnh liệt không thể gạt bỏ hết! Sát ý không thể phòng ngự hoàn toàn! Thật tuyệt vời! Phải như thế! Đây chính là cuộc chiến xứng đáng với cường địch có thể đe doạ vị trí này!”

“Hừ!?”

Karquas-sama ăn trọn một đòn của phân thân mà bắn đi. Có lẽ ngài ấy vừa cố tình chịu công kích nhằm miễn cưỡng tạo khoảng cách.

Máu chảy từ đầu lướt qua mặt nạ mà nhỏ xuống mặt đất. Chỉ công kích vừa rồi cũng đủ tạo nên thương thế nghiêm trọng, vậy thì Karquas-sama chịu đựng công kích ấy là vì đã tìm ra kế sách nào đó rồi.

“Nếu bên kia đã thể hiện sức mạnh thì đáp lại cũng là phải đạo! Tôi sẽ thể hiện tuyệt chiêu mà mình đã tạo ra ở nơi tận cùng Vách Đá Tàn Sát đây!”

Karquas-sama nắm chặt kiếm mà giữ tư thế giơ kiếm quá đầu. Tư thế của ngài ấy gồng lên giống như có thể chém xuống bất cứ lúc nào.

“Tuyệt chiêu mới lại xuất hiện sao…! …Hửm? Tận… cùng… Vách Đá Tàn Sát?”

Ê khoan đã. Đúng là chúng tôi từng giới thiệu chỗ đó khi ngài ấy đến thị sát, nhưng đáng lẽ ngài ấy chỉ nhìn tình huống bên trong một chút rồi quay về mới phải.

Không lẽ ngài ấy đã lén lút bước vào đó ư!? Hơn nữa còn tới nơi sâu nhất!?

“Uwa, khuôn mặt của Gauyan buồn cười quá đi. Yodocchi, Vách Đá Tàn Sát là chỗ bên Gauyan nhỉ?”

“Vách Đá Tàn Sát là một trong Mười Hai Ma Cảnh nằm sâu trong lãnh địa tộc Nanh Thú. Càng đi xuống thì gió lốc sẽ càng gia tăng và cắt xé thân thể.”

“Ừm… Vách Đá Tàn Sát thỉnh thoảng cũng được dùng làm chỗ cho tinh nhuệ tộc Nanh Thú luyện tập… Tuy nhiên, đó chỉ là địa điểm đi xuống một chút mà thôi. Kể cả tôi hay chị gái thành thục Đặc Tính cũng chưa từng nhìn thấy đáy của nó.”

Ngay cả khu vực gần cổng vào cũng có thể nâng cả thân thể khổng lồ của tộc Nanh Thú nếu sơ suất. Với thân thể đó thì đừng nói là bị thổi bay, chỉ mỗi áp lực gió cũng có thể đè bẹp ngài ấy.

Cường Hoá Ma Lực mật độ cao không lơ là một khắc nào, hơn nữa còn không được để thân thể bị gió cuốn đi. Chuyện ngài ấy có thể làm được cả hai cũng không phải điều quá kỳ lạ… nhưng nếu đến nơi sâu nhất thì…

“… Ừm. Tôi hiểu điều anh muốn nói. Nhưng mà người đó từng một mình khai mở biển rừng có thể tái sinh vô hạn đấy.”

“Cũng phải…”

Cơ mà đi đến nơi sâu nhất luôn sao… Nếu chị gái nghe thấy thì chắc sẽ đông cứng luôn nhỉ…

=================================

Góc thuyết minh Đặc Tính.

“Ý Chí Bất Biến Của Chúng Ta”: Khi cắm cây cờ được tạo ra từ Đặc Tính, bản thân Justell cùng với toàn bộ người trong tầm mắt mà anh ta nhận thức là đồng minh sẽ được cường hoá mạnh.

Tuy rằng chỉ có thể tạo nên một cây và đạt hiệu suất dưới trung bình khi cường hoá cho người ở cấp bậc Lãnh Chúa, nhưng nhờ việc cho cả phân thân sử dụng Đặc Tính nên hiệu quả của nó có thể được chồng chất và đạt năng lực cường hoá ngang với cấp bậc Lãnh Chúa thông thường.

Tuy nhiên, vì tác dụng sẽ mất đi nếu phân thân bị phá huỷ nên phân thân đặt trên tiền tuyến cũng phải nắm giữ năng lực chiến đấu cao, hiện tại thì bốn người là giới hạn của anh ta.

Ngoài ra, cây cờ được triển khai sẽ không thể bị người khác phá huỷ hay lấy đi. Nó giống như trạng thái thanh kiếm truyền thuyết cắm xuống mặt đất. Cần phải có chính chủ chủ động giải trừ, hoặc là người đó rời đi một phạm vi nhất định thì nó sẽ tự động giải trừ.

Hơn hết, năng lực này phát huy tác dụng lớn nhất vào lúc binh lính hai phe đụng độ. Nhờ năng lực cường hoá nên toàn bộ binh sĩ cũng sẽ sở hữu năng lực cường hoá của cấp bậc Lãnh Chúa. Quân đội thông thường sẽ không thể nào hạ gục đội quân tộc Cương Trùng trong trạng thái này. Kể cả khi có thể đánh bại thì vẫn tồn tại địa ngục của bốn Justell được cường hoá đang chờ đợi sau đó.

Truyện Chữ Hay