Và hôm nay chính là ngày cuối cùng của kỳ hạn thử thách. Hay nói rõ hơn thì đây là ngày đổi mới kỳ hạn thử thách.
Trong trường hợp nghĩ rằng Arquas… Karquas không phù hợp làm Ma Vương, Lãnh Chúa với suy nghĩ ấy sẽ xướng tên nhằm tiến hành cuộc chiến một chọi một.
Nếu Arquas giành chiến thắng thì kỳ hạn thử thách hai tháng lại được lập ra, nếu bại trận thì tôi sẽ công nhận người chiến thắng là ứng cử viên Ma Vương đời kế mà bản thân… Watequa chọn.
“Nghĩ kỹ lại thì tôi có cần phải công nhận bọn họ không? Tôi nghĩ là tìm luôn ứng cử viên Ma Vương mới sẽ nhanh hơn nhiều ấy chứ.”
“Nếu cứ lặp lại chuyện đó thì sẽ xuất hiện kẻ mất kiên nhẫn mà hô hào ‘Chúng ta không cần Ma Vương được chọn bởi Nữ Thần không thèm nhìn vào chúng ta! Cùng xâm lược Nhân Giới nào!’ đấy. Chính vì tất cả đều có cơ hội bình đẳng để trở thành Ma Vương nên họ mới chịu để tôi làm một ứng cử viên Ma Vương như thế này.”
“Tôi tạm thời vẫn có độ tín ngưỡng không nhỏ đâu.”
Cứ tưởng Arquas đã thay đồ xong thì không ngờ cậu ta lại bắt đầu khởi động cơ thể. Hơn nữa còn là gần hai chục phút. Kể cả khi chỉ còn thời gian trong lúc này thì làm thế cũng quá kỹ càng rồi.
“Có đám người toả sát ý chỉ vì tôi gọi cô trống không đấy.”
“Chắc hẳn hôm nay họ sẽ biến nó thành hành động rồi.”
“Hẳn là thế.”
Có vẻ như cậu ta đã đặc huấn tại Vách Đá Tàn Sát suốt một tuần, vậy mà tôi không trông thấy dáng vẻ nào giống như là cậu ta ghi nhớ thành quả trong đầu. Cả cảm xúc tiêu cực hay tự tin vì đã đạt được hoặc không đạt được tuyệt chiêu cũng không hề rõ ràng. Tuy nhiên___
“Việc luyện tập rất vui à.”
“Ừ. Quả nhiên là thay đổi môi trường thì mấy thứ mình nhìn thấy hay cảm nhận cũng khác hẳn.”
Tôi không biết bản thân cậu ta có nhận thức điều đó không, nhưng tạp niệm khi bình thường đang giảm đi so với trước kia. Không phải cậu ta không suy nghĩ gì, mà là cả suy nghĩ cũng biến thành trạng thái tự nhiên thì đúng hơn.
“___ Được rồi, đi thôi.”
“Vậy thì tôi sẽ cho gọi bọn họ.”
Tôi sử dụng ma lực của mình mà truyền lời kêu gọi đến Huy Hiệu Dịch Chuyển ở các lãnh địa. Thông thường thì sẽ cần thời gian khá lâu từ lúc truyền tín hiệu để mọi người tề tựu, nhưng hôm nay chính là ngày cuối cùng trong kỳ hạn thử thách của Arquas. Khi biết được thời gian được gọi tới thì chắc hẳn các Lãnh Chúa cũng đã chờ sẵn rồi.
Sau khi chúng tôi đặt chân vào phòng thiết triều thì Lãnh Chúa của toàn bộ chủng tộc trừ tộc Kị Nhãn đã tề tựu như mọi khi.
Dù các gương mặt đã thay đổi, nhưng cảnh tượng này vẫn tráng lệ như trước. Tuy nhiên, tất cả những người ở đây đều là kẻ mạnh nhất trong các đời Lãnh Chúa. Với các Ma Tộc thông thường thì họ sẽ phải chịu áp lực đến mức rất khó khăn để hít thở.
“Thật ra một người chậm chân cũng được đó. Giờ thì tôi không có dịp dùng trò đùa mà mình đã cất công nghĩ ra rồi.”
Song, Arquas nhìn những gương mặt ấy mà nở nụ cười trông rất sảng khoái. Chỉ xét bề ngoài thì cậu ta đúng là một Ma Vương hợp cách.
“Được rồi, trước hết thì tôi muốn hình thức một chút đã. Đầu tiên thì hãy báo cáo thành quả của tôi trong kỳ hạn thử thách này. Các Lãnh Chúa tương ứng hãy đưa ra câu trả lời xem nội dung ấy có phải thật không.”
Arquas nói vậy rồi liếc một chút sang Gaulgrart và Yodoin. Thành quả trong kỳ hạn thử thách của Ma Vương, tức là báo cáo về những hành động của bản thân tại Ma Giới.
“Đầu tiên là về quan hệ hợp tác. Tộc Nanh Thú đã gia nhập dưới trướng theo hình thức Lãnh Chúa cùng người dân đều đồng ý. Về tộc Hắc Chú thì có thể gọi là quan hệ hợp tác tạm thời nhỉ.”
“Tôi không có lời dị nghị.”
“Tôi cũng không có lời dị nghị. Nếu anh có thể cố gắng theo tình trạng này thì tôi cũng có thể đặt chuyện gia nhập dưới trướng vào tầm mắt đó.”
Điều mới nhất trong báo cáo chắc là chuyện người dân của tộc Nanh Thú đã chuyển thành người ủng hộ nhỉ. Trước kia thì chỉ có mỗi cá nhân Lãnh Chúa Gaulgrart tuyên bố gia nhập chứ vẫn chưa phải chính thức như vậy.
Tuy nhiên, bởi vì Bát Nanh, tập đoàn mạnh nhất tộc Nanh Thú với người cầm đầu là Romilaya đều tán thành nên có thể xem như toàn bộ dân chúng thực chất đã thừa nhận.
“Và tôi cũng từng giải thích về chuyện bản thân đã đảm bảo một tuyến đường xâm lược liên kết tới Nhân Giới, Biển Rừng Không Lối Về nằm ở phía trước lãnh địa tộc Hắc Chú. Dù vậy, chỗ đó sẽ tự động tái sinh nên hiện tại thì tôi chỉ duy trì chứ không khuếch trương thêm nữa.”
Nếu bỏ mặc một chút thì Biển Rừng Không Lối Về sẽ tái sinh không ít. Mỗi lần Arquas luyện tập thì còn có thể giữ như vậy, nhưng vì cậu ta muốn xâm nhập vào những nơi tu luyện mới nên hiện cậu ta đang duy trì trong trạng thái chúng đã thu nhỏ đôi chút.
Về khoản muốn lợi dụng cả nơi luyện tập của tộc Hắc Chú lẫn tộc Nanh Thú thì trong đầu cậu ta chỉ toàn luyện tập mà thôi.
“Ngoài ra thì còn những hoạt động ngầm khác, nhưng chỉ có chừng này mới đáng để gọi là kết quả. Được rồi, giờ thì đi vào chủ đề chính nào.”
“Chủ đề chính là cái quái gì?”
Arquas cởi áo choàng khoác trên lưng mà ném tới trước mặt.
“Nếu không có vấn đề gì thì tôi sẽ tiếp tục thiết lập kỳ hạn thử thách mới. Người phản đối hãy bước ra trước và giẫm lên chiếc áo choàng này. Khi đó thì tôi sẽ cho người ấy cơ hội loại trừ bản thân bằng thực lực.”
“Tôi hiểu cậu muốn diễn xuất nhằm tạo dựng bầu không khí, nhưng chiếc áo choàng đó vẫn là vật sở hữu cá nhân của Ma Vương các đời trước đấy.”
“Không sao đâu, tôi sẽ giặt nó cho.”
Trong lúc chúng tôi đang nói chuyện như thế thì đã có một người không do dự mà tiến lên phía trước. Đó chính là người từng lộ sát khí với Arquas trước kia.
Lãnh Chúa của tộc Cương Trùng, Justell Lobasect.
“Cho dù ngươi tạo nên bao nhiêu chiến công đi nữa, ta vẫn không thể nào tán thành chuyện này. Ít nhất là với thái độ khinh thường Nữ Thần Sáng Thế của chúng ta.”
“Tôi chưa từng được đương sự bảo rằng ‘Ma Vương phải thờ phụng Nữ Thần Sáng Thế’ bao giờ cả.”
“À, phải chi nói thế thì tốt rồi nhỉ. Làm vậy thì tâm trạng của tôi cũng sẽ vui vẻ hơn.”
“Cô bớt rút thang xuống đài được không?”
Cơ thể của Justell vang tiếng cót két do tức giận.
Khi trở thành Lãnh Chúa thì phần lớn sẽ được nhận giáo dục tương xứng. Ma Vương thống trị Ma Giới, và kẻ đó được chọn bởi Nữ Thần Sáng Thế Watequa. Bọn họ đã thần thánh hoá giá trị của sự tồn tại ấy để có thể truyền đạt lại cho hậu thế.
Và Justell đang phủ nhận Arquas vì sự phi lễ đối với người được thần thánh hoá như tôi.
Trong số các Lãnh Chúa khác cũng có kẻ muốn xem xét tình hình và không ngại chuyện kéo dài kỳ hạn thử thách. Trong số đó lại có một người thể hiện sự tức giận đến như vậy chỉ vì Arquas phi lễ với tôi, có lẽ nên nói rằng điều này là do lối sống trung thực của tộc Cương Trùng nhỉ.
“Vậy thì ta sẽ tuyên bố quy định cuộc chiến này. Thắng bại sẽ được quyết định dựa trên việc một bên đầu hàng, tử vong hoặc không còn khả năng chiến đấu. Trong trường hợp có sự can thiệp từ Lãnh Chúa khác thì trận chiến sẽ bị xem là vô hiệu và được tổ chức lại vào ngày hôm sau.”
Gaulgrart hay Yodoin sẽ không xen vào, nhưng không thể đảm bảo rằng các Lãnh Chúa khác sẽ không thực hiện hành vi tác động vào trận đấu.
Justell lộ chút dáng vẻ để ý đến Gaulgrart và Yodoin. Khi nghe đến chuyện can thiệp thì chắc cậu ta đang muốn chỉ ra khả năng hai người đó sẽ hành động.
“Thưa Watequa-sama, Lãnh Chúa can thiệp sẽ bị xử phạt như thế nào?”
“Tước đoạt chủng tộc. Chủng tộc mà kẻ đó xưng tên sẽ không còn tồn tại trong Ma Giới này nữa.”
Bầu không khí xung quanh các Lãnh Chúa lý giải ý nghĩa của lời đó bỗng trở nên khẩn trương. Kể cả khi không có ý định đó, bọn họ cũng đang tưởng tượng ra viễn cảnh chủng tộc của mình không còn bất cứ thân phận nào.
Bị tước đoạt chủng tộc cũng đồng nghĩa với lãnh địa bị giải thể. Điều đó có nghĩa họ buộc phải gia nhập sự bảo hộ của chủng tộc nào đó và biến cả chủng tộc thành nô lệ.
Có lẽ sẽ không tồn tại Lãnh Chúa nào trong đây muốn hỗ trợ cho Arquas và Justell dưới điều kiện ấy. Dĩ nhiên là nếu họ căm thù toàn bộ dân chúng trong lãnh địa thì lại khác.
“Thần đã rõ. Vậy thì sẽ không có kẻ nào làm trò thô lỗ tại nơi này rồi.”
“Giờ thì mọi người hãy di chuyển xuống quảng trường dưới bậc thang đi.”
Tất cả mọi người di chuyển xuống quảng trường theo lời của tôi. Đây là quảng trường mà Arquas từng so tài với Gaulgrart. Cả tôi dạo trước cũng không nghĩ tới chuyện nơi này lại biến thành địa điểm chiến đấu giữa Lãnh Chúa và Ma Vương mà tôi chọn.
Arquas và Justell nhìn nhau dưới sự vây quanh của các Lãnh Chúa. Trước Justell hướng ánh mắt chứa đựng sát ý, Arquas lại đang vui vẻ ngâm nga.
“Anh không mang vũ khí à? Thế thì tôi cũng sẽ dùng tay không đấy.”
“Vũ khí của ta ở đây.”
Justell giơ tay lên trước ngực thì một ma pháp trận nổi lên. Đó là Huy Hiệu Lưu Trữ, là ma pháp cao cấp dùng để bảo tồn công cụ trong không gian khác với chìa khoá là linh hồn bản thân.
Chỉ cần lưu trữ vào trong thì bất cứ thứ gì cũng có thể được vận chuyển một cách an toàn. Mặt trái là nó sẽ gia tăng gánh nặng lên chính chủ dựa vào số lượng và chất lượng của vật thể, vì vậy nên tập trung vào phương diện an toàn của phương tiện vận chuyển thông thường sẽ có hiệu quả hơn.
Dù vậy, về chuyện muốn mang theo vật thể mà mình tuyệt đối không muốn rời tay thì nó là một phương pháp không thể nào tốt hơn.
Justell lấy ra vũ khí lớn cỡ bản thân từ trong không gian được mở ra. Nó là một loại kiếm hai lưỡi, nhưng nó là loại kiếm hai đầu khi ở phía sau chuôi kiếm cũng trang bị lưỡi kiếm giống hệt. Hình như cái đó___
“Không cần giải thích. Tôi nhìn cũng hiểu là nó có cái gì. Tri thức thừa thãi sẽ gây trở ngại cho chuyển động của tôi.”
“… Vậy sao. Thế thì chúc cậu đánh tốt.”
Ngay khi tôi định cảnh báo thì cậu ta đã nói lời ngăn cản trước. Dù sao thì giải thích cũng không có nghĩa là có thể đối phó, và đối với người ứng phó bằng trực giác như Arquas thì nó sẽ trở thành nguyên nhân cản trở cậu ta phán đoán.
“Ta sẽ không đưa ra dấu hiệu bắt đầu. Mỗi người hãy tự mình tính toán.”
“___ Ta là Justell Lobasect, là kẻ sẽ cắm lưỡi kiếm phán tội vào kẻ bất trung khinh thường Nữ Thần Sáng Thế.”
“Tôi không có hứng thú với quy tắc của anh đâu, nhưng nếu chiến đấu với ý chí ấy thì tôi cực kỳ chào đón.”
Người hành động trước là Justell. Bao gồm cả tay chân thì tộc Cương Trùng sở hữu sáu cái giống như côn trùng, và Ma Tộc của tộc Cương Trùng sẽ dùng vũ khí bằng bốn tay.
Đối phương đang dùng bốn tay nhẹ nhàng khua thanh kiếm với kích cỡ tương đương chiều cao của Gaulgrart.
Tuy nhiên, Arquas sở hữu tốc độ phản ứng có thể ứng phó cả Romilaya di chuyển bằng tốc độ của dòng điện tím. Cậu ta đập kiếm lên nhát chém của Justell rồi di chuyển như trượt trên đó. Kế tiếp thì cậu ta rút ngắn kh___
“Hừm!”
“___!”
Thanh kiếm hai đầu tách ra mà biến thành hai thanh đại kiếm hai lưỡi. Justell truy kích bằng lưỡi kiếm mà Arquas chưa trượt lên.
Arquas một lần nữa nảy lên trên lưỡi kiếm rồi né tránh hai nhát chém, thế nhưng thanh đại kiếm hai lưỡi lại tiếp tục tách ra, hoá thành bốn thanh kiếm một lưỡi mà tấn công Arquas đã kết thúc chuyển động giữa không trung.
Thanh kiếm hai đầu ấy là vũ khí được tạo ra dành cho tộc Cương Trùng. Một loại vũ khí phân giải có thể biến hoá tự do trong mọi tình huống, Trùng Vũ. [note60708]
Cách chiến đấu sử dụng bốn tay cùng với món vũ khí có thể biến đổi từ một đến bốn thanh kiếm. Đối với những chiến binh từng học cách cận chiến từ trước đến nay thì đây là kẻ địch cực kỳ phiền toái.
“Đừng hòng thoát!”
“Anh nóng nảy thật đó.”
Arquas dùng động tác tối thiểu đánh bật bốn công kích đồng thời áp sát. Mặc dù phải tốn thêm công sức vì chúng phân thành bốn thanh kiếm, nhưng sức tấn công của từng cái lại trở nên nhẹ hơn.
“Chưa xong đâu!”
Tuy nhiên, dễ bị bật lại cũng có nghĩa chúng cũng dễ dàng lặp lại lần nữa. Justell sử dụng bốn cánh tay mà tung vô số đường chém vào vị trí Arquas chuẩn bị đáp xuống mặt đất.
“Thế thì tôi sẽ đáp lại!”
Đây là tình huống nếu ngăn chặn bằng tay thì cậu ấy sẽ mất tư thế và bị phanh thây bởi truy kích. Ấy vậy mà cậu ấy lại vừa đánh bật công kích áp sát, vừa giữ cơ thể lơ lửng trên không bằng phản chấn và thoải mái gạt phăng mọi thứ.
Có thể chống đỡ trọng lượng bản thân tức là từng lưỡi kiếm đang phân tách ra làm bốn đều mang uy lực có thể thổi bay cậu ta…
“___ Trơ tráo!”
“Hãy bảo là tao nhã đi chứ.”
“Đừng hòng!”
Ngay khoảnh khắc Arquas định tiếp tục đánh bật hai đòn liên kích, lưỡi của hai thanh kiếm trùng quỹ đạo bỗng nhập lại thành một. Arquas vốn đang ước lượng công kích mang uy lực của một tay lại nhận phải sức mạnh của hai cánh tay và bị đánh bay về phía sau.
Cậu ta vừa thủ thế vừa tận hưởng xung kích truyền đến cánh tay một cách hưng phấn.
“Hợp thể lại trong lúc chém luôn sao! Thật thú vị!”
Arquas không chịu tổn thương. Thanh kiếm không vang tiếng đã ngăn chặn toàn bộ nhát chém, còn lưỡi kiếm mang uy lực của hai cánh tay mà cậu ta không thể triệt tiêu hết chỉ đẩy cơ thể về phía sau mà thôi.
Cơ mà Justell đang định làm gì vậy? Nếu muốn thể hiện sự khác biệt trong sức mạnh thì sớm giải phóng Đặc Tính ra là được mà. Chẳng lẽ cậu ta muốn khuất phục Arquas bằng kiếm kỹ ư?
“___ Đáng khen cho một kẻ kiêu ngạo, nhưng quả nhiên là thế. Dù kỹ thuật siêu tuyệt, nhưng lượng ma lực của ngươi lại dưới mức trung bình.”
Đúng là thế rồi. Tại sao Arquas bị các Lãnh Chúa phủ định ngay từ đầu? Tại sao cứ có chuyện là họ lại không ngại ngần thách thức đối phương?
Điều đó là vì cậu ta trông rất yếu ớt khi nhìn từ bên ngoài. Lượng ma lực chính là minh chứng sức mạnh đơn giản và dễ hiểu đối với các Ma Tộc.
Thế nhưng, ma lực toát ra từ Arquas lại phải dò tìm mới cảm nhận được. Có thể nói ma lực tràn ra ngoài hầu như bằng không. Kể cả một cô gái thôn quê cũng không sợ hãi khi nói chuyện với cậu ta. Vậy nên đừng nói là Lãnh Chúa, cả người dân cũng sẽ thể hiện ánh mắt khiêu khích nếu không tận mắt chứng kiến thực lực ấy.
Sau lần giao thủ vừa rồi, Justell đã đo lường lượng ma lực Arquas sử dụng trong Cường Hoá Ma Lực. Bản thân lộ địch ý nhưng vẫn không quên phân tích thì quả thật đáng khen…
“… Vậy thì anh thấy sao?”
“Những kỹ thuật kia là sự vùng vẫy của kẻ không có tố chất. Cho dù tài giỏi thế nào thì cũng vô cùng khó coi!”
Justell truyền ma lực và gia tăng Cường Hoá Ma Lực trên những cánh tay đang cầm kiếm cùng đôi chân của mình. Khi đạt cấp bậc Lãnh Chúa thì lượng ma lực trong người sẽ khá mạnh mẽ. Chỉ cần dùng lượng ma lực đó một cách thô thiển cũng đủ để gia tăng sức công phá thuần tuý.
Ma lực toát ra từ toàn thân hoàn toàn khác biệt so với Ma Tộc bình thường, số ma lực khổng lồ khiến ai cũng có thể cảm nhận được đối phương là cường giả áp đảo.
Justell giẫm lên mặt đất mà thu hẹp khoảng cách. Không chỉ tốc độ gia tăng, cả lực tay chất chứa trong đó cũng không thể so sánh với trước kia. Từng thanh kiếm đã phân tách trên bốn tay chắc hẳn cũng mang uy lực tương đương một đòn của thanh kiếm ban đầu.
“___ Người khó coi chính là bên đây cơ.”
“___!?”
Justell dường như nhận ra điều gì đó mà ngừng công kích, chụm bốn thanh kiếm lại mà giữ tư thế phòng thủ. Cùng lúc đó, cơ thể cậu ta trượt về phía sau với âm thanh va chạm cực kỳ mãnh liệt.
Điều Arquas vừa làm chính là tấn công bằng thanh kiếm nắm trong hai tay. Một đòn đó vượt qua cả sức mạnh đã được gia tăng Cường Hoá Ma Lực của Justell và đẩy lui đối phương. Sự thật đó khiến Justell dao động không hề nhỏ.
“Dựa vào ma lực tràn ra từ cơ thể rồi đo lường lượng ma lực dùng trong kỹ năng thì hiểu được cái gì chứ? Đối với tôi thì chúng chỉ giống như lời vô nghĩa của kẻ ngu ngốc đang tự mãn vì mùi cơ thể hôi hám mà thôi.”
Ừ thì tôi cũng hiểu mà. Dựa vào năng lực thao túng ma lực dị thường của Arquas thì cậu ta còn không lưu trữ ma lực dư thừa kể cả trong cơ thể.
Trước kia, cậu ta đã từng nói với Marya rằng “Lập tức cường hoá bằng ma lực lưu chuyển toàn thân là điều mà đám người khá mạnh có thể làm được. Tuy nhiên, người rèn luyện để bản thân có thể lập tức vận chuyển ma lực ra toàn thân lại khá là hiếm hoi.” Điều này không chỉ kể về độ hiệu quả của tuyệt chiêu Tước Phách, mà nó còn ám chỉ rằng cậu ta đã rèn luyện để bản thân có thể lập tức vận chuyển ma lực ra toàn thân.
Khi vận chuyển ma lực trong cơ thể thì bản thân có thể lập tức sử dụng ma lực trên toàn thân. Tuy nhiên, ma lực cũng sẽ tràn ra không ít từ cơ thể trong quá trình ấy.
Đối với cậu ấy, bản thân chuyện để ma lực tràn ra khỏi cơ thể là hành vi lãng phí. Thay vì vậy, bản thân phải tận dụng tất cả ma lực mà kéo dài việc tập luyện càng lâu càng tốt. Đó chính là giá trị quan của người đàn ông tên Arquas này.
“Nói sao nhỉ, cậu giống như là một tên keo kiệt ma lực vậy.”
“Phải gọi là chuyên gia tiết kiệm chứ.”
Công kích vừa rồi đã vượt qua Cường Hoá Ma Lực của Justell dù chỉ trong phút chốc. Uy lực ấy không thể nào có thể phát ra từ lượng ma lực được xác định từ vẻ ngoài kia.
Lập trường ngược lại với lúc nãy, liệu Justell sẽ nghĩ gì về chấn động truyền đến cánh tay đây.
“Hừm. Không phô trương sức mạnh mà chỉ biết che giấu thì có gì giống Ma Vương chứ! Thứ phù hợp với ngươi chính là gián điệp mới đúng!”
“Nghe cũng đúng.”
“Còn kẻ không thể hiện sức mạnh mà bày trò tìm tòi đối tượng ấy lại nhắm tới ngôi vị Ma Vương sao? Nếu muốn đồng đội làm gián điệp thì cứ nói thẳng ra đi. Tôi có thể cùng anh tập luyện đó?”
“___!”
A, cái này thì không cần phải đọc suy nghĩ. Justell đang nổi cơn vì bị khiêu khích rồi.
Arquas chắc hẳn chỉ định dùng lý lẽ đáp lại, nhưng trong mắt Justell thì Đặc Tính là một báu vật mà tôi ban tặng cho cậu ta.
Trước những lời hệt như đang bảo rằng việc cậu ta trân trọng báu vật và dùng tiểu xảo là giống nhau, Justell đang xem đó là hành vi miệt thị tôi.
Cơ mà cái tên cuồng chiến này mỗi khi cao hứng là miệng lưỡi trơn tru hơn hẳn nhỉ. Chính chủ không hề có ý định như vậy mà lại đang toàn lực đâm thọc thần kinh đối phương cơ.
=================================
Vũ khí của Justell vốn là bốn thanh kiếm một lưỡi. Khi hợp hai thanh lại thì sẽ trở thành kiếm hai lưỡi, hợp thể lần nữa thì nó có thể dùng như kiếm hai đầu.
Về cơ chế hợp thể thì nó gần giống như lực từ, khi truyền ma lực cụ thể vào bộ phận kết hợp thì có thể biến đổi tính chất hút vào hoặc tách ra.
Đây là món vũ khí khiến những người thợ rèn vô cùng thoả mãn, là thứ được tạo ra nhằm để tộc Cương Trùng sở hữu bốn tay có thể tuỳ cơ chiến đấu. Vốn dĩ chuyện có bốn cánh tay đã là quá ăn gian rồi.