Ma vương 400 tuổi là trai tân

chương vi: đi gặp mặt kẻ tung tin đồn, nhưng ngược lại, còn bị đòi bằng chứng

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Thông báo quan trọng => [note34871]

---

- Được thôi, nhưng anh ngừng gọi tôi là “Anh hùng” được rồi đấy! Tôi cũng có tên đàng hoàng cơ mà, Suzushiro Suzuna, cái tên này không đẹp hay sao!?

Ta đề nghị cô ấy dẫn đường… nhưng có vẻ vừa cô ấy bị từ chối vì ta không gọi tên cô ấy đàng hoàng. Suzushiro Suzuna à, có vẻ như cô ấy không thích bị gọi là Anh hùng, được thôi đáp ứng nguyện vọng của cô vậy:

- Ta hiểu rồi, vậy ta có thể gọi cô là Suzuna được không!?

- Hả, tự nhiên lại gọi vậy…

Gì nữa… Chẳng phải ta đã gọi cô ấy bằng tên như những gì cô ấy muốn còn gì, sao lại phải ngạc nhiên như vậy cơ chứ!? Mà cô ấy cũng chẳng phản đối đúng không, vậy thì từ giờ ta gọi cô ấy là Suzuna:

- Vậy thì Suzuna, cô có thể cho ta biết người đã triệu hồi cô đến đây và yêu cầu cô đi tiêu diệt ta đang ở đâu được không? Nếu cô biết tọa đồ gần đúng thì chúng ta dịch chuyển đến đó cũng được.

Suzuna suy nghĩ một lúc thì đáp lại câu hỏi của ta:

- Tôi cũng không biết chính xác tọa độ, nhưng tôi nghĩ là nó ở hướng đông, vì tôi đã bay suốt về hướng tây trong khoảng 30 phút với tốc độ âm thanh, mà âm thanh có tốc độ 20 km/phút nên chắc nó cách 600 km.

- Hừm, phút là đơn vị chỉ thời gian nhỉ? Còn kilomet là đơn vị đo khoảng cách? Vậy 30 phút là bao nhiêu phần của một ngày?

Dựa vào tốc độ âm thanh, chỉ cần biết nốt khoảng thời gian bay gần chính xác cũng được, ta sẽ có thể xác định được vị trí cần tới.

- Ồ đúng vậy, một ngày có 24 giờ, 30 phút là một nửa giờ. Tôi đã bay khoảng 1/48 của một ngày.

Ta tính toán khoảng thời gian trong đầu, nếu cô ấy bay với tốc độ âm thanh thì ta cũng đại khái ước chừng được điểm đến, ta có thể dịch chuyển đến đó ngay, nhưng tốt nhất là nên mang Suzuna theo cùng:

- Được rồi, đi thôi!

- Ể…

Ngay giây tiếp theo, bọn ta đã lơ lửng trên không trung. Tất nhiên, ma pháp dịch chuyển của ta đã thành công, ta còn chưa từng thất bại đến một lần.

- Kyaaaaaa….

Bởi vì Suzuna sắp rơi tới nơi, nên ta đã ngay lập tức dùng ma pháp đỡ lấy cô ấy:

- Sao cô không lập tức thi triển ma pháp để bay? Dù sao cô cũng dùng nó được mấy trăm năm nay còn gì.

Suzuna sau khi tự bay bằng ma pháp của cô ấy thì đốp chát lại ta ngay:

- Đùa kiểu gì đấy! Tôi cũng chỉ mới dùng ma pháp ngày hôm qua thôi, quen ngay làm sao được!!

Nghe vậy tôi trợn trừng mắt lên:

- Cái gì cơ!? Một người có nguồn ma lực khổng lồ như cô mới chỉ bắt đầu tập ma pháp ngày hôm quá thôi á!?

- Ừ thì, tại ở thế giới của tôi không có phép thuật. Có vẻ vì được triệu hồi từ thế giới khác đến đây nên tôi nhận được “cheat”, có ma lực khá lớn. Vậy nên, giờ tôi mới tập được ma pháp bay, một ít ma pháp tấn công, ma pháp chữa trị, thêm cả [Không gian lưu trữ] với vài ma pháp lặt vặt khác thôi.

Có một số từ ta nghe không hiểu,[note34873] nhưng nhiêu đó cũng đủ khiến ta phải ngạc nhiên.

Hiểu nhiên là ai cũng có thể sử dụng được ma pháp, nhưng hôm nay quá có nhiều việc vượt quá trí tưởng tượng của ta rồi. Khi sử dụng ma pháp thì về cơ bản là dùng trí tưởng tượng của mình để gây ra những biến đổi với thế giới thực… miễn sao là có đủ ma lực để thực hiện việc đó.

Trí tưởng tượng của Suzuna hẳn phải rất phong phú thì cô ấy có thể học được nhiều ma pháp chỉ vỏn vẹn một ngày như thế. Lúc mới đầu ta cũng chỉ có thể nhớ lại “Những hiện tượng của thể coi là ma thuật” mà ta học được từ tu viện. Khi suy nghĩ về nó ta cứ nghĩ suốt là ta sẽ không thể làm được. không thể. Do đó ta bắt đầu nghiên cứu nghiêm túc về ma pháp. Mất 400 năm ta mới có được vốn kiến thức như bây giờ:

- Ta không hiểu nghĩa của từ “Cheat” nhưng nó có vẻ rất mạnh. Dù sao trí tưởng tượng của cô cũng thật đáng nể khi có thể học được nhiều ma pháp đến thế chỉ trong một ngày, mặc dù cô đến từ thế giới không có ma pháp.

À rế ta đang khen cô ấy cơ mà, sao mặt ta lại đỏ lên. Ta đang ngại à? Rồi cô ấy bắt đầu giải thích về từ đó:

- À từ “cheat” nghĩa là “mạnh một cách bất thường”, sức mạnh đạt được mà không cần phải bỏ ra xíu nỗ lực nào… Arg! Tôi cũng không biết phải giải thích thế nào nữa. Lấy ví dụ là tôi đi:”Tôi rất mạnh, nhưng mạnh là do cheat”. Anh thấy đấy tôi mới được triệu hồi đến hôm qua, tôi còn trả cần phải tập luyện nhiều để mạnh như vậy. Khi tôi được triệu hồi đến thế giới khác, ngay lập tức tôi được trao một lượng lớn ma lực. Tôi có thể nói ngôn ngữ của thế giới này trôi chảy như tiếng mẹ đẻ, nhưng có vẻ một số từ nước ngoài, đơn vị đo thời gian, khoảng cách như nãy thì sẽ không được dịch ra cho anh hiểu.

- Hiểu rồi, hiểu rồi.

Chà, ra vậy. Khi nói đến đoạn “đạt được mà không cần phải bỏ ra xíu nỗ lực nào” thì mặt Suzuna đỏ lên. Giờ thì tôi cũng hiểu vì sao đôi khi cô ấy thỉnh thoáng nói vài từ khó hiểu vậy rồi.

Ở hai đất nước ta từng chinh phục trước đây thì ngôn ngữ cũng không khác nhau lắm, ngay cả mấy nước lân cận cũng vậy. Nhưng những đất nước xa xôi hơn sẽ dùng ngôn ngữ khác. Nghe nói một số quốc gia ở xa phía tây châu lục này còn có hẳn một bảng chữ cái riêng.

Đúng rồi, ta cũng cần phải nghiên cứu ma pháp dịch thuật nữa, nếu muốn chinh phục toàn thế giới. Ta chưa từng thử trước đây, chắc không khó lắm nếu ta dùng vài ma pháp hệ tinh thần.

Mà trước hết phải xin lỗi Suzuna về việc vừa nãy đã:

- Vậy à! Thật xin lỗi vì bắt cô dùng ma pháp ngay, trong khi cô vẫn chưa quen với nó.

- À không sao đâu. Theo lẽ thường ở đây thì anh nghĩ tôi như vậy cũng là hiển nhiên thôi.

- Ta rất vui khi cô bỏ qua. Nhân tiện thì, cô biết đây là đâu không?

- Hừm, hôm qua khi tập ma pháp bay tôi có bay qua đây vài vòng. Nếu giờ ta bay men theo con sông này thêm vài phút nữa, ta sẽ đến vương quốc Focaccia [note34872]

- Ồ, vậy ta đi thôi.

Đúng như Suzana nói, ta và cô ấy bay được một lúc về phía thượng nguồn của con sông, thì ta đã có thể nhìn thấy thị trấn và lâu đài.

Tới nơi, ta dùng ma pháp dò tìm, quét xung quanh lâu đài một lượt ta phát hiện ra một khu vực có vẻ như là đại sảnh, đang tập trung rất nhiều người. Ta đáp xuống căn phòng qua cửa sổ và thấy vua và quan lại đang ở bên trong, nên ta tiến tới hỏi thẳng tên vua:

- Lần đầu gặp mặt, ta là Ma vương, nghe Anh hùng Suzuna đây bảo rằng ta đang đày dọa người ở đây, thế có thể cho ta biết ta đang gây đau khổ cho ai được không?

- Hả, Ma vương!?

Đám đông bắt đầu ồn ào, buổi triều kiến bắt đầu trở nên hỗn loạn.

Cũng phải thôi, một Ma vương đột ngột xuất hiện rồi nhảy vào từ cửa sổ mà. Cũng không phải lần đầy ta chứng kiến cảnh này, ở hai quốc gia trước cũng thế.

Ta biết luôn chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, một vài tên kị sĩ sẽ xông ra, thêm mấy tên pháp sư hoàng gia sẽ bắn bùm bùm chíu chíu mấy cái ma pháp tấn công về phía ta. Ta chỉ việc đợi đến khi nào chúng bình tĩnh chịu lắng nghe ta nói, cũng chả khác nhau là mấy.

Ta cứ tưởng thế, nhưng Suzuna, bay tới sau ta, bắt đầu giải thích cho nhà vua:

- … mọi chuyện là thế. Thế nên tôi thấy đây là một người xấu. Có bằng chứng nào chứng minh anh ta là một người độc ác không?

Tên vua Kosimo nghe thấy vậy thì bối rối đáp lại:

- Không. Đột nhiên nước láng giềng đầu hàng Ma vương rồi sai sứ giả mang thư tới, vì vậy ta mới gấp gáp chuẩn bị vòng tròn ma pháp bí mật của hoàng gia để triệu hồi một anh hùng từ thế giới đến. Trong truyền thuyết thì Ma vương toàn là những tên ác độc, chỉ có một người có thể đánh bại Ma vương, nên ta cũng nghĩ tên Ma vương này cũng xấu xa như thế…

Ta nghe vậy phải ôm lấy ngực vì tức tối

- Chẳng phải đó là tin đồn thất thiệt thôi sao!?

Ta nói với Suzuna. Nhưng đột nhiên ta nhớ ra một điều và hỏi lại tên vua:

- Chẳng phải ta bảo tên sứ giả đến giải thích là “không ai bị giết cả”, ngay cả nhà vua cũng không bị thủ tiêu mà vẫn đang tiêp tục trị vì hay sao?

- Ta đã nghe sứ giả nói vậy, nhưng khi ta hỏi có phải Ma vương bảo nói như thế không, anh ta bảo đúng, nên ta tưởng đó chỉ là nói dối rồi tống cổ hắn đi rồi.

Ưm, đây quả là một hiểu lầm tai hại. Đúng là ta đã ra lệnh cho anh ta nói vậy và ta không hề nói dối nửa lời, nhưng nhìn từ bên ngoài vào, kiểu gì cũng thấy ta đang nói dối.

Suzuna liền hỏi ta:

- Thế ai được chọn để cử đi làm sứ giả? Ai đã chọn ra người đó?

Ta vừa trả lời vừa nhớ lại khi yêu cầu nước thứ hai gửi thư đi;

- Ta đã ra lệnh cho bộ trưởng bộ ngoại của của nước thứ hai làm việc đó. Ta nhớ chắc rằng đã hắn đã bảo sẽ chọn mấy tên trung thực để làm sứ giả mang thư ngoại giao đi mà. Thường thì thư ngoại giao sẽ toàn là mấy lời lừa lọc. Ta đã nghĩ nếu làm thế thì mọi người sẽ tin, nhưng có vẻ mọi việc lại không như thế nhỉ.

Nghe thấy vậy, Suzuna ôm lấy đầu, cúi xuống lầm bầm:

- Trời ạ, điên đầu thiệt chứ.

Rồi cô ấy ngẩng mặt lên nói với vua Kosimo

- Thưa nhà vua, Ma vương đây có vẻ không như tin đồn, anh đang đúng là đang cố chinh phục thế giới thật, nhưng có vẻ vì mục đích tốt.

Một viên quan cận thần vua đã phản bác lại:

- Không, theo như nãy giờ tôi nghe được thì Anh hùng cũng mới chỉ nghe Ma vương tự thanh minh cho bản thân hắn mà thôi. Chẳng có bằng chứng khách quan nào cho lời tự thanh minh của hắn cả. Chẳng lẽ hắn tự nhận mình không ác độc, thì hắn đúng là không ác độc thật hay sao?

Những tên quan còn lại đang xếp hàng thì có vẻ sợ hãi, chúng đang nghĩ ta sẽ nổi giận lôi đình hay sao? Tuy nhiên, lời tên quan cận thần nói không phải không có lí, ta không việc gì phải giận cả:

Chà, ý kiến của ngươi như vậy cũng phải thôi. Được rồi, hãy xem thử qua ta đã làm những gì nào. Cũng có vài thứ ta cũng muốn xác nhận lại.

Truyện Chữ Hay