Ta tiếp tục con đường của mình bằng cách chinh phục nước thứ hai, nhưng cũng như đất nước trước, tất cả quân lính được triệu tập lên tới vài chục nghìn người thì đối với ta cũng là chuyện nhỏ. Nên ta dễ dàng bắt tên vua kia đầu hàng trước uy quyền Ma vương như đất nước đầu tiên.
Nhưng lần này khác trước rồi. Từ giờ trở đi ta sẽ đảm bảo thực hiện lí tưởng “hòa bình thế giới” và “hạnh phúc cho mọi người” ta đã đặt ra, không đơn thuần là chinh phục để thỏa mãn dục vọng của mình nữa.
Tên vua ở đây khi nghe thấy điều đó đã hỏi ta có thể dùng ma pháp điểu khiển lũ không?
Lũ ư? Mấy thứ thuộc về mẹ thiên nhiêu như này, con người nhỏ bé bình thường thì làm sao mà có thể tác động được.
Nhưng ta là Ma vương cơ mà, với ma pháp quyền năng trong tay bây giờ, xoay chuyển hay khuất phục thiên nhiên chỉ là chuyện thường với ta.
Biết vậy, tên vua này khẩn thiết nhờ ta giúp kiểm soát dòng chảy của một con sông lớn. Tuy là đem về hàng tấn phù sa, nhưng mỗi khi đến mùa, nước từ dòng sông dâng cao, nhấm chìm cả một vùng, gây lũ lụt hằng năm.
Vì lí tưởng vĩ đại của ta, “hạnh phúc cho mọi người”, ta không thể nào làm ngơ trước những con người khốn khổ ấy được.
Sau khi nhận được bản đồ và tài liệu tóm tắt tình hình hiện tại hàng năm, ta vận ma pháp bay thẳng đến đó.
Trong những năm tháng nghiên cứu ma pháp của mình thì ta đã tập ma pháp đến hàng trăm nghìn lần, ngay cả mấy cái ma pháp điều khiển và sử dụng sức mạnh từ thiên nhiên thế này cũng không ngoại lệ.
Lấy tia sét làm ví dụ, bằng mắt thường ta cũng thấy được rằng tia sét do tự nhiên phóng ra mạnh gấp hàng trăm lần tia sét mà pháp sư có thể tạo ra. Vậy hà cớ gì ta phải tiêu tốn lượng lớn ma lực của mình để tạo ra một tia sét mạnh tương tự như vậy, ta có thể khóa mục tiêu rồi gọi một đám mây giông đến phóng xét đánh lủng đầu mục tiêu cơ mà. Thế là ta đã tiến hành nghiên cứu ma pháp để có thể gọi mây giông tới ngay cả khi trời quang mây tạnh.
Tương tự vậy, khi dùng ma pháp nước ta cũng đã nghĩ đến việc lợi dụng dòng chảy của các con sông, nên ta đã nghiên cứu dòng chảy của các dòng sông, dòng thác. Tập hàng tá lần các loại ma pháp thì cuối cùng ta cũng có thể thay đổi hướng chảy hoặc thậm chí ngưng hẳn dòng chảy của nước dễ như trở bàn tay.
Dùng các kiến thức uyên thâm đó kết hợp với việc quan sát từ trên cao, ta nhận ra rằng đắp đê ở đây thì vô dụng rồi. Dòng chảy của sông không được thuận lợi cho lắm, có một khúc cong đột ngột, nếu lượng nước tăng lên thì cũng tràn ra mà tạo lũ thôi.
Hai bên sông có mấy vùng đất hoa màu nên ta lấy một ít từ chỗ đó và nâng lên không trung rồi nén lại, chỉnh sửa hình dạng sao cho vừa mới khúc cong đột ngột kia.
Bên cạnh đó ta cũng tạo ra một khúc sông mới, ít cong hơn rồi nối với dòng sông, tạo thành dòng chảy hiền hòa hơn.
Đợi cho nước chảy hết sang khúc sông mới, ta nâng các sinh vật thủy sinh từ khúc cong cũ sang đoạn sông mới để duy trì trạng thái vốn có của nó.
Sau đó ta nén chặt phần đất đã nâng lên ban đầu xuống đoạn sông cũ để lấp đầy các hố nước ngầm, tránh nền đất bị sụp. Rồi lấy thêm đất đắp thành đê hai bên khúc sông mới và dùng đá tảng để gia cố thêm.
Sau khi nối đoạn sông có đê mới vào thì dòng sông có một số đoạn bị lệch vị trí và độ cao, nên ta dùng thêm ma pháp đề điều chỉnh dòng chảy sao cho chắc chắn rằng nước sẽ được phân phối đều, hạn chế được khả năng lũ. [note34834]
Sau khi kiểm tra thấy mọi việc đều ổn ta lại bay thẳng về lâu đài để nói cho tên vua và bọn quan đại thần biết về lưc vực sông mới và vẽ lại nó trên bản đồ
Bọn chúng chỉ biết há hốc mồm ngạc nhiên trước những gì ta đã làm và ngước nhìn ta với ánh mắt tôn thờ. Cũng phải thôi, chúng được chứng kiến sức mạnh của Ma vương cơ mà.
Hắn vội vàng đem ra thêm một số tài liệu về những vùng khó khăn hiểm trở trong nước ra cầu khẩn ta. Đó là những vùng bị bao bọc bới núi cao và đầm lầy, không thể khai phá, trồng trọt được.
Ta chỉ cần một cái phẩy tay là giải quyết xong, nên ta cũng chẳng từ chối làm gì.
Núi thì ta chỉ cần khoan một lỗ to xuyên thẳng qua, lấy đá cứng gia cố lại, thế là tạo ra được một hầm chui xuyên qua núi. Việc đi lại trở dễ dàng hơn.
Ta dùng ma pháp làm đầm lầy cạn khô. Sau đó đem đất từ nơi khác tới trộn chung với đất ở đầm lấy tạo ra một vùng đất tươi xốp. Đất tại đây giờ có thể giữ nước cũng như thoát nước tốt không bị tích tụ lâu ngày, không khí có thể đi qua, cây trồng giờ không còn bị úng hoặc thối rễ mà chết nữa. Hoàn hảo để trồng trọt.
Sao ta lại biết mấy việc này á? Đừng quên ta từng sống ẩn dật 40 năm trên núi trước khi không cần đồ ăn để sống nữa. Khoảng thời gian đó, ta cũng phải trồng rau củ để phục vụ nhu cầu ăn uống chứ, hiển nhiên ta cũng đã nghiên cứu qua cách dùng ma pháp để tăng khả năng canh tác.
Do không cần nghỉ ngơi nên mọi việc ta chỉ cần vài ngày giải quyết hết các địa hình khó khăn trên toàn đất nước.
Ta lại bay về lâu đài nói cho vua và các quan cận thần biết một tiếng. Một lần nữa họ nhìn ta bằng một con mắt tôn thờ và hết lời ca ngợi ta.
Những việc còn lại chỉ là mấy việc văn thư, đối nội. Mà ta cũng không muốn cướp công ăn việc làm của mọi người, nên ta nhường lại hết cho họ.
Ta chợt nhớ ra là ta chưa làm được gì cho đất nước lần trước ta chinh phục, dù sao cũng là nơi chôn rau cắt rốn, vả lại là một người cai trị vĩ đại, ta không thể đối xử phân biệt giữa các nước như vậy. Ta cũng phải về đó giải quyết mấy việc mới được.
Tạm gác việc chinh phục thế giới sang một bên, ta dành ra vài ngày để xử lí nốt mấy việc nội bộ ở đất nước thứ hai và suy tính cẩn thận.
À! Đúng rồi!
Cuối cùng ta cũng ý thức được rằng ta đang cai trị đất nước cơ mà, việc gì ta phải tự làm hết mọi việc.
Ta ra lệnh cho vua và các quan lại nước thứ hai cử sứ giả đến tất cả những nước có quan hệ ngoại giao, thông báo rằng Ma vương ta đây đang thực hiện tham vọng thống nhất thế giới và chúng cũng đã nhận được sự che chở dưới sức mạnh của Ma vương rồi.
Ta sẽ không yêu cầu chúng quy hàng trước ta, nếu không muốn làm hại đến tính mạng của sứ giả. Theo thường thức thì cũng chả ai dám làm hại đến sứ giả đâu, nhưng nếu sứ giả mang thư đề nghị thì đó lại là chuyện khác. Mọi việc có thể trở nên tội tệ hơn và sứ giả bị giết.
Nên ta sẽ chỉ bảo sứ giả nói sự thật thôi. Rằng, nguyên nhân để ta thống nhất thế giới là “hòa bình thế giới” và “hạnh phúc cho mọi người”. Mọi quân đội cho dù có hùng mạnh đến đâu cũng bị ta vô hiệu hóa ngay tức khắc, nên chưa có một ai chết cũng như là đất nước đó được tiếp tục tồn khi đã tiếp nhận sự cai quản của ta. Hơn nữa, mấy cái khó khăn trong nước cũng được ta giải quyết bằng ma pháp vĩ đại này. [note34835]
Tốt hơn chúng cũng nên tiếp nhận sự cai quản của ta, nếu không nghe ta sẽ phải đi chinh phục từng nước một.
Trong khi chờ hồi âm ta dùng ma pháp dịch chuyển, quay lại đất nước đầu tiên đầu tiên, công việc thì cũng như vậy thôi. Tạo hệ thống tưới tiêu, cải thiện hệ thống giao thông và làm đất đai trở nên màu mỡ hơn.
Và tất nhiên là phản ứng của vua và các quan cũng tương tự như nước thứ hai rồi, mắt chữ A mồi chữ O, hết lời ca ngợi, tôn sùng ta.
Mọi việc cũng chỉ tốn vài ngày thôi, nhưng ta muốn biến nơi này thành căn cứ chính của mình, nên ta nán lại đây thêm vài ngày để xây dựng một cung điện nguy nga, tráng lệ, tầm cỡ với danh xưng của một Ma vương.
Nếu vậy đất nước này sẽ luôn nhận được sự bảo trợ của ta và ta cũng sẽ giải quyết được nhiều vấn đề về sau. Nhưng ta cần cân nhắc để tránh làm ảnh hưởng đến sự trị vì của vua hiện tại.
Mặc dù là nơi sinh ra ta, nhưng cũng 400 năm trôi qua rồi, ta cũng không thiết tha gì lắm, làm vậy thì đất nước này sẽ có quá nhiều lợi. Mà thôi kệ vậy.
Ta cũng yêu cầu vương quốc đầu tiên này gửi sứ giả mang thư đến các nước đang có quan hệ ngoại giao như đất nước thứ hai.
Trong lúc chờ hồi âm thì ta bắt tay vào xây dựng cung điện của ta vậy, Cung điện Ma vương.