Lê Hỏa nhìn theo hướng đàn đà điểu rời, cậu không nhịn được thở dài một hơi, quá kì lạ, cậu vẫn không thể tin được cái thứ gì mà lại có thể đẩy sức mạnh của một con yêu thú yếu đuổi lên cao đến như vậy, nó phải chạm ngường yêu thú cấp một đỉnh cao, Lê Hỏa nghĩ nghĩ một chút thì mặc kệ quan tâm làm gi, "nó không ảnh hưởng đến mình thì mặc kệ", cậu đi ra chỗ Mã Quỷ, nó bị thương không hề nhẹ chút nào, Lê Hỏa ngồi xuống vuốt vuốt đầu an ủi nó, con ngựa có vẻ rất hưởng thụ điều này thể hiện trên gương mặt thoải mái dễ chịu của nó.
Lê Hỏa đút cho nó một viên trị thương đan, đổ vào vết thương thuốc cầm máu cho nó may mà chỉ thương ngoài da, không động đến xương cốt, nội tạng,, với sực hồi phục siêu cường của nó cùng thuốc trị thương thì sẽ hồi phục sớm thôi, chắc là đến sang mai nó sẽ hồi phục đa phần.
Lê Hỏa cũng không dảnh dỗi ngồi nghỉ, cậu đi thu gom xác của mấy con Đạp Địa Điểu vào một chỗ tí còn làm thịt nướng lên ăn, Lê Hỏa quyết định hôm nay sẽ nghỉ lại đây không đi đâu nữa, hôm nay chiến như thế là đủ, Mã Quỷ bị thường không tiện đi lại, con Đạp Địa Điểu cũng là một chiếm lợi phẩm không nhỏ, còn về mấy cái chuyện có yêu thú mò vào thì Lê Hỏa không quá để ý cho lắm, đây là vòng ngoài khu rừng, có mấy con có thể làm Lê Hỏa kiêng kị giống con đà điểu đầu đàn cùng đàn của nó , đến còn nào giết con đấy, với lại đây là địa bàn của đàn Đạp Địa Điểu, không con yêu thú nào nguyện đến đây đâu.
Lê Hỏa cứ việc thoải mái đi xung quanh nhặt củi nhóm lửa, làm xong hết mọi việc thì Lê Hỏa mới lôi xác mấy con đà điểu ra ven hồ chặt chân, vặt lông, moi ruột, nướng lên ăn, Lê Hỏa đầu tiên sẽ chặt đôi chân của lũ đà điểu ra, đôi chân này là thứ quý giá nhất của loài này, đôi chân của bọn nó là thứ cứng nhất trên thân thể, nói đúng hơn là cái xương chân.
Lê Hỏa mần mò mãi mới tìm được khớp xương chậu của bọn nó mà chém đứt lìa chân ra, chư chặt theo kiểu bình thường thì biết bao giờ mơi chặt xong, xương chân của bọn này khá đắt này, viên nguyên thạch một cặp, chủ yếu là để dùng làm pháp khí, vì độ cứng rắn của nó rất thích hợp làm cán pháp khí, với lại xương chân của bọn này rất phù hợp với hệ thổ, rất dễ khác phù văn hệ thổ lên, lên là một sự lựa chọn tốt cho người mới luyện khác phù văn hệ thổ, cũng vì lý do này mà chúng nó được gọi là Đạp Địa Điểu.
Lê Hỏa dùng dây leo buộc chặt bốn đôi chân vào, để sang một bên, cậu lại tiếp tục công việc làm thịt mấy con đà điểu lên nướng.
Làm xong hết mọi việc thì trời cũng đã sập tối, Lê Hỏa chỉ còn việc đợi cho thịt chín lên nữa thôi, cậu quyết định nhắm mắt vào tu luyện, còn Mã Quỷ thì đang bận ăn tim, gan, của mấy con đà điểu, giờ Lê Hỏa phát hiện ra con này thích ăn hai thứ đó, thật là một con ngựa dị thường.
________________
Một đêm bình yên đối với Lê Hỏa, sáng hôm sau khi cả khu rừng đã tỉnh giấc, Lê Hỏa cùng Mã Quỷ thức dậy, ăn lốt chỗ thịt đà điểu tối quá để chuẩn bị cho một ngày mới trong rừng, sang hôm nay thì Lê Hỏa đã tràn đầy sinh lực, hồi phục lại mọi tiêu hao của ngày hôm qua, còn Mã Quỷ cũng đã hồi phục / phần, các vết thương đã đóng vẩy, không ảnh hưởng đến tốc độ cùng sức mạnh của nó, Lê Hỏa buộc đống chân của Đạp Địa Điểu lên lưng của Mã Quỷ, tiếp tục đi sâu hơn một chút vào khu rừng.
Lê Hỏa cùng Mã Quỷ đi lang thang trong rừng mà không có chủ đích, chỉ là vì do Lê Hỏa không biết lên đi hướng nào, vầy thì thôi ta cứ đi lang thang trong rừng, gặp được con nào thì chiến con đó, với lại Lê Hỏa có Mã Quỷ ở đây, giống ngựa là một giống định hướng đường đi rất tốt lên Lê Hỏa cũng không quá lo về chuyện đi lạc.
Thời gian đi qua nhanh lắm, chả mấy Lê Hỏa cùng Mã quỷ đã đi hơn một tiếng, trên đường hai người gặp toàn mấy con gì đâu không, giờ đây Lê Hỏa mới bắt gặp một con yêu thú vừa sức, đó là một con trâu rừng đang ăn một loại quả gì đó có màu đỏ to bằng hai ngón tay mọc chi chít trên một bụi cây to, cơ thể của con trâu này rất to lớn, nó phải nặng gần hai tấn, cao mét tám chứ chả chơi, đủ cho cả làng ăn mười mấy ngày không hết , nó được phủ một lớp lông ngắn màu xám đen, bốn chân to khỏe với bộ móng guốc to cứng rắn dễ dàng đạp vỡ đá, cái đuôi đàng sau nó cũng rất to, như một cái roi quật đi, quật lại vậy, đáng chú ý nhất là cặp sừng của nó, một cặp sừng rất lớn sắc nhọn có màu xám sắt, Lê Hỏa cũng biết con này, nó được gọi là Trâu Sừng Sắt, sừng của nó còn cứng rắn hơn cả sắt, bén nhọn hơn cả thương, có thể dễ dàng đâm qua các loại giáp sắt cứng bền.
Lê Hỏa liếc nhìn quan sát một chút thì xác định sẽ thịt con trâu này, nó chỉ là yêu thú cấp một trung phẩm yêu hơn Lê Hỏa, nhưng với thể chất cơ thể trời sinh đã mạnh mẽ hơn các loài khác thì nó cũng không kém Lê Hỏa là mấy.
Lê Hỏa vác đao tiến về phía con trâu, lúc này cũng đã phát hiện ra Lê Hỏa và rống lên cảnh cáo ' muuuuu' Lê Hỏa mặc kệ tiếp tục tiến về phía trước, còn Mã Quỷ cũng không thèm quan tâm, mắt nó vẫn cứ dán vào mấy cái quả đỏ trên bụi cây mà con trâu vừa nãy ăn.
Trâu Sừng Sắt thấy thế thế thì tức giận, đầu nó cúi xuống, một chân sau cào đất lấy đà, khi mà Lê Hỏa chỉ còn cách Trâu Sừng Sắt vài mét, nó đột nhiên chĩa chiếc sừng về phía Lê Hỏa, lao thật mạnh đến húc thẳng vào thân thể của cậu, con trâu này không nhanh nhưng bước chân của nó thật là mạnh làm cả mặt đất rung chuyển, Lê Hỏa cũng không thua kém lao lên tiếp nó, nhưng đây lại là một sai lầm lớn của Lê Hỏa.
Đột nhiên những bươc chân của Trâu Sừng Sắt mạnh hơn lúc đầu, làm cho cả mặt đất dung chuyển dữ dội hơn lúc đầu, ơ xa xa chút thì không sao, nhưng khi Lê Hỏa chạy lại gần thì mới chết, mặt đất dung chuyển mạnh mẽ, làm cho cậu mất đà, không súc lực được, còn đáng sợ hơn nữa, những bước chân của Trâu Sừng Sắt tạo ra những chấn động có quy tắc là cho chân khí vừa động thì liền tóan loạn mất khống chế.
Chính điều đó làm Lê Hỏa khực lại trong vài giây, một khoảng thời gian rất ngắn thôi nhưng lại thừa đủ để cho Trâu Sừng Sắt có thể tiếp cận được Lê Hỏa, rất có thể Lê Hỏa có thể bị giết trong đòn đầu tiên này, trong cái thời khắc sống còn đó, tấm trí Lê Hỏa bắng lãnh, tính cứng đối cứng dù biết sẽ thua, nhưng trong thâm tâm cậu vẫn mang hi vọng mọi thứ sẽ trở lại bình thường để cậu có thể né đi, Lê Hỏa vẫn cố gắng vận chuyển chân khí, vẫn cố gắng ổn định lại cơ thể, Mã Quỷ cũng cảm nhận điều không ổn nó tính xông vào trợ giúp nhưng đột nhiên Lê Hỏa cảm giác mọi thứ thật tuyệt, thật thông thuận, các mạch máu lưu thông thật dễ dàng, các khối cơ thật là hòa hợp, nhất là chân khí, mọi thứ đã được loại bỏ dào cản, tùy ý lưu truyển đi mọi nơi, khai phá không biết bao nhiêu đường kinh mạch, thật không nghĩ tới Lê Hỏa có thể trong lúc chiến đấu đột phá giới hạn, giờ thì chắc chắn Lê Hỏa có thể đột phá lên chân khí ngoại phóng mà không gặp bất kì chở ngại nào, giờ chỉ còn là việc muốn hay không.
Lê Hỏa dồn toàn lực để né sang bên phải, ' xoẹttttttt ' gần trong găng tấc, Lê Hỏa chỉ muộn một chút nữa thôi là đôi sừng sắt đó sẽ đâm xuyên qua người Lê Hỏa, nhưng may mà chỉ xượt qua, làm mất một mảng áo ở lườn.
Lê Hỏa ổn định lại thân thể, cậu không tin được nhìn xuống phần áo bị mất, Lê Hỏa không tự chủ được cười to lên.bg-ssp-{height:px}
- ha ha ha ha ha, cái cảm giác sống trong chỗ chết thật là tuyệt.
Nhưng ngay lập tức Lê Hoa bình tĩnh lại, nhìn về phía con trâu, lúc này nó cũng quay sang nhìn đối diện với Lê Hỏa, gương mặt của nó thì thấy đầy vẻ mệt mỏi trên đó, đôi mắt ảm đạm uể oải, mồn thở hồng hộc, đôi chân của nó còn có chút run, chứng tỏ con trâu này đã dùng không ít lực giờ hết sức rồi.
Điều này làm cho Lê Hỏa nghĩ lại,con Đạp Địa Điểu bốc phát ra sức mạnh to lớn thế chắc chắn sẽ phải rất tốn sức như con trâu này dùng đòn chạy gây chấn động, "thế hóa ra là mình bị lừa" Lê Hỏa suy sét lại trong đầu cho ra một kết luận, mà Lê Hỏa lại không tự chủ được nhìn về con Mã Quỷ đang ăn quả đỏ mà vừa nãy con trâu nó ăn, có lẽ không phải con yêu thú nào cũng có cái thứ tuyệt chiêu quỷ dị giống Trâu Sừng Sắt cùng Đạp Địa Điểu đầu đàn, nếu không đám đà điểu đó mà bộc phát ra như con đầu đàn thì Lê Hỏa chết chắc, "vậy chắc phải có lý do gì đó mấy con đó mới có những chiêu đó, khi về phải tìm hiểu mới được " Lê Hỏa tự nhủ trong lòng.
Lúc này con trâu lại rống lên thị uy ' muuuuuu ' làm Lê Hỏa tỉnh táo lại, chân khí gia cố phần thân dưới, cả người gập xuống đất, tứ chi để xuống đất, bắt trước động tác của loài hổ lúc chuẩn bị săn mồi, khi thế của loài hổ bốc ra, áp súc lực, con trâu kia sợ hãi, trong lúc nó đang yếu mết, thì Lê Hỏa lại hóa thân thành hổ, theo bản năng nó sợ hãi, nó bước về sau một bước.
Vài giây sau Lê Hỏa đã tích đủ lực, cậu bộc phát ra, phi thẳng về phía con trâu như một con hổ vồ mồi, Lê Hỏa rút đao ra, một đạo hàn quang lóe lên, dừng lại ngay trước mặt của con trâu.
Con trâu lúc này vẻ mặt đầy sự sợ hãi, thanh đao của Lê Hỏa chỉ cách mặt nó vài phân mà thôi, con trâu tưởng nó sẽ chết cơ chứ, lúc này Lê Hỏa nở một nụ cười vui mừng, thu đao lại, tay kia vuốt ve đầu con trâu nói.
- vì ngươi mà ta đã có một căn cơ cực vững chắc, để cảm ơn ta sẽ tha chết cho ngươi.
Con trâu phơi ra cái vẻ mặt ngu ngu, vì thái độ mưa gió thât thường của Lê Hỏa, nó cũng nghi hoặc, không hiểu sao, con trâu thấy mọi thứ bình thường lại thì tiếp tục đi ra chỗ bụi cây vui vẻ ăn quả đỏ.
Mã Quỷ thấy thế thì tức giận, hí lên thật cao thị uy, con trâu mặc kệ, tiếp tục ăn, nếu không phải Mã Quỷ đi cùng Lê Hỏa thì giờ sợ Trâu Sừng Sát làm thịt rồi, Mã Quỷ cũng biết điều đấy cố gắng lao vào mà tranh ăn cùng con trâu, nhưng đú sao lại nó.
Lê Hỏa biết đấy là quả gì, Huyết Nguyên Quả, thành phần chính trong tôi thể đan, có tác dụng lưu thông khí huyết, cường tráng thân thể, bồ bổ tim mạch, nhưng đó với những tu sĩ cấp thấp, còn đối với Lê Hỏa chả khác nào đổ cát vào biển, tác dụng cực nhỏ, phải hàng nghìn quả mới tạo lên được sự khác biệt, đến cả tôi thể đan đang giảm hiệu quả với cơ thể Lê Hỏa từng lần dùng, nhưng ở đây Ít nhất cũng ba nghìn quả, thừa đủ cho Lê Hỏa luyện thể vài ngày với tác dụng khá, nhưng đó là trên lý thuyết, hơn ba nghìn qua Lê Hỏa luyện hóa đến bao giờ, đó là còn chưa tính đến độc dược trong ba nghìn quả huyết nguyên quả đủ làm nát thân thể của bất kì ai dùng nó, còn bảo hái tất cả mang về bán, nói đùa lấy cái gì đựng, lấy cái gì bảo quản, hái ra vài giờ không biết cách bảo quản dược lực sẽ từ từ giảm, mà chỗ này được bao nhiêu, đến được nguyên thạch không, không đáng.
Chỗ quả này chỉ thích hợp cho yêu thú vì chúng có tốc độ luyện hóa dược lực cao, khả năng tích trữ một lượng lớn dược lực từ từ luyện hóa, và trên hết chúng không sợ độc dược từ mấy cây linh thảo, đúng là thiên đường dành cho yêu thú.
Lê Hỏa để mặc cho hai con yêu thú ăn còn mình thì tìm một chỗ chống ngồi xuống, nhân lúc kinh mạch đang thả lòng thì củng cố, khai phá thêm, có hai con yêu thú hộ vệ lên Lê Hỏa không nó cho lắm, còn bảo việc Con trâu quay ra cắn Lê Hỏa thì khó có truyện đó, trâu là động vật có tính trung thực ôn hòa, Lê Hỏa tha chết cho nó, không làm tổn thương nó thì nó không gâu hại cho cậu, mà còn có Mã Quỷ nữa mà, lo làm cái gì.
---
Giới thiệu một bộ truyện việt đọc đỡ trong khi chờ chương mới :
Đợt : Kiếm bạc, điểm cống hiến và $ rất đơn giản
Nếu bạn yêu thích Lol thì không thể bỏ qua bộ truyện Việt Nam Dị Giới Liên Minh . Main cực bá, nhiều gái theo