Lê Hỏa quan sát thật kĩ từng con Đạp Địa Điểu một, lũ này rất yếu, tất cả chỉ là yêu thú cấp một hạ phẩm, " không một con nào là cấp một trung phẩm vậy tại sao danh tiêng của loài này lại lớn đến như vậy, chắc là phải có cái gì đó đặc biệt ở loài chim chạy này?" Lê Hỏa nghi hoặc nhìn lũ Đạp Địa Điểu.
Lúc này có một con bước lên trên, con này thì không có gì quá đặc biệt, thậm chí cơ thể còn có phần nhỏ hơn so với đồng loại của nó, nhưng Lê Hỏa nhìn thấy đôi mắt của nó, đôi mắt sắc lạnh bình tĩnh, đôi mắt cơ linh, khôn khéo, nó làm Lê Hỏa cảm thấy bất an trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn lạnh lùng.
Con đấy bước lên trên cùng, nó liếc Lê Hỏa cùng Mã Quỷ một lúc rồi giương cánh lên, cổ vươn cao hết sức, nó kêu lên những tiếng kêu quái dị ' ca ca ca ' Lê Hỏa nghe mà chướng hết cả tai, lúc này đột nhiên đám đàng sau cũng kêu theo, tạo thành một bảng giao hưởng điếc tai, Lê Hỏa còn có cảm giác hơi choảng đầu, lúc sau đám chim đó dừng kêu lại, chúng chạy đan chen vào nhau, làm Lê Hỏa nhìn mà rối cả mắt, lúc mà cái đầu tỉnh táo lại thì đã có ngay một chiếc mỏ như cái dao găm chuẩn bị mổ vào ngực Lê Hỏa.
Với một phản xạ cực tốt, Lê Hỏa kịp giơ đao lên cản lại cú mổ đó, cậu hất con đà điểu đó ra, có vẻ như sức lực của mấy con đà điểu này hơi yếu thì phải, Lê Hỏa dùng chút sức mà đã hất được nó ra, mà lực đâm cũng không mạnh, nó chỉ cho Lê Hỏa cảm giác như có một viên đá ném vào mà thôi, không phù hợp cho lắm với loài yêu thú nổi tiếng về sức mạnh thể chất.
Nhưng Lê Hỏa đã quá coi thường lũ chim không biết bay này, chúng nó khó chơi hơn Lê Hỏa tưởng, ngay khi vừa hất con kia ra thì ngay lập tức có một cái mỏ nữa lại xuất hiện ngay trước mặt Lê Hỏa.
Lê Hỏa mặt vẫn bình tĩnh không khoảng, cậu đột nhiên ngồi xuống, thoát khỏi phạm vi công kích của con đà điểu đó, ngay khi vừa né, Lê Hỏa liền quơ đao chém vào phần thân của nó, nhưng con đà điểu đó ngay khi vừa mổ xượt Lê Hỏa, liền nhảy lùi ra sau làm Lê Hỏa chỉ có thể chém đứt vài cọng lông mà thôi.
Lúc này có ngay một bàn chân của một con đã điểu nào đó, sắp đạp thẳng vào đầu Lê Hỏa, ép cậu phải lăn một vòng né sang trái, Lê Hỏa ngay lập tức bật dậy, quét đao một vòng về phía trước bức lui một con đà điểu đang tiến lên cùng con vừa suýt đạp nát đầu Lê Hỏa, cậu nhanh chóng nhảy lùi về sau, nhưng đó là một sai lầm lớn, Lê Hỏa đã tự chui đầu vào lưới, những con đà điểu không biết từ đâu chạy ra, vây thành một vóng tròn bao lấy Lê Hỏa, con nào cũng giương cánh, vươn cổ kêu thị uy, Lê Hỏa gương mặt lạnh lẽo, ánh mắt âm trầm liếc xung quanh, cậu đã biết mình bị lừa và tại sao danh tiếng của loài này lại nổi đến như vậy.
Những tiếng kêu choáng não , kiểu di chuyển đan chen ngứa mắt và những lần tấn công trước đều chỉ để làm cho Lê Hỏa rơi vào cái bẫy đã bầy sẵn của đàn đà điểu, lũ đà điểu đó đầu tiên làm Lê Hỏa choáng váng bằng những tiếng kêu, loạn mắt bởi những bước di chuyển, thu hút sự chú ý bằng những đòn tấn công, để tạo điều kiện cho vài con lặng lẽ đi vòng ra sau, tạo thế bao vây, đây không phải trí khôn lên có ở mấy con yêu thú cấp thấp, vậy nó đến từ đâu? Câu trả lời chỉ có một, chỉ có thể là con đầu đàn.
Con đà điểu bé nhất trong đàn nhưng lại là kẻ chỉ huy, con đầu đàn, bộ não của cả nhóm, nó vẫn đứng một chỗ, liếc nhìn mọi cảnh bằng đôi mắt sắc lạnh, khôn khéo của mình, như kiểu mọi điều đều đúng với suy đoán của nó.
Không chỉ Lê Hỏa bị vây bởi đàn đà điểu mà cả Mã Quỷ cũng bị, nó bị ba con đà điểu vây quanh, so với Lê Hỏa thì phải kém gấp ba lần, nhưng thế vẫn là quá sức với nó, dù đã được âm khí cải tạo thành âm thú thì dĩ nhiên Mã Quỷ phải chuyển hoá âm khí , nguyên khí thành Âm khí cho cơ thể nó sử dụng được rồi, thế lên nó đã là âm thú cấp một, với sức lực thiên bẩm trời ban cùng với sự độc ác từ âm khí tẩy lễ thì có thể nói mã quỷ mạnh hơn nhiều so với yêu thú cấp một và càng vượt trội hơn mấy con chim chạy này nhưng với số lượng áp đảo cùng sự phối hợp ăn ý thì ba con đà điểu đó vẫn có phần hơn so với Mã Quỷ, Lê Hỏa cũng biết thế nhưng cậu cũng mặc kệ, đây là thử thách của nó, Lê Hỏa muốn thú của mình phải thật mạnh mẽ như hổ chứ không phải mấy con mèo đàng yêu, yếu đuối
Lê Hỏa liếc nhìn con đầu đàn, cậu không tự chủ được sờ sờ lên cổ mình, lúc này cậu có cảm giác như kẻ nào đó đang đặt lên cổ mình một cái lưỡi hái vô hình, chỉ chờ hái đầu cậu xuống, đàn đà điểu này mang lại áp lực cho Lê Hỏa quá lớn, thậm chí còn lớn hơn cả con cương thi cách đây hơn một năm mà Lê Hỏa đã chạm chán, quá gần với cái chết, khác với người thường, nếu cảm giác bị uy hiếp đến mạng sống thì họ sẽ có những phản tiêu cực như sợ hãi, nổi giận, điên cuồng... nhưng với Lê Hỏa thì khác, điều này chỉ làm cậu cảm thấy thích thú, vui sướng, Lê Hỏa nở một nụ cười quỷ dị, âm lãnh trên môi.
- ta thật không nghĩ tới tính mạng của ta lại bị một đàn gà uy hiếp, đời thật lắm điều thú vị, ta biết các ngươi sẽ không làm ta thất vọng, phải không ?
Con đầu đàn như hiểu được lời của Lê Hỏa, nó vươn cổ lên cao hết cỡ thét lên một tiếng thật to ' CAAAAA' một tiếng kêu vang vọng cả khu rừng, những con chim sợ hãi bay đi, nhưng con côn trùng im bặt lại, thậm chí có vài con yếu thú yếu yếu còn phải đi tìm chỗ trốn, khu rừng đột nhiên im lặng lại, nó báo hiệu cho một trận chiến lơn.
Mọi thứ đang bình lặng thì đột nhiên có một con đà điểu kêu lên, thế là một loạt các con đà điểu cùng kêu theo tạo lên một bản giao hương điếc tai, chúng nó chia làm hai hướng đi ngược nhau tạo thành hai vòng tròng xoay ngược, nó làm Lê Hỏa rối cả mắt, thêm cái tiếng điếc tai kia nữa làm cậu không thể tập trung được.bg-ssp-{height:px}
Lúc này đột nhiên từ đàng sau có một con dùng mỏ tấn công vào phần cổ của cậu, Lê Hỏa cảm nhận được có chuyển động từ đàng sau, cậu quay người một vòng, né ra chiếc mỏ, Lê Hỏa tính phản công thì ngay lập tức có một con nhảy lên bàn chân co lại thành trảo với ba cái vuốt sắc nhọn đâm về phía Lê Hỏa, cậu bình tĩnh, chém thanh đao về phía trước đẩy bay con đà điểu đó, ' keng ' như tiếng kim loại vang lên, vết chém đó không thể phá vỡ được sức phòng thủ ở chân của nó mà chỉ có thể đẩy bay ra.
Không cho Lê Hỏa cơ hội thởi một hơi, một cái mỏ lại đâm từ sau đến, Lê Hỏa dồn chân khí vào tay, quay một vòng °, tay quơ đao theo, tạo thành một vòng xoáy chém, con đà điểu sợ hãi muốn dựng lại nhưng đã quá muộn,' phập' Lê Hỏa đã nhanh hơn, chém bay cổ của con đà điểu trước khi nó lùi về, thân của nó đổ ập xuống đất, cái cổ bay ra xa, máu đỏ chảy ra loang lổ dưới đất, mùi máu tanh bốc lên, ngoài ra Lê Hỏa cũng bức lui mây con tính lên cắn trộm, chúng nó chưa bối rối, tất cả về vị trí cũ, tiếp tục làm Lê Hỏa canh chừng, đợi thời cơ tấn công.
Chỉ vài giây sau cậu dừng xoay vòng lại, Lê Hỏa cảm thấy hơi hoa mắt chóng mặt, lại thêm cái lũ đà điểu này cứ kêu làm Lê Hỏa càng có cảm giác khó chịu ép cậu phải quỳ một chân xuống để ổn định thân thể , đám gà đó làm gì cho Lê Hỏa có thời gian ổn định lại, hai con lao lên từ hai hướng ngược nhau, lợi dụng chiều cao tuyệt đối, chúng mổ mỏ từ trên xuống, chí vào đỉnh đầu của Lê Hỏa.
Lê Hỏa không thể cản lại cả hai, cậu chỉ có thể lăn một vòng né sang, ' phập, phập ' hai cái mỏ cắm thẳng xuống đất ngập kịch, lúc này đột nhiên một tiếng gầm của loài hổ vang lên, mang theo khí thể vương giả bức người chí về hai con đà điểu đó ' gaoooooo' hai con đó khực lại, điếng người, Lê Hỏa biết sát khí không có tác dụng với lũ này vì chúng nó không có đủ linh trí để nhận biết được sự đáng sợ của sát khi, càng đem sát khí ra dọa bọn nó thì càng làm lũ yêu thú nổi giận, nhưng sợ khí thế của loài mạnh là điều tối cao của yêu thú, trong bản năng của chúng đã có điều đó, dù cho Lê Hỏa không phải một con hổ thực sự nhưng cậu vẫn thừa sức để dọa điếng người hai con gà, thậm chí còn làm chậm vài con định tiến lên tạo điều kiện cho cậu giết hai con kia.
Một đao hàn quang lóe lên, xuyên qua cổ của hai con đà điểu,' phập, phập ' máu bắn tung tóe, hai con nữa đã bị chặt cổ, phần cổ luôn luôn là cái phần yếu nhất của loài này, nó quá dễ bị tấn công, dù cho đã phát triển vảy giáp bảo vệ nhưng thế vẫn chưa đủ để cản lại lưỡi đao của Lê Hoa..
Không đợi Lê Hỏa kịp vui mừng, một tiếng kêu tức giận vang lên từ con đầu đan, 'CAAAAA' đích thân nó nhảy xuống tham gia cùng tấn công Lê Hỏa, lũ đà điểu đang bình tĩnh đột nhiên điên lên gào thét, đồng loạt tấn công về phía cậu.
Lê Hỏa mặt biến sắc, cậu không do dự, hai chân tích lực đạp mãnh hổ bộ phóng về phía trước, theo như kinh nghiệm chiến đấu của Lê Hỏa thì ở lại cậu sẽ chết, chỉ có phá vòng vây tiến ra thì mới có cơ hội sống.
Lê Hỏa lao vào con đà điểu gần ngay trước mặt , nó thấy thế thì dùng mó tấn công, như đột nhiên Lê Hỏa bắn sang bên canh lao vào con khác, làm con kia đâm hụt, cùng lúc đó Lê Hỏa chém đao về phía trước, bức lui một con, nhưng con bên trái lại mổ vào, tay Lê Hỏa vươn ra, bàn tay hóa trảo bóp chuẩn xác vào phần cổ của nó ngăn chặn đòn tấn công của nó lại, cậu dùng sức bóp thật mạnh nhưng ngoài làm cho con đà điểu đó khó thở thì chả được cái gì, có thể với đao Lê Hỏa có thể chém đứt được lấp vảy giáp nhưng với đôi bàn bay thì không, cậu ngay lập tức đổi đòn, vận chuyển chấn khí hết mức vào đôi tay, Lê Hỏa dùng lực mạnh nhất, quay con đà điểu một vòng, bức lui toàn bộ mấy con đà điểu đến gần, Lê Hỏa mượn lực từ cú xoay vòng, ném con đà điểu về phía trước, ' vù vù vù ' thân xác của nó bay thành một đường thẳng, bức lui các đồng loại của nó tạo thành một lỗ hổng trong vòng vây, còn nó thì bay đập vào thân cây chết ngất, Lê Hỏa không để phí cơ hôi, cậu nhảy thoát ra từ cái lỗ hỏng đó, trên không trung Lê Hỏa xoay người chém một hình vòng cung, phá hủy mọi ý đồ tấn công của đàn gà.
Nhưng ngay khi Lê Hỏa vừa đáp xuống đất thì một sự nguy hiểm chết người bao phủ lấy não của cậu, không thèm suy nghĩ Lê Hỏa quay người vung đao chém, ' keng ' một tiếng kim loại vang lên, thật là chói tai, lưỡi đao của Lê Hỏa va chạm cùng mỏ của con đầu đàn, một lực phản chấn mạnh chuyền lại cho Lê Hỏa, làm cho tay cậu run run, nó dùng lực hất đao ra, làm Lê Hỏa hơi mất đá đạp về sau một bược , nó lợi dụng cơ hội dùng mỏ tấn công Lê Hỏa, một bóng đen phí thẳng đến phần ngực của cậu, đòn tấn công của nó quá nhanh, phạm vi quá gần, Lê Hỏa không thể theo kịp, cậu chỉ có thể vận toàn lực chân khí đến phần lực phần ngực để bảovệ lơi thiết yếu, ' ầm' gương mặt Lê Hỏa biến sắc lùi về sau vài bước, một nguồn sức mạnh cực lớn va vào phần ngực của Lê Hỏa, phân áo ngoài đã bị đục một lỗ, may mà Lê Hỏa có đồ bảo về bên trong nếu không vừa rồi sẽ rất nguy hiểm, thậm chí là chết, hóa ra đấy chính là sự nguy hiểm chết người mà lúc đầu Lê Hỏa cảm nhận được, không phải cả đàn,maf chỉ con đầu đàn.
Lê Hỏa nhảy lùi ra , quan sát con đầu đàn bây giờ, nó đã khác trước, cả cơ thể nó được phủ bởi các đường vân máu đỏ như cấu tạo thành một hình con gì đó, Lê Hỏa không biết nó là cái gì nhưng chính nó là thứ đó đã tăng sức mạnh, lẫn tốc độ ngang thậm chí về phần tốc độ còn hơn Lê Hỏa, thậm chí là trí não của nó.
Con đầu đàn không đuổi theo mà đừng lại, liếc Lê Hỏa rồi lại liếc về phía Mã Quỷ, con ngựa giờ cũng rất thảm, trên phần mông có một vết cào lớn, phần lườn cũng có một vết mổ, nhưng dưới thân nó là một xác con đà điểu, coi như không lỗ.
Con đầu đàn nhìn một chút rồi nó kêu lên, kêu gọi đồng loại đi về, cả đàn đà điểu đáp lại, thậm chí là cả con mà bị Lê Hỏa ném bay cũng lảo đảo đứng lên kêu theo, chúng nó đi theo con đầu đàn biến mất trong rừng cây, Lê Hỏa không nhịn được thở phào nhẹ nhõm, ít ra nó cũng biết đánh nhau với đám Lê Hỏa không được cái giá tốt, thậm chí dù giết được cũng phải trả một cái giá quá đắt rút lui là tốt nhất, mà Lê Hỏa cũng không có tự tin cân cả đàn đó, con đầu đàn biểu hiện ra đường vân đó quá dị người.
---