Lại nói liên minh Chola, Srivijaya trên eo biển SunDa mở một cuộc tấn công trước vào hạm đội nhỏ bé của người Medang.
chiến hạm đa phần là dài trên m xông lên về phía trước thị uy, họ muốn đấu thuyền.
Thuyền Medang nhỏ, cho nên muốn đấu thuyền chỉ có thể dùng thuyền kích cỡ tương xứng cùng độ chắc tương đối để tiến hành va húc, sau đó là nhảy tàu chém giết.
Tỉ lệ thuyền lớn của người Medang chẳng có bao nhiêu, quân đội cũng không có nhiều, cho nên đánh theo cách này chỉ cần duy trì đủ lâu sẽ kép cho Medang xập xuống.
Tiếng tù và nổi lên, Medang cũng xuất kích rồi, bên họ chỉ có đại hạm m rời đội hình, còn lại chỉ là chiếc trung và tiêu hạm, đội hình có vê phân tán hơi rộng.
Nhưng nếu lúc này có máy quay từ góc độ trên cao nhìn xuống sẽ thấy được sự quái đản, một trung hạm -m sẽ dẫn theo - tiểu thuyển - m phía sau tất cả chúng đều có mái che, vách ngăn che kín, cảm giác như không muốn nhảy tàu chiến đấu.
Đội tiên phong tầu chiến của liên quân hừng hực khí thế xông đến nơi thì họ đã gặp được chiến thuật lạ lùng khó gặp ở hải chiến thời này.
Các chiến hạm trung và nhỏ của quân Medang đã chủ động dùng tốc độ né tránh trực tiếp đối đầu cùng họ.
Điều này có nghĩa là hàng phòng thủ bảo vệ cho đại chiến hạm của Medang gần như không có tác dụng bảo vệ cho chúng, và chỉ cần một chốc lát thì đại chiến hạm của liên quân có thể bao vây và tiêu diệt lực lượng “chính” của tiên phong Medang, saud đó sẽ là màn dùng thuyền lớn trà đạp hay húc vỡ chiến hạm bé của tiểu vương quốc này.
Tiếng trống trận dồn dã, các hoa tiêu trên cột buồm đang nhìn cờ lệnh mà hò hét thủy thủ chỉnh đốn buồm cũng như các tay điều khiển bánh lái.
Độ thuần thục của cả hai bên là không thua kém nhau.
Có thể nói rằng nếu Ngô Khảo Ký xuất hiện nơi này hắn có thể nhận ra một điều, thủy binh Bố Chính chỉ có thể tiểu đả tiểu nháo trong vùng sông nước mà thôi.
Bơi ra biển lớn thủy binh Bố Chính chưa đủ trình độ tham gia những cuộc hải chiến tầm cỡ như thế này.
Điều này tựu chung là đúng với toàn Đại Việt, không riêng gì mình Bố Chính.
Quân Đại Việt là lính thủy đánh bộ, không phải hải quân, điều này khác biệt hoàn toàn.
Thủy chiến trong sông ngòi Đại Việt không sợ bố con thằng nào, đổ bộ chuyển từ thủy chiến qua bộ chiến, Đại Việt càng là mạnh.
Nhưng hải chiến trên biển lớn, Đại Việt quân vẫn chưa đủ tuổi và đủ trình.
Lướt nhanh lướt nhanh…
Số lượng vượt trội trung hạm của người Medang đã lướt quá sát cạnh các trung hạm của liên quân, họ chủ động né tránh giao phong chính diện.
Trung hạm che chắn hỗ trợ tro tiểu hạm dùng tốc độ đột phá đội hình vẽ những đường cong hướng về mặt bên các đại hạm của Liên quân..
“Một hai..
một hai”
Tiếng trống nhịp vang lớn, tiếng hô vang trời của sĩ quan, các tiểu hạm của người Medang tăng tốc vùng vụt, các tay chèo ra sức quẩy mái hết năng lực họ có thể.
Liên quân nhận ra bất thường, những trung hạm được lệnh quay đầu ngăn trở đám tiểu hạm ruồi bâu của Medang nhưng bất lực.
Đám trung hạm vượt trội về số lượng của Medang cũng đã vẽ những đường cong nhỏ tiến hành áp sát mạn đối với bọn họ.
đại chiến hạm của Liên quân tách chiếc quyết dùng thể hình to lớn của mình để đàn áp đối phương.
Còn lại chiếc vẫn tiếp tục xông về phía đại Hạm của người Medang..
Va chạm bắt đầu bùng nổ dữ dội.
Các trung hạm của hai bên đã áp sát mạt, thủy thủ của cả hai chuẩn bị một trận chiến nhảy thuyền sáp lá cà.
Nhưng chiến hạm bên Medang đều đóng kín hết cửa bên chỉ lộ ra các lỗ châu mai nhỏ.
Người Medang không muốn nhảy thuyền, họ chỉ muốn tiến hành đối xạ….
Uỳnh uỳnh uỳnh….
rắc rắc rắc…
Tiếng va chạm liên tiếp vang lên, một số trung hạm của Medang đã bị đè vỡ mũi hoặc mạn thuyền.
Những chiếc đại hạm to lớn quá chịu va chạm của Liên quân đã phát huy tác dụng khi mà trung hạm Medang mải quay đầu và rơi vào tình thế tốc độ đại giảm, do đó họ trở thành miếng mồi ngon cho các đại hạm bằng cách va chạm.
Nhưng số lượng trung hạm của Medang bị tổn thương không quá lớn, họ đa phần đã né tránh kịp và quấn lấy trung hạm của Liên quân, đến lúc này tình thế đã rơi vào xa lầy cục diện.
Để húc sập một chiến hạm Medang thì chắc chắn trung hạm của Liên quân cũng gặp tổn thương.
Tên bắn như mưa, trong đó đa phần là tên có lửa, ở thời này hải chiến đa phần dùng hỏa công là chính.
Vùng Tam Phạt Tề không thiếu mỏ dầu thô lộ thiên, chính vì thế dầu thô rất được ưa dùng trong chiến trận.
Chiến tranh thực tế là khốc liệt hơn những cuộc diễn tập như trò trẻ con của binh sĩ Bố Chính trên sông Lính giang.
Từng đàn máy bắn đá kéo tay bắn đi những vò dầu hỏa đã được đốt chát vào thuyền đối phương.
Trung hạm của liên quân luôn luôn được trang bị từ đến hai cỗ máy bắn đá kéo tay cỡ nhỏ này.
Mặc dù nghe có vẻ ghê gớm nhưng những thứ này tác dụng khá nhỏ, tốc độ bắn chậm, khoảng cách bắn ngắn, độ chính xác yếu.
Nhưng nếu hỏa đạn trúng đích thì ngọn lửa bùng lên rất khó dập tắt.
Trung hạm của Medang là bọc kín tứ phía không có bố trí máy bắn đá, họ đối xạ chỉ bằng tên lửa.
Đừng khinh thường cách đánh này, chơi dầu thô có cả ưu và khuyết điểm, ưu điêm đó là nếu bắn trúng đối phương thì ok rồi, nhưng khuyết điểm nếu trong thuyền của họ bị bắt hỏa thì đó sẽ là thảm họa.
Từ thế đối đầu xông pha trực diện lúc này trung hạm hai bên và một số đại hạm của Liên quân đã biến thành thế song song chạy so kè nhau, chèn ép nhau.
Cung tên hai bên bắn ra như mưa, nhưng các chiến hạm Medang đã được cải tạo, họ có mái che cùng ván che dày hai bên hông.
Đây là cách phòng ngự chủ động hơi quá bảo thủ của người Medang, ít nhất trong mắt các sĩ quan Liên quân thấy như vậy.
Những tấm ván kia trong mắt các sĩ quan liên quân chỉ là mai rùa để họ tập bắn, vì theo họ nghĩ những tấm ván che đến kín kẽ này cũng chính là cản trở luôn sức tấn công của binh sĩ Medang.
Nhưng không, quân Medang phản công kịch liệt bằng nỏ và tên lửa, sức phản công của người Medang mạnh mẽ vô cùng.
Lỗ châu mai khiến họ đực tự do nhắm bắn vào quân thù và rất an toàn, Tất nhiên không tuyệt đối.
Một số tấm ván đã trúng rồi hỏa cầu dầu hỏa thô và bốc cháy phừng phừng khiến họ phải phá bỏ vách và tiến hành chiến đấu mặt đối mặt.
Nhưng số lượng đó không nhiều.
Medang có rất nhiều nỏ thủ, số nỏ thủ này nhiều hơn quá nhiều cung thủ của Liên Quân.
Đào tạo một Nỏ thủ đơn giản hơn đào tạo cung thủ rất nhiều, thực tế chỉ cần một tuần tập bắn thì một nỏ thủ có thể thành thục tham gia chiến trường.
Nhưng một cung thủ hợp cách không có hai năm đào tạo là không được.
Nỏ thép của Medang do Bố Chính cung cấp chỉ có thanh, nhưng Daksamavamca không phải người ngu, hắn cũng có tư duy của bản thân.
Daksamavamca đã sao chép Nỏ Genoa của bố chính tạo nên phiên bản Medang của hắn.
Cấu tạo không mấy sai biệt, chỉ là cánh thép thay bằng cánh gỗ thô dày có sức đàn hồi và dự trữ năng lượng không thua gì cánh thép.
Hắn sao chép cách tạo khấc lõm cố định cánh nỏ của nỏ Genoa thay vì đục lỗ công phu như trước đây, hắn học cả phần hãm chân đạp hình móng ngựa, không có thép hắn thay bằng đồng hoặc gang đúc.
Cò nỏ cũng sao chép bằng gang đúc và đồng thau cứng.
nói chung là sao chép hoàn hảo nỏ Genoa Bố Chính chỉ có điều thay thế vật liệu mà đất nước hắn có sẵn mà thôi.
Nói về các cánh nỏ này của Medang? Sức mạnh không thua phiên bản gốc, tầm bắn như nhau, độ chính xác có hơi kém hơn một chút vì chế tạo thô ráp và chưa đạt đến tiêu chuẩn hóa, nhưng lực xuyên thấu và cách sử dụng là tương đương.
Ngay cả lưỡi gà bằng đồng lá để giữ mũi tên cố định cũng hoàn hảo sao chép.
Tất nhiên đồ này có nhược điểm, không bền, chết tạo vất vả, bảo trì khó khăn.
Nhưng để chuẩn bị cho cuộc chiến này Daksamavamca khuynh quốc ma chuẩn bị.
Số lượng người Bố Chính không thể so sánh cùng Medang, thợ mộc tay nghề Daksamavamca nhiều không kể hết.
Hơn năm ngàn tay nỏ đã ra đời và ngày ngày vẫn tiếp tục sản xuất mới.
Sự đáng sợ của hỏa lực tầm xa áp đảo đã được thể hiện.
Trong khoang thuyền của Medang trung bình có tên thủy binh, một nửa chỉ làm nhiệm vụ lên cò nỏ, một nửa là phát xạ, tốc độ bắn không kém cung tên bao nhiêu, nhưng kể cả sức mạnh và độ chính xác là vượt trội.
Nỏ binh Medang nhiều như kiến cỏ.
Đối xạ chiến Medang dành lợi thế áp đảo, những tấm khiên mây tròn không thể che chắn hoàn toàn cho liên quân, họ đang túm tụm chia nhau che chắn phòng thủ.
Cung tên bắn trả không tác dụng vì ác lỗ châu mai quá bé rất khó có thể gây thương tổn cho người bên trong.
Đợi tên lửa có thể đốt cháy được các tấm ván dày và cố tình bị làm ẩm là một điều khó khăn vô cùng.
Hi vọng của Liên quân đó chính là những vò dầu thô có thể bắn trúng thuyền của đối phương, nhưng điều đó là không dễ.
Cũng may lúc này các đại hạm của Liên quân đã áp sát vào nhóm trung hạm của người Medang, họ đang chèn ép và tìm cách triệt hạ đối phương.
Lợi dụng ưu thế về chiều cao, các cung thủ từ đại hạm bắn tên lửa như mua vào mái che của các trung hạm Medang, thêm vào đó các máy ném đá kéo tay của họ ở trên cao cũng đang ném những vò dầu thô vào mục tiêu.
Tuy độ chính xác không cao nhưng nếu ném với số lượng lớn thì xác xuất trúng vẫn khả quan.
Cả một vùng biển khói đen bốc nghi ngút, lửa cháy ngập trời.
Có thuyền Medang đang bị thiêu đốt, có thuyền Liên quân đang bị bốc băt lửa bởi chính dầu thô mà họ mang trên mình.
Liên quân quyết định chiến thuật áp sát dùng móc câu cố định để nhảy thuyền, đối xạ từ xa họ không phải là đối thủ của người Medang.
Đúng lúc này những chiến hạm nhỏ bé của người Medang như bày sói nhỏ lao đến những con vơi Liên quân.
Sĩ quan liên quân coi thường.
Những tiểu hạm này sức chiến đấu vô cùng có hạn, theo như thông thường, đám này sẽ tiến lại gần đại hạm trong một khoảng cách nhất định sau đó dùng cung tên bắn lên mạnh thuyền.
Hoặc đám tiểu thuyền này sẽ tiếp cận đại hạm sau đó thủy thủ tung móc câu leo lên quyết chiến.
Cách chiến đấu này không khác mấy với việc tấn công thành trì, cần một số lượng quân siêu áp đảo mới thắng được quân thủ thành và thương vong vô cùng lớn.
Đại Hạm có quá nhiều ưu thế, đối xạ họ từ trên cao chiếm ưu thế hoàn toàn.
Leo mạn thuyền họ chỉ cần dùng thương dài chọc chết những người đang ngậm kiếm trong mồm leo lên mà thôi.
Chiến đấu kiểu đó không có hàm lượng chất xám.
“ Thuẫn đâu, thuẫn đâu, che tên..
người Medang leo thuyền…”
Sĩ quan trên các đại hạm liên minh quân la lớn, họ đã thấy đám thuyền nhỏ áp sát hai bên mạn, cuộc chiến công phòng bắt đầu, đó là trong suy nghĩ của họ.
Từng tốp binh sĩ gồm hai người một cầm thuẫn che tên, một cầm giáo dài đã tập trung hai bên mạn thuyền.
Đây là tổ hợp phối, tên cầm thuẫn che chắn cho trường thương nhoài người chọc chết đám đu dây lên mạn..
“ Mở hộp đại lôi đạn….” “ Kiểm tra bật lửa, đá lửa” “ Kiểm tra trúc hỏa”
Các thuyền nhỏ của Medang gần tiếp cận mục tiêu, các sĩ quan Medang liên tục nhắc nhở thuyền viên.
Bộc phá luôn được cất một cách kĩ càng trong thùng kín có bột vôi hút ẩm, và tránh lửa tuyệt đối, họ chỉ mở ra khi cách mục tiêu rất gần.
“ Chỉ huy, chỉ còn cách thước… thước…”
Hoa tiêu thông qua ke nhỏ quan sát liên tục báo cáo.
“ Phóng đại Lôi đạn người đâu, vào tư thế, châm hỏa người đau vào tư thế, đẩy thuyền đâu vào tư thế”
Hàng loạt mệnh lệnh gần như giống nhau được ban bố gần như đồng loạt trên các tiểu hạm.
Bọn này tuy rất ít được thực hành cùng bộc phá chính thức, nhưng mô hình lao bộc phá, dây đốt thì bọn này được luyện tập liên tục rồi.
Cạch, dầm dầm.
Các mũi tiểu hạm đinh sắt đâm nhẹ vào đại hạm mạn thuyền và bị mắc kẹt ở đó.
“ Phóng…” Chỉ huy gào thét.
“ Phập” Chiến binh phóng lao bộc phá dùng hết sức mình cắm thanh lao vào thân thuyền địch….
“ Nhanh đốt…” Chỉ huy gào gầm lên….
Thân lao được ghép bằng hai thanh gỗ rỗng rột như lõi bút chì, ở giữa là ngòi đốt dẫn thẳng bộc phá, cách cấu tạo này dù có dội nước từ phía trên xuống cũng không ảnh hưởng đến ngòi nổ..
“Xì xì ..
xì…”
“ Đầy thuyền… mau đẩy thuyền trời đi…nhanh” Chỉ huy thét gào….
Hai tên lực lưỡng thúc mạn thanh đòn dài vào mạn tàu địch để thoát đi…..
“ Ầm ….
ầm …..
ầm……”
Những tiếng hổ kinh hoàng chết chóc vang lên như nhấn chìm mọi âm thanh khác trên cả một vùng biển rộng lớn.
Từ phía sa Liên quân chỉ huy chỉ nhìn thấy đại chiến hạm của họ bỗng nhiên biết… khạc lửa từ bên mạn thuyền sau đó ….
Từ từ nghiêng và chìm dần…
Kinh hoàng…
Rất kinh hoàng….
Chỉ kg thuốc nổ đen, nhưng kết cấu nổ lõm định hướng, thêm lá thép mỏng tang hình nón làm mũi khoan..
Không một lớp thân vỏ chiến hạm gỗ nào của thời đại này có thể chịu đựng.
Thiết kế của những chiến hạm này hoàn toàn không phải dành để phòng thủ loại vụ khí trên….
Chiến sự tróng mặt đổi chiều…
Các tiểu thuyền Medang không có bị ai kiềm chế , bọn hắn điên cuồng tổ chức nhóm săn giết các đại chiến hạm thô kệch to xác ù ỳ của Liên quân.
Lúc này hai đại chiến hạm của người Medang đang chạy tóe khói phía sau là đại chiến hạm đuổi không dứt, hai con hàng to xác này chỉ là chim mồi… bọn hắn thấy địch là quay đầu chạy tóe phở làm gì có ý định tham chiến.
Nhưng lúc này hai con hàng này nhe nanh múa vuốt quay lại rồi.
Tám đại chiến Hạm Liên quân đang đuổi theo hai con hàng chim mồi thì thấy được kết của của em hàng đồng cấp độ của mình, đồng thời họ phát hiện một đám lâu nhâu thuyền nhỏ đang trèo đến… Cho nên họ phải tách ra chạy… Nhưng phía trước họ, chim mồi hai chú, quay lại cười đểu..” Bố nhịn mày hơi bị lâu rồi đấy…”.