giờ phút.
Sinh mệnh voi chiến quá cường đại, giáp mây cũng có thể giảm bớt một phần thương vong.
Voi chiến Chiêm Thành vẫn có thể lao lên phía trước.
con voi vẫn là lực lượng siêu cường.
m khoảng cách nếu không thể tiêu diệt hoàn toàn số lượng Chiến tượng này thì đám xạ thủ Ballista này chế chắc.
Nhưng số lượng voi còn quá nhiều, kể cả cách bắn tam đoạn của Ballista cũng khó có thể giải quyết hết đám này, không phải Ballista không mạnh hay xạ thủ bắn dở.
Vấn đề nằm ở chỗ chiến tượng Chiêm Thành toàn là Voi tuyển, to lớn vô cùng da đày thịt béo, sinh mệnh lực bá đạo vô song, nếu không trúng nhiều tên hoặc không trúng chỗ yếu hại thì chúng sẽ không gục ngã..
m….
m….
m….
m…..
Chiến tượng ào ào xông đến, các xạ thủ Bố Chính vẫn miệt mài lên dây nỏ cùng phát xạ.
Cả hai đang đua với thời gian.
Ai nhanh hơn kẻ đó chiến thắng.
Bỗng nhiên dị biến nổi lên.
……… Grecccccc….
Greccccc ………….
ầm ầm…..
ào ào ào………………
Đám chiến tượng Chiêm Thành như gặp được thứ gì đó kinh khủng khiếm mà lồng lộn lê sau đó đau đớn chạy loạn, nhưng chúng càng chạy càng đau đớn và càng trở nên loạn hơn.
Có những con đã trực tiếp nằm vật ra đất.
Lại nữa, rải đinh thần chưởng.
Đinh Tặc Thám báo đã trải đầy đinh trong khoản các m trước Ballista trận, độc ác, độc địa, độc nhân, độc không thể nói….
Những cây đinh chạc dài đến cả mười mấy cm nếu xuyên vào lòng bàn chân thì cảm giác lúc ấy sẽ ra sao, tự hỏi mình phải làm thế nào?
Loạn, không loạn không được.
một đám voi xông lên rầm rầm sau đó đạp đinh sắt mà lăn đùng ngã ngửa tại chỗ, ngã rồi chính tân thể chúng lại bị đinh đâm lỗ chỗ.
Những lớp sóng tiếp theo của chiến tượng bị chặn đứng bởi chính vật cản là đồng đội trước mặt.
Với tốc độ cao, va chạm là không tránh khỏi, cảm một đám lâm vào bãi đinh đã dăng sẵn không có lối về.
Tên bắn như mưa.
Ballista mặc sức lúc này thỏa thuê phá xạ, khoảng cách này lại là khoảng cách đèn pha chiếu tốt nhất, cho nên… sung sướng bắn, hạnh phúc bắn những tấm bia khổng lồ ỳ ạch đang vật lộn trong bã đinh.
Chỉ có tầm chiến tượng kịp đổi hướng tránh né đi tại nạn kinh hoàng trước mặt.
Nhưng số lượng của họ đã không còn đủ uy hiếp cho đối phương, tốc độ thì đã bị chậm lại vô số lần.
Và quan trọng hết đó là có cả trăm mũi tên đang hướng về họ.
Con số là con số quá nhỏ nhoi so với thanh nỏ Ballista.
Nhẹ nhàng giải quyết đám Chiến tượng trong sự ngỡ ngàng của Chiêm quân.
ngàn Chiêm quân ì ạch xông lên theo chiến tượng, nhằm xông vào quân định chém giết khi chúng rối loạn tan vỡi.
Nhưng họ còn cách chiến trường mấy chục m thì đã thấy tất cả chiến tượng ngã xuống rồi.
Tiếp tục xông lên hay lui về.
Lui về là không thể vì những người phía sau đang đẩy mạn và buộc đám hàng đầu tiến lên.
Người phía sau không rõ tình huống.
Chiến tượng chết hết không phải không đưa đến lợi ích gì, ít nhất chúng đã giúp cho bộ binh của Chiêm Thành có thể tiếp cận trận địa đối phương mà không có thương vong đáng kể.
Lột xột loạt xoạt… leng keng keng keng… theo tiếng tù và cùng nhịp trống nổi lên.
Legion Bố Chính đi giữa các hàng Ballista mà tiến lên chiếm cứ địa hình, Họ đã lập hàng rào khiên và bước vào tư thế chuẩn bị chiến đấu.
Đám nỏ binh thì nhanh như cắt người ôm chân đế, hai tên ôm thân nỏ mà lần lượt chạy dạt qua hai bên.
Họ đang tìm kiếm vị trí mới để lắp đặt “ hàng” tiếp tục chơi bời.
Ba ngàn binh Ma Linh Địa Lý cùng dậm rạp bước lên phía trước vừa trám vào hai cánh cùng một đội hỗ trợ phía sau Lê Dương Binh Đoàn.
Bọn họ đứng chờ địch nhân tới.
Lúc này Lý Thường Kiệt ở hai cánh mỗi cánh còn binh Tổ Môn.
Trong khi mỗi cánh của người Chiêm còn tới người.
Nhưng ông ta quyết định khởi công đánh vào hai cánh của quân chiêm.
Vì người Đại Việt còn voi chiến ở hai cánh còn người Chiêm đã không còn.
Bỗng chốc trước thành Bố Chính rơi vào hỗn chiến tưng bừng…
“Chế Bì La Ma cơ hội đến, quân Việt tụ tập ở đây rất đông, cơ hội xuôi dòng Cổn chiếm hùng quan đã đến.
Ca phòng ngự ở đây ngươi lập lức dẫn thân binh đột phá phía Tây hội họp với thủy binh tiến đánh hùng quan….Đêm lạnh… mang lấy áo choàng cuả ca…” Harivarman IV thâm tình túm chặt tay đệ đệ sau đó khoác áo choàng cho hắn.
xúc động tràn trề… lòng hừng hực quyết tâm..
“ Ca vậy còn ca thì sao…? Chế Bì La Ma có vẻ lo lắng an nguy của đại ca.
“ Ta sẽ ở đây cầm chân quân Việt càng lầu càng tốt cho ngươi chiếm hùng quan… Ma không được để ca thất vọng, không được để gia tộc thất vọng..” Harivarman IV buộc áo khoác cho em trai sau đó lay mạnh.
“ Nhưng ca ở lại nguy hiểm, hay để ta cầm cự quân địch..” Chế Bì La Ma thực tâm quan tâm an nguy của đại ca.
“ Ngươi chỉ huy đánh không lại bọn chúng, hi vọng của chúng ta nằm hết trên vai của ngươi… dùng chiến voi và thân binh rời đi nhanh kẻo lỡ thời cơ…” Harivarman IV gắt gao nắm lấy tay em trai dặn dò, gương mặt nghiêm nghị và đầy sự tin tưởng cùn hi vọng.
“ Ca ta đi ngay….” Chế Bì La Ma quật cường quát thân binh theo hắn mở đường máu lao về phía Tây.
Trong lúc đó Harivarman IV đã xuống voi chui vào đám cận vệ của hắn, cởi ra chiến giáp, cởi cả mũ đội đầu, thay bằng bộ chiến giáp bình thường của cận vệ.
Sau đó một dám dựa vào sự nhốn nháo mà lui dần về phía sau.
“Chế Bì La Ma xin lỗi, ca cón sống có ích cho gia tộc hơn là cả hai anh em cùng chết… chúc ngươi may mắn a” Harivarman IV lẩm bẩm… rồi nhờ vào sự bảo hộ của đám cận về mà lủi vào đêm đen.
Trong cái hoàn cảnh loạn lạc này thì một toán quân đào ngũ sẽ không mấy người quan tâm.
Thực tế từ lúc va chạm thì quân Chiêm đã lộ ra không thể địch nổi, chỉ chém giết phút đồng hồ dường như họ không có một tia hi vọng nào.
Không có chiến tượng quân Chiêm như hổ mất răng, quân Bố Chính thì trang bị quá hoàn hảo, % chiến giáp sắt thép cường đại.
Vũ khí thì cực kì sắc lém.
Về trình độ thì có hơn có kém nhưng tựu chung là nhỉnh hơn quân Chiêm một bậc.
Điều này không có gì khó hiểu.
Quân chiêm đã mất đi quân Sanock.
Lại mất thêm một lượng lớn thân vệ quân trích ra để ngăn cản đám Sanock nổi loạn.
Thêm vào đó khi thua trận trên cánh đồng hoang lão binh của họ chết cả hơn ngàn, bị bắt và hai ngàn này đã bị đầu độc không dùng được.
Cho nên quân Chiêm có đông hơn một chút ở hai cách nhưng thực chất đều là tân binh.
Binh tinh nhuệ của Chiêm Thành đóng ở thượng nguồn sông Cổn thực hiện nhiệm vụ tuyệt mật tấn công bất ngờ Bố Chính.
Tựu chung các yếu tố này, va chạm trực tiếp không có chiến tượng quân Chiêm Thành như vỡ tan thành bọt biển.
Thân vệ quân tinh nhuệ ½ đang đấu cùng Sanock trong thành.
½ xông lên tuyến đầu thì gặp ngay Legion Bố Chính.
Sau một thời gian ngắn va chạm thì Thân vệ quân Chiêm Thành mới hiểu được sự khác bọt giữa phối hợp nhóm cùng trang bị hoàn hảo.
Sao sánh võ lực cá nhân, Legion chưa chắc hơn quá thân vệ hoàng gia Chiêm Thành.
Nhưng so về chiến thuật nhóm, phối hợp nhóm thì đám thân vệ hoàng gia Chiêm Thành gọi Legion Bố Chính bằng sư phụ.
Cách m trước bức tường khiên của người Bố Chính các chiến binh thân vệ hoàng gia Chiêm Thành rất bình tĩnh giơ lên khiên mây kiên cố đặc biệt của mình lên để có thể che chắn và xông tới.
Những người chiến binh thân vệ hoàng gia Chiêm Thành rất bình tĩnh có tố chất tốt và được tập luyện khá công phu.
Nhưng đối diện với họ là một loạt lao Pilum bản của La Mã.
Pilum là một thứ không thể cản nối đối với hệ thông khiên, giáp của Đông Nam Á cùng như Đông Á lúc này.
Đơn giản một điều nó chính là vũ khó chảnh chọe của con nhà giàu.
Pilum Bố Chính dài .m và được chia ra làm hai phần.
Phần thân được làm bằng gỗ, phần mũi là một thanh thép dài khoảng cm và dày khoảng mm, mũi thép được tạo hình kim cương và có ngạnh để móc vào mục tiêu.
kg , tuy vậy phần thanh thép chỉ có phần mũi là được tôi luyện cứng để đâm xuyên vật, còn phần thân thép không được tôi luyện rất dễ cong khi va chạm.
Tức là loại vũ khí tinh mĩ này chỉ dùng được một lần sau đó chính là quá trình tái chế dài đằng đẵng.
Nếu không có công nghệ luyện thép cùng búa máy thì Bố Chính không thể nào nuôi nổi thứ này.
Cũng vì thứ này chưa từng bao giờ xuất hiện ở Đông Á , Đông Nam Á cho nên chẳng có thứ giáp, khiên nào được thiết kế để đề phòng Pilum cả.
Mũi thép thuôn nhọn có thể xuyên qua bất kì thứ gì, trọng lượng nặng khiến khả nưng xuyên giáp đáng nể.
Quan trọng nhất đó chính là khả năng “cong” khi va chạm mạnh khiến cho địch nhân không thể tận dụng chúng để tấn công ngươc lại Bố Chính.
Chỉ thấy hàng đầu của thân vệ hoàng gia Chiêm Thành đính chi chít Pilum, thứ chết tiệt này vừa có thể xiên chết người vừa cực kỳ vướng víu khi xuyên vào khiên.
Tức là hàng đầu của người Chiêm lúc này vô dụng.
Không bị xiên chết thì khiên cũng không thể dùng được vì mũi Pilum . m gắn lủng lẳng trên khiên.
Rút ra? Có ngạnh không rút được.
Vác cả khiên và Pilum xông lên chiến… thôi đi đừng nghĩ.
Hàng đầu thân vệ hoàng gia Chiêm Thành chùn bước nhưng họ bị ép lên từ những hàng sau.
m lại một loạt Pilum được ném ra.
Lại một mảng ngã rạp xuống máu tươi lênh láng.
m..
không khiên không che chắn, các chiế binh thân vệ hoàng gia Chiêm Thành như thịt xiên đính vào que nướng.
Các mũi thương của quân Legion chờ sẵn, rút, đam rút , đâm nhịp nhàng như xe chỉ luồn kim.
Thương mắc thì còn Gladius, Legion chiến đấu như một người thợ đang chăm chỉ làm nghề của họ mà thôi.
Hai cánh trái phải của Legion thì không dễ chịu như vậy.
Những Binh sĩ Ma Linh Địa Lý tuy rằng là lão binh nhưng trình độ không cao như đám thân vệ hoàng gia Chiêm Thành.
Xong trang bị giáp lưới hai lớp cùng vũ khí sắc bén cũng khiến cho đám tân binh Bố Chính này có thể ngang ngửa đánh lại đối thủ.
Chiến cục dằng co khát máu nhưng phe Bố Chính là nhỉnh hơn rõ ràng khi phạm vi trung tâm của họ là các Legion đã đẩy mạnh về phía trước.
Đến khi Legion đục thủng được hàng thân vệ hoàng gia Chiêm Thành mà chạm chán cùng quân lính bình thường của Chiêm thì trung quân cuộc chiến dường như an bài lặng lẽ.
Từ lỗ hổng này quân Bố Chính như một mũi dùi mà khoan thẳng vào đội hình quân Chiêm.
Hai cánh của quan chiêm hoàn toàn bị đẩy dạt và chia cắt.
Tình hình hai cánh quân trái phải của Chiêm còn thảm hại hơn nhiều, Vì nơi này toàn là tân binh của họ.
Voi của Bố Chính rất nhiều nhưng đa phần là voi thồ bọc giáp có chức năng đèn pha là chính.
Nhưng đối với tân binh Chiêm Thành thì đó là Voi Chiến bọc giáp sắt.
Lý Thường Kiệt mạo hiểm cho Vo thồ xông lên trước.
Nhưng hiệu quả là thấy rõ, đám người trước mặt sợ Voi hơn là Voi thồ sợ người.
Bọn người Chiêm rõ ràng tự né chánh Voi thồ bọc giáp sắt dẫn đến đội hình loạn tùm lum.
Lúc này một đội hình loạn không kém đó chính là Thổ binh Môn trên núi xông vào chém giết.
Người Môn trên núi không phải là tân binh, họ ở quê nhà cũng là chiến binh chiến đấu lão làng, kỹ năng cá nhân là có nhưng họ không quen đánh theo chiến thuật.
Về điểm này họ cực giống người Anak Đê.
Cho nên khi được lệnh là đám này nhao nhao xông lên chém giết.
Vốn dĩ trong trường hợp mập mờ ánh đốc bập bùng này rất dễ chém nhầm nếu không giữ đội hình.
Cũng may quân Bố Chính có đồng phục, và là loại đồng phục rất dễ nhận ra nếu không với tình cảnh ào ào đánh bừa như thế này thì đến khi trời sáng cả hai bên cùng đi nhặt xác đồng đội.
Đồng phục của người Bố Chính đó chính là giáp sắt, mũ sắt.
Cứ thằng nào có giáp sắt toàn thân đó chính là quân Bố Chính.
Đơn giản giáp lưới đã là thứ đồng phục ở Bố Chính rồi.
Ai cũng đan cho mình đến hai lớp giáp này.
Một số binh chủng đặc biệt mới được cung cấp giáp phiên mà thôi.
Cho nên dù là đêm tối cũng khó chém lộn nhau.
Mà nhỡ tay chém nhầm cũng chưa chắc chết ngay được.
Vậy là quân Môn nháo nhào xông vào quân Chiêm ở hai cánh, đan xen lẫn lộn mà chém giết, dựa vào ưu thế giáp dày để khinh dễ địch thủ.
Cứ ai cởi trần, không giáp là họ chém sạch.
Xét về loạn chiến… Người Môn… chém nhau rất tài….
…………………
Nội thành Đặng Gia, cổng phía Đông.
Khi Ngô Văn Sơn cùng đồng bọn đến nơi thì quân Sanock đã chết trên trăm người..
ngàn thân vệ hoàng gia Chiêm Thành đang dè đánh ngàn quân Sanock.
Tuy nhân số đông gấp hai nhưng vì đường xá chật hẹp cho nên thân vệ hoàng gia Chiêm Thành chưa thể ngay lập tức đẩy lui được nhánh quân hỗn đãn vừa hít ma túy này.
Legion Bố Chính đến nơi ngay lập tức được cầu treo hạ xuống đón tiếp, cổng thành mở ra.
Khi Ngô Văn Sơn hùng hổ dùng Legion đẩy lên.
Phía sau họ còn có voi đèn pha và chiến tượng Ballista.
Có chiến tượng Ballista mọi chuyện dễ dàng hơn nhiều, đèn pha rọi chiến tượng Ballista khai hỏa , hàng trước của thân vệ hoàng gia Chiêm Thành ngay lập tức kép dài mười đường máu.
Một mũi tên ít nhất đâm xuyên người gắn vào nhau như xiên hoa quả.
Legion Bố Chính không vội đẩy mạnh mà chỉ nhấn từng bước.
Họ muốn dùng Ballista để phá hủy tâm lý của địch nhân.
Cung nỏ của người Chiêm chẳng xuyên nổi khiên chắn của Lê Dương Binh Đoàn.
Mà tầm xa lại chẳng thể với tới được những Voi Ballista ở phía xa.
Nhưng thân vệ hoàng gia Chiêm Thành không phải ăn chay, họ biết rằng mình không thể đối diện trực tiếp với đám quân đội biến thái này cho nên sau khi bỏ rơi tầm xác chết thì đám này tản ra ngõ hẻm, leo nóc nhà tập kích quân Bố Chính cùng quân Sanock trên đường phố bằng cung tên.
Vậy là một cuộc chiên vũng lày trên đường phố diễn ra dọc từ cổng Đông cho đến trung tâm thành Đặng Gia.
Hai bên đều có thương vong không hề nhỏ..