Lục Thiếu Cưng Vợ Tận Trời

chương 91-4: bồn tắm, quanh co khúc khuỷu 4

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Ninh Uyển cùng tiểu trợ lý này, rất có thể là cùng một giuộc, cho dù cô có giải thích, cũng không có ích gì, sẽ không ai tin tưởng lời nói của cô, ngược lại sẽ nói cô âm hiểm.

"Cô không nói gì, có phải không còn lời nào để nói hay không!" Tiểu trợ lý dựng râu trợn mắt, một dáng vẻ hài lòng gà chó lên trời, còn ngại chuyện huyên náo không đủ lớn, kêu gọi tất cả mọi người đến đây, "Mọi người mau đến xem này, chính là người phụ nữ này hại chị Uyển!"

Miệng nhiều người xói chảy vàng, ở nơi này, rốt cuộc Cố Tử Mạt đã tin tưởng bốn chữ này rồi!

Cô cắn chặt răng, cố gắng làm cho mình bỏ qua những ánh mắt khác nhau và lời nói ác độc chung quanh, cuối cùng cô cũng nhìn rõ, giới giải trí vậy mà có thể loạn như vậy, bẩn như vậy!

"Đây là làm sao vậy ——" một giọng nói trầm thấp chen vào.

Nghe được tiếng nói, mọi người đồng thời nhìn sang.

Trước mặt ngoại trừ gương mặt đông lạnh của đạo diễn, còn có một thân chính trangLục Duật Kiêu.

Trước đó người trợ lý đã kiến thức qua không ít cậu ấm đến buổi quay phi của Ninh Uyển, bây giờ nhìn thấy Lục Duật Kiêu tới đây, cô ta tự động xếp Lục Duật Kiêu vào danh sách những cậu ấm muốn theo đuổi Ninh Uyển.

Hiện tại có người tới đây, cô ta càng cảm thấy vô cùng uy phong, cô ta chạy ngay tới, ác nhân cáo trạng trước, nói: " là cái cô gái không biết phải trái này làm thương tổn đến chị Uyển, chúng tôi đang thương lượng xử trí cô ta như thế nào đây......"

Đạo diễn đã sớm thấy rõ, lại nhìn Cố Tử Mạt bị bỏ quên đứng ở một bên, ông sợ sự tình nháo đại, đi tới trước mặt người trợ lý, nháy nháy mắt, ý tứ để cô ta khiêm tốn một chút, vừa nói, "Nơi này là chỗ nào? Đâu phải là nơi để các cô náo loạn chứ, ra cái thể thống gì nữa? Còn ngại phía truyền thông không có tư liệu sống để viết bài sao? Tất cả giải tán giải tán, thợ trang điểm, nhìn xem vết thương trên chân Ninh Uyển có thể che lấp được hay không."

Người đại diện của Ninh Uyển là người phụ nữ mạnh mẽ, nghe thấy đạo diễn nói như vậy, trong lòng bực tức, bà chưa bao giờ dễ dàng chịu thua người khác, mặc dù đối mặt là đạo diễn, cũng lạnh lùng khẽ hừ, "Che lấp vết thương ở chân? Uyển Uyển nhà chúng tôi đã bị thương thành cái bộ dáng này, còn phải tiếp tục quay phim? Hung thủ còn không có bị trừng trị! Tôi mặc kệ, nếu như vẫn để cho hung thủ nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật, Uyển Uyển nhà chúng tôi sẽ không làm cái gì hết!"

Lời nói này của người đại diện hoàn toàn không để ý đến thể diện của đạo diễn, thậm chí còn có ý hăm dọa.

Trong lòng Cố Tử Mạt cũng bắt đầu lạnh run, trong thời gian ngắn ngủi, vậy mà cô đã trở thành hung thủ, còn có cái mũ gì chưa chụp tới đầu cô đây!

Lúc này, Lục Duật Kiêu vốn trầm mặc mở miệng, giọng nói chững chạc đầy uy nghiêm cấm nói leo, "Được, nói đến trừng trị hung thủ, vậy chúng ta hãy nghiêm túc điều tra hung thủ, bắt lấy tên hung thủ này. Những mảnh thủy tinh này khẳng định không phải tự nhiên mà xuất hiện, hãy điều tra từ nguồn gốc những mảnh thủy tinh này! Chuyện này xảy ra ở địa bàn của tôi, theo lý tôi cũng nên phụ trách đến cùng, tôi sẽ cho người điều tra lập biên bản, toàn lực phối hợp sự điều tra của cảnh sát, bảo đảm điều tra chặt chẽ không xảy ra sai lầm. Các vị, thấy thế nào?"

"Chuyện này......" Người đại diện á khẩu không trả lời được, bà nhìn Ninh Uyển một cái, nghĩ đến hình tượng trước mắt của Ninh Uyển, không nhịn được nói, "Vẫn đừng nên để cảnh sát tham dự vào, chúng ta...... Chúng ta âm thầm giải quyết là được."

Người trợ lý lại càng sợ đến hồn bay phách tán, thân thể không khỏi co rúm về phía sau, từ đầu đến cuối Cố Tử Mạt chỉ đứng bên cạnh nhìn, đương nhiên thấy được phản ứng của người trợ lý, quả nhiên cô đoán không sai.

Đúng lúc đó, có người cầm một cái áo choàng tắm cho cô, vội vội vã nhận lấy, nói tiếng cám ơn, phủ áo choàng tắm lên người.

"Âm thầm giải quyết, tùy tiện chọn một người làm hung thủ sao?" Lục Duật Kiêu nghe xong, giọng điệu vẫn không nhanh không chậm nói, "Nếu loại chuyện không vui này xảy ra trên địa bàn của tôi, thì tôi nên chịu trách nhiệm toàn bộ rồi, quả quyết không thể uất ức cùng oan uổng bất luận kẻ nào."

Lời nói này của Lục Duật Kiêu cũng không phải là lời nói đùa, đương nhiên Ninh Uyển cũng biết, cô chưa từng bao giờ nghĩ đến, hôm nay vậy mà Lục Duật Kiêu lại xuất hiện ở nơi này, nếu biết Lục Duật Kiêu sẽ đến, thì thế nào cô cũng sẽ không để người trợ lý kia động tay chân như vậy.

Cô cắn môi, giận dữ vụng trộm trợn mắt liếc Cố Tử Mạt một cái, không nói thêm gì nữa, sẽ chờ xem người đại diện ra sức vì mình như thế nào.

Đạo diễn thấy chuyện này cứ tiếp tục như vậy, cũng không phải là chuyện tốt, lau mồ hôi, tiến lên mấy bước, kéo người đại diện của Ninh Uyển đến, rỉ tai với đối phương nói, "Người đàn ông này có lai lịch, anh ta chính là Lục Duật Kiêu trong tin đồn, cô hãy tự cân nhắc đi."

Người đại diện vừa nghe đến cái tên ‘ Lục Duật Kiêu ’ này, ngay cả nghe qua những tin tức lớn, cũng không khỏi bị hù dọa, bà hít một hơi, nhìn về phía chân của Ninh Uyển, liền nói, "Tôi thấy đây cũng chỉ là vết thương nhỏ, Ninh Uyển luôn luôn khoan hậu với người, nếu không lần này coi như xong đi, về sau mọi người chú ý, đừng làm ảnh hưởng đến việc quay quảng cáo."

Bà đi theo Ninh Uyển lâu như vậy, cũng hiểu Ninh Uyển, loại trường hợp giống như hôm nay, bà đã gặp qua vô số lần, lần này, bà cũng không dám xác định có phải hoàn toàn không liên quan với Ninh Uyển hay không, nếu như điều tra, Ninh Uyển gặp tai họa, tổn thất sẽ rất lớn.

Lục Duật Kiêu không hề cảm thấy ngoài ý muốn đối với phản ứng của bà ta, lúc này mới nhìn Cố Tử Mạt đang cúi nửa đầu một cái, sau đó nói với Ninh Uyển, "Ninh Uyển, cô thấy thế nào?"

Ninh Uyển không dám ngẩng đầu nhìn vào ánh mắt của anh, nhưng ngoài miệng vẫn lưu loát như thường, "Lục thiếu, thật ra thì đây chính là một chuyện nhỏ, không cần thiết phải nháo lớn, thương thế của tôi cũng không nghiêm trọng, nghe theo người đại diện của tôi, chuyện này cứ như mà quên đi."

Sau khi nghe xong, đạo diễn cùng đứng ra làm hòa, nói, "Đúng vậy Đúng vậy, Ninh Uyển của chúng ta là siêu sao tiêu chuẩn, sao có thể vì chuyện nhỏ này mà so đo chứ, chuyện này coi như xong đi."

Cố Tử Mạt hừ lạnh một tiếng, cô không tính toán tiếp tục nhìn nữa, những người này quá mức ghê tởm, cô nhìn thêm một giây cũng thấy quá ghê tởm rồi.

Cô xoay người đi, nhìn về phía trên lầu, khoác áo choàng tắm, đi qua mọi người, liền bước lên lầu.

Nếu Lục Duật Kiêu tới, thì tin chắc không có vấn đề gì mà anh không giải quyết được, cô cứ việc đi thôi.

"Cô ta...... Cô ta vậy mà......" Mọi người nghẹn họng nhìn trân trối, cái người phụ nữ chưa tẩy trừ được tội danh, lại công khai bỏ đi như vậy, thể diện cũng ghê gớm thật, còn lớn hơn cả Ninh Uyển.

Ninh Uyển nhìn Cố Tử Mạt bỏ đi như vậy, hàm răng của cô ta cũng bị cắn ra vị chát rồi.

Buổi đấu giá đêm đó, Cố Tử Mạt cũng tiêu sái như vậy, tại sao mỗi lần cô ta đều có thể như vậy?!

Còn không phải là bởi vì —— Lục Duật Kiêu!

Cô nhất định phải có được!

"Trời ạ, cô ấy đi lên lầu rồi." Có người không kềm chế được kinh ngạc, kinh hô thành tiếng.

Nơi này chính là khu nhà cấp cao, cô ta lại dám đi loạn, còn đi lên lầu, người phụ nữ này, quả thực là không biết trời cao đất rộng!

Lục Duật Kiêu cũng ngẩng đầu nhìn về phía Cố Tử Mạt, cô bước từng bước một, nghễnh đầu, từng bước từng bước, như muốn trèo lên đỉnh.

Nếu cô muốn trèo lên, sao có thể không có anh làm bạn được?

Lục Duật Kiêu đơn giản bàn giao cho người bên cạnh, rồi nhanh chóng đi theo Cố Tử Mạt lên lầu.

Anh thấy Cố Tử Mạt đi vào một căn phòng tít bên trong, cũng đẩy cửa đi vào.

Cố Tử Mạt đứng bên ngoài cửa sổ, nhìn ra vườn hoa phía ngoài, nghe thấy anh đi vào, cũng không nói lời nào.

Ngược lại Lục Duật Kiêu lại đẩy cửa phòng tắm ra, vặn nước nóng cho cô, nói với cô, "Tắm đi, đừng để cảm lạnh."

Cô nghe theo, đi vào.

Điều hòa cảm xúc thật lâu, cô mới cởi bỏ quần áo, bước vào trong bồn tắm, cô nặn sữa tắm ra, mỉm cười với chính mình trong gương, "Trong nước có thủy tinh, thật khôi hài, buồn cười không? Thật buồn cười."

Buồn cười nhấtvẫn là chính cô, lại bị rơi vào cái tính kế nhỏ nhặt này, nếu không phải có Lục Duật Kiêu ở đây, có lẽ cô đã bị đám người kia đưa vào trong ngục giam rồi.

Cửa phòng tắm bị gõ vang, truyền đến một giọng nữ ấm áp, "Tiểu thư, chúng tôi đưa quần áo tắm rửa cho cô, có thể đi vào sao?"

Cố Tử Mạt quay lại nhìn bố cục phòng tắm một chút, trong phòng tắm có phòng nhỏ ngăn cách, cho bọn họ đi vào cũng không sao, cô nói vọng ra phía ngoài: " các côi vào đi, đặt quần áo trong phòng nhỏ ngăn cách phía ngoài là được, cám ơn các cô."

"Không có gì, vậy chúng tôi tiến vào."

Ngay sau đó, chính là tiếng mở cửa. Cố Tử Mạt im lặng nín thở, nghe họ đi vào, lại đi ra ngoài.

Lúc bọn họ đi, còn không khỏi nghị luận cảm than một trận.

Một người trong đó nói, "Nhìn Lục thiếu ở khoảng cách gần, mới phát hiện rất đẹp trai rất có khí thế, thực sự không thể ngăn đầu óc tôi không mơ màng rồi, haiz, vừa rồi tôi suýt té xỉu đấy."

Một người khác cười nói, "Đừng có háo sắc, người ta là người mà cô có thể nghĩ đấy sao, tự hiểu lấy bản thân mình đi được không?"

Mặc dù chỉ là lời vui đùa vô ý, nhưng Cố Tử Mạt lại cảm thấy giống như bị nói trúng tâm sự vậy, từ trong đáy lòng lộ ra sự chua chát dày đặc.

Theo đó, cô gái phía trước lại nói, "Cô nói chẳng lẽ Lục thiếu lại coi trọng cô ấy."

Một người khác phản bác, "Làm sao sẽ, là coi trọng Ninh Uyển đi, cô suy nghĩ nhiều."

Cố Tử Mạt nghe, trong lòng càng thêm chua xót, cô vùi mình trong nước, cho đến khi không thể thở nổi, mới thò đầu ra, há miệng thở dốc.

Sau đó, cô nghe thấy tiếng cửa nặng nề bị đẩy ra, lại truyền tới tiếng bước chân trầm ổn có lực, cô biết là anh, lại ngâm nước thêm một lát, mới đi ra ngoài thay quần áo.

"Giải quyết sao?" Cô hỏi anh, giọng nói nhàn nhạt, chính là một câu hỏi đơn giản.

"Nếu như anh nói là không có giải quyết, thì em sẽ nghĩ sao?"

"Vậy tôi sẽ tự nghĩ biện pháp giải quyết." Cô quật cường đáp.

Mỗi chữ cô nói ra, khóe miệng của anh liền rũ xuống một phần, cho đến lúc cuối cùng không có một chút ý cười.

Chốc lát, anh gật đầu một cái, "Tùy em."

Sau đó, lại là một trận trầm mặc, chợt, anh lại nói, "Anh cũng chọc em...em có phải cũng nên trả thù anh hay không?"

Cô khẽ run lên, cúi đầu không nói gì, giống như là đang cố gắng tất cả dũng khí của bản thân.

Sau đó, cô cười với anh, "Tiêu tiền của anh, coi như là trả thù đi, chẳng qua cũng may tối hôm qua đã nghĩ thông suốt, cho nên đã trả lại những vật phẩm với giá trên trời đó cho anh thôi."

Lục Duật Kiêu sâu sắc nhìn cô một cái, không nói một lời đi tới bên cửa sổ.

Anh không nhúc nhích, giống một bức tượng điêu khắc, ánh mắt đặt trên cửa sổ lớn sát đất. Cô không biết, giờ phút này ánh mắt mờ mịt nhìn chằm chằm vào bong lưng anh của cô lúc này bị thủy tinh sáng bóng phản ánh lại, đang rơi vào trong mắt của anh.

"Anh có thích Ninh Uyển hay không?"

Anh cau mày, quayđầu, "Sao lại hỏi như thế."

Sắc mặt Cố Tử Mạt tái nhợt, thoạt nhìn rất không tốt, trong mắt Lục Duật Kiêu, cô giống như luc snaof cũng có thể té xỉu vậy, giờ phút này, cô nhu nhược đến mức khiến anh hoảng sợ.

Cố Tử Mạt cúi đầu nhếch môi, lẩm bẩm nói nhỏ, "Tất cả mọi người cảm thấy, anh nên thích cô ấy, ngay cả em cũng cảm thấy như vậy."

Anh đến gần cô, đèn thủy tinh trên trần nhà tản ra vầng sáng rơi lên trên người hai người, anh không trả lời mà hỏi lại, "Sao sắc mặt lại kém như vậy? Bị cảm lạnh phát sốt rồi?"

Cô nhìn người đàn ông cao lớn trước mặt, đôi mắt đen xinh đẹp giờ phút này hiện đầy quan tâm, trong lòng khẽ động, rất muốn cứ như vậy chui vào trong ngực của anh, từ nay về sau không quan tâm gì nữa.

Đầu của cô không thể khống chế nhớ lại hơi ấm khi bị anh ôm trong ngực, nhớ lại cảm giác anh vây quanh cô, cô giống như là trúng độc, đặc biệt là vào những lúc cảm thấy bi thương như vậy.

Cô ghét những người đó, cô cảm thấyhọ ghê tởm, cảm thấy ánh mắt của bọn họ đều là sai! Ở trước mặt bọn họ, cô sẽ cảm thấy toàn bộ thế giới đều là lạnh lẽo, không có độ ấm.

Mà ở trước mặt anh, lại khác.

Cô có thể cảm thấy rất ấm áp, có thể cảm thấy rất an tâm, cho nên sau khi anh xuất hiện, cô có thể không chút kiêng kỵ lên lầu, có thể tùy ý chạy trốn ánh mắt của bọn họ.

Truyện Chữ Hay