Hai người trong xe đều đang mong đợi một tin tức lớn xuất hiện.
Nhưng dù gì nữ paparazzi cũng là phụ nữ nên có chút lưỡng lự, lướt qua lướt lại trên màn hình máy ảnh để xem những tấm hình đã chụp buổi chiều.
Trong hình, sắc mặt Lộ Ký Thu rõ ràng có cái gì đó không đúng, vừa cúi đầu vào thùng rác nôn khan một trận, ngay cả chân tay cũng có chút không ổn.
“Anh, anh nói Lộ Ký Thu thật sự mang thai sao? Nhìn không quá giống…”
Người đàn ông tóc xoăn lại ‘sax’ một tiếng, liếc mắt nhìn màn hình nhỏ của máy ảnh, nói một cách đầy tự tin: “Yên tâm đi, nhất định là đến đây phá thai.”
Người phụ nữ đặt máy ảnh xuống, vén rèm cửa sổ của xe lên, nói nhỏ: “Bên phải là khoa cấp cứu, bên trái là khu nằm viện, nếu Lộ Ký Thu thật sự mang thai thì không phải là nên đến khoa sản hay sao? Làm sao mà đã lâu như vậy còn chưa ra?”
Nghe thấy thế, giữa chân mày của người đàn ông cũng không khỏi nhíu chặt, nói như vậy cũng có đạo lý.
Nhưng mà điểm tự mình nghi ngờ đã bị thay đổi ngay trong giây tiếp theo.
“Không phải em không biết, những nghệ sĩ nổi tiếng này thông minh hơn người, có lẽ lo lắng đi khám khoa phụ sản sẽ bị phát hiện nên đến đây… Hoặc là đến nằm viện dưỡng thai… Dù sao khẳng định là có tin tức lớn!”
Nghe thấy người đàn ông trả lời chắc như đinh đóng cột nên người phụ nữ có chút không hiểu, “Anh, sao anh có thể xác định chắc chắn như vậy?”
Người đàn ông nhếch miệng cười, vỗ vỗ điện thoại ở bên cạnh, giả vờ thần bí nói: “Mấy ngày hôm trước anh có nhận được tin, tin tức nói Lộ ký Thu và Lục Nhất Hành có biến lớn, ám chỉ anh chú ý nhiều hơn. Anh thấy chứ, tám chín phần chính là chuyện Lộ Ký Thu mang thai.”
“Thật sự? Anh, anh lấy tin tức ở đâu? Có đáng tin hay không?” Người phụ nữ vừa kích động vừa tò mò hỏi.
“Tất nhiên là đáng tin cậy, đây chính là —— “
Nói được nửa chừng, người đàn ông nuốt nước bọt.
“Nhưng sao?” Người phụ nữ cau mày, hiển nhiên là nghe không hiểu.
Người đàn ông ho khan hai tiếng, “Em cứ mặc kệ đi, dù sao tin tức rất đáng tin cậy.”
Nói xong, người đàn ông tóc xoăn lại nhìn về phía đèn sáng của bệnh viện.
Trước đó, đám người Diệp Dũng không dám tung tin với bọn họ, nhưng anh ta không phải là kẻ dễ bắt nạt như vậy, có tin tức nóng đáng tin cậy, chỉ cần anh thủ ở nơi này, tiêu đề tin nóng tất nhiên là của anh ta.
Khu giường đơn trên tầng năm của bệnh viện.
Buổi tối, gió ngoài cửa sổ thổi nhẹ qua làm cho những chiếc lá thưa thớt trên cây phát ra âm thanh xào xạc.
Trên hành lang, các bác sĩ, y tá thường xuyên đi ngang qua các phòng bệnh, mặc dù cửa phòng đóng chặt nhưng tấm cửa mờ mờ ở giữa vẫn có thể nhìn thấy được ánh sáng bên ngoài.
Lộ Ký Thu co rụt người lại, trên mu bàn tay phải còn dán băng y tế, chỗ đâm kim có chút đau nhẹ.
“Tay còn đau không?”
Phía sau đột nhiên vang lên tiếng hỏi thăm ân cần của anh.
Lộ Ký Thu quay lưng lại, lăn qua lăn lại trên giường bệnh không tính là rộng rãi, lẩm bẩm nói: “Không có đau lắm ạ!”
Bởi vì treo mấy chai nước nên giờ rút kim ra thì tay cô vẫn có chút phù nề.
Hai người lại ăn ý yên lặng một lúc, Lộ Ký Thu nằm bên phải giường, mí trên và mí dưới từ từ đánh nhau. Nhưng khi cô nằm bên cạnh Lục Nhất Hành, cảm giác tồn tại của anh quá mãnh liệt, làm cho cô buồn ngủ cũng không dám ngủ.
Sau khi Lộ Ký Thu ngáp đến lần thứ ba, Lục Nhất Hành ở bên cạnh rốt cuộc cũng không thể nằm xuống nữa.
Đột nhiên ngồi dậy, liếc nhìn Lộ Ký Thu đang đưa lưng về phía mình, họ nhẹ một tiếng, nói: “Anh đi tắt đèn…”
“Không, không nên!” Lộ Ký Thu buột miệng kêu lên.
“Anh muốn ngủ.” Lục Nhất Hành cố ý nói câu này với giọng điệu rất buồn ngủ, nghe có vẻ như anh đang rất mệt.
Lộ Ký Thu khẽ cắn môi dưới, không thể làm gì khác hơn là gật đầu đồng ý.
Phòng bệnh không còn ánh đèn, trong nháy mắt, tiếng hít thở của hai người đặc biệt rõ ràng.
“Lộ Ký Thu!”
“…Dạ?”
“Hoặc là em qua đây, hoặc là anh qua, em chọn đi!”
“…”
Lộ Ký Thu mím môi, rất bị động khi anh được anh ôm vào lòng.
Lồng ngực ấm áp của anh dán ở sau lưng, trên mặt cô lập tức đỏ bừng, cô họ nhẹ một tiếng để cố gắng giảm bớt xấu hổ. Nhưng khóe miệng lại không khỏi cong lên một vòng cung nhỏ, tựa vào trong ngực anh ngủ gần như vậy thật giống như lần đầu tiên ngủ chung của hai người.
“Lần đầu tiên ôm nhau ngủ, em nhất định phải đưa lưng về phía anh sao?”
…
Lộ Ký Thu giả vờ tự nhiên trở mình trong ngực anh, nằm thẳng người bên phải giường bệnh, nhắm mắt dưỡng thần, giống như chỉ đơn giản xoay người mà thôi.
Lục Nhất Hành cong môi, không tiếp tục làm cho cô xấu hổ.
“Sáng mai muốn ăn gì?”
Lộ Ký Thu không khỏi hỏi anh: “Anh đi mua sao?”
“Anh đã quên mất thân phận của mình rồi sao?”
“Nghệ sĩ cũng phải sinh hoạt, là bạn trai, đi mua bữa sáng cho bạn gái mình thì cũng rất hợp lý mà.”
Nghe có vẻ như không có gì sai.
Đúng lúc hai người đang thảo luận xem sáng mai nên ăn cháo hay sữa đậu nành…
【Cốc, cốc——】
Tiếng gõ cửa vang lên, y tá Lý trực ca đêm đẩy cửa bước vào, “Xin lỗi, đã đến lúc đo nhiệt độ rồi…”
Bầu không khí trong phòng bệnh bỗng chốc xấu hổ tới cực điểm.
Y tá Lý đặt nhiệt kế lên tủ thấp trước cửa, sau đó nhanh chóng nói một câu: “Tôi, mười phút nữa tôi lại lấy.”
Sau đó, cửa phòng bệnh bị đóng lại.
Đơn giản và gọn gàng.
Đánh gãy khoảnh khắc thân mật của nghệ sĩ đình đám, vận khí quả thực là quá may mắn rồi!
Y tá Lý đỏ bừng mặt đi về phòng nghỉ của y tá, vừa ngồi xuống thì đã thấy đồng nghiệp Tiểu Vương đi tới, nói: “Y tá trưởng nói có giường cho người nhà, có muốn đưa cho ảnh đế Lục không nha?”
“Không cần, không cần!” Y tá Lý vội vàng ngăn đồng nghiệp Tiểu Vương lại, giải thích: “Chị vừa mới nhìn thoáng qua, chắc là không cần, Em đưa qua cho người ở khu phía nam đi.”
Dù gì y tá Lý cũng là khán giả trung thành của 《Gặp Gỡ Người Yêu Lý Tưởng》, vì vậy việc nhỏ này vẫn có thể giúp!