Từ・mù đường・Tử Du đương nhiên cũng không lo Tề Vũ Hiên sẽ bắt cóc y đem đi bán, trên thực tế, nhìn thấy Tề Vũ Hiên đèo y đến địa điểm càng lúc càng thêm hẻo lánh, trong lòng y thực sự có một điểm hưng phấn be bé nhỏ xinh.
Ý niệm PLAY trên lưng ngựa đã bị y đập nát, bất quá PLAY dã chiến vẫn có khả năng thực thi. ╮(╯▽╰)╭
Trong phạm vi được Tề Vũ Hiên cho phép, Từ Tử Du vẫn tiếp tục giở trò, tựa hồ đã dám chắc Tề Vũ Hiên nhất định sẽ không bởi lý do này mà quẳng y khỏi lưng ngựa, y càng thêm hăng hái phấn khích mà sờ tới sờ lui.
Con tuấn mã đen tuyền đang chở họ mỡ phì thể tráng, bốn vó như bay, thực mau liền mang họ tới trước một cửa động.
Tiến sát đến hang động, Tề Vũ Hiên ghìm chặt dây cương, cùng Từ Tử Du nhảy xuống ngựa.
“Vũ Hiên, đây là nơi nào?” Từ Tử Du tò mò nhìn vào cái miệng đen ngòm, mở miệng hỏi.
“Trong chốc lát ngươi sẽ biết.” Tề Vũ Hiên buộc ngựa vào một gốc cây, hiếm được một lần bí bí ẩn ẩn. Đọc Full Tại
“Nga.” Từ Tử Du vươn tay phủng má, cười tủm tỉm chờ mong Tề Vũ Hiên trao cho y một cái “kinh hỉ”, nội dung chi chi đó một chút cũng không quan trọng, chỉ cần Tề Vũ Hiên có suy nghĩ này dành cho y thôi cũng đủ để y mừng như điên rồi.
Lôi ra một cây đuốc từ chiếc túi bên hông ngựa đưa cho Từ Tử Du, Tề Vũ Hiên quẳng lên vai mình một cái bọc.
Cái bọc nhỏ của Từ Tử Du là y vì muốn phòng ngừa xảy ra chuyện ngoài ý muốn mà chuẩn bị, bởi vậy y thập phần tò mò, Tề Vũ Hiên cũng chuẩn bị một cái, bên trong lại chứa những thứ gì?
“Đi.” Tề Vũ Hiên từ trước đến nay vẫn không phải là một người nhiều lời, chỉ thở ra độc một chữ, rồi đầu tàu gương mẫu dẫn đường vào trong.
Từ Tử Du vội vàng theo sau, nhìn tấm lưng dày rộng của Tề Vũ Hiên, trong lòng mỹ lệ dâng trào.
Nhìn xem, dáng người này, dáng đi này, nga cả người mẫu ở thế giới hiện đại đều không có khí vị như Tiểu Hiên Hiên của ta. Cũng chính là đám người ở thời đại này không biết thưởng thức, nếu là ở hiện đại, loại hình soái ca lãnh khốc như Tiểu Hiên Hiên, còn không biết sẽ mê chết đến bao nhiêu nam nữ đâu……
Chậc chậc, eo này mông này quả thực là nhìn ở góc nào cũng thấy dụ hoặc vô cùng, nếu hắn có thể múa cột cho ta thì tốt rồi, đáng tiếc, lấy bản tính bảo thủ của Tiểu Hiên Hiên, phỏng chừng sẽ không bao giờ có khả năng làm được đến loại sự tình này……
Từ Tử Du lau lau nước miếng rớt đầy trên mặt, không thèm cả chớp mắt nhìn chằm chằm vào mông Tề Vũ Hiên.
Tề Vũ Hiên tuy rằng đi ở phía trước, không ngoái đầu nhìn lại, nhưng ở trong sơn động này, ngoại trừ tiếng bước chân hai người, vang lên rõ nhất vẫn chính là âm thanh nuốt nước miếng của Từ Tử Du……
Biểu cảm trở nên thực vi diệu, Tề Vũ Hiên có điểm không thể nắm rõ tâm thái của bản thân lúc này, xét về mặt lý, hắn hẳn là nên tức giận, giận Từ Tử Du “không biết liêm sỉ”, nhưng một góc nhỏ trong trí óc hắn lại đang không ngừng hoan hô nhiệt liệt, ăn mừng thân thể mình cư nhiên lại có lực hấp dẫn đến thế đối với Từ Tử Du.
Tề Vũ Hiên là một nam nhân, hắn đương nhiên biết rõ dục vọng của giống đực thiên hướng trực giác cỡ nào. Nếu một người không ngừng miệng hô to gọi nhỏ nói ái ngươi, nhưng thân thể là không xảy ra một chút phản ứng gì, điều đó chỉ có thể cho thấy người này hoàn toàn là dối trá, chứ không phải khiêm cung thủ lễ chi.
Ở trong ấn tượng của hắn, thủ lễ thực chất là khắc chế được dục vọng của bản thân, mà không phải là hoàn toàn không có dục vọng.
Bởi vậy mới nói…… Hiện tại, hắn là đang vì Từ Tử Du thèm hắn nhỏ dãi mà cao hứng sao? Đọc Full Tại
Tổng cảm thấy tựa hồ có chút gì không ổn…… →_→
Sơn động rất sâu, Từ Tử Du nối bước Tề Vũ Hiên đi rất lâu mới bắt đầu thoang thoảng ngửi thấy một cổ hương vị đặc thù.
Cận thận khịt mũi ngửi, thực mau phân biệt được là mùi lưu huỳnh, tròng mắt Từ Tử Du khẽ động, lập tức mơ hồ đoán được nguyên do Tề Vũ Hiên kéo y đến tận đây.
Cùng với vị lưu huỳnh càng lúc càng trở nên nồng đậm, khóe môi của Từ Tử Du chính là mỗi lúc một dương cao, trong tai truyền đến tiếng nước chảy ào ạt, rẽ qua một bước ngoặt, cảnh đẹp ập đến khiến Từ Tử Du khiếp sợ trợn mắt ngước nhìn.
Tuy đã sớm chuẩn bị tâm lý, y cũng không nghĩ cảnh tượng được chứng kiến sẽ là như vậy.Con động chạy dọc thẳng vào trong núi tạo thành một cái “đại sảnh” trống trải, ấm áp tựa gió xuân, ở giữa là một thác suối nước nóng ào ạt sủi bọt chảy dốc, phần bờ xung phía còn bao bọc bởi một tầng thảm cỏ dày đặc.
Loại thực vật ngành rêu vô danh này sinh sôi đến thập thập phần phần mềm mại, đạp chân lên dễ chịu thoải mái vô cùng.
Trên trần đại sảnh còn sinh trưởng hằng vô số các loại thực vật thuộc họ dây đằng, trên thân điểm xuyết một chút đốm sáng đủ loại màu sắc, những đốm sáng này lập lòe không dứt, chẳng khác nào đang mô phỏng một bầu trời ngập sao, khiến toàn bộ không gian liền biến thành một khoảng trời đêm vô cùng chân thực.
Những điểm sáng kia còn rải rác ở trên vách động, Từ Tử Du tò mò bước lại nhìn, mới nhận ra, những đốm lập lòe ánh huỳnh quang này lại chính là ốc sên.
“Thực xinh đẹp……” Từ Tử Du kinh ngạc cảm thán, y đột ngột ngoảnh đầu nhìn Tề Vũ Hiên, “Ngươi là như thế nào mà phát hiện ra nơi này?”
Khóe miệng Tề Vũ Hiên khẽ nhếch, “Trong một lần hành quân đã đi qua nơi này, vô tình tìm được.” Nói xong hắn do dự một hồi, lại mở miệng hỏi. “Ngươi thích sao?”
“Đương nhiên là thích!” Miệng Từ Tử Du quả thực sắp ngoác ra đến tận mang tai, một nơi xinh đẹp đến ngần này, không chỉ có các bé nữ sinh đam mê lãng mạn mới thích, y đồng dạng cũng mê mẩn.
“Ngươi thích liền hảo.” Tề Vũ Hiên thấp giọng đáp, trong mắt hắn một tia tình cảm ấm áp chậm rãi chảy xuôi.
Từ Tử Du rốt cuộc đè nén không nổi nỗi hưng phấn trong lòng nữa, nhào lên ôm lấy Tề Vũ Hiên hung hăng hôn loạn.
Tề Vũ Hiên hơi hơi hé miệng, mặc cho y ở trong miệng mình nháo loạn làm càn, hiện giờ hắn đã hoàn toàn minh bạch, trừ phi Từ Tử Du chủ động thoái nhượng, bằng không, ở trên phương diện hôn môi, hắn hoàn toàn không có khả năng công thành đoạt đất.
Môi lưỡi dây dưa toát ra tiếng nước nhão nhoẹt, Tề Vũ Hiên ôm lấy eo Từ Tử Du, nhẹ nhàng vuốt ve dọc lưng y.
Từ Tử Du hấp thu dịch ngọt của miệng đối phương, đôi tay linh hoạt lột bỏ quần áo Tề Vũ Hiên, lúc này cũng không thể không dành tặng cho kỹ năng thoát y phục của tiểu Từ đại phu đôi lời khen ngợi, xoát xoát vài nhát đã hoàn thành chỉ tiêu đến chuẩn chỉnh, Tề Vũ Hiên còn chưa kịp chớp mắt, trên người đã bị lột đến chỉ còn lưu lại một kiện quần lót……
Tề Vũ Hiên, = _。=
“Vũ Hiên…… Vũ Hiên…… Chúng ta làm một lần được không……” Từ Tử Du liếm láp yết hầu Tề Vũ Hiên, hàm hàm hồ mồ lẩm bẩm.
Tề Vũ Hiên bị y vân vê sờ soạng đến hứng khởi, không khỏi nổi sóng tâm tư, nguyên bản hắn muốn đem Từ Tử Du đến đây là vì đau lòng y tối ngày bận rộn, muốn giúp y thả lỏng đôi chút. Địa điểm này ẩn nấp cực kỳ, ngoại trừ hắn cơ hồ không còn ai hay biết, nếu hai người họ có thực sự làm chút sự tình gì tại nơi đây……
Mặt Tề Vũ Hiên có chút đỏ lên, hắn thực hổ thẹn, đối diện với dụ hoặc của Từ Tử Du, điều hắn nghĩ đến không phải là nghiêm ngắc cự tuyệt y, mà lại là cảm thấy may mắn bản thân trước khi lên đường vì tính toán ngâm suối nước nóng, đã cẩn thận chuẩn bị thêm hai bộ quần áo……
Hắn lặng lẽ ngoảnh mặt đi, lại một lần nữa khắc sâu cảm nhận, rằng kể từ khi ở bên Từ Tử Du, tiết tháo của hắn thực sự đã rớt rụng gần hết……
“Vũ Hiên…… Ta muốn ngươi……” Từ Tử Du vốn luôn bày tỏ tình cảm trắng trợn như thế, y nhẹ nhàng đặt môi lên ngực Tề Vũ Hiên, lưu lại trên đó một dấu hôn.
Tề Vũ Hiên trầm mặc nửa ngày, đau buồn gửi tặng cho tiết tháo của bản thân lời chia ly cuối cùng, rồi mới chậm rãi cất tiếng đáp, “Hảo……”
“Vũ Hiên…… Cái gì kia? ? ! !” Từ Tử Du ngẩng phắt đầu, đầy mặt không dám tin mà nhìn Tề Vũ Hiên.
Loại lời nói này y đã lải nhải không biết bao nhiêu lần, nhưng Tề Vũ Hiên vẫn chưa từng đáp ứng, hiện tại thực sự nhận được sự đồng ý của Tề Vũ Hiên, y ngược lại cảm thấy có chút không tưởng.
= _。=
“Ngươi là muốn làm hay không đây!” Tề Vũ Hiên nghiến răng gằn ra từng chữ. Thân là một nam nhân, đáp ứng cái loại yêu cầu kia vốn dĩ đã đủ nam kham rồi, gia hỏa này còn dám bày ra một bản mặt kinh ngạc thảng thốt, thực sự không khỏi khiến hắn cảm thấy ít nhiều bực bội.
“Làm! Đương nhiền là phải làm!” Từ Tử Du lập tức liền phủi bay mọi ngỡ ngàng, âm điệu chắc như đinh đóng cột mà phán. Thực vất vả mới nhận được sự cho phép của Vũ Hiên, chỉ có đồ ngốc mới không làm.
“Chúng ta vào suối nước nóng?” Từ Tử Du dò hỏi, ở trên bờ tuy cũng có thể làm, nhưng ở trong suối nước nóng sẽ càng thêm thoải mái.
Tề Vũ Hiên dùng hành động thay lời nói để trả lời, hắn lột bỏ kiện vải cuối cùng còn sót lại trên người, rải bước tiến vào trong suối. Nếu đã đáp ứng Từ Tử Du, hắn đương nhiên sẽ làm một bộ ngượng ngùng e lệ nữa, đều là nam nhân, những gì có trên người hắn Từ Tử Du cũng không thiếu, trần truồng cái khỉ gì, đối với Tề Đại tướng quân của chúng ta mà nói cũng chẳng phải là sự kiện gì to tát……
Mắt thấy Tề Vũ Hiên trầm mình xuống nước, Từ Tử Du lập tức vận hết tốc độ cởi sạch quần áo trên người, cũng vọt vào cùng.
Vừa tiến vào trong nước, Từ Tử Du liền nhịn không nổi mà bổ nhào lên người Tề Vũ Hiên, tuy rằng không biết lý do gì đã khiến Tề Vũ Hiên đồng ý với yêu cầu của y, bất quá cứ ăn được vào trong bụng cái đã mới là an toàn nhất.
“Ngô……” Môi lưỡi dây dưa khiến nhiệt độ cơ thể hai người cấp tốc vọt lên, da thịt đang dán chặt tựa hồ như sắp bốc cháy, mang đến một cổ khoái cảm khiến lòng người run rẩy.
Từ Tử Du hôn lên mọi nơi y có thể chạm đến, dọc theo gương mặt cương nghị, một đường từ cái mũi cao thẳng xuống đôi môi rắn chắc, liếm láp mỗi tấc da tấc thịt của Tề Vũ Hiên.
Làn da sẫm màu lúa mạch vốn không mềm mại, ngược lại còn có chút thô ráp, trên vân da ngập tràn mị lực của giống đực còn rải rác những vết sẹo mờ.
Mỗi đạo vết sẹo đều là một chiếc huân chương, chứng minh nhiệt huyết cống hiến của Tề Vũ Hiên đối với Đại Lương Quốc, Từ Tử Du dùng đầu lưỡi phác họa lại hình dạng của những vết sẹo đó, tôn thờ ái nhân của chính mình.
“Đừng…… Ngứa……” Tề Vũ Hiên không khỏi nghiêng người né tránh, đôi mắt có điểm ướt át.
Từng cái hôn nhẹ tựa lông tơ kia mang lại cho hắn một lại cảm giác được quý trọng nâng niu, vị Tề Tướng quân từ trước đến nay đều gánh vác trọng trách bảo vệ Đại Lương Quốc, tại thời khắc này chân chính cảm thụ được sự chở che Từ Tử Du dành cho mình.
Nụ hôn của Từ Tử Du vừa nhẹ nhàng lại êm ái, đầy ắp tình yêu. Tề Vũ Hiên nhắm nghiền mắt lại, cảm nhận từ đối phương từng đợt từng đợt sóng tình yên ả lại kéo dài không dứt.
Ta yêu ngươi…… Ta yêu ngươi…… Ta yêu ngươi……
Từ Tử Du qua những cái hôn kia không ngừng lặp lại lời thề ấy, y ngẩng đầu, nhìn nét lãnh lệ vốn chẳng mấy khi rời khuôn mặt của Tề Vũ Hiên giờ bởi vì nhu tình của y mà tan chảy, để lộ ra ánh mắt mỗi lúc một thêm thâm thúy.
Từ Tử Du khẽ bật ra một tiếng cười nhẹ, cúi đầu ngậm vào miệng bộ vị sớm đã dựng thẳng kia.
Tề Vũ Hiên chợt cuộn chặt tay, cắn môi dưới, nhưng vẫn trước sau không đổi khắc chế tiếng rên rỉ khỏi thoát ra đến miệng.
“Vũ Hiên, nơi này chỉ có đôi ta, ngươi có thể thả cho thanh âm của mình được tự do.” Từ Tử Du một bên phun ra nuốt vào vật thể trong miệng, một bên hàm hồ khuyên nhủ.
Sắc mặt Tề Vũ Hiên đỏ bừng, cũng không rõ là bởi vì bị nhiệt khí hung nóng, hay vẫn là bị ngôn luận vô sỉ của Từ Tử Du chọc giận……
Suối nước nóng không sâu, chỉ ngấp nghé hông Tề Vũ Hiên, Từ Tử Du mút nuốt tính khí của đối phương, ngón tay lại vần dọc theo vòng eo hướng xuống mặt sau sờ soạng.
Trong nháy mắt chạm được đến bộ vị bí ẩn kia, Từ Tử Du tức thì cảm nhận được thân thể Tề Vũ Hiên cứng lại. Nhưng hắn thực mau liền khắc chế, hơn nữa còn cưỡng bách bản thân thả lỏng người.
Mắt Từ Tử Du lóe lên một tia đau lòng, y biết làm một nam nhân cường ngạnh, để hắn chịu đựng hành vì của y có bao nhiêu vất vả, bởi vậy chỉ có thể thúc đẩy thao tác, tranh thủ trong thời gian ngắn nhất có thể hoàn thành khuếch trương.
Tề Vũ Hiên nghiến chặt răng, mạnh mẽ áp chế khao khát muốn bẻ gãy những ngón tay kia. Sự tình lần ấy hắn tuy có ký ức, nhưng càng khó quên hơn lại chính là khoái cảm vô bờ, loại cảm giác nơi bộ vị bí ẩn bị ngón tay xâm nhập này quả dễ khiến người phát điên.
Từ Tử Du kiên nhẫn khuếch trương mật huyệt phía sau của Tề Vũ Hiên, ở quanh đây không có thuốc bôi trơn, chỉ có thể mượn nước suối hỗ trợ tiến hành nới lỏng. Đây là lần đầu đầu tiên Tề Vũ Hiên khi ở trạng thái thanh tỉnh cho phép y tiến vào, vạn nhất y làm đối phương bị thương, cơ hội nằm trên liền sẽ tuyệt đối không bao giờ trở thành hiện thực được nữa……
Vì “tính phúc” của bản thân, Từ Tử Du vận dụng đến mười hai phần tinh lực, dùng ngón tay từng chút từng chút thăm dò lối vào thân thể Tề Vũ Hiên.
Vật thể đang ngậm trong miệng cũng không ngừng bị kích thích, chỉ có thể miễn cưỡng bảo trì trạng thái, Từ Tử Du thực lo lắng bản thân nếu là tiếp tục lại cọ xát, chỉ chốc lát nữa thôi, đại tiệc ngày hôm nay y liền ăn không đến…… QAQ
“Ngô!” Một tiếng rên ngắn ngủi buột khỏi miệng Tề Vũ Hiên lập tức thu hút sự chú ý của Từ Tử Du, y nhanh như cắt hướng ngón tay đến điểm vừa rồi mình vừa sờ soạng, ấn xuống, quả nhiên lại thành công khiến đối phương phát ra một tiếng kinh hô.
Tìm được rồi!
Từ Tử Du nheo mắt, dùng sức nhằm thẳng vào địa điểm đó mà nhấn nhá, vật cứng trong miệng run rẩy không ngừng, đột ngột trướng lớn thêm một phân.
Hô hấp của Tề Vũ Hiên tức khắc trở nên dồn dập, hai chân mềm oặt xuống, thiếu điều khụy ngã.
Từ phía sau truyền lại một cảm giác thập phần kỳ diệu, khiến toàn thân hắn tựa hồ như lên men, phảng phất như một cái chốt mở, sự tình diễn ra đêm hôm đó lập tức ùa về trí óc hắn.
“Chúng ta qua bên kia?” Từ Tử Du đỡ lấy đôi chân đã mềm nhũn của Tề Vũ Hiên, tiến lại gần phía bờ, ngâm suối nước nóng tuy thực thoải mái, nhưng sự việc kế tiếp vẫn là ở trên bờ làm mới càng thuận tiện.
Tề Vũ Hiên toàn thân trần trụi nằm sấp trên mặt đất, phần eo mềm dẻo uốn thành một đường cong duyên dáng. Thân thể tinh tráng sau hàng năm trời luyện võ không tồn tại dù chỉ nửa thớ thịt thừa, đường nhân ngư trên eo rành mạch rõ ràng.
Huyệt khẩu bị dãn căng đang bị ba ngón tay cắm vào, không ngừng khuếch trương rồi cọ xát, lại thường thường ấn vào điểm mẫn cảm nằm sâu trong thân thể hắn.
Tề Vũ Hiên cắn chặt môi dưới, không chịu phát ra bất luận tiếng rên nào, nhiều nhất cũng chỉ gầm gừ chút thanh âm, nhưng hắn càng cố tình ẩn nhẫn lại chỉ càng khiến Từ Tử Du thêm hưng phấn.
“Vũ Hiên…… Ta muốn tiến vào trong ngươi.” Từ Tử Du liếm láp bờ môi khô ráo, rút ngón tay ra, đem hạ thân để sát vào huyệt khẩu mềm mại.
Sắc mặt Tề Vũ Hiên khẽ biến, chỉ có thể thật nhỏ mà gật đầu. Đọc Full Tại
Từ Tử Du chế trụ bờ eo của đối phương, chạm rãi áp thân thể xuống, bộ vị đã được khuếch trương đến đầy đủ, thực mau liền nuốt vào đỉnh thịt trụ.
“Vũ Hiên…… Đã đi vào được quy đầu rồi.” Từ Tử Du ách giọng mô tả, thời khắc gian nan đến nhường này, y thực muốn trực tiếp cắm thẳng vào, nhưng lại lo lắng sẽ làm Vũ Hiên bị thương.
“Câm…… Miệng…….” Tề Vũ Hiên từ kẽ răng gằn ra được hai chữ, hắn dù một chút cũng không muốn nghe Từ Tử Du giảng thuật quá trình y đem cái ngoạn ý kia cắm vào cơ thể mình !
Từ Tử Du cười nhẹ hai tiếng, giữ chặt eo Tề Vũ Hiên hung hăng giật hắn về phía sau.
“Ngô!” Hai người đồng thời phát ra tiếng rên, nguyên cây tính khí của Từ Tử Du hoàn toàn cắm vào trong cơ thể Tề Vũ Hiên.
“Ta muốn chuyển động……” Hốc mắt Từ Tử Du dần dần đỏ ửng, đôi con ngươi đều đã ướt nhẹp.
Tề Vũ Hiên vẫn không chịu hé nửa lời, mặc cho đối phương muốn ở trên người mình náo loạn làm càn.
“Ân, thực chặt…… Thực thoải mái……” Từ Tử Du lớn tiếng rên rỉ, tính khí ở hạ thân vẫn không ngừng ra sức đưa đẩy ra vào trong cơ thể Tề Vũ Hiên.
Huyệt khẩu thẫm sắc nâu bị dãn căng đến cực hạn, mỗi một động tác rút ra cắm vào đều khiến cho Tề Vũ Hiên rùng mình. Từ Tử Du nhịp nhàng va chạm điểm mẫn cảm bên trong đối phương, cảm thụ được run rẩy của cơ thể dưới thân mình.
Chỉ cần nghĩ đến mọi vui sướng khoái cảm của Vũ Hiên cảm nhận được lúc này đều là do y tự mình trao cho hắn, y liền nhịn không nổi mà càng thêm hưng phấn, va chạm lại càng thêm mãnh liệt.
“Vũ Hiên…… Ngươi là của ta…… Là của ta……” Từ Tử Du một lời rồi lại một lời nỉ non, đôi tay dùng sức xoa bóp bờ mông co dãn mỡ màng của hắn.
Tề Vũ Hiên chỉ là thi thoảng để buột một tiếng rên rỉ, nhưng chỉ có mỗi vậy cũng đã quá đủ để khởi dậy thêm nhiệt huyết của Từ Tử Du.
Hai người ở trên bờ suối nước nóng dây dưa hết một lần lại thêm một lần, ở dưới sự buông thả của Tề Vũ Hiên, Từ Tử Du cơ hồ đã vận dụng mọi động tác bản thân có thể nghĩ ra, ở nơi này nếm đến trọn vẹn tất thảy các tư thế.
Cho đến tận cùng, nếu không phải do Tề Vũ Hiên thực sự chịu hết nổi gia hỏa này cầu hoan không dứt, một chân đem y đá văng đi, nói không chừng hai người họ sẽ chết đói ở ngay bên cạnh suối nước nóng này. _(:з」∠)_
Hoàn Chương 58