Lord of Mysteries

chương 18, "quả bom nổ chậm" của lanavus

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Translator: Kouji - Editor: Zen

✫ ✫ ✫

Klein quay về phòng, nằm khểnh trên giường, phiêu du theo giấc ngủ. Anh mơ về những chuyện đã xảy ra trong mấy ngày qua thì bỗng choàng tỉnh dậy khi cảm giác được thân mình đang bị ai đó lay động.

Bừng thức giấc, anh trông thấy một bàn tay khổng lồ bằng xương trắng hếu.

Bàn tay khổng lồ ấy khựng lại một lát trước khi thảy lá thư lên giường và liền mất hút.

Thư của thầy Azik… Klein cầm lấy lá thư.

Mang theo sự hồi hộp pha lẫn mong chờ, anh mở lá thư viết tay của Azik.

.

Những gì em miêu tả làm thầy nhớ đến một số khả năng như: Ma Cà Rồng và “Dị chủng”.

Ma Cà Rồng tự nhiên đã gần như tuyệt chủng trước khi Rồng và Người Khổng Lồ rời khỏi vũ đài lịch sử. Từ đó trở đi, tung tích của chúng thỉnh thoảng mới được phát hiện. Còn Ma Cà Rồng thường được nhắc đến trong truyền thuyết dân gian thì giống với Kẻ Phi Thường hơn. Thầy nhớ một Con Đường nào đó có Ma Dược Danh Sách là【Ma Cà Rồng】.

Nếu cấp trên của em đã rơi vào trạng thái nửa điên nửa tỉnh, rất có thể ông ta đã uống nhầm Ma Dược này. Người sử dụng Ma Dược của hai Con Đường khác nhau ắt sẽ rơi vào trạng thái như vậy. Đúng rồi, nếu thầy nhớ không nhầm, Con Đường【Đêm Đen】– cũng chính là Con Đường 【Kẻ Không Ngủ】mà em đề cập – có thể hoán đổi với Con Đường【Tử Thần】và Con Đường【Người Khổng Lồ】ở Danh Sách cao. Thế nhưng nó không bao gồm Con Đường có 【Ma Cà Rồng】.

Đương nhiên, chúng ta không nên loại trừ khả năng cấp trên của em đã cố tình làm thế. Xét cho cùng,【Ma Cà Rồng】là một loài có tuổi thọ cao, thể chất đặc biệt và ngoại hình xuất sắc. Trạng thái nửa điên nửa tỉnh không đáng kể gì so với những ưu điểm trên.

.

Klein không khỏi sửng sốt, không ngờ thầy Azik sẽ cung cấp một thông tin hữu ích đến như vậy.

“Con Đường【Tử Thần】còn được gọi là Con Đường【Người Nhặt Xác】. Nó có thể hoán đổi với Con Đường【Kẻ Không Ngủ】 khi tới Danh Sách cao. Đây là bí mật mà tôi biết được qua nhật ký của Roselle. Không ngờ nó còn có thể hoán đổi sang Con Đường【Người Khổng Lồ】kể từ Danh Sách 4… Con Đường【Người Khổng Lồ】cũng chính là Con Đường【Chiến Thần】ngày nay nằm trong tay thành Bạch Ngân. Có lẽ Vua Khổng Lồ Aurmir chính là Chiến Thần Viễn Cổ…

“Ừm, nhật ký Roselle từng đề cập rằng Giáo hội Nữ thần Đêm Đen và Giáo hội Chiến Thần là kẻ thù truyền kiếp… Nguyên nhân nằm ở việc Con Đường họ sở hữu có thể hoán đổi cho nhau ở Danh Sách cao? Từ điều này, ta cũng có thể suy ra nguyên nhân khiến ba giáo hội cổ xưa nhất là Giáo hội Chúa tể Gió Bão, Giáo hội Mặt Trời Chói Lòa Vĩnh Cửu và Giáo hội Thần Tri Thức Và Trí Tuệ căm thù nhau đến thế. Bởi Con Đường【Thủy Thủ】,【Người Ca Tụng】cùng【Độc Giả】có thể hoán đổi với nhau ở Danh Sách cao!

“E rằng kẻ thúc đẩy cái chết của Tử Thần vào ‘Thời đại Thương Bạch’ ở cuối kỷ nguyên trước chính là Nữ thần Đêm Đen và Chiến Thần…

“Ngoài vụ hay quên thì đội trưởng vẫn rất bình thường, hoàn toàn không có biểu hiện nửa điên nửa tỉnh. Vì vậy ta có thể loại trừ khả năng uống nhầm Ma Dược【Ma Cà Rồng】!

.

“Gần đây thầy Azik đã nhớ lại được rất nhiều chuyện… Chẳng lẽ Đói Khát Quằn Quại thực sự có thể kích thích trí nhớ của ông ấy?” Óc Klein dồn dập suy nghĩ. Anh gật gù, tiếp tục đọc.

.

“Dị chủng” không phải là danh xưng của một loài cụ thể, mà là mô tả đối với nhiều sinh vật tương tự. Chúng không khác gì con người bình thường, ngoại trừ bản năng luôn ẩn giấu trong tâm can cùng dục vọng bị vặn vẹo và đè nén trong lòng chúng. Ham muốn ấy sẽ bùng phát khi chúng tiếp xúc với một khung cảnh hoặc sự vật hiện tượng đặc biệt nào đó, biến chúng thành những con quái vật khát khao sự giết chóc và máu tươi.

Khi tất thảy lắng xuống, chúng sẽ trở lại bình thường. Sau mỗi lần bùng phát, chúng trở nên tàn nhẫn và vô cảm, từng chút từng chút một. Rồi cuối cùng, tâm trí chúng sẽ hoàn toàn méo mó.

Ví dụ phổ biến nhất, cũng là ví dụ duy nhất mà thầy có thể nhớ được là “Người Sói”. Đa số chúng đều giống con người về vẻ bề ngoài. Hầu hết các phương pháp siêu phàm cũng không thể nào phân biệt được chúng. Thế nhưng, vào thời điểm trăng tròn, những ham muốn vặn vẹo trong lòng chúng sẽ trở nên mạnh mẽ và dữ dội, khiến cơ thể chúng dần dần có những thay đổi nhất định.

Cấp trên của em có thể là một “Dị chủng” tiềm năng. Có lẽ cái chết của người đồng đội đã kích hoạt bản chất thực sự của ông ta.

Trên đây chỉ là phỏng đoán của cá nhân thầy. Bởi trí nhớ không hoàn chỉnh, thầy không dám cam đoan rằng không còn khả năng nào khác. Có lẽ nó là điềm báo mất khống chế như em suy đoán cũng không chừng.

Dù là uống nhầm Ma Dược【Ma Cà Rồng】hay “Dị chủng” thì đều không có biện pháp cứu vãn. Đương nhiên, nhiều người đã đưa ra giả thuyết rằng “Dị chủng” vốn là con người bình thường bị nguyền rủa bởi những lời nguyền kỳ lạ hoặc bị ô nhiễm bởi ác ma, tà thần nên mới biến thành quái vật trong một số hoàn cảnh đặc biệt cố định nào đó.

Thầy không biết có biện pháp trị liệu cho người có điềm báo mất khống chế hay không. Vì vậy, thầy đề nghị em báo cáo trực tiếp cho người có thẩm quyền cao hơn cấp trên của em. Và mong rằng mọi thứ vẫn còn có thể cứu vãn.

.

Buông lá thư trong tay, Klein nhìn chòng chọc bàn làm việc và suy nghĩ một hồi lâu.

Anh phải thừa nhận rằng khả năng Dunn là “Dị chủng” rất cao, nhưng cũng không thể loại trừ đó là dấu hiệu cho thấy ông ta sắp mất khống chế.

“Xem ra mình chỉ có thể chờ hồi âm của cô Daly rồi… Đáng lẽ cô ấy đã nhận được lá thư rồi mới phải. Mình đã gửi nó vào tối hôm kia mà. Nếu cô ấy lập tức hồi âm thì mình sẽ nhận được lá thư vào tối qua hoặc sáng nay… Giờ thì sắp trưa rồi… Chẳng lẽ người đưa tin bé nhỏ đó không dám tiếp cận Cổng Chianese? Hay là cô ấy đang vướng bận chuyện gì khác?” Klein lắc đầu, cảm giác mệt mỏi vẫn còn đeo bám lấy anh. Cuối cùng, anh vận dụng trạng thái nhập định để ép bản thân đi vào giấc ngủ.

Trong thế giới mông lung, Klein chợt tỉnh táo, biết bản thân đang mơ.

Anh trông thấy Dunn Smith khoác áo gió đen xuất hiện trước mặt mình.

Klein cắn rời từng chữ như cách người ta sẽ phản ứng khi mơ: “Chào buổi sáng… Đội trưởng…”

Dunn hơi gật đầu: “Leonard đã tìm thấy manh mối mới trong vụ án Lanevus. Cậu ấy cần sự giúp đỡ của cậu. Đoàn tàu hơi nước chở【Người Dòm Ngó Bí Mật】được phái đến bởi thánh đường gặp sự cố nên sáng mai mới đến nơi.”

“Vâng…” Klein đáp bằng giọng mơ màng.

Dunn ngẫm nghĩ một lát rồi nói: “Cậu không cần ghé qua phố Zouteland đâu. Tới thẳng số 62 phố Howes đi. Leonard sẽ đợi cậu ở đó. Cậu phải vất vả rồi.”

Khi những câu cuối cùng truyền tới tai anh, cõi mộng liền vỡ vụn, Klein mở bừng đôi mắt.

“Phố Howes… Địa điểm của Câu lạc bộ Bói toán, khu vực sinh sống của đồng học Welch và thành viên của Hội Cực Quang? Gần đây nhiều chuyện xảy ra quá, hết việc này đến việc khác, cứ như thể đang ấp ủ điều gì đó vậy…” Klein với bộ mặt trầm ngâm đứng lên chậm rãi, anh bước vào phòng vệ sinh, tắm rửa, và thay một chiếc sơ mi trắng cùng với vét-tông nâu; trước khi đội mũ lụa anh mặc thêm chiếc áo gió đen bên ngoài, sau đó thì đi xuống phòng khách.

Hiện vẫn chưa tới mười một giờ. Benson và Melissa còn chưa trở về. Klein báo với cô hầu gái Bella rằng không cần chuẩn bị bữa trưa cho anh.

Sau đó, anh bắt xe ngựa công cộng đến phố Howes, tình cờ gặp【Nhà Thơ Nửa Đêm】Leonard có mái tóc rối thời thượng đang đứng trước cửa nhà số 62.

Bất chấp thời tiết se lạnh của tháng Chín, Leonard vẫn diện chiếc áo sơ mi trắng mỏng manh cùng một chiếc quần be. Đôi mắt xanh lục lướt qua Klein.

“Tôi cho rằng đây là nơi mà Lanevus đã thuê bằng tên giả.”

“Làm thế nào anh tìm ra nó vậy?” Klein tò mò hỏi.

Leonard chỉ vào đầu mình: “Nhờ những manh mối mà mấy người đạt được từ Hood Eugen cùng mối hoài nghi về việc Lanevus quen biết thành viên Hội Cực Quang - tay buôn vải Sirius Arapis đấy. Khi cuộc điều tra thông thường đi vào ngõ cụt, tôi đành phải thay đổi hướng suy nghĩ ban đầu và chuyển sang tra Hội Cực Quang. Báo cáo trước đó cho thấy Sirius thường xuyên qua lại với khách trọ ở phố Howes. Vì vậy tôi đã kiểm tra từng người một và phát hiện vấn đề ở đây.”

“Vấn đề?” Klein hỏi han.

Leonard nhướng mày: “Một vấn đề rõ ràng. Người khách trọ ở đây hiếm khi xuất hiện. Sau cái chết của Sirius, người này từng tuyên bố rằng sẽ đến Lục địa Nam để làm ăn, đến giờ vẫn chưa thấy quay trở lại. Hồ sơ về hắn rất chân thực. Cảnh sát không phát hiện được gì cả.”

“Biết đâu chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên.” Klein nhíu mày.

“Tất nhiên là trùng hợp thôi. Thế nhưng khi tôi cho những người dân xung quanh đây xem ảnh của Lanevus, một ông lão cảm thấy người trong ảnh rất giống người thuê nhà ở số 62, chỉ khác ở mỗi cặp kính.” Leonard rút bức ảnh đen trắng từ trong túi.

“Sao anh không nói sớm…” Klein oán thầm, bước vào số 62 phố Howes cùng Leonard. Theo yêu cầu của người đồng đội, anh bắt đầu bói xem ở đây có hốc tối hoặc phòng bí mật nào không.

Và kết quả là có!

“Có căn phòng bí mật hoặc hốc tối trong tòa nhà này.”

Klein viết một câu xem bói khác, ngồi xuống ghế sa-lông và nhắm mắt lại.

Sau bảy lần khấn niệm, anh đi vào mộng cảnh, tầm nhìn trở nên mông lung.

Trong thế giới tăm tối mịt mùng, Klein nhìn thấy một giá sách bằng gỗ sồi; nhìn thấy những hàng sách trải dài; nhìn thấy một trong những cuốn sách nằm trên hàng ấy bị rút ra, mảng gỗ bên cạnh đột nhiên bật mở, làm lộ ra một hốc tối bị ẩn giấu bên trong.

Cảnh tượng nhanh chóng biến mất. Klein mở mắt, nói với Leonard: “Trong thư phòng.”

Anh quấn sợi dây chuyền thạch anh vàng quanh cổ tay, theo Leonard tiến vào phòng làm việc, trông thấy giá sách bằng gỗ sồi mà anh vừa mơ đến.

“Lấy cuốn sách kia ra. Nó che khuất hốc tối.” Klein chỉ vào cuốn sách ở ngoài cùng.

“Ra là nó ở đây… Tôi đã lục soát toàn bộ căn nhà mà không tìm thấy thứ gì, chỉ có thể quay về phố Zouteland để yêu cầu sự trợ giúp.” Leonard lẩm nhẩm

trong khi bước về phía trước, rút ra cuốn sách mà Klein đã chỉ.

Sau một hồi tìm tòi, anh ta đã tìm thấy cơ quan mở hốc tối bí mật..

Bên trong ấy là một lá thư.

Thư ư? Lanevus giấu một lá thư ở chỗ này? Klein vô cùng kinh ngạc.

Anh thử bói xem bên trong thư có cất giấu vật nguy hiểm nào không. Câu trả lời là phủ định. Thế là, Leonard nhặt lá thư lên, mở phong thư không ghi địa chỉ hay tên người nhận.

Leonard rút tờ giấy viết thư ra, vẩy nhẹ trang giấy được gấp gọn trước khi giở nó.

Klein lại gần, chăm chú nhìn những dòng chữ trên giấy.

.

Ha ha ha. Chúc mừng các ngươi. Chúc mừng các ngươi cuối cùng đã tìm thấy bức thư này!

Điều đó chứng tỏ các ngươi là những kẻ không quá ngu ngốc hay đần độn và có tư cách tham gia trò chơi sinh tử mà ta đã thiết kế.

Những lao động trẻ em liên tục chết yểu; những công nhân nhà máy hiếm khi sống quá mười năm do phải vất vả làm việc với điều kiện tồi tàn; những nữ công nhân phải đối mặt với nguy cơ mắc bệnh hiểm nghèo và chỉ nhận được đồng lương ít ỏi. Ta đã nhìn thấy oán khí vô bờ phủ lên mỗi nhà máy, khiến khung cảnh xung quanh trở nên ngột ngạt và u ám. Đây là thời đại tồi tệ nhất và cũng là thời điểm tốt nhất để bắt đầu trò chơi của chúng ta.

Hỡi ơi những kẻ ngu dốt, hãy chuẩn bị sẵn sàng đi thôi, ta sẽ trao cho các người một lời nhắc nhở!

.

Đến đây, Leonard cùng Klein dứt mắt khỏi tờ giấy, nhìn nhau và lẩm bẩm:

“Hắn ta điên rồi sao?”

“Lavenus là một kẻ điên loạn tiềm ẩn?”

Một kẻ điên thực sự mắc chứng rối loạn nhân cách phản xã hội và hoang tưởng… Từng dòng suy nghĩ xoay vần trong Klein. Căng thẳng, anh vội vàng nhìn về những dòng thư còn lại:

.

Thưa quý ông quý bà, gợi ý ở đây là một quả bom mà ta đã đặt ở Tingen. Một quả bom không ngừng lớn mạnh theo thời gian.

Tìm nó đi. Giải quyết nó đi. Trước khi nó thực sự phát nổ. Nếu trò chơi thất bại, toàn bộ thành phố Tingen sẽ trở thành đống đổ nát chỉ sau một tiếng bùm. Hãy tin ta. Chẳng có chút dối trá nào trong điều này đâu.

Lanevus. Người thích mang lại sự ngạc nhiên đến chúng bạn.

.

“Một quả bom?” Klein đặt câu hỏi nghi vấn với Leonard.

Leonard giơ lá thư lên trước ánh sáng mặt trời, ngắm nghía rồi lật qua lật lại vài lần. Không tìm thấy manh mối nào khác, anh nói: “Hẳn bom là một cách nói ví von. Tôi chưa bao giờ nghe thấy quả bom nào có thể không ngừng lớn mạnh cả.”

Klein cau mày, giọng suy tư: “Không. Ý tôi là đây có thể là ‘bom’ theo nghĩa thần bí học, chẳng hạn như một số nghi thức tà ác nào đó có thể liên tục tích lũy sức mạnh…”

Leonard nghiêng đầu như thể đang lắng nghe điều gì đó. Nét mặt anh ta đột nhiên trở nên nghiêm túc.

Đôi mắt xanh lục nheo lại khi anh ta gật đầu và nói: “Có lẽ anh đã đoán đúng. Không phải phần đầu bức thư đã có mô tả sao? Những lao động trẻ em chết yểu, những công nhân nhà máy hiếm khi sống quá mười năm bởi vất vả cùng hoàn cảnh làm việc kém cỏi, những nữ công nhân phải đối mặt với nguy cơ mắc bệnh hiểm nghèo để đổi lấy đồng lương ít ỏi… Vô số oán khí bao quanh nhà máy… Đây có lẽ là nguồn năng lượng giúp ‘quả bom’ của Lavenus không ngừng lớn mạnh.”

“Đúng… Rất có thể là vậy!” Klein cảm nhận được sự căng thẳng trong người. “Chúng ta cần phải báo tin cho đội trưởng ngay lập tức!”

Leonard mỉm cười: “Không cần khẩn trương như vậy đâu. Anh cũng biết mà. Lanevus là một【Kẻ Lường Gạt】. Có lẽ ‘không dối trá’ thực chất là một câu nói láo mà thôi.

“Đương nhiên, dù thế nào đi chăng nữa, chúng ta cũng cần quay về phố Zouteland để báo cáo với đội trưởng. Tốt nhất là thỉnh cầu thánh đường phái một chuyên gia thần bí học đến để đi tìm vị trí tế đàn thông qua sự hội tụ bất thường của những oán khí.”

Leonard có vẻ thành thục đấy… Thế nhưng, tế đàn này đâu cần tới sự hỗ trợ của Hood Eugen?【Bác Sĩ Tâm Lý】có thể đóng vai trò gì trong tình huống này? Klein không phản bác những lời đó. Anh và Leonard rời khỏi nhà số 62 phố Howes, bắt xe ngựa về phố Zouteland.

Vừa bước vào cửa Công ty An ninh Blackthorn, Klein bắt gặp hai khuôn mặt quen thuộc. Một người đầy đặn, người kia thì gầy gò. Họ là vợ và em gái của nghị viên Maynard.

Họ vẫn mặc váy đen, đội mũ đen và mạng che mặt.

Hai quý bà chuẩn bị mở lời với Rozanne thì bất ngờ trông thấy Klein, bèn xoay người, chào đón người mới trở về.

“Các vị quả thực là tinh anh trong ngành.” Phu nhân Maynard hơi gật đầu. Bà nói bằng giọng trầm thấp. “Tôi rất hài lòng với kết quả đạt được, cũng rất thưởng thức cách làm việc của anh. Đây là phần thưởng mà anh xứng đáng được nhận.”

Người phụ nữ gầy gò đưa một túi giấy màu nâu nhạt cho Klein. Bên trong là một xấp tiền mặt dày có mệnh giá 10 Bảng, 5 Bảng, 1 Bảng, 5 Saule và 1 Saule.

“Tổng cộng là 230 Bảng.” Người phụ nữ gầy gò ngắn gọn nói.

Klein hiện chẳng có tâm trạng để tâm tiền bạc. Anh ném túi giấy vào tay Rozanne và nói: “Giao cho bà Orianna đi. Tôi tin hai quý bà đây sẽ không đưa thiếu.”

Đúng lúc đó, khóe mắt anh bắt gặp hai tin tức nổi bật trên tờ báo 《 Người Thành Thật Thành Phố Tingen 》mà phu nhân Maynard đang cầm.

《 Góa phụ Lão Nam tước, người có liên quan đến vụ sát hại nghị viên Maynard, đã qua đời. 》

《 Thị trưởng Dennis tuyên bố từ chức và cúi đầu nhận lỗi về tình trạng an ninh bất ổn ở thành phố Tingen trong ba tháng qua. 》

“Hóa ra đây là cách họ lấp liếm cái chết của phu nhân Sharon à? Mình còn chưa kịp xem báo hôm nay…” Klein gật đầu với hai quý bà, đi theo Leonard xuyên qua vách ngăn, đến văn phòng đội trưởng.

“Mọi việc thế nào rồi? Tìm được manh mối gì không?” Dunn khép văn kiện lại, ngẩng đầu lên, con mắt xám tro nhìn về phía Leonard và Klein.

“Lanevus có để lại một lá thư.” Leonard không nói nhiều, trực tiếp giao bức thư chứa đầy những lời lẽ điên rồ và khiêu khích cho đội trưởng.

Dunn mở thư, lướt qua những dòng chữ và bóp trán nói: “Quả là một kẻ mất trí. Hắn chỉ có Danh Sách 8, nhiều nhất là Danh Sách 7.”

Klein hết lòng đồng ý: “Lanevus là một kẻ nguy hiểm có khả năng phá hoại sự ổn định xã hội. Dù hắn có nhỏ yếu đến đâu, chúng ta cũng không nên coi thường những kẻ như thế.”

Tiếp theo, anh thuật lại suy đoán của bản thân và Leonard.

Dunn vừa vuốt đường chân tóc thụt lùi trên đầu vừa nói: “Tôi cũng nghĩ vậy. Tôi sẽ lập tức gửi điện tín đến thánh đường để yêu cầu họ cử một chuyên gia thần bí học đến giúp đỡ. Không ai biết ‘quả bom’ của Lanevus nguy hiểm đến mức nào. Chúng ta nhất định phải cẩn thận. Tôi sẽ sắp xếp hành động tiếp theo sau khi nhận được câu trả lời từ thánh đường.”

Klein và Leonard đưa mắt nhìn nhau rồi đồng thời gật đầu: “Vâng.”

Tranh thủ lúc đội trưởng gửi điện tín cho thánh đường, Klein quay lại sảnh tiếp tân để lấy một tờ « Báo Người Thành Thật Thành Phố Tingen » ở chỗ Rozanne.

Klein đứng cạnh vách ngăn, tập trung vào hai bản tin:

Madam Sharon - goá phụ của cố Nam Tước Hoy - bị tình nghi có liên quan đến cái chết đột ngột của nghị viên Maynard... Nhận được tin báo, sở cảnh sát huy động lực lượng xuất kích ngay trong đêm, phát hiện ra phu nhân Sharon đã phối hợp với đồng bọn đánh thuốc mê người hầu rồi thực hiện một nghi lễ thờ cúng ác ma trong phòng ngủ. Nghi phạm không chịu đầu hàng, ngoan cố chống cự, khiến một sĩ quan hy sinh anh dũng.

Cuối cùng phu nhân Sharon và đồng bọn đã trả giá bằng chính mạng sống vì hành vi phạm tội của mình.

Thị trưởng Dennis đã thẳng thắn nhìn nhận trách nhiệm trước tình hình an ninh trật tự ngày càng tồi tệ ở Tingen và xin từ chức, đồng thời tuyên bố không tái tranh cử vào năm sau. Phó Thị trưởng Tingen - Ông Harry sẽ tạm thời giữ quyền thị trưởng trong vài tháng tới…

Một sĩ quan hy sinh anh dũng… Họ đang mô tả Kenley sao? Klein thở dài, biết đây là cách giải quyết thỏa đáng nhất.

Nhằm bảo vệ người thân khỏi sự trả thù từ các thế lực tà ác, nội quy của Người Gác Đêm quy định mọi thông tin về các thành viên đều phải được giữ kín và không cho người dân biết đến, kể cả khi họ đã hy sinh.

Klein gấp gọn tờ báo và trả nó về quầy tiếp tân. Anh đột nhiên trông thấy một vị khách bất ngờ.

Đó là một cô gái đương độ xuân thì, cùng lắm là hai mươi. Cô đội mũ vành lá sen, mặc váy rộng, vầng trán sáng bóng, mái tóc dài vàng óng, đôi mắt xanh lục cùng khí chất u sầu và trầm tĩnh, thật là một mỹ nhân.

Điều đáng chú ý nhất là cái bụng căng phồng của cô, giống như một thai phụ bảy tháng.

Klein thoáng sửng sốt, anh có cảm giác mình từng gặp người thai phụ này ở đâu đó.

Đột nhiên, anh nghe thấy Leonard kêu lên: “Tiểu thư Megose?”

Megose… Thiếu nữ từng bị Lanevus lừa tình! Việc mang trong mình giọt máu của Lanevus đã khiến tinh thần cô ta trở nên thất thường đến nỗi nói rằng thai nhi biết ngâm nga, biết huýt sáo… Klein bừng tỉnh, không còn ngạc nhiên khi Leonard quen biết Megose.

Trong lúc bắt tay vào việc điều tra lại những người hoặc vật liên quan Lanevus, toàn đội Kẻ Gác Đêm đã trông thấy ảnh chụp của cô gái này.

Klein biết cô ta sớm hơn họ. Bà dì Christina của cô ta đã bị Lanevus lường gạt, mất hết tiền dành dụm. Bởi vì thế, bà ta bèn đưa cô đến câu lạc bộ bói toán để xin anh hỗ trợ, thậm chí hỏi rằng thai nhi có thể xem là vật phẩm tương quan không.

Giọng Leonard thu hút sự chú ý của Megose. Đôi mắt vô thần hướng về phía hai người, cô lịch sự chào hỏi: “Chào các anh.”

“Tiểu thư Megose, ngọn gió nào đưa cô đến Công ty An ninh Blackthorn vậy? Có chuyện gì cần ủy thác sao?” Klein hỏi, chân tiến lên hai bước.

Anh cảm thấy bối rối trước chuyến viếng thăm bất ngờ của Megose. Một sự trùng hợp lạ thường.

Họ vừa phát hiện ra bức thư Lanevus để lại thì Megose tới thăm?

Megose sờ bụng, nở nụ cười rụt rè: “Không biết nữa. Tôi đột nhiên nảy ra ý định đến phố Zouteland, cũng đột nhiên muốn lên đây xem thôi.”

Có vẻ trạng thái tinh thần cô ta ngày càng tồi tệ hơn… Klein bỗng nghĩ đến cái lần mình không kịp mở linh thị để kiểm tra trạng thái của Megose, bèn chuẩn bị va hàm răng với nhau.

Đúng lúc này, một loạt suy nghĩ dữ dội vụt lên trong đầu khiến anh ngây người:

“Không được nhìn!

“Không được nhìn! Không được nhìn!

“Chết đấy!

“Nhìn là chết!”

“Nhìn là chết!”

Klein đứng bất động như một pho tượng, những hạt mồ hôi lấm tấm đầy trên trán.

Tưởng chừng như đang lâm vào một cơn ác mộng không thể tìm thấy đường ra.

Anh đột nhiên thấu hiểu được một chuyện. Lần đó, anh hoàn toàn có cơ hội kích hoạt linh thị kịp thời. Thế nhưng, linh tính đã khiến anh vô thức trở nên trì trệ, khiến anh bỏ lỡ cơ hội và quên mất việc theo dõi. Tất cả là bởi nó đã phát hiện ra một hiểm họa khôn lường.

Klein hồi ấy vẫn còn chưa tiêu hóa hết Ma dược【Nhà Bói Toán】, cũng chưa thăng cấp lên Danh Sách 8. Cách linh tính ngăn cản anh rất khéo léo và khó phát hiện, giống như một phản xạ, bản thân anh chắc chắn sẽ không để tâm nhiều. Còn bây giờ, thông qua dự cảm của “Tên Hề”, lời cảnh báo từ linh tính đã trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết!

Qua mười mấy giây, Klein cuối cùng cũng thoát khỏi tình trạng toát mồ hôi hột. Anh liếc nhìn Leonard, phát hiện vẻ sợ hãi tràn ngập trên mặt【Nhà Thơ Nửa Đêm】.

Anh chợt hiểu ‘quả bom’ mà Lanevus đề cập là thứ gì!

Là đứa bé trong bụng Megose! Là thai nhi mà hắn ta đã bỏ lại!

Klein lập tức liên tưởng đến những lời lẽ trong lá thư cùng câu trả lời của Hood Eugen. Đồng thời, anh cũng nhớ đến một đoạn trong nhật ký của Roselle: “Cuộc cách mạng công nghiệp mà ta đích thân mở màn, thời đại hơi nước và máy móc do ta đích thân sáng tạo sẽ trở thành môi trường thích hợp để tà thần giáng sanh?”

Con ngươi Klein lập tức thu hẹp khi nghĩ đến một khả năng mà anh hoàn toàn không muốn thừa nhận:

Không! Không thể nào! Thai nhi trong bụng Megose không phải là dòng dõi của tà thần hay một tà thần đang chờ đợi cơ hội thích hợp để giáng thế!

Không! Hood Edugen sẽ không làm chuyện ngu ngốc như vậy! Có điều, năng lực của【Bác Sĩ Tâm Lý】quả thực có thể giúp Lanevus giấu diếm Megose và biến cô ta trở thành công cụ sinh đẻ trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê.

Không! Oán hận từ lao động trẻ em chết yểu, từ nữ công nhân chết sớm, từ những công nhân nhà máy không sống được quá mười năm hiện chưa đủ để giúp thứ dòng dõi tà thần này trưởng thành nhanh chóng như vậy!

Không! Chớ có nhìn thẳng Thần!

Theo bản năng, Klein đút hai tay vào túi, một tay cầm [Bùa Dương Viêm], một tay cầm còi đồng của Azik.

Xúc giác lạ thường vừa buốt giá vừa mềm mại trong chiếc còi đã biến mất. Giống như thể nó đang bị trấn áp bởi một lực lượng vô hình. Trong khi đó, lá bùa vẫn tỏa ra sự ấm áp khiến lòng người an yên.

Sự yên lòng giúp Klein đi vào trạng thái nửa nhập định, gạt bỏ nỗi ưu tư, chẳng còn thiên kiến lạc quan nữa. Anh đánh mắt với Leonard Mitchell, đoạn dẩu miệng về phía Megose.

Nhờ năng lực “Tên Hề”, anh dễ dàng kiểm soát biểu cảm trên mặt và mỉm cười: “Cô muốn uống cà phê hay hồng trà? Hay không cần?”

Megose vuốt bụng như thể đang lắng nghe điều gì đó.

“Xin hãy cho tôi một cốc nước ấm. Bỗng dưng tôi lại muốn tâm sự với các anh về chuyện của Lanevus. Tôi cho rằng các anh biết rất nhiều thứ.”

“Ai nói với cô thế?” Leonard không còn nét ngang ngạnh cà lơ phất phơ nữa, nụ cười cũng khá cứng nhắc.

Megose cười khanh khách: “Con tôi nói với tôi đấy. Nó biết nhiều lắm. Nó là một đứa thông minh!”

Klein cố gắng nuốt những lời chửi thề xuống cổ họng, xoay người về phía vách ngăn và đồng thời ra hiệu cho Leonard cầm chân Megose.

Leonard gượng cười rồi chỉ sang khu vực sô-pha: “Vừa hay tôi cũng đang định nói chuyện này. Chúng tôi rất muốn bàn chuyện Lanevus với cô.”

Chứng kiến cảnh tượng đó, cô lễ tân Rozanne không khỏi ngỡ ngàng và hoang mang. Đột nhiên, cô phát hiện mình dường như không cần làm gì cả.

Klein sải bước qua vách ngăn, trực tiếp tiến vào văn phòng Dunn Smith và đóng sầm cánh cửa lại.

Trước vẻ kinh ngạc thoắt chuyển thành nét nghiêm nghị trên mặt Dunn, anh đanh giọng: “Đội trưởng, xảy ra chuyện lớn rồi! Tôi đã biết ‘quả bom’ trong miệng Lanevus là thứ gì!”

Dunn đứng phắt dậy, chỉ ra bên ngoài: “Megose?”

Hiển nhiên, ông cũng nghe thấy tiếng kêu sửng sốt của Leonard, nhưng không có cách nào trông thấy gương mặt sợ hãi đến vã mồ hôi hột của hai người đội viên.

Klein gật đầu, nói liến thoắng: “Tôi định mở linh thị để quan sát trạng thái tinh thần của Megose, nhưng linh tính đã ngăn cản tôi làm điều đó, nó không ngừng nói với tôi rằng ‘đừng nhìn, đừng nhìn, nhìn là chết’!

“Điều đó khiến tôi nhớ đến câu ‘chớ có nhìn thẳng thần’. Cho dù đứa trẻ trong bụng Megose không phải là tà thần đang lăm le giáng sanh hay dòng dõi của tà thần thì suy cho cùng cũng là một sinh vật huyền thoại.

“Đội trưởng, khi liên tưởng nó với tế đàn màu đen trong ký ức của Hood Eugen, với năng lực【Bác Sĩ Tâm Lý】của hắn ta, với thế giới bi thảm trong bức thư của Lanevus, tôi cảm thấy mình đã tiếp cận được chân tướng: Lanevus đã đạt được một nghi lễ ma thuật có quan hệ với Chúa Sáng Tạo Chân Chính từ thành viên Hội Cực Quang. Nhờ sự trợ giúp của Hood Eugen, hắn đã biến Megose thành vật dẫn cho một lực lượng nào đó. Lực lượng này có thể biến nỗi oán hận, sự u tối và sự áp bức luôn vây quanh nhà máy thành chất dinh dưỡng giúp nó nhanh chóng phát triển và trưởng thành. Cũng có thể, sự oán hận, áp lực và u ám này là yếu tố bắt buộc để nghi lễ thành công!”

Dunn nghiêm túc cân nhắc trong khoảng mười giây rồi trịnh trọng gật đầu: “Tôi sẽ cầu viện thánh đường ngay lập tức, hy vọng đứa trẻ trong bụng Megose có thể chờ đợi!

“Tất nhiên, chúng ta cũng không thể ngồi yên được. Nói với Leonard tiếp tục trấn an Megose và cố gắng giữ cô ta ở lại công ty. Cậu hãy thông báo cho bà Orianna và Rozanne đưa tất cả những người không phải là chiến đấu viên đi sơ tán!

“Tôi sẽ tiến vào cổng Chianese ngay sau khi gửi điện tín. Chúng ta nhất định phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất. Đó là Megose sẽ chuyển dạ trước khi quân cứu viện từ thánh đường đến đây.

“Thân là đội trưởng tiểu đội Kẻ Gác Đêm thành phố Tingen, tôi có quyền sử dụng [Tro Cốt của Thánh Selena] vào lúc nguy cấp!”

[Tro Cốt của Thánh Selena]… Tro cốt của một cường giả Danh Sách cao… Hạch tâm phong ấn trong Cổng Chianese… Với nỗi lo âu giảm bớt phần nào, Klein nhanh chóng nghĩ sang một chuyện khác: “Đội trưởng, chúng ta hãy cầu viện cả Trái Tim Máy Móc và Thế Phạt Giả, chắc hẳn họ cũng có thánh tích tương tự!”

Một ý nghĩ vụt đến trong đầu Klein. Anh lẩm bẩm: “Vụ án Lanevus vốn do Thế Phạt Giả xử lý… Một thành viên lâu năm trong họ đột nhiên mất khống chế vào đúng thời điểm đó… Tôi và lão Neil đã có mặt để hỗ trợ...”

Giọng anh tăng dần từ nhỏ đến to: “Đội trưởng, xin ông hãy liên hệ với Thế Phạt Giả xem người từng mất khống chế có phải là người phụ trách theo dõi hoặc giám sát Megose không?”

“Cậu nghi ngờ đứa trẻ trong bụng Megose đã khiến người đó bị ô nhiễm và mất khống chế? Trong quá trình điều tra lại, Megose vẫn là do họ phụ trách…” Dunn nghiêm túc nói, “Không còn thời gian để trì hoãn nữa. Tới gặp bà Orianna đi. Tôi sẽ tranh thủ thời gian gửi điện tín cầu viện đến thánh đường trước khi gửi cho Thế Phạt Giả và Trái Tim Máy Móc. Ừm, tôi cũng cần gửi một bức điện đến sở cảnh sát để họ kiếm cớ sơ tán người dân xung quanh đây.”

“Rõ.” Klein vừa bước ra hành lang được vài bước thì chợt nhớ ra điều gì đó. Anh nghĩ về “chuyến thăm” đột ngột và trùng hợp của Megose.

Hình ảnh ngôi nhà có ống khói đỏ lóe lên trong tâm trí anh. Klein vội vã quay lại và nói với Dunn: “Đội trưởng, còn một chuyện nữa, ông có nhớ đến những sự trùng hợp mà tôi từng đề cập không? Manh mối về cuốn sổ tay của gia tộc Antigonus trong căn hộ đối diện hiện trường bắt cóc, Ray Bieber không kịp trốn thoát khỏi Tingen, Hanass Vincent tình cờ lộ mặt, thành viên Hội Cực Quang mất mạng do tình cờ chạm trán tôi, rồi nhiều điều khác nữa.

“Tất cả những sự trùng hợp này diễn ra một cách bí ẩn và khó phát hiện, trong khi việc Megose đột ngột ghé thăm ngay sau khi chúng ta phát hiện bức thư của Lanevus lại quá rõ ràng và trực tiếp, sự trùng hợp đã được phơi bày ngay trước mắt chúng ta, không còn bị che giấu nữa! Tôi cho rằng kẻ đứng sau chuyện này sắp xuất hiện rồi!

“Chưa kể, tại sao Madam Sharon phải liều lĩnh hạ sát nghị viên Maynard như vậy? Phải chăng chuyện này cũng là một ‘trùng hợp’ khác?”

Dunn có vẻ cân nhắc rồi trầm giọng đáp: “Tôi sẽ thêm cái này vào điện tín.”

Klein dứt khoát mở cửa, đi thẳng đến phòng kế toán đối diện.

Lúc này, bà Orianna đang chuẩn bị dự toán cho ba tháng cuối năm, bà muốn nhanh chóng hoàn thành công việc, phòng trường hợp đội trưởng quên mất báo cáo. Trông thấy bóng dáng Klein, bà vui vẻ chào hỏi: “Cậu Klein đấy à, lần này lại định xin hoàn thứ gì hử?”

Klein thở dài: “Phu nhân Orianna, hôm nay nghỉ, xin hãy ra về ngay lập tức.”

Orianna sững lại, ngẩn ngơ nhìn gương mặt đanh thép kia.

Sau vài giây, bà đứng lên, hoang mang nói: “Được thôi.”

Klein lập tức bổ sung: “Nhờ phu nhân thông báo cho những nhân viên còn lại trong văn phòng và kho vũ khí nhé, tôi sẽ báo cho Rozanne.”

“Ừ!” Orianna không thu dọn bàn làm việc, bà chộp lấy túi xách, vội vã rời khỏi phòng kế toán.

Khi đặt chân lên hành lang, bà xoay người, nhìn thẳng vào Klein, phác họa vầng trăng đỏ thẫm trước ngực: “Nữ thần sẽ phù hộ các cậu!”

“Cảm ơn…” Klein lặng lẽ trả lời, bước qua vách ngăn, tiến vào sảnh tiếp khách. Anh trông thấy Leonard đang trò chuyện với Megose về Lanevus. Gương mặt anh ta có vẻ cứng đơ.

Klein dựa vào Rozanne, vừa lật chén vừa nhấc bình thủy lên, nhỏ giọng nói: “Về đi, nơi này nguy hiểm lắm, mai lại đến.”

Rozanne há miệng vì kinh sợ, rồi ngậm lại trước sự nghiêm túc của Klein. Cô cúi đầu thu dọn đồ đạc trong vài giây trước khi xách túi rời khỏi khu vực lễ tân.

Trong khoảnh khắc ngang qua Klein, cô bặm môi và thì thầm: “Thú thật nhé, tôi ghét những người trở thành Kẻ Phi Thường bao nhiêu thì cũng ngưỡng mộ Kẻ Gác Đêm bấy nhiêu…”

Khi tất cả nhân viên văn phòng rút khỏi Công ty An ninh Blackthorn, Klein đặt cốc nước ấm trước mặt Megose và nói: “Tôi cần xử lý nốt vài chuyện, lát nữa tôi sẽ quay lại.”

Lúc đứng lên, anh theo đà lướt qua tai Leonard, bật hơi: “Giữ chân cô ta.”

Leonard nghiến răng, nhếch miệng cười và tiếp tục cuộc nói chuyện cứng ngắc. Anh phát hiện Megose có vẻ bồn chồn, tinh thần lúc thì tỉnh táo lúc thì bần thần..

Klein quay về văn phòng đội trưởng và phát hiện Dunn đã xuống tầng hầm ngầm. Trên bàn đặt một bức điện tín từ Thế Phạt Giả: “Đúng vậy. Chúng tôi đến ngay đây.”

Đúng vậy… Megose thực sự là nguyên nhân khiến người Thế Phạt Giả đó mất khống chế… Klein nôn nóng sải bước trên hành lang, không biết mình đang đợi đội trưởng lấy [Tro Cốt của Thánh Selena] hay đang chờ quân tiếp viện.

Than ôi, không biết cường giả Danh Sách cao có thể dịch chuyển tức thời không nhỉ… Chắc là không rồi… Anh đi đi lại lại vài vòng.

Đột nhiên, cảm giác bình yên cả về thể xác lẫn tâm hồn ập đến với anh. Lúc này, hai dãy đèn khí ga trong hành lang chuyển sang màu lam.

Giữa sự âm u và tĩnh mịch, Dunn bước ra từ lối đi dẫn xuống tầng hầm ngầm, trong tay là một hũ tro cốt hình vuông cỡ lòng bàn tay. Trên chiếc hộp có chất liệu vừa giống bạc nguyên chất vừa giống xương người là những hoa văn điêu khắc thần bí. Klein càng tiếp cận chiếc hộp thì càng cảm nhận được giá rét, như thể cái lạnh đang được rót thẳng vào mạch máu của anh.

Gương mặt Dunn đắm trong ánh sáng xanh băng giá. Ông nói với Klein: “Cậu hãy tiến vào Cổng Chianese và chọn một Vật Phong Ấn có tính công kích mạnh đi, chọn cái nào thì tùy vào cậu, tôi đã nói rõ với Seeka và người trông coi rồi, nhớ cẩn thận mấy thứ có tai họa ngầm. Vật Phong Ấn cấp 2 ở trong đó có ba món, lần lượt là…

“À, đúng rồi, tôi đã lấy [Tro Cốt của Thánh Selena] rồi nên Seeka và người trông coi nội bộ không thể rời khỏi vị trí được.”

Lúc này, Frye và Royale đang tranh thủ ngày nghỉ luân phiên để giúp nhà Kenley chuẩn bị tang lễ, còn ngài giám mục nhà thờ thánh Selena thì về vùng nông thôn để giảng đạo.

“Vâng.” Klein lập tức đi xuống tầng hầm ngầm.

Khi đến gần ngã tư đường, Klein đột nhiên dừng chân, anh chợt nhớ đến việc hầu hết Vật Phong Ấn đằng sau Cổng Chianese ở Tingen thuộc cấp 3, rất khó để tạo ra ảnh hưởng lên đứa bé trong bụng Megose. Cái thứ đó ít nhất cũng là một sinh vật huyền thoại.

“ [Thánh Huy Mặt Trời Biến Dị] có vẻ được đấy, nhưng mất nhiều thời gian quá, hoàn toàn không thể phát huy tác dụng… Vật Phong Ấn cấp 2 ở Tingen chỉ có ba món, đều là thứ nguy hiểm, không cẩn thận là mất mạng như chơi… Uy lực của chúng có vẻ ngang sức với [Bùa Dương Viêm]. Ừm, mình không nên do dự gì nữa, chốc nữa mà cần sử dụng [Bùa Dương Viêm] thì phải dùng ngay! So với Vật Phong Ấn cấp 2, nó chỉ mạnh hơn chứ không yếu hơn chút nào! Dù sao cũng là thứ ẩn chứa sức mạnh của thần huyết…” Klein gật gù trong khi đầu óc liên tục tính toán.

Khi chạm vào [Bùa Dương Viêm] và chiếc còi đồng của Azik trong túi, anh không khỏi kinh ngạc khi thấy xúc cảm của chiếc còi đã quay trở lại.

Klein lấy giấy bút chuyên dùng để bói toán ra và viết một dòng tin ngắn gọn, không quan tâm hành vi này có hữu dụng hay không.

.

Kẻ khiến vận mệnh của em trở nên bất hòa và đánh cắp đi hộp sọ của con thầy đã xuất hiện. Hắn đã bố trí để Megose tiến vào Công ty An ninh Blackthorn ở số 36 phố Zouteland. Khả năng Megose mang thai dòng dõi của tà thần rất cao. Tình thế hiện rất nguy hiểm, cần ứng phó gấp, không thể chậm trễ.

.

Anh dừng bút, gấp gọn mảnh giấy lại. Ở ngã tư, anh lấy ra chiếc còi đồng và thổi một hơi, trông thấy người đưa tin mang dáng dấp của bộ xương khổng lồ xuất hiện trước mặt mình.

Trong hành lang ngầm sâu thẳm và yên tĩnh, người đưa tin có vẻ ngoài là bộ xương trắng hếu cao gần bốn mét nắm lấy lá thư và biến mất trước mặt Klein mà không gây ra bất kỳ sự thay đổi bất thường nào. Đến khi xung quanh chỉ còn lại những chiếc đèn khí ga cổ điển gắn trên tường, Klein mới cất còi đồng của Azik vào túi, tiếp tục tiến về Cổng Chianese.

Trong quá trình viết thư, anh đã cẩn thận cân nhắc về Vật Phong Ấn nên chọn:

Đầu tiên, Vật Phong Ấn cấp 3 hầu như không có tác dụng gì với đứa bé trong bụng Megose, trừ phi nó là một vật phẩm ẩn chứa sự huyền bí như [Thánh Huy Mặt Trời Biến Dị].

Trong thời điểm và tình huống hiện tại, Klein chẳng có tâm trí và thời gian đâu để tìm tòi hay nghiên cứu những bí mật có thể tồn tại hoặc không tồn tại. Dù ít dù nhiều, Vật Phong Ấn nào cũng mang theo tai họa ngầm hoặc nguy hiểm đến cho người sử dụng. Vì vậy, Klein quyết định gạt phắt mớ Vật Phong Ấn cấp 3 có thể làm suy yếu bản thân trong khi vô dụng với kẻ thù sang một bên.

Tiếp theo, tiểu đội Kẻ Gác Đêm ở Tingen không có Vật Phong Ấn cấp 1, còn Vật Phong Ấn cấp 2 cũng chỉ có ba món. Đây vốn là một bí mật mà Klein không nên biết. Thế nhưng, trước tình thế cấp bách, Dunn đã quyết đoán áp dụng ‘điều lệ trong tình huống khẩn cấp’ và tóm tắt tình hình cho anh.

Dunn Smith không thể vừa giữ [Tro Cốt của Thánh Selena] vừa giữ Vật Phong Ấn khác, cái nào cũng không được.

Những Vật Phong Ấn cấp 2 được cất giữ sau Cổng Chianese gồm: 2-030, 2-078 và 2-105.

Vật mang số hiệu 2-030 có tên là [Độc Dược Vô Tận], nó bắt nguồn từ một Người Phi Thường không rõ tính danh. Vào một ngày nọ, hắn đột nhiên nổi điên và cắt cổ tay tự tử, để máu nhỏ xuống một chiếc cốc bạc mà ta có thể tìm thấy ở bất cứ đâu. Cơ thể hắn cạn kiệt máu. Ấy vậy mà chiếc cốc vẫn chưa đầy. Chất lỏng bên trong trở nên lóng lánh và quyến rũ. Những kẻ nốc cạn chất lỏng đều chết ngay tại chỗ vì ngộ độc.

Sau khi kẻ đó tắt thở, độc dược sẽ rỉ ra từ các lỗ chân lông và hội tụ lại với nhau, thể tích giống hệt như ban đầu, không nhiều hơn cũng chả ít hơn.

Dunn nói rằng các nhà nghiên cứu ở thánh đường nghi ngờ chất độc có khả năng giết chết cường giả Danh Sách cao. Vấn đề là cường giả Danh Sách cao sẽ không bị mê hoặc bởi chiếc cốc độc kia. Vả lại, vật mang số hiệu 2-030 có đặc điểm rất rõ ràng, không thể nào uống nhầm được. Để đầu độc, ta phải bắt và kiểm soát được nạn nhân rồi mới có thể rót chất độc. Thực sự là quá phiền toái.

Chưa kể 2-030 sẽ liên tục huyễn hoặc những sinh vật xung quanh uống nó. Người sử dụng nhất định phải hết sức tập trung để kháng cự cám dỗ này. Một khi tinh thần buông lỏng, nó có thể khiến ta vô thức uống hết độc dược.

Nghe Dunn miêu tả xong, Klein lập tức loại trừ Vật Phong Ấn này.

[Cánh Cửa Tử Thần] là tên của vật 2-078, nhìn thì trông giống như một cảnh cửa gỗ bình thường. Bất cứ sinh vật sống nào bước qua nó sẽ chết ngay tức khắc. Không có một Người Phi Thường Danh Sách cao nào từng tham gia thử nghiệm này cả.

Đây là một thứ mang đặc tính sống và luôn tìm cách để trốn thoát khỏi sự kiểm soát. Nó có thể thay đổi bề ngoài, ngụy trang thành những cánh cửa có sẵn. Một khi phạm sai lầm và đánh mất quyền kiểm soát cánh cửa, người sử dụng nhất định phải cẩn thận không bước qua bất kỳ cánh cửa nào, ở yên một chỗ để chờ đợi cứu viện hoặc trực tiếp phá tường để rời khỏi nơi đó.

Klein đã cân nhắc tới việc sử dụng vật 2-078. Có điều, sau nhiều lần suy đi tính lại, anh cho rằng sinh vật huyền thoại chắc chắn sẽ sở hữu trực giác nhạy bén có thể phân biệt được đâu là [Cánh Cửa Tử Thần] đâu là cánh cửa thường. Tóm lại, hiệu quả thực chiến của Vật Phong Ấn này rất kém.

Cuối cùng, anh quyết định chọn vật 2-105.

Tên của Vật Phong Ấn này là [Mạch Máu Trộm Cắp], nó mang hình dạng của một mạch máu dày và xơ cứng. Những người chạm vào nó, bất kể có được bảo vệ hay không, đều bị đánh cắp sinh mệnh. Biểu hiện ban đầu thường không rõ ràng nhưng nếu việc tiếp xúc không bị gián đoạn thì các hiệu ứng sẽ xuất hiện sau nửa tiếng đồng hồ.

Dunn đã kể về một tên dị giáo Danh Sách 5 từng giữ nó trong suốt hai giờ liền. Từ một người đàn ông cường tráng ở độ tuổi ba mươi, gã biến thành một lão già lưng còng với làn da nhăn nheo, mái tóc bạc thưa thớt, và răng thì bị sún sạch trơn.

Đặc điểm quan trọng nhất của vật 2-105 là giúp người đeo nó có cơ hội đánh cắp một năng lực từ mục tiêu ở phạm vi nhất định. Điều đó áp dụng với cả Người Phi Thường Danh Sách cao. Dù xác suất thành công rất thấp.

Trong vòng mười phút kể từ khi khả năng của Vật Phong Ấn này có hiệu lực, người bị đánh cắp sẽ lập tức đánh mất năng lực trong khi người đeo 2-105 lại có thể sử dụng năng lực đó một cách thành thạo. Mười phút sau, năng lực sẽ biến mất, người bị đánh cắp phải đợi đến ngày hôm sau mới có thể khôi phục lại.

“Dù nó có hiệu quả hay không thì xác suất chiến thắng ít nhất cũng tăng từ năm phần trăm lên mười phần trăm. Mình là ‘vị vua vàng đen nắm giữ vận may’ cơ mà… Vả lại, mục tiêu chính của chúng ta là đề phòng và chuẩn bị cho tình huống xấu nhất chứ chưa chắc đã phải ra tay trước… Hy vọng quân tiếp viện sẽ đến sớm…” Klein dừng chân trước cửa phòng trực ban, chẳng còn do dự nữa.

Anh không hề lo lắng về tác dụng phụ của Vật Phong Ấn 2-105. Bản thân anh không phải là người sử dụng nó…

Anh dự tính đưa nó cho Leonard.

Anh đã có [Bùa Dương Viêm] và còi đồng của Azik rồi. Mặc dù anh không biết liệu chiếc còi đồng có tiếp tục bị trấn áp hay không.

“Nhà thơ thân mến của tôi, đã đến lúc anh phải tiết lộ bí mật thực sự của bản thân rồi đấy…” Klein thì thầm trong khi nhìn Seeka Tron đứng trước cửa phòng trực ban.

Kẻ Gác Đêm kiêm chức tác giả có mái tóc trắng như cước, đôi mắt đen nháy và toát lên khí chất điềm tĩnh thong dong, cô nàng im lặng vài giây trước khi mở miệng: “Cậu thay tôi canh giữ Cổng Chianese nhé. Tôi mạnh hơn cậu, cũng nhiều kinh nghiệm hơn cậu.”

“Nhưng cô không có [Bùa Dương Viêm]…” Klein vừa nghĩ vừa cười bảo: “Cô à, tôi là Danh Sách 8 rồi đấy.

“Nơi này chưa chắc đã an toàn. E rằng những Vật Phong Ấn có đặc tính ‘sống’ được cất giữ phía sau Cổng Chianese đang nóng lòng muốn được hoạt động lắm. Nếu chúng tôi thất bại, những người ở đây chắc chắn cũng không thể thoát khỏi. Haha, mục tiêu của chúng tôi là câu giờ cho quân tiếp viện. Có lẽ nó sẽ an toàn hơn chuyện ở gần cổng Chianese nhiều.”

Seeka mím môi, trịnh trọng vẽ một vầng trăng đỏ thẫm trước ngực: “Xin nữ thần phù hộ các cậu.”

Vì Dunn không có thời gian viết văn kiện nên Klein không thể trực tiếp tiến vào Cổng Chianese. Anh chỉ có thể dõi theo Seeka Tron đẩy ra một khe hở và lách người vào bên trong.

Vài phút sau, cô xuất hiện trước cửa, tay trái cầm một mạch máu dày, tái nhợt và nhuốm máu.

Klein vươn tay tiếp nhận nó, lập tức cảm nhận được một dòng điện yếu ớt liên tục bào mòn cơ thể mình.

Truyện Chữ Hay