Lôi Quân

chương 112: 112: ám sát

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lại đem mấy cái thế gia thiên kiêu thu phục dưới trướng sau đó, Dương Tuấn liền đi tới Huyền phủ.

Đây cũng chính là hắn quan môn đệ tử Lê Huyền ngự phủ.

Đứng tại Huyền phủ bên ngoài, Dương Tuấn đem thần thức tỏa ra, nháy mắt toàn bộ Huyền đều bị hắn nắm trong lòng bàn tay.

Tiếp sau đó chỉ thấy bạch quang lóe lân, Dương Tuấn thân hình đã biến mất.

Cùng lúc Huyền Phủ một tòa đại viện gian phòng, mặc dù lúc này trời đã quá khuya, bất quá bên trong vẫn như cũ đèn đuốc sáng choang.

Mà tại gian phòng bên trong, Lê Huyền ngồi tại trên giường xếp bằng, hắt nhắm mắt chặt dưỡng thần, xung quanh thiên địa linh khí cùng hỏa linh khí từng đợt từng đợt bị Lê Huyền thông qua lỗ chân lông hấp thu đi vào.

Tại trở về từ Giang Phủ sau đó, Lê Huyền liền tiến vào tu luyện.

Hắn cảm nhận được bản thân còn cách Trúc Cơ trung kỳ không xa, nếu như không ngừng nghỉ tu luyện, không qua một tháng liền có thể đột phá.

Bất quá hiện tại vào ban đêm, Lê Huyền mặc dù gắng sức tu luyện nhưng hiệu quả không lớn.

Dù sao hắn thể chất chính là Cực Nhật Bá Thể, ban ngày mới chính là hắn thánh địa tu luyện, một ngày có thể so sánh với bình thường tu sĩ chín, mười ngày cũng không nói chơi.

Tuy nhiên Lê Huyền cũng không vì đó mà chểnh mảng việc tu luyện, ngược lại càng thêm cố gắng.

Bởi chỉ có thực lực mới có thể ngồi vững cái kia hoàng vị.

Xẹt!

Thế nhưng ngay vào lúc này, Lê Huyền đối diện cửa sổ đột nhiên bị vạch phá.

Một đạo lôi điện ngang nhiên bổ tới, mặc dù kích cỡ chỉ bằng ngón tay thế nhưng tốc độ nhanh đến đáng sợ, thoáng chốc đã đến Lê Huyền đỉnh đầu.

Mà Lê Huyền vốn đang tại tu luyện cũng choàng mở mắt tỉnh lại.

Hắn mặc dù đích thật nhập tâm tu luyện, bất quá tinh thần không giờ phút nào không cảnh giác.

Ai mà biết được lúc nào lại có một cái Đường Côn chạy tới ám sát.

Mà ám sát chuyện này hoàng thất từ xưa đến này mặc dù đã ra cấm lệnh, tuy nhiên thế gian không thiếu kẻ điên, vì hoàng vị chuyện gì cũng dám làm.

- " Hừ! Muốn chết.

" Lê Huyền khẽ quát lạnh một tiếng.

Đồng thời hai tay chống lên đỉnh đầu, hỏa quang bùng lên, một đầu hỏa long theo đó tụ lại há miệng lớn trực tiếp táp lấy đạo kia lôi điện.

Oành!

Tiếp sau đó chỉ nghe một tiếng nổ lớn vang lên dữ dội, dư chấn quét ngang mà ra.

Toàn bộ căn phòng phút chốc đều bị dư chấn quét sạch, ngay cả bức tường cũng không chịu nổi mà nổ tung.

Mà tại trung tâm vụ nổ Lê Huyền, bản thân cũng bị dư chấn cực lớn đem hất văng ra sau.

Bất quá hắn cũng không phải hổ giấy, rất nhanh liền đã có thể đứng vững, đồng thời toàn thân lông tóc không chút tổn hao.

Xong không cho Lê Huyền cơ hội thở dốc, lúc này bầu trời đêm đột nhiên sáng rực, phía trên vô số luồng lôi điện nhảy múa sau đó điên cuồng giáng xuống.

Chứng kiến cảnh này Lê Huyền trong lòng phát lạnh, lập tức không chút chậm trễ xuất ra bản lĩnh giữ nhà.

Hắn từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một thanh cự phủ, kích thước tầm một mét rưỡi với cán búa màu hoàng kim cùng lưỡi phủ màu xanh ngọc, tựa như từ ngọc thạch chế tạo hướng về phía mình đỉnh đầu quét ngang.

- " Lưỡng Địa! "

Nhất thời, đỉnh đầu chỗ một vòng phủ quang hiện ra, trực tiếp đem toàn bộ lôi điện ngăn lại.

Đến đây Lê Huyền cũng không có ngừng lại, trong tay Ngọc Kim Phủ lại hướng về bầu trời bổ ra một búa.

Ô ô ô!

Không gian gào thét, một phủ này đem khí lưu phá vỡ sau đó hình thành một đạo hỏa sắc phủ quang bắn thẳng lên cao, ý đồ tựa như muốn xuyến phá bầu trời đêm.

Mặc dù không nhìn thấy được kẻ địch chân diện, thế nhưng Lê Huyền vẫn có thể mang máng cảm nhận được đối phương tung tích, một chiêu này mục đích cũng chính là dùng để thăm dò.

Bất quá hắn dường như đã đoán sai.

Ngay vào tại lúc này, Lê Huyền toàn thân lông tơ dựng đứng, hắn cảm giác được phía sau một cỗ lạnh lẽo.

Không chút nghĩ ngợi, Lê Huyền lập tức kích hoạt trên cổ phòng ngự dây chuyền pháp bảo, nhất thời hắn chỗ ngực phát sáng, một vòng màu xanh quang tráo xuất hiện, phút chốc đã đem thân thể bao phủ.

Cùng lúc, tại Lê Huyền sau lưng một đạo bích ngọc thủ chưởng cũng đã đánh tới, trực tiếp giáng lên trên quang tráo.

Ầm!

m hưởng vang vọng, mặt đất bị dư chấn dập ra một hố lớn.

Mà Lê Huyền may mắn dưới quang tráo bảo hộ, toàn thân không thương, bất quá cực mạnh lực trùng kích vẫn để hắn thân thể chấn động không thôi.

Cố ổn định lại thân thể, Lê Huyền đưa mắt nhìn ra phía sau.

Chỉ thấy chỗ đó lẳng lặng đứng một cái dáng người cao lớn, thân mặc hắc y, trên mặt mang quỷ diện mặt nạ.

- " Ngươi là sát thủ đại hoàng tử phái tới ám sát ta? " Nhìn xem đối phương, Lê Huyền híp mắt nói.

Tại trong hắn suy nghĩ, người muốn giết hắn nhất lúc này chỉ có đại hoàng tử, dù sao đại hoàng tử hôm nay trên Tiểu Hội Đàm Đạo cũng bị hắn làm cho mất hết mặt mũi cùng nhân khí.

Hơn nữa dám tại đế đô điên cuồng như vậy cũng chỉ đại hoàng tử một người.

Tuy nhiên đáp lại Lê Huyền là một đạo ánh mắt lạnh lùng, trước mặt quỷ diện nhân lúc này không nói không rằng lại tiếp tục đánh tới.

Thấy vậy, Lê Huyền sắc mặt nghiêm lại, quyết định khai mở toàn bộ lực lượng.

Trước mặt quỷ diện nhân kẻ này quả thực để hắn cảm nhận được áp lực cực lớn, nếu như hôm nay không xuất toàn lực thì còn có thể sống hay không đều khó mà nói.

Ông!

Cực Nhật Bá Thể Mở ra, phút chốc Lê Huyền sau lưng một vòng Thái Dương ngưng tụ, đồng thời hắn khí tức theo đó cũng không ngừng kéo lên đến Trúc Cơ trung kỳ mới miễn cưỡng ngừng lại.

- " Hừ! "

Nhìn xem bích ngọc thủ trưởng đánh tới, Lê Huyền khẽ hừ lạnh.

Nắm trong tay Ngọc Kim Phủ Vung lên, một đầu hỏa hổ theo đó ngưng tụ cùng vồ về hướng Quỷ Diện Nhân.

Oành!

Ngọc Kim Phủ cùng bích ngọc thủ chưởng va chạm, cả đại viện sân lớn trực tiếp nổ tung.

Lê Huyền cùng quỷ diện hai người phân biệt lui lại phía sau ba bước, thế nhưng rất nhanh đã lại lao vào chiến đấu.

Nắm Ngọc Kim Phủ Lê Huyền khí thế dũng mãnh, mỗi một phủ bổ ra đều mang theo Thái Dương chi hỏa đốt cháy mọi thứ, toàn bộ đại viện theo đó ngập trong biển lửa.

Đối diện quỷ diên nhân ngược lại bình tĩnh hơn nhiều, mặc dù chưởng pháp không màu mè nhưng vô cùng vững chắc, mặc cho Lê Huyền đánh như thế nào cũng khó chạm y một chút góc áo.

Thậm chí Lê Huyền còn không ít lần suýt bị cặp kia bích ngọc thủ chưởng đoạt lấy mạng.

Năm phút, mười phút trôi qua…

Trong thời gian này hai người không biết đã giao thủ bao nhiêu lần.

Bất quá càng đánh Lê Huyền lại càng cảm thấy không đúng, bởi hai người bọn họ giao thủ lâu như vậy, hơn nữa động tĩnh còn rất lớn, vậy mà Huyền Phủ bên trong không có một người chạy ra.

Chẳng lẽ ta bị trúng đối phương ảo trận rồi?

Nghĩ đến đây, Lê Huyền sắc mặt lại càng biến trở nên khó coi.

- " Cùng ta đánh nhau mà còn dám phân tâm, muốn chết! " Đang lúc này, quỷ diện nhân mặt nạ phía sau vang lên một tiếng khàn khàn giọng nói.

Tiếp sau đó chỉ thấy y cánh tay vung lên, không gian ngập tràn huyết sắc, một đạo huyết sắc bàn tay phá không hướng thẳng về Lê Huyền trái tim vị trí mà tới.

- " Chết tiệt.

"

Lê Huyền cắn răng, trực tiếp kích hoạt phòng ngự pháp bảo đồng thời nâng lên Ngọc Kim Phủ chắn ngang trước ngực.

Bất quá một chưởng này uy lực cực lớn, dù đã chủ động phòng ngự nhưng Lê Huyền vẫn như cũ bị đánh bay.

Ầm! Ầm! Bành!

Không biết đụng vỡ biết bao nhiêu bức tường, Lê Huyền lúc này mới miễn cưỡng đứng vững.

Xong không có ngừng lại, quỷ diện nhân nháy mắt đã lại tới trước mặt.

Thấy vậy Lê Huyền hút vào một ngụm khí, hai tay nắm chặt lấy Ngọc Kim Phủ đồng thời nâng qua quá đầu.

Nội thể linh nguyên điên cuồng vận chuyển, sau lưng vòng kia thái dương cũng bắt đầu không ngừng xoay tròn, tốc độ càng lúc càng nhanh.

Linh nguyên, thái dương hỏa khí giờ phút này tất cả đều hướng về Ngọc Kim Phủ tụ tập, một đầu khủng bố hỏa long theo đó nháy mắt ngưng tụ.

" Phách Long Trảm! "

Trên trán, cánh tay các loại gân xanh nổi lên, Lê Huyền không do dự hạ xuống một búa.

Nhất thời long ngâm vang trời, hỏa long giương nanh múa vuốt phi thiên mà lên.

Oành!

Một búa này ẩn chứa Lê Huyền toàn bộ thực lực, bích ngọc thủ chưởng vừa mới chạm tới lập tức bị bổ ra làm đôi, đồng thời uy lực không giảm hướng về quỷ diện nhân bổ tới.

Xoẹt!

Chỉ nghe một tiếng xé rách, quỷ diện nhân nháy mắt cũng bị một phủ này phân làm đôi.

Không những vậy, phủ quang sau khi rơi xuống quỷ diện nhân phía sau mặt đất còn mở ra một rãnh lớn sâu không thấy đáy.

- " Hồng hộc hồng hộc! "

Hai tay vô lực chống Ngọc Kim Phủ đứng vững, Lê Huyền thở gấp không ngừng.

Một chiêu vừa rồi cơ hồ tiêu hao hắn chín phần linh nguyên cùng thái dương hỏa khí, nếu như không thể chém giết quỷ diện nhân mà nói thì kết quả có thể nghĩ.

Thế nhưng Lê Huyền chưa thả lỏng được bao lâu, thân thể đã cứng lại, chỉ nghe phía sau, cái kia tưởng như đã chết quỷ diện nhân khàn khàn giọng nói lại vang lên:

- " Thực lực không tệ, không hổ là Dương Tuấn ta quan sơn đệ tử! ".

Truyện Chữ Hay