Đoành!
Ánh sáng trắng lóe lên, tiếp sau đó là một tiếng nổ vang đinh tai nhức óc.
Đợi Mặc Diêu mở mắt ra nhìn lại, chỉ thấy xung quanh nào còn cái gì thiên la lưới máu, không gian khôi phục đêm đen yên tĩnh.
Bất quá cho dù như vậy Mặc Diêu vẫn không dám thả lỏng.
-" Cái này… "
Nhìn xem trước mặt cảnh tượng, Mặc Diêu giọng nói liền có chút lắp bắp.
Năm cái đáng sợ hắc y nhân lúc này chỉ còn lại một, mà còn sống sót duy nhất hắc y nhân hiện tại tình trạng xem ra cũng không khả quan là mấy.
Bởi đối phương cái cổ đã bị người nắm chặt nhấc bổng lên.
-" Chậc chậc! Quả nhiên đám ma giáo các ngươi cũng không chịu yên phận a.
" Khóe miệng nhếch lên, Dương Tuấn khẽ cười nói.
Tại ra khỏi Giang Phủ một khắc, hắn liền đuổi theo mấy cái đáng chú ý thế gia đại tộc thiên kiêu, không nghĩ tới lại vô tình bắt gặp Mặc Diêu bị ma giáo vây nhốt.
Mà Dương Tuấn cứu hắn đương nhiên cũng bởi vì đối phương thân phận.
Tại Thiên Cơ Các cung cấp thông tin cũng có đề cập sơ qua về Mạc gia, một cái dã tâm không nhỏ gia tộc.
Mặc Diêu thân là Mạc gia thiên tài, mặc dù tính cách chẳng ra sao nhưng lấy đối phương thân phận hẳn là sẽ có chỗ dùng tới.
-" Nói nghe một chút, ngươi là người giáo nào? Các ngươi ma giáo có mục đích gì? "
Nhìn xem trước mặt hắc y nhân, Dương Tuấn thản nhiên nói.
Hắn lúc này đã sớm đeo lên mặt nạ, Huyết Trọng Đồng mở ra, lạnh băng đỏ tươi con mắt để cho hắc y nhân trong lòng run lên.
-" Ngươi muốn biết? Nằm mơ đi, hahaha.
"
Bất quá sợ hãi là vậy, hắc y nhân vẫn lấy còn sót lại chút ít khí lực trêu tức cười nói.
Đồng thời nó nội thể khí huyết không ngừng nghịch chuyển, mạch máu, đan điền, kinh mạch, toàn bộ cơ thể đồng thời không ngừng phồng lên, tựa như quả bóng da cơ hồ trong phút chốc liền muốn nổ tung.
Thế nhưng ngoài ý muốn là, đợi hắc y nhân thân thể phồng lên đến cực hạn lúc, thân thể lại đột nhiên khôi phục lại bình thường.
Mà trước mặt lúc này, nắm chặt lấy cổ hắc y nhân Dương Tuấn tay phải lại càng thêm xiết chặt, đồng thời tay trái nâng lên trực tiếp đặt lên đối phương đỉnh đầu nói: -" Muốn tại trước mặt ta tự bạo, vọng tưởng.
"
Dứt lời, thần hồn lực lượng bạo phát, khổng lồ thần hồn năng lượng bao phủ lấy hắc y nhân.
-" Sưu Hồn! "
Sưu Hồn Thuật, đây là tu sĩ sau khi mở ra Thức Hải tự sinh thần thông, tuy nhiên môn này thần thông có rất nhiều hạn chế, nhưng với Dương Tuấn tu vi cùng hắn khổng lồ lực lượng thần hồn, vận chuyển môn này thần thông cũng không khó lắm.
Hơn nữa trước mắt hắc y nhân còn chưa đột phá Trúc Cơ, thần hồn cực kỳ yếu ớt, thi triển pháp thuật này cũng không có gì đáng lo.
Aaaaaaa!
Ngay sau đó là liên miên tiếng hét thảm, tuy nhiên rất nhiên liền im bặt.
Cùng lúc Dương Tuấn cũng đem hắc y nhân ném sang một bên, đối phương mặc dù còn thở thế nhưng ánh mắt đã biến thành trắng dã, toàn thân tựa như bị rút hết xương cốt vô lực ngã xuống đất.
Sưu hồn thuật có thể nói cực kỳ tàn bạo, là một trong những thần thông tàn ác nhất.
Một khi thi triển môn này thần thông, đối với người không chỉ đau đớn về thể xác mà còn có thần hồn, thậm chí hạ tràng sau đó cũng vô cùng thê thảm, trực tiếp trở thành người thực vật, sống không bằng chết.
Mà thi triển Sưu Hồn Thuật Dương Tuấn cũng đã đem đối phương ký ức lục lọi một lượt.
Bất quá trong đó đa phần là đối phương các loại thường ngày kinh lịch, liên quan đến bí mật kế hoạch cực kỳ ít ỏi.
Chỉ biết đối phương là Huyết Ma giáo người, phụng mệnh bên trên một vị gọi là Huyết Y hộ pháp mệnh lệnh săn bắt những người tới tham gia Tiểu hội Đàm Đạo thiên tài.
Còn mục đích làm gì, đối phương trong ký ức không có nhắc đến, hiển nhiên ngay cả hắn cũng không biết.
Ực!
Một bên chứng kiến hắc y nhân thảm trạng, Mặc Diêu không tự chủ nuốt một ngụm nước bọt.
Ban nãy năm cái kia hắc y nhân đã đủ để hắn chặt vật, lúc này lại đến thêm một càng càng thêm lại hại, tàn nhẫn, hắn biết bản thân hôm nay khó mà thoải mái rời đi.
Tuy nhiên trước mặt người này vẫn chưa biết mục đích tốt hay xấu, hắn vẫn còn cơ hội.
Gắng gượng sửa lại trên mặt nét cười, Mặc Diêu chắp tay, hướng về phía trước tỏ ra cảm kích nói: -" Vị này đại hiệp, đa tạ đã ra tay tương trợ.
Không biết vị đại hiệp quý tính đại danh là gì để Mặc Diêu khắc sâu trong lòng, đợi trở về sau đó tất có báo đáp.
"
Event
Đã chưa xác định được đối phương mục đích, Mặc Diêu lúc này quyết tâm đánh liều, có câu đưa tay không đánh mặt kẻ tươi cười.
Bất quá quá khi chứng kiến người kia xoay người lại, Mặc Diêu trong lòng xiết chặt.
Chỉ riêng ăn mặc hắc y đã không nói đến, đối phương vậy mà còn đeo quỷ diện mặt nạ, đặc biệt là con kia đỏ tươi con ngươi, thật sự để người ta nhìn mà lạnh người.
Mặc dù nói ăn mặc như vậy chưa chắc đã là người xấu, nhưng người tốt chắc chắn sẽ không ăn mặc như vậy.
-".
.
.
"
Xong không đợi Mặc Diêu kịp phản ứng, quỷ diện hắc y nhân lúc này đột nhiên tại chỗ biến mất.
Tiếp sau một khắc đã xuất hiện tại hắn trước mặt, đồng thời bàn tay nắm chặt lấy hắn hai bên má, cưỡng ép đem miệng mở ra rồi đem một viên tròn tròn giống như đan dược ném vào.
Ực!
Quá bất ngờ, Mặc Diêu liền không tự chủ nuốt xuống.
Thế nhưng đợi hắn nội thị kiểm tra thì đan dược bóng sáng đã không thấy, hiển nhiên đã sớm bị hòa tan.
-" Ngươi… ngươi vừa cho ta uống thứ gì? " Không nhịn được tức giận, Mặc Diêu chỉ về phía Dương Tuấn quát.
Mặc dù không biết đối phương cho mình uống là thứ gì, thế nhưng Mặc Diêu biết nó hiển nhiên không phải là cái gì tốt lành.
Quả nhiên, Dương Tuấn lời nói tiếp theo để hắn trong lòng lành lạnh.
-" Hắc! Ngươi vừa rồi uống chính là Thực Nhục Nhuyễn Cốt Đan, nếu sau một tháng không uống thuốc giải, toàn thân sẽ ngứa ngáy đến phát điên, tiếp sau đó da thịt, xương cốt sẽ dần dần thối rữa cho đến chết, quả thực chính là sống không bằng chết.
"
Ách!
Mặc Diêu sắc mặt tái xanh, toàn thân run lẩy bẩy, nào cái gì thiên kiêu phong phạm.
Hắn còn trẻ, tương lai phía trước còn sáng ngời, thật nhiều mỹ nữ còn đợi hắn ôm ấp, yêu thương đâu, làm sao có thể chết được.
Bịch!
Không chút nghĩ ngợi, Mặc Diêu trực tiếp quỳ xuống dập đầu thảm thiết nói: -" Đại nhân độ nhân độ lượng tha cho tiểu nhân một mạng, tiểu nhân nguyện cho ngài làm trâu làm ngựa, sau này cho dù lên núi đao xuống biển lửa cũng quyết không từ nan.
"
Mặc Diêu mặc dù nhát gan nhưng cũng không ngu, trước mặt người này nếu muốn giết hắn đã sớm giết, còn cho uống cái gì Thực Nhục Nhuyễn Cốt Đan.
Đây rõ ràng là muốn khống chế, hiển nhiên bản thân còn có ích cho đối phương.
Nhưng là để tránh không may, Mặc Diêu mặc kệ mặt mũi, trực tiếp quỳ xuống thể hiện bản thân đối sinh cầu sinh cực lớn, như vậy cơ hội sống sót càng cao.
Mà nhìn thấy hắn biểu hiện, Dương Tuấn khẽ gật đầu, thầm nghĩ kẻ này không sai.
Bất quá Dương Tuấn cho Mặc Diêu uống cũng không phải cái gì Thực Nhục Nhuyễn Cốt Đan, đó chẳng qua là hắn tùy tiện bịa ra dọa đối phương mà thôi.
Thực chất viên kia đan dược chỉ là một loại bình thường thuốc bổ, có khả năng hòa tan nhanh hơn bình thường đan dược mà thôi.
Hơn nữa cho dù đối phương nghi ngờ đi nữa, nhưng lấy Dương Tuấn tu vi, cho dù là giả đi nữa cũng phải tin bảy phần, không dám lấy tính mạng ra cược.
Xong cũng không có nhiều lời giải thích, từ trong đai ngọc trên hông lấy ra một thanh cổ đồng lệnh bài, Dương Tuấn trực tiếp ném cho đối phương nói:
-" Đây là Long Tuyền Lệnh, là bản giáo thiếp thân lệnh bài, ngươi chỉ cần nhỏ máu nhận chủ lập tức sẽ trở thành Long Tuyền Giáo giáo chúng.
Sau này chỉ cần ngươi hoàn thành tốt nhiệm vụ, bao nhiêu ban thưởng sẽ không thiếu, Thực Nhục Nhuyễn Cốt Đan thuốc giải mỗi tháng cũng sẽ được cung cấp đầy đủ… "
Đến đây, không đợi Dương Tuấn nói xong, mặc Diêu liền đã đem lệnh bài nhỏ máu nhận chủ.
Thấy vậy, Dương Tuấn khóe miệng tại sau mặt nạ nhếch lên cười nói: -" Tốt! Từ giờ trở đi ngươi chính là Long Tuyền Giáo một thành viên.
"
-" Hiện tại nhiệm của ngươi chính là theo dõi Mặc gia động tĩnh, phát hiện khác thường lập tức thông qua lệnh bài báo cho ta.
"
-" Đúng, giáo chủ.
"
Mặc Diêu cung kính cúi đầu chắp tay đáp lại, bất quá đợi khi hắn ngẩng đầu lên một lần nữa, Dương Tuấn tung tích đã sớm không thấy, không gian lại một lần nữa rơi vào yên tĩnh.
Lại nhìn xem trong tay cổ đồng lệnh bài, Mặc Diêu lúc này bàn tay không tự chủ siết chặt.
Hắn bản thân vốn chỉ muốn cầu an an ổn ổn sống một đời giàu sang không lo không nghĩ, tay ôm mỹ nữ, thật không nghĩ tới các loại sự việc lại không ngừng đổ tới trên đầu.
-" Quả thực chính là là cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng a! ".