Max: Hello anh em, đầu tháng mới, và năm học mới cũng bắt đầu.
Ta đến 20 mới phải đi học cơ =))))))Dù sao, hiện giờ team đang sắp đuổi kịp bản eng, nên đang suy nghĩ thêm về việc hợp tác giúp một số bộ khác. Để xem cuối cùng quyết định thế nào XD.
Mà , t vẫn ngồi tự sướng với OLN, nhưng vẫn chưa đủ mặt dày để đăng lên :V.
Chắc viết được hơn nửa quyển thì t sẽ suy nghĩ tiếp xD.
------------------------------------------
Trans: Meteor - Cá đa
Edit: Maxmalefic9x
Chương 122: CASE:Amy (3)
Ra khỏi nhà trọ, và dừng chân ở một ngôi làng nhỏ trên đường, tôi tức tốc đi đến Thị Trấn Lucas.
Rời khỏi đường cái, tôi đã nghĩ đến việc đi xe ngựa, nhưng sau khi cân nhắc việc có thể gặp quái vật trên đường, tôi quyết định đi đường tắt bằng cách dùng Thuốc Tàng Hình.
Tôi đủ may mắn để có đủ nguyên liệu để chế tạo thuốc tàng hình.
Dù sao, nếu như tôi không đủ nguyên liệu, tôi có thể vào rừng và tìm chúng.
Elf chúng tôi có hiểu biết về thực vật nhiều hơn loài người.
Thứ mà con người thấy có thể là cỏ dại, nhưng với tôi nó có thể là nguyên liệu khá tốt để làm thuốc.
Một trong những nguyên liệu để làm Thuốc Tàng Hình đó là 「Moon Grass 」[note9921] có thể tìm ở bất cứ đâu, nhưng nó thường bị đối xử như là cỏ dại.
Ngoài loài Elf coi nó là dược liệu, các loài khác không sử dụng nó, vì thế có thể tìm nó ở bất cứ khu rừng nào.
Bởi vì lí do đó, tôi giấu bản thân mình và dùng đường cái vì đây là cách an toàn nhất để di chuyển.
Hiệu quả của Thuốc Tàng Hình khác nhau qua mỗi ngày. [note9922]
Đôi khi thuốc sẽ có tác dụng trong 2 giờ, vào thời điểm khác, nó chỉ tác dụng trong 1 giờ.
Kể cả thuốc hết tác dụng, nó có thể được sử dụng liên tục, nên không ai có thể thấy tôi.
Với nó, tôi đã đi trên đường cái suốt 2 tuần.
Cuối cùng, địa điểm mà tôi cần đến, Thị Trấn Lucas, có thể thấy từ chỗ mà tôi đang đứng.
…Xem ra, không có ai theo dấu tôi cả.
Sau khi tôi xác nhận con đường tới thủ đô và Thị Trấn Lucas ở quầy tiếp tân của nhà trọ, tôi đặc biệt nói với họ rằng tôi muốn đi đến thủ đô.
Tôi nói với lễ tân rằng tôi có hứng thú về con đường đi đến thủ đô thế nên ông bác không nghĩ tôi đã đến Thị Trấn Lucas khi ông ấy nghe câu chuyện của chúng tôi.
Tôi thắc mắc rằng chiến thuật đó có ổn không.
Hoặc, đó chỉ là tưởng tượng của tôi khi tôi thấy ông bác đó.
「Vậy, đây là Thị Trấn Lucas…….」
Để có thể vào thị trấn. tôi xếp hàng phía sau những người khác trong khi nhìn cảnh vật bên ngoài thị trấn.
Như lời miêu tả của ông bác, thị trấn này chắc chắn sẽ để lại ấn tượng nhẹ.
Trong khi nhìn ngoại cảnh, tôi nghĩ về tương lai và tới lượt của tôi.
Tôi bị hỏi vài câu đơn giản của người gác cổng và sau đó họ cấp cho tôi một tấm thẻ cư trú.
Khi còn ở đó, tôi hỏi con người sống trong thị trấn này như thế nào, và người gác cổng kiên nhẫn chỉ tôi mọi thứ.
Đầu tiên, anh ấy chỉ tôi chỗ để ở.
May mắn thay, dường như có khá nhiều phòng cho thuê.
Tiếp theo, cần phải làm một cái thẻ công dân gì đó.
Nói về thẻ công dân, nó có thể là từ Guild mạo hiểm giả, hoặc những nơi khác, thẻ thành viên của Guild Thương nhân.
Nếu bạn muốn kinh doanh thì đăng kí vào Guild Thương nhân, và đăng ký vào Guild nếu bạn muốn thành mạo hiển giả.
Trong trường hợp của tôi, tôi muốn kinh doanh các lọ thuốc nên đăng ký vào Guild Thương nhân sẽ là một lựa chọn tốt.
Sau khi nhận thẻ công dân, tiếp theo là đăng ký nơi cư trú.
Tiến đến văn phòng nhà nước, tôi nên nói ra nơi tôi muốn sống và thẻ công dân, trả thuế cho 1 năm và tôi đã hoàn thành công việc đăng ký.
Trong khi cảm ơn người gác cổng đã giúp tôi mọi thứ trong khi nghĩ rằng vẫn có nhiều Con người tốt, tôi tiến vào thị trấn.
…Đầu tiên, phải tìm một chỗ nào để sống nhỉ.
Nhưng tôi không biết chỗ nào để nộp đơn, tôi quyết định tiến đến Guild Thương nhân trước.
Và trong khi đăng ký, tôi sẽ hỏi tình hình xung quanh luôn.
Tôi có thể bán vài bình 「Thuốc Hồi phục: Đại」mà tôi đang có khi ở đó.
Đúng là 1 mũi tên trúng 3 con chim.
Sau khi hỏi vài người già đường đến Guild Thương nhân, tôi đã có thể đến đó một cách an toàn dù có hơi lạc đường.
「…Xin lỗi đã làm phiền, tôi muốn đăng ký vào Guild Thương nhân.」
Gọi người đàn ông phía sau quầy tiếp tân, một nụ cười nổi lên trên khuôn mặt ông ta trong khi giải thích luật lệ của guild.
「…Và, như thế là đủ.
Nếu có bất cứ thứ gì cô không hiểu, làm ơn hãy đọc tài liệu này.」
Tôi cầm lấy tài liệu và xác nhận lại nội dung.
Được rồi, có lẽ tôi không bị lừa.
「Tên…Amy, và… bán…thuốc, kế tiếp…nhà ở… mình nên làm gì về việc này đây.」
Trong khi đang rắc rối với nó, anh tiếp tân hỏi tôi có chuyện gì à ?
「Tôi, chỉ vừa mới đến thị trấn này.
Tôi có dự định ở lại đây, nhưng lại chưa quyết định được chỗ ở…」
「Ồ, tôi hiểu rồi…
Nếu như cô thấy ổn, tôi có thể chỉ cô cách thuê nhà nhé?」
… Nó, là thứ mà tôi cực kỳ biết ơn.
Nếu Guild Thương Gia sắp sếp một người nào đó đưa tôi đến đó, thì tôi sẽ không bị quảng cáo đến những chỗ lạ.
Dù sao đi nữa, sau khi rời Guild, tôi đã định tìm một nơi để thuê nhà.
Hãy nhận lời đề nghị thú vị này nào.
「Tôi rất vui lòng, cảm ơn chú rất nhiều!」
Hơi ngạc nhiên vì giọng áp đảo của tôi, anh tiếp tân đáp 「Tôi hiểu rồi.」và quay đi lấy vài tập tài liệu.
Và, sau khi đợi một lúc, anh ấy quay lại với một sấp giấy.
「Bây giờ, làm ơn hãy chọn một chỗ mà cô muốn ở trong lúc này.
Sau đó, cô có muốn tiếp tục việc dăng ký vào Guild?」
Đó là điều hiển nhiên, tôi không cần phải bàn cãi.
Anh ta ngay lập tức đưa cho tôi tài liệu của những chỗ cho thuê.
Sau khi nhìn hơn 10 tập tài liệu, có 2 cái làm tôi chú ý.
Mặc dù tiền thuê hằng tháng có lẽ là vấn đề…
Cái đầu chính là căn nhà cao cấp với giá 5 xu vàng /tháng, và cái còn lại cũng khá hợp lý với giá 80 xu bạc/tháng.
Cả hai đều có giá cao ngất ngưởng, nhưng cái 5 xu vàng còn có cả bảo vệ nằm trong điều khoản.
Khi mà cả hai đều không quá xa Guild Thương Gia, tôi liền quyết định xem qua cả hai trước khi chọn.
◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇
「Heeh, nó có cả Màn chắn ma thuật hiện đại nhất. Thật tuyệt vời…」
「Nó có cả bồn tắm nữa!」
「Với khoảng không gian này, mình có thể làm ra một chỗ để chế thuốc luôn…」
Sau khi xem qua cả hai nơi ở, mặc dù giá nó hơi chát [note9923]
tôi liền quyết định hỏi về chỗ giá 5 xu vàng.
Việc thanh toán sẽ được chi trả ở Guild vào mỗi tháng.
Từ túi lưu trữ, tôi ngay lập tức lấy ra 2 xu vàng và thanh toán.
「Được rồi, tôi đã xác nhận thanh toán.
Sau khi nhận thẻ ID của Guild Thương Gia, làm ơn đừng làm mất nó vì nó cũng là chìa khóa để vào nhà.
Nếu như bị mất thẻ, cô có thể làm lại với giá 1 xu vàng, nhưng sự đánh giá của Guild dành cho cô sẽ bị giảm, nên hãy cẩn thận.」
Sau khi nói xong, anh ấy lấy một vật phẩm ma thuật ở bên dưới quầy và đang nghịch với nó.
「Okay, xong rồi. Đây là thẻ của cô.」
Sau khi nói, anh ấy đưa cho tôi thẻ thành viên của Guild Thương Gia.
「Được rồi, còn điều gì tôi có thể giúp cho Ami-san không?
Cô có muốn mở một cửa tiệm? Hay là cô muốn bán sỉ thuốc mà không mở cửa hàng?」
「Vâng, tôi đang bán sỉ thuốc.」
「Tôi hiểu, thuốc phải không… Cô có phiền không khi tôi xem qua chúng?
Dựa vào chất lượng, Guild Thương Gia có thể mua một ít nếu cô muốn.」
Ông anh này cũng có trong mình máu thương nhân.
Sau khi dùng 5 xu vàng, ông ấy tỏ vẻ thích thú với số thuốc mà tôi đang có.
「Eeetou, thuốc đây nhưng…」
Tôi lấy ra 20 lọ Thuốc: Cao từ túi lưu trữ ra và đưa nó cho anh ấy.
「Wow, cái này là… tôi có thể mở ra xem?」
Để kiểm tra chất lượng, người ta thường mở 1 chai ra để kiểm tra.
Đương nhiên, tôi không phản đối.
「Vâng, cứ tự nhiên.」
Sau khi cho được cho phép, anh ấy lấy cái ly nhỏ và đổ một lượng thuốc ra, và đặt vào cái dụng cụ ma thuật lớn kia.
「Oh wow, thuốc này rất là tốt đó.
Mặc dù màu nó hơi tối, nhưng nó lại là thuốc cấp cao.
Hay là vầy, tại sao cô không làm ăn với guild.
Nếu cô có thể duy trì chất lượng thuốc như thế này, bọn tôi có thể trả 50 xu Bạc cho mỗi chai.」
…Cái giá mà anh ấy đưa ra cao hơn những gì tôi dự đoán.
Xét về cái lần ông già kia mua 1 bình với giá 20 xu Bạc, ở đây thì được nhiều hơn đáng kể.
「Tôi hiểu rồi, Xin hãy làm như vậy đi ạ.」
Anh ta có một ánh nhìn dễ chịu khi anh ta cảm ơn tôi, và đưa thêm vài điều kiện nữa.
「Nếu như cô đăng ký độc quyền với chúng tôi bây giờ, chúng tôi sẽ thêm 10 xu Bạc mỗi chai, cô thấy thế nào?」
…. Anh ấy đúng là một thương nhân tốt.
Nhưng, đây cũng là điều có lợi cho tôi.
「Giao dịch này khá tốt, tôi hiểu rồi. Tôi đồng ý hợp đồng.」
「Cám ơn cô rất nhiều.」
Với những điều này, tôi đã bảo đảm một cuộc sống an toàn ở thị trấn Lucas.
…Và, 10 năm đã qua.
Tôi gặp một người mà đã thay đổi định mệnh của tôi ở thị trấn này.