"Thịnh Thế Vô Yêu?"
Làm BOSS kiêm ảnh đế, kịch bản phim mà Quân Thụy nhận, phần lớn hắn sẽ đảm nhiệm vai chính trong đó.
{Ngụy Hậu truyện} là do chính Tống Tuấn Hi bỏ phí đầu tư không ít tiền, hắn mới nguyện ý đi làm khách mời vào vai nam chính này.
Sủng Ái mở ra một quyển tiểu thuyết, ảnh bìa đặc biệt manh, hai cái nhân vật chibi chụm đầu vào nhau, làm người khác nhìn vào liền có cảm giác rất đáng yêu.
"Không sai, quyển Thịnh Thế Vô Yêu này tôi đọc xong rồi, độ dài khoảng hai mươi vạn chữ, lấy đề tài là huyền huyễn, dùng làm phim điện ảnh đón năm mới rất thích hợp!"
Sủng Ái nghiêng đầu về phía hắn nhìn, bởi vì khoảng cách hai người ngồi vốn đã rất gần, lúc cô quay mặt qua môi không cẩn thận lướt qua mặthắn.
Nam nhân làn da trắng nõn bóng loáng, so với da thịt tuyết trắng của đám nữ minh tinh còn tốt hơn nhiều, cô không ngờ mình trong lúc vô ý lại chiếm tiện nghi của nam nhân nhà người ta.
Quân Thụy rời mắt khỏi màn hình điện thoại cúi xuống nhìn cô, con ngươi u ám thâm thúy tràn ngập ý cười, khóe miệng gợi lên, nói: "Em muốn hôn tôi?"
Sủng Ái: "......" Không biết xấu hổ!
Cô căn bản không phải cố ý, ai bảo hắn ngồi cách cô gần như vậy!
Ánh mắt nóng rực của nam nhân thẳng thừng nhìn chằm chằm cô.
Sủng Ái bị nhìn đến không được tự nhiên, khuôn mặt trắng nõn nhiễm lên một tầng đỏ ửng mỹ lệ, cô ho nhẹ hai tiếng che dấu sự chột dạ của mình.
"Chỉ là ngoài ý muốn mà thôi!"Cô ôn hòa cười nói: "Đối với một đại nam nhân như anh cũng không có vấn đề gì đi?"
Quân Thụy vươn ngón tay trắng nõn thon dài vuốt ve nơi mà môi cô vừa lướt qua, động tác của hắn rất chậm, mang theo một cổ hương vị tà mị nói không nên lời.
Sủng Ái cảm thấy môi chạm qua mặt hắn có chút tê dại kỳ lạ.
Đồng thời.
Cô cảm nhận được thân người hắn nghiêng qua đây trong đầu nghĩ đến hắn nhất định sẽ nói cái gì đó cho xem.
Quả nhiên giây tiếp theo.
Âm thanh trầm thấp từ tính của Quân Thụy truyền tới: "Tôi không ngại được em hôn thêm vài cái!"
[Ngao ngao ngao, ký chủ mau thượng hắn!] Phấn Cửu Cửu còn ngại chuyện chưa đủ lớn, điên cuồng kêu to.
Sủng Ái hít sâu một hơi, áp xuống nội tâm kích động muốn mắng nó, hơi hơi mỉm cười với nam nhân: "Tôi sợ hôn anh đến rơi thịt!"
Quân Thụy nhìn cô thật sâu, thiếu nữ này đả thương Mộc Giai Nhân còn lộng tàn Cách Lãng, hắn toàn bộ đều rõ ràng.
Trên mặt cô lúc nào cũng là nụ cười ôn nhu tuyệt mỹ đó, nhưng đáy mắt thậm chí chẳng có một tia ý cười, ngữ khí thân mật nhưng ẩn chứa thái độ uy hiếp.
Hắn thật là càng ngày càng có hứng thú với cô.
Thật muốn khóa trụ cả tứ chi, đem cô kim ốc tàng kiều!
Trên mặt Sủng Ái treo lên nụ cười tuyệt mỹ, trong mắt có ánh sáng lưu chuyển, nhìn chăm chú nam nhân bên cạnh mình.
Trên người hắn lộ ra lực lượng cực đại mang tính xâm lược , lộ ra mũi nhọn sắc bén, phảng phất như một cái hồ trầm tích hàn băng vạn năm, cùng với nốt ruồi lệ bên mắt trái yêu tà như vậy.
Lại tới nữa!
Trong lòng bàn tay Sủng Ái tiết ra một tầng mồ hôi mỏng, chỉ có ở trước mặt hắn, cô mới cảm giác được hơi thở của "đồng loại ".
Nam nhân nguy hiểm!
"Không phải muốn thương lượng chuyện quay phim sao? Nhìn tôi như thế làm gì?" Cô chớp chớp mắt nhìn hắn, nói: " Anh nhìn tôi như vậy, làm tôi có cảm giác như anh đang thích tôi vậy!"
Quân Thụy ý thức được cô đang trốn tránh mình, ánh mắt chuyển hướng đến bàn tay trắng nõn của cô.
Thiếu nữ da thịt mịn màng mỹ lệ, rất dễ dàng làm cho người khác có cảm giác muốn hung hăng tra tấn một trận.
"Thịnh Thế Vô Yêu lấy bối cảnh là một chuyện xưa cổ đại huyền huyễn, nam chính là người của chính phái tu đạo, mà nữ chính là một yêu tinh..." Sủng Ái rời ánh mắt khỏi màn hình điện thoại, ôn hòa nói: "Phim ảnh lấy đề tài về tình yêu giữa người và yêu có rất nhiều, nhưng Thịnh Thế Vô Yêu tương đối mới mẻ độc đáo, tình cảm của nam nữ chính có chút gút mắc......"
Vài phút sau......
Sủng Ái sau khi nói xong ngước mắt nhìn hắn: "Anh cảm thấy thế nào?"
"Ngược luyến?" Quân Thụy hơi chau lại mày, nói: "Cần yêu cầu sử lại kết cục một chút được không?"