Little Tyrant Doesn’t Want to Meet with a Bad End

chapter 72: những đức thánh tử

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Roel vốn không hề bận tâm đến chuyện tỏ ra tử tế trước mặt Nora. Mà thực ra, cậu còn muốn tránh mặt cô bất cứ khi nào có thể. Trước đây, Nora đồ rằng là do cô thiếu sức hút, nhưng giờ khi được cậu bảo vệ trong cái mê cung đầy tuyệt vọng này, cô nhận ra rằng có thể còn một chuyện gì đó khác nữa.

Cô có thể cảm nhận được Roel không phải là ghét bỏ gì cô. Cái cậu không thích là phải xu nịnh cô. Theo một nghĩa nào đó, cậu là kiểu người khá cố chấp, hoặc có lẽ, sẽ chính xác hơn khi nói rằng cậu là một gã kiêu ngạo. Cho dù bản thân là nàng công chúa cao quý của Thánh quốc, cô cũng không hi vọng gì chuyện cậu cúi đầu phục tùng mình.

Vậy mà, trong thời điểm nguy nan này, cậu lại là người đáng để cô trông cậy vào.

Nora cảm giác rằng cô và Roel, về bản chất thực ra rất giống nhau.

Chính trực, tốt bụng, và kiêu hãnh, họ không cho phép bản thân nhượng bộ trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Thực tế, tối nay Roel có thể đã đưa ra những lựa chọn rất khác, nhất là lúc còn ở trong xưởng nghệ thuật của Peter Kater. Không chỉ mỗi Nora là người phải trải qua thử thách.

Đối đầu với một tên sát nhân nguy hiểm, kẻ nắm giữ sức mạnh vượt trội cả hai người bọn họ, khiến ngay cả một Nora mạnh mẽ cũng khó mà kiềm chế được nỗi sợ, chứ chưa nói đến Roel yếu ớt hơn hẳn. Tuy vậy, cậu lại cứng đầu bám chặt lấy bản chất cố hữu của mình, khiến Nora vui mừng khôn xiết khi biết rằng cô không hề chọn nhầm người.

Ham muốn của cô không còn chỉ mỗi giẫm đạp lên cậu và thỏa mãn xu hướng ‘bạo dâm’ của mình nữa. Cảm xúc của cô hướng đến Roel giờ đây đã tiến triển theo một hướng khác mà đến chính cô cũng không còn hiểu được nữa.

Một cảm xúc ấm áp, đôi khi thậm chí có hơi chút nhột nhạt. Đầu óc cô thỉnh thoảng lại nóng bừng lên đột ngột, nhưng đó không phải do căn bệnh. Cô nhận ra rằng bản thân đang dần mất kiểm soát ham muốn được thống trị cậu, nhưng bất chất toàn bộ lý trí mà cô có, cô lại thấy bản thân hoàn toàn vô năng trong chuyện này.

Có đôi khi, một cảm xúc bí ẩn trong lòng lại nói với cô rằng miễn là cả hai người sát cánh bên nhau, họ có thể vượt qua cơn khủng hoảng mà cả hai đang đối mặt. Luôn là một người suy nghĩ logic, cô hơi bối rối trước việc làm thế nào mà quan điểm vô lý này lại có thể áp đảo trong tâm trí cô như vậy.

Tiếng bước chân của Roel đột nhiên ngừng lại. Bị kéo trở về với thực tại, Nora ngẩng đầu lên và chú ý đến những đường nét mờ nhạt của một tòa nhà xuất hiện trước mặt họ.

Đó là một tu viện.

Đó là một tòa nhà trông khá khiêm tốn, tương đối nhỏ và có thiết kế kiến trúc kiểu

cũ. Được xây dựng chủ yếu từ đá, mặc dù phần cải tạo của nó được làm từ loại gỗ không rõ nguồn gốc nhưng rõ ràng nhìn cũng không phải là loại gì đó quá đắt tiền. Cánh cửa chính được làm từ một phiến gỗ với biểu tượng Nhà thờ Nữ thần Sáng thế trên đố. Một ngọn đèn dầu cũ không được thắp treo ở lối vào, và toàn bộ tòa nhà dường như kêu cọt kẹt chỉ với một cơn gió nhẹ.

Nora bắt đầu quan sát tòa nhà một cách cẩn thận, trong khi một cái cau mày dần hiện lên trên mặt Roel.

“Tòa nhà này có gì đó sai sai?”

Giữa bóng tối và sương mù che phủ, tòa nhà nham hiểm này trông như thể vừa mới mọc ra từ địa ngục. Bầu không khí quanh nó thật ớn lạnh, khiến bất cứ ai đến gần cũng phải ngừng bước.

Roel liếc nhìn xung quanh và chú ý đến một biển báo chỉ ra vị trí hiện tại của họ: Phố Locke 42

“Đây có vẻ là một tu viện nhỏ.” Nora vừa nói vừa tiến đến bên cạnh Roel.

Trái ngược với cái cau mày của Roel, có một nụ cười nhẹ nhõm nở ra trên môi cô. Dường như cô cho rằng tu viện này không phải là điều gì đó quá tệ.

Nhà thờ Nữ thần Sáng thế có quy mô cực kỳ lớn, bao trùm toàn bộ nhân loại, với những phong tục khác nhau giữa các quốc gia. Vì lý do đó, cũng có rất nhiều cách giải thích khác nhau về giáo lý của nhà thờ. Ngoài những nguyên tắc sáng lập, thì nhà thờ khá là lỏng lẻo trong những vấn đề khác

Nói chung thì, người ta có thể chia những giáo sĩ của Nhà thờ Nữ thần Sáng thế thành 2 loại.

Một là những nhà tu hành khổ hạnh sùng đạo sống trong những tu viện. Họ sống một cuộc đời kiêng khem, dốc tất cả vào việc làm sáng tỏ những lời răn dạy của nhà thờ và khai sáng cho dân chúng.

Còn lại là những linh mục. Họ được phép kết hôn, và gần như không có hạn chế gì mấy trong cuộc sống. Tuy nhiên, trong trường hợp xảy ra tình huống khẩn cấp, họ phải đáp lại lời triệu tập của nhà thờ và tuân theo mệnh lệnh được đưa ra.

Về cơ bản, các giáo sĩ của Nhà thờ Nữ thần Sáng thế có thể chọn hoặc sống một cuộc sống độc lập hoặc trở thành một cấp dưới được trả lương. Tòa nhà trước mặt cả hai là một tu viện dành cho những thầy tu khổ hạnh… và nói thẳng ra thì, nó cơ bản là một trường tiểu học.

Kích thước nhỏ, và kiến thức mà họ truyền dạy sẽ chỉ tương đối ‘thường thức’. Những thầy tu và nữ tu sống ở một nơi như này sẽ kiếm sống bằng cách dạy học cho những người sống ở vùng lân cận. Học phí thường khá rẻ, khiến nó trở nên dễ tiếp cận với công chúng. Đó là một lựa chọn tốt để tiếp cận với nền giáo dục với những người thuộc tầng lấp thấp hơn trong xã hội.

“Thiết kế kiến trúc dường như có từ thời Paul III. Ít nhất cũng phải 300 năm tuổi rồi, tính đến thời điểm hiện tại của chúng ta. Thật hiếm có khi mà một tu viện nhỏ như này lại có thể tồn tại lâu đến vậy.”

Mà Roel hơi co giật khi nghe những lời nói có vẻ hài lòng của Nora. Không có gì lạ khi mà Quý cô Thiên thần nhỏ, người có một vị trí cao cấp trong nhà thờ, sẽ có một quan điểm tích cực về những tòa nhà và tu viện có cùng đức tin, nhưng điều đó không thể áp dụng được với cậu.

Cậu chỉ cảm nhận được một cơn rùng mình ớn lạnh chạy dọc theo cột sống khi nhìn vào tòa nhà cũ kỹ, xuống cấp này.

“Cô muốn chúng ta đi vào tu viện này?”

“Mm, ta nghĩ rằng trú ẩn ở đây là một ý tưởng tốt. Tòa nhà có vẻ đã cũ, nhưng vẫn vững chãi. Không có dấu hiệu chiến trận quanh đây, nên chắc không có bất kỳ giao tranh lớn nào trong khu vực. Ta nghĩ ở đây an toàn hơn. Bên cạnh đó, một tu viện cũ như này thường sẽ không thiếu lương thực. Chúng ta có thể sẽ tìm được thứ cần tìm.”

Phân tích chi tiết của Nora về lý do tại sao họ nên tiến vào trong tu viện khiến Roel không còn lời nào để phản bác. Cậu hít một hơi sâu để lấy can đảm rồi bước về phía trước.

“Theo tôi.”

“Được.”

Roel thận trọng tiếp cận tòa tu viện. Cậu đi qua ngọn đèn dầu cũ đang đung đưa trong gió, và cảnh giác quan sát xung quanh. Rồi, cậu đưa tay lên và cố gắng đẩy cánh cửa của tu viện

“Bị khóa rồi. Hình như có người bên trong.”

“Ta không nghĩ họ là binh lính đâu, nếu không thì họ đã cử người đứng canh gác bên ngoài rồi.”

Sau màn thảo luận chóng vánh, Roel và Nora suy luận rằng những người bên trong có thể là thầy tu hoặc nữ tu vốn cư trú trong tu viện ngay từ đầu, và rủi ro không quá cao. Nora bước tới trước rồi đặt tay lên khe hở trên cánh cửa. Ánh sáng tỏa ra từ bàn tay cô tạo thành hình một lưỡi dao cực mỏng, và cô dùng nó để cắt đứt chốt gỗ khóa cửa.

Bam!

Cánh cửa được mở toang hướng vào trong.

“Ah! N-ngươi…”

Trước khi cả hai có thể tiến vào trong tu viện, một tiếng thét chói tai vang lên từ ngay phía bên kia cánh cửa. Roel quay đầu về phía phát ra âm thanh, và cậu thấy một người đàn ông trung niên tóc cam mặc áo choàng của thầy tu. Ông ta trông hơi gầy.

“Đ-đừng giết tôi… Ah? Hai người… không phải là binh lính?”

Thầy tu Klaude quỳ trên sàn van xin lòng thương xót, nhưng nói được nửa câu, ông chợt nhận ra hai người vừa bước qua cánh cửa lại thấp bé hơn tưởng tượng. Chúng không phải binh lính mà chỉ là những đứa trẻ!

Ánh sáng dịu nhẹ trong căn phòng làm nổi bật lên bộ trang phục thanh lịch mà hai đứa trẻ đang mặc. Một cậu bé tóc đen, mắt vàng trông thật lịch thiệp với thanh kiếm bạc trên tay; và cô gái tóc vàng, mắt lam ngọc mang một phong thái duyên dáng với ánh sáng mờ nhạt lung linh tỏa ra xung quanh.

Sự xuất hiện của họ khiến Klaude ngơ ngác trong phút chốc. Cơ thể ông run rẩy khi một ý nghĩ đột nhiên nổi lên.

Chờ chút. Cảnh tượng này trông quen thuộc đến kỳ lạ… Chẳng phải đây giống với huyền thoại về các Đức Thánh tử à?!

Klaude không khỏi nhớ lại một bức tranh tường mô tả các Đức Thánh tử trong nhà thờ.

Bức tranh mô tả một truyền thuyết, rằng vào thời thế giới còn tràn ngập trong chiến tranh và đau khổ, Sia đã phái hai sứ giả hạ phàm xuống hạ giới để lắng nghe về những đớn đau của loài người. Các sử giả được biết đến là một chàng trai và một cô gái, họ xinh đẹp, khôn ngoan, và tốt bụng. Cả hai bắt đầu cuộc hành trình để lắng nghe mọi khổ đau của người phàm và ban cho họ sự cứu rỗi.

Klaude nhìn chằm chằm vào cặp đôi kỳ lạ đang đứng ngay trước mặt mình. Và đột nhiên, nét phấn khích xuất hiện trên mặt ông, và trên đầu Klaude bắt đầu phát ra ánh sáng xanh lục… hoặc ít nhất thì đó là những gì mà Roel nhìn thấy được.

(Điểm Thiện cảm +100!)

(Điểm Thiện cảm +100!)

Thậm chỉ còn đáng sợ hơn, Klaude bắt đầu ca ngợi Sia, kể lể rằng Sia vĩ đại nhân từ đến thế nào khi cử những Đức Thánh tử xuống thế giới và đủ thứ vô nghĩa khác không thể hiểu nổi.

Hành động cuồng tín của ông khiến Roel và Nora hoàn toàn chết lặng.

“Không, xin hãy chờ một chút đã…”

Phải mất rất nhiều nỗ lực để hai đứa trẻ cuối cùng cũng giải thích được tình hình hiện tại của bản thân và ngừng cơn cuồng loạn của Klaude lại. Klaude gật lấy gật để khi nghe câu chuyện của cả hai, nhưng thực ra, sự tôn kính mà ông có với hai đứa trẻ vẫn nguyên xi.

Lý do đằng sau là vì ông đã chú ý đến bằng chứng chứng minh hai đứa trẻ này không phải là người phàm – thanh kiếm ngắn mà cậu bé đang mang!

Mặc dù cậu bé đã che giấu nó cẩn thận, nhưng Klaude vẫn có thể nhận ra danh tính thực của thanh kiếm thông qua đôi mắt tinh tường của mình. Đó là một trong những thánh khí mà ông đã có lần vinh hạnh được chiêm ngưỡng khi nhà thờ tổ chức một buổi thuyết pháp lớn dành cho tất cả các giáo sĩ tại Thánh đô.

Và cô bé thậm chí còn đáng gờm hơn nữa. Dù rằng Klaude chỉ là một phàm nhân yếu đuối, ông vẫn nhận ra được ánh sáng thần thánh tỏa ra từ người cô bé khi cô cắt đứt chốt cửa. Khả năng kiểm soát mana đó chỉ có thể đạt được bởi một siêu việt đã sở hữu Thuộc tính Khởi nguyên, có nghĩa cô bé ít nhất phải ở cấp độ 5 Khởi nguyên. Trên hết, mức độ tinh khiết của ánh sáng mà cô tỏa ra còn vượt trội bất kỳ vị linh mục cấp cao nào mà ông biết đến.

Sức mạnh to lớn như vậy ở những đứa trẻ có vẻ ngoài nhiều nhất là 10 tuổi?

Heh, thánh khí và sức mạnh siêu việt vượt trội, và hai người tự nhận chỉ là những đứa trẻ quý tộc bình thường? Vâng vâng, nói sao tôi cũng tin hết.

(Điểm thiện cảm +100).

Klaude lặng lẽ gật đầu đồng ý với mọi thứ mà cậu bé và cô bé trước mặt mình đang nói, nhưng trong thâm tâm, ông cảm thấy vui mừng vì đã nhìn thấu được màn ngụy trang của các Đức Thánh tử.

Ôi Sia vĩ đại, ân sủng của người đã chiếu rọi lên tôi!

==========================================

P/s: hôm qua quên k up chương, nay bù vậy

Truyện Chữ Hay