- Sky, cậu có nhận thấy gì không?
Đợi kỵ sĩ cảm nhận bằng biểu Tượng Gió xong, Eli liền hỏi.
- Không…
Kỵ sĩ lắc đầu đáp:
- Giống như lần trước.
Lần trước, năng lực gió của hắn cũng nhận phải quấy rối vô cùng lớn, khiến khả năng cảm giác của cậu bị hạn chế đi một phạm vi rất lớn.
Và lần này tình huống cũng tương tự như vậy
“Quả nhiên.” Nghe Sky nói, Eli liền nhận ra loại sóng này chính là thứ lần trước đã xuất hiện tại thành phố F.
- Vậy thì chúng ta cùng làm theo cách cũ vậy.
Cô quan ngại nói.
E rằng, chỉ có thể chạy bộ hay bay lượn rồi tuần tra bằng mắt thôi.
- Đành phải vậy thôi.
Thở dài một hơi, kỵ sĩ liền bay đi.
Hắn thật sự không muốn phải làm một công việc mệt mỏi như thế này.
Vì thành phố Alpha hiện tại giống như là một bình nguyên do các kiến trúc đã bị san bằng gần hết.
Nên cũng không khó để kỵ sĩ kiểm tra toàn bộ thành phố tàn tích này.
Mặc dù là nói như vậy, nhưng mà khu vực này vẫn quá mức là rộng lớn.
Giống như là các thành phố lớn khác vào thời đại Ác Mộng, diện tích của thành phố cũng ít nhất lên đến khoảng km.
Tầm cảm nhận của kỵ sĩ là m x do địa hình trống trải, kết hợp với tốc độ km/h và quỹ thời gian kha khá.
Sau tiếng đồng hồ bay lượn trên trời, kỵ sĩ cuối cùng đã hoàn tất việc điều tra phiến khu vực này rồi.
- Không có gì khả nghi cả.
Ngồi lơ lửng trên không trung, Kỵ sĩ lười biếng đáp lại.
Theo như cảm nhận của Gió, nơi này ngoại trừ đám bê tông bị sụp đỗ và những cái cây mới mọc được khoảng – năm ra, thì cũng chẳng có bất kỳ một nơi chốn khả nghi cả.
- Quái lạ.
Nghe Sky báo cáo, Eli liền cảm giác có thứ gì đó không đúng.
Theo như camera hành trình được gắn vào trên mũ của kỵ sĩ, cô cũng chẳng nhận ra được thứ gì lạ thường cả.
Bộ báo tín hiệu bình thường vẫn đang bị đứt quãng hoạt động, chứng tỏ thứ tạo ra trường nhiễu tín hiệu vẫn đang không ngừng hoạt động, tại sao lại không thấy bất cứ thứ cơ chứ?
- Sky! Em thử xuống dò tìm dưới cống ngầm xem sao? Nhưng mà xuống dưới đó cũng phải cẩn thận nhé.
dưới cống ngầm không có ánh sáng mặt trời, chị không thể hỗ trợ em được đâu đấy!
Suy nghĩ một hồi, Eli liền bắt đầu đưa ra một suy đoán.
Nếu như phần phía trên mặt đất, có lẽ vấn đề đang nằm ở phía bên dưới cống ngầm.
Khác với các quốc gia ở Đông lục địa, do địa hình bị chia cắt mạnh cho nên lãnh địa của các thành phố thường có một giới hạn nào đó.
Do lãnh địa không thể bành trướng, cho nên các cư dân các thành phố bắt đầu tập trung phát triển hệ thống cống ngầm.
Ngoại trừ F không có hệ thống cống ngầm với lý do tín ngưỡng (chủ yếu là sợ động chạm đến Cây Thần) ra, các thành phố còn lại đều có hệ thống cống ngầm khá là đồ sộ và khổng lồ, đặc biệt là thành phố O – thành phố dưới lòng đất.
Như thành Alpha chẳng hạn, dù hiện tị bên trên của nó đã không còn gì, nhưng hệ thống bên dưới của nó cũng không bị ảnh hưởng chút nào bởi chiến tranh.
Cho nên, hiện tại xuống dưới cống ngầm có lẽ sẽ dễ dàng kiếm ra được manh mối mới.
- Vâng.
Nghe Eli nói xong, kỵ sĩ liền chấp hành theo mệnh lệnh.
Ngay lập tức, hắn liền nhảy xuyên xuống bên dưới và tiến vào trong cống ngầm nhờ khả năng đi xuyên tường của Sương Mù.
- --
- Lại mất tín hiệu rồi.
Nhìn phần cột sóng vẫn không hoạt động, Eli liền chán nản nói.
Đáng tiếc là chỉ có các biểu tượng mới có thể hoạt động một cách bình thường trong tình huống này.
Cái thiết bị gắn trên đầu của kỵ sĩ mà cô đã gắn vào có chức năng ổn định đường truyền tín hiệu.
Tất nhiên là do các biểu tượng chỉ phản ứng với các kỵ sĩ, cho nên thứ này chỉ có thể sử dụng bởi các kỵ sĩ mà thôi.
Vì thế khi Sky rời đi, thì các loại sóng vô tuyến xung quanh liền quay về trạng thái nhiễu loạn.
“Khoan đã, hình như có gì đó không đúng?” Nhìn vào cột tín hiệu vẫn không có phản ứng, Eli chợt nhận ra một điều gì đó.
Thử nghĩ lại…
Kể từ lần trước đại chiến trong hang động dưới gốc Cây Thần.
Đợi hai vị kỵ sĩ rời đi hang động về sau, hệ thống truyền tải bắt đầu quay trở về trạng thái bình thường.
Trong trận chiến kia, hai vị kỵ sĩ cũng không nhận thấy được một thứ gì đó lạ thường trong căn phòng thí nghiệm nơi mà nhóm kỵ sĩ đã đánh nhau.
Tóm lại, dựa theo thường thức, một thứ có thể khiến các đường truyền tín hiệu trong phạm vi km đều bị nhiễu loạn, đáng lẽ phải có kích thước rất lớn mới đúng, tại sao lại không ai tìm ra thứ đó cơ chứ?
Phải biết rằng, một thiết bị nhiễu sóng cũng không chỉ là đơn giản một bộ nhiễu sóng đơn giản được.
Để có thể làm tê liệt được toàn bộ hệ thống liên lạc của một thành phố, yêu cầu thiết bị này cần phải có công suất rất lớn, điều này yêu cầu một hệ thống cung cấp linh năng rất lớn và một thiết bị khuếch tán sóng để nhiễu thông tin lớn không kém.
Và cho dù Joker có khả năng dịch chuyển, hắn cũng không thể dịch chuyển được một thứ khổng lồ như vậy chứ?
Chẳng lẽ là…
Suy nghĩ một hồi, Eli chợt nhận ra một điều: Joker không cần thiết phải dịch chuyển cổ máy kia!
Năng lực của Joker không phải dịch chuyển vật này từ nơi này sang nơi khác một cách ngẫu hứng.
Theo như cô nhớ, trong lúc tự mình điều tra vụ trộm thuốc nổ tại thành phố K, Joker đúng là đã dịch chuyển các vật phẩm, nhưng không phải là khiến thứ đó bỗng dưng biến mất, mà là ném vào hư không, rồi đi vào trong hư không mà biến mất!
Nếu nói như vậy, thì có nghĩ là năng lực của hắn là… tạo ra một cổng không gian?
Mặc dù đã nghe các lý thuyết về lỗ sâu đục hay nếp gấp không gian, nhưng mà thứ này cũng thật là quá khoa huyễn đi.
Nhưng mà như vậy cũng giải thích được lý do vì sao khi chiến đấu, Joker chẳng hề bao giờ chiến đấu một cách rõ ràng cả! Vì năng lực của hắn là tạo cổng không gian, ngoại trừ tạo ra cổng không gian, hắn chẳng có thủ đoạn chiến đấu nào mạnh cả.
Nếu là như vậy, hắn chỉ cần đặt một cổng không gian tại một nơi mà không ai biết, ví dụ như dấu trong tầng lá cây của Cây Thần, là chẳng ai hay biết gì cả rồi!
Nhưng mà nếu như vậy, thì tại sao ở nơi này lại bị nhiễu tín hiệu được chứ?
Rõ ràng là trên mặt đất vốn không có bất cứ gì ngoài đống đổ nát và mấy cái cây vừa chỉ chưa đầy năm năm tuổi mà thôi, nhưng nếu dưới lòng thì thứ đó dù muốn truyền được làn sóng gây nhiễu của mình đi lên mặt đất thì cũng phải bị Joker thao tác bằng năng lực của hắn mới đúng.
“Chết!”
Ngay tại lúc đó, Eli chợt nhận ra một sai lầm vô cùng nghiêm trọng.
Đây là một cái bẫy!
Bọn họ đã quá nóng vội mà tập trung vào việc tìm kiếm bọn quái vật, mà không nhận ra được lý do vì sao khu vực này lại trở nên lạ thường đến như vậy.
“Tại sao lại có một màn từ trường bất thường trong phiến khu vực này? Tại sao Joker lại phải làm một việc như vậy? Chẳng lẽ để bẫy Sky sao?” Nghĩ đến như vậy, Eli liền lắc đầu rồi tự đưa ra câu trả lời.
Chắc chắn là không phải! Mặc dù phạm vi cảm giác đã bị giảm bớt, nhưng mà nếu có Gió và Sương Mù ủng hộ, Sky vẫn có thể dễ dàng tẩu thoát thôi.
Trừ khi đó là một lồng linh năng, nhưng mà nếu như vậy thì kỵ sĩ vẫn có thể lấy các cách khác để thoát ra mà thôi.
Mặc dù năng lực chiến đấu không phải là quá xuất sắc, thậm chí còn bị đánh giá là yếu nhất trong ba vị kỵ sĩ (Sky, Candy, Lando).
Nhưng mà nói về bản lĩnh chạy trốn vào thời điểm hiện tại, Sky liền đứng đầu.
Hơn nữa, hôm nay cả cô và Sky đến nơi này chỉ là để điều tra tình hình mà thôi.
Cho nên Sky sẽ luôn chuẩn bị sẵn sàng tâm lý mà chạy trốn chứ không có đứng lại đánh nhau.
Tóm lại, việc chọn kỵ sĩ làm mục tiêu của bẫy rập là một việc hoàn toàn không thể.
“Nhưng mà nếu mục tiêu không phải là Sky, vậy chẳng lẽ là mình?” Nghĩ đi nghĩ lại, Eli cuối cùng cũng đã tìm ra được đáp án.
Nhưng mà tại sao lại là cô cơ chứ? Chẳng lẽ cô quan trọng với đám quái vật thế sao? Phải biết rằng, cho dù cô có chết đi chăng nữa, tổ chức cũng sẽ điều ra một người khác để thay thế cho vị trí của cô.
Hơn nữa, cho dù cô có bị bắt, Sky cũng sẽ không đến cứu!
Đây là thỏa thuận giữa cô với Sky.
Vì đề phòng sự kiện lần trước một lần nữa xảy ra.
Vậy mục đích để bọn quái vật phải tốn công tạo ra một cái bẫy rập như thế này để làm gì?
Nhưng mà rất nhanh, Eli liền tìm ra được câu trả lời cho mình.
- Con người, ngươi không cần phải suy luận nữa!
Ngay tại lúc Eli vẫn đang tự hỏi, một giọng nói quen mà lạ, lạ mà quen liền cắt đứt dòng suy nghĩ của cô.
- ???
Nghe được có ai đó đang nói, Eli liền nhanh chóng quay đầu lại và nhìn.
Trong tầm mắt của cô, một con nhện trắng bóc và cao khoảng chừng cm xuất hiện.
- Rất lâu không gặp, vậy mà đến giờ ngươi vẫn không có chết!
Nhìn Eli vẫn đang tràn trề sức sống, con nhện liền nuối tiếc than thở.
- Ngươi… vẫn còn sống?
Nhìn thấy quái vật hình nhện, Eli liền ngạc nhiên, tất nhiên xen lẫn trong đó là một phần sợ hãi.
Lần trước gặp mặt đối phương đem lại cho cô những hồi ức không mấy là thoải mái lắm.
Đây chính là kẻ đã sáng tạo ra cô, cũng chính là kẻ đã muốn hủy diệt cô, một sinh vật yêu thích thao túng con người, Người Múa Rối.
Nhưng mà không phải lần trước, nó đã bị Sky chém ra làm đôi rồi sao? Không phải cơ thể nó hiện tại vẫn đang được ngâm tại trụ sở của tổ chức sao? Tại sao giờ nó lại ở đây?
Nhìn quái vật trước mắt, trong đầu của Eli lại nổi lên một đống câu hỏi.
- Chúng ta có bao giờ chết đâu?
Nhìn nghi hoặc Eli, Người Múa Rối liền thản nhiên trả lời:
- Chúng ta không phải là sinh mạng thể như các ngươi đâu.
Dù có bị rời vào trạng thái mà các ngươi gọi là chết bao nhiêu lần đi nữa, chúng ta vẫn có thể tỉnh lại bất cứ lúc nào.
Nhưng các ngươi thì khác.
Nó nói tiếp:
- Tất nhiên, giờ ngươi cũng sẽ có được kết thúc giống như những sinh mạng thể khác mà thôi.
Nói xong, Người Múa Rối liền đưa ra chân nhọn sắt bén của mình rồi đe dọa.
- Dừng lại!
Bỗng, từ đâu đó, có một ai đó la lớn lên để can ngăn nó lại..