Khi chôn cất xác chết, hai người thợ săn đã hít phải một lượng vi khuẩn nhất định. Dẫu số vi khuẩn đó không nhiều, nhưng Wang Yuan có thể điều khiển chúng, buộc chúng nhanh chóng sinh sôi nảy nở và đột biến trong cơ thể con người.
“Không đủ,” Wang Yuan lơ lửng bên cạnh hai người kia. Do linh hồn chưa được hoàn chỉnh, khả năng kiểm soát vi khuẩn của hắn vẫn còn rất yếu. Nếu năng lực thao túng này đủ mạnh, hắn có thể khống chế hoàn toàn số vi khuẩn rồi điều khiển họ giống như cách hắn đã làm với quạ.
“Cứ từ từ. Thành công không bao giờ đến trong một sớm một chiều.” Wang Yuan tiến tới gần một trong hai người. Dưới sự ảnh hưởng từ vi khuẩn, lớp màn bao quanh người kia yếu đến mức Wang Yuan có thể dễ dàng hủy hoại nó bằng sương trắng của bản thân. Hơn thế nữa, tâm trí hắn có thể dễ dàng thâm nhập vào cơ thể nạn nhân.
Luồng khí mát mẻ do lũ quạ cung cấp và gói quà lớn đến từ kẻ chết đã giúp năng lực tâm linh và linh hồn của Wang Yuan được tăng lên. Hiện tại, hắn có thể cảm nhận được sáu mét xung quanh mình. Trong trường hợp đối tượng là cơ thể người không có sương trắng che chở thì nó chỉ được khoảng ba cm.
Huyệt thái dương là điểm yếu nhất trên cơ thể con người. Wang Yuan sử dụng năng lực của mình xuyên qua vị trí này, khiến bộ não nạn nhân đã bị tổn thương, giết chết người đàn ông trong giấc ngủ. Một lượng lớn sương trắng tỏa ra từ cái xác.
Wang Yuan hơi do dự. Cuối cùng, hắn quyết định hấp thụ số sương ấy. Khi lớp vỏ ngoài được bao quanh bởi màn sương, cảm giác an bình bỗng xuất hiện, tiếp sau đó là một luồng khí mát mẻ mang theo ký ức người chết tràn vào trong tâm trí hắn.
Hắn đứng nguyên một chỗ, chậm rãi gặm nhấm ký ức và loại bỏ những thông tin không quan trọng. Quả nhiên, ký ức và cảm xúc của người đàn ông này dễ tiêu hơn rất nhiều.
Cảm xúc chính của người đàn ông này là bối rối và mất mát chứ không phải thù hận. Nhờ kinh nghiệm lần đầu và tâm lý chuẩn bị sẵn, Wang Yuan hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi cảm xúc này.
“Kẻ tiếp theo!” Wang Yuan cảm nhận linh hồn được vun đắp của mình rồi tiếp cận người nhiễm bệnh còn lại. Lần này, hắn rót lực can thiệp đã phát triển thêm một chút vào cơ thể người đàn ông.
“Cảm giác này là…” Wang Yuan đột nhiên ngừng lại hành động, không lập tức giết đối phương.
Có lẽ là nhờ linh hồn hắn đã dần được chữa lành, Wang Yuan có thể lờ mờ nhận ra được ý thức của người đàn ông hệt như lúc hắn cảm thấy ý thức của lũ quạ. Tuy nhiên, nó mạnh hơn rất nhiều. Wang Yuan không thể chỉ huy con người này như chỉ huy lũ quạ được, chỉ có thể gửi tin nhắn cho gã mà thôi.
Wang Yuan thử gửi một vài câu nói trong trí óc vào người đàn ông đang ngủ. Gã cau mày, cơ thể hơi giật giật. Điều đó cho thấy kết luận của Wang Yuan là đúng.
“Tốt rồi. Bằng cách này, mình có thể thao túng họ dễ dàng hơn nhiều.” Wang Yuan nghĩ. Hắn giết gã đàn ông một cách tàn nhẫn, hấp thu sương trắng và dòng khí mát lạnh chảy ra từ thi thể để tẩm bổ cho linh hồn mình.
Khi người gác đêm đánh thức mọi người vào lúc bình minh ló dạng, nhóm thợ săn đã biết về cái chết của hai người này.
Đứng trước thi thể, ai cũng lo lắng thấp thỏm. Số người chết đã tăng lên ba, tính cả người lúc trước. Nhóm thợ săn có 8 người, vậy tức là non nửa nhóm đã mất.
“Nguyên nhân cái chết là gì?” Dax nghiêm túc hỏi. Nhóm săn làng họ chưa bao giờ gặp phải thương vong nặng nề như thế trong hơn chục năm qua. Lần cuối cùng Dax gặp phải chuyện như thế là vào lúc ông mới tham gia nhóm thợ săn. Vì muốn tìm thêm con mồi nên cả nhóm hồi đó đã đi sâu vào vùng hoang dã. Họ đã gặp phải một con Tacre và phải bỏ lại xác 4 đồng đội để chạy trốn.
“Tôi nghĩ… có thể là do họ mắc bệnh hoặc trúng độc?” Một người dùng vải che mũi vén quần áo của xác chết lên, để lộ ra những mảng đen lớn trên da. Gã do dự một lát, rồi rút dao găm và cắt lên người thi thể. Một thứ thạch màu đen và đỏ trượt ra từ miệng vết thương.
Đúng lúc ấy, một con quạ lớn bay ngang qua bầu trời và cất lên tiếng chuông của người chết, khiến mọi người ở đây cảm thấy lạnh sống lưng.
“Chẳng lẽ chúng ta đang bị thần Bệnh tật và Điềm báo Negary theo dõi sao?” Có người cau có nhận xét rồi nhanh chóng bịt mũi lùi lại.
“Naike đã bị quạ mổ chết. Những kẻ chôn xác hắn đều chết bệnh. Đó chắc chắn là Negary, ngài ấy đang nhìn…”
“Đủ rồi!” Dax to tiếng cắt ngang lời anh ta, “Chúng ta sẽ rời khỏi nơi này ngay bây giờ. Nhưng cuộc săn vẫn phải tiếp tục. Nếu chúng ta không chắc chắn mình bị mắc bệnh thì không thể quay về làng được.”
Dax thở dài nhìn nhóm thợ săn đau khổ. Nếu chỉ có một người chết, ông có thể dùng quyền uy của bản thân để trấn an họ. Song sự qua đời đột ngột của hai người khác vì một căn bệnh không rõ đã làm tâm trí mọi người bị ám ảnh bởi Negary.
Dẫu không mấy tin vào Thần linh, những tín ngưỡng ấy vẫn ăn sâu vào nền văn hóa của họ. Cho nên bình thường họ có thể không tin, nhưng ít ai dám phản bác lại khi chứng kiến những điều này.
“Tốt rồi. Trạng thái lý tưởng ban đầu đã đạt thành.” Wang Yuan lơ lửng gần đó, quan sát phản ứng của nhóm thợ săn. Tinh thần họ lúc này vô cùng nhạy cảm và yếu ớt. Lý do duy nhất họ có thể duy trì sự bình tĩnh là nhờ cảm giác an toàn giả dối mà Dax tạo ra.
“Mình cần phải xử lý kẻ cầm đầu. Liên tiếp gặp phải nhiều chuyện như thế này, chúng chắc chắn sẽ suy sụp.” Đây là lý do Wang Yuan không giết gã râu quai nón vào đêm qua. Mọi người vẫn có thể đứng lên sau thất bại đầu tiên, chỉ khi gặp phải quá nhiều đả kích, có được hy vọng lại mất đi mới khiến lòng người tan vỡ.
“Đến lúc đó, mình hoàn toàn có thể thao túng chúng như lũ quạ.” Wang Yuan vừa nghĩ vừa đắm chìm trong niềm vui có thể điều khiển người khác. Niềm vui đó khiến hắn nhận ra một điều. Hắn phải mạnh hơn nữa, chỉ có như vậy, hắn mới có thể thao túng được nhiều thứ hơn và không bị thứ gì thao túng lại.
“Tất cả là do mình quá yếu. Chính vì vậy, mình mới bị khống chế và lâm vào hoàn cảnh hiện tại. Mình phải mạnh hơn, điều khiển nhiều thứ hơn. Lúc đó, không kẻ nào có thể chi phối được mình nữa!!!”
Wang Yuan nhìn mặt trời đang mọc, quyết định thừa thắng xông lên. Nếu để lâu hơn một chút, biết đâu những người này có thể nhận ra bản chất yếu ớt của hắn. Như vậy hắn rất khó để phá vỡ họ hoàn toàn.
Wang Yuan không quan tâm tới màn sương trắng đang nhanh chóng tan biến trong ánh mặt trời. Lượng sương hắn hấp thu được từ hai thi thể đủ để hắn đứng dưới nắng một thời gian dài.
Hắn không muốn đợi lâu hơn nữa. Sau khi giết Dax, hắn sẽ điều khiển đám người này cùng ngôi làng của họ. Lúc ấy, họ chắc chắn sẽ hỗ trợ và dâng kẻ hy sinh lên cho hắn, liên tục cung cấp sương trắng, lai tạo thêm quạ đột biến, giúp hắn có thể thao túng được nhiều thứ hơn!