[- Thưa Bệ Hạ, Bọn họ vẫn cho rằng Ngài đang chuẩn bị tiến hành một kế hoạch tấn công đấy ạ.]
[Hmm, chắc chắn phe Cực Đoan vẫn đang khăng khăng với cái suy nghĩ như thế… Và rồi theo đó cũng đã có vài người từ phe Ôn Hoà bắt đầu nghi ngờ về lý do của những hoạt động quân sự đang dần gia tăng hiện nay.]
Từ trước đến giờ, chuyện Quỷ Vương hồi sinh luôn được giữ kín nhằm tránh gây ra hỗn loạn cho dân chúng. Nhưng trong tình cảnh hiện nay, tôi nghĩ đã đến lúc phải công bố chuyện này ra rồi.
Tôi báo cáo lại vụ việc của cha mẹ tôi cho Bệ Hạ. Đây là lần thứ hai mà tôi được diện kiến với Nhà vua. Nhưng thay vì được diện kiến ở một khán phòng rộng lớn như lần trước thì lần này chúng tôi chỉ gặp mặt nhau trong một căn phòng tương đối khiêm tốn.
[Vậy còn vị trí Bá tước của Dolknes thì sao? Về vị trí đó… Ta hy vọng con sẽ đảm nhận nó.]
[Vâng ạ. Con muốn kế thừa tước hiệu Bá tước đó, nếu như mà Bệ Hạ cho phép.]
Khi tôi nói với ông ấy về việc bản thân muốn trở thành Bá tước đời tiếp theo, Bệ Hạ tròn mắt kinh ngạc. Mà cũng đúng thôi, vì từ trước đến giờ tôi luôn né tránh những thứ liên quan đến quyền lực, nên việc ngài ấy tỏ ra ngạc nhiên đến vậy cũng chẳng có gì lạ.
[Ta đã tưởng rằng con sẽ lại từ chối chuyện này chứ, điều gì đã khiến con thay đổi ý định vậy?]
[Con muốn thoát khỏi cái định kiến về những người có mái tóc màu đen. Và con nghĩ, cách tốt nhất để làm việc đó là sự xuất hiện của con trước toàn thể công chúng.]
[Chấm dứt sự phân biệt đối xử này à… Đây ắt hẳn sẽ là một con đường đầy chông gai đó. Con hiểu chứ? Việc tẩy chay những kẻ được coi là thành phần yếu kém và xấu xa trong xã hội từ trước đến nay đã in sâu vào trong tâm trí của từng cá nhân. Thế nên, nó là một thứ gì đó rất khó để có thể xoá bỏ, và còn khó hơn nữa để một người nằm trong những “kẻ” đó có thể khắc phục được nó.]
[Vâng thưa Bệ Hạ, dù cho chuyện thoát khỏi nó thậm chí có là bất khả thi đi chăng nữa, thì ít nhất con cũng muốn có thể giúp đỡ những người đó để giảm bớt gánh nặng của họ đi một chút. Bởi Hoàng tử Edwin cũng đã khắc phục được điểm yếu của mình rồi kia mà.]
Đây là dành cho Phil, cậu bé tóc màu nâu sẫm và cho bản thân tôi. Và cho cả những đứa bé có mái tóc màu đen sẽ được sinh ra trong tương lai nữa.
Giống như việc Hoàng tử Edwin đã thay đổi, vẫn có khả năng những người khác cũng sẽ thay đổi. Trong trường hợp của Hoàng tử Edwin, sự thuyết phục của Patrick đã có tác động rất lớn trong việc thuyết phục ngài ấy.
[Chỉ vậy thôi sao? Con có đang lên kế hoạch đạt được thành tựu nào sau chuyện này không?]
Biểu cảm của Bệ hạ có chút nhăn nhó, nhưng ông ấy đã nhầm.
[Nếu con có dự định đạt được thành tựu nào đó trong tư cách một người lãnh chúa, thì con sẽ không đạt thành tựu quân sự nào cả đâu. Bởi vì cho dù con làm cái gì cho hoạt động chiến tranh, con sẽ luôn trở thành đối tượng mê hoặc.]
Từ bây giờ, thay vì là một Yumiela tàn nhẫn, mạnh mẽ và đáng sợ, tôi phải trở thành một Yumiela nhân từ, một vị lãnh chúa biết cách sắp xếp, xử lý công việc thật tốt. Trong trường hợp này, sức mạnh của tôi sẽ là thứ vô cùng hữu dụng nhưng nó cũng sẽ chính là thứ cản trở những bước tiến của tôi.
[Vậy con đang định làm việc như một lãnh chúa à. Được thôi, ta sẽ hoàn tất việc chuẩn bị cho con đảm nhận chức vị ấy. Có một số tiền lệ nhất định về việc trở thành một nữ Bá tước đấy.]
[Con rất lấy làm cảm kích vì cơ hội này ạ.]
[Còn về cựu Bá tước và vợ ông ta thì sao? Con có thể xử tử họ dưới danh nghĩa của Đức vua đấy.]
[Con không muốn họ bị xử tử, nhưng con muốn họ bị quản thúc tại gia ở lãnh thổ của mình ạ.]
Bệ Hạ cười nhẹ khi người nghe tôi phản đối việc hành hình.
[Ronald đã đúng. Tận sâu bên trong con là một người vô cùng tốt bụng đấy.]
Hiệu trưởng thực sự nói như thế ư?
[Không ạ, nếu Bệ hạ xử tử cha mẹ con thì khi con kế thừa tước hiệu, con sẽ bị mang tiếng xấu mất thôi. Con nghĩ chỉ cần họ không thể sống một cuộc sống xa hoa ở Vương đô nữa thì đã là sự trừng phạt với họ rồi ạ.]
Tôi tự thuyết phục mình tin rằng đây là lý do tại sao, nhưng tận sâu bên trong, tôi biết rằng lý do thực sự chính là “tôi khinh thường việc giết người”.
Tôi biết để làm một quý tộc, thì chỉ theo chủ nghĩa duy tâm thôi là chưa đủ. Thế nhưng, nếu như tôi không cần phải giết họ, tôi sẽ không giết họ. Nếu có những sinh linh có thể cứu rỗi được, tôi sẽ muốn cứu rỗi những sinh linh ấy. Có thể đó là một việc khá kỳ lạ khi nghe những thứ đó từ một người đã tiêu diệt nhiều quái vật nhất thế giới này.
[Ta đã hiểu.]
Có phải Bệ Hạ, người vừa mới nói như thế bằng một giọng dịu dàng, đã nhìn thấu được suy nghĩ của tôi không?
[Sớm thôi, ta sẽ thông báo về sự phục sinh của Quỷ vương. Tình huống này sẽ khiến cho phe Cực đoan càng khuất phục hơn, và chẳng có cách nào để bọn họ tự mình tiêu diệt Quỷ Vương đâu. Ta muốn tiểu thư Yumiela tham dự buổi thông báo này. Ta chắc chắn rất nhiều người trong số chúng ta sẽ cảm thấy tốt hơn nếu có con ở đấy.]
[Con hiểu. Hoàng tử Edwin và Alicia-san cũng sẽ tham dự buổi thông báo chứ ạ?]
Mối quan hệ giữa tôi và Hoàng tử đang tốt dần lên, nhưng Alicia trông có vẻ vẫn coi tôi như kẻ thù. Thậm chí nó càng tệ hơn bởi vì tôi đã giúp cô ta thăng cấp.
[Ah, ta sẽ cho Edwin kiềm chế cô bé lại. Và ta sẽ cố gắng để hai đứa con tránh tiếp xúc càng nhiều càng tốt.]
[Cảm ơn sự suy xét của người.]
[Cô bé Alicia cũng là một rắc rối đấy. Ta phải nghĩ kỹ về việc gả cô ấy cho Edwin. Tiểu thư Yumiela không có ý định trở thành Thánh nữ sao? Thánh chỉ là một chức vị dành cho người đánh bại Quỷ vương cùng với Anh hùng. Nó không có liên quan gì đến thuộc tính Ánh sáng cả.]
[Con xin lỗi, nhưng…]
[Ta hiểu mà, ta chỉ nói thế thôi.]
Bệ Hạ mỉm cười cay đắng. Nếu người biết thứ mà con muốn, xin đừng nói những lời như thế. Con biết cách hiệu quả để chấm dứt nạn phân biệt đối xử với những người tóc đen, nhưng con không thích nó.
[Đừng lo lắng, ta sẽ không xen vào chuyện hôn nhân của con đâu. Có người nào đó mà con đang thích, đúng không?]
[Ý người là Patrick ư? Con không có loại quan hệ đó với cậu ta. Và loại người con thích là người mạnh mẽ hơn con cơ.]
Tôi biết ngay mà, sự hiện diện của Patrick đã đến tai Bệ hạ rồi.
Tôi phải giấu diếm sự thật rằng tôi có tình ý với cậu ta càng nhiều càng tốt. Không phải vì tôi ngại ngùng, mà là bởi vì cậu ta có thể bị bắt làm con tin nếu việc đó bị bại lộ.
Nếu bọn họ bắt Patrick làm con tin và yêu cầu thứ gì đó để trao đổi, tôi không nghĩ tôi sẽ có thể từ chối. Và cách duy nhất ngăn chặn việc đó là tôi phải giấu đi những thứ tình cảm mà tôi dành cho cậu ta.
[Ừ, tốt nhất nên giữ bí mật về mối quan hệ của con với cậu ta cho đến khi tình hình ổn định. Vài người sẽ e sợ hậu quả, nhưng con không thể biết được người khác sẽ phản ứng như thế nào đâu.]
[Không, sự thật là cậu ta không phải là tình nhân của con. Người vẫn sẽ không tin con nếu con nói cho người về việc đó...]
[Nhưng, chấm dứt sự phân biệt đối xử? Nó là một mục tiêu lớn đấy, nhưng ta thích nó. Ta rất sẵn lòng giúp đỡ. Sau cùng thì, ta không muốn tạo ra một tên Quỷ vương thứ hai đâu.]
[Quỷ vương thứ hai?]
Bệ hạ đột ngột tiết lộ một tin vô cùng tồi tệ sau khi ngài ấy nói chuyện thoải mái về cuộc sống tình cảm của tôi. Ý người là sao khi nói về Quỷ vương thứ hai? Hoàng thất đã biết được những gì về Quỷ vương?
[Ta đã nói gì thế này… hãy quên những gì con đã nghe thấy đi. Ta nghĩ nó sẽ ổn khi nói với con, nhưng nếu con tham gia vào việc đánh bại Quỷ vương, thì sẽ tốt hơn nếu không nói cho con biết. Xin con đừng hỏi về nó.]
Bệ hạ cuối đầu thật sâu.
[Vậy nó không phải là thứ gì đó từ Hoàng thất mà là thứ gì đó hoàn toàn khác sao ạ?]
Bệ hạ nói rằng sẽ tốt hơn khi tôi không biết chi tiết nếu như tôi còn muốn tham gia vào cuộc chinh phạt. Bởi khi nghe được việc đó, khi biết được sự thật về nó thì tôi sẽ lại do dự khi xuống tay với Quỷ vương.
[Ta xin lỗi, ta hứa sẽ kể cho con trước khi ta qua đời. Nhưng chưa phải lúc này.]
[Vâng, nếu đó là những gì Bệ hạ quyết định, con xin tuân lệnh.]
Bệ hạ bướng bỉnh không muốn nói về bí mật của Quỷ vương. Trong game, hắn ta được đồn là một kẻ độc ác có thể điều khiển quái vật, nhưng sự thật là gì?
Với tư cách là Nữ bá tước tương lai, tôi sẽ trở thành lãnh chúa của một vùng lãnh thổ, và khi chuyện đó xảy ra, tôi sẽ phải nghĩ về việc tìm người kế vị. Trong diễn cảnh xấu nhất, tôi sẽ nhận nuôi một đứa trẻ, vậy nên tôi không cần phải lo lắng về chuyện kết hôn.
Tôi không muốn kết hôn với người tiếp cận tôi chỉ vì lãnh thổ của tôi, và tôi không muốn kết hôn với người quá lớn tuổi. Nếu có thể, tôi muốn có một mối quan hệ tốt với hôn phu của mình, và tốt hơn hết cậu ta nên là con thứ của một quý tộc địa phương và xa hơn nữa là có chuyên môn về việc quản lý lãnh thổ.
Còn nhiều yêu cầu hơn nữa cơ, nhưng ắt hẳn phải có người nào đó phù hợp chứ nhỉ?
[Ê Patrick, cậu có muốn làm con nuôi của tớ không?]
[Nói lại đi, bất ngờ quá,… Cậu đang nói về cái gì thế?]
[Patrick là con thứ, đúng chứ? Bởi vì cậu không thể kế thừa danh hiệu Hầu tước, thế tại sao không trở thành người thừa kế của tớ nhỉ?]
[Tớ không muốn làm con nuôi của cậu.]
Tôi chẳng ngờ rằng cậu ta sẽ đưa ra câu trả lời ngay lập tức như vậy. Tôi có chút ngạc nhiên đấy.
[Um, tớ đã nghĩ Patrick sẽ hạnh phúc nếu chúng ta trở thành một gia đình… Tớ hiểu rồi. Cậu sẽ không muốn thế đâu nhỉ.]
[Đó không phải điều tớ đang nói.]
Giọng của Patrick khàn đặc một cách bất thường. Chắc phải có một lý do nào đó về việc cậu ấy không thích nó…
[Đừng có lo, tớ sẽ nghỉ hưu sớm thôi! Tớ sẽ không bắt nạt vợ của Patrick đâu.]
[Tớ chỉ không thích gọi cậu là mẹ thôi.]
Đó là một lý do chính đáng. Thật là điên khi mẹ và con trai lại bằng tuổi nhau.
[Chờ một lát, chỉ xin cậu chờ thêm một chút nữa. Có vài thứ mà tớ muốn nói với cậu, Yumiela.]
Patrick nói và chạy mất.
Dạo gần đây, Patrick thường rời trường một mình. Tôi nhớ cậu ấy… Tôi đang cô đơn sao? Cảm xúc của tôi không nên rõ ràng như vậy, tôi đã từng cô đơn suốt cả cuộc đời và tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ nhớ cậu ta.
Tôi biết tôi đang nói vài thứ kỳ lạ về việc nhận nuôi cậu ta, nhưng tôi sẽ có thể nói với Patrick những gì tôi thực sự cảm thấy về cậu ta không?