Cuối năm đầu tiên ở học viện, khi kỳ nghỉ xuân dài hạn đang đến gần, khá nhiều bạn cùng trường đã mời tôi đến những bữa tiệc trà và những bữa tiệc tùng.
Bọn họ bị phụ huynh bảo phải chuyển lời mời đến cho tôi, thế nên khi bọn họ mời tôi, bọn họ nói bằng một giọng đầy sợ hãi. Khi tôi từ chối lời mời của họ, trên mặt họ xuất hiện biểu cảm phức tạp pha trộn giữa sự nhẹ nhõm và thất vọng.
Và như một lẽ tự nhiên, tôi được gọi về nhà bố mẹ đẻ. Trong thư thậm chí họ chẳng thèm giấu ý định giới thiệu tôi cho một người nào đó rất tuyệt vời. Trước hết thì, họ là những người tôi chưa từng gặp bao giờ, và họ không nên nói “Tôi sẽ về nhà” với căn nhà mà tôi chưa từng ở.
Thực ra thì có một nơi mà tôi thực sự muốn ghé thăm trong kỳ nghỉ xuân này. Nếu không có lời mời nào cho tôi, tôi vẫn sẽ tự mình đến đó. Nhưng nó sẽ tuyệt hơn nếu tôi được mời đến đó.
Một tuần trước kỳ nghỉ, trong khi tôi đang mệt mỏi vì chờ đợi, cậu ấy cuối cùng cũng chịu nói chuyện với tôi.
[Yu-Yumiela-sama, tớ có thể nói chuyện với cậu được không?]
[Được, ổn mà, Jessica-san. Và cậu có thể bỏ kính ngữ đi được mà.]
Tên cậu ấy là Jessica Monford, và cậu ấy là người tôi đang trông đợi.
Ở trong game, cô ấy là bạn với Alicia, nhưng bởi vì Alicia đang tiến triển khá nhanh với các nam chính, nên họ chẳng có mối quan hệ nào với nhau cả.
[Yumiela…san, cậu có kế hoạch nào… cho kỳ nghỉ xuân chưa?]
[Tớ chẳng có kế hoạch nào cả, tớ rảnh đấy.]
Thế nên, mời tôi đến nhà cậu ngay đi nào.
[Ano, gần đây, có một con rồng xuất hiện ở Monford, lãnh thổ của gia tộc tớ. Ngay bây giờ, gia súc đang là thiệt hại duy nhất, nhưng chúng tớ không biết khi nào người dân sẽ bị tấn công. Quân đội sẽ không có hành động nào cho đến khi có người bị hại, nên tớ nghĩ Yumiela-san có thể làm gì đó. Như tớ đã nghĩ, cậu không thể… phải không?]
[Hãy đi thu phục con rồng đó nào.]
Đó là một quyết định nhanh chóng. Tôi đã không ngờ câu chuyện lại diễn ra thuận lợi đến mức này.
Đây là một sự kiện quan trọng trong game. Trong kịch bản gốc, Jessica ngỏ lời mời Alicia giúp giải quyết đợt khủng hoảng trong lãnh địa của cô ấy.
Tuy nhiên, do sự ảnh hưởng bất thường của tôi, bọn họ không bao giờ kết bạn với nhau. Và thế là, như chiếc phao cứu sinh cuối cùng, Jessica phải nhờ đến sự giúp đỡ của tôi.
Tôi có lý do riêng để chấp nhận lời đề nghị của cậu ấy. Phần thưởng của sự kiện này rất là hấp dẫn luôn.
[Um, nó có thực sự ổn không?]
Jessica trông khá hoang mang bởi vì chuyện này diễn ra quá thuận lợi. Cậu đang vui đấy sao? Tôi cũng vui vì tôi là người được cậu nhờ làm chuyện này.
Ngày cuối cùng của năm nhất diễn ra mà không gặp bất kỳ vấn đề nào, và bây giờ tôi sẽ đến lãnh thổ Monford để tận hưởng kỳ nghỉ.
Ngồi trong cỗ xe ngựa suốt quãng đường đi chuyển, Jessica, người đã từng e dè tôi, giờ đã có thể nói chuyện với tôi một cách bình thường.
Lãnh thổ của Nam tước Monford là một nơi rất gần gũi với thiên nhiên. Oh, nó là vùng nông thôn kia mà. Việc có rồng xuất hiện ở vùng này cũng là điều hợp lý. Bỗng nhiên bên cạnh tôi truyền đến một tiếng huyên náo.
[Con về rồi-, con có dẫn theo một người có thể giải quyết con rồng này-]
Jessica lớn tiếng thông báo cô ta đã về ở trước dinh thự, và những người hầu lần lượt bước ra, vui mừng chào đón cô ấy.
[Chào mừng về nhà, cô chủ. Cô dẫn theo bạn về chơi ạ.]
Heh, bạn à. Đúng hơn là cỗ máy diệt trừ dịch hại ấy.
Sau khi chúng tôi được phép vào nhà, tôi được gặp gỡ cha của Jessica. Đây là một cuộc gặp gỡ ngắn với Nam tước Monford.
[Cảm ơn ngài vì lời mời. Cháu là Yumiela Dolknes.]
[Cảm ơn cháu đã ghé thăm. Tuy nhiên, đang có một con rồng xuất hiện ở vùng đất này. Ta e rằng chuyện này không thể làm cháu vui vẻ nhiều được.]
Nam tước Monford nói với giọng điệu như thể mình có lỗi. Eh? Ngài nên nói chuyện bằng thư mới phải chứ nhỉ?
[Cha, Yumiela-san là người sẽ thu phục con rồng đó đấy.]
[Có phải cô ấy là người mạnh như Quỷ Vương mà Jessica con đã nói không?]
Hồi tưởng lại lời giải thích của Jessica, mặt của Nam tước bày ra biểu cảm khó hiểu. Có phải cậu đã viết rằng tớ mạnh như Quỷ Vương ở trong thư của cậu? Khi tôi ném một cái liếc về phía cậu ấy, cậu ấy vội vã giải thích.
[Yumiela-san có cấp độ là 99. Um, và tớ đã viết rằng Yumiela-san đủ mạnh để đánh bại Quỷ vương, chứ không phải Yumiela-san là Quỷ vương đâu.]
Tôi thấy Nam tước vẫn còn nghi ngờ. Đã rất lâu rồi kể từ lúc tôi cảm thấy như lúc này.
Buổi sáng hôm sau, tôi ngay lập tức quyết định hướng về ngọn núi để loại bỏ con rồng. Và tôi được đồng hành cùng hai chàng lính với nhiệm vụ trinh sát.
Jessica đề nghị đồng hành cùng tôi, nhưng tôi lịch sự từ chối vì có khả năng trận chiến sẽ xảy ra ngay hôm nay.
[Này, tại sao chúng ta lại phải đồng hành cùng cô nàng quý tộc ích kỷ này nhỉ?]
[Không còn cách nào khác. Đó là lệnh của chủ nhân mà.]
Hai người lính đang đồng hành cùng tôi nhìn tôi như một cô gái ích kỷ muốn đi xem tận mắt con rồng. Tôi bắt đầu bước nhanh vòng quanh ngọn núi mà không để tâm đến cuộc cãi vã thầm thì của bọn họ.
Nửa đường lên núi, tôi phát hiện ra một nơi trống trải được bao quanh bởi cây cối, và thế là tôi quyết định chờ con rồng ở đây.
[Hãy nghỉ chân một lát ở đây đi.]
Cả hai người bọn họ đều thở dốc và ngồi phệch xuống nền đất ngay sau khi đuổi kịp tôi.
[Ha-a ha-a, cô gái trẻ, tôi quên nói, nhưng mà tôi sẽ bỏ chạy ngay khi con rồng đó xuất hiện. Hãy tham quan một cách vừa phải thôi nhé.]
Mấy người có hiểu nhầm gì không thế? Ngay lúc này, các ông nên nhận ra là tôi không bị hết hơi trong chuyến đi bộ của chúng ta đấy nhé.
Nó ở đây. Tôi nhìn lên bầu trời mà không thèm đáp lời của anh lính.
[C- cái gì thế kia? Cái bóng đó… Có phải là con rồng không?]
Khi bọn học ngước nhìn lên bầu trời, họ phát hiện ra cái bóng. Cái bóng dần dần xà xuống và lớn hơn đến lúc nó đến độ cao mà mắt thường có thể nhìn thấy được.
[Nhanh lên! Trốn đi!]
Hai anh lính nhanh chóng trốn phía sau những tảng đá gần đó.
[Có vẻ như nó đã tìm thấy chúng ta rồi.]
Ngay lúc tôi bảo bọn họ có trốn cũng vô dụng thôi, con rồng đã lượn lờ xung quanh chúng tôi. Nó đang cảnh giác việc có người xâm phạm lãnh thổ của nó chăng?
Như đã đoán trước, con rồng này là hệ lửa. Lời cảnh báo duy nhất tôi nhận được trước khi nó phun lửa là nó đã mở miệng ra.
Trong khi nhìn vào con rồng, tôi đang nghĩ cách để giết nó. Nếu có thể, tôi muốn giết nó trong lúc cơ thể nó vẫn còn đang trong tình trạng hoàn hảo.
Đa số ma pháp tấn công tầm xa của tôi sẽ xóa sổ những gì còn sót lại của con rồng. Và ma pháp tấn công có thể thi triển từ bóng của mục tiêu thì lại không thể áp dụng cho kẻ địch trên không.
[T… Tôi xong đời rồi… Tôi sẽ bị ăn thịt bởi con rồng.]
Anh lính à, chưa gì anh đã bỏ cuộc rồi sao? Tôi quyết định từ bỏ việc thu thập đống nguyên liệu thô đó bởi vì bạn đồng hành của tôi đang ở trong trạng thái tâm lý khá tệ.
[Black Hole.]
Ngay khi tôi thi triển ma thuật, cánh trái của con rồng bị bao bọc bởi bóng tối, và rồi nó biến mất cùng với bóng tối đó. Con rồng, mất một bên cánh, xoay vòng vòng rồi rơi uỵch xuống đất.
Tôi đã cố gắng không tung đòn kết liễu, nhưng có vẻ như nó đã chết sau cú rơi đó – thật là một con rồng yếu đuối.
[Đúng rồi! Quả là tuyệt vời, cô chủ ạ!]
Bọn họ đập tay ăn mừng trong một khoảnh khắc và mừng rỡ đến phát khóc. Họ cảm thấy xúc động, nhưng chẳng phải chính bọn họ đã bảo tôi tự xử lý con rồng trong suốt cả quãng đường đến đây ư?
[Cảm thấy vui mừng cũng tốt đấy, nhưng chúng ta vẫn chưa xong việc đâu.]
Ngay cả khi con rồng lửa đã bị đánh bại thì nó vẫn chưa xong. Lũ rồng đang định cư ở ngọn núi này thường sống theo cặp.
Ở trong game, con boss này được đồn là mang hệ lửa, thế nên nhiều người chơi tự củng cố chính mình bằng các vũ khí hệ nước và giáp kháng lửa. Tuy nhiên, sau khi tiêu diệt con rồng lửa, bọn họ sẽ phải chiến đấu với một con rồng khác mang hệ gió.
Và tất nhiên, con thứ hai mạnh hơn con thứ nhất. Nó là một cái bẫy sự kiện nơi mà bạn phải chuẩn bị biện pháp đối phó với thuộc tính gió.
Đột nhiên, một tiếng gầm vang dội khắp núi rừng. Tôi tự hỏi nó đang nổi giận vì vợ nó đã bị giết hay sao? Hoặc có lẽ nó là chồng của con rồng này chăng?
Một con rồng mang hệ gió bay ra từ khu rừng gần đỉnh núi vụt thẳng lên trời, nó đang lao về phía chúng tôi. Như mong đợi, tốc độ của hệ gió khác hẳn con rồng trước đây.
[Oh, cẩn thận!]
Một anh lính hét lên khi bọn họ thấy con rồng sắp sửa tấn công tôi, nhưng nó chẳng là vấn đề gì cả.
Con rồng dừng lại ngay trước mắt tôi.
[Shadow Lance.]
Những ngọn thương đã tấn công từ trong bóng tối chính là nguyên nhân gây ra sự thất bại đó. Hằng hà sa số ngọn thương lao ra từ cái bóng của tôi. Con rồng bị xuyên thủng ngay trên không trung và mất mạng.
Cảm xúc của hai anh lính liên tục lên xuống, tưởng chừng như đã chấp nhận số phận rồi, bọn họ cũng có tuổi rồi kia mà.
Tôi nhờ họ xuống núi gọi thêm người để vận chuyển xác con rồng. Bằng cách này, tôi có thể lấy món đồ tôi muốn.
Bạn có tự hỏi sao lại có một đôi rồng xuất hiện và định cư ở ngọn núi này chưa? Bọn chúng làm thế để nuôi con. Chúng tấn công gia súc bởi vì chúng không có thời gian để đi săn quái vật.
Ngay khi tôi tìm kiếm xung quanh khu vực con rồng thứ hai xuất hiện, tôi tìm thấy tổ của chúng. Mọi chuyện diễn ra quá thuận lợi đến nỗi tôi vô thức cười ngớ ngẩn.
Quả trứng rồng nằm trong tổ chính xác là thứ mà tôi đang tìm kiếm.