Lao động tại ngoại ở rìa vũ trụ

chương 15: ba cách để sát hại cấp trên (12)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Tama07

Edit: therenoparadie

__________

Truyện chỉ được đăng và cập nhật tại trang chủ của hako và nhóm dịch Seven Translate

__________Có hai điều mà Min Jun mong đợi thông qua việc tra khảo Kim Yeonju.

Thứ nhất, làm sáng tỏ bà ta và Adelines đã cấu kết làm gì với Jang Tae Jun. Dù họ đã không bắt cóc được Jang Tae Jun, nhưng dựa vào kế hoạch đã thất bại và động cơ của họ thì có thể lần ra manh mối về chân tướng của Jang Tae Jun.

Thứ hai, nếu như cái chảo nói thật, thì từ đầu lời khai của Kim Yeonju là dối trá. Kim Yeonju có một mối quan hệ rất thân mật với Jang Tae Jun. Có khả năng bà ta lại biết về bí mật mà người khác không biết của Jang Tae Jun.

Tuy nhiên, từ đầu Min Jun không mong đợi là Kim Yeonju sẽ ngoan ngoãn hợp tác trong quá trình chất vấn.

“Tất cả mọi chuyện đều do một mình con Rồng đó bày ra! Tôi chỉ là bất đắc dĩ phải làm theo vì bị uy hiếp mà thôi.”

Jung Pal đã nhốt Kim Yeonju vào một nhà kho tư nhân mà Min Jun đã thuê để đề phòng cho những trường hợp như thế này. Trước đây ông đã từng có lần đặt chân đến nhà kho này khi hợp tác điều tra cùng với Min Jun vì vụ án khác.

Trên đường vận chuyển Kim Yeonju, Jung Pal đã thông báo cho bà ta biết mình bị tình nghi vì lý gì, tuy nhiên đối tượng đã kiên quyết phủ nhận.

Min Jun ngồi đối diện với Kim Yeonju.

“.......!”

Kim Yeonju bỗng có cảm giác toàn thân bị đè nén xuống bởi một áp lực ghê gớm.

Cặp mắt của chàng trai ngồi đối diện lạnh lẽo một cách đáng sợ, đến mức khiến cho con ngươi của bà ta tê buốt khi nhìn vào.

Min Jun điềm đạm mở lời.

“Đồng phạm Adelines đã bị bắt rồi.”

Kẻ tình nghi điếng người.

“Theo nội dung cuộc nói chuyện điện thoại hôm nay thì hai người rất thân thiết nhỉ. Quen nhau từ khi nào vậy?”

Min Jun hỏi lại câu hỏi mà anh chưa nhận được câu trả lời khi ở văn phòng.

Kim Yeonju lấy hết dũng khí còn sót lại để bao biện.

“Ch...chuyện đó..là hiểu lầm….Tôi nhắc lại. Con Rồng ấy đã tự ý uy hi..ế …..”

Min Jun ngắt lời bà ta.

“Không thể nào.”

Pheromone phát ra từ người Kim Yeonju quá đậm đặc để có thể tin được lời bà nói là sự thật. Nó là loại chất hóa học có độ đậm đặc tỉ lệ thuận với độ tiếp xúc với ngoại tộc bị hấp dẫn. Chỉ có một lời giải đáp cho mùi hương đậm đến mức khiến Min Jun thấy đau mũi này.

“Tôi rất chắc chắn. Mối quan hệ của hai người trên mức mà bà khai nhiều. Thế nên, một mình thoát khỏi cảnh bị tình nghi bằng cách nói dối chỉ là vô ích.”

Ánh mắt của Min Jun lướt qua đầu ngón tay của Kim Yeonju. Khuôn mặt của bà ta càng đỏ lựng lên. Min Jun không tin vào lời khai nhảm nhí bị uy hiếp của Kim Yeoju.

Thực ra có một lỗ hổng trong suy luận của Jenkinson về việc Kim Yeonju và con Rồng hư đốn thông đồng với nhau.

‘Jenkinson xuất thân trong một gia đình không khác gì quý tộc. Ông ta vượt biên tới Trái Đất là do vấn đề chính trị. Bởi thế mà ông ta chỉ hiểu được khoảng một nửa tâm lý của những con Rồng không có gì trong tay so với tiêu chuẩn của loài…đặc biệt là những con Rồng còn nhỏ tuổi.’

Nếu so sánh với các chủng tộc bình thường khác, thì bọn họ sở hữu năng lực vượt trội cũng như phú quý dồi dào, thế nhưng họ vẫn không thể không cảm thấy mặc cảm khi so sánh mình với Rồng trưởng thành, tầng lớp thống trị thực sự trên Trái Đất.

‘Có một điểm không đúng khi giả định vụ lần này là do Rồng con gây ra.’

Có một điều Min Jun đã luôn thắc mắc cho đến khi gặp Kim Yeonju.

Cứ cho là Kim Yeonju đã quyết tâm làm rò rỉ bí mật nguyên cứu gen Rồng của Jang Tae Jun đến tai loài Rồng, nhưng tiếp đó thì sao? Kim Yeonju làm sao mà biết được ai là con Rồng thích hợp sẽ làm theo ý muốn của mình, và vị trí của con Rồng ấy để tìm gặp?

Với lại theo như tâm sinh lý của ‘những con Rồng như thế’ thì chúng sẽ xé xác Kim Yeonju ra vì dám tiếp cận để lợi dụng mình. Giống loài thấp kém mà dám cả gan dùng Rồng vĩ đại làm đá lót đường!

Vậy nhưng Kim Yeonju vẫn còn sống sót, Công ty Hyosung không bị phá hủy, ngược lại Kim Yeonju còn đang đóng vai người đứng đầu công ty.

Khi kết hợp tất cả những điều này lại, Min Jun đi đến một kết luận.

‘Con Rồng ấy có lý do để không chỉ tha mạng cho Kim Yeonju mà còn giúp bà ta.’

Câu trả lời nằm ở loại Pheromone hấp dẫn loài Rồng mà Min Jun cảm nhận được vào lần đầu gặp mặt.

‘Không phải là bà ta tìm Rồng để bắt cóc Jang Tae Jun. Thứ tự thời gian ngược lại với thế.’

Kim Yeonju đã quen biết Adelines trước cả khi quyết định bắt cóc Jang Tae Jun. Thậm chí họ còn duy trì mối quan hệ thân mật ấy trong thời gian rất dài đủ để xuất hiện ISP.

“?”

Jung Pal lắp bắp khi cảm thấy câu chuyện trôi theo hướng mà ông không ngờ được.

“A….không lẽ?”

Vài tiếng trước đó, Jung Pal đã tò mò không hiểu vì sao Min Jun có thể chỉ danh chính xác Adelines trong số ba đối tượng tình nghi.

Câu trả lời rất đơn giản.

Adelines là đồng tính nữ duy nhất trong số ba đối tượng.

***

Kim Yeonju vừa run rẩy vừa lắp bắp.

“Chứng cứ….nghe trộm….vô hiệu lực trước tòa…!”

Bà ta lại bị ngắt lời lần nữa.

“Đừng lo. Tôi sẽ lấy lời khai hoàn chỉnh lại lần nữa, tại ngay nơi này.”

Kết cục thì bà ta vẫn làm cho Min Jun phải dùng đến ma thuật.

Đối phương không phải người của tổ chức tội phạm, nên nếu có thể thì anh muốn dùng phương pháp nhẹ nhàng, nhưng bà ta lại không có dấu hiệu hợp tác.

‘Đành chịu’

Min Jun vừa lẩm bẩm vừa đưa bàn tay phải lên. Ma lực đen đã được nạp đủ khi đi bắt con Rồng nên anh không cần phải tự gây vết thương nữa.

Sùng sục!

Một cái nhọt nhô lên trên ngón tay và vỡ ra. Một con bọ ngọ nguậy trên lớp thịt đỏ hỏn sau khi xé da chui ra. Kim Yeonju la thất thanh khi thấy nó. Bà ta cựa quậy vì cảm nhận được sự bất ổn bằng trực giác.

Thế nhưng, điều đó cũng vô dụng.

Vụt!

Bọ hạnh phúc lập tức nhảy vọt, chui vào khoang mũi của bà ta khi cảm nhận được hơi thở.

Tiếp đó quá trình tương tự như khi tra khảo thành viên của Hung Clown Society lại lần nữa tái diễn. Sau khi con bọ đã kiểm soát não, Min Jun lẩm nhẩm thần chú và tạo ra ảo giác kích thích mang tính cưỡng ép. Điều đó mang đến niềm hạnh phúc giả tạo chi phối bà ta ngay tức khắc. Mười phút sau đó, niềm hạnh phúc lấn án cả tâm trí ấy biến mất.

“Hư…...ưuuu!”

Kim Yeonju run lên bần bật như đối diện với cái lạnh rét buốt mà mình vừa chợt quên đi.

“Làm, làm ơn…”

Bà ta vừa mếu máo vừa cầu xin.

“Làm ơn, làm ơn….cho tôi...quay lại…….”

Min Jun không tò mò bà ta nhìn thấy gì trong ảo giác. Anh lạnh lùng nói.

“Nào nào, những lời bà nói sau đây sẽ được ghi âm. Hay tường thuật từ từ, chi tiết không bỏ sót một thứ gì. Bà đã cấu kết với Adelines, âm mưu làm trò gì với giám đốc Jang Tae Jun, và tất cả những gì bà biết về giám đốc Jang Tae Jun.”

Min Jun ra hiệu qua ánh mắt cho Jung Pal. Phần mềm ghi âm đã được chuẩn bị xong.

“Vậy chúng ta bắt đầu chứ?”

***

Lần đầu Kim Yeonju và Jang Tae Jun gặp nhau là 10 năm trước, khi công ty mới thành lập, đúng như những gì Min Jun biết.

Bằng học thức uyên bác, tài kinh doanh và những ý tưởng thiên tài, giám đốc Jang Tae jun đã đưa một công ty nhỏ trở thành một công ty với quy mô lớn như hiện nay chỉ trong vòng 10 năm. Để đổi lại sự phát triển vượt bậc ấy, vào thời kỳ đầu họ luôn tất bật trong công việc đến nỗi cảm thấy một ngày có 24 giờ là chưa đủ. Khi ấy cũng như bây giờ, hai con người độc thân này bên cạnh nhau suốt ngày, cùng nhau ăn cơm, chuyện trò tâm sự, rồi dần dần đi tới mối quan hệ thân mật hơn, thi thoảng ngủ cùng nhau.

Đó là một mối quan hệ không rõ ràng. Họ chưa từng bàn với nhau về tương lai. Nhưng, Kim Yeonju biết rằng ngoài bà ra Jang Tae Jun không có người đàn bà nào khác. Lịch trình công việc của ông cũng không có chỗ cho chuyện đó. Cả Kim Yeonju cũng vậy.

Bởi thế mà Kim Yeonju nghĩ rằng mối quan hệ này sẽ được duy trì mãi mãi dù chưa một lần nói ra thành lời.

Suy nghĩ vẫn luôn như thế cho đến một ngày Jang Tae Jun nói những điều kỳ quặc với bà.

“Hãy nghe kỹ lời anh nói, đừng hiểu lầm.”

Sau khi bắt đầu bằng câu nói như thế, những lời tiếp theo của Jang Tae Jun khiến bà không thể không hiểu lầm.

“Không lâu nữa anh sẽ phải rời khỏi đây. Anh sẽ phải đi tới một nơi rất xa.”

Nó thật nhảm nhí. Bỏ đi sau khi mất bao công sức gây dựng công ty như thế này sao?

Bà gặng hỏi Jang Tae Jun định đi đến nước nào, nhưng ông né tránh câu trả lời.

“Vì vậy, từ giờ em nên gặp gỡ người khác.”

Người đàn ông đã đồng hành cùng bà trong cả công việc lẫn đời tư không giải thích bất cứ điều gì… từ nơi ông định đi tới, lúc nào sẽ đi, cho tới lý do tại sao ông buộc phải ra đi.

Kim Yeonju tức giận nhưng bà vẫn không thể dứt khoát nói ra câu đoạn tuyệt ngay tại đó. Bà sợ rằng nếu như thế thì sẽ không thể rút lại được. Thay vào đó, Kim Yeonju vùi mình trong rượu tại quán bar mà thường ngày bà không lui tới. Có một người tới tiếp cận bà. Người đó là một cô gái trẻ mình đầy hình xăm và khuyên.

Kim Yeonju biết rằng bản thân bà cũng có xu hướng ấy, nhưng trong mơ cũng không ngờ được chuyện như thế lại xảy đến với mình vào năm đã ngoài bốn mươi. Cô gái trẻ tự giới thiệu mình là ‘Adel’ đã thừa nhận mình là Rồng sau vài lần ngủ cùng nhau.

Kim Yeonju đã duy trì mối quan hệ với cả Jang Tae Jun và Adel trong một thời gian dài. Quan hệ tình ái với loài khác đem lại cảm giác hồi hộp cho Kim Yeonju, mặt khác dù xót ra vì kết thúc đang đến gần của mối tình với Jang Tae Jun…. nhưng điểm đặc biệt của mối quan hệ với người bạn tình lâu năm là đem đến cho bà cảm giác an toàn.

‘Vốn dĩ anh Tae Jun là người đã bảo mình gặp gỡ người khác. Mình chỉ nghe theo thôi.’

Mặc dù bà chưa từng thú nhận chuyện đang qua lại với hai người cùng một lúc nhưng bà vẫn luôn tự biện hộ cho bản thân như thế.

Sau vài tháng ngoại tình, Kim Yeonju phát hiện ra điểm bất thường của cơ thể. Bà tới khám khoa sản vì ngờ rằng mình đã mang thai con của Jang Tae Jun nhưng lại được bác sĩ cho biết điều mà mình không ngờ tới.

“Có lẽ đó đây là một khái niệm xa lạ với bệnh nhân.”

Phát sinh ISP.

Nó cứ như thể là một lời khuyến cáo của nhận thức dành do bà. Mạo hiểm như thế này là đủ rồi. Dừng lại ở đây thôi.

Hôm đó Kim Yeonju nói chuyện với Jang Tae Jun, vì bị hối thúc và lôi kéo bởi một thứ không rõ là linh cảm hay trực giác.

Kim Yeonju cảm nhận được rằng vào lúc ấy Jang Tae Jun đang bí mật theo đuổi một thứ gì đó, thế nhưng bà không để tâm đến nó.

“Hôm nay em đã đến bệnh viện họ. Họ nói em là người phát ISP. Chủng tộc bị ảnh hưởng có vẻ là Rồng.”

Đó không khác gì một lời tự thú vòng vo đã ngoại tình.

Thế nhưng Jang Tae Jun không có vẻ gì bất ngờ cả, ngược lại ông điềm nhiên nói với bà.

“A, thế sao?”

Sau một hồi suy nghĩ, Jang Tae Jun nói với bà một câu mà có nằm mơ bà cũng không nghĩ tới.

“Vậy anh có thể nhờ em một chuyện không?”

Đến tận lúc này, Kim Yeonju vẫn không quên được cảm giác phức tạp khuấy động tâm can mình khi nghe lời nói tiếp sau đó.

Mệt mỏi, kiệt quệ và tức giận, nhưng len lỏi giữa đó lại là… một chút kỳ vọng.

Jang Tae Jun đã nói như thế này với bà.

“Nếu được thì….anh có thể lấy một ít máu của em không?”

***

Min Jun tái mét mặt khi nghe Kim Yeonju nhắc lại lời Jang Tae Jun nói.

Truyện Chữ Hay