Nhưng không may, cô đã bị cô ta bắt được, túm tóc kéo giật lại.
"Mày muốn gọi cứu viện....nằm mơ đi, hôm nay chúng mày sẽ chết ngay tại đây, chết dưới tay tao".
Tóc bị kéo đau đớn, Tang Hỷ Dao bất lực ngã xuống sàn.
Nhìn cảnh tượng này, cô ta lại càng hưng phấn hơn, thấy cô run sợ, trong thời khắc bức xúc, Tang Tử Du dùng dao cứa loạn xạ.
Tang Hỷ Dao bị đau mà co người, cũng la lớn, tuy ngiên phòng này cách âm, vì vậy Hoắc Tiêu ở bên ngoài lực bất tòng tâm.
Tang Triệu Hoàng bị trói, nhìn cảnh tượng này cũng không chịu nổi, ông la lớn:" Tử Du, thả con bé ra, con biết con bé là em con mà, đừng hại nó, con muốn thì đến lấy mạng lão già này đây".
" em sao ? ".
Coi ta trở nên độc ác:" nó là em tao? Nằm mơ, tao không có em gái, chính nó cướp đi tất cả của tao, nó phải chết, mày cũng vậy".
Lấy hết sức lực còn lại, cô nằm vật dưới đất, cầm lấy di động, không cần biết Tang Tử Du có nhìn thấy hay không, vội ấn nút gọi đi.
Cô ta thấy một màn này thì càng thêm điên cuồng, cô ta dùng chân giẫm mạnh xuống bàn tay của Tang Hỷ Dao.
Cô đau đớn la lên, chiếc điện thoại cũng bị quăng ra xa, bị quăng vào góc tường, bật ra xa.
Cô cũng không biết nó có bị tắt máy hay không, Hoắc Tiêu đang ở bên ngoài, nếu có thể....
" mày còn dám gọi điện, hay lắm".
Cô ta tức điên lên, cô ta lại nắm tóc cô đánh tới tấp vào mặt.
Cô ta điên rồi, cô chỉ còn biết ôm mặt khóc vì đau rát.
Tang Tử Du không ngờ rằng chiếc điện thoại đó đánh bật vào tường vẫn chưa tắt nguồn.
Cuộc gọi vẫn có thể chuyển tiếp đi đến điện thoại của Hoắc Tiêu, hắn nhận máy.
Nhưng cô không trả lời, chỉ nghe một trận âm thanh loạn xạ.
Có nguy hiểm.
Hoắc Tiêu thấy có gì đó không đúng.
Không được, Hình như cô đã xảy ra chuyện, Hoắc Tiêu liền tắt máy, lại gọi cho cô một cuộc chuyển tiếp khác.
Nhưng cô không bắt máy.
Hắn tối sầm, gấp gáp gọi cho lão Tam:" lên phòng khách.
Cô ấy có chuyện".
Thông báo xong.
Hắn liền chạy ngay đến cửa phòng.
Khi nãy được lệnh, Tang Hỷ Dao đã khóa cửa, bây giờ không có chìa khóa.
Hắn cũng không biết chìa khóa Dự Phòng ở đâu.
Chỉ còn cách gắn sức mặt phá cửa.
Hy vọng cánh cửa của Tang gia không chế tạo bằng chất liệu đặc biệt, chứ nếu không khó mà phá được
Hoắc Tiêu gắng sức đập cửa, cánh cửa chỉ rung rinh một chút rồi không si nhê gì.
Vừa vặn lúc này mọi người cũng lên đến.
Lão Tam, Lão Ngũ và Jakk đồng thời giúp hắn Phá cửa.
Bên trong phòng đã hỗn loạn muốn chết, Tang Tử Du thấy cánh cửa bị chao đảo, liền biết mình đã bị lộ.
Cô ta túm lấy Tang Hỷ Dao kéo đến bên Tang Triệu Hoàng, Tang Hỷ Dao bị đánh, cả người vô lực, Không còn sức để phản kháng, chỉ cần biết bất lực mà bị kéo đi.
" Mày dám bỏ trốn, mẹ kiếp tao sẽ giết mày trước tiên".
" đừng giết con bé, xin hãy tha cho con bé, giết tôi đi".
Cô ta cười man rợn:" ha ha, nó chết, mày cũng không thoát khỏi".
Tang Tử Du cầm dao lên, điên cuồng đâm xuống.
" không".
Tang Triệu Hoàng trợn tròn mắt.
Cùng lúc đó, cô đau đớn hét lên thất thanh, đôi tay vô lực soài dưới đất chặn lại lưỡi dao vừa mới hạ xuống.
Lưỡi dao sắc bén bị đôi tay mảnh khảnh nắm chặt, cảm giác da thịt bị cứa đến ngọt lịm.
Cô ta thấy Tang Hỷ Dao chống đối thì càng điên tiết lên, cố sức đè xuống, ngay chỗ vị trí trái tim mà dồn lực.
Cô sắp chịu không nổi rồi, hức....!
Tang Hỷ Dao chống cự ngày một yếu hơn, nếu...!mũi dao này hạ xuống lồng ngực của cô thì sẽ như thế nào?.
Nó sẽ xuyên thẳng vào tim, cô sẽ chết....!
Không được, Hoắc Tiêu còn ở bên ngoài...!Cô không thể yếu thế, cô phải sống.
Tang Hỷ Dao dùng hết sức bình sinh đẩy mũi dao chếch về một hướng khác, Tang Tử Du bị lạc tay, không thể nào đâm trúng ngực trái mà đâm lệch đâm trúng vai Tang Hỷ Dao.
Tang Hỷ Dao rên lên một cái đau đớn, mũi dao cắm sâu vào vai, máu đỏ chảy ra ồ ạt, thấm đỏ khắp cả vai.
Tang Tử Du cười thõa mẫn, cô ta chuẩn bị tiếp tục.
Kỳ thật, sức lực một người thì không đủ, nhưng cộng thêm ba người liền có thể phá được cánh cửa.
Cửa phòng ngày càng dồn dập, cuối cùng chốt cũng bị phá, cửa mở toan ra.
Hoắc Tiêu nhanh chóng chạy vào, đập vào mắt là cảnh tượng Tang Hỷ Dao nằm rạp trong vũng máu, bên cạnh là Tang Triệu Hoàng vẫn còn đang bị trói chặt.
Trước mặt là một người phụ nữ điên, tóc tai xuề xòa đang đè lên người cô.
Hắn hít thở không thông, phẫn nộ lao đến.
Bên ngoài mọi người cũng chạy nhanh vào, Hoắc Tiêu ra lệnh:" bắt người phụ nữ điên kia lại".
Không biết sức lực từ đâu ra, cô ta vô cùng mạnh, hai người đàn ông bắt cô ta lại cũng không dễ dàng gì.
Jakk đi đến mở trói cho Tang Triệu Hoàng, Lão Tam và Lão Ngũ cũng trói được cô ta, áp giải vào một góc tường.