Tang Hỷ Dao trở lại ký túc xá, cô tắm rửa xong thì trở lại giường, cầm di động xem hắn có nhắn tin cho cô hay không.
Quả nhiên là có hai tin nhắn chúc ngủ ngon, cô liền thỏa mãn cười vui vẻ, cũng nhắn lại cho hắn một tin nhắn tương tự rồi thả di động, yên tâm chìm vào giấc ngủ.
Nhiều lúc hai người yêu nhau chỉ đơn giản như thế đó...!tuy bé nhỏ nhưng vô cùng hạnh phúc.
Chiều ngày mai, cô còn phải đến thư viện, lại phải đến gặp giáo sư để nộp bài tập.
Hoắc Tiêu gần đây rất lạ, cứ nói bóng nói gió với cô, bảo cô có chuyện gì đi chăng nữa cũng không được nghĩ tiêu cực và hãy nói với hắn.
Cô hơi thắc mắc khi nghe những lời này, không hiểu hắn đang nói gì, nhưng mà hắn cứ lặp đi lặp lại bên tai cô như thế, cô đành chấp nhận.
Gật đầu hứa, có chuyện gì sẽ nói cho hắn biết đầu tiên.
Lúc này Hoắc Tiêu mới yên tâm.
Mọi chuyện diễn ra hết sức tự nhiên cũng rất nhanh chóng, Hoắc Tiêu chỉ vừa mới lo lắng đây thôi, nhưng mà nỗi lo này đã đến thật nhanh.
Chỉ trong ngày, tin tức liền đăng đầy trên báo, hắn đọc báo, khó chịu một phen.
Vì sao mỗi lần cảnh sát bắt người đều sẽ có tin đăng rầm rộ như thế, tin nào cũng có thể nhưng tin này không thể gói ghém được hay sao ?.
Hắn chỉ nghĩ như thế, nhưng làm sao có thể, Du Điêu Lan liên quan đến cái chết của dòng dõi nhà thế gia, làm sao mà có thể bỏ qua cho được.
Cảnh sát không nói thì phóng viên cũng nhất định sẽ lục sùng cho ra mà thôi.
Khi cô biết tin này, Tang Hỷ Dao đang ở thư viện của trường, cô đang làm bài luận văn.
Có một nhóm người đi ngang qua, họ thảo luận rất sôi nổi chuyện để đăng trên báo, cũng rầm rộ trên internet.
Đề tài này trở thành hot seach.
Có người cảm thán một câu hào môn thế gia thật quá kinh khủng, cũng có người lại bĩu môi, rồi có người lại ao ước mình được gả vào hào môn.
Tang Hỷ Dao vô tình nghe được liền nhướn mày, ngạc nhiên.
Chắc chỉ có cô là không biết gì thôi đúng không?
Cô thì không quan tâm lắm đến mấy cái đó.
Chỉ là buổi trưa, hai người bạn của cô lại đem chuyện này ra nói.
Còn mở điện thoại cho cô nhìn bảo là đề tài này đang rất nóng, làm sôi sục cả một thế hệ hào môn, vợ nhỏ giết chết vợ lớn để chen chân nhà giàu, bây giờ bị lật tẩy, vợ nhỏ được lĩnh án cố ý giết người ở tù năm.
Lưu Chân Chân Xoay màn hình đưa cho cô xem, ánh mắt cô lia đến một bản tin đỏ rực.
Ngay sau đó lồng ngực cô co thắt đau đớn.
Trong báo đã nói gì?...
Mọi thông tin ở đây đều vạch trần bộ mặt của Tang Thiệu Hoàng và Du Điêu Lan.
Hơn năm trước Tang Triệu Hoàng bước vào Vu gia ở rễ, vài năm sau liền đổi tên tất cả những bất động sản dưới trướng Vu gia sang tên dưới danh nghĩa Tang Gia.
Sau đó Tiền bạc và phú quý là mờ mắt Tang Triệu Hoàng, ông đã không còn là một người đàn ông chất phác như năm nào mà mẹ cô đã yêu.
Ông ấy có người phụ nữ bên ngoài.
Người phụ nữ ranh ma đã có âm mưu từ trước, dùng bao nhiêu mưu kế cuối cùng đã bức vợ lớn tự sát, che giấu sự thật đằng sau cái chết của vợ lớn.
Bây giờ mọi người mới có thể biết được mười mấy năm trước có một vụ tự sát, hóa ra không phải, thì ra nguyên nhân là ở phía sau có người giật dây, chính là vợ nhỏ muốn leo vào hào môn đã hãm hại vợ lớn dẫn đến tử vong.
Người ác vẫn ở ngoài pháp luật, nhiều năm như thế, bây giờ mới bị pháp luật trừng trị, lặp lại vụ án cũ, cho Vu gia một cái công đạo.
Có nhiều người xem xong cũng lắc đầu, tỏ ra thương hại, đến bây giờ mới trả lại công đạo thì ai xem, bọn họ cũng đã không còn trên thế gian này nữa.
đây không phải là sự thật về cái chết của mẹ cô Vu Thuần sao?.
Tang Hỷ Dao đọc từng kỹ từng chữ, từng nội dung có trong bài bản tin.
Sau đó, cả người vô lực, hai mắt đỏ ngầu.
Cô không biết mẹ của cô lại bị hãm hại như thế này, mẹ của cô, bà thật quá tội nghiệp.
Mẹ kế, bà thật ác độc, còn ba của cô.
Tang Hỷ Dao rất muốn hận ông ấy chỉ vì ông ấy nên mẹ cô phải đi đến bước đường cùng này, ông ấy....
Lưu Chân Chân và Tần Thư ngồi đối diện với cô, thấy cảm xúc của cô không được bình thường, không ổn định cho lắm thì mới ngạc nhiên gọi cô:" Hỷ Dao, cậu bị sao thế ?"
Tang Hỷ Dao giật mình:" không có gì, mình chỉ hơi bất ngờ với bản tin mà thôi".
Tần Thư nhanh miệng nói:" đúng không, tớ cũng thấy rất bất ngờ, không ngờ hào môn lại nhiều tiếng xấu như thế".
" đúng như thế, mẹ kế kia chắc đã tiêu rồi, thật đáng đời bà ta".
Lưu Chân Chân lại nói:" đều cùng một họ Tang, nếu không phải mình quen biết Hỷ Dao, nhìn sơ qua cứ tưởng là liên quan đến Tang Hỷ Dao không chừng".
" phải không".
Cô gượng cười..