Lâm Thiếu, Em Sai Rồi!

chương 35: kỳ phùng địch thủ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sáng chủ nhật, trong khi các trường học đều cho học sinh nghỉ ngơi, thư giãn sau tuần học tập và làm việc vất vả thì Royal School lại chuẩn bị đón một năm học mới. Và ngày hôm nay đơn giản chỉ là đi nghe giới thiệu về trường.

h' rồi mà Anh Anh vẫn còn cuộn tròn trong chăn vì tối qua cô thứ khá muộn. Bên trong thì yên bình là vậy nhưng bên ngoài...Nương thẩm đang kêu gào:

- "Tiểu thư, cô chuẩn bị xong chưa? Có gì thì mở cửa cho tôi giúp một tay!"

Anh Anh mơ hồ:

- "Nay chủ nhật mà dì, con muốn ngủ nướng...dì cứ mặc kệ con đi!"

Nương Thẩm nghe vậy luống cuống tìm chìa khóa phòng:

- "Cái gì? Cô biết bây giờ là mấy giờ rồi không? Hôm nay cô phải tới Học Viện Hoàng Gia đó!"

Anh Anh giật mình mở mắt(Phải ha!...Chết tiệt, ai thèm học ở đó chứ!). Cô nhìn đồng hồ, mỉm cười:

- "Ha, còn ' nữa là Trường khóa cổng rồi! Giờ con tới đó ít nhất cũng phải '. Với lại...hôm qua con quên không nhận đồng phục, huy hiệu cũng chẳng biết vứt đâu rồi. Nếu không có thứ đó, họ sẽ không cho con vào đâu!"

Nương thẩm không tìm thấy chìa khóa, bèn đập cửa:

- "Tiểu thư, người là thiên kim của Nguyệt gia-Nhị đại gia tộc. Đi muộn, thiếu đồ...ai giám nói gì cô chứ! Người là đang cố lấy lí do đúng không? Nếu người không ra...Dì Thẩm sẽ không làm ở đây nữa!"

Nương Thẩm vừa dứt lời thì cánh cửa phòng bật ra. Anh Anh tóc tai bù xù xuất hiện, bịt miệng bà:

- "Con dậy rồi, dì không cần nói gì nữa! Chuẩn bị đồ cho con, hazz..!"

Nói rồi, Anh Anh mặt buồn bực đi vào nhà tắm, còn Nương Thẩm hí hửng đi thu dọn hành lý cho cô.

Tại Học Viện Hoàng Gia

Các học sinh đã dậy từ rất sớm, học ăn mặc chỉnh tề rồi tập trung hết dưới sân trường. chiếc ô tô Sanh chảnh từ ngoài cổng đi thẳng vào trong sân trường, từng người mặc đồ đen xuống mở cửa. Đầu tiên là Lâm Việt Anh, phải nói đồng phục này rất hợp với cậu. Anh nhấc lại vai áo khoác của mình, chỉ hạnh động nhỏ đó cũng đủ làm học viên nữ điêu đứng. Thứ là Bạch Thư Di, bé được coi là công công út trong Ngũ Đại Gia Tộc nên rất được đàn anh đàn chị cưng chiều. Vẻ đáng yêu của cô bé cũng thu hút rất nhiều sự chú ý. Thứ là Tô Tuấn Kiệt và Tô Diệu Linh-Một người là Hoa Khôi Quốc Khánh còn một người cũng thuộc diện Nam thần thì các bạn biết rồi đấy ^^!

Mọi người tập trung xung quanh họ, hỏi han đủ điều. Việt Anh nhau mày tỏ vẻ khó chịu, Thư Di nhìn anh...biết ý, cô bé túm lấy tay cậu:

- "Lâm huynh, ở đây ồn ào quá! Chúng ta hay là đi báo danh đi!"

Việt Anh nhìn xung quanh như tìm kiếm thứ gì đó(Cô ấy...vẫn chưa tới sao?). Chợt, Tô Diệu Linh khoác tay anh nở nụ cười:

- "Lâm thiếu, cậu cùng mình đi báo danh nha!"

Việt Anh hất tay cô ra:

- "Tôi nhớ là chỉ còn người thừa kế của Ngũ Đại Gia Tộc là chưa báo danh thôi mà! Cô...chẳng phải hôm qua đã điền rồi sao?"

Tô Diệu Linh lại nắm tay anh:

- "Hôm qua mình vội về cùng anh nên không kịp báo, chúng ta..."

Cô chưa kịp nói hết thì Thư Di "đích thân" lôi tay ra:

- "Lâm huynh đã không thích chị rồi thì đừng có cố níu kéo nữa. Buông anh ấy ra đi, chị không có cửa đâu!"

Tô Diệu Linh nhau mày quay ra lườm Thư Di, cô bé vì giật mình hoảng sợ mà bật khóc. Những tiếng ồn ào, bàn tán nổi lên:

"Đúng là đồ mặt dày, Lâm thiếu không ưa là đúng rồi!"

"Ghê gớm thật! Chọc đến Bạch Gia thì gan cũng không nhỏ nhỉ?"bg-ssp-{height:px}

(...)

Việt Anh dỗ Thư Di:

- "Bạch muội của chúng ta là người lớn rồi, sẽ không khóc đâu nhỉ?"

Thư Di nghe vậy nín luôn, Việt Anh nhìn Tuấn Kiệt:

- "Đó là Em gái anh? Nếu còn hành xử như vậy một lần nữa, phiền anh kêu cô ta rút học bạ ra khỏi Ryoal School!"

Tuấn Kiệt gật nhẹ, Diệu Linh và mọi người thì tròn mắt trước thái độ lạnh lùng, dứt khoát của Anh.

Đúng lúc đó, Ban giám hiệu đi tới. Thầy hiệu trưởng mời người về phòng trước, mọi chuyện ở đây cứ để ông xử lí. Bỗng một bạn nói to:

- "Thưa BGH, đại diện của Kim Gia và Nguyệt Gia vẫn chưa tới ạ?"

Nam học sinh vừa dứt lời thì một chiếc xe ô tô màu đen khác phi thẳng vào sân trường chỗ đám đông. Xuống xe là một nam thanh niên cao ráo, anh gỡ chiếc kính đen rồi đeo vào cổ áo. Các học viên nữ trông thấy dung mạo anh đều phải thốt lên:

- "Oái...đẹp trai quá!"

- "Công tử, thiếu gia nhà ai mà đẹp trai quá vậy? Sao hôm qua không gặp ta!"

- "Huy hiệu hình Vương Miện...anh ấy là Kim Thiếu!"

- "Không thể tưởng tượng cậu ấy lại "Soái" tới như vậy!"

- "Này, này các cậu đoán xem! Lâm Thiếu với Kim Thiếu, ai đẹp trai hơn?"

(...)

Thầy Hiệu Trưởng yêu cầu tất cả trật tự, ông niềm nở chào đón Kim Thần Hy:

- "Vương tử nước S, hoan nghênh cậu đến với Ryoal School tại nước A...(Nhìn xung quanh)..Ờm, mọi người đến đông đủ cả rồi nhỉ? Đi...Tôi dẫn các cô cậu đi báo danh!"

Việt Anh và Tuấn Kiệt chợt đồng thanh:

- "Khoan đã! Nguyệt Gia đâu?"

người bất giác nhìn nhau vẻ khó hiểu(Hắn...Hắn ta hỏi Nguyệt gia làm cái gì?). Hiệu Trưởng đen mặt không nói gì cả, Thần Hy lặng nhìn chiếc huy hiệu mặt trăng nhỏ bé đang nằm trong lòng bàn tay(Anh Nhi, cũng nên cho em nhớ lại một chút kí ức về chúng ta rồi nhỉ?), Anh nhoẻn cười:

- "Ha, Nguyệt tiểu thư sẽ không tới đâu! Bị Thần Hy tôi từ hôn, còn mặt mũi đâu mà đến đây nữa!"

Nói rồi, Anh lặng lẽ đi về phòng. Đi ngang qua Việt Anh, cậu hếch vai tỏ vẻ khinh thường(Lâm thiếu, coi bộ ta là Kỳ phùng địch thủ rồi! Ai kêu chúng ta...đều yêu chung một người!). Thầy Hiệu Trưởng gượng cười mời người còn lại cũng về phòng, Tô Diệu Linh cùng các học viên khác ở lại sân trường đợi họ. Không cho cái miệng yên phận, họ thi nhau bàn tán về Thần Hy, Việt Anh và cả Anh Anh.

Hoa Nhan: "Nhan đã trở lại rồi đây mọi người ơi! Lâu lắm không được viết truyện tay chân bắt đầu ngứa ngáy quá! Thi xong rồi nè, từ nay xin hứa sẽ ra chương thường xuyên hơn nha ^^!"

Tại một nơi nào đó:

Anh Anh: "(Hắt xì)....Sao nay nhiều người nhắc mình thế nhỉ?

- --------

Ngôn Hy, Vy Vy, Cận Hằng, Thiên Phong, Hạo Thiên(rưng rưng nước mắt): -"Chương này không có tui à Nhan! Híc, hết cát-xê à?"

Truyện Chữ Hay