Công tác tuyển chọn bạn nhảy của công tước diễn ra hệt như cách tuyển tú nữ ngày xưa, chỉ có điều ở thế giới này phái nữ đều cởi mở, không hề có vẻ khép nép. Tiêu Lâm đứng ngu mặt trong góc cũng có thể thấy cảnh xuân phơi phới, phái nữ thế giới này thật quá chủ động đi mà.
Tiểu Úc đứng cạnh nàng cũng đang thực hiện quá trình phanh phui ấy, Tiêu Lâm mắt thấy được da thịt non mềm, lông tơ trên người liền bắt đầu khởi nghĩa, toàn thân run lẩy bẩy, phận làm nữ nhi, Tiêu Lâm quyết không để cơ thể mình bị quần chúng soi mói.
"Đến lượt ngươi."
Trong các nhân viên tác nghiệp thì vị nữ nhân trước mặt nàng có vẻ là người khó tính nhất, ai mà gặp phải bà ta kiểm tra, đều bị đánh rớt, nước mắt nước mũi tèm lem ra về. Hiện tại bà cô này đang chuẩn bị tư thế để lột trần nàng, trong Tiêu Lâm đột nhiên bùng lên một ngọn lửa cháy bỏng, nàng phải rời khỏi đây bây giờ, nhiệm vụ của hệ thống đưa ra sao giờ lại quá sai lệch.
"Khoan đã! Vị tỷ tỷ xinh đẹp này, nhầm rồi a, thật ra là do ta bị lạc đường đi vào chỗ này, vốn ta làm người quét dọn ở bên của tiệm đằng kia." Tiêu Lâm khua môi múa mép, nàng đang đẩy công lực chém gió của mình lên tầng cao nhất, từng cử chỉ và nét mặt phải thật sống động.
"Đừng đùa ta, đưa nó ra chỗ sáng, xem xem gương mặt thế nào, lại gọi mình là người quét dọn."
Nãy giờ Tiêu Lâm và Tiểu Úc đều chọn khu vực tối nhất để đứng, thế nên mọi người vẫn chưa quan sát kĩ được nét mặt, chỉ thấy ngoại hình cũng tương đối khá.
"Khoan đã, thật ra ta là nam nhân đó, ta đi lạc thật mà." Tiểu Úc cũng rất hoang mang, nhưng trực giác mách bảo nàng rằng phải hùa theo câu trả lời của Tiêu Lâm.
"Phải đó, hắn ban nãy cũng kêu ta chỉ đường."
Tiêu Lâm vừa nhớ ra, ... trong túi của nàng, còn có thẻ biến hình ngẫu nhiên mà khi làm nhiệm vụ hay nhận được! nàng ra sức câu giờ, còn tay thì loay hoay lục lọi, quả nhiên cảm nhận được bề mặt trơn nhẵn của tấm thẻ, trong lòng nàng thầm niệm sử dụng, toàn thân xương cốt và làn da bắt đầu có sự thay đổi, nhưng không hề xuất hiện đau đớn như khi sử dụng dung dịch thay đổi giới tính. Qúa trình biến đổi diễn ra một cách thuận lợi, còn nhanh hơn cả mì gói ba phút.
"Được rồi, để ta ra kia cho các ngươi xem." Dù nàng không biết diện mạo của mình bây giờ, nhưng cũng tự bản thân biết mình lại trở thành nam nhi, thế nên Tiêu Lâm rất tự tin mà bước lên chỗ sáng nhất, nàng vuốt vuốt tóc, nhằm nâng độ đẹp trai lên level max.
Nhưng......... Nàng đã vô tình quên mất sự tàn nhẫn của hệ thống xuyên suốt quãng thời gian xưa.
"Ôi chao, nhóc con dễ thương quá."
Hiện tại nàng, Tiêu Lâm, đang tung hoành trong hình hài shota của Nhất Mộc sư phụ, thân hình nhỏ nhắn, hai gò má mịn màng hồng hào, vừa ngọt ngào như mật, vừa thu hút các nam thanh nữ tú, chị em bạn dì đến ôm ấp, cưng nựng. Tiêu Lâm nhận ra sự thật đắng lòng khi tên hệ thống mang theo chút đùa cợt nói.
"Ô, chúc mừng kí chủ, hình dạng hiện tại là của Nhất Mộc đó, may mắn quá phải không nào!!"
Qủa nhiên nguồn ma lực từ sư phụ đã khiến động thái của team chị em rục rịch, âm mưu muốn đem tiểu hài tử là nàng đây để chơi đùa. Tiêu Lâm ngửi được mùi âm mưu, liền dựa vào thân hình nhỏ nhắn len lỏi qua đám người, cửa chính đã bị đóng chặt, còn bị đặt luôn cấm chú, Tiêu Lâm đành phải quẹo về hướng hành lang duy nhất, do vội quá nên suýt làm rớt đôi dép tông, may thay nàng nhặt lại được.
Trong hành lang dài bất tận, Tiêu Lâm vừa chạy vừa quan sát phía sau, đằng xa có giọng nói ồn ào của nhóm phụ nữ, nói phải ngăn nàng lại, không thể để nàng làm phiền ai đó. Chưa kịp phanh lại tốc độ, Tiêu Lâm cứ thế lao thẳng vào một lồng ngực to lớn, không chỉ vững chắc, mà còn rất ấm áp nữa, nàng còn cảm nhận được một mùi hương quen thuộc len lỏi vào khoang mũi, mát lạnh sảng khoái vô cùng.
"Tiểu Bạch?"
Người hiện tại đang giữ lấy thân thể nhỏ nhắn của nàng, không ai khác chính là hắn, vẫn là vẻ ngoài dễ nhìn như trước, nhưng ánh mắt lại quá mức xa cách, Tiêu Lâm cảm thấy trái tim mình nhói lên từng hồi đau đớn.
"Bạch Niên, là ai thế?"
Tiểu Bạch sao giờ gọi là Bạch Niên, móa, không có một chút tôn trọng nào đối với người chủ tiền nhiệm vậy, Tiêu Lâm vô cùng ức chế, nhưng thể hiện bên ngoài lại là một gương mặt hồn nhiên và đôi mắt hơi đỏ lên. Nàng căm phẫn nhìn nữ nhân lạ mặt vừa gọi Tiểu Bạch, hừm, dáng người xem ra không tồi, nhưng bộ ngực siêu cấp bò sữa kia là như thế nào, quá nhức mắt, người phụ nữ này không hề có ý thức tôn trọng đến tâm lý chung của cộng đồng, vì thế, ngay từ đầu gặp mặt, ấn tượng của nàng đối với phụ nữ này đã ngả đến mức âm vô cực.
"Ta không biết, là một tên nhóc."
Tiêu Lâm không thèm đếm xỉa tới Tiểu Bạch hay Bạch Niên nữa, tâm trạng của nàng đang chuyển biến một cách tệ hại.
"Cứ đem đến cho công tước đi, lỡ đâu là kẻ đột nhập thì sao."
Cô nàng bò sữa nghiêm chỉnh đi trước, phía sau là Tiêu Lâm đang bị xách mũi.
"Khoan đã, ta chưa làm gì cả."
Tiểu Bạch hiện tại có chút nóng tính, thấy Tiêu Lâm uốn éo quằn quại như con sâu thì đã chịu hết nổi, hắn liền thả lỏng lực đạo của tay, nhưng lại bịt chặt miệng nàng lại, ngăn cho nàng không làm ồn nữa.
"á ắm ên óc, ức ạnh ủa i ều à ờ a ả." ( Khá lắm tên nhóc, sức mạnh của mi đều là nhờ ta cả."
"ồn quá!"
Cửa lớn được dát vàng k với nhiều họa tiết bảo thạch trang trí lên, trông y hệt như cung điện của vua chúa trong các nước phương tây. Chưa kịp cảm khái nơi đây kiến trúc và cách bài trí vô cùng tinh tế, Tiêu Lâm đã bị ném mạnh xuống sàn nhà, may thay có tấm thảm mềm mại dưới thân, nếu không thì bộ xương cốt lỏng lẻo này sẽ vỡ mất.
"Chuyện gì thế, La Lạp Hân, cô mang đến nhiều thứ thú vị thật đấy."
Trên bộ bàn ghế sang trọng, mặt bàn được bài trí thanh nhã và lịch sự, bên trên được đặt thêm trà nóng và một chút bánh quy, khung cảnh hoài niệm làm nàng nhớ đến những buổi trà chiều trong phim. Người vừa mở miệng kia hình như là chủ của nơi này, hay nói đúng hơn là vị công tước, chỉ vừa mới gặp thôi nhưng Tiêu Lâm đã cảm nhận được khí chất trưởng thành và chín chắn của người đàn ông này, cả hơi thở trầm ấm làm người ta an tâm nữa. Càng ngắm nữa, Tiêu Lâm càng khẳng định nam nhân này chính là sản phẩm đỉnh cao từ mong ước cháy bỏng của các chị em phụ nữ, đẹp trai, thành thục và quan trọng là phải có điều kiện, hắn chính là soái ca đây mà. Hơn nữa, tạo hình của nam nhân này cũng thập phần giống trong tưởng tượng của nàng khi xem anime, một nhân vật yêu thích của nàng rất khớp với hắn.
"Cậu trai này là linh thú mới của ta, tên Bạch Niên, sức mạnh vừa kì lạ vừa mạnh."
"Còn tên nhóc?" Nam nhân nhấp một ngụm trà, trong không khí thoang thoảng hương hoa nhài thanh nhã.
"Không biết, ta gặp nó ở hành lang, ta còn tưởng là con rơi của ngươi cơ đấy, hừm?"
"Thật oan uổng cho ta quá!"
Cuộc đối thoại cho thấy hai người này có quan hệ rất thân thiết, Tiêu Lâm xoa xoa cằm, âm thầm quan sát địa hình một lượt, nhưng lại chẳng thấy lối ra, hiện tại không biết nên đối thoại với nam nhân như thế nào đây.
Trong lúc đang suy tính, Tiêu Lâm không để ý, có một con hắc miêu đang lao về phía nàng, với tốc độ ánh sáng....