Solo: Kurogane
-------------------------------------------------------------------------------------
Khi tiến vào bên trong lâu đài Trage, chúng tôi được mang đến một căn phòng rộng lớn như phòng tiệc vậy. Nếu hỏi lý do tại sao tôi lại ví nó như phòng yến tiệc thì đó là vì căn phòng này được trải đầy những tấm chiếu tatami, không nhầm lẫn vào đâu cho được. Không chỉ mỗi chiếu Tatami thôi. Còn có cánh cửa với vách ngăn là giấy*1[note40322] nữa, nhìn thế nào cũng thấy căn phòng được bài trí nội thất giống kiểu phòng trọ truyền thống Nhật Bản. Và rồi, ngồi trong cùng là người trị vì đất nước này, Nữ Hoàng Trage.
“Rốt cuộc đã đến rùi sao, hỡi những nhà mạo hiểm giả và Dũng giả cao quý. Thiếp*2[note40323] chính là người hiện đảm nhiệm trọng trách Nữ Hoàng Trage, Tsubaki Fujiwara.” (Tsubaki)
Ngạc nhiên thật, nữ hoàng lại là một cô gái trẻ. Có lẽ còn trẻ hơn so với đám người Dũng giả luôn ấy. Nhưng cô nàng lại thể hiện khí chất hoàn toàn không tương xứng với tuổi tác của mình chút nào, có thể cảm nhận được cô ấy mang phong phạm dòng dõi hoàng gia qua cuộc trò chuyện tràn đầy tự tin vừa rồi. Nàng sở hữu mái tóc dài đen tuyền sáng bóng trải dài đến chiếc giường nơi nàng đang ngồi, trang phục cùng phục sức kèm theo đều rực rỡ chói lóa cả mắt tựa như một nàng công chúa Nhật Bản thời cổ đại vậy.
(Đây là lần đầu tiên mình gặp phải một người mang họ trong tên. Chậc, thế nầy mới hợp phong cách Nhật Bản chứ.) (Kelvin)
Ở trên thế giới này, chỉ có quý tộc cùng vương tộc mới được phép mang họ trong tên. Điều này thật giống như đã được mọi quốc gia ở đây thống nhất quyết định, dù rằng từ trước đến nay tôi đều không ngừng sử dụng [Giám Định Nhãn] nhưng, cho tới hiện tại mới đụng phải người có họ. Cho dù muốn đặt tên cho một quý tộc mới nổi thì cũng cần đến kỹ năng [Đặt Tên] đẳng cấp cao mới thực hiện được, cơ mà, tổ lái hơi xa rồi thì phải cùng vấn đề hiện tại chả có liên quan gì hết.
“Hân hạnh được diện kiến người. Tôi là Kelvin và đồng thời cũng là đội trưởng nhóm mạo hiểm giả. Thân là một mạo hiểm giả, tôi lấy làm vinh hạnh khi được gặp mặt trực tiếp Nữ Hoàng Trage. Những đồng bạn phía sau tôi theo thứ tự là Efil, Gerard, và Sera. Bọn họ đều là những đồng đội đáng tin cậy của tôi.” (Kelvin)
Tôi quỳ một chân xuống sau đó cúi đầu chào. Tiện đây nhắc luôn, Clotho hiện đang núp trong phần ma lực của tôi. Theo Melfina kể, trong quá khứ Trage đã từng bị chủng tộc slime của Clotho tức “Slime • Glatonia” cày nát nguyên cả cái quốc gia. Mặc dù kích thước hiện tại của Clotho so với con slime kia không giống nhau, nhưng thiết nghĩ, để nhóc ấy ra chào hỏi thì cảm giác không ổn cho lắm, tựa như đánh mặt người ta vậy.
Hơn nữa, tôi còn đang nghĩ đủ mọi cách để thiết lập mối quan hệ ngoại giao tốt đẹp với nữ hoàng bên này. Tôi không hề lo lắng chút nào về Efil, người thường xuyên vận dụng [Phục Vụ Thuật] cũng như Gerard nguyên kỵ sĩ, vấn đề là Sera cơ. Như đã nói lúc trước, tôi không dám khẳng định rốt cuộc nữ hoàng loài người có thể hiểu được mấy cái lễ nghi của ác ma hay không nữa.
『Nhìn vậy thôi chứ em dù gì cũng là cựu công chúa ác ma đấy nhé? Nếu nói về một ít nghi thức cơ bản thì, em cũng đã từng học qua trong quá trình giáo dục của mình…Vả lại, em sẽ không làm ba cái chuyện gây phiền toái không cần thiết cho Kelvin đâu.』 (Sera)
Nghe cuộc hội thoại bất ngờ từ “thần giao cách cảm”, tôi không nhịn được liếc trộm Sera thì thấy ẻm rất thành thục khụy gối xuống, sau đấy cúi chào nữ hoàng một cách đầy kính trọng. Tư thế chào rất chi là ưu nhã quý phái, khí độ ấy tuyệt không thua kém gì Nữ Hoàng Trage.
『…Nếu thường ngày em làm vậy thì ra dáng công chúa biết bao.』(Kelvin)
『Hổng chịu đâu, làm zậy mệt lắm.』(Sera)
『À thế à*3[note40324].』(Kelvin)
….Cảm ơn nhé. Từ sâu trong tim anh thực lòng biết ơn em. Nói gì thì nói, Sera rất hay giúp đỡ tôi.
Theo sau chúng tôi, đám người Touya cũng tiến lên chào hỏi. Khi mọi người đã giới thiệu xong xuôi, biểu hiện của Nữ Hoàng Trage cũng trở nên hòa nhã hơn.
“Tốt lắm, các vị hãy ngẩng mặt lên đi. Thành thực mà nói, thiếp thân cũng không quen mấy cái nghi lễ cứng nhắc như này cho lắm. Kể từ giờ các vị hãy thả lỏng bản thân đừng có gò bó quá là được. Nhân số đã đến đông đủ, chỗ ngồi cũng vì mọi người chuẩn bị xong. Nào nào, mọi người hãy cùng ngồi xuống và thư giản đi.” (Tsubaki)
(Đ-, đệm kìa! Đúng thật là hoài niệm, Kanzaki-kun nhỉ! Nó vừa êm vừa mềm, sướng quá đi mất!) (Nana)
(Ah, a a~. Không ngờ mình còn có thể ngồi trên đệm ở phòng trải chiếu tatami tại thế giới này!) (Miyabi)
Hội Dũng giả đang nhỏ giọng la hét trong thanh âm vui sướng. Coi bộ trừng phạt ngồi quỳ trên Golem lúc trước có hơi quá sức đối với họn họ. Cơ mà, có cần phải làm quá lên như dị hông mấy ba mấy má.
“Dù sao đi nữa thì, Kelvin-dono này, dù ngài cùng đồng đội là mạo hiểm giả nhưng các ngài đều thể hiện lễ nghi một cách đàng hoàng. Hầu hết các mạo hiểm giả đều không biết sử dụng kính ngữ nên thiếp khá là ngạc nhiên khi thấy mấy vị hiểu quy củ như thế.” (Tsubaki)
Ngon, đã lấy được ấn tượng tốt đầu tiên, mình cảm giác rằng chuyện đó sẽ suôn sẻ.
“Người quá lời rồi, tôi thực sự không dám nhận.” (Kelvin)
“Ku ku, không cần khiêm tốn như vậy. Tiện đây, cái vòng trên cổ quý cô hầu gái kia phải chăng là vòng cổ nô lệ? Biểu hiện vừa rồi của nàng ta đúng là không đánh mất mặt mũi chủ nhân, bất luận là bước đi hay cử chỉ mọi hành vi đều được thực hiện rất tỉ mỉ. Có thể dạy dỗ nô lệ tốt đến thế, ngài chắc hẳn đã bỏ ra không ít công sức giáo dục.” (Tsubaki)
Không, chính Efil chủ động mặc đồ hầu gái đơn giản là vì em ấy muốn bản thân trở thành một hầu gái thực thụ đấy…Dù vậy, khoảnh khắc đặt chân vào căn phòng này, đoán chừng, cô ta đã quan sát kỹ lưỡng đám người chúng tôi. Cô gái này quả nhiên không hổ thẹn là một bậc đế vương.
“Mặt khác, quý cô Sera-dono đằng ấy tạo cho thiếp cảm giác như bản thân đang đối diện với một vị quý tộc vậy. Gerard-dono thì, xét từ bề ngoài đến xem thì rất giống một kỵ sĩ thế nhưng…do luật ngăn cấm điều tra về quá khứ của mạo hiểm giả thành thử thiếp cũng không biết thêm điều gì khác. Trên hết, các ngài đây đều là tân Anh hùng đánh bại băng cướp Hắc Phong.” (Tsubaki)
“Chúng tôi thật sự biết ơn sự coi trọng của Người.” (Kelvin)
“Tốt lắm tốt lắm. Tiếp theo, Touya-dono, thiếp nghe nói rằng các ngài là Dũng giả Delamis. Kể ra thì, các ngài cũng có công trợ giúp Kelvin-dono tại nơi ẩn náu của băng Hắc Phong. Sau khi nhận ủy thác từ Mist-dono, các ngài đã nhanh chóng đưa ra phán đoán và hành động, đây quả thật là tinh thần xả thân vì đại nghĩa đầy cao cả.” (Tsubaki)
“Không phải vậy, chúng tôi chẳng làm gì cả———” (Touya)
“Vâng, Dũng giả-sama đúng là có trợ giúp chúng tôi trong lúc nguy nan.” (Kelvin)
“Ểh, chờ-, chờ chút đã, Kelvin-san?” (Touya)
Thôi nào, cứ ngoan ngoãn nhận lời khen ngợi cho tui, ô kê. Nếu mấy cô cậu thật sự muốn đánh bại Ma vương xuất hiện vào một ngày nào đó trong tương lai thì việc giữ mối quan hệ hòa hão giữa các quốc gia khá trọng yếu đấy. Chẳng phải tận dụng biện pháp của tôi thì có thể giảm bớt đi nhiều rắc rối không cần thiết hay sao.
“Umu umu. Bất luận bên nào cũng đều ra sức vì đại nghĩa cả!…Giờ thì, chuyện sau đây mới thật sự là khó nói.” (Tsubaki)
Lần đầu tiên, vị nữ hoàng trẻ tuổi bộc lộ vẻ mặt phiền não phù hợp với độ tuổi của nàng.
“Vốn dĩ giải quyết được vụ án lớn như thế này thì đáng lý ra nên tuyên dương khắp toàn quốc để ăn mừng, nhưng, bên này đang trong tình trạng bị Trycen kiềm chế suýt sao thành ra vẫn chưa thể công khai tin tức được. Tuy nhiên, mấy ngài có đại ơn cứu giúp những thần dân yêu quý của đất nước thiếp. Dù sao đi nữa, thiếp thân cũng muốn trả lại ân huệ to lớn này bằng hình thức nào đó. Các vị có mong muốn thứ gì không?” (Tsubaki)
Nữ hoàng lần lượt nhìn vào mặt tôi cùng Touya.
“….Nhóm chúng tôi, không cần bất cứ thứ gì. Mặc dù Kelvin-san nói thế nhưng đợt chinh phạt Hắc Phong lần này chúng tôi thật sự không có đóng góp chút công sức nào cả. Phần thưởng đó, đáng lý ra thì Kelvin-san hẳn là người nên nhận.” (Touya)
“…Nếu Touya-dono đã kiên quyết từ chối như thế thì, Kelvin-dono, ngài thấy được không?” (Tsubaki)
Chậc, biết ngay là cái cậu Touya đó sẽ nói zậy mà.
“Nếu đã vậy thì,…tôi nghe đồn rằng ở Trage có một loại ngũ cốc rất chi là mỹ vị. Có điều, những người đến từ quốc gia khác không thể mua chúng. Về cơ bản, tôi chỉ có một thỉnh cầu mà thôi, tôi muốn được trao quyền hạn cho phép mua gạo ở đây, xin hỏi liệu Người có thể chấp thuận yêu cầu này hay không?” (Kelvin)
“Chỉ nhiêu đó thôi sao? Bất kể là địa vị, danh dự hay tiền bạc cũng đều có thể nha? Chỉ cần là yêu cầu nằm trong phạm vi quyền lực của thiếp thân thì bất kì loại nào cũng được, ngài thật sự chỉ cần như thế là đủ?” (Tsubaki)
“Chúng tôi là những mạo hiểm giả yêu thích tự do. Cho dù lấy được thân phận hay địa vị cao thì chúng cũng sẽ trở thành mớ gông xiềng. Nếu đã vậy thì, còn gì hạnh phúc hơn khi được thưởng thức những món ăn ngon, tôi nói không sai chứ.” (Kelvin)
Gerard cùng Sera gật đầu, Efil thì nhoẻn miệng mỉm cười.
“Ku, ku ku ku…ku hahahhaha! Ngài, và các vị đây nữa đúng là những người thú vị! Thiếp thân cứ nghĩ ngài sẽ giống như bọn Anh hùng Trycen bị lòng tham che mờ mắt cơ…ây zda, quả thực là thú vị thú vị. Không cần nói thêm về quyền mua nữa, hãy tặng luôn văn kiện cho Kelvin-dono đi. Trong trường hợp bị mất thì cứ đến đây, thiếp thân sẽ cấp lại cho ngài cái mới, và dĩ nhiên là miễn phí.” (Tsubaki)
“Nữ hoàng thiệt là, người xấu tính quá đi. Người đang thử lòng chúng tôi sao?” (Kelvin)
“Ây da~, thiếp hông hề có ác ý nha. Cho dù ngài chọn vàng bạc châu báu hay địa vị đi chăng nữa thì thiếp thân cũng sẽ không xem thường mà ban thưởng xứng đáng. Chẳng qua là thiếp rất thích các ngài nga.” (Tsubaki)
Nữ Hoàng Trage nhẹ nhàng mỉm cười, có thể nhận thấy nàng đang trong tâm trạng vui vẻ. Coi bộ, cuộc đàm phán đã thành công mỹ mãn.
“Touya-dono quả thực là người ngay thẳng hệt như lời đồn thổi. Nói trắng ra thì, bất kể phương diện nào ngài cũng đều chí công vô tư cả. Thế nhưng, người quá mức chính trực thì thường không sống lâu đâu nha? Dĩ nhiên, các bạn đồng hành của ngài cũng vậy.” (Tsubaki)
“…Vâng.” (Touya)
Touya siết chặt nắm đấm.
“Mà~, đừng có bi quan như thế. Con người là sinh vật biết học hỏi, bắt đầu tích lũy kinh nghiệm kể từ giờ cũng chưa quá muộn, Touya-dono chỉ cần sống và tận dụng những kinh nghiệm đó là được. Hơn nữa, ngài còn có sự hỗ trợ từ Setsuna-dono bọn họ, không phải sao?” (Tsubaki)
“Xin khắc cốt ghi tâm những lời vàng ngọc của Người.” (Touya)
“Umu. Tiếp theo, hôm nay là ngày vui nên thiếp có tổ chức một buổi yến tiệc nhỏ, mong rằng các vị hãy cùng thưởng thức.” (Tsubaki)
Khi Nữ Hoàng Trage vỗ vỗ đôi tay nhỏ bé của mình, thì một lát sau đám cung nữ bưng bê đồ ăn thức uống đi ra từ cánh cửa hai bên hông cung điện.
“Ui là trời, có cơm nấu với sashimi*4[note40325], rồi còn cả lẩu nữa chứ! Tuyệt vời, toàn là món ăn Nhật Bản không!” (Kelvin)
“Thoạt nhìn thì đều dùng nguyên liệu khác nhau chế biến thành, nhưng quả thực đều là món ăn Nhật Bản…” (Touya)
“Thiếp nghe nói rằng cố hương của Dũng giả-dono là Nhật Bản, thế thì giống Trage Fujiwara, tổ tiên khai quốc của thiếp thân rồi. Trage ngày nay không chỉ lưu truyền văn hóa từ thời tiên tổ mà còn hòa nhập nhiều nền văn hóa khác nhau của thế giới này nữa. Nếu các vị Dũng giả-dono có thể từ đây hồi tưởng lại dù chỉ một chút kỉ niệm về cố hương thì còn gì bằng. Kelvin-dono cũng vậy, ngài đừng ngại hãy tự nhiên nếm thử trước cơm của quốc gia thiếp xem mùi vị như thế nào.” (Tsubaki)
“Fu fu-, tôi sẽ quất ngay và luôn đây, itadakimasu*5[note40326].” (Kelvin)
Lâu lắm rồi mới được thưởng thức hương vị của cơm thật là hoài niệm mà, món này đúng là ngon tuyệt cú mèo.