Kuro no Shoukanshi: The Berserker Rises to Greatness

chương 59: chỉnh đốn nhân vật chính

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Solo: Kurogane

Thị trấn “Pazu” sẽ đổi thành “Paz” cho chuẩn vì Nhật chuyên gia thêm “u” vào âm cuối

-------------------------------------------------------------------------------------

Chúng tôi đã xoay sở thành công mang toàn bộ những người phụ nữ bị băng [Hắc Phong] bắt cóc quay lại Trage một cách an toàn. Tại vì di chuyển bằng Golem quá mức bắt mắt thành ra khi tới khu vực vắng gần Trage, chúng tôi xuống Golem sau đấy cuốc bộ trở về. Hơn nữa, ngoại trừ Setsuna các thành viên khác trong biệt đội Dũng giả đều ngoắc ngoải nên tôi buộc phải dùng [Bạch Ma Pháp] để hồi sức cho bọn họ. Cô nàng Miyabi thì có vẻ như bị chấn thương tâm lý bởi ngồi quỳ, dụ này thì đến tôi cũng phải bó tay.

Có vẻ như Công hội mạo hiểm giả đã thành công liên lạc với Quốc Vương Trage nên mấy loại chuyện như người dân cả nước đổ xô ra đường chào đón…tất nhiên chả có rồi, sứ giả nhà vua cũng đã tới Công hội mạo hiểm giả và đang trò chuyện cùng Mist-san cùng với nét mặt lo lắng.

Sau khi sứ giả nhà vua xác nhận danh tính nhóm phụ nữ được bọn tôi giải cứu xong thì ngay lập tức chạy thật nhanh đến chỗ một người phụ nữ trong đó, rồi cả hai ôm chầm lấy nhau và khóc thật to. Dường như, người sứ giả đó là hôn phu của cổ. Đúng là một cuộc hội ngộ đầy cảm động. Đoạn thời gian trước, khi nghe tin hôn thê mất tích trên đường đến Paz, anh đã từng đề xuất yêu cầu tìm kiếm với Công hội nhưng không có kết quả, nhờ có Mist-san thông báo cho Quốc Vương Trage về sự kiện cực kì bí mật lần này nên anh mới hay tin. Kể từ đó, anh ta liền đứng ngồi không yên giống như hôm nay vậy, mỗi ngày đều chạy tới Công hội dò hỏi xem có báo cáo mới chưa. Khi cảnh đoàn tụ qua đi, hai người bọn họ một bên lệ rơi đầy mặt một bên ríu rít liên tục cảm ơn bọn tôi vì đã ra tay cứu giúp.

Tất cả phụ nữ đều được Công hội đảm nhiệm trọng trách bảo hộ bao gồm cả Lucas cùng mẹ em ấy Ellie-san, nhưng trước tiên họ phải làm việc với Trage để xác định danh tính cái đã. Dù sao đi nữa, tin tức rất nhanh sẽ được lan truyền đến thị trấn Paz, Delamis, Gown, sự phản công đối với Trycen sớm muộn gì cũng sẽ bắt đầu thôi. Bên này còn có đám Dũng giả bọn Touya làm chứng nữa, cho nên họ sẽ hết đường tìm cớ để chối tội.

“Onii-chan, hẹn gặp lại sau nhé!” (Lucas)

“Thật sự cảm ơn cháu nhiều.” (Ellie-san)

Chào tạm biệt Lucas người đang hăng hái vẫy tay xong, chúng tôi cùng hội bộ tứ Dũng giả, còn có người đại diện Công hội là Mist-san được dẫn vào bên trong lâu đài Trage. Bất kể thế nào thì Quốc Vương Trage vẫn muốn đích thân gửi lời cảm tạ đến chúng tôi.

Giờ thì, đã tới thời khắc quyết định xem liệu mình có thể hoàn thành mục đích ban đầu khi đến quốc gia này hay không, đó chính là lấy được gạo. Loại gạo ở quốc gia này rất giống với gạo hiện đại, một loại lương thực được thu hoạch bằng máy cày, mặc dù ở quốc gia này nó được coi là lương thực chính cho bữa ăn, nhưng dẫu sao thì nó cũng không xuất khẩu ra nước ngoài như Paz. Thông tin này lấy được từ chỗ tình báo của Mist-san. Bạn có thể dùng cơm tại những quán trọ ở Trage, dù muốn mua đi nữa thì họ cũng chỉ bán cho công dân sống tại Trage mà thôi. Điều tôi truy cầu là có gạo để ăn hàng ngày cơ. Đừng nhiều lời, cứ đem gạo giao ra cho tui. Tuy rằng tôi không định nói chuyện thẳng thừng ra như vậy, nhưng tôi nghĩ mình sẽ thành công trong cuộc đàm phán sắp tới đây. Bất cứ giá nào tôi cũng phải lấy được quyền hạn đặc cách cho phép mua gạo.

Lâu đài Trage là tòa lâu đài hàng hải được kiến tạo trên một hòn đảo nổi nhỏ trên mặt biển. Khung cảnh nơi đây hệt như một thành phố dị, từ một vài khu vực đến xem thì nó tựa hồ mang phong cách thành trì Nhật Bản. Vùng biển xinh đẹp đối diện đường phố Trage được gọi là Biển Rồng, nơi Thủy Long Vương cư ngụ, ngược dòng về trước ở thời kì chiến tranh, tàu thuyền quốc gia địch tấn công vào từ biển đều bị một cơn bão bất ngờ đánh chìm hết thảy, người ta đồn rằng đó là do một con rồng khổng lồ xuất hiện trên biển đánh đuổi những kẻ không mời mà đến, những truyền thuyết đại loại như vậy có đến vài cái. Vì thế nên quốc gia này mới gọi là Thủy Quốc Trage bởi họ tôn thờ Thủy Long Vương người bảo hộ của họ, đó cũng là nguyên nhân người dân nơi này rất quý trọng biển khơi.

Biện pháp đi lại duy nhất tới lâu đài Trage là ngồi thuyền từ bến cảng, ngoài cách đó ra thì không còn cách nào khác. Trên chặng đường biển, đối với Sera thì đây là lần trải nghiệm chuyến đi biển đầu tiên nên ẻm vô cùng hưng phấn, mắt cô nàng cứ lấp lánh ánh sao.

“Nếu nhìn ở khoảng cách gần thì có thể thấy nước rất trong suốt. Thiệt là đẹp quá đi…” (Sera)

“Đúng vậy á, bạn thậm chí có thể thấy lũ cá tung tăng bơi lội khi nhìn xuống từ trên đỉnh thuyền đấy.” (Efil)

“Ểh? Ở đâu?” (Sera)

“Ở đằng kia. Bên này cũng có thể thấy nữa.” (Efil)

“…Dẫu anh tự nhận là bản thân có thị lực khá tốt nhưng thú thật anh hoàn toàn chẳng thấy gì cả.” (Kelvin)

Mặc dù Efil dùng ngón tay chỉ chỗ cho chúng tôi nhưng từ vị trí tôi và Sera đang đứng nhìn sang thì ngay cả cái bóng con cá cũng ứ thấy đâu. Nhưng mà cũng phải thôi. Efil có kỹ năng [Thấu Thị] mà lị. Xét trong điều kiện không có chướng ngại vật gì cản đường thì, bất kể bao xa em ấy cũng đều thấy rõ hết. Nếu nâng kỹ năng lên tới Cấp S thì hổng khác gì thiên lý nhãn cả, dù ở xa tít ngoài ngàn dặm cũng có khả năng thấy được luôn ấy chứ đùa. Tiện thể nói luôn là Efil có thể thay đổi thị lực tùy ý nên sinh hoạt hằng ngày của ẻm cũng không xảy ra vấn đề gì.

“Đây chính là lâu đài Trage sao…trông khá giống một tòa lâu đài xây dựng theo phong cách Nhật Bản.” (Touya)

“Kanzaki-kun, quả nhiên bạn cũng nghĩ như thế à? Trang trí hình rồng trên mái nhà cùng một vài nơi khác có họa tiết giống sinh vật biển nhể.” (Nana)

Khi cả bọn đến gần tòa lâu đài, nhóm Dũng giả bắt đầu tám chuyện liên quan đến đề tài lâu đài Trage. Hiển nhiên, nhìn kiểu nào đi nữa thì người tạo ra nó chắc kèo là người Nhật rùi.

“Sơ đại*1[note40315] quốc vương cũng tương tự như các vị Dũng giả-sama vậy, được triệu hồi từ dị thế giới sang. Có lẽ ngài ấy cũng giống như mấy vị Dũng giả-sama đây đều có cùng cố hương, nói không chừng.” (Mist)

Mist-san cũng không nhịn được mà xen vào đôi lời.

“Giống với chúng tôi sao…vậy phải chăng ông ấy cũng được triệu hồi bởi vu nữ Delamis như Colette trong quá khứ?” (Touya)

“Vì vu nữ triệu hồi người sẽ được chọn làm Dũng giả, cho nên sơ đại quốc vương là dùng phương pháp khác mà đến thế giới này…Phương pháp ấy đến hiện tại vẫn còn là ẩn số, dù rất hiếm hoi nhưng chắc chắn vẫn có những người được triệu hồi bằng cách đó.” (Mist)

“…Dựa theo cách gọi hiện đại mà nói thì họ có lẽ là thần ẩn*2[note40316]. Có khi, gần đây có người triệu hồi khác cũng chưa biết chừng nha.” (Setsuna)

“Ahaha, Setsuna-chan, chuyện đó không đời nào có đâu~” (Miyabi)

“Ừm, phải đó.” (Nana)

Ahaha, ở đây có một người nè~. Trực giác của cô nàng Setsuna rất tốt đó, có lẽ cổ đã có chút nghi ngờ mình là người dị giới rồi. Nhân tiện, tôi cũng đã tiết lộ chuyện bản thân là người đến từ thế giới khác cho đám Efil bọn họ tại thời điểm thân phận bị bại lộ khi tiếp xúc với lão khọm Rio. Lúc ấy tôi đã thú nhận sự việc một cách nghiêm túc với tâm lý quyết tử*3[note40317] nhưng phản ứng của họ còn ít hơn tôi tưởng tượng.

『…Chủ nhân vẫn là chủ nhân, đúng hông? Sự trung thành của em sẽ không thay đổi, dẫu sao đi chăng nữa.』(Efil)

『Mà, chuyện là vậy đó. Hèn chi sức mạnh của đức vua cứ bất thường như thế nào ấy! Wahhaha!』(Gerard)

『Người dị giới? Có việc gì với điều đó hả? Quan trọng hơn, trang bị của em còn chưa làm xong sao?』(Sera)

Toàn bộ sự việc na ná dị á. Có lúc tôi đã nghi vấn, hỗng lẽ mấy người đó trên thực tế đều mang kỹ năng [Dũng Cảm]? Hoặc là do cái tính quái gỡ của lão Chúa hay điều gì đó tương tự liên quan đến những kẻ chuyển sinh khác? Nếu thế thì quả thực là một câu chuyện thú vị mà, lần tới phải hỏi Melfina cho ra nhẽ mới được.

“Ở Delamis thì trừ chúng tôi ra chẳng còn ai khác nữa. Nếu có thì tỉ lệ gặp được cũng giống như việc sự may mắn biến thái*4[note40318] của Touya tự dưng biến mất zậy.” (Miyabi)

“Xi-, xin lỗi…Nhưng mà gần đây không phải hoàn toàn không có gì xảy ra hay sao.” (Touya)

“A rể, nhắc mới nhớ…tớ chưa hề thấy hay nghe qua câu chuyện như vậy về Touya kể từ khi tới Trage. Ngạc nhiên thật, phải chăng cậu hết hứng thú rồi? Nếu được thì hãy cố gắng phát huy tình trạng như zậy mãi nhé, như thế thì chuỗi ngày tháng thoải mái của tớ mới kéo dài lâu.” (Setsuna)

“Trách nhiệm của Setsuna luôn là thu dọn mớ rắc rối sau cùng nhỉ. Touya, bạn coi làm sao giúp cho Setsuna đỡ mệt nhọc hơn dù chỉ là một chút đi.” (Nana)

“Ấy không, mình đâu có cố ý nhắm đến chuyện đó …” (Touya)

Cuộc trò chuyện thú vị như thế cứ tiếp diễn rồi dấn sâu vào hồi cao trào. Từ đầu đến giờ tôi đều đặt trọng tâm vào việc nghe lỏm chuyện bát quái giữa bọn họ. Theo những gì tôi nghe được thì, Touya có lẽ đang gặp phiền toái như nhân vật chính trong một bộ truyện tranh rom-com, thể loại khá hot ngày nay? Hahaha, have a pussy I believe, cứ nổ đi. À phải rồi, nhớ không lầm thì Touya sở hữu một kỹ năng độc nhất gọi là [Phúc Âm Tuyệt Đối*5[note40319]]. Có khi là do tác dụng của nó không chừng? Bởi vì tôi không thể sở hữu kỹ năng độc nhất đó nên dù có biết tên đi nữa thì cũng không thể kiểm tra được công hiệu của nó. Thành thử, hiệu quả của kỹ năng đấy tới giờ tôi vẫn chưa nắm rõ.

“Bình thường, dù là nơi không có bất kì vật gì cậu ấy cũng trật chân ngã nhào vào ngực Nana, đã vậy lại còn nhầm lẫn thời gian tắm của Miyabi mà rình coi cổ tắm nữa chứ, —ngay cả lúc gặp những cô gái khác ngẫu nhiên trên đường phố cậu ta cũng làm ra mấy loại chuyện tương tự như zậy. Về phần tớ thì, nhờ có [Cảm Nhận Nguy Hiểm] nên mới thoát được móng vuốt của cậu ta.” (Setsuna)

“Ặc, đó là trường hợp bất khả kháng*6[note40320]…Tớ có xin lỗi đàng hoàng và mấy cô gái ấy cũng đã tha thứ cho tớ mà...” (Touya)

“Touya-kun, cậu làm ơn tránh xa Efil và Sera của tui giùm, được không?” (Kelvin)

“Sao cả Kelvin-san cũng vậy nữa, trời đất thánh thần ơi!” (Touya)

…Ừm, nó tựa hồ giống loại kỹ năng nọ. Tôi tuyên bố rút lại câu đã nói ở trận “Game” lúc trước, cậu ta mới chính là kẻ nguy hiểm nhất trong cả đám. Tuy rằng không biết tại sao nhưng dường như cái kỹ năng độc nhất đó chả có vẻ gì là kích hoạt ở thời điểm hiện tại. Daga, vẫn không thể lơ là cảnh giác được. Bởi tôi chẳng rõ lúc nào thì cái hào quang nhân vật chính nó tự dưng phát động rồi điều chỉnh*7[note40321] lại cả.

Tôi bật max công suất kỹ năng hệ [Cảm Nhận] của mình, sau đó bọn tôi cùng nhau bước chân vào lâu đài Trage.

Truyện Chữ Hay