Kuro no Seiken Tsukai

chương 9: đo ma lực

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chính bởi vì chuyện Souji có phép thuật bóng tối được lan truyền khắp trường. Nên có rất nhiều tiếng thì thầm mỗi khi cậu đi ở ngoài hành lang, nhưng Souji cũng đã quen với việc này. Ngoài ra, còn có tin đồn cậu đánh bại August và là một con quái vật cũng được lan rộng, nhưng cậu cũng chẳng để tâm gì. Ngược lại, cậu còn nghĩ việc tên mình được càng nhiều người biết đến thì càng tốt.

Lịch trình của trận chiến xếp hạng cũng đã được công bố, còn hiện tại thì cậu đang phải giúp Raid luyện tập cho bài kiểm tra sửa chữa.

"Chết tiệt. Sao mà nó cứ hỏng mãi thế này..."

Sau giờ học, Souji, Raid và Ferris đang tập trung tại một góc của căn tin và giúp Raid luyện tập phép thuật cường hoá. Chỉ còn ba ngày nữa là đến ngày có bài kiểm tra sửa chữa. Nếu Raid không vượt qua được bài kiểm tra sửa chữa lần này, thì cậu sẽ phải tiếp tục luyện tập cho đến bài kiểm tra sửa chữa lần sau.

Raid thả xuống một cục đất có hình bầu dục. Nó là thứ được mô phỏng theo hình dạng của một quả trứng, và được tạo ra bởi phép thuật thuộc tính thổ của Souji.

"Hmm. Rốt cuộc, phép thuật cường hoá của cậu vẫn chưa được phân bố đều trên cục đất."

Souji thử thả một cục đất đã được gia cố vào chiếc bát. Ngay sau đó, một phần của cục đất bị vỡ nát, phần còn lại thì vẫn giữ hình dạng giống như lúc đầu. Rõ ràng đây là một sự thất bại. Sau khi xác nhận, Souji khôi phục lại cục đất đã bị vỡ nát trở lại hình dạng ban đầu.

"Cậu hãy thử tưởng tượng xem, việc này giống như là cậu bao bọc cục đất bằng lượng ma lực có trong tay cậu ấy."

Ferris chống tay vào cằm và suy nghĩ.

Thật khó để đưa ra những lời khuyên hữu ích cho người khác bởi vì phép thuật còn yêu cầu người dùng phải biết cảm nhận.

"A, mình biết rồi. Theo như mình nghĩ, bởi cậu chỉ sử dụng phép thuật bằng một tay nên nó sẽ khiến cậu khó kiểm soát được ma lực."

Miễn là bạn có những kỹ năng về phép thuật cường hoa, thì kỹ năng đó cũng có thể được áp dụng cho nhiều loại phép thuật khác. Do đó nó là một phép thuật rất quan trọng, nên thầy Pulferic mới nghiêm khắc với các học sinh trong lớp như thế. Nhưng cái cách mà mỗi người cảm nhận về phép thuật thì lại là khác nhau. Rốt cuộc, Raid phải làm đúng so với cái cách mà cậu ý thức đối với phép thuật như thế nào.

"Việc mình sử dụng phép thuật bằng một tay khiến nó khó kiểm soát á."

Raid có vẻ hơi ngạc nhiên khi nghe Souji nói vậy. Sau đó, Souji tiếp tục hỏi Raid.

"Này Raid, cậu sẽ làm thế nào khi sử dụng phép thuật?"

"Như thế nào à... mình sẽ dùng tay để tích tụ lượng phép thuật cần thiết..."

Raid vừa nói vừa đưa tay phải của mình ra phía trước. Ngoài ra, về cơ bản, cần phải có một khoảng trống trong lòng bàn tay để có thể tích tụ được ma lực.

"Yoshi, bây giờ cậu hãy thử sử dụng cả hai tay để tích tụ ma lực xem nào."

Nói xong, Souji điều chỉnh hai bàn tay cho Raid cho khớp so với những gì cậu đang suy nghĩ. Nhìn như thể Raid đang chuẩn bị nói "Itadakimasu" trước bữa ăn.

"Làm như thế này làm mình có cảm giác giống với lúc ta nói "Itadakimasu " hay là “Gochisousama[note15889]” khi ăn ấy nhỉ. "

Nhắc tới chuyện ăn, Raid thường ăn hết sạch phần của mình mà không bỏ sót lại bất cứ thứ gì, có lẽ việc này là do ảnh hưởng từ cái tính tiết kiệm của Raid.

"Làm như vậy hả?"

"Đúng rồi đấy, tiếp theo cậu hãy thử tích tụ ma lực trong hai lòng bàn tay của mình đi."

"À, được rồi"

Sau đó, Raid tập hợp ma lực bằng cả hai bàn tay mình.

"Giờ thì cậu hãy thử sử dụng lượng ma lực đó để thi triển phép thuật cường hoá thử xem."

"........................"

Raid để lượng ma lực đó vào trong bàn tay phải của mình rồi kích hoạt phép thuật cường hoá lên cục đất. Ngay sau đó, cục đất đó được bao bọc bởi ánh sáng vàng, Souji thả nó vào bát.

Cùng với một tiếng va chạm, cục đất lăn trong bát mà vẫn giữ nguyên được hình dạng ban đầu của nó.

"Oh, cậu làm được rồi!"

Ferris rất ngạc nhiên khi Raid đã sử dụng thành công phép thuật cường hoá.

"Hmm, tại sao cậu lại nghĩ như vậy?"

Ferris tròn mắt nhìn Souji. Cả Raid cũng vậy, cậu cũng không hiểu gì, chỉ biết nhìn chằm chằm vào Souji.

"À, cái này là do sở trường của Raid."

Souji bắt đầu giải thích lý do tại sao Raid lại phải dùng cả hai tay.

"Phép thuật cường hoá của Raid hoạt động không tốt không phải là do khả năng cảm nhận phép thuật, mà vấn đề nằm ở chỗ tích tụ ma lực. Do lượng ma lực mà Raid tích tụ lúc được nó không được ổn định cho lắm, và điều này sẽ làm ảnh hưởng xấu đến việc sử dụng phép thuật của cậu, nên nếu cậu làm theo cách mình vừa chỉ thì nó sẽ giúp cậu thu thập ma lực một cách ổn định hơn, và cậu cũng có thể sử dụng phép thuật dễ dàng hơn.

"Mình hiểu rồi. Mình chưa bao giờ nhận ra bởi vì mình luôn thu thập ma lực bằng một tay."

"Điều này đúng là rất khó nhận ra đấy, nhưng nó cũng khá hữu ích với Raid. Cậu nên sử dụng phép thuật theo cách này."

"Ooyo! Cảm ơn cậu, Souji!"

Và như vậy, Raid bắt đầu học kết hợp cả hai tay trong khi sử dụng phép thuật.

"Oh... Tuyệt thật! Tuyệt thật! Mình cảm thấy thật là dễ dàng để kiểm soát ma lực!"

"Có lẽ là do ý thức của Raid không phù hợp với việc thu thập ma lực bằng một tay. Vì vậy, sẽ tốt hơn nếu cậu kiểm soát ma lực bằng cả hai tay, và lượng ma lực cậu thu thập được cũng sẽ ổn định hơn. "

Raid lại sử dụng phép thuật cường hoá thêm một lần nữa. Và cậu cũng rất vui mừng khi nó tiếp tục thành công lần thứ hai.

"Yeah, chắn chắn mình sẽ vượt qua được bài kiểm tra sửa chữa vào ngày sắp tới! Và kể từ hôm nay, sở trường của mình sẽ là phép thuật cường hoá!"

Đây có lẽ là một sự thay đổi lớn trong Raid đối với loại phép thuật Raid còn vừa không sử dụng được. Souji mỉm cười, còn Ferris thì nhìn vào cậu rồi cũng mỉm cười theo. Tuy nhiên, ánh mắt của cô giống như đang hoài niệm về quá khứ vậy.

"Các anh chị đã đói chưa"

Luna đã mang ra một món tráng miệng cho nhóm Souji ngay sau lúc việc luyện tập phép thuật cường hoá của Raid được hoàn thành.

"Đây là phần ăn cho giờ nghỉ giải lao sau khi luyện tập."

"Cảm ơn, Luna"

Đây dường như đã là một thói quen của Luna mỗi khi nhóm của Souji đến căn tin để luyện tập.

"Việc này chắc phiền phức với em lắm nhỉ. Cảm ơn em rất nhiều."

"Không, mọi người, em cũng muốn cố hết sức"

Luna là một người khá ngây thơ, dù trông cô bé không được thân thiện cho lắm, nhưng Souji biết Luna rất tốt bụng, chỉ là cô bé không giỏi trong khoản thể hiện cảm xúc của mình mà thôi.

"Nhân tiện thì, tại sao mà Raid-san lại phấn khích như vậy? "

"À, anh cuối cùng cũng đã thành công!"

Ngay sau đó, Souji giải thích với Luna rằng có lẽ là do Raid đang muốn khoe thành quả của khổ luyện của mình cho một ai đó. Và hiện tại, Raid cũng sẽ chẳng quan tâm đến bất cứ chuyện gì chỉ trừ cái chuyện mà cậu vừa sử dụng thành công phép thuật cường hoá.

"Đúng vậy, mình thành công đều nhờ vào Souji, và bây giờ giờ mình đã vô cùng thành thạo phép thuật cường hoá!"

"Ra vậy, chuyện là như thế sao?"

Souji nói với Luna đúng là việc luyện tập có phần hơi khó khăn. Nên bây giờ cũng khá là phiền phức với kiểu nói chuyện không biết cưỡng lại như thế này của Raid. Dù sao Luna cũng biết Raid đã có một khoảng thời gian khá khó khăn, đó cũng là lý do khiến cô bé hiểu rõ hơn về câu chuyện đang diễn ra tại đây.

Ngày hôm sau, Raid vượt qua được bài kiểm tra sửa chữa. Tiếp đó, ngày đo ma lực cũng đến.

Các học sinh phải tập trung tại hội trường để đo lượng ma lực của mỗi người. Học sinh lên đo ma lực chỉ cần chạm vào viên pha lê và sẽ sớm nhận được kết quả ngay sau đó. Còn ở dưới hội trường, các học sinh được xếp thành hàng theo thứ tự lên đo.

Bên cạnh đó, việc đo ma lực này có thể làm thay đổi số điểm một học sinh kiếm được trong bảng xếp hạng mùa xuân. Nếu một học sinh đạt được thứ hạng cao trong bảng xếp hạng, thì sẽ được hưởng rất nhiều lợi ích.

Ví dụ: học sinh đó có thể tăng quyền truy cập thư viện hoặc tham gia các tổ chức cấp cao trong học viện như hội học sinh, ủy ban kỷ luật, hay cũng có thể được các đội xếp hạng cao chiêu mộ. Ngoài ra, hoc sinh đó sẽ được đánh giá tốt, và sau khi tốt nghiệp có thể trở thành hiệp sĩ, hoặc dễ dàng kiếm được nghề thông qua việc chiến đấu với quỷ.

Đương nhiên, Souji cũng đang xếp trong hàng để chuẩn bị lên đo ma lực. Ngoài ra, còn các học sinh lớp trên đang đứng quan sát hội trường. Trong một trận chiến xếp hạng, có hai trường hợp, một là đấu theo cặp, hai là đấu theo đội. Thông qua buổi đo ma lực này, đây chắc chắn là một cơ hội khá tốt để chiêu mộ thêm những thành viên có tiềm năng.

Hiện tại, trong số các học sinh chuẩn bị đi ma lực, có nhiều người đang bàn luận về tương lai mình, số còn lại thì đang trong trạng thái căng thẳng. Nhưng Souji thì khác, cậu chưa có dự định gì sau khi tốt nghiệp. Ngoài ra, Souji cũng không nghĩ rằng mình sẽ tham gia vào một đội nào cả, cũng đúng thôi bởi vì các học sinh trong học viện sẽ không bao giờ chấp nhận cùng đội với một kẻ có phép thuật bóng tối như cậu. Các từ "ma thuật đen", "bị nguyền rủa" hay "quái vật" cậu được nghe thường xuyên trong mỗi giờ nghỉ, và Souji cũng đã khá quen với việc này rồi.

"Rồi, tiếp theo, Souji Bowen-kun lớp E"

Khi nghe thấy tên của Souji, toàn bộ hội trường bỗng dưng im bặt, không chút tiếng động. Tất nhiên, cậu cũng chẳng thể nào tránh được ánh nhìn của mọi người trong hội trường hướng về cậu. Souji thở dài bước đến gần viên pha lê thì thấy thầy Pluferic, giáo viên chủ nhiệm lớp cậu, nở một nụ cười dịu dàng.

"Được rồi, bắt đầu nào."

"Vâng"

Chỉ cần hít một hơi thật sâu. Không cần phải làm gì cả. Không cần phải sử dụng phép thuật. Chỉ cần chạm vào viên pha lê. Chỉ có vậy thôi. Nhưng khi Souji nhìn vào viên pha lê này, cậu lại nhớ lại cái hôm cậu thực hiện nghi thức Xác định màu sắc vào chín năm trước.

(Không, bây giờ khác với lúc đó. Bây giờ, mình là đệ tử của Sofia Bowen, Souji Bowen)

Souji vứt bỏ ngay những suy nghĩ tiêu cực ra khỏi đầu, rồi chạm nhẹ vào viên pha lê.

Ngay lúc đó, viên pha lê bắt đầu phát ra ánh sáng màu đen.

Qua đánh giá hiện tại thì viên pha lê đó vẫn chưa đưa ra được con số chi tiết về lượng ma lực tối đa của Souji. Tuy nhiên, ánh sáng đen vẫn đang dần bao phủ toàn bộ hội trường.

"........."

Souji cúi xuống, nhìn vào viên pha lê. Cậu cảm thấy một cái gì đó rất kỳ lạ từ viên pha lê.

Ngay sau đó, bản chất của cái kỳ lạ đó cũng được sớm nhận ra. Có một vết nứt trên viên pha lê, đi cùng với nó là những tiếng ồn ào ở bên trong hội trường.

(Nguy... nguy rồi!)

Khi Souji nghĩ vậy thì đã muộn rồi.

Bishishishibishishi ...... Bakyiiiiiiiiiiiiiii! Cùng với tiếng ồn, viên pha lê lớn hơn một đến hai lần so với Souji vỡ tan thành từng mảnh.

"E tto... cái, cái gì vậy...?"

"Hahhahhah. Có vẻ như viên pha lê đã vỡ tan ra vì không thể chịu được lượng ma lực của Souji-kun rồi."

"Thật vậy ạ?"

"Đúng vậy... Chà, nói về kết quả, thầy nghĩ nó sẽ là không thể đo lường được. Rốt cuộc, đây là trường hợp đầu tiên đấy."

Mọi người trong hội trường ai cũng phải ngạc nhiên trước những lời nói vui vẻ vừa rồi của thầy Pluferic. Tất nhiên, bao gồm cả học sinh năm hai và năm ba. Dường như trong tâm trạng của họ một nửa là sự sợ hãi, một nửa là sự bất ngờ. Về phía giáo viên cũng đang bắt đầu ứng phó với tình hình vừa xảy ra. Souji đứng xem cảnh đó chỉ biết gãi đầu xin lỗi.

"Nhưng điều này không xảy ra vào thời điểm em kiểm tra đầu vào ..."

"Chà, mặc dù viên pha lê này đúng là một công cụ để đo lường lượng ma lực trong cơ thể con người, nhưng cũng không có nghĩa là nó không có giới hạn chịu đựng. Khác với lúc kì thi đầu vào, có lẽ lần này ngay cả em cũng phải choáng ngợp khi đo ma lực phải không?

Soruji gật đầu khi nhìn vào đôi mắt của thầy Pluferic.

"Có thể là..."

Viên pha lê hôm nay có vẻ như lớn hơn viên pha lê dùng để đo ma lực trong kì thi đầu vào, và hình dạng của nó cũng hơi giống với viên được sử dụng trong hôm Souji thực hiện nghi thức Xác định màu sắc của gia tộc Bowsfield. Vào thời điểm của kỳ thi tuyển sinh, cậu đã được Sofia nhắc là phải giảm lượng ma lực rồi mới được đo, lúc ấy cậu đã làm theo lời của Sofia, nhưng lần này Souji lại quên khuất nó mất.

"Hừm. Có lẽ em đang gặp rắc rối rồi. "

"Tại sao vậy?"

"Bởi vì đây là lần đầu tiên có một học sinh không thể đo lường được lượng ma lực. Có vẻ như việc đánh giá sẽ bị hoãn và cả điểm thưởng cho bảng xếp hạng cũng có thể bị giữ lại."

"Cái... !? Vậy thì, em sẽ phải bắt đầu từ bao nhiêu điểm?"

"Tất nhiên là 0 rồi. Cho đến khi một đánh giá chính thức được đưa ra."

Souji buông vai, rồi rời khỏi hội trường như không còn chút sức lực nào nữa, và vô cùng thất vọng với kết quả vừa đạt được.

Ngay lúc này, August nhìn chằm chằm vào lưng Souji, rồi nở một nụ cười. Trong mắt hắn như cháy lên ngọn lửa của sự thù hận và ghen tị.

Ngoài August ra, còn một người cũng thuộc Thập nhị gia tộc nhìn chằm chằm vào lưng của Souji.

Abel Bowsfield.

Hắn là đứa con trai thứ hai của gia tộc Bowsfield và hiện tại là đứa con trưởng của gia tộc Bowsfield.

"Không thể lầm được. Con quái vật ấy .... vẫn còn sống.”

Abel nhìn vào Souji với đôi mắt lạnh lẽo, đồng thời hắn siết chặt bàn tay lại như thể định đấm một thứ gì đó.

Truyện Chữ Hay