Dịch và edit bởi JunnySnow
୧ʕ•̀ᴥ•́ʔ୨
Rời khỏi Guild mạo hiểm, ba chị em chúng tôi dắt tay nhau đến Guild thương mại gặp Jeremo-san để cảm ơn vì đã cung cấp gạo cùng thủy sản trường kì cho tiệm ăn của tôi.
Vừa đặt chân vào Guild là mọi ánh nhìn liền dán chặt vào người tôi.
「Gấu?」, 「Cô Gấu?」, 「Cô Gấu tới kìa」, 「Tui nghe đồn cổ đang chơi ngoài biển đó」, 「Cô ta lúc nào cũng ăn mặc như thế à?」, 「Có vẻ cô ấy cũng mặc thế ra biển đấy」, 「Bộ không thấy nóng à?」, 「Kia là Cô Gấu á!」.
Tuy không hiểu chuyện gì đang xảy, nhưng có vẻ bọn họ đều biết chuyện tôi ra biển chơi vào hôm qua.
Giờ thì người người lũ lượt vào Guild thương mại khiến nơi này huyên náo hơn tôi tưởng.
Lúc định hỏi nhân viên về Jeremo-san ở quầy tiếp tân thì ai đó chợt xuất hiện.
「Đang không hiểu sao nơi này bỗng ồn ào thế, ra là do Yuna-san tới chơi ha」
Người vừa ra mặt chính là Anabelle-san, nhân viên được đặc phái từ Crimonia để đào tạo Jeremo-san thành một chủ Guild thực thụ.
Ra chị ấy vẫn còn ở Mereera.
「Anabelle-san, lâu rồi không gặp」
「Chị thì lại nghe rất nhiều về em đó. Em cùng lũ trẻ làm việc cho mình đã đến Mereera nhỉ. Em không chỉ cho chúng việc làm mà còn cho họ một trái tim đầy bao dung nữa đấy. Yuna-san quả là một người chủ tốt đấy. Chị cũng muốn các thương nhân khác làm theo tấm gương sáng này đó」
Anabelle quét mắt khắp phòng khiến mấy vị thương nhân tới đây làm ăn vội vàng đánh mắt sang chỗ khác.
「Đây là cách em cảm ơn vì mọi người đã làm việc vô cùng chăm chỉ thôi. Ngoài ra, nghỉ ngơi hợp lý là yếu tố quan trọng giúp con người làm việc đạt hiệu quả cao nhất đó」
Với lại, ngày nào cũng làm lại mãi một việc nó chán lắm. Đôi khi, con người cần sự thay đổi. Vì vậy nên tôi mới muốn có vài kì nghỉ trong năm đó.
「Nếu chỉ nghĩ từ góc độ lợi nhuận từ cửa hàng thì chẳng ai làm thế đâu」
À, tôi mong là lợi nhuận của chúng tôi không chạm đáy báo động đỏ. Nhờ mọi người nên doanh số của các cửa hàng lúc nào cũng tăng hết.(theo lời Tirumina-san nói)
Vì thế nên nghỉ một chút chẳng có gì là sai cả. Với kì nghỉ này, tôi mong là tất cả mọi người đều nghỉ khỏe có sức làm việc tiếp trong thời gian tới.
「Mà Anabelle-san, chị vẫn làm việc ở đây à.」
「Ừ, chị cũng tính về lại Crimonia. Ấy mà Mylene-san là nhờ chị làm ở chi nhánh này luôn」
「Ơ, chẳng phải chị đã có gia đình và con nhỏ sao?」
「Đúng là thế nên chị đã gọi chồng con mình sang đây ở luôn rồi」
Anabelle-san nhìn qua một người nhân viên. Sau đó, một người đàn ông cao gầy gật đầu.
「Người này là chồng của chị hả?」
「Đúng vậy, anh ấy nói muốn đến đây cùng chị, với Mylene-san cũng khuyên chị nên làm luôn ở đây để các thủ tục hợp đồng hợp tác dễ thở hơn cho hai bên. Và thế là chị đã chuyển đến đây sống cùng với gia đình mình」
Anh ta hình như là một người chồng tốt. Tuy nhiên, tôi nghĩ người đứng đầu gia đình này chính là Anabelle-san. Mà chuyển đến sống cùng nhau cũng tốt hơn là mỗi người ở một nơi. Điều này cũng tốt cho cả con của chị ấy nữa.
「Chồng chị cũng làm việc tại Guild thương mại à?」
「Tụi chị lần đầu gặp nhau tại Guild thương mại… Yuna-san, em tính dụ chị kể gì thế hả!」
Không, tôi đâu có hỏi mấy cái vụ đó. Chính Anabelle-san là người tự kể chứ bộ. Mà tôi cũng đâu có muốn nghe tình sử yêu đương của chị ấy đâu.
Nói đi cũng phải nói lại, chồng chị ấy, người đã dọn đến đây sống ấy, có vẻ là một người chồng tốt.
「Ài, chị quyết định ở lại đều do mọi người trong Guild nài nỉ quá thôi」
「Chúng tôi không thể kiểm soát nổi Jeremo-san sau khi Anabelle-san rời đi đâu」
「Chúng tôi sẽ gặp rắc rối nếu không có Anabelle-san mất」
Các nhân viên làm ở đây cũng nói thêm vào.
Có vẻ như sự hiện diện của Anabelle-san tại chị nhánh Mereera là không thể thay thế ha.
「Đó, thế nên chị mới ở lại」
「Không lẽ Jeremo-san là một chủ Guild tồi tệ sao?」
「Không phải thế đâu. Cậu ta có đầy đủ các tố chất để làm chủ Guild. Tuy nhiên, vấn đề ở đây là do cậu ta hay trốn việc quá. Cứ hễ rời mắt đi một tý là cậu ta liền cố trốn khỏi phòng làm việc liền. Nhưng đối với người dân ở đây thì anh ta chính là niềm hy vọng duy nhất của họ. Do ai ai cũng biết mặt nên nếu họ yêu cầu Jeremo-san quay về làm việc thì cậu ta cũng sẽ ngoan ngoãn quay về thôi. Nếu không có cái tính hay trốn việc ấy thì Jeremo-san đã là một chủ Guild tuyệt vời rồi」
Hình như các trưởng lão trong thị trấn cũng nói thế thì phải?
Được người dân yêu quý hẳn là yếu tố quan trọng để trở thành nhà cầm quyền ở đây ha.
「Mà nhắc mới nhớ, Jeremo-san có ở đây không? Em tới để chào anh ấy đấy」
「Cậu ta đang làm việc ở đằng sau đó」
୧ʕ•̀ᴥ•́ʔ୨
Anabelle-san dẫn chúng tôi tới phòng làm việc của Jeremo-san. Nhưng khi vừa vào trong, Jeremo-san lại chẳng thấy tăm hơi. Trong phòng chỉ còn một đống giấy tờ để bên bàn và cánh cửa sổ mở toang mà thôi.
「Ano, anh ta đã…」
Anabelle-san đưa tay ôm trán.
Ừm, nói cách khác, ảnh đã trốn việc chạy mất rồi.
「Haaaaa, Yuna-san, em hãy ngồi ở đây chờ nhé. Chị sẽ mang nước uống lại đây」
「Chị không đi tìm Jeremo-san sao?」
「Cậu ta sẽ sớm quay trở lại thôi」
Nói xong, Anabelle-san liền rời khỏi phòng.
「Yuna-oneesan, chúng ta sẽ ngồi đây chờ ạ?」
「Chúng ta nên làm gì giờ nhỉ?」
Anabelle-san bảo chị ấy sẽ sớm quay lại, mà chắc cũng phải mất một lúc lâu đấy vì chị ta sẽ trở lại sau khi tiếp chuyện với Kuro-ojisan. Lúc đang tự hỏi mình nên làm gì giờ thì Shuri lại la lên.
「Oneechan! Yuna-oneechan! Có người lạ đứng ngoài cửa sổ kìa」
「Cửa sổ?」
Nhìn ra cửa sổ, Jeremo-san đang tính trèo vào trong.
Thế là tám mắt chạm nhau.
「Sao Cô Gấu và đám nhỏ lại ở đây thế?」
「Tôi đến để chào anh đấy, Jeremo-san. Ấy vậy mà anh lại chạy đi đâu mất」
「Xin lỗi nha, anh chỉ đi dạo một lúc thôi」
Jeremo-san trèo cửa sổ vào phòng.
「Anabelle-san đã rất giận đó」
「Thiệt hả? Lẽ ra giờ này cô ấy không có vào đây kiểm tra mới đúng chứ」
Không lẽ người này đã tính toán tỉ mỉ từng giây từng phút để trốn việc hả trời?
「Chắc là tại tôi rồi. Xin lỗi nha. Tại tôi nhờ dẫn đường nên chị ấy mới vào đây」
「À, không phải lỗi của Cô Gấu đâu, đừng lo. Đúng rồi… Anh, anh chỉ mới đi vệ sinh thôi, không sao hết」
「Ara, ra cậu đi vệ sinh bằng đường cửa sổ à?」
Anabelle-san mang theo đồ uống đứng ngay ở cửa. Mặt Jeremo-san chợt căng thẳng hơn hẳn.
「Đúng vậy, đi đường này tới nhà vệ sinh gần hơn mà」
「Nhà vệ ở ngay ngoài cửa phòng đấy thôi」
Anabelle-san lạnh mặt đáp và đưa đồ uống cho chúng tôi.
「Cậu chạy ra ngoài trong lúc cần đi giải quyết nỗi buồn gấp thế này ư?」
「Ý tôi là, tôi đã đi ở bên ngoài」
「Cậu đi ngoài ở ngoài?」
Anabelle-san và Shuri lần lượt quăng cho Jeremo-san ánh mắt kinh bỉ và ngây thơ.
「K… Không phải thế. Tôi đùa thôi」
Quả nhiên, anh ấy không thể thản nhiên nói dối trước mặt Shuri và đành phải nói thật. Sao anh lại cố nói dối để lấp liếm việc mình trốn việc chứ?
Jeremo-san đau đầu xấu hổ ngồi xuống ghế của mình.
「À, hình như Cô Gấu đến đây chơi ha」
Có vẻ anh ta đang muốn chuyển chủ đề.
Tôi cũng thường dùng chiêu này nên cũng không thể nói gì được. Vì thế tôi cũng hùa theo Jeremo-san luôn.
「Un, tôi nghe Anzu nói anh luôn ưu tiên thủy hải sản và gạo cho bên tôi nên tôi đến để cảm ơn」
Anzu nói hải sản từ Mereera đến Crimonia luôn được ưu tiên cho tiệm của tôi trước. Tôi không hề bảo anh ta làm việc này. Anzu còn nói chỉ cần nhìn chỗ cá tươi ngon thế này là biết ngay.
「Không phải do anh đâu. Mọi người trong thị trấn mới là người chủ trương đó」
「Nói mới nhớ, chị từng có lần bắt gặp hội ngư dân cãi nhau xem ai là người sẽ gửi hải sản của mình cho tiệm của Yuna-san. 「Cá của tui to hơn, chỗ nào chỗ nấy chắc nịch và tươi thế này mà」」
Anabelle-san chợt kể cho chúng tôi nghe. Tuy cũng mừng khi họ đã gửi đồ ngon cho tôi nhưng tôi cũng không muốn mọi người cãi nhau vì việc đó đâu.
Tuy nhiên, có vẻ là Kuro-ojisan đã thấy vụ cãi nhau này và dừng nó lại.
Tôi đã gây quá nhiều rắc rối cho Kuro-ojisan rồi. Tôi chỉ mong Kuro-ojisan sẽ sống lâu sống khỏe. Tôi có nên tặng lá trà Thiêng thụ cho ông ấy không ta.
「Mà anh cũng muốn bắt chước ý tưởng cho nhân viên của hội nghỉ ngơi. Cứ như Yuna-san cho lũ trẻ làm việc cho mình tới đây chơi ấy」
Jeremo-san vừa nói một câu nghe quen tai ghê.
「Như tôi à? Tôi vừa cho họ nghỉ ba ngày vào dịp lễ đó」
「Cái này còn cần xem xét. Anh cần phải ra mặt nói chuyện với mọi người」
「Jeremo-san, cậu vừa mới ra ngoài làm điều đó đấy thôi. Với lại, quan sát tình hình của thị trấn cũng là một nhiệm vụ của chủ Guild」
「Thế đó cũng là nhiệm vụ của tôi à?」
「Nhưng cứ đến đâu cậu cũng làm vài chén đúng không?」
「G, Gì. Đó là vì…」
「Tôi biết, nhưng tôi cũng không giận vì tôi cũng thấy đã đến lúc nghỉ ngơi rồi」
Hiển nhiên là thế, nếu anh ta uống rượu, nó có thể sẽ ảnh hưởng đến công việc. Vấn đề có thể được giải quyết tùy theo tâm trạng của Jeremo-san. Bị ép uống và thích uống là hai chuyện vô cùng khác nhau đó.
Đôi khi tôi cũng không muốn ra ngoài hay chơi game, mà cũng có lúc tôi vui vẻ chườn mặt ra ngoài phố.
Nếu nghĩ thế thì nó cũng phục thuộc vào tâm trạng của người đi cùng mình.
「Này, đừng có giả ngu nữa, mau làm việc đi. Kuro-ojisan sắp tới rồi đấy, làm ơn làm xong việc của mình trước khi tiếp ông ấy đi. Cậu đã đi vệ sinh hơi bị lâu rồi đó」
Jeremo-san lại cố sử dụng chiêu bẻ lái thần chưởng nhưng cuối cùng vẫn bị Anabelle-san mạnh mẽ bẻ ngay lại.
Nhưng tôi chợt nghe thấy một thứ thú vị.
「Kuro-ojisan sắp đến đây sao?」
「Bên chị để Kuro-ojisan quản lý bờ biển nên phải thường xuyên nhận báo cáo tình hình ngoài đó từ ông ấy. Số lượng và các loại hải sản bắt được luôn khác nhau vào mỗi ngày nên ông ấy quen thuộc với chuyện đó hơn. Tụi chị rất cần thông tin ấy nên mới mời ông ấy đến Guild」
Hình như Kuro-ojisan sắp tới đây rồi.
Thế, tôi chỉ cần chờ ông ấy ở đây thôi nhỉ?
「Fina, Shuri, chị muốn chào Kuro-ojisan luôn nên chị sẽ ở đây chờ nhé? Hai đứa có thể đi ra ngoài chơi nếu muốn」
「Shuri, em muốn làm gì không? Muốn ra ngoài chơi sao?」
Fina hỏi Shuri. Có vẻ Fina sẽ làm theo ý kiến của em mình.
「Em muốn chơi cùng Gấu Yuru và Gấu Kyuu ạ」
Shuri hình như muốn chơi cùng hai bé gấu. Tôi triệu hồi hai bé gấu con Gấu Yuru và Gấu Kyuu, sau đó Fina và Shuri đặt chúng lên bàn rồi chơi đùa với chúng.
「Are, Cô Gấu này, gấu của cô có hơi bé thì phải?」
「Đúng ha, chị có nghe nói gấu của Yuna-san rất lớn. Không lẽ đây là hai chú gấu khác sao?」
「Cùng một cặp gấu đấy. Gấu của em khác với gấu thường nên em có thể biến chúng nhỏ lại」
「Thật ư, Cô Gấu tuyệt thấy đó」
Ngồi chơi một lúc thì Kuro-ojisan cũng đến.