「Nó ở ngay phía trước. Chúng ta đang đến rất gần rồi ạ」
Karina trên lưng Gấu Kyuu hạnh phúc reo lên.
Nếu chúng tôi có thể thu hồi tấm pha lê một cách an toàn thì việc còn lại chỉ là leo lên phía trên kim tự tháp để thay viên ma thạch nữa mà thôi.
「Ban đầu tui còn tự hỏi không biết cái gì sẽ đến sau lũ giun, nhưng xem ra mọi thứ khá dễ dàng nhỉ?」
Touya đang đi phía trước bâng quơ thở ra một câu như thế.
「Ông đang ảo tưởng cái gì thế? Nếu Yuna-chan không một mình tiêu diệt con giun khổng lồ thì giờ này ông đã ở trong bụng nó rồi. Chưa kể Yuna-chan còn xây cầu để chúng ta vượt qua biển giun lúc nhúc ban nãy nữa」
「Yuna cũng là người tiêu diệt lũ bọ cạp」
「Bởi vì Yuna-chan gánh hết mọi việc khó khăn nên bây giờ ông mới có thể đứng đó than dễ đấy」
「Đúng là thế, nhưng chúng ta cũng đánh đấm đàng hoàng cơ mà. Cũng trầy da tróc vẩy chứ bộ, để tui tự sướng tý thì mấy bà mất đồng nào à!?」
「Ít ra thì đừng có nói về nó như một công việc dễ dàng, cậu nên tỏ ra biết ơn Yuna-chan vì đã xử lý lũ bọ cạp hộ chúng ta đi」
「Rồi rồi, nếu có một thanh kiếm mythril thì tui đã có thể giúp Yuna có thể giúp dọn dẹp bọn chúng」
「Chà, mặc dù cái đó nghe có hơi hoang tưởng nhưng anh nghĩ đã đến lúc Touya sắm một thanh kiếm mythril rồi đấy, nó cũng sẽ giúp nâng cao tiêu chuẩn của nhóm chúng ta」
「Cũng đúng, nếu Touya có một thanh kiếm mythril thì gánh nặng trên vai Jade sẽ giảm đi một chút~」
「Không phản đối」
Khác với lời nhận xét “vẫn còn sớm” của Jade-san khi chúng tôi đánh nhau với bọn Golem, Touya giờ đã có được sự công nhận của mọi người. Có lẽ ổng cũng đã nổ lực để phát triển bản thân đấy nhỉ?
Dù sao thì mọi người trong nhóm đều đã cho phép nên cứ tôi nghĩ Touya sẽ vui lắm cơ, nhưng thay vào đó ổng lại trưng ra bộ mặt bí xị.
「Sao thế Touya?」
「… Tui không có tiền」
「Oi!」
Tôi muốn quăng một câu Tsukkomi ghê luôn. Lúc nãy ổng vừa bảo sẽ mua mà bây giờ lại bảo là không có tiền á?
Nếu dư thời gian thì có khi tôi đã dành ra một tiếng đồng hồ để tra khảo ổng về vụ đó rồi.
「Haiz~ thật không thể tin được mà」
「Touya là đồ ngốc」
「Đó là lý do vì sao anh bảo chú phải tiết kiệm…」
「Bởi vì mọi người đều nói với tui là còn sớm cơ mà!」
「Ngưng ngụy biện, tất cả bởi vì Touya là đồ ngốc」
Trong lúc Touya đang cố gắng hết sức để tự bào chữa thì Jade-san đến vỗ lưng ổng.
「Đành vậy, nếu túng quá thì anh sẽ cho chú mượn một ít」
「Jade…!」
Touya xúc động trước những lời nói ấm áp của Jade-san.
Jade-san đúng là người tốt.
Nhìn khung cảnh bốc mùi dầu ăn trước mặt, Mel thở dài.
「Thật là~ nếu vậy tôi cũng sẽ cho ông mượn một ít」
Mel cằn nhằn với vẻ mặt khó chịu.
「Tôi cũng sẽ cho ông mượn. Liệu mà trả đúng hẹn, không thì ăn dao đấy」
Senia-san rút con dao mythril của chị ấy ra và vung nó trước mặt Touya.
「Uu, mọi người, cảm ơn rất nhiều!」
Vì một lý do nào đó, mọi người bắt đầu quay sang trêu chọc Touya vì mấy lời khách sáo. Theo những gì tôi thấy thì họ thật sự là những đồng đội tuyệt vời.
Tôi vẫn còn dư một số quặng mythril từ con Golem mà chúng tôi tiêu diệt lần trước. Tôi có nên nói với Touya điều đó không?
Jade-san và mọi người đã chăm sóc cho tôi suốt chuyến thám hiểm trong khu mỏ và ngay cả bây giờ cũng thế. Tôi có thể tặng họ một ít quặng mythril như một món quà cảm ơn… hmmm, nhưng có lẽ lúc này thì không nên.
Touya trông rất hạnh phúc với lời nói của các thành viên trong nhóm và mọi người đều mang nụ cười trên môi. Sự can thiệp của tôi lúc này có thể mang lại sự gượng gạo không cần thiết.
Tôi là một con gấu biết đọc bầu không khí.
ᕦʕ •ᴥ•ʔᕤ
Với tốc độ của chúng tôi hiện giờ, nếu không có gì xảy ra nữa thì tấm bảng đồ sẽ sớm được tìm thấy. Không phải trích lời của Touya đâu nhưng đúng là mọi thứ dễ hơn tôi tưởng.
Chúng tôi đi xuống một con dốc.
「Nó ở ngay phía trước ạ!」
Nếu không phải đangở trên lưng Gấu Kyuu thì tôi cá là Karina đã chạy thật nhanh tới tới chỗ tấm bảng đồ luôn rồi.
Ở dưới chân dốc là một lối đi thẳng tắp. Đi thêm một đoạn nữa, chúng tôi đến được một khu vực rộng lớn.
「Đây là…」
Một không gian rộng lớn hình mái vòm trải ra xung quanh. Nơi chúng tôi vừa bước ra nằm ở rất cao, có lẽ ngang với một tòa nhà hai tầng. Nơi này khiến tôi có cảm giác như đang trên khán đài nhìn xuống một đấu trường lớn.
Cấu trúc của nó cũng làm nổi bật sự hiện diện của những thứ nằm ở trung tâm nơi này. Những thứ đáng lẽ không nên được nhìn thấy.
「Cái quái gì thế kia...」
Trước mắt chúng tôi là một bầy bọ cạp lớn.
Chà, riêng thứ ở giữa chúng thì khác. Nó có một cơ thể đen tuyền đồ sộ được bao bọc bởi lớp vỏ trông có vẻ rất rắn chắc. Hơn nữa, nó còn sở hữu hai chiếc càng to lớn sắc như kéo, thứ sẽ dễ dàng cắt đôi một con người và một chiếc đuôi thương hiệu bọ cạp.
Maa~ nếu tôi đoán không lầm thì nó là một con bọ cạp.
Để xem cảm quan gấu nói gì nào~
Yep, nó đích thị là một con bọ cạp.
Cơ mà kích thước của nó lại không đúng một chút nào hết.
「Con quái vật ở giữa là một con bọ cạp khổng lồ đúng không?」
So với nó thì đám bọ cạp xung quanh trông thật nhỏ bé, dù mỗi con trong số chúng đều to cỡ một con sói. Bấy nhiêu là đủ để diễn tả kích thước của nó khủng bố đến thế nào rồi. Tôi đoán chiều dài của nó phải đến vài chục mét nếu tính cả chiếc đuôi. Hai chiếc càng của nó trông cũng rất nguy hiểm. Và trên hết là màu sắc đó. Nó có màu đen tuyền khác hẳn với đám bọ cạp xung quanh. Thứ màu sắc mang đến cảm giác sợ hãi cũng như khẳng định rằng nó là một con boss đích thực.
「Không thể tin được ở đây lại có một con quái vật như thế」
「Anh nghĩ mình đã từng nghe về nó, nhưng đây là lần đầu tiên anh thật sự nhìn thấy thứ đó」
Jade-san và những người khác đều kinh ngạc trước sự hiện diện của con quái vật và cả bọn lặng lẽ quan sát để tránh bị nó chú ý.
Tôi một lần nữa thử dùng cảm quan gấu của mình, chữ “bọ cạp” cũng một lần nữa hiện lên. Chà, lần này tôi thật sự bỏ cuộc.
Ít nhất thì cũng gọi nó là “bọ cạp khổng lồ đen thui” chứ?
「Quả nhiên chúng ta không có cửa thắng」
「Hơn nữa, xung quanh có quá nhiều bọ cạp nhỏ cản đường. Chúng ta thậm chí không thể tập trung đánh nó một cách đàng hoàng」
「Dũng cảm và liều lĩnh là hai điều khác nhau」
Chúng tôi vừa ẩn mình vừa quan sát xung quanh.
Bao quanh con bọ cạp bự là vô số những con bọ cạp nhỏ hơn, số lượng tổng có thể lên đến hơn 50 con. Rải rác khắp đấu trường là xác chết của lũ giun bị ngấu nghiến nham nhở. Nơi này có thể vừa là tổ vừa là bãi săn của chúng.
Chiến đấu ở đây có nghĩa là đánh trên sân nhà của đối phương.
Cá nhân tôi muốn đấm nhau với con bọ cạp bự. Tuy nhiên, chiến đấu trước mặt Karina sẽ là một vấn đề, tôi không muốn em ấy khóc. Sẽ thật tuyệt nếu có thể 1 vs 1 với nó nhưng đúng như Mel nói, đám bọ cạp nhỏ (vẫn to bằng một con sói) đang thật sự cản đường.
「Karina này, thứ chúng ta đang tìm đang ở đây sao?」
Jade-san lên tiếng hỏi.
Nếu nó rơi ở đâu đó quanh đây thì chúng tôi có thể rón rén nhặt nó về và chuồn khỏi chỗ này ngay lập tức. Sẽ thật tệ nếu vị trí của nó ở gần đám bọ cạp đằng kia.
Karina nhắm mắt lại và cố tìm vị trí của tấm pha lê.
Sau đó em ấy từ từ mở mắt ra.
「… không… không thể nào!」
Karina lẩm bẩm.
Sau đó, em ấy trèo khỏi Gấu Kyuu và nhìn về phía con bọ cạp lớn trong sự hoài nghi.
「Không thể nào… tại sao nó lại ở đó?」
「Karina, có chuyện gì vậy?」
「Yuna-san…」
Karina nhìn tôi với đôi mắt như sắp khóc.
「Tấm bảng pha lê… nó đang ở bên trong con quái vật đó」
「… Em đang đùa thôi đúng không?」
「Làm sao chúng ta có thể đánh bại nó?」
Nghe những lời của Karina, Jade-san và Touya đều bất giác nhìn về phía con bọ cạp lớn.
「Chà, chỉ riêng việc đánh lạc hướng và đánh bại thứ đó đã là hai vấn đề khác nhau hoàn toàn rồi」
Đúng như Jade-san nói. Nếu nó rơi ở đâu đó bên kia thì chúng tôi vẫn có thể đánh lạc hướng đám bọ cạp bằng ma thuật của tôi và Mel để những người khác tranh thủ nhặt nó lên. Nhưng nếu nó nằm bên trong cơ thể con bọ cạp lớn thì giải pháp duy nhất là đánh bại thứ đó.
「Thứ đó cần cả tá mạo hiểm giả lành nghề hoặc một mạo hiểm giả cấp cao để giải quyết đấy」
「Ngay cả Mel-san và mọi người cũng không thể đánh bại nó sao?」
Mel suy nghĩ một chút về câu hỏi của tôi.
「Hmm, sẽ khó khăn lắm nhưng bọn chị có thể làm được nếu liều mạng chiến đấu. Tất nhiên, trong trường hợp đó bọn chị phải chuẩn bị tâm lý không chết thì cũng bị thương」
「Cộng với điều kiện đám bọ cạp nhỏ không ở đó để cản đường nữa」
Senia-san liệt kê thêm một số điều kiện khác để trường hợp mà Mel nói đến có thể xảy ra.
Chắc chắc rằng đám bọ cạp nhỏ (không nhỏ đối với tôi) là một vấn đề. Một khi trận chiến diễn ra, chúng tôi sẽ ngay lập tức bị bao vây bởi số lượng lớn kẻ thù.
Nếu áp dụng chiến thuật tiêu diệt quái nhỏ trước thì chúng tôi vẫn sẽ mất rất nhiều thời gian. Hơn nữa, con bọ cạp lớn hẳn cũng không nằm yên để cho chúng tôi làm việc đó.
「Tốt nhất là chúng ta nên trở về để hỏi ý kiến Barima-san」
「Em đồng ý, chúng ta nên tránh những trận chiến vô lý」
「Quay trở lại đây cũng không phải là vấn đề khó」
「Giá như tui có một thanh kiếm mythril thì ngon rồi」
Chẳng ai thèm quan tâm đến đoạn độc thoại của Touya.
Karina vẫn nhìn chằm chằm vào con bọ cạp lớn với đôi mắt như sắp khóc.
Hmm, có cách nào để bất ngờ xiên nó một phát không nhỉ?
Nếu không phải vì đám bọ cạp nhỏ ở xung quanh thì mọi chuyện đã dễ dàng hơn rất nhiều rồi. Chúng tôi có thể làm giảm số lượng của chúng bằng cách tỉa ma pháp từ trên cao không? Chà, xét về độ cứng lớp vỏ của chúng thì điều này gần như bất khả thi…
Trong khi tôi nghĩ cách để đối phó với đám bọ cạp thì những người khác đã quyết định sẽ quay trở về.
「Karina-chan có ổn với điều đó không?」
「… vâng ạ」
Karina cắn môi và âm thầm trả lời với vẻ tiếc nuối.
Vì Karina đã đồng ý nên mọi người định sẽ quay trở về bằng con đường mà chúng tôi đã đến đây. Chỉ có mỗi tôi vẫn không di chuyển.
「Yuna-san?」
「Karina, em quay trở về cùng với nhóm của Jade-san trước nha」
Mọi người đều ngạc nhiên trước lời nói của tôi.
「Yuna-chan, chẳng lẽ em định chiến đấu với nó sao?」
「Điều đó quá nguy hiểm! Bọ cạp khác với giun cát, lớp vỏ của chúng cứng chắc và tốc độ di chuyển cũng rất nhanh. Một mình đối mặt với chúng là quá liều lĩnh」
「Sẽ không có gì khác biệt nếu chúng ta về hỏi ý kiến của Barima-san và trở lại đây giải quyết nó vào lần sau. Em không nên tự đặt bản thân vào nguy hiểm」
Tất cả mọi người đều cố gắng ngăn cản tôi nhưng mục tiêu đang ở ngay trước mắt rồi, tôi không muốn bỏ lỡ cơ hội này để rồi phải quay trở lại đây một lần nữa. Dù sao thì đám mạo hiểm giả ở thành phố cũng chẳng thể giúp ích được gì, mạo hiểm giả cấp cao thì lại tốn quá nhiều thời gian để có thể đến đây.
Và hơn hết, tôi tự tin vào kỹ năng cheat của bộ đồ gấu. Chà, nếu không bây giờ thì đợi đến bao giờ?
*pom. Tôi vỗ nhẹ lên đầu Karina.
「Yuna-san…」
「Không sao đâu, chị sẽ lấy tấm pha lê về cho Karina」
Karina lắc đầu liên tục.
「Không được! Nó quá nguy hiểm. Yuna-san đã đưa em đến tận đây, chị đã giữ lời hứa rồi. Dù Yuna-san có mạnh đến thế nào đi nữa thì chuyện này vẫn quá nguy hiểm! Con quái vật đó không phải là thứ chúng ta có thể đánh bại đâu ạ!」
「Nhiệm vụ của chị là thu hồi tấm pha lê và tiến lên mê cung phía trên cùng với Karina, chị vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ của mình. Với lại, sức mạnh của chị được đích thân Đức vua công nhận rồi nên Karina cứ yên tâm」
「Yu-Yuna-san…」
Karina nắm chặt bộ đồ gấu của tôi bằng bàn tay bé nhỏ của em ấy.
Tôi xoa đầu Karina rồi nhìn sang Jade-san.
「Xin mọi người hãy chăm sóc Karina nhé」
「Em thật sự định đánh nhau với nó sao?」
「Vậy thì chị sẽ đi cùng Yuna-chan」
「Công việc của Mel-san chỉ là hộ tống em và Karina đến nơi mà thôi. Chị không nên phải dấn thân vào nguy hiểm」
「Nếu vậy thì Yuna cũng nên trở về cùng bọn chị」
「Đúng vậy, bất kể công việc này có quan trọng đến thế nào đi nữa thì Yuna-chan cũng không nên liều mạng chiến đấu ở đây」
Senia-san và Mel cố gắng ngăn tôi lại với sự lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt.
Tôi không có ý định liều mạng đánh nhau với bọn nó đâu. Chỉ là tôi tin tưởng vào độ gian lận của bộ đồ gấu nên mới quyết định vậy thôi. Đúng hơn thì, tinh thần cựu game thủ của tôi không cho phép tôi lùi bước trong trường hợp này.
「Nếu thấy không thắng nổi thì em sẽ chạy ngay, mọi người đừng lo lắng quá」
「Yuna-san… chị có thể hứa với em là sẽ không gắng quá sức được không?」
「Maa~ tất nhiên rồi, bởi vì Karina sẽ là người chịu trách nhiệm nếu có chuyện gì xảy ra với chị nên chị sẽ thật cẩn thận」
Tôi lại xoa đầu Karina một lần nữa.
「Yuna-san…」
「… Chị hiểu rồi. Nhưng như em đã nói, nhiệm vụ của bọn chị là hộ tống Karina-chan và Yuna-chan đến nơi một cách an toàn. Đó là lý do vì sao, Yuna-chan, em phải lành lặn trở về đấy」
Khoan, cái đoạn thoại này quen quá. Nó nghe y hệt như một cái death flag luôn đúng không?
Nếu cứ tiếp tục thế này thì người bị bỏ lại chắc chắn sẽ ngủm củ tỏi và trở thành hồn ma bám theo nhân vật chính. Trong trường hợp của tôi thì có lẽ sẽ là hồn ma gấu.
Chà~ nếu thấy không ổn thì tôi sẽ bỏ cuộc và co giò chạy ngay tức khắc. Vậy nên sẽ không có chuyện đó đâu.
「Gấu Kyuu, nhờ em bảo vệ Karina nha~」
「Kun~n」
Gấu Kyuu rúc vào người tôi.
「Tối nay chúng ta sẽ lại ngủ cùng nhau nhé~」
「Kun~n」
Gấu Kyuu đến chỗ Karina và ngồi xuống.
Gấu Kyuu hôm nay rất ngoan ngoãn và vâng lời. Khi về nhà tôi sẽ dành thật nhiều thời gian để chơi cùng em ấy.
「Hãy nhớ, đừng ép bản thân vượt quá giới hạn」
「Em sẽ không làm thế」
Sau khi nghe những lời căn dặn cuối cùng của Jade-san, tôi di chuyển đến lối đi ban nãy và tạo ra một bức tường gấu để che kín lối vào.
「Yuna-chan!?」
「Yuna-san, tại sao chị lại lấp lối vào!」
Karina hét lên từ phía bên kia bức tường.
「Nếu lũ bọ cạp đi qua đây và đuổi theo mọi người thì rắc rối lắm」
Tôi không chắc đám bọ cạp có thể leo tường được hay không, nhưng mà chuẩn bị trước vẫn hơn. Ngoài ra, bức tường này còn giúp ngăn Karina và Jade-san quay trở lại chỗ này nữa.
Dù sao thì tôi cũng định bung lụa hết đống cheat mà mình đang có. Vậy nên trường hợp tệ nhất là cái hang sẽ chịu không nổi mà sập luôn. Lỡ mà có người quay lại thì tôi chẳng biết phải làm sao đâu.
Và hơn hết, tôi không muốn Karina lại khóc khi nhìn thấy tôi chiến đấu.
Vậy nên phương án tốt nhất là chặn lối vào.
「Yuna-san…」
Ặc, Karina khóc mất rồi.
Lạ thật, tôi thậm chí còn chưa kịp lao vào đánh nhau nữa.
Điều gì đã khiến em ấy bật khóc thế?
「Yuna-san… xin chị đừng chết」
Không, chị không có chết đâu.
Tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này?
Đối với tôi thì mấy con bọ cạp chẳng là gì so với cheat của bộ đồ gấu. Hơn nữa, tôi còn có thể dịch chuyển ngay lập tức nhờ cổng gấu.
Chúng đều là những thứ mà tôi không thể tự do sử dụng trước mặt người khác, vậy nên hiện giờ tôi đang trong trạng thái mạnh nhất của mình, không đời nào tôi lại có thể thua mấy con bọ cạp.
「Dù có đánh bại được nó hay không thì chị vẫn sẽ an toàn trở về thôi. Jade-san, xin hãy chăm sóc cho Karina nhé」
「Yuna, nhớ đừng có cố quá đấy!」
「Em sẽ không làm thế」
「Tiểu thư Gấu, khi trở về chúng ta hãy cùng ăn một bữa nhé」
「Touya sẽ đãi toàn bộ đúng không?」
「Yuna-chan, khi em quay lại chị muốn cưỡi lên Gấu Yuru một lần nữa」
「Chỉ một chút thôi đấy nhé」
「Yuna, chúng ta đã hứa sẽ cùng chơi ném dao vào lễ hội năm sau…」
「Xin mọi người đừng cắm death flag nữa」
Bằng một cách nào đó mà nó thành ra một cuộc chia ly từ phía bên kia bức tường.
Dừng lại đi. Tôi sẽ toàn mạng trở về mà.
「Tụi anh sẽ chờ em ở phía trên」
「Em sẽ quay lại ngay, mọi người làm ơn đừng quá lo lắng nhé」
Mất một lúc sau thì Karina và mọi người mới rời đi.
Giờ chúng ta chiến thôi nhỉ?
ᕦʕ •ᴥ•ʔᕤᕦʕ •ᴥ•ʔᕤᕦʕ •ᴥ•ʔᕤ
Cuộc chia ly còn mất nhiều thời gian hơn cuộc chiến.