Chúng tôi băng qua cây cầu và đi tiếp mặc kệ lũ giun đang luồn lách ở bên dưới.
「Nơi này rộng lớn hơn em nghĩ」
Nhưng nó lại bình thường nếu như ở trong game. Chà, có lẽ tôi không nên áp dụng tiêu chuẩn của game vào thực tế, nơi này quả thực hùng vĩ dù theo góc nhìn nào đi nữa. Tuy nhiên, nếu phải đi xuống thêm 100 tầng nữa để đến nơi thì tôi chắc chắn sẽ mặc kệ và đào một cái hố thẳng xuống bên dưới.
「Chúng ta đang đến rất gần rồi ạ」
Mỗi khi đến ngã ba đường, chúng tôi sẽ nghe theo chỉ dẫn của Karina.
Điều đó khiến cuộc tìm kiếm tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Chúng tôi cũng đã xuống khá sâu rồi.
「Nơi này là đâu?」
Mênh mông toàn là cát. Dù cả bọn đang ở sâu dưới lòng đất nhưng cát bên trên vẫn rơi xuống đều đều trước mặt.
Bản đồ gấu cũng hiển thị rằng chúng tôi không còn ở bên dưới kim tự tháp nữa mà nó nằm lệch hẳn một bên so với vị trí hiện tại của chúng tôi.
Đây là cát từ sa mạc bên trên rơi xuống nhỉ?
「Có cái gì ở bên đó không?」
Jade-san chỉ tay vào một đụn cát lớn.
Cảm quan của Gấu phát hiện một con quái vật đang trốn ở đó. Tên nó là Bò cạp, một loài quái vật tôi chưa thấy bao giờ. Chà, nói thật thì tôi chẳng cần phải thấy tận mắt để biết nó trông thế nào đâu, lại là một con bò cạp khổng lồ thôi đúng không?
「Em có tìm thấy gì không?」
Mel hỏi.
Không phải hỏi tôi, chị ấy hỏi Gấu Yuru cơ.
Chị ấy vẫn nghĩ rằng nhờ có Gấu Yuru nên tôi mới phát hiện được bọn quái vật.
Chà, nếu vậy thì cứ tiếp tục diễn thôi.
「Gấu Yuru, em có tìm thấy gì không?」
「Kun~n」
Diễn viên xuất sắc Gấu Yuru-san cũng kêu lên để đáp lại lời tôi.
Tôi bắn một viên đạn khí nén về phía con bò cạp để đánh bật nó ra khỏi chỗ trốn.
Đúng như tôi nghĩ, nó là một con bò cạp đen với kích thước như một con sói.
Tại sao đám côn trùng ở thế giới này đứa nào cũng to con hết vậy?
Jade-san và những người khác nhanh chóng chuẩn bị vũ khí nhưng con Bò cạp đã vùi mình trở lại trong cát.
「Gấu của Yuna tuyệt ghê~」
「Nhưng lần này là bò cạp? Phiền phức rồi đây」
「Vậy giờ làm gì? Chạy nước rút qua có được phỏng?」
「Không, điều đó quá nguy hiểm」
Jade-san lắc đầu trước ý kiến của Toya.
Con bò cạp vẫn trốn dưới cát. Tôi không biết có thể áp dụng cho thế giới này hay không nhưng bò cạp trong game thông minh hơn lũ giun rất nhiều.
Chúng thường nằm bất động cho tới khi con mồi lại gần. Sau khi tấn công bất ngờ và làm con mồi tê liệt bằng nọc độc ở đuôi, chúng sẽ từ từ ngấu nghiến nạn nhân trong lúc họ vẫn còn sống.
Cảm quan gấu xác nhận rằng khu vực này là địa bàn của chúng vậy nên chúng tôi không thể tự tiện di chuyển.
Tôi có thể đào bọn chúng lên dễ như đào lũ giun nhưng câu hỏi là liệu nhóm Jade-san có thể xử lý bọn chúng như cách họ đối phó với lũ giun hay không mà thôi. Nếu mất quá nhiều thời gian để đánh nhau với một con thì lũ còn lại có thể sẽ kéo đến.
「Jade-san, nếu em đào nó lên thì anh có dễ dàng xử lý nó được không?」
「Anh xin lỗi, anh có thể chém xuyên qua lớp vỏ cứng của nó bằng thanh kiếm của mình nhưng Touya thì không thể」
Vậy là Touya hoàn toàn vô dụng? Tại sao chúng ta lại mang ổng theo vậy?
À không, có lẽ thứ vô dụng trong trận chiến này là thanh kiếm của ổng, bởi vì nó không phải là kiếm Mythril như của Jade-san.
Touya cố nói gì đó nhưng quyết định ngậm miệng lại.
「Hơn nữa, tầm đánh của Senia cũng rất nguy hiểm khi phải đối đầu với chiếc đuôi của bọn chúng」
Dùng dao thì phải tới đủ gần mới lụi được. Đuôi của con bò cạp lúc nãy rõ ràng là dài hơn hẳn sải tay của Senia-san. Hơn nữa, theo những gì tôi từng xem trên TV thì cái đuôi cũng di chuyển rất nhanh.
「Còn ma thuật của Mel-san thì sao?」
「Chị không biết, chị chưa thử dùng với chúng bao giờ」
Chà, vậy là ngoại trừ Jade-san thì mọi người đều không thể chiến đấu với chúng.
「Nhưng mà điểm yếu của nó là nước đó~」
「Thật ạ?」
「Ừm, dính nước cái là nó đơ ra luôn~ mọi người thường tận dụng điều đó để xử nó đấy~」
「Phần bụng của nó cũng rất mềm」
Senia-san kể thêm một điểm yếu nữa của đám bò cạp.
Vậy là tôi phải vừa tưới nước vừa lật úp bọn chúng lên hở?
Điều đó có cần thiết không?
Hmm, tôi nên làm gì đây?
「Bắc một cái cầu như lúc nãy không được sao?」
「Không được đâu, bọn chúng còn có thể bắn kim độc nữa」
Mel bác bỏ ý kiến của Toya.
Trong trường hợp đó, sẽ tốt hơn nếu tôi tạo một lối đi hình trụ tròn nhỉ? Lần này khoảng cách là khá xa vì chúng tôi phải băng qua biển cát trước mặt, nhưng tôi vẫn có thể làm được.
Mặc dù nếu phải lựa chọn thì tôi vẫn muốn đánh bại bọn chúng hơn. Ngoài ra, có khả năng chúng sẽ phục kích chúng tôi theo hướng phía trước. Khi đó chúng tôi sẽ gặp bất lợi khi phải chiến đấu trong không gian hẹp.
Tổng kết lại thì đặc điểm của đám bò cạp là đơ ra khi bị đổ nước lên, bụng mềm, thích trốn dưới cát và biết bắn kim độc.
Hmm, tôi nên làm gì đây?
「Em sẽ đi một mình」
Tôi chia sẻ với mọi người thành quả suy nghĩ nãy giờ của mình.
「Yuna-san!」
「Yuna-chan!」
「Điều đó quá liều lĩnh!」
Lời nói của tôi khiến tất cả mọi người phản đối. Tuy nhiên,
「Em có thể xây một cây cầu nhưng sẽ rất rắc rối nếu bị tấn công trong lúc đang thi công」
「Nhưng một mình đối mặt với bọn chúng quá nguy hiểm, ít nhất thì tụi anh vẫn có thể giúp em」
「U~n, bọn chúng không phải là không thể bị đánh bại」
「Không sao đâu, em sẽ hạ gục chúng nhanh chóng thôi」
Mặc dù nói thế nhưng tôi vẫn cảm nhận được sự quan tâm của mọi người.
Jade-san và mọi người trong nhóm của anh ấy thật sự lo lắng cho tôi. Tuy nhiên, tình hình hiện tại là quá nguy hiểm để mọi người cùng nhau tiến vào bãi phục kích của lũ bò cạp.
Tôi có bộ đồ gấu vô địch nên không sao, nhưng tôi không chắc mình có thể xoay sở đê bảo vệ tất cả mọi người. Nếu có ai đó chết trước mặt tôi thì tôi sẽ bị ám ảnh mất.
「Haa… nói thì dễ lắm, em đã có kế hoạch chưa?」
「Có một cách mà em muốn thử, nếu nó không hiệu quả thì em sẽ tìm cách khác, anh cứ yên tâm」
Tôi vẫn có thể xây cầu mà~
「Yuna-san, xin hãy cẩn thận」
Karina lo lắng nhìn tôi.
「Không sao đâu, chị sẽ quay lại ngay khi đánh bại bọn chúng」ᕦʕ •ᴥ•ʔᕤ
Khi tôi đặt chân lên mặt cát, con bò cạp cũng ngay lập tức di chuyển. Với cảm quan gấu của mình, tôi có thể phát hiện ra nó đang hành động một cách âm thầm như một sát thủ rình mồi.
Tôi lấy ra một con dao sắt rẻ tiền mà tôi đã mua lúc trước và đổ ma lực vào trong. Sau đó, tôi ném con dao vào chỗ con quái vật đang lẩn trốn. Nó liền trồi lên khỏi mặt cát với một con dáo cắm thẳng vào đầu. Có vẻ như một con dao là chưa đủ đến tiễn nó đi ngắm gà, vậy nên tôi bồi thêm một phát nữa vào thẳng mặt nó.
Con bò cạp dính đòn lăn đùng ra chết. ᕦʕ •ᴥ•ʔᕤ
「Yuna-chan, em vẫn tìm thấy quái vật dù không có Gấu Yuru-chan sao?」
「Bởi vì trái tim của bọn em được kết nối với nhau đấy ạ」
Khi tôi nói thế, cả Gấu Yuru và Gấu Kyuu đều đồng thanh đáp lại.
「Ku~un」
「Tất nhiên là cả Gấu Kyuu nữa」
Quay về với thực tại, hóa ra một con dao rẻ tiền cũng có thể xuyên qua lớp vỏ cứng của bò cạp nếu tôi đổ ma thuật vào chúng.
Nước? Bụng? Điểm yếu? Mấy cái đó không quan trọng. Chỉ cần tôi đánh bại bọn chúng là được đúng không?
Nói vậy thôi chứ lúc tôi rút con dao ra khỏi người con bò cạp thì nó cũng rách toác luôn rồi. Đúng là hàng dùng một lần, nhưng có vẫn hơn không.
Tôi nghĩ rằng mình có thể săn chúng bằng ma thuật nhưng hậu quả để lại có thể sẽ rất rắc rối. Ma thuật gấu có thể sẽ đánh động những con bò cạp khác, và nếu chúng đồng loạt kéo đến thì nó sẽ trở thành một trận hỗn chiến.
Nếu điều đó xảy ra thì Karina rất lo lắng. Hơn nữa, có khả năng cao là Jade-san và những người khác sẽ tham chiến để giúp tôi. Chà, điều đó sẽ gây thêm nhiều hỗn loạn hơn nữa.
Vậy nên lần này tôi sẽ kiên nhẫn xử đẹp từng con bằng cách ném dao. Dù sao tôi cũng cần tiết kiệm ma lực để ngăn chặn những cây kim độc bằng tường đất khi cần thiết.
「Jade-san, chúng ta có cần thu thập nguyên liệu từ lũ này không?」
「Có đấy. Phần vỏ cứng có thể dùng làm áo giáp và thịt của nó có thể ăn được」
Ồ, vậy là nó ăn được hở?
Lúc trước tôi đã từng xem video người ta ăn bò cạp rồi. Họ nói nó có vị giống tôm, mặc dù một người nhật như tôi có thể sẽ không hợp với thứ này nhưng tôi nghĩ mình nên thu thập chúng. Bởi vì chúng trông có vẻ rất ngon.
Tiếp tục tiến lên phía trước, vừa đi tôi vừa ném dao tẩm ma thuật vào mấy con bò cạp đang ẩn nấp. Tôi đã mua tận 100 con dao giá rẻ nên vấn đề về đạn dược không phải là thứ cần lo lắng.
Tôi lấy từng con dao ra. Đổ ma lực vào. Ném vào mặt lũ bò cạp bằng cảm quan gấu. Rồi cứ thế lặp lại bước 1.
Mỗi con thường tốn của tôi 2-3 con dao. Chỉ cần cẩn thận với chiếc đuôi của chúng thì chuyến đi săn sẽ trở nên nhàn nhã.
Thỉnh thoảng chúng sẽ bắn kim độc về phía tôi nhưng bởi vì cảm quan gấu không có điểm mù vậy nên tôi dễ dàng chặn đứng mọi đòn tấn công bằng tường đất.
Mọi chuyện tiến triển một cách suôn sẻ ngoại trừ việc toàn bộ kho dao của tôi biến mất trên đường đi. Có vẻ tôi đã sử dụng hơi nhiều hơn dự tính.
Maa~ vì không còn cách nào khác nên tôi mang con dao Mythril của mình ra và ném nó đi cùng với sức mạnh ma thuật.
Con bò cạp mục tiêu liệm ngay trong một đòn duy nhất.
Ồ, được tăng dmg kìa. Đúng như mong đợi từ con dao Mythril được rèn bởi người lùn, cảm ơn nhé Garzar-san. Lưỡi dao thậm chí vẫn hoàn hảo không một vết xước sau khi rút ra khỏi đầu con bò cạp.
Mặc dù tôi phải đến nhặt nó lên sau mỗi lần ném, nhưng hiệu quả nó mang lại vượt xa mấy con dao rẻ tiền.
Biết thế tôi đã dùng nó ngay từ đầu rồi.
Dù sao thì lũ bò cạp đã hoàn toàn được dọn dẹp. Karina có thể đi qua chỗ này một cách an toàn rồi.
Tôi quay trở lại chỗ Jade-san và nhóm của anh ấy trong lúc thu lượm xác của từng con bò cạp bỏ vào Hộp Gấu.
「Em về rồi nè~!」
Khi tôi vừa về tới thì cả Touya và Gấu Yuru đồng loạt lao về phía tôi.
Eh!? Có chuyện gì vậy?
「Coi chừng!」
Tôi bước sang một bên để né Touya, người đang cố tóm lấy tôi.
Ổng bị cái gì nữa vậy?
Câu hỏi của tôi ngay lập tức được trả lời khi một con bò cạp bất ngờ rơi từ trên trần xuống. Phản ứng của tôi bị trì hoãn bởi sự ngạc nhiên. Song, Gấu Yuru đã tiến tới tát bay con bò cạp và dùng chân dẫm lên đuôi nó.
「Gấu Yuru!」
Tôi nhanh chóng nắm bắt tình hình và cắt đuôi con bò cạp, đồng thời tiễn nó lên bảng bằng một cú đâm chính xác vào đầu.
Trong khi toát mồ hôi lạnh, tôi kiểm tra xem con bò cạp đã thật sự chết chưa rồi rút dao ra.
Mặc dù đã tự dặn mình phải cẩn thận hơn nhưng quả vừa rồi thật sự là hú vía.
Nhìn sang Touya, tôi thấy ổng đang nằm úp mặt xuống cát.
「…Touya, ổn không?」
「Anh ổn」
Khi tôi lo lắng gọi ổng thì Touya đứng dậy với gương mặt đầy cát.
「Ừm, cảm ơn nhé」
Nếu Touya không cảnh báo thì có lẽ tôi đã bị con bò cạp tấn công rồi. Mặc dù Gấu Yuru quay sang nhìn tôi với vẻ mặt như muốn nói「Không phải đâu, em mới là người bảo vệ chị cơ mà」
Mặt của bé nó trông đáng yêu hết sức.
「Cảm ơn em nha~ Gấu Yuru」
Tôi xoa đầu Gấu Yuru để cảm ơn em ấy.
Nếu chỉ vuốt ve Gấu Yuru thôi thì Gấu Kyuu sẽ dỗi, vậy nên tôi cũng xoa đầu Gấu Kyuu nữa.
「Cảm ơn Gấu Kyuu vì đã bảo vệ Karina nha~」
「Yuna-chan~! em có sao không!?」
Mel chạy tới và ôm chầm lấy tôi.
「Không sao ạ, Touya đã cảnh báo em kịp lúc」
「Ông quan sát tốt đấy Touya」
「Chà, trong lúc tui đang mãi ngó con dao Mythril của Yuna thì tình cờ nghe được tiếng động phát ra từ phía trần hang. Lúc ngó lên thì thấy thứ đó sắp rớt xuống rồi. Cơ mà điều đó không có nghĩa là tui thòm thèm con dao của con bé đâu nhá」
Ra là vậy đấy hả?
Nhưng không thể phủ nhận là ổng đã cứu tôi.
「Nhân tiện thì lần này anh mày chạy nhanh hơn con gấu nhá」
Trong lúc Touya hân hoan ăn mừng thì Gấu Yuru tức giận kêu lên phản đối.
Ừ thì, nó là sự thật. Nhưng tại sao ổng lại muốn hơn thua với một bé gấu cơ chứ?
Cảm giác biết ơn mà tôi có ban nãy đã tan biến trong phút chốc.
Nếu không phải vì phát ngôn mất não của ổng thì ấn tượng tốt của tôi đã được nâng lên một chút rồi.
「…Yuna, con dao đó có phải là…」
Không chỉ Touya, cả Senia-san cũng có vẻ hứng thú với con dao Mythril của tôi nên chị ấy quyết định lên tiếng.
「Em đã quyết định rèn một con dao Mythril sau khi chứng kiến kỹ năng của Senia-san đó~」
Nghe tôi nói thế, má của Senia-san trở nên ửng hồng và trông chị ấy có vẻ rất hạnh phúc.
Phong cách chiến đấu của Senia-san là sử dụng song đao.
Nhìn kiểu gì đi nữa cũng rất ngầu.
Mặc dù mục tiêu ban đầu của tôi chỉ là tìm cho Fina một con dao Mythril để phân tách nhưng vì lượng Mythril nhận được nhiều hơn dự tính nên tôi quyết định làm cho mình một con dao để chiến đấu dựa trên vũ khí của Senia-san.
「Chị có thể mượn nó một chút được không?」
Tôi gật đầu và đưa con dao Mythril của mình cho Senia-san.
Chị ấy kiểm tra nó một cách cẩn thận từ lưỡi đến chuôi.
「Tuyệt đẹp. Chị ít khi nào thấy một con dao đẹp đẽ đến vậy」
「Garzar-san ở Thủ đô Hoàng gia đã rèn nó cho em đấy ạ」
「Garzar…」
Khi nghe tôi nhắc đến Garzar-san, chị ấy lại săm soi con dao một lần nữa như muốn tìm một thứ gì đó.
「…Đây rồi」
「Có chuyện gì vậy ạ?」
Senia-san chỉ vào phần gốc của lưỡi dao bằng ngón tay nhỏ nhắn của mình.
Có một vài thứ được khắc ở đó.
「Những vũ khí do Garzar-san đích thân rèn ra thường được khắc một vài ký tự, nó thể hiện sự hài lòng và tâm huyết của ông ấy. U~ Chị ghen tị rồi đó」
Thật hở? Garzar-san không hề nói với tôi tý gì về chuyện đó. Lẽ ra ông ấy nên cho tôi biết chứ.
「Thậm chí trên này còn có một dấu ấn hình mặt gấu nữa nè」
「Garzar-san đã khắc nó cho em vì ông ấy rảnh đấy ạ」
「Không thể nào」
Tôi không rõ là mình đã để quên nó ở chỗ Garzar-san bao lâu cho tới khi nhớ sực ra và chạy đến lấy nó về nữa. Tôi khá chắc ông ấy khắc mấy thứ đó lên con dao bởi vì ổng có quá nhiều thời gian rảnh mà thôi.
「Chết tiệt, sau vụ này tui chắc chắn sẽ đặt hàng một thanh kiếm Mythril ở Thủ đô」
Touya, đừng có tự nhiên dựng death flag như thế.
Dù sao thì lũ bò cạp đã được dọn dẹp rồi nên chúng tôi lại tiếp tục lên đường.
Theo như Karina thì chúng tôi đã đến gần lắm rồi.
ᕦʕ •ᴥ•ʔᕤᕦʕ •ᴥ•ʔᕤᕦʕ •ᴥ•ʔᕤ
Lời tác giả:
Sau vụ này, 100 con dao sẽ không bao giờ được nhắc tới nữa LOL
Chap sau họ sẽ tìm được tấm pha lê.