「Quý cô gấu vẫn mặc mỗi bộ đồ đó nhỉ? Bộ không thấy nóng hả?」
Touya nhìn bộ dạng của tôi và hỏi.
Chà, đó có lẽ cũng là suy nghĩ chung của mọi người khi nhìn thấy tôi.
Bộ đồ gấu xù bông chẳng ăn nhập tý nào ở xứ sa mạc nóng bỏng này cả.
「Trông có vẻ nóng lắm luôn」
Senia-san tiến tới sờ vào tôi.
「Nhưng lại rất mềm mại nhỉ~?」
Punipuni. (nhéo nhéo)
Đừng có phát ra mấy âm thanh dễ nghe hiểu lầm như vậy, Senia-san.
Tôi không nhớ điều này đã xảy ra bao nhiêu lần nhưng tôi chỉ có một câu trả lời duy nhất mà thôi.
「Nó được làm từ chất liệu đặc biệt nên em ổn」
「Tiểu thư thật sự phải làm đến mức đó chỉ để mặc bộ đồ kỳ lạ này ra đường thôi hả? Em đúng là kỳ lạ thật đấy」
Lạy chúa, không phải là tôi cố tình may bộ đồ này bởi vì tôi thích nó, thần linh mới là người làm điều đó. Mặc dù tôi cũng thích gấu nhưng mà đây là lỗi của thần linh, không phải lỗi của tôi, thím hiểu hông?
「Nhắc mới nhớ, Yuna-chan có gặp Jade và Mel ở lễ hội trường nhỉ?」
「Vâng, lúc đó em cũng bất ngờ lắm」
Chúng tôi gặp nhau trong buổi hướng dẫn cách phân tách quái vật của học sinh.
「Chị cũng ngạc nhiên lắm đó~ chị cũng ấn tượng với kỹ năng của cô bé thường đi cùng Yuna-chan nữa. Có thật là em không biết phân tách không thế?」
「Em thật sự không biết, dù sao em cũng chỉ là một mạo hiểm giả mới vào nghề mà thôi. Về phần Fina thì bố em ấy làm việc ở Guild mạo hiểm, em ấy cũng tiếp xúc với công việc đó từ nhỏ nên tất nhiên là có kỹ năng tốt rồi」
Tôi nhấn mạnh vào việc tôi vẫn là ma mới và quảng cáo một chút về Fina.
「Ồ, vậy ra Yuna-chan vẫn là ma mới~」
「Ye, một ma mới với thành tích tiễn cả Vua Goblin lẫn Black Viper đi ngắm gà」
「Nếu không kể đến mấy tin đồn thì chẳng phải chính chúng ta đã chứng kiến tiểu thư đây một mình tiêu diệt con golem mà nhóm Barbord (Baka Ranger) cũng phải bó tay chịu thua còn gì」
À, đúng là vậy nhỉ? Mặc dù mọi chuyện chỉ mới xảy ra gần đây thôi nhưng tôi lại có cảm giác thật hoài niệm.
Nghe nói là sau vụ đó thì đám golem cũng không còn xuất hiện ở hầm mỏ nữa.
「Nhưng mà nè, Yuna-chan, em thật sự ổn khi để tụi chị nhận hết công lao hở?」
Sau khi trở lại thủ đô hoàng gia thì cả nhóm Barbold lẫn nhóm của Jade-san đều chân thành cảm ơn và đãi tôi đồ ăn.
Barbold (Baka Red) nói với mọi người rằng họ đã chiến đấu hết sức mình để bảo vệ khu mỏ.
Dù sao thì điều đó cũng là sự thật nên Jade-san đã không nói gì thêm.
「Em không phiền đâu」
Đối với tôi, một người không thích ồn ào thì điều đó ngược lại đã giúp ích cho tôi rất nhiều.
「Nhưng chị vẫn báo cáo với Guild mạo hiểm rằng Yuna-chan mới là người dọn dẹp bọn golem」
「Em cũng biết điều đó rồi」
Tôi có được tất cả những thông tin cần thiết từ Sanya-san.
「Phư, chị cứ nghĩ Yuna-chan là người đã dạy cho cô bé đó cách phân tách quái vật nhưng em lại cố tình giấu nghề chứ~」
「Em thật sự không thể làm điều đó, vì thế nên em thường để công đoạn đó lại cho Guild và Fina」
「Nếu không tự mình làm thì vĩnh viễn sẽ không học được gì đâu, em biết không~?」
Tôi biết điều đó.
Nhưng không thể tức là không thể, chỉ vậy thôi.
「Đó là lý do mà chị luôn nhường hết việc đó cho Touya đấy~」
「Nếu muốn giỏi việc thì cần phải làm thật nhiều mà~」
「Không phải, hai má chỉ lười biếng và để thằng con phải làm hết công việc mà thôi! Đừng có mà lý sự!」
Những lời của Touya khiến cho mọi người cười phá lên.
Sau đó Jade-san, người nãy giờ bận nói chuyện với các thương nhân, tiến đến gọi Mel-san và những người khác.
「Anh nghĩ là vẫn ổn nhưng mấy đứa đừng có quên thay ma thạch đấy」
「Á chết, suýt nữa tớ quên mất~!」
「Tui cũng quên mất vụ đó luôn」
「Là do hai bà mãi ôm gấu đấy, tui thì xong rồi」
Thay cái gì cơ?
Mel và Senia bắt đầu cởi bỏ mũ trùm từ chiếc áo choàng đang che kín cơ thể của mình ra.
「Úi, nóng quá đi」
「Nhanh thay nó thôi~」
Cả hai lấy một viên ma thạch màu xanh ra để thay thế vào viên ma thạch ở bên trong mũ trùm. Ngay khi làm xong, họ lập tức kéo mũ xuống và trở lại trạng thái kín mít.
Đổi ma thạch hở?
「Ồ, tuyệt quá đi~!」
「… các chị vừa làm gì thế?」
「Tụi chị đổi ma thạch?」
「….?」
Xin lỗi, cái đó thì em nhìn là biết rồi.
Thứ mà em muốn biết là lý do cơ.
「Yuna-chan không biết sao?」
Vâng, tôi không biết.
Tôi còn chẳng hiểu họ đang nói gì nên gật đầu đáp lại.
「Ừm thì, đây là một chiếc áo choàng kháng nhiệt, nó dùng thủy ma thạch để giảm thân nhiệt của người mặc giúp chống lại cái nóng trên sa mạc」
Mel-san giải thích chi tiết đồng thời lật mặt trong của chiếc áo choàng lên cho tôi xem.
Trên lớp vải là một đường chỉ màu xanh chạy dọc theo thân áo, nó dường như được kết nối trực tiếp với viên ma thạch trên mũ trùm.
Theo những gì Mel nói thì chiếc áo choàng được may từ vật liệu giữ nhiệt. Bằng cách đính vào một viên thủy ma thạch và dệt một sợi ma thuật chạy dọc thân áo thì ma lực nước sẽ theo đó tuần hoàn làm mát toàn bộ cơ thể.
Tóm lại thì nó là một cái hệ thống làm mát bằng nước được tạo ra bằng ma thuật.
Tôi không ngờ một thứ quen thuộc với mình ở thế giới trước lại đột nhiên xuất hiện một cách phi khoa học thế này, quả không hổ danh là dị giới.
Tôi chỉ thắc mắc vì sao người ta lại không dùng băng ma thạch.
Chẳng phải như thế sẽ mát hơn sao?
「Nếu làm thế thì em sẽ hóa thành người tuyết luôn đó~」
「Chết cóng ở giữa sa mạc không phải là ý hay đâu, với lại tác dụng của nó cũng sẽ bị suy giảm nhanh chóng nên người ta cũng chẳng thể dùng nó để bảo quản lương thực」
Vậy ra băng ma thạch hoàn toàn vô dụng ở chỗ này. Nó cũng giống với việc quên đóng cửa tủ lạnh nhỉ?
Maa~ dù sao thì tôi đã có được một ý tưởng tốt từ vụ này.
Khi trở về Crimonia, tôi sẽ thử đính những viên ma thạch vào đồng phục Gấu-san mà bọn trẻ đang mặc ở cửa hàng.
Rõ ràng đồng phục đó không hề phù hợp với thời tiết kiểu này chút nào. Nhưng bọn nhỏ lại thích chúng tới mức không chịu cởi ra.
Bởi vì thế cho nên tôi đã nghĩ tới việc lắp một cái điều hòa ở cửa hàng bằng cách sử dụng băng và phong ma thạch. Nhưng giờ tôi đã có thêm một cách nữa, đó là đính những viên thủy ma thạch lên bộ đồng phục và khâu thêm những đường chỉ ma thuật lên đó.
Sẽ thật khủng khiếp nếu bọn trẻ gục ngã vì say nắng, khi về Crimonia tôi phải nói chuyện này với Tirumina-san và Mylene-san ngay mới được.
「Thông thường thì đây là một trong những thứ thiết yếu nếu em muốn di chuyển trên sa mạc」
Mel-san nhìn lại tôi từ đầu tới đuôi một lần nữa. Tôi là gấu, có vấn đề gì sao?
Dù sao thì đây là lần đầu tôi được nghe nói về vụ này, vì sao nhóm của Blitz lại không đề cập đến nó nhỉ?
Do đây là thường thức hay bởi vì tôi nói rằng bộ đồ gấu không nóng nên họ mặc định rằng bộ đồ gấu của tôi cũng đính thủy ma thạch luôn?
「Hmm, dù sao thì em cũng phải đi đây」
「Yuna-chan, em định đi ngay sao?」
「Trông vậy thôi nhưng em đang rất vội đó」
Tuy trước mắt thì tình trạng của thành phố bên kia chưa rơi vào trường hợp nguy cấp, nhưng dù sao nhà vua cũng đã dặn tôi phải đến đó nhanh nhất có thể nên tôi phải đi thôi. Gấu Yuru và Gấu Kyuu đã giúp tôi tiết kiệm được rất nhiều thời gian, nhưng bởi vì bị lạc một lần rồi nên tôi không dám chủ quan nữa đâu.
Lỡ như có chuyện gì khiến tôi đến muộn thì rất nhiều người sẽ gặp rắc rối.
Tôi leo lên lưng Gấu Kyuu.
「Yuna-chan nè, sau khi vận chuyển món đồ đến nơi thì em sẽ có thời gian rảnh đúng không~?」
「Vâng, em định sẽ ở lại một thời gian để tham quan thành phố」
Vẫn còn rất nhiều thời gian trước khi chuyến đi biển diễn ra.
Nhưng tốt nhất tôi nên gọi cho Fina để kiểm tra ngay khi đến được thành phố. Dù sao thì tôi cũng có thể thiết lập cổng gấu và ngay lập tức quay trở về mà.
「Vậy thì lần sau cùng bọn chị đi ăn nha~」
「Tụi này sẽ đãi em một bữa để cảm ơn」
「Được thôi ạ」
Tôi đã hứa sẽ đi ăn cùng với mọi người. Tuy không biết thức ăn ở đó ra sao nhưng tôi cảm thấy yên tâm khi biết lũ giun sẽ không có mặt trong thực đơn. Ở thế giới này có rất nhiều loại thức ăn mà tôi chưa biết đến, thế nên tôi phải cẩn thận với chúng.
「Tới lúc đó phải đãi em món gì ngon ngon đấy nhé~」
Sau khi chia tay với Mel-san và những người khác, tôi giao mọi việc còn lại cho Gấu Kyuu.
Nhờ những cột trụ dẫn đường, chúng tôi có thể chạy xuyên qua sa mạc mà không sợ bị lạc. Thỉnh thoảng tôi lại chạy ngang qua một nhóm thương nhân và mạo hiểm giả.
Trải qua một đêm nữa trên sa mạc, sáng hôm sau, chúng tôi đã nhìn thấy được thành phố.
Từ đỉnh đồi cát nhìn xuống, thành phố ấy hiện ra như một ốc đảo được vây quanh bởi những bức tường. Những kiến trúc kỳ lạ cùng với cây cối cứ thể đan xen với nhau tạo nên một cảnh tượng lạ lẫm nhưng lại vô cùng cuốn hút. Ở trung tâm của tất cả mọi thứ là một hồ nước lớn, nhưng so với kích cỡ của nó thì mực nước trong hồ lại khá nông.
Có phải bởi vì viên ma thạch bị vỡ mà nhà vua nói tới không nhỉ?
Chà, bên cạnh đó thì có một thứ thu hút ánh mắt tôi từ tận chỗ này.
「Đó là một kim tự tháp có phải không?」
Tôi không chắc chắn vì vẫn còn ở quá xa, nhưng thứ sừng sững ở đó trông giống hệt như cái kim tự tháp mà tôi từng thấy trên tv.
Tôi không ngờ là mình có thể trông thấy một cái kim tự tháp ở dị giới đó. Ở thế giới cũ thì tôi còn chẳng mơ tới việc lếch xác ra sa mạc nữa là đi ngắm kim tự tháp. Thế nên hiện giờ tôi có đôi chút phấn khích.
Sau khi giao viên ma thạch của Kraken xong thì tôi có thể đi ngắm kim tự tháp được không nhỉ?
Không biết người ta có cho một con gấu vào bên trong không?
Mà ở trong đó không có xác ướp đấy chứ?
ʕ ˵ ̿–ᴥ ̿– ˵ ʔ
Tôi cưỡi Gấu Yuru chạy thật nhanh về phía thành phố trong khi nghĩ cách để được cho phép vào bên trong tường thành.
Họ chắc chắn sẽ ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi cưỡi Gấu Yuru. Nhưng nếu tôi đi bộ thì biết trả lời thế nào với câu hỏi “làm sao cô đến được đây?”
Trong trường hợp đó, tôi quyết định chọn cưỡi Gấu Yuru xông đến. Dù sẽ dọa họ đôi chút nhưng điều đó sẽ tiện hơn cho việc giải thích.
Mặc dù đến tận cổng mới đưa ra quyết định thì có hơi muộn rồi.
Đúng như tôi nghĩ, mấy anh lính gác đều ngạc nhiên khi nhìn thấy Gấu Yuru.
「What the gấu!?」
「Gấu thật hả!? Này, cô bé, em ở đâu ra vậy?」
Cả hai đều lùi lại một bước.
Đây chính xác là phản ứng của người bình thường khi lần đầu gặp gấu đấy. Mel-san với Sania-san nên xem xét mà học hỏi đi nha.
Nói chứ Gấu Yuru hiền lắm, không cần phải lo lắng đâu~
「Đây là gấu của tôi. Nếu mọi người không làm gì em ấy thì sẽ ổn thôi」
「Thật sao?」
「Bởi vì bé gấu này là một linh thú nên tôi có thể thu hồi em ấy trở lại」
Để trấn an anh lính, tôi trèo khỏi Gấu Yuru rồi thu hồi em ấy trở về găng tay gấu.
「Chà, đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy một chú gấu đấy」
「Anh thì từng nhìn thấy gấu trước đây rồi, nhưng linh thú dạng gấu thì chưa bao giờ」
Tuy vẫn còn ngạc nhiên nhưng có vẻ như họ đã bình tĩnh lại rồi. Nhân lúc này tôi có thể xin vào thành phố được không?
「Ừm, em có thể vào bên trong được không ạ?」
「Ồ, tất nhiên rồi」
Tôi nhanh chóng được cho phép, kèm với lời dặn dò đừng để gấu chạy hoang trong thị trấn.
Maa~ giờ vào được thành phố rồi tôi có nên tìm một nhà trọ trước không nhỉ? Hay là tôi nên đến gặp lãnh chúa Barima-san?
Dù sao đây cũng là một thành phố lớn nên tôi không nghĩ họ gặp vấn đề về nhà trọ như thị trấn trước sa mạc, nhưng hỏi thăm trước cũng chẳng mất gì đúng không?
「Ano, cho em hỏi, muốn tìm nhà trọ thì đi hướng nào ạ?」
Tôi hỏi hai anh lính canh vẫn còn đang sững sờ.
「A, quán trọ hả? Ở thành phố này có vài cái nhưng để dễ tìm nhất thì em cứ đi dọc đường chính này là được, nó là tòa nhà lớn nhất đấy」
Sẵn tiện tôi cũng hỏi luôn địa chỉ dinh thự của lãnh chúa và Guild mạo hiểm.
Dinh thự của lãnh chúa ở gần hồ nước trung tâm thành phố, còn Guild mạo hiểm thì nằm trên cùng một con phố với nhà trọ mà mây ảnh giới thiệu luôn.
Chà~ nhiêu đó chắc là đủ thông tin rồi ha.
「Anh không biết vì sao một đứa trẻ như em lại đến đây, nhưng mà hiện tại thành phố đang gặp vấn đề nên anh khuyên em nên rời đi sớm」
Bằng cách nói giảm nói tránh, anh ấy đang ngụ ý rằng việc viên ma thạch của thành phố bị vỡ đã gây ra nhiều vấn đề.
「Vâng, em biết rồi ạ」
「Ừm, chỉ vậy thôi… t-thật ra còn một chuyện nữa, anh có thể hỏi em thêm một điều nữa được không?」
「Chuyện gì vậy ạ?」
「Bộ đồ đó là thế nào vậy?」
「Là bộ đồ gấu đấy ạ」
Dù sao cũng chẳng còn câu trả lời nào khác.
Sau khi trả lời xong thì tôi cũng vào trong thành phố luôn.