Chao xìn, tôi là Shin.
Khi vừa tròn 15 tuổi, ông bô đá tôi ra khỏi nhà và tôi quyết định sẽ trở thành một mạo hiểm giả.
Nhóm của chúng tôi có tổng cộng 4 người.
Latte dùng cung rất giỏi vì bố cậu ta là thợ săn.
Brute là đứa trâu nhất đám, dùng rìu làm vũ khí.
Và bống hồng duy nhất của team, Horun.
Cả đám là bạn thân từ nhỏ và đều xuất thân từ ngôi làng bên cạnh Crimonia.
Hôm nay, chúng tôi sẽ đi đến thị trấn để đăng ký mạo hiểm giả.
Nói thật thì tôi không muốn mang Horun vào nhóm, dù cho cậu ta có thể dùng được ma thuật.
Nhưng đám con trai chúng tôi không thể từ chối khi mà Horun cúi đầu năn nỉ chúng tôi để gia nhập nhóm. Trời ạ, đến cả bố mẹ của cậu ta còn chẳng thể cản nổi nữa cơ mà.
Vì là bậc nam nhi nên cả 3 đứa tụi tôi đã lập lời thề sẽ bảo vệ Horun, cô gái duy nhất trong nhóm, bằng mọi giá.
「Mọi chuyện chỉ có vậy thôi, mấy đứa đều rất giỏi nên sẽ chẳng có vấn đề gì đâu. Cố lên nhé」
Chúng tôi được nhân viên của Guild, Helen-san chỉ dẫn tận tình và sớm nhận được thẻ Guild cho mỗi đứa.
Giờ cả bọn đều là mạo hiểm giả rồi. Tôi có thể thấy đứa nào đứa nấy cũng phấn khích ra mặt khi nhìn vào thẻ Guild của tụi nó. Chà, tôi cũng thế nốt.
「À đúng rồi, mấy đứa cần chú ý chút nha~ Ở thị trấn này có một nữ mạo hiểm giả với trang phục có hơi kỳ lạ một chút」
「Trang phục kỳ quái?」
「… Trang phục có hơi kỳ lạ một chút thôi」
Ồ, chị ấy lặp lại kìa.
「Vậy bộ đồ kì lạ đó trông thế nào ạ?」
Horun cũng có thắc mắc giống tôi.
「Maa~ Cô ấy trông giống một chú gấu」
「「「「…..Hả?….」」」」
Không chỉ mỗi tôi, mà cả bọn đều có phải ứng tương tự.
Chị ấy vừa nói gấu á?
「Cô ấy trông giống như một chú gấu đáng yêu. Nếu lỡ gặp cô ấy trong thị trấn hay trong Guild thì nhớ đừng có cười hay làm mấy điều ngu xuẩn nha. Lỡ có chuyện chẳng may xảy ra thì Guild cũng không cứu nổi mấy đứa đâu」
「Vậy, người mặc đồ gấu đó nguy hiểm lắm ạ?」
「Fun~ ngày đầu tiên vào Guild, cô ấy đã gửi hơn 10 mạng vào bệnh xá, trong đó có vài gã rank C luôn đó, mạo hiểm giả dày dặn kinh nghiệm của Guild thậm chí còn chẳng đụng được vào móng tay cô ấy. Sau vụ đó, họ suýt bị đuổi cổ khỏi Guild luôn đó」
「Chị đang đùa đúng không?」Sao trông chị ta có vẻ vui thế?
「Chị đã cảnh báo mấy đứa rồi đó nha. Gọi cô ấy là Gấu là điều cấm kỵ trong Guild mạo hiểm. Mọi người cẩn thận đấy nhá」
Dù nghe hư cấu vãi nồi nhưng có lẽ tôi phải cân nhắc ghi nhớ điều đó phòng trường hợp xấu nhất có thể xảy ra.
「Maa~ nếu không ghẹo cô ấy thì mọi người sẽ ổn thôi, không cần phải lo lắng quá đâu」
Chúng tôi cảm ơn Helen-san rồi rời khỏi Guild mạo hiểm.
Chúng tôi đã hoàn thành việc đăng kí trong hôm nay nên cả bọn quyết định sẽ trở về nghỉ ngơi và thực hiện nhiệm vụ đầu tiên vào ngày mai.
「Êy, mấy chú nghĩ sao về câu chuyện vừa rồi?」-Latte
「Về con gấu hả?」-Brute
「Tao cũng không chắc, có lẽ tao không muốn gặp phải con gấu đó đâu. Cơ mà tao tò mò không biết nó trông thế nào nhỉ?」-Shin
「Các cậu có nghĩ người đó mặc đồ may từ lông gấu không?」-Horun
Vì có thể một mình xử lý cả chục mạo hiểm giả cùng một lúc nên hẳn là cô ta có một thân hình lực lưỡng nhỉ? Hơn nữa, để phát huy được sức mạnh như thế chiều cao của cô ta có lẽ cũng không thấp. Tôi đoán ít nhất cũng phải là 2 mét.
Theo giống như lời Horun nói, thì cô ấy còn mặc áo lông gấu nữa.
Hình ảnh cuối cùng hiện ra trong đầu tôi là một nữ chiến binh Babarian khổng lồ với cơ bắp cuồn cuộn và bộ da gấu quấn quanh người.
Lạy chúa, tôi không muốn gặp cô ta. Thậm chí còn không dám đến gần trong khoảng cách 50 dặm luôn ấy chứ.
Mặc dù vẫn còn là trẻ trâu nhưng tôi không có ngu đâu, dây dưa với người như thế thì chỉ có chết sớm.
Ngày hôm sau, chúng tôi kiếm được ít tiền từ các nhiệm vụ đơn giản.
Mấy ông bà bô trước khi đá tụi tôi khỏi nhà cũng thương tình chu cấp cho vài đồng lẻ, đủ để cả đám sống trong một tháng. Hiện tại chúng tôi may mắn thuê được một ngôi nhà nhỏ để 4 đứa cùng chung sống với nhau nên cả bọn vẫn còn dư được chút đỉnh.
Chúng tôi cần tự thân vận động trước khi số tiền đó bốc hơi hết nếu muốn tiếp tục làm mạo hiểm giả. Còn nếu không thì khi lếch xác về làng tụi tôi sẽ phải cày bục mặt ở ngoài ruộng để trả lại số tiền mà các ông bà bô đã đầu tư.
Trời ạ, tụi này sẽ kiếm được thật nhiều tiền để rồi gửi về gấp đôi số tiền đó cho mà xem. Cơ mà trước đó phải tìm cách để thuê chỗ ở lâu dài cái đã.
\ʕ •ᴥ•ʔ\ \ʕ •ᴥ•ʔ/ /ʕ •ᴥ•ʔ/
Làm mạo hiểm giả không có nghĩa là suốt ngày phải chém giết quái vật. Đối với tân binh tụi tôi thì thường nhiệm vụ chỉ là làm việc vặt mà thôi, những việc vặt đó là để chuẩn bị nền tảng cho các nhiệm vụ khó khăn hơn trong tương lai – theo những gì Helen-san nói.
Tụi tôi cũng được khuyên nên tăng chất lượng công việc lên một cách từ từ để tránh gặp phải nguy hiểm không cần thiết.
Dù sao thì phần thưởng từ những nhiệm vụ đó cũng đủ để trang trải cuộc sống cá nhân nên tụi tôi không có ý kiến gì hết.
Nhưng rồi ngày mà cả đám ngóng chờ cũng đã tới, chúng tôi nhận nhiệm vụ chinh phạt đầu tiên và cũng lần đầu tiên trong đời đi săn lũ sói.
Chúng tôi đã làm tốt. Cả đám hợp tác với nhau một cách ăn ý.
「Latte, tớ làm được rồi」
Horun đâm chết con sói khi nó vừa suýt soát thoát khỏi mũi tên của Latte.
「Cũng đám Brute làm nó bị thương nên nó mới chậm lại đấy」
「Chúng ta đã giết được con sói đầu tiên rồi, là thành tựu lớn đấy!」
Cả đám chúng tôi rất vui mừng vì giết được con quái vật đầu tiên trong cuộc đời làm mạo hiểm giả.
Dù đã từng cùng ông bà bô đi săn sói lúc còn ở làng rồi, nhưng cảm giác lần này lại hoàn toàn khác hẳn.
Đây là lần đầu tiên tôi tự tay chết giết một con sói với tư cách là mạo hiểm giả.
Đúng như Brute nói, đây là một thành tựu mà chúng tôi đạt được. Bước đầu tiên trên còn đường trở thành một mạo hiểm giả nổi tiếng trong tương lai?
Chà, có lẽ hơi nói quá, nhưng mục tiêu của mạo hiểm giả dù sao cũng là tiêu diệt quái vật để bảo vệ cho dân thường mà.
Khi đi báo cáo nhiệm vụ diệt sói cho Guild, chúng tôi còn được Helen-san khen ngợi nữa cơ.
「Làm tốt lắm, mấy đứa tiếp tục cố gắng nhé. Nhưng mà cũng đừng cố quá kẻo quá cố đó nha~」
「「「「Vâng!」」」」
Được tiền bối khen ngợi khiến chúng tôi cảm thấy sung sướng.
「Phải chi ma mới nào cũng thế này thì dễ thương thật nhở」- mạo hiểm giả A
「Đúng thế, tân binh thì phải tràn đầy nhựa sống thế này mới đúng chứ」- mạo hiểm giả B
Họ xoa đầu chúng tôi một cách thô bạo như một lời khen thưởng. Tuy điều đó làm đầu tóc cả bọn trông như ổ quạ, cơ mà vì đó là lời khen nên đành chịu thôi.
「Con gấu đó thì lại chả dễ thương như vẻ ngoài chút nào」- mạo hiểm giả C
「Zà, con gấu đó…」- mạo hiểm giả D
A, lại là câu chuyện về con gấu.
Nó khá là nổi tiếng trong Guild, cứ lâu lâu tôi là nghe người ta nhắc đến nó.
Có vẻ như biệt danh của nó có chút thay đổi so với ban đầu rồi.
「Đó có phải là một mạo hiểm giả mặc đồ gấu không ạ?」
Horun hỏi.
「Không chỉ có thế đâu, nó là một con gấu hung tợn」- mạo hiểm giả A
「Hung tợn và nguy hiểm, nó có thể nhai đầu mấy nhóc đấy」- mạo hiểm giả B
Cứ thế lần lượt từng người kể cho bọn tôi nghe những truyền thuyết đáng sợ về con gấu đó.
「Một mình nó hủy diệt cả một đàn Goblin, đến cả xác một con cũng không tìm thấy. Tao còn nghe kể người ta từng thấy nó kéo theo xác của hai con Hổ Sói máu me đầm đìa tới chỗ Guild」- mạo hiểm C
「Tao thì nghe nói lần đó con gấu đã xẻo từng miếng thịt trên người Goblin King cho đến khi nó tử ẹo」- mạo hiểm D
「Ủa, không phải nó đi tiêu diệt Goblin King cùng với Rurina-chan sao?」- mạo hiểm giả E
「Không, Rurina-san nói ẻm chỉ đứng ngó nó mần thịt cả đàn Goblin thôi chứ không làm được cái gì cả」- mạo hiểm giả G
Vì nghe quá hư cấu nên tôi đã phải hỏi lại Helen-san. Đáng sợ ở chỗ, chị ấy xác nhận vụ 2 con Hổ Sói với đàn Goblin là hoàn toàn có thật. Không chỉ vậy, con gấu còn xử gọn luôn cả một con quái vật khủng khiếp như Black Viper nữa.
Quả là một con gấu tàn bạo!
「Thế nên nếu còn yêu đời thì đừng có dại mà chọc cô ta biết chưa?」 - mạo hiểm giả A
Tôi nhận được một vài lời khuyên chân thành, tôi cầu trời cho mình đừng bao giờ chạm trán với thứ đó.
Tôi tự hỏi liệu bọn gấu trên đời đều dữ tợn thế sao.
\ʕ •ᴥ•ʔ\ \ʕ •ᴥ•ʔ/ /ʕ •ᴥ•ʔ/
Một thời gian sau, chúng tôi nhận được nhiệm vụ đến một ngôi làng để điều tra về đàn sói đang lảng vảng ở gần đó.
Trong lúc chúng tôi đang ở Guild họp lên kế hoạch để chia ra cắt chúng ra và giết từng con một thì cả bọn nhận ra là Horun đã biến đi đâu mất.
「Cậu ấy chạy đi đâu rồi?」
Khi chạy quanh tìm kiếm Horun, tôi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc ngồi bệt dưới sàn nhà.
「Horun! Cậu ổn chứ!?」
Cô ấy gượng dậy khi tôi hớt hải chạy tới.
「Tớ không sao, tớ chỉ vừa đụng trúng một con gấu thôi」
「Một con gấu á?」
Tôi vô tình hét lên vì nghĩ rằng Horun vừa đụng trúng một con gấu thật.
Nhưng hướng mà cậu ấy chỉ vào, là một cô gái nhỏ mặc đồ gấu.
Cái bộ dạng gì thế kia?
Mà khoan, lẽ nào đây là con gấu mà Helen-san và các tiền bối đã nói đến ư?
Horun và con gấu xin lỗi vì đã đụng trúng nhau. Có vẻ cô gấu cũng đã nhận ra ánh mắt của tôi.
「Nhìn gì?」
「Cô là con gấu trong lời đồn hả?」
Nghe tôi hỏi thế thì cô ấy trả lời 「Chắc vậy」
「Trời đất, mấy người trong Guild trêu tụi mình đúng không!?」
Cô gái này á?
Trông cô ấy còn nhỏ hơn cả Horun, cô gái nhỏ mặc đồ gấu này tự mình đánh bại Black Viper và Hổ Sói á?
Mọi người đang đùa với tụi tôi sao?
Con gấu có vẻ tức giận trước lời nói của tôi.
Tuy trông không đáng sợ lắm, nhưng mà con gấu đang giận thật.
Song, Horun lại xin lỗi cô ấy một lần nữa.
「Cho tụi chị xin lỗi nhé. Mọi người trong Guild đều nói là『Có một mạo hiểm giả đáng sợ ăn mặc như một con gấu trong thị trấn nên đừng có dại mà đến gần nó』. Chị chỉ rất bất ngờ thôi」
「Còn tớ thì ngạc nhiên khi mấy ổng nói rằng cô gái này có thể hủy diệt một đàn Goblin」
Ngoài ra còn có Hổ Sói, Goblin King và Black Viper.
Hơn nữa, mấy ổng còn nói rằng cô ta rất đáng sợ, tàn bạo và nguy hiểm.
Cái gì vậy trời?
Có gì tàn bạo ở một con gấu dễ thương?
Đáng sợ ở chỗ nào cơ?
「Vậy ra đây là con gấu trong lời đồn ha?」
Tôi vỗ *pompom* lên đầu con gấu như trêu đùa.
Tôi liếc nhìn sang mấy lão tiền bối đã lừa tụi tôi bấy lâu nay nhưng họ lại giật bắn vì một lý do gì đó.
Trời ạ, cả vụ đánh nhau với mạo hiểm giả cũng là xạo lz luôn đúng không?
Tôi đặt tay lên đầu con gấu trong khi nhớ tới chuyện đó, cả Latte và Brute cũng tiến đến đây rồi.
「Êy! Horun, Shin, tụi bây đang làm gì ở đó thế?」-Brute
「Mấy cậu thật là, bọn tớ đã đi khắp nơi tìm hai người đấy」-Latte
「Horun vừa đụng trúng con gấu này thôi, không có gì đâu」-Shin
「Gấu? Đây là con gấu trong lời đồn hả?」-Brute
「Là người mà Helen-san hay nhắc đến đúng không?」-Latte
「Cùng là con gấu mà các tiền bối hay đem ra dọa chúng ta đấy…」-Shin
「Chẳng phải mấy lão nói trông nó dữ dằn lắm sao?」-Latte
「Đừng có đùa nữa. Tao cứ nghĩ rằng cô ta là một con quái thú 6 múi cơ bắp cuồn cuộn bởi vì mấy lão đó nói trông cô ra như một con gấu chứ」-Brute
Tôi lại vỗ *pompom* vào đầu con gấu. [note45536]
Ngay lúc đó, trong Guild bỗng trở nên ồn ào, thậm chí có vài mạo hiểm giả ba chân bốn cẳng lao ra khỏi Guild cứ như bị ma đuổi.
Chuyện gì vậy?
Khi định vỗ đầu con gấu một lần nữa thì Helen-san bất ngờ xuất hiện.
「Yuna-chan! Chờ đã!」
「Guild sẽ chỉ đứng trung lập khi xảy ra tranh chấp giữa các mạo hiểm giả thôi đúng không ạ?」-Yuna
「Nhưng Guild cũng đã hứa sẽ bảo đảm Yuna-chan sẽ không vướng vào rắc rối trong Guild rồi nên làm ơn để chuyện này lại cho chị nha?」
「… Có chuyện gì đã xảy ra thế?」-Shin
「Bộ mấy đứa bị điếc hay gì mà không thèm nghe lời chị dặn vậy hả?」
「Ý chị là về chuyện gì cơ?」-Shin
「Khi thấy một mạo hiểm giả mặc đồ gấu ở Guild, không được trêu chọc cũng như tiếp cận cô ấy với ý đồ ngu ngốc, chị ấy đã dặn thế đó」-Latte
「À, ra là về con gấu này hả?」-Shin
Tôi vừa nói vừa vỗ *pompom* lên đầu con gấu một lần nữa.
「Này, dừng lại ngay! Nếu không muốn chết ở đây thì xin lỗi ngay lập tức rồi đi làm việc đi!」
Helen hất tay tôi ra rồi chỉ thẳng ra cửa.
「Vâng vâng, bọn em sẽ đi ngay. Latte, Brute, đi làm việc thôi nào」-Shin
「Byebye Gấu-san, cho mình xin lỗi nha」-Horun
Chúng tôi lên đường đến làng để thực hiện nhiệm vụ.
Tôi không có thời gian để lãng phí với con gấu dễ thương đó.
\ʕ •ᴥ•ʔ\ \ʕ •ᴥ•ʔ/ /ʕ •ᴥ•ʔ/
Chúng tôi đã đến được ngôi làng.
Cả bọn sau đó tìm gặp trưởng làng để lấy thêm thông tin.
Branda-san và Barad-san, hai tiền bối quen thuộc địa hình, sẽ là người dẫn chúng tôi đến chỗ lũ sói.
「Tụi chị sẽ lo phía bên đây. Bên kia thì nhờ mấy nhóc nhé」
Branda-san chỉ tay về hướng bên phải.
Nhóm của chị ấy chịu trách nhiệm tiêu diệt bọn sói ở gần làng trước khi bọn tôi đến, vì số lượng bọn sói quá nhiều nên họ đã gửi yêu cầu trợ giúp về Guild.
Nhiệm vụ của chúng tôi là hỗ trợ các tiền bối dọn dẹp hết lũ sói ở nơi này.
「Cẩn thận nhé」
Branda-san nhắc nhở trước khi tách nhóm.
Chúng tôi theo hướng mà Branda-san vẽ ra để dần tiếp cận lũ sói.
Sau một lúc, cuối cùng chúng tôi cũng tìm thấy một con. Tôi rút kiếm ra trong khi Brute đưa rìu lên còn Latte thì giương cung sẵn sàng.
Latte liếc nhìn tôi.
Khi thấy tôi ra hiệu, Latte bắn một mũi tên về phía con sói.
Mũi tên găm vào mạn sườn khiến nó kêu lên một tiếng đau đớn.
Tôi và Brute lao lên tung đòn kết liễu.
「Ngon!」
Chúng tôi có thể giải quyết nó một cách nhanh gọn, nhưng chỉ lấy ma thạch để làm bằng chứng thôi.
Nhiệm vụ vẫn tiếp tục nên bọn tôi không thể vừa đi vừa vác xác của nó theo được. Cả bọn sẽ quay trở lại để phân tách xác con sói sau khi nhiệm vụ kết thúc.
Chúng tôi tiến vào sâu hơn trong khu rừng và tìm thấy hai con sói đang ở cạnh nhau.
Với sự phối hợp của cả 4 đứa, chúng tôi không mất quá nhiều thời gian để tiêu diệt chúng.
「Vậy là được ba con」-Horun
「Mọi chuyện trông có vẻ suôn sẻ」-Latte
Khi đang moi ma thạch từ xác sói thì cả bọn đột nhiên nghe thấy tiếng hú.
「Shin!」 -Horun
「Hiểu rồi! Mọi người, hãy cảnh giác xung quanh!」-Shin
「N-Này, ở bên kia」
Latte nhỏ giọng.
Ở phía mà Latte chỉ vào là 6 con sói đang tiến đến. Không, vẫn còn nhiều hơn ở phía sau nữa, chỉ là mắt tôi không nhìn thấy mà thôi.
「…Shin」-Latte
「Chúng ta rút thôi」-Shin
Số lượng của chúng là áp đảo.
Chúng tôi không có cửa thắng.
Lúc trước thì tôi có thể nghĩ ra vài cách mạo hiểm để đánh lén khi chúng còn chưa để ý nhưng bây giờ thì không thể.
Tôi cũng có thể thấy Horun đang lo lắng nhìn tôi.
Chúng tôi phải lặng lẽ rời khỏi đây ngay.
*rắc
Đúng lúc ấy, có ai đó đã vô tình đạp lên một cành cây khiến nó phát ra tiếng động.
Lũ sói liền quay đầu về phía chúng tôi.
「Chạy!」-Shin
Cả bọn vắt chân lên cổ mà chạy.
Đàn sói đuổi theo ngay phía sau.
Đang cắm đầu cắm cổ chạy thì bụi cây trước mặt chúng tôi động đậy.
Chẳng lẽ cũng có sói ở phía trước sao!?
「Mấy nhóc!?」
Branda-san bước ra khỏi bụi cây.
「Sao chị lại ở đây?」-Shin
「Còn ở đó hỏi hang cái đ*o gì nữa vậy!? Cả đàn sói đuổi tới rồi kìa!!」-Latte
「Sói hả!?... Chạy mau lên!!」-Branda-san
Branda-san la lên rồi lao đi trước.
Chúng tôi cứ thế bỏ chạy cùng nhau.
「Sao chị đến đây vậy, Branda-san?」-Shin
「Chị đến để thông báo với mấy đứa là có Hổ Sói ở phía bên chị」-Branda
Hổ Sói?
Tôi từng nghe ông bà bô kể về chúng rồi nhưng tôi chưa từng nhìn thấy con nào trước đây.
Cơ mà cũng chẳng cần phải nhìn thấy để biết là chúng tôi hoàn toàn không có cửa khi đối đầu với chúng.
Bỗng một tiếng hú lớn lại vang lên ở phía sau.
Ngoái đầu nhìn lại, tôi nhìn thấy một thứ to lớn lao nhanh đến tụi tôi, thậm chí hất ngã cả những con sói đang truy đuổi.
Đó là Hổ Sói hả? Nó trông giống một con Sói khổng lồ với bộ lông vằn vệnh và một hàm răng đầy những chiếc răng sắc nhọn.
Hàm răng đó hiện giờ đang hướng tới chỗ chúng tôi.
Branda-san xoay người giương cung và bắn một loạt tên về phía sau, những mũi tên bay tới và bị đánh bật ra bởi bộ lông của con quái vật.
Con Hổ Sói chẳng khựng lại dù chỉ một giây, nó lách người vào một bụi rậm khiến chúng tôi mất dấu nó trong phút chốc.
「Shin! Nó chạy tới chỗ mày đó!!」-Brute
「Horun, mau chạy đi!」-Shin
Con Hổ Sói xuất hiện từ phía bên phải và lao vào chúng tôi.
Tôi giơ kiếm lên đỡ cho Horun thì bị nó hất sang một bên, sau đó nó lại biến mất vào bụi rậm. [note45537]
「Nó chạy đâu rồi!?」-Branda
「Branda-san! Cẩn thận!」-Latte
Khi con Hổ Sói xuất hiện trở lại, nó đã ở cạnh Branda-san.
Con Hổ Sói một lần nữa nhảy lên để vồ lấy con mồi.
Branda-san oằn mình sang một bên để né tránh móng vuốt sắc nhọn của nó.
「Mấy đứa chạy mau lên!」
Branda-san dừng lại và rút ra một loạt tên bắn về phía con quái vật.
「Nhưng!...」-Horun
「Chạy ngay! Đây là địa bàn của chị, chị có thể đánh lạc hướng nó!」-Branda
Chị ấy nói đúng.
Chúng tôi không thông thuộc địa hình rừng và cũng không đủ sức đối đầu với Hổ Sói.
Tất cả những gì chúng tôi có thể làm là chạy thật nhanh ra khỏi nơi này để không làm vướng chân Branda-san.
「Mọi người, chạy thôi」-Shin
「Shin?」-Horun
「Branda-san nói đúng, chúng ta không thông thuộc địa hình nên ngoài chạy ra chúng ta chẳng còn giúp được gì nữa đâu」-Shin
Chúng tôi tiếp tục cắm đầu chạy, bỏ Branda-san lại phía sau.
Con Hổ Sói đã chuyển mục tiêu sang Branda-san nhưng lũ sói vẫn đuổi theo ngay phía sau chúng tôi.
Dù cả bọn đã giết được thêm vài con trong lúc chạy nhưng số lượng của chúng dường như chẳng thay đổi.
Mặc cho sự thật đó, chúng tôi vẫn cắm đầu chạy về phía làng.
Đúng lúc đó, một con gấu lù lù xuất hiện.
「Gấu!」
Tôi giật mình rút kiếm ra.
Ở trong rừng còn có gấu nữa sao!?
「Thằng ngu! Banh mắt ra nhìn kỹ đi!」-Latte
「Gấu-san!?」-Horun
Một con gấu đen và một con gấu trắng xuất hiện trước mắt chúng tôi.
Trên lưng con gấu đen là cô gái mặc đồ gấu tôi gặp ở Guild mạo hiểm.
Cô ta chỉ tay về phía trước, ngay lập tức, hàng loạt mũi tên gió bắn ra, đục một lỗ giữa trán trên từng con sói đang đuổi theo chúng tôi.
「Trời đất, cái đ*o gì thế!?」-Shin
「Tuyệt quá!」-Horun
Cô ta một mình xử gọn cả một đàn sói, chỉ trong một khoảnh khắc.
Sau đó cô ấy tiếp tục cưỡi gấu đen tiến về phía trước trong khi để gấu trắng ở lại bảo vệ chúng tôi.
「Má ơi, sống rồi…」-Latte
「Cái đ*o gì vừa xảy ra thế?」-Brute
Không nghi ngờ gì nữa, chính cô gấu mà tôi đã gặp ở Guild mạo hiểm đã cứu chúng tôi.
Giờ thì tôi đã hiểu vì sao Helen-san và các tiền bối cảnh báo chúng tôi như thế.
『Cô gái mặc đồ gấu đó thật sự rất mạnh』
「Giờ làm gì đây?」-Latte ngồi phệt xuống đất và hỏi tôi.
Cả đám còn lại cũng dòm sang tôi.
Nói thật thì tôi cũng chả biết, chẳng lẽ giờ lại chạy tới chỗ Branda-san để trợ giúp à? Chúng tôi có làm gì có cửa với con Hổ Sói cơ chứ.
「Cô gấu đó sẽ không sao chứ?」-Horun
「Có lẽ là không sao đâu, bà cũng nhìn thấy rồi còn gì, nó xử cả bầy sói trong một nốt nhạc luôn đó」-Brute
「Tớ sẽ đến đó xem thử, các cậu về làng đi」-Shin
「Shin!?」-Horun
「…Bớt giỡn đi ông tướng, tụi này cũng đi luôn」-Latte
「Nguy hiểm lắm, tụi bây mang Horun về làng trước đi」-Shin
Trong khi cả đám đang tranh cãi thì con gấu trắng tiến về phía bọn tôi rồi lắc đầu.
「Gì?」-Brute
「Sao nó lại tới đây?」-Latte
『Kun-n』
Nhìn về hướng nó chỉ, tôi thấy bóng dáng của cô gấu ở phía xa.
「Mày muốn tụi tao qua đó hả?」-Shin
『Kun-n』
Thế là cả bọn đều quay lại chỗ Branda-san.
Ở đó, chị ấy đang nói chuyện với cô gấu trong khi xác con Hổ Sói nằm sõng soài trên nền đất với một mũi tên cắm vào mắt.
Chúng tôi đều nghĩ là Branda-san đã hạ được nó, nhưng chị ấy lại bảo rằng người đã xử đẹp con Hổ Sói là cô gái mặc đồ gấu cơ.
Chúng tôi đều bất ngờ trước những lời của Branda-san và nhận ra rằng Helen-san và các tiền bối đều nói sự thật.
Sau đó cả đám an toàn trở về làng.
Cô gái mặc đồ gấu đó tên là Yuna.
Và Yuna-san cũng chính là con Gấu trong truyền thuyết.
Hình như cô ấy đã từng cứu dân làng một lần trước đây rồi, thế nên chẳng có ai thắc mắc về vẻ ngoài của cô ấy cả.
Gấu đen và Gấu trắng thì đang bận chơi đùa cùng bọn trẻ trong làng.
Một cảnh tượng vi diệu.
Trước đây tôi có được dạy rằng gấu là sinh vật nguy hiểm, nhưng trông chúng chơi đùa vui vẻ với bọn trẻ như thế khiến tôi không biết mình có được dạy dỗ đúng cách không nữa.
Nhìn qua Yuna-san, cô ấy hiện giờ đang nói chuyện với Branda-san.
Bất ngờ thay, Yuna-san đã tặng con Hổ Sói lại cho làng.
Nếu chúng tôi có thể bán một con Hổ Sói thì cả đám chúng tôi có thể sống phè phởn cả tháng luôn đấy.
Cơ mà Yuna-san lại trao nó đi không chút do dự.
Lý do là, chứng minh Hổ Sói hông có đáng sợ để dỗ một đứa trẻ ngừng khóc.
…Không thể tin được.
Con Hổ Sói sau đó được phân tách bởi một cô bé đi cùng với Yuna-san.
Vụ này càng lúc càng ảo ma.
Một đứa nhóc tầm 10 tuổi chẳng biết bằng cách nào lại có thể lột da, xẻ thịt một con quái vật to lớn một cách nhanh chóng và dễ dàng đến thế.
Rốt cuộc mấy gái này là ai vậy? Tôi có bỏ qua đoạn nào của cuốn sách hướng dẫn mạo hiểm giả nhập môn không?
Trong lúc đang cảm thấy mông lung với thực tại thì tôi bỗng nhớ lại cái lúc tôi xoa đầu Yuna-san.
Một cảm giác ớn lạnh bỗng nhiên chạy dọc sống lưng tôi.
Nếu tất cả những gì Helen-san nói đều là sự thật thì tôi quả thực đã rất may mắn khi thoát chết trong gang tất.
Liệu tôi có thể chống lại một người đơn thân độc mã quét sạch cả một bầy sói và một con Hổ Sói hay không? Trời ạ, tôi… đúng là một thằng ngu.
Lấy hết can đảm của mình, tôi tiến đến để cảm ơn Yuna-san.
Ý định ban đầu của tôi là một mình đến gặp cô ấy để nhận lỗi, nhưng vì một lý do nào đó mà cả đám Horun cũng đi theo.
Trước tiên, tôi cảm ơn cô ấy vì đã cứu chúng tôi một mạng và xin lỗi vì những gì tôi đã làm ở Guild mạo hiểm.
Yuna-san đã rộng lượng tha thứ cho chúng tôi.
Sau đó tôi được yêu cầu kể cho Yuna-san những gì mình nghe được từ các bậc tiền bối.
Chà, xin lỗi các tiền bối, nhưng mà bọn em bắt buộc phải bán đứng mọi người để bảo toàn mạng sống thôi. Mong mọi người thông cảm.
Sau đó tôi kể cho Yuna-san nghe mọi thứ.
Yeah, tất tần tật mọi thứ luôn.
Yuna-san trông vô cùng giận dữ.
Gửi các tiền bối ở Guild, mong mọi người sẽ bình an. Và cho em xin lỗi.
Sau đó, Yuna-san trở về thị trấn trong khi chúng tôi ở lại làng thêm thời gian để dọn dẹp nốt lũ sói còn sót lại.
Trong những ngày tiếp theo, chúng tôi được Branda-san chỉ dẫn cách di chuyển trong rừng, cũng như cách đặt bẫy và phục kích quái vật. Kỹ thuật bắn cung của Branda-san rất tuyệt vời và chúng tôi rất vui vì có thể học được nhiều thứ từ chị ấy.
\ʕ •ᴥ•ʔ\ \ʕ •ᴥ•ʔ/ /ʕ •ᴥ•ʔ/
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, chúng tôi lên đường về thị trấn.
Các tiền bối ở Guild chào đón chúng tôi với bộ mặt thâm tím trong khi nở nụ cười méo xẹo.
Bọn em xin lỗi!!
Xử lý thêm một vài công việc lặt vặt nữa thì cả bọn được Helen-san gọi vào để thực hiện thủ tục lên rank.
Bây giờ chúng tôi đều đã là mạo hiểm giả rank E.
Chúng tôi sẽ không cần phải xấu hổ khi tự nhận mình là một mạo hiểm giả nữa.
Rank E chứng tỏ bọn tôi đã có thể tự mình săn Sói với Goblin để kiếm sống rồi.
Các tiền bối cũng mở tiệc chúc mừng bọn tôi.
Họ đều là người tốt.
Giữa bữa tiệc tôi được nghe kể về một vài câu chuyện khác liên quan đến Yuna-san. Mọi người nói rằng trước khi Yuna-san đến, mối quan hệ giữa các mạo hiểm giả tân binh và mạo hiểm giả lâu năm không được tốt đẹp thế này đâu.
Bởi vì mạo hiểm giả là một nghề nguy hiểm cho nên các cựu mạo hiểm giả có trách nhiệm dằn mặt để đám tân binh biết thân biết phận mà cẩn trọng hơn trong khi thực hiện nhiệm vụ.
Rồi bỗng nhiên, Yuna-san xuất hiện, đánh bay bất cứ ai dám cản đường cô ấy.
Những người bị Yuna-san đánh cho thừa sống thiếu chết đều đã trưởng thành hơn và đều bắt đầu đối xử với những tân binh một cách nhẹ nhàng, mềm mỏng. Có vẻ như họ sợ một con gấu thứ hai sẽ xuất hiện.
Nhưng điều đó, bằng một cách nào đó, lại có ảnh hưởng tốt đối với các tân binh. Thành ra tất cả mọi người đều nhất trí bỏ qua vụ dằn mặt tân binh và chỉ can thiệp khi tụi nó muốn gây sự với Yuna-san, hay nói cách khác “muốn tìm cái chết”.
「Maa~ Yuna-chan cũng không thích thấy tân binh bị bắt nạt đâu」-Helen-san
Không tính vụ dằn mặt tân binh thì những tranh chấp giữa các mạo hiểm giả cũng giảm đi thấy rõ từ khi Yuna-san đến.
Yuna-san tuyệt thật nhỉ?
Nhưng mà… tại sao một người tuyệt vời như thế lại ăn mặc như gấu?
Các tiền bối cũng chẳng ai biết.
Helen-san cũng dặn là đừng quá tò mò về cô ấy, có những thứ không biết thì sẽ tốt hơn.
Chà, có lẽ tôi sẽ lấy câu nói đó làm phương châm sống của mình từ bây giờ.
\ʕ •ᴥ•ʔ\ \ʕ •ᴥ•ʔ/ /ʕ •ᴥ•ʔ/
Lại một khoảng thời gian nữa trôi qua, một tin đồn bỗng nhiên lan truyền khắp thị trấn.
Mọi người nói rằng có một bức tượng gấu đột nhiên xuất hiện trước một căn biệt thự nằm ở rìa thị trấn Crimonia. Họ cho rằng đó là cửa tiệm của Yuna-san.
Tôi nhận ra trên tường của Guild cũng có dán mấy tờ quảng cáo về cửa tiệm đó nữa.
Cụ thể thì trên đó viết 『Cửa hàng “Nơi thư giãn của Gấu-san” đã mở cửa!』
Tờ quảng cáo còn có một bản đồ đơn giản, ngày mở cửa và tên các món ăn.
「Đó là một tiệm bánh mì đúng không?」-Latte
「Pizaa cũng là bánh mì hả?」-Brute
「Pudding?」-Horun
Không phải Yuna-san là một mạo hiểm giả sao?
Tại sao bây giờ cô ấy lại mở tiệm bánh rồi?
「Nếu thấy hứng thú thì nhớ ghé qua xem thử nha~」
Helen-san nói điều đó khi thấy chúng tôi đứng nhìn tờ quảng cáo dính trên tường.
「Cô ấy thật sự đã mở tiệm bánh ạ?」
「Đúng đó, thức ăn ở đó ngon lắm luôn, mấy đứa cũng nên ghé ăn thử đi」
「Helen-san, chị đến đó ăn thử rồi ạ?」
Horun hỏi, hình như cậu ấy rất có hứng với nó.
「Fufu, hôm trước chị đã được Yuna-san đích thân gọi tới đó để nếm thử món ăn mới đấy nhé. A, nhưng mà đừng để vị ngon đó dẫn dụ mà ăn quá nhiều nha, em có thể sẽ lên cân đó」
「Vậy là chúng thực sự ngon đến thế sao?」-Horun
「Với một cô gái như em thì chị sẽ đề cử Pudding, tuy có hơi mắc một chút nhưng kinh tế của mấy đứa cũng ổn định rồi đúng không? Pizza thì ngon nhất là khi vừa ra lò, ngoài ra thì bánh mì cũng ngon lắm. Maa~ chị không biết phải ăn thế nào cho hết luôn đó」
Mặc dù bọn tôi đã ổn định thu nhập rồi nhưng nếu các món ăn quá mắc thì tôi phải cản Horun lại thôi.
Không kể đến tiền ăn, tiền thuê nhà và khoảng tiền bỏ ra để bảo dưỡng vũ khí thì cả bọn cũng cần phải tiết kiệm để sắm cho mình những vũ khí và giáp trụ tốt hơn.
\ʕ •ᴥ•ʔ\ \ʕ •ᴥ•ʔ/ /ʕ •ᴥ•ʔ/
Vài ngày sau, khi cả bọn vừa thực hiện xong một nhiệm vụ, chúng tôi quyết định chia công việc ra để tiết kiệm thời gian.
Brute và Latte sẽ đến Guild để trả nhiệm vụ, tôi đến cửa hàng vũ khí, còn Horun lại ghé sang cửa tiệm của Yuna-san.
「Lần sau mấy cậu nên đi cùng tớ, thức ăn ở đó thật sự ngon lắm luôn á!」
「Tớ thì thấy lo cho kinh tế của nhóm rồi đó」