Kuma Kuma Kuma Bear

chương 288: thông tin tuyệt mật của gấu-san bị sherry nắm thóp

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Ở giữa căn phòng của tôi hiện tại là Noa đang vừa bận rộn chọn đồ bơi vừa không ngừng tíu tít, Fina ở bên cạnh vừa lắng nghe vừa bác bỏ hết mấy ý tưởng điên rồ của Noa. Sherry thì vẫn đang chăm chú nghiên cứu mấy bản thiết kế. Chà, thật yên bình.

「Đúng là muốn may trang phục thì phải có bản vẽ chi tiết trước」

「Thật sao?」

Noa cất tiếng hỏi khi Sherry đang lẩm bẩm một mình.

「Vâng, nếu có bản phác thảo chi tiết thì khách hàng có thể tham khảo và cân nhắc về nó trước khi may đúng không?」

「A, đúng ha, tớ cũng từng thấy mấy bản vẽ giống thế này lúc đo may trang phục mới lúc trước」

Không hổ danh là tiểu thư Noa. Mà ngẫm kỹ thì hẳn là trang phục của em ấy đều được đặt hàng ở Thủ đô hết nhỉ? Chúng đều trông rất xinh xắn cơ mà.

Chẳng bù cho tôi, ngoài bộ đồ gấu siêu cấp vô địch thiên hạ được Thần linh ban tặng ra thì tôi chẳng còn gì hết.

「Cái này trông dễ thương thật đó」

「Nhưng mà trông cũng hơi xấu hổ nữa」

「Làm ra thứ này có lẽ hơi khó đó. Ở bên đây thì đơn giản và dễ thực hiện hơn nhiều」

Đánh giá của Noa và Fina dựa trên vẻ ngoài và độ đáng yêu, còn Sherry thì chỉ tập trung vào cách thức thực hiện.

「Khi nào hai đứa lựa chọn xong thì nhớ để Sherry lấy số đo cơ thể nữa nhé」

「「「Số đo ạ?」」」

「Chị tưởng Noa và Sherry đều phải biết chuyện này rồi chứ. Lúc đặt may trang phục thì số đo là cần thiết nhất đó. Đối với đồ bơi thì chỉ cần lệch một chút thôi là nó cũng sẽ trở nên khó chịu lắm luôn」

Những trang phục thông thường thì có thể không sao nhưng riêng đối với đồ bơi thì dù rộng hay chật một chút thôi cũng là cả một vấn đề rồi. Fina, Noa với Sherry thì cùng một lứa nên có lẽ số đo sẽ không chênh lệch nhau lắm đâu, nhưng đối với đám trẻ ở cô nhi viện thì lại khác, vì thế cho nên tốt nhất là phải đo đạc cho chính xác.

「Phòng bên cũng dùng được đó, nhờ Sherry lấy số đo của mọi người nha」

「Vậy thì để em lấy số đo trước nhé!」

Noa nói thế rồi ngay lập tức kéo Sherry sang phòng bên.

「Ở quê nhà của Yuna-oneechan mọi người đều mặc trang phục như vậy để đi bơi ạ?」

「Đúng đó, hơn nữa thiết kế còn đa dạng hơn những gì chị vẽ ở đây nữa cơ」

「Vậy là Yuna-oneechan khi đi bơi cũng mặc chúng nhỉ?」

Fina nhìn vào một bản vẽ trong khi hỏi điều đó.

「Maa~ cũng lâu rồi chị mới lại đi bơi」

Tất nhiên tôi không thể nói với Fina rằng lần cuối tôi đi bơi là lúc tôi còn học tiểu học.

「Fina thì sao? Em đã chọn được đồ bơi cho mình chưa?」

「Vâng, em chọn được rồi ạ」

Fina tỏ ra đôi chút xấu hổ.

Trong lúc tôi còn chưa kịp hỏi xem Fina chọn kiểu nào thì Noa đã mở cửa bước vào.

「Fina tiếp theo nhé!」

Fina đáp lại rồi bước sang phòng bên.

「Em rất mong chờ được đi biển cùng mọi người đó」

「Nhưng trước tiên là phải được Cliff cho phép đã nhé」

「Vâng, nhưng mà chỉ cần đi cùng với Yuna-san thì kiểu gì cũng được thôi. Cha em tin tưởng Yuna-san lắm đó」

Thật tốt vì tôi cũng là con gái. Nếu tôi mà là con trai thì mọi chuyện sẽ khác lắm.

Trong lúc Noa mãi mê ngắm nghía những bản thiết kế một lần nữa thì Fina cũng đã trở lại phòng sau khi đã lấy số đo xong.

「Giờ thì tới lượt của Yuna-oneechan nhé」

「Chị thì không cần đâu, dù sao chị cũng đâu có mặc chúng」

「「「Eh...?」」」

Fina, Noa và ngay cả Sherry đang ngóc đầu ra từ cửa đều mang vẻ mặt ngạc nhiên.

Hửm? Tôi vừa nói gì kỳ quái lắm sao?

「Yuna-san, chị không định mặc nó sao?」

「Thì vốn chị chỉ thiết kế nó cho mọi người thôi mà」

「Không được. Một khi Yuna-san đã không mặc chúng thì chẳng ai dám làm điều đó đâu」

「Nếu như Yuna-oneechan không mặc thì em cũng không mặc đâu」

Cả em nữa sao Fina?

「Thì… bởi vì chị không biết bơi」

「Tụi em cũng có biết bơi đâu」

「Tất cả mọi người, không có ai biết bơi hết á, chị không thể dùng lý do đó được đâu」

Thật hở? Thế mà tôi cứ tưởng ngoài tôi ra thì mọi người đều sẽ hào hứng lao ra biển trong bộ đồ bơi chứ. Chẳng phải đó là điều mà tất cả mọi người đều làm ở trong manga sao?

「Kiểu gì thì kiểu, Yuna-san không được phép từ chối lần này đâu」

Noa đang rón rén áp sát tôi. Tôi theo phản xạ đứng dậy và lùi ngay ra sau, nhưng đột nhiên tôi bị túm lại.

「Fina?」

Ở phía sau là Fina đang cố gắng giữ tôi lại.

Em ấy ở đó từ lúc nào thế!

「Yuna-oneechan, em xin lỗi」

Thay vì xin lỗi thì thả chị nha?

Tất nhiên là tôi hoàn toàn có thể thoát ra bằng vũ lực, nhưng không đời nào tôi lại làm chuyện đó trong hoàn cảnh này.

「Yuna-san, xin hãy bỏ cuộc đi ạ」

「Yuna-oneechan, để em có thể lấy số đo thì nhờ chị cởi đồ ra nhé」

Chẳng biết từ khi nào nhưng mà trên tay Sherry hiện tại đang cầm một cuộn thước đo rồi.

Và rồi em ấy cũng đang dần tiến tới chỗ tôi.

「E~to, chờ chút, chúng ta nói chuyện một chút nha. Mấy đứa nghe chị giải thích đi mà. Cứ ép buộc như này là hư lắm đó, nhé~」

Đáng lẽ mấy cô bé ngoan ngoãn này phải nghe lời tôi mới đúng, nhưng vì một lý do nào đó mà các em ấy vẫn cứ tiếp tục lấn tới.

「Yuna-oneechan à, nếu không biết số đo thì em khó có thể may cho chị một bộ đồ bơi vừa ý, lúc nãy chị cũng nói điều đó mà đúng không?」

「Bỏ cuộc đi, Yuna-san」

Phía sau tôi là Fina đang túm chặt bộ đồ gấu, còn phía trước là Noa đang nhào tới.

「Thôi được rồi, chị hiểu rồi mà~ thả chị ra đi」

Thế là tôi bỏ cuộc.

Dù sao thì tới lúc ra biển miễn là tôi tìm được một lý do chính đáng để không phải mặc đồ bơi là được rồi đúng không?

Thật lòng thì tôi cũng không muốn bị lấy số đo cơ thể đâu. Mặc dù lần cuối tôi ăn pizza và khoai tây chiên là một tuần trước rồi nhưng tôi vẫn cảm thấy lo lắng về phần bụng của mình. Nếu lỡ nỗi lo của tôi trở thành sự thật thì tôi sẽ xấu hổ lắm.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, đồng phục của Shia hôm trước tôi mặc vẫn vừa vặn bình thường nên chắc không sao đâu ha?

「Chị sẽ không chạy trốn nữa đâu」

Fina cuối cùng cũng buông tôi ra, Noa thấy vậy cũng thả ra nốt.

Căn đúng thời điểm đó, tôi sẽ bức tốc với giày gấu để chuồn lẹ… ừ thì, ước gì tôi có thể làm thế, tôi không muốn làm các cô bé buồn đâu.

Maa~ miễn là số đo của tôi không bị tiết lộ cho người khác là được đúng không?

Tôi bỏ cuộc hoàn toàn và lếch sang phòng bên cạnh.

Theo sau tôi là Sherry, Fina và cả Noa nữa. Sherry thì tất nhiên rồi, nhưng sao cả Fina và Noa lại cũng đi theo vậy?

「E~to, tại sao hai đứa lại đi theo?」

「Là để giám sát phòng trường hợp Yuna-san bỏ trốn đấy ạ」

Cả Fina cũng gật đầu đồng ý.

「Chị không có bỏ trốn nữa đâu mà」

Nếu muốn thì tôi đã biến mất ngay khi các em ấy bỏ ra rồi.

「Cẩn thận cho chắc thôi ạ」

「Nhưng mà chị sẽ xấu hổ lắm~」

「Chúng ta đều là con gái với nhau nên không có gì phải xấu hổ đâu ạ」

À, ừ, ẻm nói cũng đúng. Dù sao thì cũng giống như khi thay đồng phục thể dục lúc ở trường thôi mà, chẳng phải là vấn đề gì to tát hết. Hơn nữa, ở đây cũng chỉ có những cô bé nhỏ hơn tôi mà thôi.

Nhưng lỡ đâu để các em ấy biết được số đo của mình thì phẩm giá đàn chị của tôi sẽ bị ảnh hưởng thì sao?

Giả như, chỉ giả như thôi nhé. Trong trường hợp tôi bị lộ ra số đo khiêm tốn của mình, rồi đến khi mấy đứa nhỏ trong cô nhi viện lấy số đo và nhận ra một số đứa còn phát triển hơn cả tôi, rồi mọi người đem tôi ra để so sánh… Chà, tôi đoán đó là lúc tôi đăng xuất khỏi vũ trụ này.

「E~to, Yuna-san, vì đây là vấn đề lòng tin nên chắc chắn tui em sẽ không nói cho bất kỳ ai khác đâu」

Sherry dường như đã để ý được điều gì đó nên em ấy vừa nói vừa tia mắt vào chỗ này chỗ kia trên người tôi.

Sherry à, em đang nhìn vào đâu đấy?

「Chỉ có Sherry mới cần đến số đo của chị mà thôi thế nên hai đứa ở lại đây nhé. Dù sao thì Sherry cũng sẽ không nói với bất kỳ ai khác kể cả cô chú cô chú Naru-san đúng không?」

「Vâng ạ, em đảm bảo điều đó!」

「「Eh~!!」」

「Đừng có mà “Eh~” ở đây. Số đo của chị là thông tin tuyệt mật đó nên mấy đứa phải chịu thôi」

「Yuna-san là hình mẫu để em hướng tới trong tương lai nên em muốn biết mà!」

「Chị thấy Noa nên lấy Shia làm hình mẫu đi, như thế thì sẽ hợp lý hơn đó. Dù sao thì chị cũng từ chối. Nếu hai đứa vẫn cứ khăng khăng như vậy thì chị đành phải sử dụng biện pháp mạnh thôi」

「Biện pháp mạnh ạ?」

「Đúng đó~」

Tôi triệu hồi Gấu Yuru cùng Gấu Kyuu và rồi ra lệnh cho hai bé giữ Fina và Noa lại.

Gấu Yuru ôm chặt lấy Noa còn Gấu Kyuu ôm lấy Fina khiến hai đứa chẳng thể nhúc nhích được nữa.

「G-Gấu Yuru-chan ơi, thả mình ra nhé」

「Gấu Kyuu…!」

「Vậy nhé, mấy đứa chăm sóc Fina và Noa hộ chị nha~」

「Yuna-san!」

「Sao cả em cũng bị bắt lại vậy?」

Bỏ qua những lời phàn nàn ở sau lưng, tôi dẫn Sherry sang phòng bên cạnh.

「Sherry nè, em đã hứa là sẽ không tiết lộ số đo của chị với người khác rồi đấy nhé」

「Em sẽ không bao giờ làm như vậy đâu. Em hứa mà!」

Nhận thấy bầu không khí đe dọa từ tôi nên Sherry lắc đầu nguầy nguậy. Dù sao thì tôi cũng tin tưởng em ấy cho nên tôi bắt đầu cởi bộ đồ gấu của mình ra. Mặc dù là với một cô bé nhỏ tuổi hơn, nhưng mà bị người khác nhìn thấy cơ thể đúng là xấu hổ lắm luôn.

Không những vậy, tôi còn bị lấy số đo nữa. Chuyện xấu hổ như thế này đến cả Gấu Yuru cũng chịu không nỗi đâu. Lỡ như số đo của tôi lộ ra thì tôi có chết vì xấu hổ không?

Ưư~ tại sao, mọi chuyện lại thành ra thế này…

「Vâng, xong rồi đấy ạ」

Mặc dù chỉ mất một chút thời gian nhưng điều đó không thể thay đổi việc tôi đã chịu đựng một khoảng thời gian cực kỳ xấu hổ, thế nên tôi ngay lập tức trang bị bộ đồ gấu trở lại.

Không chỉ dùng để bảo vệ, bộ đồ gấu còn giúp tôi che giấu thân hình bên trong nữa. Đồ gấu đúng là toàn năng mà.

Tôi quay trở lại phòng của mình sau khi đã lấy số đo xong, ở đó là hai cô bé vẫn đang bị Gấu Yuru và Gấu Kyuu ôm lấy.

「Gấu Yuru-chan, nóng quá đi」

「Gấu Kyuu…」

「Giờ thì hai đứa thả các em ấy ra được rồi」

Theo lời tôi, hai bé gấu thả Noa và Fina trong vòng tay ra.

「Yuna-san, chị tệ quá」

「Tại sao cả em cũng bị vạ lây?」

「Đấy là lỗi của Noa đó」

「Ưư~ em chỉ muốn biết số đo cơ thể của Yuna-san thôi mà」

Chuyện đó không tốt chút nào đâu.

Xâm phạm quyền riêng tư là xấu lắm nhé.

「Dù sao thì, Sherry, nhờ em chăm sóc việc may đồ bơi cho cô nhi viện nhé」

「Vâng, em biết rồi ạ!」

Sherry cất vào trong túi những bản thiết kế mà tôi đã vẽ, ở trong chiếc túi đó còn có tài liệu tuyệt mật mang thông tin của tôi nữa. Do Sherry phải mang về khá nhiều thứ từ bản vẽ đến những cuộn vải nên tôi cho em ấy mượn một chiếc túi thần kỳ luôn.

「Một mình em đi về có ổn không đó?」

「Không sao đâu ạ, chị đừng lo」

「Ngày mai chị sẽ ghé qua để xin phép Naru-san về ngày nghỉ của Sherry nha~」

Sherry vẫy tay chào tôi rồi ra về.

Không biết vì sao mà tôi cảm thấy mệt mỏi hết sức.

Sau đó ba đứa chúng tôi lại dắt nhau ra ngoài chơi một lúc rồi cuối cùng dừng chân tại cửa tiệm của Morin-san. Sau khi bảo Fina và Noa chọn món mình thích thì tôi lên nhà bếp ở tầng hai để gặp Elena-san.

「Yuna-san!?」

「Chà, tay nghề của chị càng ngày càng tốt nhỉ?」

「Chưa đủ đâu, chị vẫn còn phải cố gắng」

Elena-san vẫn luôn khiêm tốn như vậy nhưng bánh của chị ấy thì tuyệt vời lắm rồi và thậm chí tôi còn biết là chị ấy vẫn đang ngày đêm nghiên cứu thêm nữa cơ.

「Hôm nay em tìm chị có việc gì sao?」

「Em có chuyện muốn bàn với Morin-san và Elena-san, chúng ta nói chuyện ở tầng dưới nhé」

Chúng tôi di chuyển bằng đường cầu thang nằm trong bếp tầng trên xuống thẳng nhà bếp ở tầng dưới.

Trước đây vì thất có đôi chút bất tiện cho nên tôi đã mở lối nối nhà bếp của hai tầng lại với nhau luôn

「Yuna-chan?」

「Morin-san, cô có chút thời gian không ạ?」

Hiện giờ Morin-san đang cùng Karin-san và một vài đứa trẻ khác dọn dẹp nhà bếp.

「Cô đã hoàn tất công việc hôm nay rồi nên không có vấn đề gì đâu」

Và thế là tôi bắt đầu nói với bọn họ và tụi nhỏ về chuyện tạm đóng cửa tiệm trong vài ngày để đi biển một chuyến.

「Đi biển hở?」

「Tất cả mọi người đều đã chăm chỉ làm việc suốt thời gian qua rồi, vậy nên con muốn làm một việc gì đó để cảm ơn」

「Trước đây chị chưa từng đi biển lần nào hết đó」

「Còn cô cũng chỉ biết ở trong Thủ đô mà thôi」

Elena-san với Karin-san trông có vẻ vui lắm.

「Nhưng mà có ổn không, chuyện tạm đóng cửa tiệm ấy?」

「Không sao hết ạ, vậy là Morin-san sẽ cùng tham gia luôn nhé!」

「Tất nhiên rồi, cô cũng có mục tiêu là được đi biển một lần trong đời đó」

Vậy thì tiếp theo tôi sẽ bảo họ đến chỗ Sherry lấy số đo để may đồ bơi.

Sau khi nghe điều đó, không chỉ mỗi Morin-san mà ngay cả Karin-san và Elena-san cũng đều trưng ra vẻ mặt khó tả.

Maa~ ít ra thì cũng có người hiểu được nỗi lòng tôi. Quả nhiên là chẳng có ai thích bị lấy số đo khi đã trưởng thành cả đúng không?

「E~to, Yuna-san, con dự tính sẽ khởi hành vào khi nào?」

「Thật ra thì con cũng chưa biết nữa, chắc là chờ thời tiết nóng hơn một chút ạ」

「Đừng gấp gáp quá nhé, bọn chị còn nhiều việc phải xử lý trước khi đi nữa đó」

「Không có gì phải lo đâu, Elena-san, chúng ta cùng cố gắng nhé」

Hai cô gái cùng nhau hướng mặt xuống phía dưới bụng.

「D-Dạo gần đây tớ có thử bánh hơi nhiều, có lẽ phải kiêng lại chút thôi」

「À-ừ tớ cũng vậy luôn」

Mhm, tôi hiểu mà.

Cố gắng hết sức để ăn kiêng đi nhé.

Sau đó, tôi sang bàn chuyện với Naru-san về chuyến đi biển và chuyện may đồ bơi, tiện thể tôi cũng xin nghỉ phép cho Sherry luôn.

Và rồi, khi mà tôi còn đang tất bật chuẩn bị cho chuyến đi biển, Cliff cho người mang đến tôi một thông báo khẩn cấp.

Truyện Chữ Hay