Kuma Kuma Kuma Bear

chương 270: gấu-san thưởng thức buổi hòa nhạc

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

「Tuyệt quá đi!」

「Vâng! Đoạn cuối lúc họ xoay những thanh kiếm rồi *kashan một cái để tra chúng vào bao trông ngầu quá luôn!」

Shuri xoay xoay cánh tay rồi bắt chước theo những vũ công với thanh kiếm tưởng tượng của mình.

Các cô bé đều rất phấn khích sau khi xem màn trình diễn lúc nãy. Cả tôi cũng cảm thấy bị thu hút bởi nó.

Hay đúng hơn, tôi luôn muốn nhìn thấy một thứ gì đó giống như thế từ lúc vừa đặt chân đến thế giới này rồi, thứ có thể khiến cho tôi thốt lên “Đúng là thế giới fantasy” hay gì đó tương tự ấy.

「Yuna, cậu có thể trình diễn một thứ tương tự như thế được không?」

Tilia đẩy câu hỏi Shuri qua cho tôi.

「Màn trình diễn đó là kết quả của sự chăm chỉ và luyện tập, thế nên tớ không thể làm được đâu. Ít nhất thì tớ có thể bắt chước cách họ vung kiếm rồi tra nó vào bao nhưng chỉ có vậy mà thôi」

Khi còn chơi game, vũ khí ưa thích của tôi là kiếm, thế nên tôi cũng tập tành múa kiếm khá là thường xuyên. Trong mớ ký ức đen tối bị chôn vùi của tôi còn có cả việc tôi bị bắt gặp khi đang nhảy vũ điệu chiến thắng để ăn mừng nữa.

Trời ạ, tôi thực sự không muốn nhớ đến chuyện đó!

Nhưng mà, ừ, nó cũng khá giống những gì được biểu diễn trên sân khấu lúc nãy, thế nên cũng không hẳn là tôi không thể làm được, tôi chỉ không muốn làm mà thôi.

「Tớ rất mong được xem cậu trình diễn đó!」

「Chà, nếu có cơ hội tớ sẽ cho cậu xem」

Tôi sử dụng cách từ chối điển hình của Nhật Bản. Nó tương tự như câu “tôi sẽ đến nếu có thời gian” mà tôi thường dùng khi có người rủ tôi vào một tổ đội trong game, dù cho sau đó tôi có lặn mất tăm thì người ta cũng chẳng trách tôi được. Đó là cách tuyệt vời để trực tiếp từ chối tất cả mọi thứ đúng không?

「Cậu có thể biểu diễn ngay bây giờ luôn mà?」

Chà, có vẻ như lần này nó không hiệu quả.

Để thuyết phục Tilia, tôi nói với nhỏ rằng mình không thể rút vũ khí ra tại đây.

Tilia trông có vẻ thất vọng, nhưng không muốn làm gì nổi bật để khiến mình bị chú ý đâu, nhất là khi tôi đang mặc đồng phục nữa.

Sẽ là một vấn đề lớn nếu tôi bị một giáo viên để ý. Mặc dù Tilia có thể giúp tôi giải quyết rắc rối nhưng tôi không muốn lãng phí thời gian dạo chơi lễ của mình và các cô bé vào những chuyện như thế.

「Vậy các em muốn đi đâu tiếp theo nào?」

Hiện giờ, chúng tôi đang nghỉ ngơi tại nơi mà buổi biểu diễn kiếm lúc nãy được tổ chức. Trông như họ sẽ sớm biểu diễn thêm một lần nữa nên tôi muốn ở lại để xem, nhưng dường như Tilia có ý tưởng khác.

「Có vẻ như mọi người đều thích buổi biểu diễn lúc nãy đúng không? Vậy sao chúng ta không đi xem một thứ hoành tráng hơn nữa nhỉ? Nếu đi ngay bây giờ thì sẽ kịp xem họ trình diễn đó」

Tilia nắm lấy tay Noa và Misa rồi bắt đầu chạy.

「Tilia-sama!」

「Nhanh chân lên nào mọi người!」

Tilia phớt lờ Noa và tiếp tục kéo em ấy chạy xuyên qua đám đông. Chúng tôi cũng phải theo sau nhỏ. Cuối cùng, cả bọn đến được một tòa nhà lớn với mái vòm hình tròn.

Tôi không chắc nó được dùng cho mục đích gì nhưng trông nó khá giống phòng tập thể dục của trường học chỉ có điều lớn hơn.

Nếu bỏ qua việc nó nằm bên trong ngôi trường thì tôi đã nghĩ nó là một cái nhà thờ kiểu châu âu rồi.

Dù sao thì ở bên trong nơi đó đang tập trung rất nhiều học sinh lẫn khách tham quan.

「Ở bên trong đó có gì thế?」

「Cậu sẽ biết một khi vào trong, tớ nghĩ cậu sẽ thích nó đấy」

Tilia vẫn quyết tâm giữ bí mật về thứ mà nhỏ muốn cho bọn tôi xem. Dù sao cũng có rất nhiều người ở trong đó nên sẽ ổn thôi, chỉ là tôi có cảm giác hơi khó chịu.

Tilia kéo chúng tôi đến một cánh cửa lớn dẫn đến sảnh chính.

Những người đi phía trước chúng tôi đều lần lượt bước qua cửa, nhưng khi đến lượt chúng tôi, Tilia lại kéo cả bọn sang một hành lang bên cạnh.

「Lối này!」

Nhỏ vẫy tay và dẫn chúng tôi lên cầu thang. Ở phía trên là một dãy hành lang dài với rất nhiều cửa, Tilia lướt qua chúng không chút bận tâm, nhỏ chỉ dừng lại khi đến trước một cánh cửa lớn hơn hẳn những cái còn lại.

Tilia chạm tay vào thứ trông giống một viên ma thạch trên cửa. Sau khi phát ra một tiếng *click, cánh cửa mở ra.

「Chúng ta vào trong thôi nào」

Shuri nhanh chóng theo Tilia vào bên trong và lon ton chạy đến chỗ trông giống như ban công. Fina vội vã đuổi theo em ấy, trong khi Noa và Misa cẩn thận bước vào.

Nơi này trông như giống như một nhà hát lớn và ban công chúng tôi đang đứng nằm ngay chính giữa tầng cao nhất của khán phòng, hay nói cách khác, đây chính là ghế VVIP (siêu VIP). (Ai xem Arcane sẽ biết chỗ này)

Những cánh cửa mà chúng tôi đi qua có lẽ đều dẫn đến những nơi tương tự.

「Tilia, chỗ này…」

「Đây là thính phòng dành riêng cho hoàng gia đó. Mặc dù nó ít khi được sử dụng. Bọn tớ chỉ đến đây vào những dịp đặc biệt mà thôi」

Nói cách khác, chúng tôi đã ở trong một căn phòng hạng nhất dành riêng hoàng gia.

Nhìn qua ban công, tôi có thể thấy một sân khấu nằm giữa hội trường lớn.

Bên dưới chúng tôi là những hàng ghế chật kín người ngồi, chờ đợi buổi biểu diễn bắt đầu.

「Chúng tớ có được phép vào đây không vậy?」

Khi tôi hỏi điều đó, Noa và Misa cũng gật đầu như có cùng thắc mắc. Noa và Misa dường như đã nhận ra tầm quan trọng của căn phòng này trong khi Shuri chỉ nhìn xung quanh hội trường với vẻ mặt kinh ngạc.

「Không có vấn đề gì hết. Đích thân tớ đã dẫn mọi người vào cơ mà. Với lại hôm nay tớ cũng không nhận được thông báo về việc không được sử dụng căn phòng này, thế nên cậu không cần phải lo lắng đâu」

Dù Tilia nói thế, nhưng tôi chẳng thể nào cảm thấy yên tâm khi ở cạnh nhỏ.

Fina thì trông lo lắng khỏi nói rồi, đến cả Noa và Misa cũng chỉ biết nhìn quanh một cách bối rối. Chỉ có Shuri vẫn đang tận hưởng quang cảnh hội trường một cách đầy phấn khích mà thôi.

Chà, giờ thì đã đến lúc để trả lời câu hỏi: Liệu thường dân có thể sử dụng căn phòng dành riêng cho hoàng gia ngay cả khi được cho phép hay không? Câu trả lời tất nhiên là không rồi. Đến cả quý tộc còn chẳng dám nữa là, hãy nhìn những chiếc ghế sofa sang trọng được làm riêng cho đức vua và hoàng hậu này đi, liệu còn có ai khác dám ngồi lên đó nữa sao?

「Mọi người cứ tự nhiên ngồi xuống và chương trình bắt đầu nhé」

Tất nhiên là công chúa Tilia không bận tâm đến điều đó. Nhỏ mời mọi người ngồi xuống và Shuri suýt nữa đã làm theo lời mời của công chúa, nhưng Fina đã nắm lấy tay em ấy và cản lại.

Cuối cùng thì cả bọn chẳng đứa nào dám ngồi xuống cả.

「Nhân tiện thì họ định biểu diễn thứ gì thế?」

Một sân khấu rộng lớn, một lượng lớn khán giả tập trung về đây, chẳng cần đoán cũng biết được họ đang trông chờ một buổi biểu diễn đặc sắc nào đó đúng không?

「Sắp đến giờ diễn ra buổi hòa nhạc rồi. Nó rất tuyệt vời thế nên tớ nghĩ các cậu sẽ muốn xem」

Một buổi hòa nhạc hm? Chà, tôi nghĩ thứ đó đang để mong chờ đấy.

Chúng tôi nhìn qua ban công và thấy đám học sinh mang theo nhạc cụ của mình bước lên sân khấu.

Sau khi xếp hàng ngay ngắn, họ cúi chào khán giả và buổi hòa nhạc được bắt đầu.

Âm thanh của các nhạc cụ vang vọng khắp cả khán phòng và chạm đến trái tim của tất cả khán giả, dù họ có thật sự hiểu chúng hay không. Đến cả người mù âm nhạc như tôi cũng phải công nhận rằng màn trình diễn của họ thật sự xuất sắc.Đối với Shuri và Fina, những người chưa bao giờ trải nghiệm một buổi hòa nhạc trước đây, 2 em ấy gần như bị mê hoặc bởi giai điệu du dương của nhạc cụ. Tất nhiên, cả Noa và Misa cũng rất thích nó.

Các học sinh chơi hết bài này đến bài khác và chúng tôi cũng tiếp tục lắng nghe mà không hề nghĩ đến việc rời đi. Tôi chưa từng nghe những giai điệu này bao giờ, nhưng chúng đều giàu cảm xúc.

Sau khi hoàn thành bài nhạc cuối cùng, các học sinh một lần nữa cúi chào khán giả và rời khỏi sân khấu. Tất cả mọi người, kể cả tôi, đã gửi cho họ một tràng pháo tay nồng nhiệt nhất. Maa~ một lần nữa, bởi vì tôi đang đeo găng tay gấu nên chỉ có thể tạo ra tiếng pom pom mà thôi, nhưng chúng vẫn đáng ghi nhận mà đúng không?

「Tuyệt quá đi! Đây là lần đầu tiên em được tham dự một buổi hòa nhạc đấy ạ」

「Chị rất vui vì em thích nó」

Tilia tỏ ra vui vẻ trước lời khen của Fina. Tôi cũng rất vui vì các em ấy có được một trải nghiệm đáng giá. Mặc dù đây chỉ là một buổi hòa nhạc được thực hiện bởi học sinh, nhưng họ đã mang đến cho chúng tôi một màn trình diễn tuyệt vời.

「Không biết Onee-sama có thể trình diễn được như vậy không nhỉ?」

Shia chơi nhạc cụ hở? Chà, nó khá phù hợp với nhỏ. Nhưng Shia có hứng thú gì với âm nhạc không nhỉ? Tôi cũng không biết quý tộc ở thế giới này có bắt con cái của họ làm quen với nhạc cụ từ lúc nhỏ không nữa.

「Buổi hòa nhạc đã kết thúc rồi nhỉ?」

Tôi thực sự muốn nghe thêm một chút nhưng có vẻ như bọn họ sẽ không trở lại sân khấu nữa đâu.

「Đúng thế, tiếp theo là một vở kịch. Cậu có muốn xem nó không? 」

Một vở kịch hả? Nếu nó giống như một vở nhạc kịch, thì tôi sẽ muốn xem lắm.

「Các em nghĩ thế nào?」

「Em muốn xem ạ!」

「Em cũng không phản đối」

Không ai từ chối cả, vì thế nên chúng tôi sẽ ở lại để xem vở kịch.

Trong lúc đám học sinh đang bận rộn chuẩn bị sân khấu, tôi mang một ít nước trái cây ra để phục vụ mọi người. Bỗng nhiên, cánh cửa phía sau chúng tôi mở ra.

「Oya, bất ngờ thật đấy. Đã có người đến đây trước bọn ta rồi cơ à? 」

「Otou-sama?」

「Ồ, Tilia. Con cũng đến để xem kịch sao?」

「Onee-chan!?」

Nhà vua và công chúa Flora bước vào phòng. Flora-sama chạy đến và ôm lấy Tilia trong lúc Hoàng hậu cũng đã đến.

「Ara~ hôm nay chúng ta có nhiều khách thật đấy」

Hoàng hậu nhìn chúng tôi và mỉm cười.

「Otou-sama, sao hôm nay người lại đến đây?」

「Flora nói rằng con bé muốn đến lễ hội trường. Mặc dù điều đó không thành vấn đề nhưng nếu chúng ta đi giữa đám đông thì thật quá nổi bật, thế nên thay vào đó, bọn ta quyết định đến đây」

Ông ấy đã đúng về khoảng nổi bật rồi đấy. Khi cả gia đình hoàng gia cùng nhau đi dự lễ hội trường thì chẳng thứ gì có thể giữ được đám đông xung quanh không trở nên hỗn loạn nữa. Có thêm đám vệ sĩ đi cùng cũng chỉ khiến họ trở nên nổi bật hơn mà thôi.

「Fufu, ngài nói gì thế? Ngài chỉ đang kiếm cớ để trốn việc và rời khỏi cung điện thôi, không phải sao?

Hoàng hậu đã vạch trần ý định thực sự của lão vua và khiến ông ấy bối rối.

「Chà, nhưng Flora thật sự muốn đến đây mà đúng không?」

「Đúng vậy, nhưng cả thần thiếp và Flora đều có người hộ tống, chẳng phải ngài vẫn có thể ở lại cung điện để tiếp tục làm việc hay sao?」

Nhà vua đã cố tìm cách chống chế nhưng vẫn không thể phản bác lại Hoàng hậu. Sau cùng, ông ấy bỏ cuộc rồi nhìn xung quanh.

Ánh mắt của ông ấy dừng lại ở tôi một lúc rồi nhanh chóng chuyển sự chú ý sang Noa.

「Ngươi là con gái của Eleanora có phải không?」

Không đợi Noa phản hồi, ông ấy chuyển tầm mắt sang Fina và Shuri.

「Đó là Fina-chan và Shuri-chan」

Hoàng hậu giới thiệu hai em ấy với Nhà vua trong khi công chúa Flora vui vẻ đến chào Shuri.

「Nàng biết đám nhỏ sao?」

「Shuri-chan là em gái của Fina-chan. Thiếp đã từng nói với ngài gần đây thiếp có thêm 2 người khách dễ thương rồi, không phải sao?」

「À, đúng rồi, đó là khi Eleanora giữ bí mật về việc Yuna ghé thăm. Lúc đó, Yuna thậm chí còn mang theo những món ăn mới, còn nàng thì giấu ta…」

「Đúng đó, chúng ngon và ngọt lắm luôn」

「Ngon lắm đấy ạ!」

Họ đang nói về lúc chúng tôi ghé thăm vườn hoa của cung điện đúng không? Chà, đó không phải là lỗi của tôi đâu nha. Chính Eleanora-san mới là người ra lệnh cho lính canh không được báo lại cho nhà vua.

「Fina, đúng không? Khi gặp lại Yuna nhờ ngươi bảo con bé mang đến cho ta một ít đồ ngọt mà con bé đã tặng cho hoàng hậu và Flora nhé?」

Ừm, tôi đang ở đây này, thế nên ông không cần phải để lại lời nhắn cho Fina đâu.

Fina trông có vẻ bối rối và liên tục nhìn sang tôi, nhưng nếu bây giờ tôi lên tiếng thì mọi chuyện sẽ trở nên khó xử lắm đúng không?

Tilia chỉ im lặng đứng phía sau với một nụ cười nhẹ trên môi trong khi Noa và Misa cũng không muốn nói gì về điều đó.

Vì không thấy ai phản ứng với câu nói của mình nên nhà vua quay sang Misa. Dường như cả Nhà vua lẫn Hoàng hậu đều không biết em ấy là ai, thế nên Misa đã tự giới thiệu bản thân mình.

「Là tiểu thư của gia tộc Faren Gram sao? Thú vị thật đấy. Làm thế nào mà mấy đứa trở nên thân thiết với nhau vậy?」

「Bởi vì cả Otou-sama và Okaa-sama đều không giới thiệu Yuna với con, thế nên con mới nhờ một người bạn giới thiệu mình cho cậu ấy. Đó là cách mà tụi con gặp nhau」

Nhà vua lại một lần nữa đưa mắt nhìn quanh phòng. Ông ấy liếc nhìn tôi một lần nữa trước khi xoa cằm suy nghĩ.

Mặc dù đã từng nhìn thấy mặt tôi nhưng có lẽ ông ấy không thể kết nối các dấu hiệu nhận diện khi tôi không ở trong bộ đồ gấu chăng?

「Nhân tiện thì cô gái, chúng ta đã từng gặp nhau ở đâu chưa?」

Ông ấy hỏi trong lúc cố gắng nhớ lại điều gì đó.

Chà, chúng ta đúng là đã từng gặp nhau nhiều lần rồi đấy.

「Đức vua à, ngài đang nói gì vậy? Con bé là Yuna-chan đó」

Hoàng hậu nói ra điều đó cùng với một nụ cười.

「「 「「 「「 「!!」 」」 」」 」

Tất cả mọi người ở trong phòng, bao gồm cả tôi, đều bị sốc với ngữ điệu đơn giản trong lời nói của cô ấy.

「Ah, quả nhiên là vậy. Chẳng trách ta lại cảm thấy rất quen thuộc」

Có phải khuôn mặt của tôi dễ bị lãng quên đến thế?

「Chẳng phải ngài đều nhìn thấy mặt tôi mỗi khi tôi đến thăm cung điện à?」

「K-Không phải là ta quên mặt cô đâu. Chỉ là, cô biết đấy, bộ đồ gấu của cô nổi bật đến mức ta gặp một chút khó khăn để nhận ra cô khi không nhìn thấy nó」

Về cơ bản thì ông ấy chỉ nhớ đến mỗi bộ đồ gấu của tôi mà thôi.

「Nhưng tại sao cô lại mặc trang phục kỳ lạ thế?」

Có phải ông ta vừa nói rằng bộ đồng phục trông kỳ lạ khi được mặc bởi tôi không? Tại sao đồng phục lại bị coi là kỳ lạ? Nếu cả bộ đồ gấu và đồng phục đều trông kỳ lạ khi tôi mặc lên thì tôi phải làm gì để trông bình thường đây?

「Shia… ý tôi là con gái của Eleanora-san, Shia nói rằng bộ đồ gấu trông quá nổi bật, thế nên cô ấy bảo tôi đổi sang trang phục này」

Tôi giải thích cho ông ấy lý do tại sao tôi lại mặc “bộ trang phục kỳ lạ này”, nhưng thay vì nói thêm gì đó thì nhà vua chỉ nhìn chằm chằm vào tôi.

「Gì thế?」

「Không có gì, ta chỉ nghĩ rằng cô thực sự trông giống như một cô gái bình thường khi mặc trang phục đó mà thôi」

Thật bất lịch sự khi nói ra điều đó! Dù tôi có mặc đồ gấu đi nữa thì bên trong tôi vẫn là một cô gái bình thường mà thôi.

Tôi bĩu môi một chút trước khi Công chúa Flora tiến đến chỗ tôi.

「Chị là Gấu-san ạ?」

Tôi cúi người xuống để có thể giao tiếp bằng mắt với công chúa bé nhỏ và vỗ găng tay gấu của mình, hy vọng nó sẽ đủ để thuyết phục em ấy, nhưng công chúa không có phản ứng nào đặc biệt.

Maa~ công chúa luôn gọi tôi là Gấu-san, thế nên có lẽ em ấy cũng chỉ nhớ đến bộ đồ gấu của tôi thôi đúng không?

Tôi lơ đãng xoa đầu em ấy và công chúa bé nhỏ bỗng nhiên nở một nụ cười dễ thương đến mức tôi có thể nhìn thấy muốn hoa bùng nở xung quanh em ấy.

「Nó giống như cách mà Gấu-san đã xoa đầu em」

Maa~ cách mà em ấy nhận ra tôi đặc biệt thật nhỉ?

「Cách xoa đầu của Yuna-oneechan luôn mang đến cảm giác ấm áp và mềm mại đó」

「Mhm, cách xoa đầu của Yuna-neechan đúng là có ẩn chứa sự dịu dàng bên trong」

「Chị hiểu rồi! Ý em là trong đó chứa đựng tình yêu của Yuna-san có đúng không!? 」

Các cô bé, bằng một cách nào đó, đều đồng ý với công chúa Flora.

Ừm, thật sự thì tôi không có bí quyết truyền tải tình yêu và sự dịu dàng bằng cách xoa đầu đâu.

Tôi chỉ làm thế khi muốn cảm ơn hoặc khi tôi thấy các em ấy quá dễ thương nên không thể cưỡng lại mà thôi.

Lời tác giả:

Gia đình hoàng gia đã tậ hợp đầy đủ. (Chà, ngoại trừ đứa con trai lớn nhất, ai quan tâm chứ. LoL)

Hoàng hậu đã nhận ra Yuna ngay từ đầu luôn. Cô ấy là một người vô tư, nhưng có kỹ năng quan sát rất đặc biệt.

Dù vậy, công chúa Flora chỉ có thể nhận ra Yuna từ cách xoa đầu mà thôi. LoL

Chương tiếp theo, mọi thứ sẽ tiếp tục diễn ra bình thường, chắc là thế?

Truyện Chữ Hay