Kouritsu Kuriya Madoushi, Daini no Jinsei de Madou o Kiwameru

chương 11

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

[Thẩm định]....

Milly lộ rõ vẻ ngạc nhiên trên khuôn mặt sau khi nghe tôi nói

“Đ-đừng nói với tôi rằng cậu biết về nó nhé…”

“Nó….không, tôi không biết gì về ma thuật này hết cả. Ma thuật này thật tuyệt vời, nó có thể gây ra một cuộc cách mạng đấy”

“Phải không? Nhưng mà tôi thắng rồi nhé~~”

Bây giờ thì tôi sẽ giữ kín bí mật này

Ma thuật này vẫn không được biết đến sau cả thập kỉ ở tương lai

Có vẻ như, đây là một ma thuật gia truyền của gia đình Milly

Vậy nên sẽ rất đáng ngờ nếu như tôi tỏ ra rằng mình đã biết trước về nó

Hơn nữa, có vẻ như quyển sách đã được viết từ rất lâu rồi

“Nó là phát minh của cha tôi. Trong khi ông ấy cố gắng luyện tập để trở thành pháp sư mạnh nhất, ông đã nhận thức được giới hạn của mình. Ông đã rất hối hận vì đã không nhận ra nó sớm hơn”

Tôi rất hiểu cảm giác đó

Ma thuật có khuynh hướng phát triển chậm hơn khi cấp độ càng cao, làm cho giấc mơ của ông ấy khó thành hiện thực hơn

Nhưng cũng không thể trách gì được, thế giới vốn dĩ không công bằng mà

“Đây cũng là ước mơ của tôi. Khi tôi sinh ra và nhìn thấy ông ấy như vậy, tôi đã quyết tâm rằng sẽ không đi vào vết xe đổ của ông ấy nữa, nhờ ma thuật đã được phát triển bởi ông ấy [Thẩm định]”

Có thể tạo ra một ma thuật tuyệt vời như vậy, bố của cô ấy chắc hẳn là một pháp sư có một ý chí rất cao cường

Đầu tiên, cần phải ‘tưởng tượng” ra ma thuật với một mục đích sử dụng rõ ràng cho ma thuật đó, sau nhiều năm luyện tập thì những “tưởng tượng” ban đầu sẽ được ‘định hình’, và sau một khoảng thời gian luyện tập nữa ma thuật sẽ được tạo ra

Ma thuật này sẽ được biến đổi thành ma thuật riêng người tạo ra nó, cho nên đây là lý do gọi nó là một ma thuật độc nhất

Nhân tiện thì quyển sách ma thuật thực chất là một quyển sổ tay hướng dẫn của người tạo ra ma thuật, và nó được người tạo ra ma thuật này hạ xuống cấp độ thấp nhất để cho mọi người đều có thể học được

Thường thì tác động nhận của ma thuật đối với người học nó thông qua sách ma thuật và người tạo ra ma thuật sẽ rất khác nhau

Để tạo ra một quyển sách ma thuật thì người ta sẽ phải mất vài tháng, nhưng số tiền có thể thu được khi bán lại chúng cho Hiệp hội pháp sư là rất lớn

Nhưng không may rằng, có rất nhiều pháp sư lập dị ngoài kia không muốn cho ai biết về ma thuật độc nhất của mình, cho nên có rất nhiều ma thuật độc nhất đã bị thất truyền vì người sáng tạo ra nó đã chết

“Cậu có một người cha thật tuyệt vời”

“Không có đâu! Ông ấy luôn luôn cáu kỉnh và không dành chút thời gian nào chơi với tôi vì lúc nào cũng bận luyện tập, chúng tôi chỉ sống với nhau trong cùng một căn nhà thôi”

“T-tôi hiểu”

Giọng nói của cô ấy có vẻ khá giận dữ, nhưng ngược lại, cô ấy lại có một biểu cảm rất hạnh phúc trên khuôn mặt

Khi tôi nhận thấy điều đó, cô ấy cười một cách ngượng nghịu

“Sự thật rằng đây là một ma thuật chưa được công bố, và có lẽ đây là ma thuật độc nhất của cậu, cậu hiểu chứ? Có thật sự ổn không khi để một người lạ như tôi học nó”

“Cậu đang nói gì vậy? Cậu là hội phó của Guild ‘Những thợ săn của bầu trời xanh’ cơ mà, không đời nào cậu lại là một người lạ cả”

Cô ấy nói vậy

Tôi quên béng mất về vụ này

Có lẽ đây là lần đầu tiên Milly tự lập một Guild riêng

Nên tôi gửi cho ấy một vài lời khuyên

“Milly, không bất cứ thành viên nào trong Guild nào cũng thân thiết với nhau đâu. Nếu tất cả mọi người trong Guild đều chung một mục tiêu thì tốt, sẽ dễ dàng để khẳng định vị trí của mình trong nhó, nhưng việc tranh chấp quyền lực, sát hại lẫn nhau và cướp bóc xảy ra trong một Guild không phải là hiếm, cậu biết chứ?”

“Ổn mà! Tôi có thể chắc chắn rằng cậu không phải là loại người như vậy, Zeph! Tôi biết rằng cậu sẽ không làm những chuyện đó”

Cô ấy có thể nói thoải mái như vậy vì cô ấy vẫn chưa biết đến mặt tối của tôi thôi, và tôi cũng mong rằng cô ấy không ao giờ nhìn thấy nó

“...Dù sao thì đây không phải là loại ma thuật có thể dễ dàng đem đi để khoe khoang đâu nhé! Nếu như đối thủ của cậu học được nó thì sao?”

“Vâng vâng, cảm ơn lời khuyên của ngài phó hội đây, tôi rất biết ơn đấy”

Cô ta đưa tay lên và ra dấu cho tôi im lặng

Tôi không thể tin được là tôi còn vừa lo lắng cho cô ta

“À mà này, về vụ cá cược lúc trước! Cậu tính sao đây! Tôi thắng mà phải không?”

“Ah...Ah...Cậu đang nói về cái gì vậy? Tôi không nhớ có chuyện nào như vậy cả…”

Tôi đã hoàn toàn quên béng về điều đó

Tôi hơi dễ quên mấy chuyện đó

Có vẻ trí nhớ của tôi đang bị lão hóa rồi

Milly nhìn vào tôi và nở một nụ cười tinh quái

“Người thua cuộc phải làm bất cứ thứ gì người thắng cuộc yêu cầu~~ Đó là những gì tôi nhớ~~~”

Đệch, tôi đoán rằng mình không còn lựa chọn nào khác

--Vào một buổi chiều trong một căn hộ nhỏ, tiếng kêu la thảm thiết của Milly vang lên trong căn phòng

Khuôn mặt của cô ấy ửng đỏ, hơi thở của cô ấy thì gấp gấp, và đồ của cô ấy ướt sũng vì mồ hôi

“N~tsu…...KUU...haha…..ở đó Zeph..ở đó..”

“Này, đừng vô lý như thế chứ tôi đang rất mệt rồi đấy”

Giọng nói của cô ấy khá là phiền nhiễu, nhưng đó không phải vấn đề với tôi, tôi cười mỉm

“Tôi ổn….cho nên…...hãy cùng nhau…..Tsu..”

(ed: đậu má @@)

“...Được rồi, vậy tôi sẽ bắt đầu”

“Một, hai…..”

-Zugogogogo

Với âm thanh rít lên của một thứ gì đó chà vào sàn nhà, chúng tôi đẩy chiếc giường vào trong góc phòng

(ed: :v cứ tưởng chúng nó….)

“Fu~i~~ bằng cách nào đó chúng ta đã hoàn toàn dọn dẹp xong hết đống hành lý”

“Ah, tôi đã đổ mồ hôi đầy mình rồi”

“Cám ơn vì đã giúp tôi nhé Zeph”

Milly, người đã nhờ tôi dọn dẹp phụ căn phòng của cô ấy, biến căn phòng từ một nơi bừa bộn thành một nơi rộng rãi, có thể nằm ngắm được hoàng hôn ở đây

“Này Milly”

“Hmm…?”

“Về việc chiêu mộ thêm hội viên cho Guild, tôi nghĩ chúng ta nên hoãn lại một thời gian. Càng nhiều hội viên, thì càng nhiều vấn đề sẽ xảy ra và cô, dưới cuông vị của một chủ Guild sẽ gặp phải càng nhiều rắc rối. Mặt khác, sẽ không có nhiều người ở cùng độ tuổi với chúng ta phù hợp với tiêu chí của cậu”

Bây giờ là khoảng thời gian quá sớm để ma thuật [Thẩm định] phát tán ra thế giới

Tôi muốn hạn chế ma thuật này hết sức có thể

Nyi...Tôi quay mặt đi và đề cử bản thân mình

“Tôi tự hỏi rằng chúng ta mạnh như thế nào? Cấp độ của tôi còn khá thấp, nhưng tôi ắt hẳn hữu dụng hơn cậu nghĩ. Và khả năng chiến đấu của cậu cũng khá cao. Nên hiện tại chỉ có hai chúng ta là khá ổn rồi, được chứ Milly”

Câu trả lời là không à?

Tôi có thể nghe thấy tiếng *suuu suu* phát ra từ phía giường ngủ của cô ấy

“....Geezzz, phải lắng nghe khi người khác đang nói chuyện với mình chứ”

Sau khi chọc vào má cô ấy để xác định rằng cô ấy đang ‘yên giấc nồng’, tôi quay trở về nhà

Truyện Chữ Hay