“Đây là trụ sở chính của Guild “Những thợ săn của bầu trời xanh” của chúng ta”
Tôi được Milly dẫn đến nơi mà cô ta gọi là trụ sở của Guild
Đây là một khu vực dành cho các nhà du hành ghé chân, và là nơi ở của cô ta đồng thời theo như cô ta nói đây cũng là trụ sở chính của Guild…..trước cửa của căn phòng có treo một tấm bảng “ Guild Những thợ săn của bầu trời xanh”
“Cậu còn chờ đợi gì nữa vậy? Hãy vô trong và ngồi xuống đi”
Kể cả nếu như tôi muốn….thì căn phòng đó cũng chẳng có chỗ mào để ngồi hết cả
Chỉ có một khoảng trống vừa đủ để cho tôi di chuyền ở đây trong khi đứng như thế này
Căn phòng này được lấp đầy bởi đồ đạc, và đa số trong số chúng dường như chưa được đụng tới bao giờ
Lăn lóc trên sàn là những thứ như quần áo, sách vở, bát dĩa, mọi thứ trông thật là kinh khủng đối với tôi, dù cho tôi cũng chẳng phải là người ngăn nắp gì cho lắm
Tôi đoán không còn cách nào khác ngoài việc ngồi lên đống hành lý vậy
“Này, hãy dùng cái ghế ấy”
“Nếu được thì tôi đã dùng rồi, cô không thấy đống hành lý này chiếm hết chỗ rồi sao?”
Dù cho tôi nói vậy đi chăng nữa, tôi vẫn nhấc mông mình khỏi đống hành lý
Trong khi tôi đứng đó vì không có chỗ nào để ngồi, Milly tiến tới trong khi trên tay là hai cốc cà phê
Tôi sẽ phải uống ngay trong lúc đứng như thế này sao? Không đời nào
“Trước tiên thì chúng ta nên giới thiệu sơ về bản thân mình chứ nhỉ?”
Cách cô ta uống cốc cà phê một cách khá thanh lịch tạo nên một bức tranh khá lạ lùng, có lẽ là do sự đối lập giữa cử chỉ của cô ấy và sự bừa bộn của căn phòng này
Qua những cử chỉ đó, có thể thấy được rằng cô ta được giáo dục rất tốt
“Những gì tôi nói lúc trước ở lớp học chỉ đúng một phần, nhưng sai ở chỗ tôi không sống cùng với ba mẹ mình ở đây”
“....có vẻ khá cô đơn đó nhỉ?”
“Cũng không có gì lớn lắm, tôi đã quen với việc này rồi”
*kotri* Bàn tay đặt ly cà phê đỉnh của đống hành lý mang dáng dấp của một chút cô đơn
“Là cậu! Tôi cần những người như cậu để Guild của tôi trở thành Guild mạnh nhất”
“Guild mạnh nhất….á..!”
“Khi tôi lần đầu tiên đi mời những người khác vào Guild của tôi, bọn họ đều nói “Cháu vẫn còn bé mà….” và coi đó như là một trò nghịch ngợm của tôi, tôi đoán rằng họ có vẻ không thích lắm về khoảng cách tuổi tác”
“Nhưng mà những người như vậy cũng không có ích đối với chúng ta đúng không? Chúng ta rất đặc biệt mà”
Cô ta phá lên cười một cách nhẹ nhàng và hứng trí đấm vào vai tôi một cái
“Tôi đã nghe rất nhiều tin đồn về cậu! Một pháp sư thiên tài ở thị trấn Nanami đã sử dụng ma thuật với bạn cùng lớp của mình “
Sử dụng ma thuật ngay trong lớp học, có vẻ như tôi đã gây được sự chú ý bởi kỹ năng của mình
Có một Guild chuyên về do thám thông tin, trong thế giới mạo hiểm này có rất nhiều những cái chết sẽ xảy ra nếu như những mạo hiểm giả không đủ mạnh, những Guild này được gọi là Black Guild. Nếu một Guild lớn thì họ có thể dễ dàng tìm kiếm được thông tin của hàng tá những mạo hiểm giả tiềm năng mà họ muốn
Khởi đầu tại Guild mới như “Những thợ săn Của bầu trời xanh” đối với tôi có một chút
bất ngờ, nhưng mà nó cũng không quá tệ bởi vì số lượng thành viên ít ỏi, cho nên chúng tôi có thể tự do hành động một cách dễ dàng
Tôi cũng may mắn vì một chuyện nữa
Milly Reyad
Mong ước của cô ấy thì có vẻ khá hão huyền, nhưng ngược lại, không có bất cứ nghi ngờ gì về sức mạnh của cô ấy
Tôi rất kì vọng về khả năng của cô ấy trong đội hình
Chúng tôi phải tận dụng mọi sức mạnh của bản thân
“Cảm ơn vì cậu đã chấp nhận gia nhập Guild của tôi, Zeph! Tôi sẽ khóc nếu như cậu từ chối”
Đừng khóc
Nếu như tôi rơi vào hoàn cảnh giống như cô ấy, không có gia đình bên cạnh trong khi còn rất nhỏ, mà vẫn có thể có được nguồn ma lực mạnh mẽ như vậy, thì đối với tôi, nếu không có sẵn kí ức ở ‘kiếp trước’ như hiện tại, thì tôi sẽ không bao giờ được như cô ấy
Tôi đoán rằng do vậy mà cô ấy rất vui vẻ khi nói chuyện với tôi
….Tôi cảm thấy rất tiếc cho cô ấy
“Hehehe, nhân tiện, thành viên mới khi gia nhập Guild sẽ nhận được một món quà”
Milly chậm rãi đi qua đống hành lý
Huh? Cô ấy đi đâu vậy nhỉ? Căn phòng của cô ấy bừa bộn tới mức tôi không còn cả nhìn thấy bống dáng của cô ấy nữa
Cô ấy không thể dọn dẹp chúng một chút sao, chúng bừa bộn đến mức không thể tin được
“Đây rồi! Tìm thấy rồi”
Thứ được lấy ra là một quyển sách ma thuật, thông thường thì những thành viên mới gia nhập Guild sẽ được tặng một quyển sách ma thuật để kỉ niệm ngày gia nhập
Nhưng đối với tôi, tôi không cần chúng bởi vì tôi đã biết tất cả hết rồi
“Không cần đâu, tôi chắc hẳn đã biết về ma thuật đó rồi”
“Tôi đã đọc toàn bộ những quyển sách về ma thuật ở Hiệp hội pháp sư rồi”
“He~e~? Fufu~~ Phải không? Cậu chắc chứ?”
Tôi không thích cách mà cô ấy nhăn nhó trong khi cười với tôi như vậy
Lý do tôi không nhận lấy quyển sách ma thuật đó là bởi vì dù trong tay cô ấy là ma thuật nào đi chăng nữa, tôi cũng đã biết về nó
Ắt hẳn nguồn gốc của sự tự tin của cô ấy là bởi vì cô ấy không tin rằng một thằng nhóc nhà quê như tôi làm sao có thể đọc hết được sách ma thuật từ Hiệp hội pháp sư được..
Đến lúc phải cho cô ta ấy biết tay rồi
“..Được thôi, chúng ta cá nhé? Xem tôi có biết ma thuật trong quyển sách đó hay không?”
“Xem nào…..! Người thua phải làm bất cứ những gì Người thắng nói, được không”
“Được thôi”
Milly
không biết rằng tôi còn biết được cả những ma thuật sắp được tạo ra nữa cơ
“Vậy bắt đầu thôi”
“Một…..hai….ba..”
Chúng tôi trải quyển sách ra, đọc những gì được viết trong đó. Chờ đã, ma thuật này….
“..Cá---i quái…”
“Fufu~~ ma thuật này mới với cậu chứ? Chịu thua chưa?”
“..”
Tôi biết loại ma thuật này
Ma thuật này đã được một pháp sư thiên tài mang đến cho Hiệp hội pháp sư, làm đảo lộn những giả thuyết về ma thuật đã được áp dụng từ xưa tới nay
Nó là ma thuật khiến tôi quay trở ngược quá khứ
[Thẩm định].....