Chương 9: Ám Dạ Ma Vương
Có vẻ như những con quái vật hỗn mang đang hoành hành khắp thành phố.
Dĩ nhiên, với việc có nhiều học sinh của học viện, bao gồm cả các học sinh khóa trên, tụ tập tại thành phố vào dịp cuối tuần này, nên cũng có kha khá người tự bảo vệ được bản thân.
Tuy nhiên, vẫn có những dân thường bất khả kháng vì không thể sử dụng ma thuật.
Khắp mọi nơi, đầy rẫy âm thanh vang vọng của tiếng kêu la thảm thiết đan xen tiếng khóc than của mọi người.
Nhưng đối với một tổ đội non trẻ như Rix, việc dừng lại giúp đỡ sẽ khiến họ mất quá nhiều thời gian.
Hơn nữa, liệu bên trong kết giới phong tỏa này có thực sự tồn tại một nơi an toàn?
Mọi người bỏ chạy trong hoảng loạn nặng trĩu nỗi lo âu.
Đám quái vật không ngừng xuất hiện, gieo rắc nỗi tuyệt vọng lấn át mọi thứ.
Nhưng,
Bỗng nhiên, sự tuyệt vọng đó bị xua tan bởi cách không ngờ tới.
───.
Diễn ra ngay lúc Rix cùng mọi người, bị đám quái vật bám theo sát nút, chỉ kịp chạy đến một quảng trường hoang vắng.
"Mọi người! Các em vẫn ổn chứ?"
Một người phụ nữ, khoác trên mình chiếc áo choàng đen dài, đang chìa tay chào đón họ.
Dáng người quen thuộc ấy chính là—
"Oh, Giáo sư Anna!?"
" S-Sao cô lại nơi này ạ!?"
Bất ngờ thay người đó chính là Anna, một giáo viên của học viện.
Nhận ra Rix, cô ấy thở phào nhẹ nhõm.
"Hôm nay, tình cờ cô có chút công chuyện ở khu phố này.!"
"Oh... ra thế..."
Các giáo viên của học viện đều là những người có năng lực rất cao, điều đó khiến Randy cảm thấy an tâm hơn khi sát cánh cùng Anna.
"Lúc này, những học sinh khóa trên hiện có mặt gần đây cũng đang phối hợp sơ tán người dân và các tân sinh! Nên yên tâm đi, thiệt hại đang được kiểm soát tốt hơn dự tính!"
"E-Em hiểu rồi... Thật tốt quá..."
"Quả đúng là như vậy... Nghiêm túc mà nói, tình hình vừa nãy khiến mình không khỏi lo lắng..."
Annie và Serefina cũng thở phào nhẹ nhõm.
"Bây giờ thì, đi thôi! Nhanh lên, theo hướng này! Phía bên kia kết giới, bọn cô đã chuẩn bị sẵn một lối thoát!"
"Ohhh!? Thật sao!? Vậy thì tốt quá!"
"Chân thành cảm ơn ngài, giáo sư!"
"Hehehe! Dường như mọi người đều không vấn đề gì, chúng ta cũng mau chóng di chuyển thôi!!"
Với vẻ mặt hân hoan, Randy, Annie và Serefina, cùng Shino đang được hai cô bạn dìu theo, nhanh chóng tiến về phía Anna.
Bỗng nhiên...
Clang!
Âm thanh va chạm dữ dội của kiếm và đũa phép vang vọng khắp nơi.
"Huh? Rix-kun?"
"…"
Vừa quay lại nhìn, họ thấy cảnh Rix vung kiếm chém về phía Anna, người đang không khỏi bất ngờ, giơ đũa phép để đỡ nhát kiếm đó.
Chứng kiến tình huống đấy, cả nhóm đứng hình trong giây lát, không nói nên lời.
Sau đó,
"Cậu đang làm cái quái gì vậy!? Cậu có điên không!?"
"Cái thái độ vô lễ của cậu đối với cô ấy, người đã đến tận đây để giúp đỡ chúng ta là sao!? Biết tôn sư trọng đạo đi chứ, cái tên vô đạo đức này!"
Không thể làm ngơ, cả đám bắt đầu chất vấn Rix.
"…"
Không hề nao núng, Rix vẫn không rời ánh mắt khỏi Anna.
Qua màn trao đổi chiêu thức giữa kiếm và đũa, chẳng có lấy một khoảng trống của sự bất cẩn lẫn mất tập trung.
Gương mặt cậu tỏ ra nghiêm trọng đến bất thường.
Sau đó,
"Hmm...? Cô tự hỏi, liệu mình đã để lộ điều gì đáng ngờ chăng?"
Anna nghiêng đầu, nét mặt có phần bối rối.
"Chỉ là trực giác thôi. Nó khá chính xác đấy. Nhờ vào nó, mà tôi đã sống sót được đến ngày hôm nay."
Rix thản nhiên đáp lại.
"N-Này, Rix, cậu đang nói gì thế...? Cậu thừa biết điều này chẳng vui vẻ gì mà...?"
Bỏ ngoài tai những lời của Randy, Rix vẫn giữ giọng điệu điềm tĩnh.
"Nếu phải nói ra thì, ngay từ đầu cô dường như chỉ đặc biệt quan tâm đến Shino... Ngay từ đầu và đến giờ vẫn không đổi. Từ những sự kiện như bảo vệ tôi ở văn phòng Hiệu trưởng, các tiết học bổ túc sau giờ học để khai mở ‘Sphere’ và cả bây giờ nữa. Ánh mắt của cô luôn hướng về phía Shino, điều này khiến tôi cảm thấy nghi ngờ, nên tôi đã bí mật quan sát cô một thời gian."
"…"
"Vậy nên, giảng viên Anna... ý định của cô là giết toàn bộ mọi người trừ Shino, đúng chứ? Cái mùi giết chóc pha lẫn sát khí tỏa ra từ cô rõ ràng đến mức chẳng thể chối cãi. Mặc dù là một ma thuật sư hàng đầu, có vẻ như giết người không phải là sở trường của cô. Tôi có thể dễ dàng nhận thấy điều này... Bởi tôi đã từng sống trong một thế giới như thế."
Phớt lờ mấy khứa còn ngơ ngác, Rix tuyên bố với ánh mắt lạnh lẽo.
"Tôi không hiểu lắm về mấy cái ma thuật này nọ, nhưng... Cô chắc chắn là kẻ chủ mưu đứng sau chuyện này, phải chứ?"
Sau đó,
"Haha, ôi chao, Rix-kun. Em đang ám chỉ chuyện gì thế?!"
Anna bật cười như thể coi đó chỉ là một câu bông đùa.
"...Lời thoại đó của cô...không nằm trong kịch bản, phải không?"
Ngay khoảnh khắc đó, xung quanh Rix và Anna, một làn sóng hỗn loạn tối tăm bùng phát dữ dội tựa như hiện tượng geyser* phun trào.[note60489]
"Kịch bản ban đầu là thế này: Anna-sensei là một người tốt bụng, hết lòng với các học sinh của mình, chẳng ngại lao vào hiện trường quyết không bỏ rơi bất cứ ai... Thật không may, cô ấy đã không đến kịp và nhanh chóng tìm thấy các thi thể của Rix-kun, Randy-kun, Annie-san và Serefina-san. Nhưng, bí ẩn thay, thi thể của Shino-san lại hoàn toàn mất tích... có khả năng đã bị quái vật nuốt tươi sạch sẽ, đến cả xương cốt cũng chẳng còn? Ôi, quả là một tai nạn thương tâm... đại khái là như vậy.
Nên hãy diễn cho đúng với kịch bản, được chứ?"
Màn đêm ập đến hóa thành vô số quái vật hỗn mang và tấn công Rix từ mọi hướng.
"Kuh...!?"
Rix nhanh chóng chống trả lại chúng bằng thanh kiếm của mình, đồng thời di chuyển linh hoạt để thoát khỏi tình thế nguy hiểm.
"Gì chứ...!? Đây là 'Quái Vật Hỗn Mang'...!?"
"Không thể nào, chuyện này không thể nào là thật..."
Vẻ mặt của Serefina và Annie hiện rõ sự ngạc nhiên.
Những "Quái Vật Hỗn Mang" vừa xuất hiện rõ ràng là được triệu hồi và điều khiển bởi Anna.
Vậy, điều đó có nghĩa là...
Đúng như những gì Rix suy đoán rằng Anna chính là kẻ chủ mưu đứng sau màn kịch này.
"Cô... Cô vẫn chưa thể để mình bị sa thải khỏi học viện lúc này được. Vì vậy, bất đắc dĩ, cô buộc phải thủ tiêu mọi nhân chứng trừ Shino-san. Cô thành thật xin lỗi... nhưng cô sẽ không để bất kỳ ai trốn thoát đâu. Hãy chuẩn bị tinh thần đi."
Nói điều này với một nụ cười lạnh lẽo thoáng qua, Anna vung đũa phép của mình.
Một kết giới ma thuật đáng gờm xuất hiện, bao trùm toàn bộ quảng trường, cô lập khu vực bên trong và chặn hoàn toàn mọi lối thoát.
"Thật sao...!?"
"Ugh... chuyện gì đang diễn ra vậy...!?"
"Không thể nào... không phải như vậy chứ...!?"
Randy, Serefina, và Annie không thể giấu nổi sự lo lắng đang hiện hữu trên khuôn mặt họ.
"…!"
Tuy nhiên, chỉ có Shino, dường như cảm nhận được điều gì đó, cúi gằm mặt xuống, siết chặt tay trong run rẩy.
"Bình tĩnh đi nào, mọi người."
Ngay lúc đó, Rix lên tiếng với giọng điệu cực kỳ bình tĩnh.
"Những lúc như thế này, mấy cậu chỉ cần suy nghĩ ngược lại thôi. Nếu hạ gục được Anna-sensei ngay tại đây, mọi chuyện sẽ được giải quyết ổn thỏa. Các cậu không nghĩ vậy sao?"
Vừa dứt lời, Rix sải bước lên phía trước, đứng chắn trước mặt mọi người, đồng thời điều chỉnh lại thế kiếm.
"Mặc dù tôi chưa hiểu chi tiết lắm về cái suy nghĩ ngược lại hay đại loại thế của cậu, nhưng quả thực nghe có vẻ hợp lý...!"
Dù còn run rẩy, Randy cũng siết chặt nắm đấm, sẵn sàng chiến đấu.
"Hoài bão của mình còn chưa thành...! Nên mình sẽ không chết ở một nơi như này đâu!"
"Đúng vậy! Tôi cũng có một sứ mệnh cao cả phải thực hiện!"
"Tớ... Tớ cũng có những mục tiêu cho tương lai... Tớ chẳng muốn buông xuôi chút nào cả... Tớ tuyệt đối không chấp nhận hồi kết như thế này!"
Giơ cao cây đũa phép của mình, Serefina và Annie đồng thời hướng về phía Anna.
Nhận thấy sự kiên định của nhóm, Giáo sư Anna liếc nhìn họ, ánh mắt biểu lộ một chút thất vọng pha lẫn với sự giận dữ.
"Ugh... phiền phức thật. Cái trò này gọi là gì ấy nhỉ, giấc mơ hay chính nghĩa ta? Chúng chỉ tồn tại trong những cuốn tiểu thuyết viễn tưởng mà thôi? Các em thực sự nghĩ mình có thể thắng sao hả các tân sinh non nớt ơi? Trong tay cô thậm chí còn sỡ hữu 'Thánh Tích của Ma Vương' thứ hai đấy?"
"Cái gì...?"
"Ma Vương... cô đang nói gì vậy chứ?"
Khi Rix và Randy nghe thấy thuật ngữ lạ lẫm này, họ chỉ biết nghiêng đầu bối rối.
"Không thể nào...!? Ah, cô...!"
Shino, người nãy giờ vẫn giữ im lặng, đột nhiên ngẩng đầu lên, biểu cảm trên khuôn mặt trở nên méo mó đan xen giữa sự kinh ngạc lẫn tuyệt vọng.
Anna mỉm cười rạng rỡ.
Sau đó, cô bắt đầu niệm câu chú.
"『Gương soi thấu ta, phản chiếu nơi người, cùng nhau chúng ta hòa làm một, tìm kiếm chân lý như những người bằng hữu—』"
Ngay khoảnh khắc đó, Rix liền phóng thẳng đến Anna như có một lực nào đấy hỗ trợ.
"Rix!?"
Bằng thứ tốc độ kinh hoàng, vượt xa hoàn toàn những gì Rix từng thể hiện trước đây, nhanh tới nỗi mặt đất không thể chịu nổi thứ áp lực đó mà vỡ nát như bị xé toạc.
"…!"
Bị thôi thúc bởi thứ cảm giác sốt ruột trào dâng, Rix lao về phía Anna, nhằm đâm xuyên lưỡi kiếm về phía cô.
Những giác quan đang mách bảo cậu, tuyệt đối không thể để câu chú đấy hoàn thành.
Một điều gì đó khủng khiếp sẽ ập đến.
Cả bọn chắc chắn sẽ bị tàn sát và chẳng có lấy cơ may nào thắng được.
Tuy nhiên, con đường mà Rix đang hướng tới đã bị chặn lại hoàn toàn bởi một lượng lớn "Quái Vật Hỗn Mang" ồ ạt xuất hiện.
Bọn chúng ập đến Rix như một cơn sóng thần.
Rix vung kiếm liên hồi cố gắng chém tan chúng, nhưng với số lượng lớn đến áp đảo khiến cậu không tài nào đột phá được.
Trong khi đó, Anna vẫn tiếp tục với câu chú của mình.
"『Ngươi, với thân phận vô diện, khoác lên mình trang phục trắng tinh khôi, hãy dang rộng đôi cánh thuần khiết và giáng trần đến thế giới này—』"
"Serefina! Ngăn cô ấy lại!"
Serefina nhanh chóng gạt đi sự bối rối và lấy lại vẻ bình tĩnh vốn có, rồi giơ cao thanh kiếm mảnh mai của mình lên.
"──『Tiến lên, nghiền nát, bánh xe hỏa ngục thắm thẫm sắc đỏ』!"
Serefina, người thường thao túng ngọn lửa bằng khả năng vô niệm, lần này lại cố tình niệm câu chú để giải phóng —
[Bánh Xe Lửa(Flame Wheel)]. Đây là ma thuật lửa mạnh nhất mà Serefina đã thuần thục tính đến thời điểm hiện tại.
Một bánh xe khổng lồ được cấu thành từ nhiệt lượng và ngọn lửa dữ dội, quay cuồng và lao thẳng về phía Anna.
Nhưng đến cả thứ đó cũng bị cản lại bởi những con "Quái Vật Hỗn Mang" đang nhân lên không ngừng.
Dù nghiền nát và thiêu rụi hàng loạt con quái vật nhưng nó vẫn không thể xuyên thủng lớp phòng tuyến dày đặc đó để chạm tới Anna.
"──Kuh!?"
Trong màn hỗn chiến khốc liệt ấy —
"『Kẻ chuyển hóa đại địa thành hắc viêm, hãy hoàn trả nó về hư vô』."
Câu chú của Anna──đã hoàn thành.
Vào khoảnh khắc đấy, màn đêm bao phủ thế giới── trở nên đậm đặc hơn bao giờ hết.
Một vòng tròn ma thuật trải rộng dưới chân Anna, tỏa ra nguồn ma lực khổng lồ..
Bóng tối bên dưới chân Anna bắt đầu khuấy động, sau đó dần mở rộng ra và từ vực thẳm đen tối đó, xuất hiện một bóng hình đang trồi lên.
Nói một cách đơn giản, có thể mô tả nó là một thiên thần.
Hình dạng tựa như con người, khoác trên mình trang phục trắng tinh khôi cùng đôi cánh thuần khiết.
Tuy nhiên──vẻ bề ngoài của nó hoàn toàn không giống bất cứ thứ gì thuộc về thế giới này.
Khuôn mặt của nó, hay đúng hơn phải gọi nó là một hố đen lớn thay vì khuôn mặt, chân tay mang hình thù của máy móc một cách vô hồn.
Dù vậy, thứ đó tỏa ra một uy thế siêu việt cùng nguồn ma lực khổng lồ.
Nó buộc chúng ta phải thừa nhận bản chất vượt trội, áp đảo hoàn toàn so với một phàm nhân, một thực thể đại diện cho sự tuyệt vọng tột cùng.
"…ah…"
"…uh…"
"…"
Chứng kiến cảnh tưởng ấy, Randy, Serefina và Annie chỉ biết câm lặng quỳ sụp xuống, hoàn toàn choáng váng.
Chính xác hơn, họ chỉ có thể đứng trời trồng ra đấy, bàng hoàng đến mức không thốt nên lời, trước thứ thiên thần ngoại giới này.
Đừng nói đến việc tìm kiếm một cơ hội để chiến thắng, ngay cả ý chí chiến đấu cũng đã hoàn toàn bị dập tắt.
Suy cho cùng, ngay từ đầu làm sao có thể chống lại một thực thể được định sẵn là tồn tại siêu việt, kẻ thống trị vượt trên cả nhân loại?
Nhưng—
"Uoaaaahhhhh!"
Chỉ còn mỗi Rix là hành động.
Xuyên qua đám quái vật, cậu đứng kiên định trước mặt thiên thần và Anna, rồi vung mạnh thanh kiếm —
Crack!
Thanh kiếm mạnh mẽ được cường hóa bởi ma thuật của Shino ngay lập tức gãy đôi.
Trong tích tắc, thiên thần di chuyển bàn tay một cách nhanh chóng—
Vô số tia sáng chói lòa giáng xuống từ trên trời—
Mặt đất nơi hứng chịu những đòn tấn công dữ dội ấy nổ tung.
Vụ nổ nhấn chìm hoàn toàn Rix trong thứ ánh sáng rực rỡ ấy.
Trong phút chốc, cậu với cú bật nhảy ngược về sau vừa kịp tránh một đòn trực diện—nhưng sóng xung kích mạnh mẽ của vụ nổ đã thổi bay Rix ra xa.
"Rixxxxx!"
Cơ thể của cậu lăn lộn như một trái banh bị sút... sau cùng đâm sầm vào kết giới ma thuật đang bao trùm quảng trường, rồi bất động.
Toàn thân cậu bỏng nặng và mất nhiều máu, tay phải và chân trái bị gãy sang những hướng bất thường.
Trong tình trạng như vậy, khó mà phân biệt được cậu còn sống hay không.
"Các em biết về ‘Ma Thuật Nguyện Cầu’ chứ?"
Anna, bên cạnh thiên thần ngoại giới, vẫn giữ giọng điệu bình tĩnh khi nói chuyện với nhóm bạn đang run rẩy, giống như đang giảng dạy trong tiết học, hoàn toàn không để tâm đến Rix.
Một bài giảng cho các học trò của mình về những cư dân của ngoại giới 'Cõi Sao' – những sinh vật như quái vật hỗn mang, vong hồn, tiên tộc và yêu quái(youkai).
"Nằm ở những tầng sâu thẳm hơn cả, thứ vực thẳm ấy được biết đến với cái tên là ‘Abyss’, một thứ vượt ngoài tầm hiểu biết của chúng ta, ẩn chứa một thực thể không tưởng mà chúng ta thường gọi là 'thần linh', 'thiên thần' hay thậm chí là 'ác quỷ.
Bằng cách vận hành
của bản thân, chúng ta có thể kết nối đến Abyss, giao tiếp với ‘Đấng tối cao(Great Being)’ ngự trị nơi đấy và triệu hồi một bản thể đến trú ngụ với vật chứa là ‘Sphere’, tạo thành một thực thể thứ hai tại thế giới này.
Đây là thứ ma thuật tối cao nhất, tiệm cận với chân lý nhất và vĩ đại nhất trên thế gian này, thứ mà chúng ta gọi với cái tên 'Ma Thuật Nguyện Cầu'."
"K-Không thể nào... Anna-sensei... không, Anna! Cô là...!?"
"Đúng vậy, hoàn toàn chính xác."
Để đáp lại những câu chữ ngỡ ngàng của Serefina, Anna cùng vị thiên thần thực hiện một màn cúi chào duyên dáng.
"Cô là Anna thuộc ‘Phái Nguyện Cầu’, một thành viên cấp cao của ‘Bạch Diện(White Mask)’, kẻ đã ký khế ước với một trong những ‘Đấng tối cao’, [Bạch Diện Thiên Thần(White Masked Angel)]. Cơ mà từ giờ, các em cũng chẳng cần nhớ đến nó làm chi... bởi vì, ngoại trừ Shino ra, tất cả các em sẽ phải bỏ mạng tại đây thôi."
Nguồn ma lực mà [Bạch Diện Thiên Thần] của Anna tỏa ra mạnh mẽ đến nỗi, ngay cả Serefina cũng không kiềm chế được cơn run rẩy tột độ khi đứng trước thứ áp lực khủng khiếp đó.
(Đùa à... Mình không thể thắng nổi...! Làm sao mà chúng ta có thể thắng được cái thứ đấy chứ...!)
Trong khi toàn thân cô đang run rẩy còn mồ hôi thì lạnh toát khắp người, ngay khoảnh khắc đó—
"…Tại sao vậy?"
Randy cũng đang run rẩy, lớn tiếng chất vấn Anna.
"Tôi chẳng quan tâm đến mấy cái phe phái của học viện hay bất cứ điều gì, nhưng... sao cô lại cố chấp với Shino vậy chứ?"
Và rồi.
"Này, Shino-san... À không, mình không nên nói với giọng điệu bất kính như vậy. Cô gái trẻ."
Giọng điệu của Anna đột ngột thay đổi, khiến cả nhóm trở nên sửng sốt.
Sau đó, Anna lần nữa hướng về phía Shino, cúi đầu một cách đầy tôn kính.
"Cuối cùng... Cuối cùng thì, ngài cũng đã thức tỉnh rồi, vị lãnh đạo tối cao của chúng tôi."
"Gì chứ!?"
"Huh?"
"Shino là... lãnh đạo của chúng?"
Phớt lờ Serefina cũng những người khác, Anna tiếp tục nói với sự cuồng nhiệt đến mức choáng ngợp.
"‘Phái Nguyện Cầu’ chúng tôi vẫn luôn háo hức chờ đợi cái ngày tuyệt vời đến nghẹt thở này đây! Chúng tôi đã khuấy động con quái vật biển và dụ dỗ mấy tên ngốc như Gordon tạo nên trạng thái căng thẳng lên linh hồn ngài, mặc dù điều này có thể coi là lỗ mãng nhưng toàn bộ mọi thứ chỉ để phục vụ cho một mục tiêu duy nhất là đánh thức ‘Sphere’ vĩ đại của ngài!"
"Quái vật biển...? Gordon...? Khoan đã, cô đang ám chỉ...!?"
"Chúng tôi đã chỉ định sẵn một vị trí được chuẩn bị dành riêng cho ngài, lãnh đạo thực sự của chúng tôi. Người dẫn dắt cao quý, sở hữu trí tuệ vô song và cai trị hợp pháp của thế giới này. Xin hãy dẫn dắt chúng tôi. Hướng chúng tôi tới sự mặc khải của chân lý vĩ đại. Shino Whitenight – ngọn hải đăng rực rỡ soi sáng con đường đến chân lý, người sáng lập vĩ đại của ‘Ma Thuật Nguyện Cầu’. Hay đúng hơn là, Shenoira-sama – ‘Ám Dạ Ma Vương’ của màn đêm!"
Trong khoảnh khắc đó, một làn sóng kinh ngạc lan tỏa khắp mọi nơi.
"Shino là..."
"‘Ám Dạ Ma Vương’...!?"
Điều mà không ai trên đời này lại không biết, đan xen trong những bài hát ru thời thơ ấu, cũng như được giảng dạy rộng rãi tại các tiết học lịch sử ma thuật của học viện.
Kẻ đứng trên đỉnh cao của thời đại thần thánh hai thiên niên kỷ trước, thống trị tất cả bằng cái chết và màn đêm.
Ma thuật sư mạnh mẽ nhất và tàn ác nhất lịch sử, được xem là bạo chúa của dục vọng. Một nhân vật được ghi dấu trong lịch sử nhân loại như là hiện thân của sự tàn bạo– ‘Ám Dạ Ma Vương’.
‘Ám Dạ Ma Vương’, Shino?
Điều này thật khó tin, đó hẳn là lời nói dối phải không... những người bạn của cô chỉ có thể trao nhau những ánh nhìn hoài nghi như thế.
Shino với thái độ như thể đã cam chịu, nhắm chặt mắt lại, hờ ra một tiếng thở dài và những lời thì thầm nhẹ nhàng cứ thế được thốt ra.
"Đúng vậy. Tôi đã từng là Shenoira, ‘Ám Dạ Ma Vương’ hay đúng hơn là tiền kiếp của tôi. Giờ đây, tôi chỉ là một bản thể tái sinh của ‘Ám Dạ Ma Vương’ Shenoira mà thôi. Tôi thực sự
đã bị ‘gã đó’* giết và chắc chắn đã chết. Chỉ là tôi không hiểu làm thế nào mà tôi được tái sinh vào thời đại này."[note60490]
"Tái sinh?"
"Đúng thế! Hai nghìn năm trước, ‘Ám Dạ Ma Vương’đã bị đánh bại bởi một người ‘kiếm sĩ’ và bằng một phép màu nào đó, linh hồn của người đã được tái sinh vào thời hiện đại này! Sự thật này đã được xác nhận bởi sự mặc khải trong ‘Tiên Tri Ngoại Thư Hael’ đáng kính của chúng tôi!
Liệu đây có phải là một sự trùng hợp đơn thuần hay là một phép màu nào đó!? Không, hoàn toàn không phải.
Nó là điều tất yếu được sắp đặt bởi định mệnh đấy Shenoira-sama, ngài là tái sinh của ‘Ám Dạ Ma Vương’, để một lần nữa dẫn dắt chúng tôi vượt qua sự vô minh của bản thân, thống trị thế gian này và tìm ra chân lý tối thượng!
Điều này chính là ý chí vĩ đại của thế giới ! Shenoira-sama! Cầu xin ngài hãy một lần nữa chứng minh cho chúng tôi thấy thành tựu đỉnh cao vượt xa ‘Ma Thuật Nguyện Cầu’ ngay lúc này ạ! Cùng nhau, chúng ta hãy bắt đầu một chuyến hành trình khám phá vào vực sâu bí ẩn của ‘Abyss’!"
Đứng trước nhóm bạn, những người dường như vẫn đang bất động vì kinh ngạc, Anna vẫn không ngừng nói với một biểu cảm cuồng nhiệt đến tột độ, vươn tay hướng về Shino như muốn mời gọi, nhưng...
"Không làm mà đòi có ăn à.*"[note60491]
Những câu từ thô tục được thốt ra từ Shino.
"Shenoira-sama...?"
"Ma Thuật Nguyện Cầu? Đùa nhau à? ‘Phái Nguyện Cầu’? Mấy người ngu đần thật đấy nhỉ? Cả đám hoàn toàn không biết gì về những tội ác mà ‘Ám Dạ Ma Vương’ đã gây ra suốt chiều dài lịch sử sao? Học cách rút kinh nghiệm từ những gì đã qua đi chứ! Cái thứ như... ‘Ma Thuật Nguyện Cầu’ mà tiệm cận với chân lý ư? Ma thuật cao quý và vĩ đại nhất ư? Ngưng cái trò hề đó đi. Cái thứ đó chỉ là... rác rưởi!"
Biểu cảm của Shino trở nên méo mó khi cô trút cơn thịnh nộ bằng những ngôn từ.
"Và thế là, tôi cảm thấy mình có trách nhiệm vì đã tạo ra cái thứ rác rưởi đó, đúng là con wu mần tồi tệ nhất trong lịch sử! Một kẻ còn thấp hèn hơn cả rác rưởi! ‘Ma Thuật Nguyện Cầu’ là quái gì chứ? Thật ngu xuẩn, thứ đó hoàn toàn vượt ngoài phạm trù nhân tính, như đám nhảy thiết hài(tap-dancing)* một cách lố bịch![note60492]
Bị thứ sức mạnh ghê tởm đó nuốt chửng, chỉ biết quanh quẩn trong cơn khoái cảm của sự hủy diệt và giết chóc, cô thử đoán xem tôi đã giết biết bao mạng sống vô tội? Nực cười thật chứ!
Hahaha! Thứ vượt xa ‘Ma Thuật Nguyện Cầu’ ư? Hãy để tôi cho cô biết! Chẳng có gì sất! Chỉ có chìm đắm trong sức mạnh, thành con nghiện bị sức mạnh quyến rũ, tìm kiếm sức mạnh không ngừng để thỏa mãn cơn khát chẳng nguôi, giết chóc, hủy diệt, nuốt chửng bọn họ đến vĩnh hằng của sự tàn bạo và độc tài, để rồi đến cuối cùng—
Tất cả chỉ là vô nghĩa! Những người bạn mà tôi muốn bảo vệ! Gia đình thân thương! Cố hương yêu dấu! Không còn gì cả! Chẳng còn gì cả! Tất cả mọi thứ đều chẳng còn gì cả...!
Tôi chỉ đơn giản là... yêu mến ma thuật thôi mà...!
Bằng thứ ma thuật đó, tôi chỉ muốn khơi dậy dù chỉ một chút niềm vui nho nhỏ, một khoảnh khắc thoáng qua cho những người thân yêu trong thời kỳ chiến tranh loạn lạc thôi.
Mong muốn của tôi chỉ là có thể bảo vệ càng nhiều người càng tốt thôi... chỉ vỏn vẹn như thế thôi...!
Thế nhưng... tôi... sniff... hick...!
Tôi chỉ... sniff... muốn...!"
Lúc này, Shino đang rơi lệ.
Randy, Serefina và Annie đều cảm thấy bản thân không biết nên nói gì. Họ chẳng nhận ra chút liên hệ nào giữa Shino với ‘Ám Dạ Ma Vương’ cả và dù cho điều đấy có là sự thật đi chăng nữa, họ hoàn toàn không có từ ngữ thích hợp nào để xoa dịu cuộc đấu tranh nội tâm cùng nỗi đau khổ của cô. Bởi với mọi người, nó cũng chỉ là một câu chuyện được viết thành những đoạn văn bản trong sách giáo khoa lịch sử cổ đại mà thôi.
Dù là thế nhưng những người ở đây đều có thể cảm nhận được nó, cảm nhận được sự hối tiếc sâu sắc trong cô, thứ cảm giác tội lỗi to lớn hơn bất kỳ đại dương nào, một cảm giác tuyệt vọng và trống rỗng không phai.
Con người mang cái tên Shino đã được tạo nên từ bản chất như thế đấy.
Chi tiết những điều quan trọng đã xảy ra trong quá khứ xa xăm ấy, Randy và mọi người chỉ có thể mường tượng ra nó, nhưng những giọt nước mắt và tiếng khóc đau khổ của cô gái đó thì khác, khoảnh khắc đấy đã khắc sâu vào tận linh hồn của họ.
"Shino-san..."
"Shino..."
Khi mà Randy và mọi người mãi suy ngẫm về cuộc đấu tranh lẫn xung đột của Shino, khóe mắt họ đã dàn dụa nước mắt từ khi nào chẳng hay.
"Chà, cô cũng nghĩ chuyện sẽ thành ra thế này mà."
Dù rằng thứ sức mạnh đó đã chẳng còn, Anna bình phẩm một cách thản nhiên.
"Trông có vẻ như là ngài đã mất đi động lực của mình nhỉ... đến cả mấy kẻ còn lại trong ‘Phái Nguyện Cầu’, cũng bắt đầu xì xào vài tin đồn rồi đó. Chúng cho rằng ‘Ám Dạ Ma Vương’ lúc này không hề muốn hoàn thiện ‘Ma Thuật Nguyện Cầu’, thậm chí còn nghĩ ngài chẳng có hứng thú gì trong việc đạt tới chân lý tối thượng và thống trị thế giới này. Điều này khá là chính xác nhỉ, nó còn giải thích lý do tại sao ‘Sphere’ của ngài không thể mở được.
...Dẫu vậy, chỉ là cô cũng không hiểu vì sao nó lại khai mở một cách bất ngờ như vậy.
Cơ mà..."
Anna đáp lại bằng một cái nhún vai.
"Chúng tôi không thể làm gì khác, thế nên ‘Phái Nguyện Cầu’ chúng tôi đã quyết định thay vì nâng ngài lên làm lãnh đạo thì chúng tôi sẽ phân tách những thứ tạo nên bản thân ngài: thân thể, tâm trí và linh hồn. Chúng tôi sẽ phân tách mọi thứ, không một chút suy nghĩ!"
"Huh?"
"Hehe, không cần lo lắng! Thân thể ngài sẽ trở thành một ‘Thánh Tích của Ma Vương’ mới! Linh hồn ngài sẽ phục vụ chúng tôi như một cuốn sách giáo khoa nhằm giải mã những tri thức của ‘Ma Thuật Nguyện Cầu’! Chúng tôi sẽ tận dụng mọi thứ mà mình muốn! Không sót chỗ nào của ‘Ám Dạ Ma Vương’ cả!
Oh, đương nhiên là chúng tôi không cần thứ trái tim yếu đuối, rác rưởi ấy của ngài rồi."
Shino không thể không cảm thấy một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng trước những lời đấy của Anna.
Cô lùi lại trong bối rối.
"Có lẽ bây giờ, cô nên giết em một cách nhanh chóng nhỉ? Chúng tôi không cần đến mạng sống của em! Nên là, hãy để lại thân thể và linh hồn của ngài nha!"
Anna chậm rãi tiến đến Shino.
"Ugh... ah..."
Shino bất giác lùi về phía sau rồi bất động tại chỗ. Trong khi Randy, Serefina và Annie vẫn đang đứng hình bởi thứ áp lực kinh hoàng mà Anna toả ra.
Shino đương nhiên là hiểu điều đó.
Rằng lúc này đây, cô chẳng thể nào đánh bại được Anna.
Tất nhiên, nếu là tiền kiếp của cô, ‘Ám Dạ Ma Vương’ Shenoira thay vì là Shino, thì thứ sức mạnh của Anna lúc này còn chẳng đáng để vào mắt. Chỉ là rác rưởi. Thảm hại hơn cả kiến.
Hoàn toàn bất bại vượt trên mọi sự tồn tại, ‘Ám Dạ Ma Vương’ từng thống trị tuyệt đối bảy mươi hai ‘Đấng tối cao’ dưới Abyss, đồng thời sử dụng sức mạnh của chúng một cách hoàn hảo.
Anna, người hiện đang khoe khoang việc sở hữu một trong số bảy mươi hai là [Bạch Diện Thiên Thần], đơn giản chỉ là thiển cận và phế vật.
Tuy nhiên, điều đó không còn đúng nữa.
Bản thân cô lúc này chẳng khác gì con kiến khi so sánh với Anna.
Sau khi tái sinh thì lượng ma lực khổng lồ đã chẳng còn, rộng lớn từng bao trùm cả thế gian này— giờ đã hoàn toàn vượt ngoài tầm với của Shino.
Cô bây giờ chẳng khác một ma thuật sư bình thường đang bắt đầu từ con số không là bao.
Dù cho kiến thức về ‘Ma Thuật Nguyện Cầu’ đã khắc sâu vào tận linh hồn cô, nhưng với tình trạng ma thuật bị suy yếu thế này, thì đừng nói tới việc điều khiển toàn bộ bảy mươi hai ‘Đấng tối cao’ của Abyss, ngay cả [Bạch Diện Thiên Thần] cũng chẳng khác gì mơ mộng hão huyền.
(Mình vẫn luôn nghĩ rằng sẽ tốt đẹp hơn nhiều nếu như mình chết đi...
Mình luôn tin rằng bản thân mình không xứng đáng được sống trong thế giới này.
Dù cho bằng một cách nào đó mình đã được tái sinh...
Nhưng cái cơ thể ô uế bởi tội lỗi này, chỉ khiến mình cảm thấy việc tồn tại trên thế giới là điều không thể...)
Thế tại sao cô vẫn tiếp tục sống thay vì tự sát?
Vì điều gì mà lúc này cô vẫn còn tồn tại trên đời?
(Đó là bởi... khoảnh khắc ấy, ‘gã đó’...)
Khi Shino nhớ lại ‘người đó,’ kỳ lạ thay, khuôn mặt của Rix lại hiện hữu trong tâm trí cô.
Cùng với khuôn mặt của Randy, Serefina và Annie, những người đã đón nhận cô như một người bạn bất chấp những thiếu sót của cô.
"Không... Không...!"
Vào thời khắc ấy, Shino cuối cùng đã nhận ra.
"Tại sao... Hà cớ gì chứ...!? Tôi... Tôi vẫn chưa muốn chết...! Tôi thậm chí còn không có quyền được sống... Tôi chỉ là kẻ bị bao trùm bởi tội lỗi... Dẫu vậy ..."
"Hahaha, điều đó chỉ vô ích thôi. Vĩnh biệt."
Anna, lúc này đã đồng hóa với thiên thần, chậm rãi vươn tay tiếp cận Shino đang khóc và sợ hãi...
"…Đợi... đã..."
Rix nhanh chóng can thiệp, chắn ngay phía trước nhằm bảo vệ Shino.
Vung thanh kiếm bị gãy làm đôi, xương được nắm chặt lại một cách gượng ép, khiến dáng đứng của cậu trông rất bấp bênh.
"Ri-Rix...?"
"Oh... em thực sự vẫn còn sống sao? Kiên cường thật đấy, nhỉ~..."
Chẳng thèm để ý Anna, Rix thì thầm nhỏ nhẹ với Shino, người vẫn đang ở sau bóng lưng cậu.
"Đừng khóc chứ, Shino... Đừng khóc nữa... Mọi chuyện cứ để tôi lo..."
"Sao mà được chứ... cậu không thể đâu...?"
"Này, Shino. Tôi... luôn muốn được trở thành ‘con người.’"
Bất ngờ khi chủ đề bị thay đổi một cách kỳ lạ, Shino chỉ biết chớp mắt trong sự bối rối.
"Chẳng phải tôi kể cậu nghe rồi sao? Rằng bản thân tôi chỉ là một con búp bê cố gắng giả làm người. Đúng đấy. Chính xác là thế.
Có lẽ bảo chúng thiết kế tôi với mục đích duy nhất là một cỗ máy tàn sát, giết người theo lệnh mà chẳng có ý chí hay nhận thức cũng không sai ... đó là cho đến khi Black tìm thấy tôi."
"..."
"Người ấy đã nói với tôi:
'Mệnh lệnh cho nhóc đây. Đừng sống như thể mình chỉ là một con búp bê. Gượng ép, giả tạo cũng được, hãy sống và làm điều bản thân mong muốn, như con người ấy.'
Mỉa mai làm sao? Rix Frestat mà mọi người biết đã được sinh ra như thế đấy."
"..."
"Với thân phận Rix Frestat, có thể nói tôi đã trở thành một con người, kể cả vậy thì tôi vẫn
chẳng thể hiểu được thế nào mới thật sự là con người. Theo chân loài người, tôi lên đường đi tìm cái gọi là hạnh phúc và tôi đã đến được đây, chính là "Học viện Ma thuật Estoria" này. Từng ngày trôi qua cùng mọi người, tôi cảm thấy mình đã hiểu được chút gì đó, thế nào mới là con người."
"...Rix..."
"Quãng thời gian ngắn ngủi vừa qua, sẻ chia niềm vui với mọi người... cảm giác ấm áp, lạ kì nơi lồng ngực này... có lẽ được sống như con người là như thế này. Thật tốt khi tôi gặp được mọi người, nhất là khi bản thân vốn chỉ là một con búp bê. Vì mọi người tôi có thể làm bất cứ điều gì và tôi làm thế vì đó là mong muốn từ sâu tận đáy lòng. Tôi nghĩ mình đã phần nào trở thành con người. Giờ thì tôi chẳng còn điều gì nuối tiếc cả. Để có thể bảo vệ hạnh phúc của mọi người, tôi sẵn lòng từ bỏ việc được sống như là một con người. Không hối tiếc."
"Rix... đợi đã, cậu đang...!? Cậu đang cố làm gì vậy...!?"
Hoàn toàn phớt lờ Shino, người vẫn còn đang hoảng loạn, cậu híp mắt một chút và thì thầm.
"Cài đặt.
Mục tiêu cần loại bỏ: Anna-sensei.
Tuy nhiên, tuyệt đối đặt tất cả những người khác ra khỏi mục tiêu. Nếu vi phạm lệnh cấm này, ngay lập tức tiến hành tự hủy.
—Thực thi mệnh lệnh."
Đúng lúc đó, mũi kiếm của cậu, xuất hiện thứ "ánh sáng" ấy.