Trans + Edit: Đặng Minh QuânVolume 9 - Short story: Sức manh của Hồng ma tộc!
Bởi vì cảm thấy phiền phức khi phải nấu ăn, nên tôi đã quyết định ra ngoài ăn trưa và hiện tại tôi đang lởn vởn quanh thị trấn để tìm chỗ lót dạ.
—Sau đó, tôi đi ngang qua một người quen của mình đang thấp thó sau bức tường.
_"Oh? Này, chẳng phải là Yunyun đấy sao? Em đang làm gì thế?"
Người đó là Yunyun.
_"Em đang theo dõi gì thế? Bộ có con mèo hay con Neroid nào đó đang làm tình à?"
_"Tất nhiên là không rồi! Em nhìn mấy thứ như thế để làm gì? Nhìn kìa! Anh tự nhìn đi!"
Làm theo lời em ấy, tôi nhìn qua bức tường và nhìn thấy Megumin đang mặc một bộ váy đen.
_"Oh, anh hiểu rồi, em chỉ đang rình rập Megumin như em thường hay làm thôi chứ gì?"
_"Em không có rình mò Megumin! Anh nghĩ em là loại người nào vậy?"
Mắt Yunyun bắt đầu phát sáng, và để đáp lại, tôi đặt ngón tay lên môi để ra hiệu em ấy im lặng.
_"Đừng nói to quá, em ấy phát hiện thì sao? Với lại em ấy đang làm gì thế? Làm gì có lễ hội hay sự kiện nào đâu mà sao em ấy lại mặc một thứ như vậy? Anh không biết em ấy đang đi đâu, nhưng có vẻ thú vị đấy, nên anh sẽ tham gia cùng em."
_"Em biết, em cũng tò mò về nó nữa, đó là lý do mà em bám theo cậu ấy... nhưng vì một lý do nào đó mà em lại khó chịu khi nghe Kazuma-san nói thế nữa."
Mặc Kệ Yunyun đang nói mấy thứ khó hiểu, tôi rón rén bám theo sau Megumin khi em ấy đi xuống một con hẻm.
Không lâu sau đó, Megumin bỗng dừng lại như vừa phát hiện ra thứ gì đó.
_"Oh, hình như có hai con Nenroid đang làm tình ở đó kìa."
_"Không nhẽ xem Neroid 'làm chuyện ấy' thú vị đến thế sao? Sao Megumin quan sát chăm chú đến vậy?"
_"Không, bất cứ ai cũng sẽ cảm thấy hứng thú khi thấy chúng làm tình thôi. Thật ra thì, Neroid là gì thế?"
_"Anh cũng muốn biết lắm đấy. Làm sao mà bọn họ có thể biến nó thành đồ uống được hay vậy? Bọn họ nghĩ gì trong đầu thế?
— Mười phút sau
_"Anh không ngờ xem cách bọn Neroid làm chuyện ấy lại cảm động đến vậy..."
_"Kể cả Megumin cũng đang khóc chảy nước mắt kìa..."
Với đôi mắt sưng húp vì cảm xúc dâng chào, Yunyun nói trong khi vẫn đang bám theo Megumin.
Sau khi rời khỏi con hẻm, Megumin đi đến một rạp hát.
Em ấy chăm chú nhìn vào tờ áp phích được dán ở trước cửa.
_"Em ấy muốn xem vở diễn nào à?"
_"Ah, em biết rồi, chắc cậu ấy đang muốn xem vở 'Abarenbo Gunsho' hoặc vở 'Sự trở lại của nam tước Putankim'! Abarenbo Gunsho cũng là một vở diễn khá hay đấy, chúng ta nên..."
[TL note: Abarenbo Gunsho] là một vở hài kịch của tướng quân Abarenbou (Abarenbou Shogun/Rogue monarch) hay còn được gọi là tướng quân Rogue, là một trương trình truyền hình liên quan đến các sự kiện kgiả tưởng của Yoshimune, tướng quân Tokugawa đời thứ tám]
_"Này, em nói to quá đấy, và mắt em đang phát sáng kìa! Anh biết là em đang rất phấn khích trước vở diễn yêu thích của em, nhưng kiềm chế nào, coi chừng chúng ta bị phát hiện bây giờ!"
— Năm phút sau
_"Sau đó già làng nói rằng "nếu không còn miếng bánh mì nào, vậy thì chúng ta đành phải ăn thịt quái vật thôi." Đây được xem như một điểm khởi đầu của truyền thống ăn thịt quái vật, là điều được xem như cấm kỵ trong quá khứ. Sau khi khủng hoảng qua đi, mọi thị trấn có những cá thể quái vật khác nhau..."
_"Này, Megumin đang rời đi kìa. Abarenbo Gunsho cũng thú vị đấy, nên để lát nói tiếp nhé, còn bây giờ thì bám theo em ấy thôi."
Có lẽ đã quá tập trung vào vở diễn, Megumin rời khỏi nhà hát, và chúng tôi bám theo sau em ấy.
Sau đó, Yunyun ngại ngùng nói.
_"Kazuma-san, anh có hứng thú với Abarenbo Gunsho không? Trùng hợp quá, em-em cũng hứng thú với nó nữa. Nhưng anh có hay đi vào rạp hát một mình không? Em thì quen với việc đó rồi, nhưng đi vào đó một mình vẫn rất khó khăn với em. Anh có ai để đi chung không? Em, err, em biết là mình không có tư cách gì để nói điều này, nhưng, err, nếu anh không phiền thì..."
_"Được rồi, chúng ta sẽ đi cùng nhau nhé. Nếu em không khó chịu với việc đó thì anh mời Theo Megumin cũng được, nên đừng nói mấy thứ nghe tội nghiệp như vậy nữa!"
Sau đó, Megumin, vì một lý do nào đó, lại đi vào đồn cảnh sát.
Không nhẽ em ấy ăn mặc đẹp để đi đầu thú sao!?
Nhìn thấy thế, cả tôi và Yunyun xông vào nói với viên cảnh sát đang nói chuyện với Megumin:
_"Xin lỗi, tôi là giám hộ của em ấy! Chúng tôi rất xin lỗi vì những chuyện đã xảy ra!"
_"Megumin cậu đúng là đồ ngốc, cậu đã gây ra chuyện gì thế!?"
— Mười phút sau
_"Thật sự đấy, hai người bị gì thế? Đừng có ngay lập tức nghĩ rằng em gây ra tội chỉ vì em vào đồn cảnh sát chứ!?"
Nếu như em không hành sử như hằng ngày, thì bọn anh đâu có lập tức nghĩ như vậy chứ
_"Tớ xin lỗi, Megumin. Nhưng không đời nào tớ lại nghĩ có ngày cậu được mời đến làm người mẫu ảnh cho đồn cảnh sát..."
_"Này, ý cậu là sao? Nói rõ cho em nghe xem nào!?"
Đúng vậy, Megumin ăn mặc như thế này bởi vì em ấy đã chấp nhận lời đề nghị trở thành người mẫu ảnh.
_"Nhưng nghĩ lại thì, không ngờ là Megumin lại trở thành gương mặt đại diện của sở cảnh sát đấy. Mấy người có gu mặn thiệt..."
_"Này, ý anh gu mặn là sao? Nó cho rõ xem nào?!"
Sau khi nghe cuộc nói chuyện của chúng tôi, viên cảnh sát nói.
_"Ah, cô ấy không phải để quảng cáo gì cho đồn cảnh sát cả, đây chỉ là tấm áp phích tuyên truyền phòng chống quấy rồi tình dục thôi."
_"Eh?"
Chúng tôi quay sang và
nhìn vào thứ trên tờ tấm áp phích.
Ở ngay chính giữa là gương mặt của một cô gái với đôi mắt đỏ phát sáng, và bên dưới là dòng chữ.
Cẩn thận 'Những Con Đường Tối' và 'Hồng Ma Tộc'.
Những dòng chữ đó được in đậm rõ nét. Phần còn lại của tấm áp phích là để cảnh báo về hậu quả kinh hoàng của việc quấy rồi tình dục ở thị trấn này-
-END-