Trans + Edit: Đặng Minh QuânAkatsuki Natsume Blog - Short Story của Megumin (Chưa được đặt tên)
[Ban đầu được đăng lên Blog của Natsume vào ngày 2/5/2014, câu truyện này (Và vài câu truyện khác!) chưa bao giờ được chính thức tung ra. Có lẽ họ đã bỏ qua nó, hoặc lược bỏ nó (Hoặc đơn giả là viết ra để cho vui?). Dù sao thì, câu truyện này diễn ra vào tầm Volume 4 của mạnh truyện chính, nên những tình tiết và các mỗi quan hệ nhân vật có phần khác với các Volume hiện tại]
Vào môt buổi chiều nọ.
_"Mình muốn nhìn thấy một pháp sư thực thụ ít nhất một lần trong đời..."
Sau một bữa ăn nhẹ tại Guild, tôi tự lầm bầm với chính mình trong khi đang nhâm nhi một tách trà.
Và khi nghe tôi nói thế, Megumin, đang ngồi đối diện tôi, há hộc miệng rồi đánh rơi chiếc muỗng đang cầm trên tay.
_"...Anh-Anh vừa mới nói gì cơ?"
_"Hmm? À không, anh chỉ đang nghĩ rằng anh muốn nhìn thấy một pháp sư thực thụ ít nhất một lần trong đời. Có khá là nhiều là pháp sư trong thị trấn này, nhưng họ không giống như những hình mẫu mà anh tưởng tượng về họ."
ーTrước những lời đó, không khí trong Guild bỗng thay đổi một cách kỳ lạ.
_"...Kazuma, anh đang định gây sự với một pháp sư ngay trước mặt anh đấy à? Là một người thuộc Hồng ma tộc, nổi tiếng với việc sản sinh ra rất nhiều pháp sư tài năng, em không thể bỏ qua chuyện này được... sao anh không thử miêu ta cái hình ảnh mà anh có trong đầu đi? Nếu có ai đó trong cái thị trấn này phù hợp với cái hình ảnh đó, thì em xin lỗi anh luôn."
_"Không, anh không đinh gây sự hay gì cả. Chỉ là tưởng tượng của anh về một pháp sư là..."
Megumin đập mạnh xuống bàn như muốn phản bác lại, và những mạo hiểm giả khác trong Guild cũng gật đầu đồng tình.
_"...Đó sẽ là một người có niềm tự hào về phép thuật của mình và sẽ không dùng nó cho những việc vô bổ... kiểu như dùng 'Tinder' để hâm nóng thức ăn hay đồ uống, hoặc dùng 'Blizzard' (Bão tuyết) trong chuồng ngựa vào mấy đêm nóng nực rồi bị mắng vào sáng hôm sau vì làm ướt..."
Có vài người ngồi gần đó đang nướng mực trên một cái khay, và một vài mạo hiểm giả khác bỗng cứng người lại.
_"Và có một gã bị bỏng vởi vì ném 'cầu lửa' vào phòng tắm công cộng chỉ vì nước không đủ ấm, rồi có một gã sử dụng phép tất sát mà hắn rất tự hào để làm mấy chuyện phá hoại..."
_"Dừng lại đi! Em thừa nhận là chúng em không được tốt lắm, nên đừng nói nữa mà!"
Trước lời thú tội của Megumin, những mại hiểm giả khác trông có vẻ không được thoải mái lắm, tôi đồng ý với em ấy để không nói chuyện này nữa rồi quay lại với chủ đề ban đầu.
_"Chúng ta nói hơi ngoài lề rồi, nhưng anh vẫn muốn được nhìn thấy một pháp sư đàng hoàng. Ý anh là những pháp sư trong thị trấn này, em biết đấy, tùy vào tâm trạng của họ, sẽ cho thổi bay mọi thứ bằng một phép công kích cực mạnh rồi hay đi gây sự với mấy gã cơ bắp. Pháp sư thì thường phải cư sử ôn hòa, và điềm đạm hơn... và sáng suốt hơn, em biết không?"
_"E-Em cũng khá ôn hòa mà... Em xin lỗi, Em xin lỗi! Em xin lỗi vì đã thổi bay mọi thứ mà không nghĩ trước! Nên đừng nhìn Em như vậy nữa!"
_"...Dù sao thì, anh muốn nhìn thấy một pháp sư đàng hoàng. Ví dụ thôi nhé... có ai ở đây mang sách phép không? Kiểu có ai ở đây làm công việc giải mã ký tự ma thuật không?"
Trước những lời của tôi, những pháp sư xung quanh đang lắng nghe một cách chăm chú bỗng dưng lảng mắt sang chỗ khác.
_"Không có đến một người sao!? Kiểu như nghiên cứu những phép thuật cổ xưa hay tạo ra vòng tròn ma thuật hay giả kim thuật!? Pháp sư thì thường sẽ giống như các học giả, phải không!?... Này, con mực đang cháy kìa!"
...
...
...
ーTrong một căn phòng với ánh sáng mập mờ, một người mặc áo choàng chùm đầu đang nói gì đó với một giọng nhỏ nhẹ nhưng nặng trĩu như thể cô ấy đang đọc một câu thần chú bị cấm nào đó vậy.
_"Ôi, sức mạnh vĩ đại của đất, nước cội nguồn của sự sống... đỏ... đỏ... Một loại trái màu đỏ của ác quỷ...! Trộn lẫn với thịt của quỷ dữ, hãy biến đổi trước nhiệt độ của ngọn lửa của của ta rồi biến thành thứ mà người nên biến thành đi!"
Người mặc áo choàng dơ cả hai tay lên trước một cái nồi trước mặt cô ấy, cái nồi bốc ra một mùi thơm ngào ngạt.
_"Ngươi, hãy biến thành hình dạng hoàn chỉnh nhất của ngươi! Hãy trở thành máu thịt của ta rồi trở thành một phần sức mạnh của ta đi!"
ーMegumin nói với một nụ cười, gỡ chùm đầu ra rồi múc một muỗng thịt cóc hầm vào đĩa của em ấy.
_"...Này, đây chỉ là thịt hầm thôi mà? Mắc gì mà em làm như thể em đang thực hiện cái nghi lễ nào đó vậy?"
_"Tất nhiên, đây gọi là sức mạnh của câu chữ. Vì khi làm thế này, những nguyên liệu ôi thiu hay giá rẻ đều trở thành một món ăn cao cấp."
_"...Oh, phép thuật còn làm được vậy nữa sao? Khi em nói rằng em sẽ cho anh thấy bộ mặt pháp sư của em khi em nấu ăn, anh đã định bỏ về rồi... vậy ra đây là một nghi thức ma thuật thực sự."
_"Không, em chỉ đang xàm lìn ấy mà. Đây chỉ là món thịt hầm bình thường, em chỉ nói vậy để làm màu thôi... Ow-Ow-Ow, em xin lỗi mà, dừng lại đi!"
Khi tôi kéo má Megumin, tôi bỗng nghe thấy tiếng bước chân của khá nhiều người đang phát ra từ căn phòng bên ngoài.
Megumin nói rằng em ấy sẽ cho tôi xem phép thuật thực sự rồi dẫn tôi đến nhà bếp sau khi hỏi mượn nó từ Guild, nhưng...
_"Này, nhanh mà chuẩn bị trong khi cô gái hồng ma tộc đó đang câu giờ đi! Chúng ta sẽ cho cậu ta biết thế nào là ma thuật thực sự...!"
_"Có ai nhớ cách vẽ vòng trong ma thuật không!? Có ai biết vẽ vòng trong ma thuật dùng để triệu hồi người thân như nào không!?"
_"Quả cầu pha lê cũng kiểu giống pháp sư đúng không? Họ bán nó ở đâu vậy?"
Khi các pháp sư đang ồn ào trong Guild, tôi nếm một chút từ nồi thịt hầm của Megumin.
_"Xin lỗi, anh không giờ là mình lại phán xét một cách bất cẩn như vậy... Nó khá ngon đấy."
_"Thì, các pháp sư thường rất kiêu hãnh, nên lần sau phải cẩn thận đấy... anh muốn chén nữa không?"
Khi Megumin cho tôi thêm một chén thịt hầm nữa, cánh cửa nhà bếp bỗng bật tung ra.
_"Chúng tôi chuẩn bị xong rồi! Bây giờ, chúng tôi sẽ cho cậu thấy pháp sư thật sự là như thế nào!"
...
...
...
ーĐùa hả trời, sao lại thành ra thế này?
_"Heheh, bây giờ, nghe tôi nói này. Khi cậu nói đến pháp sư, thì điều mà cậu sẽ nghĩ tới, tất nhiên là ー!"
_"Nếu cô tự gọi mình là 'cô bé pháp sư' ở tuổi này, thì tôi nện cô đấy."
_“Gurk!?"
Một cô gái đã có tuổi, đang mặc một bộ váy xếp, kiểu trang phục Lolita, quay lưng lại với hai hàng nước mắt.
_"T-Tôi đã bắt một con chim bồ câu ở công viên để tôi có thể biễn chúng xuất hiện từ khăn tay mà...!"
Đó không phải phép thuật, đó là mánh khóe ảo thuật thôi.
ーKhi các pháp sư bắt đầu trở nên ồn ào.
_"Nói xem, chính xác thì hình ảnh về một pháp sư thực thụ của cậu là như thế nào? Cậu có thể nói chúng tôi nghe xem là cậu đang nghĩ tới cái thể loại phép thuật gì được không?"
Một cô gái đang mặc một bồ đồ thỏ đứng kế gã với con chim bồ câu, hỏi điều đó.
...Bộ không nhẽ tôi đã yêu cầu các pháp sư ở đây làm một điều gì đó bất khả thi sao?
Kiểu như làm một ngôi nhà bánh quy?
Không, Không đó chỉ là truyện cổ tích thôi. Nếu tôi mà làm quá lên nữa thì có lẽ tôi sẽ khiến cho các cửa hàng kẹo và trẻ em ở thị trấn này khóc thét mất.
Pháp sư,... Pháp sư...?
Điều mà một pháp sư có thể làm là...
_"...Oh, đúng rồi, là bay! Họ có thể cưỡi chổi và bay lòng vòng trên trời...... nhìn mặt mấy người thì chắc là không được rồi."
Tôi định bỏ đi sau khi nhìn thấy những khuôn mặt ủ rũ đang nhìn tôi.
_"...Bay? Được thôi, nếu chúng tôi mà bay được cậu sẽ coi chúng tôi là một pháp sự thực sự đúng không!?"
Nhưng cô gái mặc bộ đồ thỏ bỗng nhưng tỏ ra một sự quyết tâm mãnh liệt.
Biểu cảm của cô ấy rất kiên định, và tôi có thể nói cô ấy có một ý chí mạnh mẽ đằng sau nó.
Ngay khi tôi cảm thấy có lỗi vì đã làm tổn thương lòng tự trọng của họ như thế này.
_“Sleep!”
Khi vừa nghe giọng nói đó, tôi...
...
...
...
… Huh …
ーKhi tôi tỉnh dậy, tôi thấy mình đang bị cuốn lại trong một tấm nệm dày đang được buộc chặt vào cán chổi.
Tôi không biết chính xác thì chuyện gì đã xảy ra, nhưng một Megumin đang lo lắng thấy rõ đang đứng trước tôi với cây trượng trên tay.
_"Ka-Kazuma... Mọi người đã xong phần lý thuyết, còn bây giờ là phần thực hành, có lẽ nó sẽ trong phạm vị an toàn thôi. Em nghĩ nó cũng đã được kiểm chứng rồi. Có vài người đang đợi ở điểm tiếp đất, sẵn sàng để bắt lấy anh bằng ma thuật gió, nên...!"
Những pháp sư khác đang nhìn tôi một cách lo lắng, Megumin nuốt nước bọt rồi bắt đầu niệm Explosion...
_"Được rồi, được rồi, tôi xin lỗi! Mọi người đều là những pháp sư tài năng! Nhưng mà mắc gì mấy người lại cho tôi bay là như nào!?"
-END-