Konjiki no Word Master

chương 247: bản chất của con dao

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Solo: Loli666

==============================================

Yuhito, thiên tài nổi tiếng của【Vương quốc Thú – Pasion】đang hướng tới phòng thí nghiệm của mình. Bỗng dưng ông cảm thấy có ai đó đang ở bên trong.

Khi chầm chậm hé cửa và nhìn vào, ông thốt lên ngạc nhiên.

“Yare yare, hôm nay chúng ta có vị khách đặc biệt thật đấy.”

Với đôi tai dài cùng chiếc áo khoác trắng đã cũ, người đó trông y hệt Yuhito.

Song, cũng chẳng có gì lạ bởi vị khách, Rarashik chính là em gái ruột của ông.

“Hmph, thật lòng thì em cũng chẳng muốn quay lại chỗ này đâu.”

Hình ảnh một bé gái bực dọc hiện ra. Rồi cô ném thứ dụng cụ dạng kìm trên tay về phía chiếc bàn.

“Aah! Nhẹ tay với đồ của anh chứ!”

Yuhito vội vàng lao tới bắt lấy món đồ, kiểm tra xem có bị hư hại gì không rồi mới thở phào nhẹ nhõm.

“Vẫn cắm mặt vào nghiên cứu như mọi khi nhỉ?”

“Nyohoho! Đừng nói vậy chứ Rara! Những thứ ở đây chính là cuộc cách mạng khoa học đấy.”

Nếu nhìn kĩ, công cụ có rất nhiều nút. Và khi Yuhito bấm vào một trong số đó, nó biến đổi một cách máy móc, như khối ru-bít rồi thành một cái tua vít dẹt.

“………”

“Nyohohohoho! Chưa hết đâu nhé!”

Khi bấm một cái nút khác, nó lại chuyển thành một cây búa.

“Đó? Thấy không? Chúng vô cùng tiện dụng! Thử đi Rara!”

“Làm như đây thèm ấy!”

“Aah!?”

Rarashik một lần nữa quăng nó thẳng vào hộp dụng cụ nằm ở góc phòng.

“Uuu…Sao em tàn nhẫn với chúng như vậy chứ…”

Yuhito than vãn với khuôn mặt đẫm nước mắt sau chiếc kính, trong khi cô chỉ lạnh lùng nhìn ông.

“Dù sao, bỏ nó qua một bên…”

“Bỏ qua một bên!? Sao em có thể nhẫn tâm nói vậy hả Rara! Những bảo bối đó đều là con của anh đấy!”

“Rồi rồi, hiểu. Em sẽ đãi anh một chầu coi như bù đắp.”

“Anh không có hứng thú với rượu bia!”

Trước một Yuhito giận dỗi, Rarashik chỉ biết thở dài và gãi đầu bực bội.

“Vâng vâng, em xin lỗi. Mà việc phân tích mẫu vật từ con dao kia tới đâu rồi?”

“Uu, chẳng thành tâm gì cả, đồ xấu tính. Mẫu vật em đang nói là gì? Nó phải không?”

Ông chỉ tay vào vật được bọc trong lớp vải đỏ nằm trên giá.

“Ồ, vậy ra là thứ đó.”

Rarashik lấy nó ra khỏi vỏ bọc và kiểm tra tình trạng hiện tại.

“Là Hiiro phát hiện ra đúng chứ?”

“Nyohoho! Đúng vậy! Qủa là một con mắt tinh tường! Nyohoho!”

“Ừ thì cậu ta giống một tên gian lận hơn. Vậy tìm được những gì rồi?”

“Houh~ em cũng tò mò về kết quả sao?”

“Dù sao thì cùng là nhà nghiên cứu mà. Em muốn biết nó chính xác là gì bất kể không tìm thấy sự bất thường như Leo-sama yêu cầu.”

Cô đặt mũi dao tựa lên vai để nhìn rõ viên ngọc trên tay cầm.

“Lưỡi kiếm được làm từ《Daftgil》của một con Monarch Kraken. Sở hữu khả năng xuyên qua mọi loại ma pháp. Nhưng em chẳng tìm thấy bất cứ liên hệ nào tới cái chết của《Aragorn》”

“Nyohoho! Phải, anh cũng đi tới kết luận như vậy. Nhưng cũng không có gì lạ bởi con dao có thể không phải là nguyên nhân.”

“…hah?”

Yuhito nhận lại mẫu vật từ Rarashik, người đã buông xuôi sau khi nghe những lời đó.

“Đây không phải là một tinh thể bình thường.”

“Ý anh là viên ngọc?”

Cô hướng mắt vào viên ngọc tuyệt đẹp gắn trên chuôi.

“…Thực sự là vậy sao, huh?”

“Nyohoho! Có vẻ là vậy. Cậu áo choàng đỏ gọi nó là《Gemini》. Đây hẳn là một phần của thứ đó.”

“…Nghĩa là sao?”

“Theo lời của cậu ta, viên ngọc còn có một phần khác trong khi cái này giống như đầu hút.”

“Đầu hút?”

“Và phần còn lại chính là đầu nhận…chắc em hiểu ý anh chứ?”

Yuhito giơ ngón trỏ lên như đang thử cho Rarashik nghiền ngẫm.

“Hiểu rồi! Một đầu hút…và một đầu nhận. Mọi thứ giờ đã ăn khớp! Nói cách khác, con dao này đã lấy mất năng lượng của 《Aragorn》. Và viên ngọc giống như một đường dẫn đưa chỗ năng lượng đó tới viên ngọc còn lại.”

“Nyohoho! Qủa đúng là em gái của anh! Câu trả lời chính xác!”

Với khả năng xuyên qua mọi lớp phòng ngự ma pháp từ《Daftgil》. Một khi bị đâm thì vật chủ sẽ bị hút cạn để chuyển sang đầu bên kia.

Tuy nhiên, vẫn chưa dừng lại ở đó. Vì dù bị lấy mất mana thì vẫn có thể hồi lại theo thời gian.

Bởi《Gemini》còn có một khả năng nữa. Nó có thể chuyển đổi Sinh lực thành mana, nên《Aragorn》không chỉ biết hút cạn mana mà còn tiếp tục bị rút tới chết.

“Hoá ra chúng đã làm vậy…chuyển sinh lực thành năng lượng…một thứ như thế có tồn tại…Thật không ngờ…”

“Đúng là nó có tồn tại nhưng không phải dễ có được. Khả năng cao là do chính Quỷ vương tiền nhiệm làm ra.”

“Cũng phải. Em chưa từng gặp một viên ngọc như vậy trong đời. Nhưng cái này gần như…”

Khi Rarashik với biểu cảm rối rắm nhìn chăm chú vô viên ngọc.

“Nyohoho! Qủa là Rara. Em nhận ra rồi nhỉ. Đúng như em nghĩ, giờ viên ngọc đã hoàn toàn…vô dụng.”

Yuhito nói không sai.《Gemini》giờ không khác gì một hòn đá ven đường bởi chúng chỉ có thể dùng một lần duy nhất.

“Đó là lý do sao chúng ta chẳng có thông tin gì về nó…Nếu có thể kiểm tra sớm hơn một chút thì đã sớm có kết quả. Vì đến quá trễ nên giờ nó chỉ là một viên đá vô giá trị.”

“Một vố đau với lòng kiêu hãnh của nhà nghiên cứu nhỉ? Nyohoho!”

Tất nhiên, ông đang nói tới Hiiro. Với hai thiên tài đứng đầu Vương quốc Thú nhân, họ vừa thấy an lòng khi Hiiro đã giúp làm sáng tỏ sự việc vừa không thể chấp nhận điều đó.

“…Chết tiệt. vậy cuối cùng đó chỉ là một con dao bình thường thôi sao?”

“Lạc quan lên nào, ít nhất chúng ta có được một chút《Daftgil》để nghiên cứu.”

“Yeah, anh nói phải. Nhưng mọi thứ vẫn làm em điên tiết…chúng ta đã mất mát quá nhiều.”

Một biểu cảm tối sầm pha lẫn tiếc nuối hiện trên khuôn mặt Rarashik, nhưng…

“…đừng tự trách bản thân.”

“Eh?”

Yuhito nở một nụ cười dịu dàng.

“Dù không may rằng cây đại thụ đã không còn, nhưng chúng ta vẫn sống sót.”

“….”

“Dự án tiếp theo sẽ là

tìm ra cách hồi sinh lại《Aragorn》. Anh chắc chắn sẽ thành công cho em xem!”

Yuhito cho thấy rõ việc ông coi《Aragorn》như gia đình. Và 《Matar Deus》đã làm hại đến họ nên ông sẽ không ngần ngại trả đũa.

“Nahaha, thật đáng thương cho những kẻ dám chọc giận anh.”

“Nyohoho! Anh sẽ xé xác tên Quỷ vương tiền nhiệm đó! Nyohoho!”

Sau đó, hai người bàn về những dự tính sắp tới…rồi Rarashik trở về nhà sau khi nghe rõ mục tiêu trước mắt.

Mặc dù Yuhito đã cố mời uống chút trà nhưng cô đã gạt phăng nó đi làm ông trở nên suy sụp.

Ngoại trừ hai người, không ai biết được những gì đã diễn ra ở đó.

Truyện Chữ Hay